CHƯƠNG 23: CHUYỆN TÌNH ĐẾ-HẬU


Lời nói của đế vương quả là có trọng lượng, mấy ngày sau thì lệnh cấm túc được dở bỏ, cung hoàng hậu lại tấp nập người ra kẻ vào như trước đây.

Bình luận

Lời nói của đế vương quả là có trọng lượng, mấy ngày sau thì lệnh cấm túc được dở bỏ, cung hoàng hậu lại tấp nập người ra kẻ vào như trước đây.

Hoàng thượng cũng ghé thăm thường xuyên, hai người họ như uyên ương một cặp, hồ điệp một đôi, suốt ngày Trần Cảnh cứ bám lấy hoàng hậu của mình, rồi nhân lúc không có người thì rủ nhau đi... làm vườn, đi hóng mát, đọc sách thưởng trà, tản bộ, ...

Bình luận

Hoàng thượng cũng ghé thăm thường xuyên, hai người họ như uyên ương một cặp, hồ điệp một đôi, suốt ngày Trần Cảnh cứ bám lấy hoàng hậu của mình, rồi nhân lúc không có người thì rủ nhau đi... làm vườn, đi hóng mát, đọc sách thưởng trà, tản bộ, ...

Trần Cảnh: Ở ngoài cung một thời gian lâu như vậy, nàng quan sát hai người họ thế nào.

Bình luận

Trần Cảnh: Ở ngoài cung một thời gian lâu như vậy, nàng quan sát hai người họ thế nào.

Lý Chiêu Hoàng nhoẻn miện cười,

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng nhoẻn miện cười,

Lý Chiêu Hoàng: Là tình trong như đã, mặt ngoài còn e.

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Là tình trong như đã, mặt ngoài còn e.

Trần Cảnh: Là ta cố ý sắp xếp đấy, ai bảo suốt 10 năm nay hắn cứ bám lấy ta mà hỏi về cô gái kỳ lạ hôm đó, có trời mới biết, chứ ta làm sao biết.

Bình luận

Trần Cảnh: Là ta cố ý sắp xếp đấy, ai bảo suốt 10 năm nay hắn cứ bám lấy ta mà hỏi về cô gái kỳ lạ hôm đó, có trời mới biết, chứ ta làm sao biết.

Lý Chiêu Hoàng thoáng chút lo lắng,

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng thoáng chút lo lắng,

Lý Chiêu Hoàng: Nhưng như vậy có ích gì không, nếu một ngày tỷ ấy lại quay về, thì chuyện giữa họ cũng đâu có kết quả gì, lại xem ra có chút bi thương.

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Nhưng như vậy có ích gì không, nếu một ngày tỷ ấy lại quay về, thì chuyện giữa họ cũng đâu có kết quả gì, lại xem ra có chút bi thương.

Trần Cảnh: Thì như nàng nói đấy thôi, chính là trân trọng hiện tại, biết đâu lần này tỷ ấy ở lại đây luôn thì sau, chần chừ quá thì há chẳng phải Trần thị vệ mất cơ hội à.

Bình luận

Trần Cảnh: Thì như nàng nói đấy thôi, chính là trân trọng hiện tại, biết đâu lần này tỷ ấy ở lại đây luôn thì sau, chần chừ quá thì há chẳng phải Trần thị vệ mất cơ hội à.

Lý Chiêu Hoàng nghe đến đoạn này thì bật cười.

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng nghe đến đoạn này thì bật cười.

Lý Chiêu Hoàng: Thì ra bệ hạ còn có mặt này nữa.

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Thì ra bệ hạ còn có mặt này nữa.

Trần Cảnh: Duyên phận, dù ngắn dù dài thì cũng nên trân trọng.

Bình luận

Trần Cảnh: Duyên phận, dù ngắn dù dài thì cũng nên trân trọng.

Ánh mắt Trần Cảnh nhìn Lý Chiêu Hoàng bỗng trở nên thâm tình. Dưới tán cây xanh mát, gió lay nhẹ, lòng người rung động, Trần Cảnh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi Lý Chiêu Hoàng.

Bình luận

Ánh mắt Trần Cảnh nhìn Lý Chiêu Hoàng bỗng trở nên thâm tình. Dưới tán cây xanh mát, gió lay nhẹ, lòng người rung động, Trần Cảnh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi Lý Chiêu Hoàng.

Cảnh đó đúng lúc lại rơi vào tầm mắt của Thiên Tâm, cô phấn khích suýt thì cười thành tiếng, Trần Tổng vừa hay kéo cô lại.

Bình luận

Cảnh đó đúng lúc lại rơi vào tầm mắt của Thiên Tâm, cô phấn khích suýt thì cười thành tiếng, Trần Tổng vừa hay kéo cô lại.

Trần Cảnh: Sao nàng lại như thế nữa rồi, ta đã nói là không được mà.

Bình luận

Trần Cảnh: Sao nàng lại như thế nữa rồi, ta đã nói là không được mà.

Thiên Tâm: Sao lần nào cũng là huynh vậy, ta chỉ đang tác nghiệp thôi mà, đây gọi là nghiệp vụ đó biết không.

Bình luận

Thiên Tâm: Sao lần nào cũng là huynh vậy, ta chỉ đang tác nghiệp thôi mà, đây gọi là nghiệp vụ đó biết không.

Trần Cảnh: Không được xem trộm.

Bình luận

Trần Cảnh: Không được xem trộm.

Thiên Tâm: Ta cứ xem đấy!

Bình luận

Thiên Tâm: Ta cứ xem đấy!

Lúc này Thiên Tâm đã chuẩn bị tinh thần cho một cuộc khẩu chiến không hồi kết.

Bình luận

Lúc này Thiên Tâm đã chuẩn bị tinh thần cho một cuộc khẩu chiến không hồi kết.

Trần Cảnh: Nếu nàng muốn xem... thì... thì...

Bình luận

Trần Cảnh: Nếu nàng muốn xem... thì... thì...

Trần Tổng bỗng dưng ấp úng, mặt lại đỏ lên nữa rồi.

Bình luận

Trần Tổng bỗng dưng ấp úng, mặt lại đỏ lên nữa rồi.

Thiên Tâm: Thì làm sao?

Bình luận

Thiên Tâm: Thì làm sao?

Trần Cảnh: Thì...bệ hạ làm được thì ta cũng làm được...

Bình luận

Trần Cảnh: Thì...bệ hạ làm được thì ta cũng làm được...

Thiên Tâm tròn mắt, mặt đỏ lên không kém người đối diện. Cô nàng hiểu ra Trần thị vệ muốn nói đến điều gì, cô bắt đầu lắp ba lắp bắp.

Bình luận

Thiên Tâm tròn mắt, mặt đỏ lên không kém người đối diện. Cô nàng hiểu ra Trần thị vệ muốn nói đến điều gì, cô bắt đầu lắp ba lắp bắp.

Thiên Tâm: Huynh... huynh... đang nói cái gì vậy... đang... đang cãi nhau mà... tự nhiên lại đi nói mấy thứ kỳ lạ vậy.

Bình luận

Thiên Tâm: Huynh... huynh... đang nói cái gì vậy... đang... đang cãi nhau mà... tự nhiên lại đi nói mấy thứ kỳ lạ vậy.

Vừa dứt lời, cô vội vàng đẩy Trần thị vệ ra rồi chạy đi mất.

Bình luận

Vừa dứt lời, cô vội vàng đẩy Trần thị vệ ra rồi chạy đi mất.

Từ đằng xa, cặp đôi đế-hậu cũng đang hóng ngược lại chuyện của họ.

Bình luận

Từ đằng xa, cặp đôi đế-hậu cũng đang hóng ngược lại chuyện của họ.

Lý Chiêu Hoàng: Chuyện gì vậy?

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Chuyện gì vậy?

Trần Cảnh: Trần thị vệ ngày thường khá ngại ngùng nhưng xem ra cũng không phải khù khờ lắm nhỉ, rất biết cách làm Thiên Tâm tỷ hài lòng.

Bình luận

Trần Cảnh: Trần thị vệ ngày thường khá ngại ngùng nhưng xem ra cũng không phải khù khờ lắm nhỉ, rất biết cách làm Thiên Tâm tỷ hài lòng.

Lý Chiêu Hoàng: Bệ hạ, người thật là.

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Bệ hạ, người thật là.


Truyện tương tự

Bình luận