Không đợi Kim Phụng kịp phản ứng, Thanh Sơn liền cúi người bế cô lên:
Bình luận
Không đợi Kim Phụng kịp phản ứng, Thanh Sơn liền cúi người bế cô lên:
Bình luận
“Để anh đưa em về phòng xem bị đau ở đâu còn bôi thuốc.”
Bình luận
“Để anh đưa em về phòng xem bị đau ở đâu còn bôi thuốc.”
Bình luận
Nói xong, anh quay sang ba mẹ mình và ba mẹ Kim Phụng:
Bình luận
Nói xong, anh quay sang ba mẹ mình và ba mẹ Kim Phụng:
Bình luận
“Con xin phép đưa Phụng lên lầu.”
Bình luận
“Con xin phép đưa Phụng lên lầu.”
Bình luận
Ba của anh cười thành tiếng:
Bình luận
Ba của anh cười thành tiếng:
Bình luận
“Xem Thanh Sơn lo cho Kim Phụng kìa. Giờ anh chị yên tâm nhé.”
Bình luận
“Xem Thanh Sơn lo cho Kim Phụng kìa. Giờ anh chị yên tâm nhé.”
Bình luận
Ba của Kim Phụng nhấp một chút trà rồi nói:
Bình luận
Ba của Kim Phụng nhấp một chút trà rồi nói:
Bình luận
“Từ nhỏ tới giờ tôi vẫn luôn dõi theo Thanh Sơn. Quả thực con trai anh không khiến phụ huynh như chúng ta thất vọng.”
Bình luận
“Từ nhỏ tới giờ tôi vẫn luôn dõi theo Thanh Sơn. Quả thực con trai anh không khiến phụ huynh như chúng ta thất vọng.”
Bình luận
…
Bình luận
…
Bình luận
Thanh Sơn đặt Kim Phụng trên ghế sô pha trong phòng ngủ rồi ngồi xuống kiểm tra vết thương trên chân cô.
Bình luận
Thanh Sơn đặt Kim Phụng trên ghế sô pha trong phòng ngủ rồi ngồi xuống kiểm tra vết thương trên chân cô.
Bình luận
Kim Phụng vội nói:
Bình luận
Kim Phụng vội nói:
Bình luận
“Em không sao. Vừa rồi em đi nhanh nên mới vậy.”
Bình luận
“Em không sao. Vừa rồi em đi nhanh nên mới vậy.”
Bình luận
Thanh Sơn tủm tỉm cười. Đương nhiên là anh biết cô muốn ra để phản đối hôn sự và cả chuyện sống chung với anh.
Bình luận
Thanh Sơn tủm tỉm cười. Đương nhiên là anh biết cô muốn ra để phản đối hôn sự và cả chuyện sống chung với anh.
Bình luận
Tất nhiên anh không thể để cô được như ý. Biết rằng chân Kim Phụng không đau nhưng anh phải nhanh chóng mang cô về phòng, tránh cho cái miệng nhỏ kia phá hỏng mọi chuyện.
Bình luận
Tất nhiên anh không thể để cô được như ý. Biết rằng chân Kim Phụng không đau nhưng anh phải nhanh chóng mang cô về phòng, tránh cho cái miệng nhỏ kia phá hỏng mọi chuyện.
Bình luận
Kim Phụng ngước nhìn Thanh Sơn:
Bình luận
Kim Phụng ngước nhìn Thanh Sơn:
Bình luận
“Em đã nghĩ kĩ rồi, sống chung nhưng mỗi người một phòng cũng không sao. Bây giờ cũng rất nhiều cặp đôi như vậy, hơn nữa, khi anh nói rõ mọi chuyện tự khắc em được tự do…”
Bình luận
“Em đã nghĩ kĩ rồi, sống chung nhưng mỗi người một phòng cũng không sao. Bây giờ cũng rất nhiều cặp đôi như vậy, hơn nữa, khi anh nói rõ mọi chuyện tự khắc em được tự do…”
Bình luận
Thấy cô ngập ngừng, Thanh Sơn hỏi:
Bình luận
Thấy cô ngập ngừng, Thanh Sơn hỏi:
Bình luận
“Vậy còn chuyện kết hôn cùng anh? Em nghĩ thế nào?”
Bình luận
“Vậy còn chuyện kết hôn cùng anh? Em nghĩ thế nào?”
Bình luận
Kim Phụng thật thà trả lời:
Bình luận
Kim Phụng thật thà trả lời:
Bình luận
“Kết hôn là chuyện lớn, anh lại là người trong quân đội, mọi thứ không hề đơn giản. Hơn nữa, kết hôn là động tới pháp luật, sau này em muốn quen người khác sẽ phải ly hôn rất phức tạp.”
Bình luận
“Kết hôn là chuyện lớn, anh lại là người trong quân đội, mọi thứ không hề đơn giản. Hơn nữa, kết hôn là động tới pháp luật, sau này em muốn quen người khác sẽ phải ly hôn rất phức tạp.”
Bình luận
Thanh Sơn ngồi xuống bên cạnh Kim Phụng:
Bình luận
Thanh Sơn ngồi xuống bên cạnh Kim Phụng:
Bình luận
“Em muốn kết hôn với một người như thế nào?”
Bình luận
“Em muốn kết hôn với một người như thế nào?”
Bình luận
Kim Phụng nghe anh hỏi vậy liền đáp:
Bình luận
Kim Phụng nghe anh hỏi vậy liền đáp:
Bình luận
“Chỉ cần người đó tốt với em, yêu thương em thật lòng là được.”
Bình luận
“Chỉ cần người đó tốt với em, yêu thương em thật lòng là được.”
Bình luận
Thanh Sơn mỉm cười:
Bình luận
Thanh Sơn mỉm cười:
Bình luận
“Chỉ thế thôi sao?”
Bình luận
“Chỉ thế thôi sao?”
Bình luận
Kim Phụng vội vàng bổ sung:
Bình luận
Kim Phụng vội vàng bổ sung:
Bình luận
“Còn phải cao và khoẻ hơn em nữa. Nếu có thể thì đẹp trai một chút.”
Bình luận
“Còn phải cao và khoẻ hơn em nữa. Nếu có thể thì đẹp trai một chút.”
Bình luận
Nói xong, cô cười tới híp cả mắt. Có ai lại không thích trai đẹp chứ.
Bình luận
Nói xong, cô cười tới híp cả mắt. Có ai lại không thích trai đẹp chứ.
Bình luận
Thanh Sơn tò mò hỏi:
Bình luận
Thanh Sơn tò mò hỏi:
Bình luận
“Cao, khoẻ để làm gì?”
Bình luận
“Cao, khoẻ để làm gì?”
Bình luận
Kim Phụng trả lời:
Bình luận
Kim Phụng trả lời:
Bình luận
“Để làm những việc trong nhà mà em không làm được. Giống như thay bóng đèn hay vác bao gạo lớn ấy.”
Bình luận
“Để làm những việc trong nhà mà em không làm được. Giống như thay bóng đèn hay vác bao gạo lớn ấy.”
Bình luận
Thanh Sơn ôm bụng cười:
Bình luận
Thanh Sơn ôm bụng cười:
Bình luận
“Anh không nghĩ có người đàn ông nào lại yếu hơn một cô gái như em đâu.”
Bình luận
“Anh không nghĩ có người đàn ông nào lại yếu hơn một cô gái như em đâu.”
Bình luận
Kim Phụng xị mặt:
Bình luận
Kim Phụng xị mặt:
Bình luận
“Chỉ có bằng đó thôi mà em chưa gặp đâu.”
Bình luận
“Chỉ có bằng đó thôi mà em chưa gặp đâu.”
Bình luận
Thanh Sơn mỉm cười:
Bình luận
Thanh Sơn mỉm cười:
Bình luận
“Vậy vẻ ngoài giống như anh, tình tình cũng giống anh em thấy sao? Đã đủ để khiến em đồng ý chưa?”
Bình luận
“Vậy vẻ ngoài giống như anh, tình tình cũng giống anh em thấy sao? Đã đủ để khiến em đồng ý chưa?”
Bình luận
Kim Phụng nghĩ ngợi một hồi. Vẻ ngoài mà có nét giống Lâm Thanh Sơn chẳng lẽ lại là Lâm Thanh Hải. Nhưng chính Thanh Sơn nói Thanh Hải không tốt kia mà.
Bình luận
Kim Phụng nghĩ ngợi một hồi. Vẻ ngoài mà có nét giống Lâm Thanh Sơn chẳng lẽ lại là Lâm Thanh Hải. Nhưng chính Thanh Sơn nói Thanh Hải không tốt kia mà.
Bình luận
Kim Phụng dè dặt:
Bình luận
Kim Phụng dè dặt:
Bình luận
“Người anh nhắc tới là thầy Hải à?”
Bình luận
“Người anh nhắc tới là thầy Hải à?”
Bình luận
Mặt Thanh Sơn đen lại. Cái này gọi là thả thính mà cô gái ngồi bên cạnh anh lại không cảm thấy gì. Nghĩ tới đây Thanh Sơn nhận ra mình là kẻ không có tư cách rắc thính với cô. Nói đúng hơn Kim Phụng thật sự tin vào câu chuyện do anh “sáng tạo” ra nên giờ anh bị như vậy cũng đáng lắm.
Bình luận
Mặt Thanh Sơn đen lại. Cái này gọi là thả thính mà cô gái ngồi bên cạnh anh lại không cảm thấy gì. Nghĩ tới đây Thanh Sơn nhận ra mình là kẻ không có tư cách rắc thính với cô. Nói đúng hơn Kim Phụng thật sự tin vào câu chuyện do anh “sáng tạo” ra nên giờ anh bị như vậy cũng đáng lắm.
Bình luận
Thanh Sơn cố gắng nặn ra một nụ cười:
Bình luận
Thanh Sơn cố gắng nặn ra một nụ cười:
Bình luận
“Không phải cậu ta. Nếu em thấy một người giống anh là phù hợp anh sẽ tìm cho em một người như vậy.”
Bình luận
“Không phải cậu ta. Nếu em thấy một người giống anh là phù hợp anh sẽ tìm cho em một người như vậy.”
Bình luận
Kim Phụng vui vẻ đáp:
Bình luận
Kim Phụng vui vẻ đáp:
Bình luận
“Nếu thực sự giống như anh em cũng không biết mình có thể lọt vào mắt người ta hay không nữa. Chắc chắn sẽ có nhiều người thích anh ta, em không hề muốn phải tranh giành trong chuyện tình cảm. Cái gì là của mình tự khắc nó sẽ đến mà thôi.”
Bình luận
“Nếu thực sự giống như anh em cũng không biết mình có thể lọt vào mắt người ta hay không nữa. Chắc chắn sẽ có nhiều người thích anh ta, em không hề muốn phải tranh giành trong chuyện tình cảm. Cái gì là của mình tự khắc nó sẽ đến mà thôi.”
Bình luận
Thanh Sơn nghe những lời này tâm tình tốt hẳn lên.
Bình luận
Thanh Sơn nghe những lời này tâm tình tốt hẳn lên.
Bình luận
“Em yên tâm. Em tốt như vậy anh sẽ tìm cho em hàng nguyên đai nguyên kiện. Không những thế còn chẳng cần cạnh tranh cũng tự khắc trở thành chính thất. Hơn nữa, anh ta ghét nhất là thứ ba nên sẽ không có chuyện dính vào trà xanh hay tiểu tam gì đâu.”
Bình luận
“Em yên tâm. Em tốt như vậy anh sẽ tìm cho em hàng nguyên đai nguyên kiện. Không những thế còn chẳng cần cạnh tranh cũng tự khắc trở thành chính thất. Hơn nữa, anh ta ghét nhất là thứ ba nên sẽ không có chuyện dính vào trà xanh hay tiểu tam gì đâu.”
Bình luận
Kim Phụng cười khúc khích:
Bình luận
Kim Phụng cười khúc khích:
Bình luận
“Anh làm như tìm được rồi ấy. Người như anh nói hiện giờ có lẽ nằm trong viện bảo tàng rồi.”
Bình luận
“Anh làm như tìm được rồi ấy. Người như anh nói hiện giờ có lẽ nằm trong viện bảo tàng rồi.”
Bình luận
Thanh Sơn đưa tay ra thề với Kim Phụng:
Bình luận
Thanh Sơn đưa tay ra thề với Kim Phụng:
Bình luận
“Tới ngày thích hợp nhất định anh sẽ mang tên đó tới cho em.”
Bình luận
“Tới ngày thích hợp nhất định anh sẽ mang tên đó tới cho em.”
Bình luận
Kim Phụng bật cười, đưa tay ra móc nghéo với Thanh Sơn:
Bình luận
Kim Phụng bật cười, đưa tay ra móc nghéo với Thanh Sơn:
Bình luận
“Em chờ đó.”
Bình luận
“Em chờ đó.”
Bình luận
Khoé môi Thanh Sơn khẽ cong lên, anh nói:
Bình luận
Khoé môi Thanh Sơn khẽ cong lên, anh nói:
Bình luận
“Còn chuyện kết hôn em không phải lo. Anh có thể cho người làm giả giấy tờ.”
Bình luận
“Còn chuyện kết hôn em không phải lo. Anh có thể cho người làm giả giấy tờ.”
Bình luận
Hai mắt Kim Phụng sáng lên:
Bình luận
Hai mắt Kim Phụng sáng lên:
Bình luận
“Lợi hại vậy sao? Nhỡ đâu lộ ra thì phiền phức lắm.”
Bình luận
“Lợi hại vậy sao? Nhỡ đâu lộ ra thì phiền phức lắm.”
Bình luận
Thanh Sơn nhỏ giọng nói:
Bình luận
Thanh Sơn nhỏ giọng nói:
Bình luận
“Anh quen biết nhiều như thế, chuyện này không hề khó. Mọi thứ cứ để anh lo. Anh sẽ không để em phải chịu thiệt thòi đâu.”
Bình luận
“Anh quen biết nhiều như thế, chuyện này không hề khó. Mọi thứ cứ để anh lo. Anh sẽ không để em phải chịu thiệt thòi đâu.”
Bình luận
Kim Phụng khẽ gật đầu:
Bình luận
Kim Phụng khẽ gật đầu:
Bình luận
“Em tin anh.”
Bình luận
“Em tin anh.”
Bình luận
Thanh Sơn mỉm cười:
Bình luận
Thanh Sơn mỉm cười:
Bình luận
“Em nghỉ ngơi đi. Tối mai anh tới rồi bọn mình cùng đi săn Pikachu.”
Bình luận
“Em nghỉ ngơi đi. Tối mai anh tới rồi bọn mình cùng đi săn Pikachu.”
Bình luận
Kim Phụng ngạc nhiên:
Bình luận
Kim Phụng ngạc nhiên:
Bình luận
“Em tưởng mồng ba mới mở cửa khu giải trí.”
Bình luận
“Em tưởng mồng ba mới mở cửa khu giải trí.”
Bình luận
Thanh Sơn nhìn cô rồi hỏi:
Bình luận
Thanh Sơn nhìn cô rồi hỏi:
Bình luận
“Thấy anh lừa em bao giờ chưa?”
Bình luận
“Thấy anh lừa em bao giờ chưa?”
Bình luận
Kim Phụng lắc đầu như trống bỏi. Quả thực từ lúc quen Thanh Sơn tới giờ cô chưa thấy “dấu hiệu lừa đảo” ở đâu cả.
Bình luận
Kim Phụng lắc đầu như trống bỏi. Quả thực từ lúc quen Thanh Sơn tới giờ cô chưa thấy “dấu hiệu lừa đảo” ở đâu cả.
Bình luận
Thanh Sơn cười tới híp cả mắt:
Bình luận
Thanh Sơn cười tới híp cả mắt:
Bình luận
“Vậy là được rồi.”
Bình luận
“Vậy là được rồi.”
Bình luận
Nói xong anh cúi người hôn nhẹ lên trán cô:
Bình luận
Nói xong anh cúi người hôn nhẹ lên trán cô:
Bình luận
“Anh về đây.”
Bình luận
“Anh về đây.”
Bình luận
Kim Phụng còn đang đứng hình vì hành động có phần “kì cục” của Thanh Sơn thì thấy mẹ cô đứng ngay ở cửa phòng.
Bình luận
Kim Phụng còn đang đứng hình vì hành động có phần “kì cục” của Thanh Sơn thì thấy mẹ cô đứng ngay ở cửa phòng.
Bình luận
Thanh Sơn quả thực nhạy bén hơn người, ắt hẳn anh nghe được tiếng bước chân của mẹ nên mới làm như vậy.
Bình luận
Thanh Sơn quả thực nhạy bén hơn người, ắt hẳn anh nghe được tiếng bước chân của mẹ nên mới làm như vậy.
Bình luận
Kim Phụng cảm thấy một từ “phục” thôi còn chưa đủ. Thanh Sơn thật sự không hổ danh là con cháu dòng họ Lâm tại thành phố S này.
Bình luận
Kim Phụng cảm thấy một từ “phục” thôi còn chưa đủ. Thanh Sơn thật sự không hổ danh là con cháu dòng họ Lâm tại thành phố S này.