• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:34:35 AM
  • 0
  • 0

Chương 27


Anne mỉm cười, từ tốn lắc đầu:

Bình luận

Anne mỉm cười, từ tốn lắc đầu:

Bình luận

“Không có đâu. Cơ mà hai người kia có chuyện để nói với nhau rồi, vậy chúng ta có lẽ cũng nên nói chuyện một chút chứ nhỉ, ngài Holmes?”

Bình luận

“Không có đâu. Cơ mà hai người kia có chuyện để nói với nhau rồi, vậy chúng ta có lẽ cũng nên nói chuyện một chút chứ nhỉ, ngài Holmes?”

Bình luận

Edwin ngả người về phía trước, giọng hứng thú:

Bình luận

Edwin ngả người về phía trước, giọng hứng thú:

Bình luận

“Đừng gọi tôi là ngài chứ, quả thật là không phải ngẫu nhiên mà cô lại thân với em ấy, lúc mới quen tôi Edward cứ một câu cũng ngài, hai câu cũng ngài.”

Bình luận

“Đừng gọi tôi là ngài chứ, quả thật là không phải ngẫu nhiên mà cô lại thân với em ấy, lúc mới quen tôi Edward cứ một câu cũng ngài, hai câu cũng ngài.”

Bình luận

“Không tránh được, ngài nổi tiếng quá rồi. Edward có thể không biết được nghề nghiệp của ngài nên hoàn toàn là xuất phát từ phép lịch sự, chứ chúng tôi thì ít nhất cũng phải nghe danh tập đoàn Holmes & Poirot một lần. Sở hữu khối tài sản khổng lồ ở tầm tuổi này chỉ có vài người mà thôi” Anne nở một nụ cười lịch sự.

Bình luận

“Không tránh được, ngài nổi tiếng quá rồi. Edward có thể không biết được nghề nghiệp của ngài nên hoàn toàn là xuất phát từ phép lịch sự, chứ chúng tôi thì ít nhất cũng phải nghe danh tập đoàn Holmes & Poirot một lần. Sở hữu khối tài sản khổng lồ ở tầm tuổi này chỉ có vài người mà thôi” Anne nở một nụ cười lịch sự.

Bình luận

Edwin nhấp một ngụm cà phê:

Bình luận

Edwin nhấp một ngụm cà phê:

Bình luận

“Cô Auguste cũng đừng tâng bốc tôi quá, so với dòng họ của cô, tôi đâu có là gì.” Anh chuyển chủ đề, “Được rồi, nếu có dịp, chúng ta sẽ tung hưng kiểu này ở phòng đàm phán nhé. Tôi biết cô muốn hỏi tôi nhiều điều lắm, sao cô không bắt đầu ngay bây giờ?”

Bình luận

“Cô Auguste cũng đừng tâng bốc tôi quá, so với dòng họ của cô, tôi đâu có là gì.” Anh chuyển chủ đề, “Được rồi, nếu có dịp, chúng ta sẽ tung hưng kiểu này ở phòng đàm phán nhé. Tôi biết cô muốn hỏi tôi nhiều điều lắm, sao cô không bắt đầu ngay bây giờ?”

Bình luận

Nhắc đến đó, sắc mặt Anne trở nên nghiêm túc hẳn:

Bình luận

Nhắc đến đó, sắc mặt Anne trở nên nghiêm túc hẳn:

Bình luận

“Chuyện hẹn hò là chuyện riêng của Edward, tôi không xen được vào nhiều đâu.” Cô nhún vai, “Hai người quen nhau qua ứng dụng LoveLove nhỉ? Anh đừng nhìn tôi như vậy, ứng dụng đó là tôi giúp Edward cài mà.”

Bình luận

“Chuyện hẹn hò là chuyện riêng của Edward, tôi không xen được vào nhiều đâu.” Cô nhún vai, “Hai người quen nhau qua ứng dụng LoveLove nhỉ? Anh đừng nhìn tôi như vậy, ứng dụng đó là tôi giúp Edward cài mà.”

Bình luận

Edwin nghiêng đầu tỏ vẻ đã hiểu. Thấy thế, Anne nói thêm:

Bình luận

Edwin nghiêng đầu tỏ vẻ đã hiểu. Thấy thế, Anne nói thêm:

Bình luận

“Trước hết thì tôi cũng phải cảm ơn anh vì đã giúp đỡ bạn tôi khi cậu ấy bị gãy tay. Bây giờ hai người đang sống chung nhỉ, chừng ấy thời gian có lẽ anh đã tìm hiểu bạn tôi được kha khá rồi. Anh có phiền không khi tôi hỏi về mức độ hiểu Edward của anh?”

Bình luận

“Trước hết thì tôi cũng phải cảm ơn anh vì đã giúp đỡ bạn tôi khi cậu ấy bị gãy tay. Bây giờ hai người đang sống chung nhỉ, chừng ấy thời gian có lẽ anh đã tìm hiểu bạn tôi được kha khá rồi. Anh có phiền không khi tôi hỏi về mức độ hiểu Edward của anh?”

Bình luận

Edwin đan hai tay vào nhau đặt lên bàn, nghiêm túc trả lời:

Bình luận

Edwin đan hai tay vào nhau đặt lên bàn, nghiêm túc trả lời:

Bình luận

“Tính cách Edward có phần khá kỹ tính,cũng ưa sạch sẽ và ngăn nắp nữa. Em ấy khá hướng nội nhưng không vô tâm, bọn tôi rất dễ tìm đề tài nói chuyện với nhau, nhưng có phải trước đây búp bê nhỏ..” Nhìn thấy ánh mắt phức tạp của Anne, anh vội sửa lời, “Xin lỗi, ý tôi là có phải trước đây em ấy gặp phải vấn đề gì không? Bởi vì vòng giao thiệp của em ấy tuy đủ rộng nhưng khá lỏng lẻo, không thường kết nối. Ngoài cô ra tôi chưa từng gặp hoặc nghe tên bất kỳ một người bạn nào của em ấy cả.”

Bình luận

“Tính cách Edward có phần khá kỹ tính,cũng ưa sạch sẽ và ngăn nắp nữa. Em ấy khá hướng nội nhưng không vô tâm, bọn tôi rất dễ tìm đề tài nói chuyện với nhau, nhưng có phải trước đây búp bê nhỏ..” Nhìn thấy ánh mắt phức tạp của Anne, anh vội sửa lời, “Xin lỗi, ý tôi là có phải trước đây em ấy gặp phải vấn đề gì không? Bởi vì vòng giao thiệp của em ấy tuy đủ rộng nhưng khá lỏng lẻo, không thường kết nối. Ngoài cô ra tôi chưa từng gặp hoặc nghe tên bất kỳ một người bạn nào của em ấy cả.”

Bình luận

Hít sâu một hơi, anh tiếp tục:

Bình luận

Hít sâu một hơi, anh tiếp tục:

Bình luận

“Em ấy từng kể cho tôi nghe về việc bản thân là trẻ mồ côi. Tôi cảm thấy vì lý do đó mà tính tình Edward già dặn hơn tuổi nhiều, nhưng mà có vẻ em ấy không thích điều đó đâu.”

Bình luận

“Em ấy từng kể cho tôi nghe về việc bản thân là trẻ mồ côi. Tôi cảm thấy vì lý do đó mà tính tình Edward già dặn hơn tuổi nhiều, nhưng mà có vẻ em ấy không thích điều đó đâu.”

Bình luận

“Cũng chi tiết đấy chứ, anh còn gì nữa không? Hai tháng sống chung chắc không phải anh chỉ tìm được bằng ấy thông tin nhỉ?” Anne chống khuỷu tay lên bàn, nói với giọng hứng thú

Bình luận

“Cũng chi tiết đấy chứ, anh còn gì nữa không? Hai tháng sống chung chắc không phải anh chỉ tìm được bằng ấy thông tin nhỉ?” Anne chống khuỷu tay lên bàn, nói với giọng hứng thú

Bình luận

“Bạn cô có thể nói là khó tìm thấy khuyết điểm. Lối sống điều độ, công việc tốt, có tài năng và thực lực, nhân phẩm không tệ. Ừm, tôi từng gặp qua bạn trai cũ của em ấy, hai người họ chia tay là vì anh ta ngoại tình. Khi gặp lại anh ta trông Edward có vẻ rất tức giận, cũng rất thất vọng, có lẽ tổn thương mà anh ta gây ra không nhỏ. Tôi không biết thời gian trước của bọn họ thế nào, nhưng mỗi khi đụng đến là tâm trạng em ấy rất xấu.” Edwin nói tiếp

Bình luận

“Bạn cô có thể nói là khó tìm thấy khuyết điểm. Lối sống điều độ, công việc tốt, có tài năng và thực lực, nhân phẩm không tệ. Ừm, tôi từng gặp qua bạn trai cũ của em ấy, hai người họ chia tay là vì anh ta ngoại tình. Khi gặp lại anh ta trông Edward có vẻ rất tức giận, cũng rất thất vọng, có lẽ tổn thương mà anh ta gây ra không nhỏ. Tôi không biết thời gian trước của bọn họ thế nào, nhưng mỗi khi đụng đến là tâm trạng em ấy rất xấu.” Edwin nói tiếp

Bình luận

“Không phải không nhỏ mà là rất lớn. Edward dành tình cảm đầu đời cho anh ta, trong suốt sáu năm, cuối cùng lại bị vứt bỏ hỏi làm sao mà không tổn thương. Anh có biết lý do Edward bị "cắm sừng" không? Chính là vì cái ưu điểm lớn nhất của cậu ấy: quá hoàn hảo. Hoàn hảo đến mức khiến cho tên sở khanh đó cảm thấy bất an, cảm thấy mất mặt.”

Bình luận

“Không phải không nhỏ mà là rất lớn. Edward dành tình cảm đầu đời cho anh ta, trong suốt sáu năm, cuối cùng lại bị vứt bỏ hỏi làm sao mà không tổn thương. Anh có biết lý do Edward bị "cắm sừng" không? Chính là vì cái ưu điểm lớn nhất của cậu ấy: quá hoàn hảo. Hoàn hảo đến mức khiến cho tên sở khanh đó cảm thấy bất an, cảm thấy mất mặt.”

Bình luận

Edwin im lặng rồi nói tiếp:

Bình luận

Edwin im lặng rồi nói tiếp:

Bình luận

“Thì ra là vậy. Edward chưa từng kể, mà tôi cũng không muốn hỏi. Bây giờ tôi thực sự cảm thấy quyết định của mình đúng đắn, hỏi ra chỉ khiến em ấy đau lòng.”

Bình luận

“Thì ra là vậy. Edward chưa từng kể, mà tôi cũng không muốn hỏi. Bây giờ tôi thực sự cảm thấy quyết định của mình đúng đắn, hỏi ra chỉ khiến em ấy đau lòng.”

Bình luận

Anne hỏi tiếp:

Bình luận

Anne hỏi tiếp:

Bình luận

“Anh còn biết gì nữa không?”

Bình luận

“Anh còn biết gì nữa không?”

Bình luận

“Rất nhiều, tôi không thể tóm gọn trong một khoảnh khắc. Nếu cô muốn, tôi sẽ làm một bản báo cáo về chủ đề này nhé? Mấy ngày nữa tôi sẽ gửi cho cô.” Edwin mỉm cười

Bình luận

“Rất nhiều, tôi không thể tóm gọn trong một khoảnh khắc. Nếu cô muốn, tôi sẽ làm một bản báo cáo về chủ đề này nhé? Mấy ngày nữa tôi sẽ gửi cho cô.” Edwin mỉm cười

Bình luận

“Được đấy.” Anne bật cười, “Tôi rất mong chờ, vậy bây giờ để tôi nói mấy câu thì anh không phiền chứ?

Bình luận

“Được đấy.” Anne bật cười, “Tôi rất mong chờ, vậy bây giờ để tôi nói mấy câu thì anh không phiền chứ?

Bình luận

Edwin gật đầu.

Bình luận

Edwin gật đầu.

Bình luận

“Edward ấy mà.” Anne hơi ngửa đầu ra sau, thở dài, “Cậu ấy được trời phú cho trí thông minh không tầm thường, vậy nên mới có thể đạt được học vị cao đến vậy khi tuổi đời còn rất trẻ, phải nói thật là mặc dù chúng tôi khá giống nhau, tôi học nhảy lớp mà, nhưng cậu ấy thực sự vẫn khiến tôi phải ngưỡng mộ. Nhưng mà cũng chính vì vậy mà cậu ấy trở nên khác người, lại còn là trẻ mồ côi nên càng lạc lõng hơn, luôn độc lai độc vãng, chẳng thực sự thuộc về đâu cả. Edward khép kín một phần là vì vậy.”

Bình luận

“Edward ấy mà.” Anne hơi ngửa đầu ra sau, thở dài, “Cậu ấy được trời phú cho trí thông minh không tầm thường, vậy nên mới có thể đạt được học vị cao đến vậy khi tuổi đời còn rất trẻ, phải nói thật là mặc dù chúng tôi khá giống nhau, tôi học nhảy lớp mà, nhưng cậu ấy thực sự vẫn khiến tôi phải ngưỡng mộ. Nhưng mà cũng chính vì vậy mà cậu ấy trở nên khác người, lại còn là trẻ mồ côi nên càng lạc lõng hơn, luôn độc lai độc vãng, chẳng thực sự thuộc về đâu cả. Edward khép kín một phần là vì vậy.”

Bình luận

Edwin im lặng, nhưng trong lòng đã nảy ra vài dự tính với Edward trong tương lai.

Bình luận

Edwin im lặng, nhưng trong lòng đã nảy ra vài dự tính với Edward trong tương lai.

Bình luận

Anne tiếp lời:

Bình luận

Anne tiếp lời:

Bình luận

“Edward thật ra thiếu cảm giác an toàn lắm. Có một chuyện khiến tôi nhớ mãi không quên. Anh có bao giờ thấy trên trán Edward có một vết sẹo không?”

Bình luận

“Edward thật ra thiếu cảm giác an toàn lắm. Có một chuyện khiến tôi nhớ mãi không quên. Anh có bao giờ thấy trên trán Edward có một vết sẹo không?”

Bình luận

“Vết sẹo kéo dài từ giữa trán đến gần thái dương, và được lớp tóc mái che đi sao?” Edwin chợt nhớ đến vết sẹo anh nhìn thấy khi vô tình lật lớp tóc mái của Edward

Bình luận

“Vết sẹo kéo dài từ giữa trán đến gần thái dương, và được lớp tóc mái che đi sao?” Edwin chợt nhớ đến vết sẹo anh nhìn thấy khi vô tình lật lớp tóc mái của Edward

Bình luận

“Phải, vết sẹo đó cũng được năm năm rồi” Anne kể chậm rãi, nhưng giọng nói của cô không hề có lấy một ý gì là vui vẻ, “ Anh biết Edward nhảy 3 lớp so với học sinh bình thường rồi nhỉ? Cậu ấy vào đại học năm mười sáu tuổi. Đến năm mười bảy tuổi, ở thành phố cậu ấy trọ học, có một băng đảng khủng bố, hoạt động nhằm vào công dân đa màu và đồng tính luyến ái.”

Bình luận

“Phải, vết sẹo đó cũng được năm năm rồi” Anne kể chậm rãi, nhưng giọng nói của cô không hề có lấy một ý gì là vui vẻ, “ Anh biết Edward nhảy 3 lớp so với học sinh bình thường rồi nhỉ? Cậu ấy vào đại học năm mười sáu tuổi. Đến năm mười bảy tuổi, ở thành phố cậu ấy trọ học, có một băng đảng khủng bố, hoạt động nhằm vào công dân đa màu và đồng tính luyến ái.”

Bình luận

Hít sâu một hơi, cô tiếp tục:

Bình luận

Hít sâu một hơi, cô tiếp tục:

Bình luận

“Edward cũng bị bọn chúng nhắm đến, một lần, trên đường đi làm thêm về nhà, cậu ấy bị chúng dồn vào ngõ nhỏ, đánh đập dã man. Dù sao lúc đó cũng khuya rồi, không ai biết cả. Người ta nói, có vẻ Edward đã cố chống trả, nhưng mà "hai đánh một không chột cũng què", huống hồ chúng có cả lũ, làm sao một đứa trẻ mười bảy tuổi có thể đánh lại được. Nếu lúc đó không có người đi ngang qua gọi cảnh sát cứu giúp, chắc Edward đã bị chúng giết chết rồi.”

Bình luận

“Edward cũng bị bọn chúng nhắm đến, một lần, trên đường đi làm thêm về nhà, cậu ấy bị chúng dồn vào ngõ nhỏ, đánh đập dã man. Dù sao lúc đó cũng khuya rồi, không ai biết cả. Người ta nói, có vẻ Edward đã cố chống trả, nhưng mà "hai đánh một không chột cũng què", huống hồ chúng có cả lũ, làm sao một đứa trẻ mười bảy tuổi có thể đánh lại được. Nếu lúc đó không có người đi ngang qua gọi cảnh sát cứu giúp, chắc Edward đã bị chúng giết chết rồi.”

Bình luận

Trái tim Edwin như bị bóp nghẹt, anh nuốt nước bọt, cổ họng nghẹn đắng:

Bình luận

Trái tim Edwin như bị bóp nghẹt, anh nuốt nước bọt, cổ họng nghẹn đắng:

Bình luận

“Sau đó...thì sao?”

Bình luận

“Sau đó...thì sao?”

Bình luận

“Thì cậu ấy cũng được cứu, mọi chuyện giải quyết ổn thỏa rồi, nhưng điều khiến tôi nhớ mãi không thôi, đó chính là cuộc gọi của cậu ấy.”

Bình luận

“Thì cậu ấy cũng được cứu, mọi chuyện giải quyết ổn thỏa rồi, nhưng điều khiến tôi nhớ mãi không thôi, đó chính là cuộc gọi của cậu ấy.”

Bình luận

“Em ấy nói gì với cô?”

Bình luận

“Em ấy nói gì với cô?”

Bình luận

-Edward gọi đến, nhưng mà không kể gì về chuyện bản thân bị mưu sát. Cậu ấy chỉ hỏi thăm tôi vài ba câu, nói mấy chuyện bình thường, kiểu như "Tớ nhớ cậu rồi". Nhưng mà tôi nghe thấy điểm bất thường trong ngữ điệu nên đã nhờ quyền hạn của anh tôi, tìm hiểu những chuyện xảy ra với cậu ấy.” Anne nhìn thẳng Edwin. Giọng nói của cô dửng dưng nhưng Edwin nhìn ra được, chuyện này ghi trong lòng cô một ấn tượng khủng khiếp

Bình luận

-Edward gọi đến, nhưng mà không kể gì về chuyện bản thân bị mưu sát. Cậu ấy chỉ hỏi thăm tôi vài ba câu, nói mấy chuyện bình thường, kiểu như "Tớ nhớ cậu rồi". Nhưng mà tôi nghe thấy điểm bất thường trong ngữ điệu nên đã nhờ quyền hạn của anh tôi, tìm hiểu những chuyện xảy ra với cậu ấy.” Anne nhìn thẳng Edwin. Giọng nói của cô dửng dưng nhưng Edwin nhìn ra được, chuyện này ghi trong lòng cô một ấn tượng khủng khiếp

Bình luận

“Sau này, Edward thừa nhận là khi đó cậu ấy cảm thấy thực sự quá cô đơn, quá sợ hãi nên mới gọi điện cho tôi, mục đích là để nói chuyện mấy câu với tôi để bình tĩnh lại. Anh nghĩ sao hả Edwin? Bình thường thì có vẻ cậu ấy chẳng thiết tha gì với người khác, nhưng thực ra cậu ấy lại quyến luyến cảm giác có người bên cạnh hơn bất kỳ ai.”

Bình luận

“Sau này, Edward thừa nhận là khi đó cậu ấy cảm thấy thực sự quá cô đơn, quá sợ hãi nên mới gọi điện cho tôi, mục đích là để nói chuyện mấy câu với tôi để bình tĩnh lại. Anh nghĩ sao hả Edwin? Bình thường thì có vẻ cậu ấy chẳng thiết tha gì với người khác, nhưng thực ra cậu ấy lại quyến luyến cảm giác có người bên cạnh hơn bất kỳ ai.”

Bình luận

Bàn tay để dưới bàn của Edwin nắm chặt lại, anh hiểu điều này nghĩa là gì.

Bình luận

Bàn tay để dưới bàn của Edwin nắm chặt lại, anh hiểu điều này nghĩa là gì.

Bình luận

Anne nhìn thẳng vào mắt Edwin, nhấn giọng:

Bình luận

Anne nhìn thẳng vào mắt Edwin, nhấn giọng:

Bình luận

“Cậu ấy có thể tự mình giải quyết mọi việc, không cần dựa dẫm vào anh, thứ duy nhất cậu ấy cần chính là được nói chuyện với anh, nghe một câu an ủi của anh, thế là đủ rồi. Người như Edward thiếu nhất là cảm giác an toàn, cậu ấy không có một người thân, lại sợ mất đi anh. Vì vậy Edward không bao giờ kể lể về bản thân để làm phiền anh, nhưng lại muốn anh quan tâm, chỉ cần anh cho cậu ấy một tấm lòng thành, cậu ấy sẵn sàng đáp lại gấp nhiều lần chỉ để giữ anh lại. Mà cũng may Edward đủ thông minh để biết đâu mới thật là chân tình, không thì cũng dễ bị lợi dụng lắm.”

Bình luận

“Cậu ấy có thể tự mình giải quyết mọi việc, không cần dựa dẫm vào anh, thứ duy nhất cậu ấy cần chính là được nói chuyện với anh, nghe một câu an ủi của anh, thế là đủ rồi. Người như Edward thiếu nhất là cảm giác an toàn, cậu ấy không có một người thân, lại sợ mất đi anh. Vì vậy Edward không bao giờ kể lể về bản thân để làm phiền anh, nhưng lại muốn anh quan tâm, chỉ cần anh cho cậu ấy một tấm lòng thành, cậu ấy sẵn sàng đáp lại gấp nhiều lần chỉ để giữ anh lại. Mà cũng may Edward đủ thông minh để biết đâu mới thật là chân tình, không thì cũng dễ bị lợi dụng lắm.”

Bình luận

“Tôi hiểu.” Edwin gật đầu, trong lòng có trăm ngàn cảm xúc khó gọi tên. Như chợt nhớ ra điều gì, anh vội hỏi, “Phải rồi, lúc đó bạn trai cũ của Edward có biết chuyện không?”

Bình luận

“Tôi hiểu.” Edwin gật đầu, trong lòng có trăm ngàn cảm xúc khó gọi tên. Như chợt nhớ ra điều gì, anh vội hỏi, “Phải rồi, lúc đó bạn trai cũ của Edward có biết chuyện không?”

Bình luận

“Có.” Nói đến đây, ngữ điệu của Anne đầy thất vọng, “Hôm đó đúng vào kỳ nghỉ của anh ta, nên không cần nhiều lời, anh ta lập tức đến chỗ Edward, ở lại chăm sóc cậu ấy đến khi tâm trạng Edward bình thường lại. Thậm chí anh ta còn xin nghỉ thêm một tuần học. Cho đến giờ tôi vẫn không hiểu, rốt cuộc tình cảm của anh ta dành cho Edward thay đổi từ lúc nào.”

Bình luận

“Có.” Nói đến đây, ngữ điệu của Anne đầy thất vọng, “Hôm đó đúng vào kỳ nghỉ của anh ta, nên không cần nhiều lời, anh ta lập tức đến chỗ Edward, ở lại chăm sóc cậu ấy đến khi tâm trạng Edward bình thường lại. Thậm chí anh ta còn xin nghỉ thêm một tuần học. Cho đến giờ tôi vẫn không hiểu, rốt cuộc tình cảm của anh ta dành cho Edward thay đổi từ lúc nào.”

Bình luận

“Có lẽ khi bắt đầu bước vào guồng quay của cuộc sống, anh ta bắt đầu đố kị với tài năng của em ấy đi.” Edwin nhún vai rồi im lặng

Bình luận

“Có lẽ khi bắt đầu bước vào guồng quay của cuộc sống, anh ta bắt đầu đố kị với tài năng của em ấy đi.” Edwin nhún vai rồi im lặng

Bình luận

Anne hạ câu chốt:

Bình luận

Anne hạ câu chốt:

Bình luận

“Edwin này, tôi biết sau khi nghe về những chuyện xung quanh Edward, trong lòng anh sẽ có trăm ngàn lời muốn hứa với cậu ấy, nhưng mà trước khi hứa, suy nghĩ cho kĩ nhé, Edward trọng lời hứa lắm. Nếu anh hứa mà không thực hiện được, cậu ấy sẽ đau lòng.”

Bình luận

“Edwin này, tôi biết sau khi nghe về những chuyện xung quanh Edward, trong lòng anh sẽ có trăm ngàn lời muốn hứa với cậu ấy, nhưng mà trước khi hứa, suy nghĩ cho kĩ nhé, Edward trọng lời hứa lắm. Nếu anh hứa mà không thực hiện được, cậu ấy sẽ đau lòng.”

Bình luận

“Cô thấy tôi là người sẽ nói ra mấy câu sáo rỗng như vậy sao?” Edwin nghiêng đầu, nở một nụ cười thân thiện vốn là thương hiệu của anh

Bình luận

“Cô thấy tôi là người sẽ nói ra mấy câu sáo rỗng như vậy sao?” Edwin nghiêng đầu, nở một nụ cười thân thiện vốn là thương hiệu của anh

Bình luận

“Tôi cảnh cáo trước thôi, lời hứa là một cái gì đó rất nặng chứ không phải trò đùa. Edwin Alexander Holmes, tôi không yêu cầu anh nâng niu bạn tôi như nâng trứng trong tay, tôi chỉ yêu cầu anh, không, nên nói là coi như tôi cầu xin anh, hãy đối xử với Edward chân thành. Cậu ấy có thể không buồn vì anh chưa mua quà tặng Valentine cho cậu ấy, nhưng cậu ấy có thể buồn vì một cử chỉ vô tâm của anh đấy.”

Bình luận

“Tôi cảnh cáo trước thôi, lời hứa là một cái gì đó rất nặng chứ không phải trò đùa. Edwin Alexander Holmes, tôi không yêu cầu anh nâng niu bạn tôi như nâng trứng trong tay, tôi chỉ yêu cầu anh, không, nên nói là coi như tôi cầu xin anh, hãy đối xử với Edward chân thành. Cậu ấy có thể không buồn vì anh chưa mua quà tặng Valentine cho cậu ấy, nhưng cậu ấy có thể buồn vì một cử chỉ vô tâm của anh đấy.”

Bình luận

“Được, tôi sẽ cố gắng.” Edwin từ tốn gật đầu, “Vậy bây giờ, chúng ta nói đến chuyện của cô và Riley nhé?”

Bình luận

“Được, tôi sẽ cố gắng.” Edwin từ tốn gật đầu, “Vậy bây giờ, chúng ta nói đến chuyện của cô và Riley nhé?”

Bình luận

“Anh nói đi.” Anne trả lời

Bình luận

“Anh nói đi.” Anne trả lời

Bình luận

“Tôi có lẽ cũng nên nhờ cô làm một bản báo cáo về mức độ hiểu bạn tôi của cô đấy nhỉ. Về Riley, cô biết đấy, chúng tôi chơi với nhau đã ba mươi năm, từ khi tôi còn nhỏ xíu. Tôi hiểu Riley hơn bất kì ai, chỉ trừ ba mẹ cô ấy. Riley tính tình hướng nội lại nhút nhát. Trên thương trường cô ấy cương quyết bao nhiêu, thì trong tình cảm lại dè dặt bấy nhiêu. Anne, cô biết điều đó không?” Edwin hơi nghiêng đầu hỏi

Bình luận

“Tôi có lẽ cũng nên nhờ cô làm một bản báo cáo về mức độ hiểu bạn tôi của cô đấy nhỉ. Về Riley, cô biết đấy, chúng tôi chơi với nhau đã ba mươi năm, từ khi tôi còn nhỏ xíu. Tôi hiểu Riley hơn bất kì ai, chỉ trừ ba mẹ cô ấy. Riley tính tình hướng nội lại nhút nhát. Trên thương trường cô ấy cương quyết bao nhiêu, thì trong tình cảm lại dè dặt bấy nhiêu. Anne, cô biết điều đó không?” Edwin hơi nghiêng đầu hỏi

Bình luận

“Có, tôi biết chứ. Nhưng mà tôi thích Riley dè dặt như vậy đấy.”

Bình luận

“Có, tôi biết chứ. Nhưng mà tôi thích Riley dè dặt như vậy đấy.”

Bình luận

“Xin thất lễ một chút, cô là top nhỉ?”

Bình luận

“Xin thất lễ một chút, cô là top nhỉ?”

Bình luận

“Phải.” Anne chống khuỷu tay lên bàn, mỉm cười

Bình luận

“Phải.” Anne chống khuỷu tay lên bàn, mỉm cười

Bình luận

“Riley không phải kiểu người có thể dễ dàng nói ra tiếng yêu, thậm chí nhiều khi cô ấy giấu giếm kỹ lưỡng trong lòng. Nếu không phải tôi gặng hỏi, thì còn lâu mới biết được cô ấy thầm thích bạn gái cũ của tôi mà không dám nói ra, cuối cùng lại để tôi tỏ tình trước.” Mỗi khi nhớ lại chuyện này, Edwin lại cảm thấy buồn cười, cũng hơi áy náy.

Bình luận

“Riley không phải kiểu người có thể dễ dàng nói ra tiếng yêu, thậm chí nhiều khi cô ấy giấu giếm kỹ lưỡng trong lòng. Nếu không phải tôi gặng hỏi, thì còn lâu mới biết được cô ấy thầm thích bạn gái cũ của tôi mà không dám nói ra, cuối cùng lại để tôi tỏ tình trước.” Mỗi khi nhớ lại chuyện này, Edwin lại cảm thấy buồn cười, cũng hơi áy náy.

Bình luận

Anne nhìn Edwin như ra hiệu anh tiếp tục nói

Bình luận

Anne nhìn Edwin như ra hiệu anh tiếp tục nói

Bình luận

“Cô ấy là mẫu con gái truyền thống, giỏi nữ công gia chánh, lại xinh đẹp theo hướng nhũn nhặn dịu dàng. Nhưng mà chính điều đó lại là một khuyết điểm của Riley, theo ý kiến của những người mà cô ấy từng quen. Tôi vẫn lo sợ người như cô sẽ cảm thấy cô ấy tẻ nhạt đấy.”

Bình luận

“Cô ấy là mẫu con gái truyền thống, giỏi nữ công gia chánh, lại xinh đẹp theo hướng nhũn nhặn dịu dàng. Nhưng mà chính điều đó lại là một khuyết điểm của Riley, theo ý kiến của những người mà cô ấy từng quen. Tôi vẫn lo sợ người như cô sẽ cảm thấy cô ấy tẻ nhạt đấy.”

Bình luận

“Tôi không nghĩ thế.” Anne dịu dàng phủ nhận

Bình luận

“Tôi không nghĩ thế.” Anne dịu dàng phủ nhận

Bình luận

“Hiện giờ cô không nghĩ thế, vậy còn sau này thì sao? Cô là kiểu con gái năng động, bây giờ cô có thể cảm thấy Riley mới mẻ, nhưng sau đó có thế cô sẽ thấy cô ấy nhàm chán. Tôi nói điều này không phải là để phản đối hai người mà là khuyến cáo trước để cô suy nghĩ và đối mặt. Nếu như cô chấp nhận được sự "tẻ nhạt" của Riley thì tốt rồi, còn nếu không thì dứt khoát đi, đừng dây dưa, cũng đừng làm những việc khiến bạn tôi tổn thương, được không?” Edwin nhìn thẳng vào mắt Anne, giọng cương quyết nhưng đầy thiết tha.

Bình luận

“Hiện giờ cô không nghĩ thế, vậy còn sau này thì sao? Cô là kiểu con gái năng động, bây giờ cô có thể cảm thấy Riley mới mẻ, nhưng sau đó có thế cô sẽ thấy cô ấy nhàm chán. Tôi nói điều này không phải là để phản đối hai người mà là khuyến cáo trước để cô suy nghĩ và đối mặt. Nếu như cô chấp nhận được sự "tẻ nhạt" của Riley thì tốt rồi, còn nếu không thì dứt khoát đi, đừng dây dưa, cũng đừng làm những việc khiến bạn tôi tổn thương, được không?” Edwin nhìn thẳng vào mắt Anne, giọng cương quyết nhưng đầy thiết tha.

Bình luận

“Được, tôi hứa danh dự với anh.” Anne giơ tay làm dấu thề, “Nếu tôi thất hứa, tôi sẽ không được chết tử tế.”

Bình luận

“Được, tôi hứa danh dự với anh.” Anne giơ tay làm dấu thề, “Nếu tôi thất hứa, tôi sẽ không được chết tử tế.”

Bình luận

“Đừng thề vậy, cô chân thành là được mà. Phải rồi, còn nữa, khi nãy tôi chưa kịp nói hết. Tính tình Riley thiên về hướng truyền thống mà, thế nên cô ấy không thể hiện tình cảm bằng cách nói ra trực tiếp mà thường thể hiện bằng mấy hành động nho nhỏ. Cô để tâm một chút sẽ thấy thôi.” Sực nhớ ra, Edwin bổ sung

Bình luận

“Đừng thề vậy, cô chân thành là được mà. Phải rồi, còn nữa, khi nãy tôi chưa kịp nói hết. Tính tình Riley thiên về hướng truyền thống mà, thế nên cô ấy không thể hiện tình cảm bằng cách nói ra trực tiếp mà thường thể hiện bằng mấy hành động nho nhỏ. Cô để tâm một chút sẽ thấy thôi.” Sực nhớ ra, Edwin bổ sung

Bình luận

Anne nhớ lại sự săn sóc của Riley: Bữa sáng mà cô yêu thích, hộp cơm trưa có trang trí hình trái tim, quần áo mặc cho ngày hôm sau được là ủi cất sẵn trong tủ,... Trong lòng cô dâng lên một cảm giác vô cùng ấm áp.

Bình luận

Anne nhớ lại sự săn sóc của Riley: Bữa sáng mà cô yêu thích, hộp cơm trưa có trang trí hình trái tim, quần áo mặc cho ngày hôm sau được là ủi cất sẵn trong tủ,... Trong lòng cô dâng lên một cảm giác vô cùng ấm áp.

Bình luận

Edwin thấy vậy chỉ nghiêng đầu mỉm cười, anh đang lên một đống lớn kế hoạch và dự định với Edward trong đầu.

Bình luận

Edwin thấy vậy chỉ nghiêng đầu mỉm cười, anh đang lên một đống lớn kế hoạch và dự định với Edward trong đầu.


Truyện tương tự

Bình luận