Sáng ra, Thiên Tâm vừa mở mắt đã vội chạy sang hỏi thăm hoàng hậu.
Bình luận
Sáng ra, Thiên Tâm vừa mở mắt đã vội chạy sang hỏi thăm hoàng hậu.
Thiên Tâm: Thiên Hinh, tối qua hai người có xảy ra chuyện gì không?
Bình luận
Thiên Tâm: Thiên Hinh, tối qua hai người có xảy ra chuyện gì không?
Lý Chiêu Hoàng cũng giả lơ trêu ghẹo
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng cũng giả lơ trêu ghẹo
Lý Chiêu Hoàng: Là xảy ra chuyện gì chứ.
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Là xảy ra chuyện gì chứ.
Lại thêm một người giả ngây thơ nữa.
Bình luận
Lại thêm một người giả ngây thơ nữa.
Thiên Tâm: Là chuyện đó đó.
Bình luận
Thiên Tâm: Là chuyện đó đó.
...
Bình luận
...
Thiên Tâm: Chuyện ...
Bình luận
Thiên Tâm: Chuyện ...
Lý Chiêu Hoàng thoáng chút xấu hổ
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng thoáng chút xấu hổ
Lý Chiêu Hoàng: Thôi được rồi...không có chuyện gì xảy ra hết, tỷ đừng hỏi nữa...
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Thôi được rồi...không có chuyện gì xảy ra hết, tỷ đừng hỏi nữa...
Thiên Tâm: Thật không, ta có thể tin được không?
Bình luận
Thiên Tâm: Thật không, ta có thể tin được không?
Lý Chiêu Hoàng: Nếu tỷ không tin, thì đi hỏi Cảnh đi...
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Nếu tỷ không tin, thì đi hỏi Cảnh đi...
Thiên Tâm giật mình.
Bình luận
Thiên Tâm giật mình.
Thiên Tâm: Gì chứ...chuyện này sao ta lại dám đi hỏi được chứ...
Bình luận
Thiên Tâm: Gì chứ...chuyện này sao ta lại dám đi hỏi được chứ...
Lý Chiêu Hoàng: Tỷ mà không dám à... tỷ thử hỏi bản thân xem...
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Tỷ mà không dám à... tỷ thử hỏi bản thân xem...
Thiên Tâm ngại ngùng cười.
Bình luận
Thiên Tâm ngại ngùng cười.
Buổi trưa, sau buổi thượng triều, Trần Tổng đến thông báo bệ hạ muốn gặp riêng Thiên Tâm. Lúc đến vừa hay bắt gặp cảnh Thuận Tử đang đấm bóp cho Thiên Tâm, nhìn tay của Thuận Tử di chuyển đến đâu là Trần Tổng nổi máu ghen đến đó.
Bình luận
Buổi trưa, sau buổi thượng triều, Trần Tổng đến thông báo bệ hạ muốn gặp riêng Thiên Tâm. Lúc đến vừa hay bắt gặp cảnh Thuận Tử đang đấm bóp cho Thiên Tâm, nhìn tay của Thuận Tử di chuyển đến đâu là Trần Tổng nổi máu ghen đến đó.
Nhìn thấy ánh mắt nổ đom đóm từ đằng xa, Thuận Tử hơi rén, vội vàng xin lui, để lại không gian cho hai người, ai mắng ai thì mặc kệ.
Bình luận
Nhìn thấy ánh mắt nổ đom đóm từ đằng xa, Thuận Tử hơi rén, vội vàng xin lui, để lại không gian cho hai người, ai mắng ai thì mặc kệ.
Thiên Tâm: Ây da... ghen với cả Thuận Tử cơ đấy.
Bình luận
Thiên Tâm: Ây da... ghen với cả Thuận Tử cơ đấy.
Trần Tổng: Ta không có.
Bình luận
Trần Tổng: Ta không có.
Thiên Tâm: Chối cơ đấy, nhưng hôm nay huynh đến đây làm gì vậy.
Bình luận
Thiên Tâm: Chối cơ đấy, nhưng hôm nay huynh đến đây làm gì vậy.
Trần Tổng: Bệ hạ cho triệu kiến nàng, ta sẽ dẫn đường, chỉ cần đi theo ta là được.
Bình luận
Trần Tổng: Bệ hạ cho triệu kiến nàng, ta sẽ dẫn đường, chỉ cần đi theo ta là được.
Cô đi theo Trần thị vệ đến một nơi rất lạ, cơ bản thì hoàng cung này hoàn toàn xa lạ với cô vì từ trước đến giờ thì hầu như cô chỉ ở cung hoàng hậu. Thiên Tâm chỉ mơ hồ cảm nhận nơi này khá biệt lập.
Bình luận
Cô đi theo Trần thị vệ đến một nơi rất lạ, cơ bản thì hoàng cung này hoàn toàn xa lạ với cô vì từ trước đến giờ thì hầu như cô chỉ ở cung hoàng hậu. Thiên Tâm chỉ mơ hồ cảm nhận nơi này khá biệt lập.
Trần Tổng khép kín cửa rồi ra ngoài canh gác, chỉ để lại Trần Cảnh và Thiên Tâm, cô hành lễ.
Bình luận
Trần Tổng khép kín cửa rồi ra ngoài canh gác, chỉ để lại Trần Cảnh và Thiên Tâm, cô hành lễ.
Trần Cảnh: Tỷ không cần đa lễ như vậy, ở đây chỉ có hai chúng ta.
Bình luận
Trần Cảnh: Tỷ không cần đa lễ như vậy, ở đây chỉ có hai chúng ta.
Tự nhiên không khí xung quanh có chút ngột ngạt, Trần Cảnh trông có vẻ khác thường ngày, hay nói đúng hơn là khác so với lúc ở trước mặt Lý Chiêu Hoàng, người ta thường nói gần vua như gần cọp, có lẽ cô đã tự hù dọa bản thân chăng.
Bình luận
Tự nhiên không khí xung quanh có chút ngột ngạt, Trần Cảnh trông có vẻ khác thường ngày, hay nói đúng hơn là khác so với lúc ở trước mặt Lý Chiêu Hoàng, người ta thường nói gần vua như gần cọp, có lẽ cô đã tự hù dọa bản thân chăng.
Thiên Tâm: Không biết bệ hạ triệu kiến ta có chuyện gì cần căn dặn không?
Bình luận
Thiên Tâm: Không biết bệ hạ triệu kiến ta có chuyện gì cần căn dặn không?
Trần Cảnh: Trẫm không dám nói đây là căn dặn, chỉ là mong tỷ giúp đỡ.
Bình luận
Trần Cảnh: Trẫm không dám nói đây là căn dặn, chỉ là mong tỷ giúp đỡ.
...
Bình luận
...
Trần Cảnh: Cả ta và Thiên Hinh đều biết tỷ không thuộc về nơi này. Tỷ chưa từng nhắc tới xuất thân của mình, có lẽ cũng là có điều khó nói, nên ta không hỏi đến.
Bình luận
Trần Cảnh: Cả ta và Thiên Hinh đều biết tỷ không thuộc về nơi này. Tỷ chưa từng nhắc tới xuất thân của mình, có lẽ cũng là có điều khó nói, nên ta không hỏi đến.
...
Bình luận
...
Trần Cảnh: Nhưng ta dám chắc, xuất thân của tỷ rất đặc biệt...
Bình luận
Trần Cảnh: Nhưng ta dám chắc, xuất thân của tỷ rất đặc biệt...
...
Bình luận
...
Trần Cảnh: Những lo lắng, cẩn trọng của tỷ không phải không có nguyên nhân. Chuyện của hai triều đại, tỷ chắc là cũng nắm được 7-8 phần.
Bình luận
Trần Cảnh: Những lo lắng, cẩn trọng của tỷ không phải không có nguyên nhân. Chuyện của hai triều đại, tỷ chắc là cũng nắm được 7-8 phần.
Thiên Tâm: Thiên Tâm vẫn không rõ, bệ hạ muốn ta giúp chuyện gì.
Bình luận
Thiên Tâm: Thiên Tâm vẫn không rõ, bệ hạ muốn ta giúp chuyện gì.
Trần Cảnh: Để tỷ cười chê rồi... tỷ giúp ta ở bên cạnh bảo vệ Thiên Hinh, đừng để nàng ấy xảy ra bất trắc gì, ta sợ bản thân mình không đủ sức bảo vệ nàng ấy.
Bình luận
Trần Cảnh: Để tỷ cười chê rồi... tỷ giúp ta ở bên cạnh bảo vệ Thiên Hinh, đừng để nàng ấy xảy ra bất trắc gì, ta sợ bản thân mình không đủ sức bảo vệ nàng ấy.
...
Bình luận
...
Ánh mắt Trần Cảnh bỗng trở nên sắc lạnh.
Bình luận
Ánh mắt Trần Cảnh bỗng trở nên sắc lạnh.
Trần Cảnh: Chuyện sát thủ ở thôn nhỏ xảy ra lần trước, dám chắc Trần Thủ Độ không thoát khỏi nghi can, nhưng Trẫm có tra thế nào cũng không tra được đến ông ta.
Bình luận
Trần Cảnh: Chuyện sát thủ ở thôn nhỏ xảy ra lần trước, dám chắc Trần Thủ Độ không thoát khỏi nghi can, nhưng Trẫm có tra thế nào cũng không tra được đến ông ta.
Thiên Tâm thầm nghĩ “bệ hạ à, người hãy từ bỏ ý định đó đi, Trần Thủ Độ, ông ta sống tới hơn 70 tuổi đó”
Bình luận
Thiên Tâm thầm nghĩ “bệ hạ à, người hãy từ bỏ ý định đó đi, Trần Thủ Độ, ông ta sống tới hơn 70 tuổi đó”
Thiên Tâm: Bệ hạ, người yên tâm, cho dù người không mở lời thì Thiên Tâm cũng sẽ hết lòng bảo vệ hoàng hậu. Chỉ mong người gắng sức vì con dân Đại Việt mà trở thành một minh quân.
Bình luận
Thiên Tâm: Bệ hạ, người yên tâm, cho dù người không mở lời thì Thiên Tâm cũng sẽ hết lòng bảo vệ hoàng hậu. Chỉ mong người gắng sức vì con dân Đại Việt mà trở thành một minh quân.
Nghe đến hai chữ minh quân, Trần Cảnh cười nhạt.
Bình luận
Nghe đến hai chữ minh quân, Trần Cảnh cười nhạt.
Trần Cảnh: Minh quân à... tề gia, trị quốc, bình thiên hạ...ngay cả thê tử, nhi tử của ta, ta còn không bảo vệ được thì ...
Bình luận
Trần Cảnh: Minh quân à... tề gia, trị quốc, bình thiên hạ...ngay cả thê tử, nhi tử của ta, ta còn không bảo vệ được thì ...
Trần Cảnh thở dài, cười nhạt bất lực.
Bình luận
Trần Cảnh thở dài, cười nhạt bất lực.
Trần Cảnh: Ta không sinh ra trong gia đình đế vương, cũng chưa từng nghĩ mình sẽ ngồi lên ngai vàng. Rồi thì sao chứ, ta cứ như một con rối trong toan tính quyền vị, mặc cho ai điều khiển thì điều khiển...liệu ta có thể làm vua của một nước...
Bình luận
Trần Cảnh: Ta không sinh ra trong gia đình đế vương, cũng chưa từng nghĩ mình sẽ ngồi lên ngai vàng. Rồi thì sao chứ, ta cứ như một con rối trong toan tính quyền vị, mặc cho ai điều khiển thì điều khiển...liệu ta có thể làm vua của một nước...
Thiên Tâm lặng người, dẫu biết bậc đế vương không dễ dàng gì, nhưng chính tai nghe hoàng đế thốt lên những lời bất lực đến tận tâm can, thật chua xót.
Bình luận
Thiên Tâm lặng người, dẫu biết bậc đế vương không dễ dàng gì, nhưng chính tai nghe hoàng đế thốt lên những lời bất lực đến tận tâm can, thật chua xót.
Thiên Tâm: Bệ hạ không sinh ra trong gia đình đế vương, nhưng người mang mệnh đế vương... Ta cũng không biết nên khuyên người tuân theo số mệnh hay là nghịch thiên cải mệnh, thật là khó... nhưng dù là lựa chọn như thế nào thì đều phải xem trong tâm người nghĩ như thế nào.
Bình luận
Thiên Tâm: Bệ hạ không sinh ra trong gia đình đế vương, nhưng người mang mệnh đế vương... Ta cũng không biết nên khuyên người tuân theo số mệnh hay là nghịch thiên cải mệnh, thật là khó... nhưng dù là lựa chọn như thế nào thì đều phải xem trong tâm người nghĩ như thế nào.
Trần Cảnh là người đã chứng kiến Lý Chiêu Hoàng từng cao ngạo, từng rực rỡ như vầng dương, cũng là người chứng kiến nàng héo úa u sầu theo năm tháng, trong thâm tâm của Trần Cảnh, chính là phải dùng mọi cách để bảo vệ nàng.
Bình luận
Trần Cảnh là người đã chứng kiến Lý Chiêu Hoàng từng cao ngạo, từng rực rỡ như vầng dương, cũng là người chứng kiến nàng héo úa u sầu theo năm tháng, trong thâm tâm của Trần Cảnh, chính là phải dùng mọi cách để bảo vệ nàng.
Ai ai cũng nghĩ rằng, Lý Chiêu Hoàng phải dựa vào Trần Cảnh mới có thể giữ được ngôi hoàng hậu, mới có thể ở lại hoàng cung này. Nhưng mấy ai biết được, bờ vai nhỏ bé của Lý Chiêu Hoàng cũng luôn là nơi duy nhất mà Trần Cảnh có thể dựa vào.
Bình luận
Ai ai cũng nghĩ rằng, Lý Chiêu Hoàng phải dựa vào Trần Cảnh mới có thể giữ được ngôi hoàng hậu, mới có thể ở lại hoàng cung này. Nhưng mấy ai biết được, bờ vai nhỏ bé của Lý Chiêu Hoàng cũng luôn là nơi duy nhất mà Trần Cảnh có thể dựa vào.
Trên đường về lại cung hoàng hậu, Thiên Tâm không kiềm được cảm xúc trong lòng, nghẹn ngào, phải ngồi lại bên vệ đường mà nức nở, cảm giác được rằng cái gì gọi là đau đến xé lòng, là bị giam cầm trong vận mệnh của chính mình, không thể thoát ra được.
Bình luận
Trên đường về lại cung hoàng hậu, Thiên Tâm không kiềm được cảm xúc trong lòng, nghẹn ngào, phải ngồi lại bên vệ đường mà nức nở, cảm giác được rằng cái gì gọi là đau đến xé lòng, là bị giam cầm trong vận mệnh của chính mình, không thể thoát ra được.