CHƯƠNG 22: HOÀNG THƯỢNG TRÈO TƯỜNG


Từ ngày hoàng hậu quay về hoàng cung, bệ hạ vẫn chưa thể ghé thăm, bệ hạ dạo này bận trăm công ngàn việc, còn hoàng hậu thì đang trong tình trạng bị cấm túc.

Bình luận

Từ ngày hoàng hậu quay về hoàng cung, bệ hạ vẫn chưa thể ghé thăm, bệ hạ dạo này bận trăm công ngàn việc, còn hoàng hậu thì đang trong tình trạng bị cấm túc.

Tối đó, Thiên Tâm lén lút bày ra món lẩu ngoài trời, cả cái sân to chỉ có hai cô gái ngồi đó liên tục nhúng rau nhúng thịt, khoái chí mà uống vài chung rượu.

Bình luận

Tối đó, Thiên Tâm lén lút bày ra món lẩu ngoài trời, cả cái sân to chỉ có hai cô gái ngồi đó liên tục nhúng rau nhúng thịt, khoái chí mà uống vài chung rượu.

Thiên Tâm: Thiên Hinh, muội của sau này muốn sống như thế nào?

Bình luận

Thiên Tâm: Thiên Hinh, muội của sau này muốn sống như thế nào?

...

Bình luận

...

Thiên Tâm: Ta biết là, không phải thứ gì mình muốn thì đều có thể đạt được, nhưng ta chỉ muốn hỏi là nếu như được chọn thì sau này muội muốn có cuộc sống như thế nào?

Bình luận

Thiên Tâm: Ta biết là, không phải thứ gì mình muốn thì đều có thể đạt được, nhưng ta chỉ muốn hỏi là nếu như được chọn thì sau này muội muốn có cuộc sống như thế nào?

Lý Chiêu Hoàng tần ngần suy nghĩ hồi lâu.

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng tần ngần suy nghĩ hồi lâu.

Lý Chiêu Hoàng: Ta cũng không rõ nữa, chưa từng nghĩ đến, nhưng... nếu được... thì cuộc sống có tỷ, có những ngày bình yên giống như ở thôn nhỏ lúc trước cũng rất đáng sống...

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Ta cũng không rõ nữa, chưa từng nghĩ đến, nhưng... nếu được... thì cuộc sống có tỷ, có những ngày bình yên giống như ở thôn nhỏ lúc trước cũng rất đáng sống...

Trong tiếng nổ tanh tách của củi lửa, nghe những lời đó, trong đầu Thiên Tâm nhớ lại vô số những hình ảnh bình dị lúc trước, cô bỗng xuất khẩu thành thơ.

Bình luận

Trong tiếng nổ tanh tách của củi lửa, nghe những lời đó, trong đầu Thiên Tâm nhớ lại vô số những hình ảnh bình dị lúc trước, cô bỗng xuất khẩu thành thơ.

Thiên Tâm: Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao...

Bình luận

Thiên Tâm: Ta dại ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn người đến chốn lao xao...

Lý Chiêu Hoàng: Hả?

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Hả?

Vừa nói xong, Thiên Tâm vội bịt miện mình lại “bài thơ này không phải của ta, bài thơ này giờ này chưa xuất hiện đâu”

Bình luận

Vừa nói xong, Thiên Tâm vội bịt miện mình lại “bài thơ này không phải của ta, bài thơ này giờ này chưa xuất hiện đâu”

Thiên Tâm: Không có gì, ta chỉ nói mấy câu linh tinh thôi.

Bình luận

Thiên Tâm: Không có gì, ta chỉ nói mấy câu linh tinh thôi.

Sợ là có người nghe thấy, Thiên Tâm ngó quanh rồi gặn hỏi lại lần nữa xem Lý Chiêu Hoàng có thật sự nghe thấy gì không.

Bình luận

Sợ là có người nghe thấy, Thiên Tâm ngó quanh rồi gặn hỏi lại lần nữa xem Lý Chiêu Hoàng có thật sự nghe thấy gì không.

Lý Chiêu Hoàng: Nhưng mà Lucky là ai vậy?

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Nhưng mà Lucky là ai vậy?

Bị hỏi ngang nên Thiên Tâm có chút giật mình.

Bình luận

Bị hỏi ngang nên Thiên Tâm có chút giật mình.

Thiên Tâm: Lucky là con Husky nhà tỷ... à không không không... là con chó của nhà tỷ nuôi, mà sao muội lại hỏi thế.

Bình luận

Thiên Tâm: Lucky là con Husky nhà tỷ... à không không không... là con chó của nhà tỷ nuôi, mà sao muội lại hỏi thế.

Lý Chiêu Hoàng: Không phải muội hỏi, là Trần Tổng hỏi đấy.

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Không phải muội hỏi, là Trần Tổng hỏi đấy.

Bỗng nhiên, từ phía bờ tường có một bóng đen rơi từ trên xuống, liền tiếp theo đó là một bóng đen nữa đáp đất an toàn.

Bình luận

Bỗng nhiên, từ phía bờ tường có một bóng đen rơi từ trên xuống, liền tiếp theo đó là một bóng đen nữa đáp đất an toàn.

Trần Tổng: Bệ hạ, người có sao không, thần đã nói là để thần dìu người mà người không nghe.

Bình luận

Trần Tổng: Bệ hạ, người có sao không, thần đã nói là để thần dìu người mà người không nghe.

Trần Cảnh: Ta không sao.

Bình luận

Trần Cảnh: Ta không sao.

Nhận ra bóng đen kia là Trần Cảnh, Lý Chiêu Hoàng và Thiên Tâm tiến tới hành lễ.

Bình luận

Nhận ra bóng đen kia là Trần Cảnh, Lý Chiêu Hoàng và Thiên Tâm tiến tới hành lễ.

Trần Cảnh: Không cần đa lễ, nàng đứng lên đi.

Bình luận

Trần Cảnh: Không cần đa lễ, nàng đứng lên đi.

Trần Cảnh nhìn thấy Thiên Tâm và Lý Chiêu Hoàng có vẻ đang cố nhịn cười nên có phần xấu hổ, cố gắng giải thích.

Bình luận

Trần Cảnh nhìn thấy Thiên Tâm và Lý Chiêu Hoàng có vẻ đang cố nhịn cười nên có phần xấu hổ, cố gắng giải thích.

Trần Cảnh: Tại...tại gấu áo dài quá nên ta vấp phải, chứ bức tường kia làm sao làm khó được ta.

Bình luận

Trần Cảnh: Tại...tại gấu áo dài quá nên ta vấp phải, chứ bức tường kia làm sao làm khó được ta.

Thiên Tâm tiếp lời,

Bình luận

Thiên Tâm tiếp lời,

Thiên Tâm: Đúng rồi, làm sao làm khó được bệ hạ, người ta tiếp đất bằng chân, còn bệ hạ thì tiếp đất bằng mặt...

Bình luận

Thiên Tâm: Đúng rồi, làm sao làm khó được bệ hạ, người ta tiếp đất bằng chân, còn bệ hạ thì tiếp đất bằng mặt...

Trần Cảnh: Tỷ không giữ cho ta chút thể diện nào à.

Bình luận

Trần Cảnh: Tỷ không giữ cho ta chút thể diện nào à.

Lý Chiêu Hoàng cảm thấy có chút buồn cười, thấy thế bèn kéo cả hai vào trong.

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng cảm thấy có chút buồn cười, thấy thế bèn kéo cả hai vào trong.

Trần Cảnh: Ta sẽ cố gắng xin mẫu hậu dỡ bỏ lệnh cấm túc.

Bình luận

Trần Cảnh: Ta sẽ cố gắng xin mẫu hậu dỡ bỏ lệnh cấm túc.

Ở đây, lúc này, làn khói ấm áp mang theo hương vị cay nồng từ nồi lẩu tỏa ra khiến lòng người cảm thấy ấm hơn.

Bình luận

Ở đây, lúc này, làn khói ấm áp mang theo hương vị cay nồng từ nồi lẩu tỏa ra khiến lòng người cảm thấy ấm hơn.

Thiên Tâm cũng biết ý, xa cách lâu ngày, có lẽ bệ hạ sẽ có nhiều điều muốn nói với hoàng hậu, nên cô nàng ngồi lại một xíu rồi tìm cớ lôi Trần Tổng đi chổ khác, để lại không gian cho hai người.

Bình luận

Thiên Tâm cũng biết ý, xa cách lâu ngày, có lẽ bệ hạ sẽ có nhiều điều muốn nói với hoàng hậu, nên cô nàng ngồi lại một xíu rồi tìm cớ lôi Trần Tổng đi chổ khác, để lại không gian cho hai người.

Ở đằng xa tò mò quan sát, quả nhiên Trần Cảnh này hành động cũng nhanh lắm, thấy là cứ nói được vài câu thì lại ngồi nhích đến chỗ Lý Chiêu Hoàng một chút, một hồi thì choàng tay ôm người ta vào lòng.

Bình luận

Ở đằng xa tò mò quan sát, quả nhiên Trần Cảnh này hành động cũng nhanh lắm, thấy là cứ nói được vài câu thì lại ngồi nhích đến chỗ Lý Chiêu Hoàng một chút, một hồi thì choàng tay ôm người ta vào lòng.

Trần Tổng vốn không dám tò mò chuyện riêng tư của hoàng đế nhưng lại bị Thiên Tâm dụ dỗ kéo theo, đến đoạn bệ hạ choàng tay qua người hoàng hậu thì Trần thị vệ hoàng hồn kéo Thiên Tâm vào trong góc, không cho xem nữa.

Bình luận

Trần Tổng vốn không dám tò mò chuyện riêng tư của hoàng đế nhưng lại bị Thiên Tâm dụ dỗ kéo theo, đến đoạn bệ hạ choàng tay qua người hoàng hậu thì Trần thị vệ hoàng hồn kéo Thiên Tâm vào trong góc, không cho xem nữa.

Thiên Tâm: Huynh làm gì vậy, đang đến đoạn cao trào mà.

Bình luận

Thiên Tâm: Huynh làm gì vậy, đang đến đoạn cao trào mà.

Trần Tổng: Nàng đừng xem nữa, bị trách tội rồi làm sao.

Bình luận

Trần Tổng: Nàng đừng xem nữa, bị trách tội rồi làm sao.

Lúc này cả hai mới chú ý đến tư thế của mình lúc bấy giờ, Trần Tổng đang dùng một tay bịt mắt Thiên Tâm, một tay vòng qua eo ôm chặt lấy cô từ phía sau. Tim của Trần thị vệ lúc này đập như trống.

Bình luận

Lúc này cả hai mới chú ý đến tư thế của mình lúc bấy giờ, Trần Tổng đang dùng một tay bịt mắt Thiên Tâm, một tay vòng qua eo ôm chặt lấy cô từ phía sau. Tim của Trần thị vệ lúc này đập như trống.

Thiên Tâm: Huynh ... huynh mau buông ta ra đi, nếu không chút nữa huynh mà xỉu ở đây thì ai cứu.

Bình luận

Thiên Tâm: Huynh ... huynh mau buông ta ra đi, nếu không chút nữa huynh mà xỉu ở đây thì ai cứu.

Trần thị vệ nghe vậy định buông ra, nhưng vừa nới lỏng tay một chút thì chàng đã ghì chặt lại.

Bình luận

Trần thị vệ nghe vậy định buông ra, nhưng vừa nới lỏng tay một chút thì chàng đã ghì chặt lại.

Trần Tổng: Những ngày không gặp được nàng, ta luôn sợ hãi... sợ rằng nàng sẽ lại biến mất.

Bình luận

Trần Tổng: Những ngày không gặp được nàng, ta luôn sợ hãi... sợ rằng nàng sẽ lại biến mất.

...

Bình luận

...

Trần Tổng: Nếu nàng thật sự biến mất, thì khi nào nàng lại xuất hiện...là 10 năm nữa ư.

Bình luận

Trần Tổng: Nếu nàng thật sự biến mất, thì khi nào nàng lại xuất hiện...là 10 năm nữa ư.

Nghe những lời này, bất giác Thiên Tâm cảm thấy mình có lỗi “không lẽ mình đến đây để giúp cho Lý Chiêu Hoàng, nhưng đến lúc rời đi thì lại làm tổn thương một người khác ư”

Bình luận

Nghe những lời này, bất giác Thiên Tâm cảm thấy mình có lỗi “không lẽ mình đến đây để giúp cho Lý Chiêu Hoàng, nhưng đến lúc rời đi thì lại làm tổn thương một người khác ư”

Trần Tổng: Nhưng ta vốn dĩ không có tư cách để ở bên cạnh nàng, có đúng không.

Bình luận

Trần Tổng: Nhưng ta vốn dĩ không có tư cách để ở bên cạnh nàng, có đúng không.

Trần Tổng đã nói xong những điều trong lòng, chàng định ý buông tay bỏ đi, Thiên Tâm bất giác níu lấy tay áo hắn, rồi lấy hết can đảm tiến tới gần một bước, nhìn thấy rõ giọt nước mắt vẫn lau chưa khô.

Bình luận

Trần Tổng đã nói xong những điều trong lòng, chàng định ý buông tay bỏ đi, Thiên Tâm bất giác níu lấy tay áo hắn, rồi lấy hết can đảm tiến tới gần một bước, nhìn thấy rõ giọt nước mắt vẫn lau chưa khô.

Thiên Tâm: Hay là hai chúng ta cứ như thế này trước đã nhé, vẫn như trước đây, chuyện của sau này thì sau này hãy tính, ta... ta cũng rất nhớ huynh, muốn gặp huynh.

Bình luận

Thiên Tâm: Hay là hai chúng ta cứ như thế này trước đã nhé, vẫn như trước đây, chuyện của sau này thì sau này hãy tính, ta... ta cũng rất nhớ huynh, muốn gặp huynh.

Trần Tổng e thẹn lau đi giọt nước mắt trên mặt mình, rồi ôm lấy Thiên Tâm, chàng nở nụ cười hạnh phúc, cái ôm cứng ngắc làm Thiên Tâm không thở nổi, nàng véo lấy tai của Trần Tổng kêu la.

Bình luận

Trần Tổng e thẹn lau đi giọt nước mắt trên mặt mình, rồi ôm lấy Thiên Tâm, chàng nở nụ cười hạnh phúc, cái ôm cứng ngắc làm Thiên Tâm không thở nổi, nàng véo lấy tai của Trần Tổng kêu la.

Trần Tổng: Là nàng nhớ ta thật không...hay là không có ai để trêu nghẹo nên nàng buồn chán.

Bình luận

Trần Tổng: Là nàng nhớ ta thật không...hay là không có ai để trêu nghẹo nên nàng buồn chán.

Thiên Tâm đúng là rất thích trêu hắn đấy.

Bình luận

Thiên Tâm đúng là rất thích trêu hắn đấy.

Thiên Tâm: À... chàng biết gì không... chàng rất giống Husky nhà ta...

Bình luận

Thiên Tâm: À... chàng biết gì không... chàng rất giống Husky nhà ta...

Mặt Trần Tổng nghệch ra.

Bình luận

Mặt Trần Tổng nghệch ra.

Trần Tổng: Husky lại là ai nữa...

Bình luận

Trần Tổng: Husky lại là ai nữa...

Lúc này nội tâm của Thiên Tâm kiểu “muốn cắn huynh ấy một cái quá...uầy...không được... thiện tai, thiện tai”.

Bình luận

Lúc này nội tâm của Thiên Tâm kiểu “muốn cắn huynh ấy một cái quá...uầy...không được... thiện tai, thiện tai”.


Truyện tương tự

Bình luận