• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:37:27 AM
  • 0
  • 0

Chương 28


Ở một diễn biến khác, Edward đang đứng dựa vào hành lang nói chuyện với Riley. Cái nhìn đầy ẩn ý của cô khiến cậu hiểu ra phần nào nên cũng đứng lên đi theo. Đến gần nhà vệ sinh, Riley mới quay lại nhìn Edward:

Bình luận

Ở một diễn biến khác, Edward đang đứng dựa vào hành lang nói chuyện với Riley. Cái nhìn đầy ẩn ý của cô khiến cậu hiểu ra phần nào nên cũng đứng lên đi theo. Đến gần nhà vệ sinh, Riley mới quay lại nhìn Edward:

“Chắc cậu không phải là đi vệ sinh thật đấy chứ?”

Bình luận

“Chắc cậu không phải là đi vệ sinh thật đấy chứ?”

“Không phải. Em biết ý định của chị là gì mà. Phải rồi, chị đoán xem Edwin và Anne có biết không?” Edward dựa người vào bức tường hành lang, hai tay khoanh trước ngực

Bình luận

“Không phải. Em biết ý định của chị là gì mà. Phải rồi, chị đoán xem Edwin và Anne có biết không?” Edward dựa người vào bức tường hành lang, hai tay khoanh trước ngực

“Edwin mà không đoán ra được sao? Cậu ấy thành tinh cũng lâu lắm rồi.” Riley nhìn Edward đầy hóm hỉnh

Bình luận

“Edwin mà không đoán ra được sao? Cậu ấy thành tinh cũng lâu lắm rồi.” Riley nhìn Edward đầy hóm hỉnh

“Được rồi được rồi, không nói mấy chuyện đó nữa. Chị gọi em ra chỗ này là có chuyện gì?”

Bình luận

“Được rồi được rồi, không nói mấy chuyện đó nữa. Chị gọi em ra chỗ này là có chuyện gì?”

“Cậu cũng biết mà, để "dặn dò khuyên nhủ" cậu, dù gì thì chị chơi thân với Edwin ba mươi năm, ba mươi năm đó không phải để trưng. Cho nên là, chị có thể tiết lộ một vài thông tin hữu ích về Edwin, đỡ cho cậu công đoạn tự mình tìm hiểu đấy.” Riley đứng thẳng người, nở một nụ cười nhẹ với Edward

Bình luận

“Cậu cũng biết mà, để "dặn dò khuyên nhủ" cậu, dù gì thì chị chơi thân với Edwin ba mươi năm, ba mươi năm đó không phải để trưng. Cho nên là, chị có thể tiết lộ một vài thông tin hữu ích về Edwin, đỡ cho cậu công đoạn tự mình tìm hiểu đấy.” Riley đứng thẳng người, nở một nụ cười nhẹ với Edward

“Em cũng chơi với Anne suốt mười năm, cho nên hiểu được cô ấy phần nào. Chúng ta trao đổi thông tin nhé? Em tiết lộ cho chị một vài thông tin về cô ấy để chị có thể xác định đường đi nước bước sau này, chị cũng tiết lộ cho em thông tin về Edwin mà chị thu thập trong ba mươi năm chơi thân, được không?” Edward dựa người vào tường, nói đùa

Bình luận

“Em cũng chơi với Anne suốt mười năm, cho nên hiểu được cô ấy phần nào. Chúng ta trao đổi thông tin nhé? Em tiết lộ cho chị một vài thông tin về cô ấy để chị có thể xác định đường đi nước bước sau này, chị cũng tiết lộ cho em thông tin về Edwin mà chị thu thập trong ba mươi năm chơi thân, được không?” Edward dựa người vào tường, nói đùa

“Thú vị như vậy, thảo nào Edwin thích cậu. Trong số ba người Edwin từng yêu, chỉ có mỗi cậu phù hợp với tiêu chí cậu ấy đặt ra.”

Bình luận

“Thú vị như vậy, thảo nào Edwin thích cậu. Trong số ba người Edwin từng yêu, chỉ có mỗi cậu phù hợp với tiêu chí cậu ấy đặt ra.”

“Sao lại "chỉ có mỗi em"? Thế những tiêu chí anh ấy đặt ra chỉ để làm cảnh thôi sao?” Edward ngạc nhiên

Bình luận

“Sao lại "chỉ có mỗi em"? Thế những tiêu chí anh ấy đặt ra chỉ để làm cảnh thôi sao?” Edward ngạc nhiên

“Không hoàn toàn, theo logic của Edwin thì "gu" là do lý trí đặt ra, nhưng tình yêu lại cần tình cảm chứ không phải lý trí. Có thể thấy hợp, thấy thích, nhưng không có nghĩa là yêu. Thậm chí Edwin còn vì người cậu ấy yêu mà gạt cái "gu" của mình qua một bên kìa.” Riley nghiêng đầu nhìn Edward

Bình luận

“Không hoàn toàn, theo logic của Edwin thì "gu" là do lý trí đặt ra, nhưng tình yêu lại cần tình cảm chứ không phải lý trí. Có thể thấy hợp, thấy thích, nhưng không có nghĩa là yêu. Thậm chí Edwin còn vì người cậu ấy yêu mà gạt cái "gu" của mình qua một bên kìa.” Riley nghiêng đầu nhìn Edward

“Edwin đúng là kì lạ thật.” Edward nhún vai, “Nhưng phải công nhận anh ấy là một người đàn ông tốt, thậm chí nếu như không quen qua mạng mà quen trực tiếp ngoài đời thì em sẽ chủ động theo đuổi anh ấy.” 

Bình luận

“Edwin đúng là kì lạ thật.” Edward nhún vai, “Nhưng phải công nhận anh ấy là một người đàn ông tốt, thậm chí nếu như không quen qua mạng mà quen trực tiếp ngoài đời thì em sẽ chủ động theo đuổi anh ấy.” 

“Công nhận, sức hấp dẫn của Edwin thật đáng sợ nhỉ. Cơ mà khi hai người hẹn hò em đừng có tỏ ra độc lập tự chủ quá, cậu ấy sẽ lại nghĩ nhiều.”

Bình luận

“Công nhận, sức hấp dẫn của Edwin thật đáng sợ nhỉ. Cơ mà khi hai người hẹn hò em đừng có tỏ ra độc lập tự chủ quá, cậu ấy sẽ lại nghĩ nhiều.”

“Tại sao vậy?” Edward có phần tò mò

Bình luận

“Tại sao vậy?” Edward có phần tò mò

“Tính cách Edwin thuộc dạng kiêu ngạo lại có phần hiếu thắng, thích chủ động và nắm giữ trong tình cảm, tham vọng của cậu ấy cũng rất lớn. Tất nhiên những tính cách đó không bao giờ được biểu hiện ra ngoài. Nhưng trong lòng cậu ấy lại thích được vuốt ve cái vảy ngược đó đấy.” Riley nhìn Edward, dịu dàng nói

Bình luận

“Tính cách Edwin thuộc dạng kiêu ngạo lại có phần hiếu thắng, thích chủ động và nắm giữ trong tình cảm, tham vọng của cậu ấy cũng rất lớn. Tất nhiên những tính cách đó không bao giờ được biểu hiện ra ngoài. Nhưng trong lòng cậu ấy lại thích được vuốt ve cái vảy ngược đó đấy.” Riley nhìn Edward, dịu dàng nói

Edward cố gắng nhớ lại khoảng thời gian ở bên Edwin, quả thật, có những dấu hiệu nho nhỏ thể hiện sự chủ động và độc lập của Edwin. Edwin là người chủ động kéo gần mối quan hệ trước, tự giác chăm sóc và vun vén khi đã xác định mối quan hệ.

Bình luận

Edward cố gắng nhớ lại khoảng thời gian ở bên Edwin, quả thật, có những dấu hiệu nho nhỏ thể hiện sự chủ động và độc lập của Edwin. Edwin là người chủ động kéo gần mối quan hệ trước, tự giác chăm sóc và vun vén khi đã xác định mối quan hệ.

Riley nhìn Edward, vẫn giữ nụ cười bình thản trên môi, cô nói tiếp:

Bình luận

Riley nhìn Edward, vẫn giữ nụ cười bình thản trên môi, cô nói tiếp:

“Nếu có vấn đề gì xảy ra, em đừng cố giấu giếm làm gì, cứ nói thẳng ra với Edwin. Giúp được thì cậu ấy sẽ giúp đến cùng, còn kể cả không giúp được, cậu ấy cũng sẽ thuê một đội cổ vũ thật hoành tráng cho em, sẽ động viên em. Edwin không thích đối phương giấu giếm việc bản thân mình gặp rắc rối, điều đó chứng tỏ cậu ấy không được tin tưởng.”

Bình luận

“Nếu có vấn đề gì xảy ra, em đừng cố giấu giếm làm gì, cứ nói thẳng ra với Edwin. Giúp được thì cậu ấy sẽ giúp đến cùng, còn kể cả không giúp được, cậu ấy cũng sẽ thuê một đội cổ vũ thật hoành tráng cho em, sẽ động viên em. Edwin không thích đối phương giấu giếm việc bản thân mình gặp rắc rối, điều đó chứng tỏ cậu ấy không được tin tưởng.”

“Nhưng…”Edward định phủ nhận. Kể cả như vậy, cậu cũng không muốn làm phiền Edwin một chút nào

Bình luận

“Nhưng…”Edward định phủ nhận. Kể cả như vậy, cậu cũng không muốn làm phiền Edwin một chút nào

“Edwin sẽ không phiền vì điều đó đâu bạn nhỏ. - Riley tinh ý nhìn ra suy tư của Edward, cô nhẹ nhàng giải thích, “Em có cảm thấy phiền hà khi Edwin tìm em nói chuyện không? Em có cảm thấy phiền khi cậu ấy nói cần đến sự giúp đỡ của em không?”

Bình luận

“Edwin sẽ không phiền vì điều đó đâu bạn nhỏ. - Riley tinh ý nhìn ra suy tư của Edward, cô nhẹ nhàng giải thích, “Em có cảm thấy phiền hà khi Edwin tìm em nói chuyện không? Em có cảm thấy phiền khi cậu ấy nói cần đến sự giúp đỡ của em không?”

“Không, tất nhiên rồi. Sao em lại cảm thấy phiền vì điều đó nhỉ?” Edward khẳng định

Bình luận

“Không, tất nhiên rồi. Sao em lại cảm thấy phiền vì điều đó nhỉ?” Edward khẳng định

“Vậy thì tương tự, Edwin cũng không cảm thấy phiền khi giúp đỡ em, không cảm thấy phiền khi nghe em nói đâu.” Riley nhìn thẳng vào hai mắt Edward, bỗng dưng cô lại thở dài, “Nhưng mà tên này ấy mà, muốn người ta có gì khó cũng nhờ mình, nhưng khi gặp chuyện thì giấu kín mít không kẽ hở, trừ khi mọi thứ đổ vỡ hết, còn không thì rất lâu sau, phải nói là ngẫu nhiên mới biết được. Tính tình tên này từ xưa đã vậy, chị và cả gia đình cậu ấy cũng không thể góp ý gì được, vì nó đã trở thành bản năng mất rồi. Nói ra hơi bất công nhưng có lẽ em phải dành thêm thời gian, để ý đến Edwin hơn một chút đấy.”

Bình luận

“Vậy thì tương tự, Edwin cũng không cảm thấy phiền khi giúp đỡ em, không cảm thấy phiền khi nghe em nói đâu.” Riley nhìn thẳng vào hai mắt Edward, bỗng dưng cô lại thở dài, “Nhưng mà tên này ấy mà, muốn người ta có gì khó cũng nhờ mình, nhưng khi gặp chuyện thì giấu kín mít không kẽ hở, trừ khi mọi thứ đổ vỡ hết, còn không thì rất lâu sau, phải nói là ngẫu nhiên mới biết được. Tính tình tên này từ xưa đã vậy, chị và cả gia đình cậu ấy cũng không thể góp ý gì được, vì nó đã trở thành bản năng mất rồi. Nói ra hơi bất công nhưng có lẽ em phải dành thêm thời gian, để ý đến Edwin hơn một chút đấy.”

“Em hiểu rồi, thì ra là vậy.” Edward hơi ngửa đầu ra sau, mỉm cười

Bình luận

“Em hiểu rồi, thì ra là vậy.” Edward hơi ngửa đầu ra sau, mỉm cười

“Hiểu rồi thì tốt. Kỳ thực chị không hề muốn bảo cậu phải làm này làm nọ, cứ thoải mái, có được không? Chị chỉ muốn hai người hạnh phúc. Edwin thật sự rất tốt, mà không biết vì sao tình duyên lại cứ bấp bênh, đã quen đến ba người mà cũng chỉ duy trì được hai, ba năm là cùng. Cậu ấy thực sự trung thành, nhưng thỉnh thoảng hơi cực đoan, mong em thông cảm với Edwin một chút, kể cả có rời đi thì cũng đừng phũ phàng quá nhé.” Riley tổng kết lại, còn chia sẻ thêm một chút

Bình luận

“Hiểu rồi thì tốt. Kỳ thực chị không hề muốn bảo cậu phải làm này làm nọ, cứ thoải mái, có được không? Chị chỉ muốn hai người hạnh phúc. Edwin thật sự rất tốt, mà không biết vì sao tình duyên lại cứ bấp bênh, đã quen đến ba người mà cũng chỉ duy trì được hai, ba năm là cùng. Cậu ấy thực sự trung thành, nhưng thỉnh thoảng hơi cực đoan, mong em thông cảm với Edwin một chút, kể cả có rời đi thì cũng đừng phũ phàng quá nhé.” Riley tổng kết lại, còn chia sẻ thêm một chút

“Anne cũng rất tốt, nhưng mà chuyện tình cảm của cô ấy không hiểu sao cứ không được bền cho lắm. Lần này cô ấy hẹn hò với chị, em thật sự mong rằng hai người có thể ở bên nhau lâu dài đấy.” Edward nghiêng đầu, đổi chủ đề sang chuyện của Anne và Riley

Bình luận

“Anne cũng rất tốt, nhưng mà chuyện tình cảm của cô ấy không hiểu sao cứ không được bền cho lắm. Lần này cô ấy hẹn hò với chị, em thật sự mong rằng hai người có thể ở bên nhau lâu dài đấy.” Edward nghiêng đầu, đổi chủ đề sang chuyện của Anne và Riley

“Tại sao vậy? Chị có đặc điểm gì khiến cậu lưu tâm thế?” Riley hơi nhướng mày

Bình luận

“Tại sao vậy? Chị có đặc điểm gì khiến cậu lưu tâm thế?” Riley hơi nhướng mày

“Em không rõ, nhưng mà có vẻ chị rất hợp với cô ấy. Hoặc em nên nói là chị và cô ấy hợp để ở bên nhau lâu dài.” Edward cuối cùng cũng không dựa vào tường mà đứng thẳng lên.

Bình luận

“Em không rõ, nhưng mà có vẻ chị rất hợp với cô ấy. Hoặc em nên nói là chị và cô ấy hợp để ở bên nhau lâu dài.” Edward cuối cùng cũng không dựa vào tường mà đứng thẳng lên.

“Lý do đơn giản thế thôi à? Vậy tại sao chị lại hợp để sống với Annie lâu dài?” Riley nhìn cậu tỏ ý tò mò

Bình luận

“Lý do đơn giản thế thôi à? Vậy tại sao chị lại hợp để sống với Annie lâu dài?” Riley nhìn cậu tỏ ý tò mò

“Có lẽ là vì chị kiềm chế bớt cái sự nhiệt tình bốc đồng của cô ấy. Chị thấy đó, đối với em, hai mươi hai tuổi đã là đủ lông đủ cánh, là trưởng thành lắm rồi nhưng mà đối với cô ấy, tuổi hai mươi hai chỉ là bắt đầu thanh xuân.” Edward nói một cách dí dỏm, “Hoàn cảnh sống và xuất thân khác nhau cũng khiến suy nghĩ và thái độ sống của em và cô ấy khác nhau. Cả hai đều phải vật lộn để lo cơm áo gạo tiền, nhưng cô ấy có gia đình, có một chỗ dựa vững chắc. Anh trai Anne thương yêu cưng chiều cô ấy lắm, cho nên là...cách nhìn đời của cô ấy vẫn còn rất trẻ con.”

Bình luận

“Có lẽ là vì chị kiềm chế bớt cái sự nhiệt tình bốc đồng của cô ấy. Chị thấy đó, đối với em, hai mươi hai tuổi đã là đủ lông đủ cánh, là trưởng thành lắm rồi nhưng mà đối với cô ấy, tuổi hai mươi hai chỉ là bắt đầu thanh xuân.” Edward nói một cách dí dỏm, “Hoàn cảnh sống và xuất thân khác nhau cũng khiến suy nghĩ và thái độ sống của em và cô ấy khác nhau. Cả hai đều phải vật lộn để lo cơm áo gạo tiền, nhưng cô ấy có gia đình, có một chỗ dựa vững chắc. Anh trai Anne thương yêu cưng chiều cô ấy lắm, cho nên là...cách nhìn đời của cô ấy vẫn còn rất trẻ con.”

Nghĩ một chút, cậu lại nói tiếp:

Bình luận

Nghĩ một chút, cậu lại nói tiếp:

“Chị à, Anne tính tình vẫn còn có một chút trẻ con, cho nên không tránh được việc cô ấy hơi vô tâm. Thật ra nói là vô tâm cũng không hẳn, mà phải nói là cô ấy sống rất vô tư, rất thoải mái, nên có thể không để ý quá nhiều tiểu tiết. Nhưng chính vì cô ấy sống rất vô tư, nên nếu không hài lòng chỗ nào, chị cứ nói thẳng. Anne sẵn sàng sửa đổi, cũng sẵn sàng chấp nhận chứ không để bụng, cũng không ngấm ngầm tự ái. Cô ấy chỉ vô tư thôi, chứ không vô tình đâu, chị yên tâm.”

Bình luận

“Chị à, Anne tính tình vẫn còn có một chút trẻ con, cho nên không tránh được việc cô ấy hơi vô tâm. Thật ra nói là vô tâm cũng không hẳn, mà phải nói là cô ấy sống rất vô tư, rất thoải mái, nên có thể không để ý quá nhiều tiểu tiết. Nhưng chính vì cô ấy sống rất vô tư, nên nếu không hài lòng chỗ nào, chị cứ nói thẳng. Anne sẵn sàng sửa đổi, cũng sẵn sàng chấp nhận chứ không để bụng, cũng không ngấm ngầm tự ái. Cô ấy chỉ vô tư thôi, chứ không vô tình đâu, chị yên tâm.”

“Cái này chị biết mà.” Riley che miệng cười

Bình luận

“Cái này chị biết mà.” Riley che miệng cười

“Người ta nói là khi ở bên một người già dặn thì tự bản thân mình cũng sẽ trưởng thành hơn. Có lẽ điều này đúng với Anne.”

Bình luận

“Người ta nói là khi ở bên một người già dặn thì tự bản thân mình cũng sẽ trưởng thành hơn. Có lẽ điều này đúng với Anne.”

“Vậy thì em nên thay người yêu đi, em đã già dặn sẵn rồi, bây giờ ở cạnh lão trung niên như Edwin thì khác nào đôi vợ chồng già tận hưởng trăng mật.” Riley hùa theo câu đùa của Edward, cô nhìn xuống đồng hồ, “Cũng gần mười lăm phút rồi, nãy giờ chúng ta "đi vệ sinh" hơi lâu đấy. Có khi Anne và Edwin đã nói chuyện xong từ đời tám hoánh.”

Bình luận

“Vậy thì em nên thay người yêu đi, em đã già dặn sẵn rồi, bây giờ ở cạnh lão trung niên như Edwin thì khác nào đôi vợ chồng già tận hưởng trăng mật.” Riley hùa theo câu đùa của Edward, cô nhìn xuống đồng hồ, “Cũng gần mười lăm phút rồi, nãy giờ chúng ta "đi vệ sinh" hơi lâu đấy. Có khi Anne và Edwin đã nói chuyện xong từ đời tám hoánh.”

“Vậy thì chúng ta quay về thôi.” Edward nhún vai, đi theo Riley

Bình luận

“Vậy thì chúng ta quay về thôi.” Edward nhún vai, đi theo Riley

Edward và Riley đi về bàn của mình đúng lúc Edwin và Anne nói xong câu chốt. Thấy Edward đi đến, Edwin ngồi dịch chỗ vào trong để chừa ra cho cậu.

Bình luận

Edward và Riley đi về bàn của mình đúng lúc Edwin và Anne nói xong câu chốt. Thấy Edward đi đến, Edwin ngồi dịch chỗ vào trong để chừa ra cho cậu.

Bốn người uống hết đồ uống của mình, nói vài chuyện phiếm rồi đứng lên. Riley và Anne định về nhà còn Edwin và Edward định sẽ đi đâu đó dạo chơi một chút.

Bình luận

Bốn người uống hết đồ uống của mình, nói vài chuyện phiếm rồi đứng lên. Riley và Anne định về nhà còn Edwin và Edward định sẽ đi đâu đó dạo chơi một chút.

Khi nói tạm biệt ở trước cửa quán cà phê, Edwin nhìn Riley mỉm cười, giang hai tay ra:

Bình luận

Khi nói tạm biệt ở trước cửa quán cà phê, Edwin nhìn Riley mỉm cười, giang hai tay ra:

“Cậu có muốn ôm một cái không?”

Bình luận

“Cậu có muốn ôm một cái không?”

“Có chứ, tất nhiên rồi.” Riley thoải mái tiếp nhận cái ôm ấm áp của bạn thân

Bình luận

“Có chứ, tất nhiên rồi.” Riley thoải mái tiếp nhận cái ôm ấm áp của bạn thân

Anne nhìn Edward, trêu chọc:

Bình luận

Anne nhìn Edward, trêu chọc:

“Edward, có phải cậu cũng muốn ôm không? Nói một tiếng đi, tớ sẽ ôm cậu.”

Bình luận

“Edward, có phải cậu cũng muốn ôm không? Nói một tiếng đi, tớ sẽ ôm cậu.”

Edward chỉ cười, điệu bộ "lớn rồi không thèm chấp", cậu nói:

Bình luận

Edward chỉ cười, điệu bộ "lớn rồi không thèm chấp", cậu nói:

“Thế nếu tớ không nói thì sao?”

Bình luận

“Thế nếu tớ không nói thì sao?”

Anne nhìn Edward một chút, rồi đột ngột nhào đến ôm cậu một cái thật chặt:

Bình luận

Anne nhìn Edward một chút, rồi đột ngột nhào đến ôm cậu một cái thật chặt:

“Thì tớ vẫn sẽ ôm cậu mà. Edward, Giáng Sinh vui vẻ nhé!”

Bình luận

“Thì tớ vẫn sẽ ôm cậu mà. Edward, Giáng Sinh vui vẻ nhé!”

Edward mỉm cười, cậu cũng vòng tay ôm chặt cô bạn thân, trong lòng cậu ấm áp vô cùng.

Bình luận

Edward mỉm cười, cậu cũng vòng tay ôm chặt cô bạn thân, trong lòng cậu ấm áp vô cùng.

Cậu nhìn Riley và Anne đi về hướng ngược lại, Anne cao hơn Riley một chút. Hai người khoác tay nhau thân mật, thỉnh thoảng còn cúi xuống thủ thỉ gì đó.

Bình luận

Cậu nhìn Riley và Anne đi về hướng ngược lại, Anne cao hơn Riley một chút. Hai người khoác tay nhau thân mật, thỉnh thoảng còn cúi xuống thủ thỉ gì đó.

Edwin thấy Edward như vậy thì tiến đến gần, vòng tay ôm eo cậu, lại cúi xuống đặt lên trán cậu một cái hôn nhẹ nhàng.

Bình luận

Edwin thấy Edward như vậy thì tiến đến gần, vòng tay ôm eo cậu, lại cúi xuống đặt lên trán cậu một cái hôn nhẹ nhàng.

“Tiếp theo đi đâu bây giờ?” Edward vừa đi vừa hỏi

Bình luận

“Tiếp theo đi đâu bây giờ?” Edward vừa đi vừa hỏi

“Nếu chúng ta đi sớm hơn nữa thì có thể đến London Eye. Anh vẫn luôn muốn ngồi với em trên vòng quay khổng lồ đó. Khi vòng quay lên đến điểm cao nhất là chúng ta có thể nhìn ra rất xa. Cơ mà bây giờ đã hơn chín giờ rồi, không kịp nữa.” Edwin nhìn đồng hồ rồi quay sang Edward, dịu dàng trả lời cậu

Bình luận

“Nếu chúng ta đi sớm hơn nữa thì có thể đến London Eye. Anh vẫn luôn muốn ngồi với em trên vòng quay khổng lồ đó. Khi vòng quay lên đến điểm cao nhất là chúng ta có thể nhìn ra rất xa. Cơ mà bây giờ đã hơn chín giờ rồi, không kịp nữa.” Edwin nhìn đồng hồ rồi quay sang Edward, dịu dàng trả lời cậu

"Vậy anh biết chỗ nào hay hay không? Em chẳng biết chỗ nào cả." Edward nhún vai. Cậu trước giờ sống ở vùng ngoại ô, có đi thì cũng chỉ di chuyển trong phạm vi gần nhà, hầu như không bao giờ đặt chân vào khu vực trung tâm trừ thời gian đi làm. Vì vậy, tiếng là sống ở Luân Đôn nhưng thật ra Edward gần như mù tịt về thành phố này, có biết thì cũng là xem qua sách báo rồi tự nhớ.

Bình luận

"Vậy anh biết chỗ nào hay hay không? Em chẳng biết chỗ nào cả." Edward nhún vai. Cậu trước giờ sống ở vùng ngoại ô, có đi thì cũng chỉ di chuyển trong phạm vi gần nhà, hầu như không bao giờ đặt chân vào khu vực trung tâm trừ thời gian đi làm. Vì vậy, tiếng là sống ở Luân Đôn nhưng thật ra Edward gần như mù tịt về thành phố này, có biết thì cũng là xem qua sách báo rồi tự nhớ.

Edwin ở cùng Edward hai tháng, đã quen với kiểu sinh hoạt khép kín vô vị của cậu nên nghe cậu hỏi như vậy cũng không ngạc nhiên.

Bình luận

Edwin ở cùng Edward hai tháng, đã quen với kiểu sinh hoạt khép kín vô vị của cậu nên nghe cậu hỏi như vậy cũng không ngạc nhiên.

Anh nắm tay kéo Edward đi, vừa đi vừa nói:

Bình luận

Anh nắm tay kéo Edward đi, vừa đi vừa nói:

“Bây giờ là hơn chín giờ, cũng muộn rồi. Giờ không có hàng quán nào mở nữa đâu. Nhưng mà..” Edwin cúi xuống kề sát mặt Edward, “Đi dạo thật ra cũng tuyệt lắm.”

Bình luận

“Bây giờ là hơn chín giờ, cũng muộn rồi. Giờ không có hàng quán nào mở nữa đâu. Nhưng mà..” Edwin cúi xuống kề sát mặt Edward, “Đi dạo thật ra cũng tuyệt lắm.”

Quả thật, đường phố Luân Đôn vào đêm Giáng Sinh thật sự rất đẹp, rất rực rỡ. Edwin và Edward nắm tay nhau đi dọc bờ sông Thames, chiêm ngưỡng những công trình kiến trúc nổi tiếng. Luân Đôn được trang hoàng rực rỡ bởi cây thông Giáng Sinh đặt trước một số cửa hàng. Vòng Nguyệt quế, các sợi dây có gắn những chiếc đèn nhỏ lấp lánh cũng được treo lên khiến khung cảnh về đêm trở nên huyền ảo và rực rỡ hơn bao giờ hết.

Bình luận

Quả thật, đường phố Luân Đôn vào đêm Giáng Sinh thật sự rất đẹp, rất rực rỡ. Edwin và Edward nắm tay nhau đi dọc bờ sông Thames, chiêm ngưỡng những công trình kiến trúc nổi tiếng. Luân Đôn được trang hoàng rực rỡ bởi cây thông Giáng Sinh đặt trước một số cửa hàng. Vòng Nguyệt quế, các sợi dây có gắn những chiếc đèn nhỏ lấp lánh cũng được treo lên khiến khung cảnh về đêm trở nên huyền ảo và rực rỡ hơn bao giờ hết.

Đi được một lúc, hai người hứng trí leo lên cầu Westminster, thưởng thức khung cảnh tháp đồng hồ Big Ben bên dòng sông Thames.

Bình luận

Đi được một lúc, hai người hứng trí leo lên cầu Westminster, thưởng thức khung cảnh tháp đồng hồ Big Ben bên dòng sông Thames.

“Anh từng đọc một cuốn truyện tranh trinh thám, có một tập là đôi nam nữ chính tỏ tình với nhau dưới tháp BigBen đấy.” Edwin cầm hai tay Edward xoa xoa để cậu đỡ lạnh

Bình luận

“Anh từng đọc một cuốn truyện tranh trinh thám, có một tập là đôi nam nữ chính tỏ tình với nhau dưới tháp BigBen đấy.” Edwin cầm hai tay Edward xoa xoa để cậu đỡ lạnh

“Ồ, truyện tranh Nhật hả?” Edward thoải mái hưởng thụ cảm giác ấm áp từ hai bàn tay Edwin

Bình luận

“Ồ, truyện tranh Nhật hả?” Edward thoải mái hưởng thụ cảm giác ấm áp từ hai bàn tay Edwin

“Đúng rồi, hình như tên nó là "Thám tử lừng danh Conan" nếu trí nhớ của anh không phản chủ. Dù sao anh đọc cũng lâu rồi mà.”

Bình luận

“Đúng rồi, hình như tên nó là "Thám tử lừng danh Conan" nếu trí nhớ của anh không phản chủ. Dù sao anh đọc cũng lâu rồi mà.”

“Edwin này.” Edward quay sang gọi

Bình luận

“Edwin này.” Edward quay sang gọi

“Sao thế em?” Edwin nghe cậu gọi thì hơi ngẩng đầu, đối mặt trực tiếp với Edward

Bình luận

“Sao thế em?” Edwin nghe cậu gọi thì hơi ngẩng đầu, đối mặt trực tiếp với Edward

“Giáng Sinh các năm trước, em được gia đình Anne mời đến. Mặc dù hai bác và anh em cô ấy đối xử với em rất tự nhiên, không hề coi em là khách ăn chực, nhưng mà...em vẫn cảm thấy rất lạc lõng.” Edward vòng tay ôm Edwin, “Giáng Sinh năm nay rất vui, thật sự rất vui. Mấy năm rồi em mới vui như vậy.”

Bình luận

“Giáng Sinh các năm trước, em được gia đình Anne mời đến. Mặc dù hai bác và anh em cô ấy đối xử với em rất tự nhiên, không hề coi em là khách ăn chực, nhưng mà...em vẫn cảm thấy rất lạc lõng.” Edward vòng tay ôm Edwin, “Giáng Sinh năm nay rất vui, thật sự rất vui. Mấy năm rồi em mới vui như vậy.”

Edwin im lặng, cũng đưa tay ôm lấy Edward.

Bình luận

Edwin im lặng, cũng đưa tay ôm lấy Edward.

“Vui lắm đấy, em nói thật. Em vốn không có tôn giáo gì cả, khi còn nhỏ thích Giáng Sinh chỉ là vì em được đón với thầy giáo, giờ thầy ấy mất rồi, nên là Giáng Sinh đối với em chẳng có gì vui cả. À, nói mấy chuyện không vui làm gì chứ, chuông sắp kêu rồi.” Edward dùng mu bàn tay vẫn còn hơi ấm từ Edwin quẹt đi những giọt nước mắt vừa tràn ra.

Bình luận

“Vui lắm đấy, em nói thật. Em vốn không có tôn giáo gì cả, khi còn nhỏ thích Giáng Sinh chỉ là vì em được đón với thầy giáo, giờ thầy ấy mất rồi, nên là Giáng Sinh đối với em chẳng có gì vui cả. À, nói mấy chuyện không vui làm gì chứ, chuông sắp kêu rồi.” Edward dùng mu bàn tay vẫn còn hơi ấm từ Edwin quẹt đi những giọt nước mắt vừa tràn ra.

Edwin ôm cậu chặt hơn, môi anh mấp máy. Lúc này anh rất muốn nói với Edward rất nhiều những lời hứa hẹn về tương lai, anh muốn nói với Edward rằng anh yêu cậu, nhưng cuối cùng những lời ấy lại nghẹn trong cuống họng.

Bình luận

Edwin ôm cậu chặt hơn, môi anh mấp máy. Lúc này anh rất muốn nói với Edward rất nhiều những lời hứa hẹn về tương lai, anh muốn nói với Edward rằng anh yêu cậu, nhưng cuối cùng những lời ấy lại nghẹn trong cuống họng.

"Edwin này, tôi biết sau khi nghe về những chuyện xung quanh Edward, trong lòng anh sẽ có trăm ngàn lời muốn hứa với cậu ấy, nhưng mà trước khi hứa, suy nghĩ cho kĩ nhé, Edward trọng lời hứa lắm. Nếu anh hứa mà không thực hiện được, cậu ấy sẽ đau lòng..."

Bình luận

"Edwin này, tôi biết sau khi nghe về những chuyện xung quanh Edward, trong lòng anh sẽ có trăm ngàn lời muốn hứa với cậu ấy, nhưng mà trước khi hứa, suy nghĩ cho kĩ nhé, Edward trọng lời hứa lắm. Nếu anh hứa mà không thực hiện được, cậu ấy sẽ đau lòng..."

Câu nói của Anne vẫn còn văng vẳng bên tai Edwin, nhắc cho anh nhớ về tầm quan trọng của lời hứa hẹn với Edward. Anh biết bây giờ vẫn chưa phải lúc để thốt ra.

Bình luận

Câu nói của Anne vẫn còn văng vẳng bên tai Edwin, nhắc cho anh nhớ về tầm quan trọng của lời hứa hẹn với Edward. Anh biết bây giờ vẫn chưa phải lúc để thốt ra.

"Đến khi anh chuẩn bị sẵn sàng, anh sẽ nói với em, sẽ thực hiện tất cả những lời hứa đó." Edwin nghĩ.

Bình luận

"Đến khi anh chuẩn bị sẵn sàng, anh sẽ nói với em, sẽ thực hiện tất cả những lời hứa đó." Edwin nghĩ.

Edward không hề hay biết về những suy nghĩ vừa lóe ra trong đầu Edwin. Cậu vùi mặt vào hõm vai anh, tận hưởng cảm giác ấm áp và vững chắc mà anh mang lại.

Bình luận

Edward không hề hay biết về những suy nghĩ vừa lóe ra trong đầu Edwin. Cậu vùi mặt vào hõm vai anh, tận hưởng cảm giác ấm áp và vững chắc mà anh mang lại.

Tiếng chuông đồng hồ ngân vang, Edward hơi kiễng chân, thì thào: "Edwin, cảm ơn anh."

Bình luận

Tiếng chuông đồng hồ ngân vang, Edward hơi kiễng chân, thì thào: "Edwin, cảm ơn anh."

Edwin cúi đầu, dùng những ngón tay mơn trớn đường nét trên khuôn mặt Edward, anh nói khẽ, chỉ đủ để hai người nghe thấy:

Bình luận

Edwin cúi đầu, dùng những ngón tay mơn trớn đường nét trên khuôn mặt Edward, anh nói khẽ, chỉ đủ để hai người nghe thấy:

“Búp bê nhỏ của anh, Giáng Sinh an lành nhé!”

Bình luận

“Búp bê nhỏ của anh, Giáng Sinh an lành nhé!”

Tiếng chuông vẫn ngân vang, trên cầu Westminster, Edwin đặt lên môi Edward một cái hôn thật sâu.

Bình luận

Tiếng chuông vẫn ngân vang, trên cầu Westminster, Edwin đặt lên môi Edward một cái hôn thật sâu.


Truyện tương tự

Bình luận