• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/3/2024 7:53:20 AM
  • 0
  • 0

Chương 3


Ngày hôm sau cũng không khác hôm trước chút nào, tức là Edward lại lặp lại chuỗi hành động thức dậy, vệ sinh cá nhân, ăn sáng và cho Hippocrates ăn, sau đó bắt chuyến tàu vào thành phố để đi làm. Nét khác biệt duy nhất có lẽ là tin nhắn chào buổi sáng của Edwin. Tuy cảm thấy hơi khác lạ nhưng cậu cũng lịch sự trả lời lại, may mắn là Edwin biết cậu bận rộn, hoặc chính anh cũng có nhiều việc nên chỉ nhắn thêm dăm ba câu rồi ngừng. Tất nhiên Edward không định níu kéo thêm, cậu hài lòng cất điện thoại rồi chạy ra khỏi nhà cho kịp giờ tàu chạy.

Bình luận

Ngày hôm sau cũng không khác hôm trước chút nào, tức là Edward lại lặp lại chuỗi hành động thức dậy, vệ sinh cá nhân, ăn sáng và cho Hippocrates ăn, sau đó bắt chuyến tàu vào thành phố để đi làm. Nét khác biệt duy nhất có lẽ là tin nhắn chào buổi sáng của Edwin. Tuy cảm thấy hơi khác lạ nhưng cậu cũng lịch sự trả lời lại, may mắn là Edwin biết cậu bận rộn, hoặc chính anh cũng có nhiều việc nên chỉ nhắn thêm dăm ba câu rồi ngừng. Tất nhiên Edward không định níu kéo thêm, cậu hài lòng cất điện thoại rồi chạy ra khỏi nhà cho kịp giờ tàu chạy.

Bình luận

Edward vừa đặt chân lên bậc thang toà nhà tổng cục cảnh sát, thì "oạch" một cái, cậu suýt ngã nhào xuống đất, nhưng hai cảnh sát vừa đâm sầm vào cậu thì đã theo quán tính mà tiếp xúc với bề mặt Trái Đất theo đúng nghĩa đen. Edward đỡ một trong hai người đứng dậy, người đó lại đỡ nốt người còn lại đứng lên, sau đó cúi đầu nói xin lỗi với Edward:

Bình luận

Edward vừa đặt chân lên bậc thang toà nhà tổng cục cảnh sát, thì "oạch" một cái, cậu suýt ngã nhào xuống đất, nhưng hai cảnh sát vừa đâm sầm vào cậu thì đã theo quán tính mà tiếp xúc với bề mặt Trái Đất theo đúng nghĩa đen. Edward đỡ một trong hai người đứng dậy, người đó lại đỡ nốt người còn lại đứng lên, sau đó cúi đầu nói xin lỗi với Edward:

Bình luận

"Bọn tôi đang vội đến hiện trường điều tra nên hấp tấp va vào bác sĩ rồi. Thực sự xin lỗi, cậu không sao chứ?"

Bình luận

"Bọn tôi đang vội đến hiện trường điều tra nên hấp tấp va vào bác sĩ rồi. Thực sự xin lỗi, cậu không sao chứ?"

Bình luận

"Không sao cả đâu. Hai anh cũng không bị thương đấy chứ?"

Bình luận

"Không sao cả đâu. Hai anh cũng không bị thương đấy chứ?"

Bình luận

"Tất nhiên là không rồi, vậy nhé, chúng tôi phải đi ngay đấy."

Bình luận

"Tất nhiên là không rồi, vậy nhé, chúng tôi phải đi ngay đấy."

Bình luận

Edward cúi đầu chào hai vị cảnh sát kia, bọn họ cũng cúi đầu chào cậu, sau đó mỗi người đi một hướng. 

Bình luận

Edward cúi đầu chào hai vị cảnh sát kia, bọn họ cũng cúi đầu chào cậu, sau đó mỗi người đi một hướng. 

Bình luận

Cậu bấm thang máy lên tầng 18, tầng cao nhất của toà nhà cục cảnh sát. Nơi này có những phòng pháp y với trang bị tối tân, là nơi được sử dụng để khám nghiệm trong những vụ án nghiêm trọng và có tình tiết đặc biệt cần được những chuyên gia đầu ngành hợp tác điều tra. Vụ án hiện tại cũng thuộc dạng như vậy, nên đội ngũ điều tra đã được tập hợp và thường gặp mặt nhau ở phòng bên cạnh. Quanh đi quẩn lại cũng là những nhân sự quen thuộc, nên cậu không còn xa lạ gì mà vui vẻ nói lời chào với hai đồng nghiệp đang đọc tạp chí trên sofa.

Bình luận

Cậu bấm thang máy lên tầng 18, tầng cao nhất của toà nhà cục cảnh sát. Nơi này có những phòng pháp y với trang bị tối tân, là nơi được sử dụng để khám nghiệm trong những vụ án nghiêm trọng và có tình tiết đặc biệt cần được những chuyên gia đầu ngành hợp tác điều tra. Vụ án hiện tại cũng thuộc dạng như vậy, nên đội ngũ điều tra đã được tập hợp và thường gặp mặt nhau ở phòng bên cạnh. Quanh đi quẩn lại cũng là những nhân sự quen thuộc, nên cậu không còn xa lạ gì mà vui vẻ nói lời chào với hai đồng nghiệp đang đọc tạp chí trên sofa.

Bình luận

Một trong hai người có vẻ chăm chú lắm, anh ta chào cậu xong thì lại cúi xuống đọc nốt tạp chí trong tay. Edward hơi ngạc nhiên, lại gần nhìn tiêu đề:

Bình luận

Một trong hai người có vẻ chăm chú lắm, anh ta chào cậu xong thì lại cúi xuống đọc nốt tạp chí trong tay. Edward hơi ngạc nhiên, lại gần nhìn tiêu đề:

Bình luận

"James à, bình thường Calvin đọc tạp chí tâm lý học em còn hiểu được, nhưng mà sao hôm nay anh thay đổi thế, trước kia anh từng bảo đọc mấy thứ này sẽ nhức đầu nên không muốn đọc còn gì?"

Bình luận

"James à, bình thường Calvin đọc tạp chí tâm lý học em còn hiểu được, nhưng mà sao hôm nay anh thay đổi thế, trước kia anh từng bảo đọc mấy thứ này sẽ nhức đầu nên không muốn đọc còn gì?"

Bình luận

Anh cảnh sát bên cạnh tên Calvin gấp cuốn sách đang đọc dở lại, chìa cho Edward xem dự báo thời tiết là ngày hôm nay mưa, hơn nữa còn là mưa to. Edward gật gù, ý bảo "thì ra là vậy". Vẻ thản nhiên của cậu khiến James bất bình kêu lên:

Bình luận

Anh cảnh sát bên cạnh tên Calvin gấp cuốn sách đang đọc dở lại, chìa cho Edward xem dự báo thời tiết là ngày hôm nay mưa, hơn nữa còn là mưa to. Edward gật gù, ý bảo "thì ra là vậy". Vẻ thản nhiên của cậu khiến James bất bình kêu lên:

Bình luận

"Chẳng lẽ chuyện anh đọc báo tâm lý học là chuyện gì kinh thiên động địa lắm sao, bác sĩ thế này là coi thường anh rồi."

Bình luận

"Chẳng lẽ chuyện anh đọc báo tâm lý học là chuyện gì kinh thiên động địa lắm sao, bác sĩ thế này là coi thường anh rồi."

Bình luận

Edward đổi chủ đề khác:

Bình luận

Edward đổi chủ đề khác:

Bình luận

"Được rồi, không nói chuyện tạp chí nữa, bánh crepe mà anh nhờ em mua giúp, em mang đến rồi này, còn không mau ăn đi."

Bình luận

"Được rồi, không nói chuyện tạp chí nữa, bánh crepe mà anh nhờ em mua giúp, em mang đến rồi này, còn không mau ăn đi."

Bình luận

"Đúng là em trai nhỏ đáng yêu, đáng ra bọn họ nên cấp chứng chỉ hành nghề chính thức ngay cho em chứ không phải là để em chờ thêm mấy năm nữa chứ. Cảm ơn cậu nhé, bọn anh không khách sáo đâu, mà có lẽ cậu nên đưa cho người đằng sau cậu một cái bánh đấy, bác sĩ ấy có vẻ sắp ngất rồi."

Bình luận

"Đúng là em trai nhỏ đáng yêu, đáng ra bọn họ nên cấp chứng chỉ hành nghề chính thức ngay cho em chứ không phải là để em chờ thêm mấy năm nữa chứ. Cảm ơn cậu nhé, bọn anh không khách sáo đâu, mà có lẽ cậu nên đưa cho người đằng sau cậu một cái bánh đấy, bác sĩ ấy có vẻ sắp ngất rồi."

Bình luận

Edward vừa cự lại "Em nhỏ chỗ nào", vừa đưa một cái bánh cho người đang dựa vào chiếc bàn đằng sau cậu. Người đó gật đầu cảm ơn cậu rồi điềm đạm ăn bánh. Edward định dọn giấy gói trên bàn thì Calvin và James đã ngăn lại:

Bình luận

Edward vừa cự lại "Em nhỏ chỗ nào", vừa đưa một cái bánh cho người đang dựa vào chiếc bàn đằng sau cậu. Người đó gật đầu cảm ơn cậu rồi điềm đạm ăn bánh. Edward định dọn giấy gói trên bàn thì Calvin và James đã ngăn lại:

Bình luận

"Cậu cứ để đấy, lát bọn anh tự dọn, không phiền đến cậu đâu."

Bình luận

"Cậu cứ để đấy, lát bọn anh tự dọn, không phiền đến cậu đâu."

Bình luận

Người đứng phía sau Edward nói:

Bình luận

Người đứng phía sau Edward nói:

Bình luận

"Đó là điều hiển nhiên, chẳng lẽ các cậu ăn xong lại bắt thằng bé dọn."

Bình luận

"Đó là điều hiển nhiên, chẳng lẽ các cậu ăn xong lại bắt thằng bé dọn."

Bình luận

Edward quay đầu, lễ phép đáp lời anh ta:

Bình luận

Edward quay đầu, lễ phép đáp lời anh ta:

Bình luận

"Không sao mà, thầy Stephen, dọn một chút cũng không vấn đề gì. Phải rồi, hôm nay thầy hết phiên trực đúng không, mau về nhà nghỉ ngơi đi, mọi người và em có thể làm nốt phần còn lại mà. Hình như ngài Miller sắp chờ đến hỏng ruột ở dưới đường rồi, thầy còn không ra ngài ấy sẽ xâm nhập vào toà nhà luôn đấy.

Bình luận

"Không sao mà, thầy Stephen, dọn một chút cũng không vấn đề gì. Phải rồi, hôm nay thầy hết phiên trực đúng không, mau về nhà nghỉ ngơi đi, mọi người và em có thể làm nốt phần còn lại mà. Hình như ngài Miller sắp chờ đến hỏng ruột ở dưới đường rồi, thầy còn không ra ngài ấy sẽ xâm nhập vào toà nhà luôn đấy.

Bình luận

"Không cần "sẽ" nữa đâu, anh ta sắp tông thẳng ô tô vào rồi."

Bình luận

"Không cần "sẽ" nữa đâu, anh ta sắp tông thẳng ô tô vào rồi."

Bình luận

Cánh cửa phòng lại được mở ra, có ba người bước vào. Một người cao ráo cường tráng, một người mảnh mai hơn, là đội trưởng đội điều tra và tiến sĩ tâm lý học có vai trò tư vấn. James đã đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cùng Calvin cúi đầu:

Bình luận

Cánh cửa phòng lại được mở ra, có ba người bước vào. Một người cao ráo cường tráng, một người mảnh mai hơn, là đội trưởng đội điều tra và tiến sĩ tâm lý học có vai trò tư vấn. James đã đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cùng Calvin cúi đầu:

Bình luận

"Sếp, tiến sĩ Charles."

Bình luận

"Sếp, tiến sĩ Charles."

Bình luận

Người vừa được James và Calvin gọi là "sếp" gật đầu đáp:

Bình luận

Người vừa được James và Calvin gọi là "sếp" gật đầu đáp:

Bình luận

"Chào buổi sáng, hai cậu ăn xong rồi đấy nhỉ? Hôm nay có nhiều việc phải làm lắm nên hãy ăn nhiều thêm chút nhé. Bác sĩ Franklin có thể đi nghỉ đi, anh vất vả rồi, có gì Watson sẽ làm nốt."

Bình luận

"Chào buổi sáng, hai cậu ăn xong rồi đấy nhỉ? Hôm nay có nhiều việc phải làm lắm nên hãy ăn nhiều thêm chút nhé. Bác sĩ Franklin có thể đi nghỉ đi, anh vất vả rồi, có gì Watson sẽ làm nốt."

Bình luận

Charles nhìn xung quanh, lên tiếng hỏi:

Bình luận

Charles nhìn xung quanh, lên tiếng hỏi:

Bình luận

"Này Bruce, sao tôi cứ thấy mùi bánh crepe ở đâu vậy."

Bình luận

"Này Bruce, sao tôi cứ thấy mùi bánh crepe ở đâu vậy."

Bình luận

"Sếp, là bác sĩ Watson mang cho mọi người đấy. Bác sĩ à, cậu có dư chiếc nào không?"

Bình luận

"Sếp, là bác sĩ Watson mang cho mọi người đấy. Bác sĩ à, cậu có dư chiếc nào không?"

Bình luận

Edward lật túi:

Bình luận

Edward lật túi:

Bình luận

"Không còn nữa đâu

Bình luận

"Không còn nữa đâu

Bình luận

Stephen đã về trước, James nhìn theo bóng dáng tất tả của anh ta, giọng đầy ý cười, quay sang hỏi Calvin:

Bình luận

Stephen đã về trước, James nhìn theo bóng dáng tất tả của anh ta, giọng đầy ý cười, quay sang hỏi Calvin:

Bình luận

"Anh nói xem, vì sao Stephen là một pháp y quái dị như vậy mà cũng có người yêu, trong khi tôi thì ế mốc mép?"

Bình luận

"Anh nói xem, vì sao Stephen là một pháp y quái dị như vậy mà cũng có người yêu, trong khi tôi thì ế mốc mép?"

Bình luận

"Nếu cậu không tính đến cô bé Lily năm lần bảy lượt tán tỉnh cậu thì cậu đúng là ế thật." Đội trưởng Bruce liếc anh ta một cái, sau đó gõ nhẹ lên bàn:

Bình luận

"Nếu cậu không tính đến cô bé Lily năm lần bảy lượt tán tỉnh cậu thì cậu đúng là ế thật." Đội trưởng Bruce liếc anh ta một cái, sau đó gõ nhẹ lên bàn:

Bình luận

"Tám chuyện buổi sáng như vậy là đủ rồi, nên bắt đầu làm việc đi thôi."

Bình luận

"Tám chuyện buổi sáng như vậy là đủ rồi, nên bắt đầu làm việc đi thôi."

Bình luận

James và Calvin dọn dẹp đồ dùng, bước ra ngoài, trước khi vào thang máy còn xoa đầu Edward đang xách hồ sơ hai cái:

Bình luận

James và Calvin dọn dẹp đồ dùng, bước ra ngoài, trước khi vào thang máy còn xoa đầu Edward đang xách hồ sơ hai cái:

Bình luận

"Em trai nhỏ đáng yêu, trong tủ đồ có một gói khoai tây chiên bọn anh mới mua hôm qua, để phần cho cậu đấy."

Bình luận

"Em trai nhỏ đáng yêu, trong tủ đồ có một gói khoai tây chiên bọn anh mới mua hôm qua, để phần cho cậu đấy."

Bình luận

"Đừng gọi em là "em trai nhỏ", sến rện quá."

Bình luận

"Đừng gọi em là "em trai nhỏ", sến rện quá."

Bình luận

Edward nghiêng đầu với Bruce và Charles, sau đó đặt ba lô vào tủ và lấy gói khoai tây chiên mà James nói, đem vào phòng pháp y. Charles hỏi với theo: 

Bình luận

Edward nghiêng đầu với Bruce và Charles, sau đó đặt ba lô vào tủ và lấy gói khoai tây chiên mà James nói, đem vào phòng pháp y. Charles hỏi với theo: 

Bình luận

"Cậu định cất nó trong tủ đông chung với tiêu bản cơ thể người đấy à, bác sĩ Watson?"

Bình luận

"Cậu định cất nó trong tủ đông chung với tiêu bản cơ thể người đấy à, bác sĩ Watson?"

Bình luận

Edward biết bọn họ chỉ đang đùa nên cũng hùa theo, đáp vọng lại: 

Bình luận

Edward biết bọn họ chỉ đang đùa nên cũng hùa theo, đáp vọng lại: 

Bình luận

"Đúng vậy."

Bình luận

"Đúng vậy."

Bình luận

Sau đó cậu mở cửa phòng pháp y, bước vào trong. Cậu cất gói khoai tây chiên vào tủ đông, sau đó đặt máy tính và tài liệu lên bàn làm việc.

Bình luận

Sau đó cậu mở cửa phòng pháp y, bước vào trong. Cậu cất gói khoai tây chiên vào tủ đông, sau đó đặt máy tính và tài liệu lên bàn làm việc.

  

Bình luận

  

Khoảng 9 giờ, Edward đang định mang báo cáo tổng thể đi trao đổi với Bruce một chút. Cậu vừa chạm tay vào cửa định gõ thì cánh cửa đã mở, một người đàn ông mặc Âu phục bước ra cùng với Bruce. Edward hơi khựng lại, sau đó lịch sự cất tiếng chào:

Bình luận

Khoảng 9 giờ, Edward đang định mang báo cáo tổng thể đi trao đổi với Bruce một chút. Cậu vừa chạm tay vào cửa định gõ thì cánh cửa đã mở, một người đàn ông mặc Âu phục bước ra cùng với Bruce. Edward hơi khựng lại, sau đó lịch sự cất tiếng chào:

Bình luận

"Chào buổi sáng, ngài Holmes."

Bình luận

"Chào buổi sáng, ngài Holmes."

Bình luận

Edwin nhìn qua bảng tên của cậu, lại nhìn tấm áo blouse trắng, nhanh chóng gật đầu:

Bình luận

Edwin nhìn qua bảng tên của cậu, lại nhìn tấm áo blouse trắng, nhanh chóng gật đầu:

Bình luận

"Buổi sáng tốt lành, bác sĩ."

Bình luận

"Buổi sáng tốt lành, bác sĩ."

Bình luận

Bruce đi sau nhìn thấy Edward thì cất tiếng gọi cậu vào trong phòng rồi đóng cửa, nói với người bên ngoài mấy câu. Chuyên môn vốn không phải là lấy lời khai nên Edward không để ý lắm, chỉ ngồi chờ Bruce vào.

Bình luận

Bruce đi sau nhìn thấy Edward thì cất tiếng gọi cậu vào trong phòng rồi đóng cửa, nói với người bên ngoài mấy câu. Chuyên môn vốn không phải là lấy lời khai nên Edward không để ý lắm, chỉ ngồi chờ Bruce vào.

Bình luận

Chưa đến một phút sau tổ trưởng tổ điều tra đã bước vào, nói lời xin lỗi vì để cậu chờ đợi xong, anh ta đi thẳng vào vấn đề:

Bình luận

Chưa đến một phút sau tổ trưởng tổ điều tra đã bước vào, nói lời xin lỗi vì để cậu chờ đợi xong, anh ta đi thẳng vào vấn đề:

Bình luận

"Có chuyện gì vậy?"

Bình luận

"Có chuyện gì vậy?"

Bình luận

Edward lật tập báo cáo cho anh ta, tỏ ý có thêm thông tin có thể giúp phía cảnh sát vạch hướng điều tra mới, đương nhiên việc này khiến Bruce vốn chăm chú lại càng chăm chú hơn, vừa xem vừa ghi chép kĩ lưỡng vào sổ tay.

Bình luận

Edward lật tập báo cáo cho anh ta, tỏ ý có thêm thông tin có thể giúp phía cảnh sát vạch hướng điều tra mới, đương nhiên việc này khiến Bruce vốn chăm chú lại càng chăm chú hơn, vừa xem vừa ghi chép kĩ lưỡng vào sổ tay.

Bình luận

Đến khi xong xuôi, Edward vừa gập chiếc kẹp giấy lại, hỏi một câu bâng quơ:

Bình luận

Đến khi xong xuôi, Edward vừa gập chiếc kẹp giấy lại, hỏi một câu bâng quơ:

Bình luận

"Ngài Holmes vừa đưa thêm lời khai à?"

Bình luận

"Ngài Holmes vừa đưa thêm lời khai à?"

Bình luận

"Đại khái vậy, hôm qua trong lúc dọn dẹp một nhân viên tạp vụ tìm ra được mấy thứ đáng ngờ nên đem cho chúng tôi, có lẽ cậu nên ăn mừng đi thôi bác sĩ Watson, vụ này có kha khá tiến triển đấy."

Bình luận

"Đại khái vậy, hôm qua trong lúc dọn dẹp một nhân viên tạp vụ tìm ra được mấy thứ đáng ngờ nên đem cho chúng tôi, có lẽ cậu nên ăn mừng đi thôi bác sĩ Watson, vụ này có kha khá tiến triển đấy."

Bình luận

Anh ta nháy mắt:

Bình luận

Anh ta nháy mắt:

Bình luận

"Cậu đoán xem nếu có kết quả trước thứ bảy thì cấp trên có thể duyệt cho tôi và Charles nghỉ phép mấy ngày không?"

Bình luận

"Cậu đoán xem nếu có kết quả trước thứ bảy thì cấp trên có thể duyệt cho tôi và Charles nghỉ phép mấy ngày không?"

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

"Sao tôi lại ghét thời tiết Luân Đôn thế này"

Bình luận

"Sao tôi lại ghét thời tiết Luân Đôn thế này"

Bình luận

Edward nhìn làn mưa trắng xóa trước mắt, mặc dù bề ngoài tỏ vẻ bình thản nhưng nội tâm thì cứ như là đang muốn cosplay bức họa "Tiếng thét" của Edvard Munch vậy. Cậu thực sự hối hận vì đã tăng ca làm nốt công việc. Ai biết được khi cậu đang làm việc thì trời chỉ hơi ẩm ướt, thế mà vừa dọn đồ xuống tầng thì trời đổ mưa như trút. Edward thở dài nhìn bầu trời xám xịt, lấy ô trong túi ra định đi bộ về vì không kịp chạy đến nơi bắt xe buýt nữa. Vừa đi được vài bước, một chiếc xe ô tô đỗ lại bên cạnh cậu.

Bình luận

Edward nhìn làn mưa trắng xóa trước mắt, mặc dù bề ngoài tỏ vẻ bình thản nhưng nội tâm thì cứ như là đang muốn cosplay bức họa "Tiếng thét" của Edvard Munch vậy. Cậu thực sự hối hận vì đã tăng ca làm nốt công việc. Ai biết được khi cậu đang làm việc thì trời chỉ hơi ẩm ướt, thế mà vừa dọn đồ xuống tầng thì trời đổ mưa như trút. Edward thở dài nhìn bầu trời xám xịt, lấy ô trong túi ra định đi bộ về vì không kịp chạy đến nơi bắt xe buýt nữa. Vừa đi được vài bước, một chiếc xe ô tô đỗ lại bên cạnh cậu.

Bình luận

Cửa xe hạ xuống, gương mặt cậu vừa thấy lúc sáng lại hiện ra, ôn tồn hỏi:

Bình luận

Cửa xe hạ xuống, gương mặt cậu vừa thấy lúc sáng lại hiện ra, ôn tồn hỏi:

Bình luận

"Xin chào, bác sĩ Watson, cậu định đi bộ về nhà à?

Bình luận

"Xin chào, bác sĩ Watson, cậu định đi bộ về nhà à?

Bình luận

Edward gật đầu:

Bình luận

Edward gật đầu:

Bình luận

"Phải, có chuyện gì sao?"

Bình luận

"Phải, có chuyện gì sao?"

Bình luận

"Không có chuyện gì cả, tôi chỉ định hỏi liệu cậu có muốn quá giang không thôi. Mưa to thế này mà đi bộ thì lạnh lắm."

Bình luận

"Không có chuyện gì cả, tôi chỉ định hỏi liệu cậu có muốn quá giang không thôi. Mưa to thế này mà đi bộ thì lạnh lắm."

Bình luận

Edward hơi ngần ngại:

Bình luận

Edward hơi ngần ngại:

Bình luận

"Sẽ không phiền ngài về nhà chứ?"

Bình luận

"Sẽ không phiền ngài về nhà chứ?"

Bình luận

"Không phiền mà. Nhà cậu ở đâu?" Edwin hỏi, nhìn vẻ mặt anh thực sự là có ý muốn đưa cậu về.

Bình luận

"Không phiền mà. Nhà cậu ở đâu?" Edwin hỏi, nhìn vẻ mặt anh thực sự là có ý muốn đưa cậu về.

Bình luận

"Ừm, không xa lắm, khoảng nửa tiếng đi bộ."

Bình luận

"Ừm, không xa lắm, khoảng nửa tiếng đi bộ."

Bình luận

Khoé miệng Edwin đầy ý cười:

Bình luận

Khoé miệng Edwin đầy ý cười:

Bình luận

"Được, tôi biết nhà bác sĩ gần rồi, cậu cứ lên xe đi.

Bình luận

"Được, tôi biết nhà bác sĩ gần rồi, cậu cứ lên xe đi.

Bình luận

Edward nhẹ nhàng mở cửa xe, vừa nói:

Bình luận

Edward nhẹ nhàng mở cửa xe, vừa nói:

Bình luận

"Cảm ơn lòng tốt của ngài nhé, ngài Holmes."

Bình luận

"Cảm ơn lòng tốt của ngài nhé, ngài Holmes."

Bình luận

Xe của Edwin nhẹ nhàng phóng đi trên con đường đầy mưa.

Bình luận

Xe của Edwin nhẹ nhàng phóng đi trên con đường đầy mưa.

Bình luận

Edwin vừa xoay vô lăng, vừa hỏi:

Bình luận

Edwin vừa xoay vô lăng, vừa hỏi:

Bình luận

"Cậu đọc địa chỉ cụ thể giúp tôi nhé, để tôi đưa cậu về."

Bình luận

"Cậu đọc địa chỉ cụ thể giúp tôi nhé, để tôi đưa cậu về."

Bình luận

Edward nghe vậy thì ái ngại từ chối:

Bình luận

Edward nghe vậy thì ái ngại từ chối:

Bình luận

"Không cần đâu ạ, ngài chở tôi đến nhà chờ xe buýt cách đây hai dặm là được rồi, tôi có thể bắt xe được mà."

Bình luận

"Không cần đâu ạ, ngài chở tôi đến nhà chờ xe buýt cách đây hai dặm là được rồi, tôi có thể bắt xe được mà."

Bình luận

"Thật sao? Trời đang mưa to đấy. Cậu định xuống xe buýt ở bến rồi đi bộ về à?"

Bình luận

"Thật sao? Trời đang mưa to đấy. Cậu định xuống xe buýt ở bến rồi đi bộ về à?"

Bình luận

Edward khẽ gật đầu, đè nén sự ngạc nhiên trong lòng:

Bình luận

Edward khẽ gật đầu, đè nén sự ngạc nhiên trong lòng:

Bình luận

"Tất nhiên rồi, mà ngài yên tâm, không xa lắm đâu."

Bình luận

"Tất nhiên rồi, mà ngài yên tâm, không xa lắm đâu."

Bình luận

"Vậy mà cậu bảo tôi là chỉ cách nửa tiếng đi bộ. Bác sĩ Watson à, tôi cũng là người làm ăn lương thiện, bác sĩ làm tôi chạnh lòng đấy."

Bình luận

"Vậy mà cậu bảo tôi là chỉ cách nửa tiếng đi bộ. Bác sĩ Watson à, tôi cũng là người làm ăn lương thiện, bác sĩ làm tôi chạnh lòng đấy."

Bình luận

Nghe vậy, Edward bối rối đáp lại:

Bình luận

Nghe vậy, Edward bối rối đáp lại:

Bình luận

"Tôi không có ý đó đâu. Xin lỗi vì đã khiến ngài khó chịu, tôi chỉ là.."

Bình luận

"Tôi không có ý đó đâu. Xin lỗi vì đã khiến ngài khó chịu, tôi chỉ là.."

Bình luận

Chưa kịp để cậu giải thích hết, Edwin đã cười xoà:

Bình luận

Chưa kịp để cậu giải thích hết, Edwin đã cười xoà:

Bình luận

"Tôi chỉ đùa thôi mà, xin cậu đừng hiểu lầm."

Bình luận

"Tôi chỉ đùa thôi mà, xin cậu đừng hiểu lầm."

Bình luận

Xe đã vượt qua ngã tư, anh thoải mái gõ nhẹ ngón tay lên vô lăng, kể một câu chuyện bâng quơ:

Bình luận

Xe đã vượt qua ngã tư, anh thoải mái gõ nhẹ ngón tay lên vô lăng, kể một câu chuyện bâng quơ:

Bình luận

"Nhưng này, sao mọi người nhất định phải gọi tôi là "ngài" thế? Trông tôi giống như người được phong tước ư? Hoặc có điểm gì đó trên người tôi giống một Hiệp sĩ?"

Bình luận

"Nhưng này, sao mọi người nhất định phải gọi tôi là "ngài" thế? Trông tôi giống như người được phong tước ư? Hoặc có điểm gì đó trên người tôi giống một Hiệp sĩ?"

Bình luận

Edward thấy anh có vẻ thân thiện nên cũng thả lỏng một chút:

Bình luận

Edward thấy anh có vẻ thân thiện nên cũng thả lỏng một chút:

Bình luận

"Do ngài có vẻ đáng kính đấy, ngài Holmes. Ngài không thích điều đó ư?"

Bình luận

"Do ngài có vẻ đáng kính đấy, ngài Holmes. Ngài không thích điều đó ư?"

Bình luận

"Không hẳn." Edwin lắc đầu, "Ý tôi là trong một số trường hợp tôi sẽ cảm thấy mình được đối xử quá khách khí, mặc dù tôi chẳng có lý do gì để được đối xử như vậy cả. Lúc đó quả thật tôi rất ái ngại đấy."

Bình luận

"Không hẳn." Edwin lắc đầu, "Ý tôi là trong một số trường hợp tôi sẽ cảm thấy mình được đối xử quá khách khí, mặc dù tôi chẳng có lý do gì để được đối xử như vậy cả. Lúc đó quả thật tôi rất ái ngại đấy."

Bình luận

Edward im lặng nhìn anh, nét mặt và giọng nói của Edwin khiến cậu liên tưởng đến "đối tượng hẹn hò" mà cậu sẽ gặp gỡ mấy ngày tới. Cậu bỗng dưng cảm thấy cực kỳ tò mò, không biết anh ta sẽ trông như thế nào.

Bình luận

Edward im lặng nhìn anh, nét mặt và giọng nói của Edwin khiến cậu liên tưởng đến "đối tượng hẹn hò" mà cậu sẽ gặp gỡ mấy ngày tới. Cậu bỗng dưng cảm thấy cực kỳ tò mò, không biết anh ta sẽ trông như thế nào.

Bình luận

Dù trong lòng hơi rối rắm, cậu vẫn lịch sự trả lời Edwin:

Bình luận

Dù trong lòng hơi rối rắm, cậu vẫn lịch sự trả lời Edwin:

Bình luận

"Không, ngài xứng đáng mà. Bất kỳ ai gặp ngài lần đầu đều sẽ cảm thấy ngài là một quý ông đáng kính, khách khí với ngài là chuyện đương nhiên rồi. Quen lâu thì mọi người sẽ không để ý mấy quy tắc khách sáo này nữa." Cậu nhìn nhà chờ cách đó hơn chục yard, "Dừng ở đây được rồi, cảm ơn ngài vì đã cho tôi quá giang nhé."

Bình luận

"Không, ngài xứng đáng mà. Bất kỳ ai gặp ngài lần đầu đều sẽ cảm thấy ngài là một quý ông đáng kính, khách khí với ngài là chuyện đương nhiên rồi. Quen lâu thì mọi người sẽ không để ý mấy quy tắc khách sáo này nữa." Cậu nhìn nhà chờ cách đó hơn chục yard, "Dừng ở đây được rồi, cảm ơn ngài vì đã cho tôi quá giang nhé."

Bình luận

Edwin cũng không ngăn cản cậu nữa, anh dừng xe lại gần mái che nhất có thể để cậu không bị ướt mưa.

Bình luận

Edwin cũng không ngăn cản cậu nữa, anh dừng xe lại gần mái che nhất có thể để cậu không bị ướt mưa.

Bình luận

Edward xách ba lô trên vai, bước chân về phía nhà chờ xe buýt, cậu quay đầu lại nói với Edwin:

Bình luận

Edward xách ba lô trên vai, bước chân về phía nhà chờ xe buýt, cậu quay đầu lại nói với Edwin:

Bình luận

"Thực sự cảm ơn ngài, cũng không sớm nữa đâu, ngài nên nhanh chóng về nhà thôi."

Bình luận

"Thực sự cảm ơn ngài, cũng không sớm nữa đâu, ngài nên nhanh chóng về nhà thôi."

Bình luận

Edwin gật đầu chào cậu rồi xoay vô lăng đi trong làn mưa trắng xoá. Luân Đôn mặc dù nhiều mưa nhưng trận mưa này cũng nặng hạt hơn bình thường rất nhiều, tiếng mưa còn len lỏi vào tận trong xe khiến anh thoáng ngẩn người. Kỳ thực anh sẽ không cho một người xa lạ nào đó quá giang, Watson là bác sĩ pháp y phụ trách vụ án này chỉ là một lý do, nhưng chủ yếu vẫn là vì cậu ta cực kỳ giống với đối tượng mà anh chuẩn bị gặp mặt. Từ giọng nói đến biểu cảm, thậm chí góc mặt cũng giống đến mức khó tin, chỉ có kẻ ngốc mới không nhận ra việc này.

Bình luận

Edwin gật đầu chào cậu rồi xoay vô lăng đi trong làn mưa trắng xoá. Luân Đôn mặc dù nhiều mưa nhưng trận mưa này cũng nặng hạt hơn bình thường rất nhiều, tiếng mưa còn len lỏi vào tận trong xe khiến anh thoáng ngẩn người. Kỳ thực anh sẽ không cho một người xa lạ nào đó quá giang, Watson là bác sĩ pháp y phụ trách vụ án này chỉ là một lý do, nhưng chủ yếu vẫn là vì cậu ta cực kỳ giống với đối tượng mà anh chuẩn bị gặp mặt. Từ giọng nói đến biểu cảm, thậm chí góc mặt cũng giống đến mức khó tin, chỉ có kẻ ngốc mới không nhận ra việc này.

Bình luận

Xe dừng lại một lúc trước đèn đỏ, Edwin mở ứng dụng LoveLove, nhìn thấy dòng thông báo màu hồng phấn với đại ý là bọn họ đã ở cách nhau gần đến mức chưa đầy một yard, khoé môi anh chợt cong lên.

Bình luận

Xe dừng lại một lúc trước đèn đỏ, Edwin mở ứng dụng LoveLove, nhìn thấy dòng thông báo màu hồng phấn với đại ý là bọn họ đã ở cách nhau gần đến mức chưa đầy một yard, khoé môi anh chợt cong lên.

Bình luận

Cậu bé đó chắc không phải người ngốc đâu nhỉ.

Bình luận

Cậu bé đó chắc không phải người ngốc đâu nhỉ.


Truyện tương tự

Bình luận