• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:22:48 AM
  • 0
  • 0

Chương 20


Edward thả chiếc áo của Edwin vào lại giỏ đựng, đầu óc cậu hiện tại đang rối tung như tơ vò. Cậu không biết nên mở lời như thế nào với Edwin. Nhưng từ sâu trong tiềm thức, Edward cảm nhận được rằng Edwin có lẽ sẽ không ngoại tình. Nếu anh ngoại tình thì đã vứt chiếc áo dính mùi hương tinh dầu kia đi chứ không vác về nhà. Hoặc, cũng có thể là Edwin cố ý dùng chiêu lạt mềm buộc chặt, gợi cho cậu ghen, sau đó phủ đầu giải thích trước để cậu tin tưởng.

Bình luận

Edward thả chiếc áo của Edwin vào lại giỏ đựng, đầu óc cậu hiện tại đang rối tung như tơ vò. Cậu không biết nên mở lời như thế nào với Edwin. Nhưng từ sâu trong tiềm thức, Edward cảm nhận được rằng Edwin có lẽ sẽ không ngoại tình. Nếu anh ngoại tình thì đã vứt chiếc áo dính mùi hương tinh dầu kia đi chứ không vác về nhà. Hoặc, cũng có thể là Edwin cố ý dùng chiêu lạt mềm buộc chặt, gợi cho cậu ghen, sau đó phủ đầu giải thích trước để cậu tin tưởng.

Bình luận

Băn khoăn một lúc, Edward thở dài, lại rùng mình một cái vì gió lạnh ban đêm. Chợt, cậu cảm thấy lưng mình ấm lên, vòng tay to lớn của ai đó đang bao bọc cậu. Edward quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt Edwin. Anh cất tiếng dịu dàng:

Bình luận

Băn khoăn một lúc, Edward thở dài, lại rùng mình một cái vì gió lạnh ban đêm. Chợt, cậu cảm thấy lưng mình ấm lên, vòng tay to lớn của ai đó đang bao bọc cậu. Edward quay đầu, nhìn thấy khuôn mặt Edwin. Anh cất tiếng dịu dàng:

Bình luận

“Em nên vào nhà ngủ đi thôi, đứng ngoài này gió lạnh vào người dễ bị ốm lắm.”

Bình luận

“Em nên vào nhà ngủ đi thôi, đứng ngoài này gió lạnh vào người dễ bị ốm lắm.”

Bình luận

“Vâng.” Edward đáp

Bình luận

“Vâng.” Edward đáp

Bình luận

Nếu Edward đang băn khoăn và suy nghĩ tột độ, thì Edwin cũng rơi vào tình trạng giống y như cậu. Khi nhìn thấy Edward đứng bên giỏ quần áo mà băn khoăn, trong giỏ là chiếc áo dính mùi tinh dầu từ Lucas của anh, Edwin đã đoán được phần nào tâm sự trong lòng Edward. Anh rất muốn giải thích với cậu, nhưng lại không biết mở lời như thế nào. Nếu đang yên đang lành nói ra, liệu Edward có cho rằng anh cố tình giải thích trước để lừa cậu tin tưởng, dùng chiêu lạt mềm buộc chặt để qua mặt cậu hay không?

Bình luận

Nếu Edward đang băn khoăn và suy nghĩ tột độ, thì Edwin cũng rơi vào tình trạng giống y như cậu. Khi nhìn thấy Edward đứng bên giỏ quần áo mà băn khoăn, trong giỏ là chiếc áo dính mùi tinh dầu từ Lucas của anh, Edwin đã đoán được phần nào tâm sự trong lòng Edward. Anh rất muốn giải thích với cậu, nhưng lại không biết mở lời như thế nào. Nếu đang yên đang lành nói ra, liệu Edward có cho rằng anh cố tình giải thích trước để lừa cậu tin tưởng, dùng chiêu lạt mềm buộc chặt để qua mặt cậu hay không?

Bình luận

Hai con người mang băn khoăn suy nghĩ trong đầu nằm lên giường ngủ. Trằn trọc một chút, sau đó Edward quyết định hỏi dứt khoát:

Bình luận

Hai con người mang băn khoăn suy nghĩ trong đầu nằm lên giường ngủ. Trằn trọc một chút, sau đó Edward quyết định hỏi dứt khoát:

Bình luận

“Edwin này, anh chưa ngủ đấy chứ?”

Bình luận

“Edwin này, anh chưa ngủ đấy chứ?”

Bình luận

“Anh đây, sao thế em?” Edwin mở mắt nhìn Edward nằm đối diện

Bình luận

“Anh đây, sao thế em?” Edwin mở mắt nhìn Edward nằm đối diện

Bình luận

“Hồi chiều anh bảo có chuyện muốn nói với em cơ mà. Bây giờ anh về nhà rồi, có gì nói đi.” Edward quyết định không hỏi trực tiếp, từ từ gợi chuyện vậy.

Bình luận

“Hồi chiều anh bảo có chuyện muốn nói với em cơ mà. Bây giờ anh về nhà rồi, có gì nói đi.” Edward quyết định không hỏi trực tiếp, từ từ gợi chuyện vậy.

Bình luận

“Phải rồi nhỉ. Anh xin lỗi, đầu óc đãng trí quá.” Edwin vốn đã chuẩn bị sẵn tâm tư để nghe chất vấn của Edward, nhưng ai ngờ cậu lại hỏi một câu thế này. Như vậy cũng tốt, anh mở miệng nói ra lời trong lòng, “Edward, bây giờ có phải em chưa tìm được nhà đúng không? Hay em cứ dứt khoát sống chung với anh đi? Được không?”

Bình luận

“Phải rồi nhỉ. Anh xin lỗi, đầu óc đãng trí quá.” Edwin vốn đã chuẩn bị sẵn tâm tư để nghe chất vấn của Edward, nhưng ai ngờ cậu lại hỏi một câu thế này. Như vậy cũng tốt, anh mở miệng nói ra lời trong lòng, “Edward, bây giờ có phải em chưa tìm được nhà đúng không? Hay em cứ dứt khoát sống chung với anh đi? Được không?”

Bình luận

Vốn tưởng là chuyện gì to tát, ai ngờ là đề nghị sống chung, mà trùng hợp là Edward cũng đang muốn thăm dò ý định của Edwin, xem cậu có thể dọn đến ở cùng anh luôn hay không. Câu hỏi cho điểm như thế này mà không chọn thì thật phí của giời.

Bình luận

Vốn tưởng là chuyện gì to tát, ai ngờ là đề nghị sống chung, mà trùng hợp là Edward cũng đang muốn thăm dò ý định của Edwin, xem cậu có thể dọn đến ở cùng anh luôn hay không. Câu hỏi cho điểm như thế này mà không chọn thì thật phí của giời.

Bình luận

Edward cười cười, trả lời:

Bình luận

Edward cười cười, trả lời:

Bình luận

“Chỉ vậy thôi à? Được chứ, vậy coi như em chuyển luôn tới đây nhé? Dịp này cũng có chút trọng đại, để tối mai em nấu một bữa ngon hơn cho anh.”

Bình luận

“Chỉ vậy thôi à? Được chứ, vậy coi như em chuyển luôn tới đây nhé? Dịp này cũng có chút trọng đại, để tối mai em nấu một bữa ngon hơn cho anh.”

Bình luận

Edwin không nói gì tiếp theo, chỉ vòng tay ôm chặt cậu thêm chút nữa, anh đang rất vui vẻ.

Bình luận

Edwin không nói gì tiếp theo, chỉ vòng tay ôm chặt cậu thêm chút nữa, anh đang rất vui vẻ.

Bình luận

Edward chôn mặt trong lồng ngực Edwin, chợt nhớ ra cậu cũng nói dối anh về chuyện tìm chỗ ở của bản thân. Cậu đỏ mặt "thú nhận tội lỗi":

Bình luận

Edward chôn mặt trong lồng ngực Edwin, chợt nhớ ra cậu cũng nói dối anh về chuyện tìm chỗ ở của bản thân. Cậu đỏ mặt "thú nhận tội lỗi":

Bình luận

“Đúng rồi Edwin à, hồi chiều em nói chưa tìm được nhà là giả, thật ra em vốn không có ý định tìm nhà đâu. Em chỉ đang muốn kéo dài thời gian sống chung với anh thôi.”

Bình luận

“Đúng rồi Edwin à, hồi chiều em nói chưa tìm được nhà là giả, thật ra em vốn không có ý định tìm nhà đâu. Em chỉ đang muốn kéo dài thời gian sống chung với anh thôi.”

Bình luận

“Hoá ra là vậy à, thế ra trực giác của anh đúng rồi. Anh cảm nhận được em đang giấu anh điều gì đó.” Edwin vui như mở cờ trong bụng, anh ôm Edward chặt hơn một chút xíu, “Biết thế anh rủ em sớm hơn rồi.”

Bình luận

“Hoá ra là vậy à, thế ra trực giác của anh đúng rồi. Anh cảm nhận được em đang giấu anh điều gì đó.” Edwin vui như mở cờ trong bụng, anh ôm Edward chặt hơn một chút xíu, “Biết thế anh rủ em sớm hơn rồi.”

Bình luận

“Đúng rồi, còn nữa Edwin.” Edward ló đầu ra khỏi lồng ngực ấm áp của anh, hỏi sang chuyện chính.

Bình luận

“Đúng rồi, còn nữa Edwin.” Edward ló đầu ra khỏi lồng ngực ấm áp của anh, hỏi sang chuyện chính.

Bình luận

“Có chuyện gì thế em?”

Bình luận

“Có chuyện gì thế em?”

Bình luận

“Ừm..anh..hôm nay ở bữa tiệc kia anh có ôm ai à? Còn ôm rất chặt nữa.” Edward ngập ngừng mãi mới nói hết câu

Bình luận

“Ừm..anh..hôm nay ở bữa tiệc kia anh có ôm ai à? Còn ôm rất chặt nữa.” Edward ngập ngừng mãi mới nói hết câu

Bình luận

“Sao em biết là ôm rất chặt?” Edwin hứng thú vuốt tóc Edward

Bình luận

“Sao em biết là ôm rất chặt?” Edwin hứng thú vuốt tóc Edward

Bình luận

“Mùi tinh dầu trên áo Edwin khá rõ. Nếu chỉ ôm qua thì nó không nồng như vậy đâu.” Edward giải thích

Bình luận

“Mùi tinh dầu trên áo Edwin khá rõ. Nếu chỉ ôm qua thì nó không nồng như vậy đâu.” Edward giải thích

Bình luận

Edwin dịu dàng hôn trán cậu, giải thích:

Bình luận

Edwin dịu dàng hôn trán cậu, giải thích:

Bình luận

“Được rồi, anh thừa nhận. Có, anh có ôm một người.”

Bình luận

“Được rồi, anh thừa nhận. Có, anh có ôm một người.”

Bình luận

“Ai?”

Bình luận

“Ai?”

Bình luận

“Con trai đối tác của anh.” Edwin nhanh chóng thanh minh, “Bọn anh không có mối quan hệ gì đặc biệt đâu, em đừng hiểu lầm.”

Bình luận

“Con trai đối tác của anh.” Edwin nhanh chóng thanh minh, “Bọn anh không có mối quan hệ gì đặc biệt đâu, em đừng hiểu lầm.”

Bình luận

Edward im lặng nhìn Edwin, giống như muốn bảo anh cứ tiếp tục.

Bình luận

Edward im lặng nhìn Edwin, giống như muốn bảo anh cứ tiếp tục.

Bình luận

Edwin thấy vẻ mặt của cậu, nhún vai, "thành khẩn khai báo" hết:

Bình luận

Edwin thấy vẻ mặt của cậu, nhún vai, "thành khẩn khai báo" hết:

Bình luận

“Anh thừa nhận, cậu ta có thích anh.”

Bình luận

“Anh thừa nhận, cậu ta có thích anh.”

Bình luận

“ Em hiểu rồi, sau đó thì sao.”

Bình luận

“ Em hiểu rồi, sau đó thì sao.”

Bình luận

“Anh không thích cậu ta, cho nên vẫn giữ khoảng cách, cũng nhấn mạnh anh có em rồi.”

Bình luận

“Anh không thích cậu ta, cho nên vẫn giữ khoảng cách, cũng nhấn mạnh anh có em rồi.”

Bình luận

“Ôm chặt như vậy gọi là giữ khoảng cách sao?” Edward cảm thấy cơn ghen của mình đang có xu hướng gia tăng, Edwin mới ôm cậu có mấy lần thôi đấy, mà tên kia…

Bình luận

“Ôm chặt như vậy gọi là giữ khoảng cách sao?” Edward cảm thấy cơn ghen của mình đang có xu hướng gia tăng, Edwin mới ôm cậu có mấy lần thôi đấy, mà tên kia…

Bình luận

“Quan trọng là cậu ta ôm chặt thật, nhưng anh chỉ coi đó là cái ôm của bạn bè, cậu ta nghĩ gì, làm gì sau đó thì đều là tự bản thân sai bảo, không có liên quan đến anh. Anh xin lỗi vì đã làm em hiểu lầm, nhưng quả thật là khi đó anh cũng không ngờ được.” Edwin hiểu rõ nhất điều này. Quan trọng không phải ở người khác làm gì mà là bản thân đánh giá như thế nào.

Bình luận

“Quan trọng là cậu ta ôm chặt thật, nhưng anh chỉ coi đó là cái ôm của bạn bè, cậu ta nghĩ gì, làm gì sau đó thì đều là tự bản thân sai bảo, không có liên quan đến anh. Anh xin lỗi vì đã làm em hiểu lầm, nhưng quả thật là khi đó anh cũng không ngờ được.” Edwin hiểu rõ nhất điều này. Quan trọng không phải ở người khác làm gì mà là bản thân đánh giá như thế nào.

Bình luận

Nếu như anh thật sự không có ý ngoại tình, có ôm chặt một trăm cái anh cũng chỉ coi đó là bạn. Nhưng nếu như trong đầu đã có sẵn tư tưởng lăng nhăng, đừng nói là một cái ôm, một cái liếc mắt đưa tình là đủ. Trong cuộc ngoại tình, người có lỗi lớn nhất không phải người thứ ba, mà chính là kẻ đã yếu lòng để người khác có cơ hội nhảy vào.

Bình luận

Nếu như anh thật sự không có ý ngoại tình, có ôm chặt một trăm cái anh cũng chỉ coi đó là bạn. Nhưng nếu như trong đầu đã có sẵn tư tưởng lăng nhăng, đừng nói là một cái ôm, một cái liếc mắt đưa tình là đủ. Trong cuộc ngoại tình, người có lỗi lớn nhất không phải người thứ ba, mà chính là kẻ đã yếu lòng để người khác có cơ hội nhảy vào.

Bình luận

Edward không phải là không hiểu điều đó, nhưng trong lòng cậu vẫn có cảm giác bực mình. Edwin cũng đoán được, anh bổ sung thêm:

Bình luận

Edward không phải là không hiểu điều đó, nhưng trong lòng cậu vẫn có cảm giác bực mình. Edwin cũng đoán được, anh bổ sung thêm:

Bình luận

“Anh xin lỗi, thật đấy. Lần này là anh không chú ý, lần sau gặp lại anh sẽ cách xa hẳn cậu ta ra.”

Bình luận

“Anh xin lỗi, thật đấy. Lần này là anh không chú ý, lần sau gặp lại anh sẽ cách xa hẳn cậu ta ra.”

Bình luận

“Thôi, không cần đâu. Lại ảnh hưởng đến riêng tư của anh.” Edward nhún vai, quay lưng lại phía Edwin. Cậu không phải muốn Edwin tránh xa người kia, cũng không muốn làm phiền anh. Chỉ là cái tâm trạng mỗi lúc một chùng xuống, giống như hồi còn nhỏ, khi cậu thấy Anne chơi với bạn khác mà bỏ quên mình.

Bình luận

“Thôi, không cần đâu. Lại ảnh hưởng đến riêng tư của anh.” Edward nhún vai, quay lưng lại phía Edwin. Cậu không phải muốn Edwin tránh xa người kia, cũng không muốn làm phiền anh. Chỉ là cái tâm trạng mỗi lúc một chùng xuống, giống như hồi còn nhỏ, khi cậu thấy Anne chơi với bạn khác mà bỏ quên mình.

Bình luận

“Mày đã qua tuổi thành niên rồi đấy, vẫn còn giận dỗi y như trẻ con." Edward tự mắng bản thân mình 1000 lần. Đột nhiên, vòng tay đang ôm cậu siết chặt thêm chút nữa, Edward cảm thấy lưng mình tiếp xúc với lồng ngực ấm áp. Edwin hôn lên gáy cậu, nói khẽ:

Bình luận

“Mày đã qua tuổi thành niên rồi đấy, vẫn còn giận dỗi y như trẻ con." Edward tự mắng bản thân mình 1000 lần. Đột nhiên, vòng tay đang ôm cậu siết chặt thêm chút nữa, Edward cảm thấy lưng mình tiếp xúc với lồng ngực ấm áp. Edwin hôn lên gáy cậu, nói khẽ:

Bình luận

“Hôm nay đã làm em buồn rồi, có phải em cảm thấy anh vô tâm lắm không?”

Bình luận

“Hôm nay đã làm em buồn rồi, có phải em cảm thấy anh vô tâm lắm không?”

Bình luận

Edward quay người lại đối mặt với anh:

Bình luận

Edward quay người lại đối mặt với anh:

Bình luận

“Không phải, em không có ý đó đâu. Anh biết đấy, em chỉ hơi khó chịu một chút, một thời gian nữa là hết ấy mà.”

Bình luận

“Không phải, em không có ý đó đâu. Anh biết đấy, em chỉ hơi khó chịu một chút, một thời gian nữa là hết ấy mà.”

Bình luận

“Thế có cách nào để em hết khó chịu ngay bây giờ không?” Edwin vuốt ve mấy lọn tóc trên đầu cậu

Bình luận

“Thế có cách nào để em hết khó chịu ngay bây giờ không?” Edwin vuốt ve mấy lọn tóc trên đầu cậu

Bình luận

“Gì đây? Anh muốn dỗ em à?” Edward nhoẻn cười, vòng tay ôm anh, thấy ánh mắt đầy thành ý của Edwin, cậu chợt có ý định được nước lấn tới, “Cũng không phải không có cách, em thích món bánh mousse vị chanh lần trước anh làm ấy, nếu em bảo anh là muốn ăn thêm một lần nữa thì có quá đáng lắm không?”

Bình luận

“Gì đây? Anh muốn dỗ em à?” Edward nhoẻn cười, vòng tay ôm anh, thấy ánh mắt đầy thành ý của Edwin, cậu chợt có ý định được nước lấn tới, “Cũng không phải không có cách, em thích món bánh mousse vị chanh lần trước anh làm ấy, nếu em bảo anh là muốn ăn thêm một lần nữa thì có quá đáng lắm không?”

Bình luận

“Chỉ vậy thôi à?” Edwin gật gật đầu, nhanh chóng nhớ lại công thức làm bánh mousse, “Anh sẽ làm, em còn muốn bánh gì nữa không?”

Bình luận

“Chỉ vậy thôi à?” Edwin gật gật đầu, nhanh chóng nhớ lại công thức làm bánh mousse, “Anh sẽ làm, em còn muốn bánh gì nữa không?”

Bình luận

Edward gạt nhẹ bàn tay còn đang nghịch tóc mình ra, vùi mặt vào lồng ngực anh:

Bình luận

Edward gạt nhẹ bàn tay còn đang nghịch tóc mình ra, vùi mặt vào lồng ngực anh:

Bình luận

“Một món bánh là đủ rồi, còn lại anh cứ tùy tâm mà điều chỉnh thêm bớt nhé.” Cậu siết tay ôm lấy Edwin, “Được rồi, nên đi ngủ đi thôi, không thì mai lại gật gù cả ngày. Chúc ngủ ngon, Edwin.”

Bình luận

“Một món bánh là đủ rồi, còn lại anh cứ tùy tâm mà điều chỉnh thêm bớt nhé.” Cậu siết tay ôm lấy Edwin, “Được rồi, nên đi ngủ đi thôi, không thì mai lại gật gù cả ngày. Chúc ngủ ngon, Edwin.”

Bình luận

Edwin hơi bất ngờ nhưng rồi cũng đổi lại tư thế để ôm cậu cho thoải mái:

Bình luận

Edwin hơi bất ngờ nhưng rồi cũng đổi lại tư thế để ôm cậu cho thoải mái:

Bình luận

“Em làm anh sợ rồi đấy.” Anh cúi xuống hôn Edward, “Ngủ ngon, em yêu.”

Bình luận

“Em làm anh sợ rồi đấy.” Anh cúi xuống hôn Edward, “Ngủ ngon, em yêu.”

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Lại thêm hai tuần nữa trôi qua, cánh tay của Edward đã hoàn toàn trở về như trước kia, khiến cậu vui đến không thể nào ngừng cười.

Bình luận

Lại thêm hai tuần nữa trôi qua, cánh tay của Edward đã hoàn toàn trở về như trước kia, khiến cậu vui đến không thể nào ngừng cười.

Bình luận

Mà tất nhiên, ông trời không bao giờ thiên vị, vui chuyện này thì phải lo lắng chuyện kia, đó chính là ba mẹ Edwin sẽ đến nhà anh vào lễ Giáng Sinh.

Bình luận

Mà tất nhiên, ông trời không bao giờ thiên vị, vui chuyện này thì phải lo lắng chuyện kia, đó chính là ba mẹ Edwin sẽ đến nhà anh vào lễ Giáng Sinh.

Bình luận

Mấy hôm trước, khi Edwin đang tắm thì điện thoại của anh réo inh ỏi. Nếu là người khác thì Edward không để ý, nhưng người trên điện thoại là "Mẹ", cậu ngần ngừ một chút rồi gọi Edwin:

Bình luận

Mấy hôm trước, khi Edwin đang tắm thì điện thoại của anh réo inh ỏi. Nếu là người khác thì Edward không để ý, nhưng người trên điện thoại là "Mẹ", cậu ngần ngừ một chút rồi gọi Edwin:

Bình luận

“Edwin ơi, mẹ anh gọi đến này.”

Bình luận

“Edwin ơi, mẹ anh gọi đến này.”

Bình luận

“Anh biết rồi, em đưa điện thoại cho anh với . - Edwin tắt vòi nước, nói vọng ra

Bình luận

“Anh biết rồi, em đưa điện thoại cho anh với . - Edwin tắt vòi nước, nói vọng ra

Bình luận

“Vâng.” Edward khe khẽ mở cửa, luồn điện thoại vào trong, khi đưa điện thoại cho Edwin, cậu thấy được vài phần cơ thể của anh, điều đó khiến cậu hơi đỏ mặt.

Bình luận

“Vâng.” Edward khe khẽ mở cửa, luồn điện thoại vào trong, khi đưa điện thoại cho Edwin, cậu thấy được vài phần cơ thể của anh, điều đó khiến cậu hơi đỏ mặt.

Bình luận

Edwin nhận lấy điện thoại, ấn nút gọi:

Bình luận

Edwin nhận lấy điện thoại, ấn nút gọi:

Bình luận

“Mẹ à, có chuyện gì thế?”

Bình luận

“Mẹ à, có chuyện gì thế?”

Bình luận

Đầu dây bên kia nghe được tiếng nước loáng thoáng thì trả lời:

Bình luận

Đầu dây bên kia nghe được tiếng nước loáng thoáng thì trả lời:

Bình luận

“Con đang tắm hả? Mẹ xin lỗi. Lúc khác mẹ gọi lại nhé.”

Bình luận

“Con đang tắm hả? Mẹ xin lỗi. Lúc khác mẹ gọi lại nhé.”

Bình luận

“Không cần đâu, mẹ cứ nói luôn đi, con không phiền.” Edwin không thích để bà chờ, anh lấy quần áo nhanh chóng mặc vào, bật loa ngoài, đặt điện thoại lên chỗ khô ráo của bồn rửa.

Bình luận

“Không cần đâu, mẹ cứ nói luôn đi, con không phiền.” Edwin không thích để bà chờ, anh lấy quần áo nhanh chóng mặc vào, bật loa ngoài, đặt điện thoại lên chỗ khô ráo của bồn rửa.

Bình luận

“Được rồi, cũng không phải chuyện gì lớn, vậy Giáng Sinh này ba mẹ lên thăm con nhé?”

Bình luận

“Được rồi, cũng không phải chuyện gì lớn, vậy Giáng Sinh này ba mẹ lên thăm con nhé?”

Bình luận

“Dạ? Sao vậy mẹ? Tự nhiên hai người lại…”

Bình luận

“Dạ? Sao vậy mẹ? Tự nhiên hai người lại…”

Bình luận

“Không có gì đâu, ba mẹ chỉ muốn ghé xem con sống thế nào thôi.” Bà Holmes ôn tồn giải thích

Bình luận

“Không có gì đâu, ba mẹ chỉ muốn ghé xem con sống thế nào thôi.” Bà Holmes ôn tồn giải thích

Bình luận

“Tất nhiên là con sống tốt rồi.” Dù vậy, Edwin cũng không phản đối, “Vâng, vậy ba mẹ lên giờ nào thì bảo con nhé, để con đi đón. Đúng rồi, Kate có qua không mẹ?” 

Bình luận

“Tất nhiên là con sống tốt rồi.” Dù vậy, Edwin cũng không phản đối, “Vâng, vậy ba mẹ lên giờ nào thì bảo con nhé, để con đi đón. Đúng rồi, Kate có qua không mẹ?” 

Bình luận

“Có chứ, con bé cũng muốn gặp con.”

Bình luận

“Có chứ, con bé cũng muốn gặp con.”

Bình luận

“Vâng, con hiểu rồi. Còn gì nữa không mẹ?”

Bình luận

“Vâng, con hiểu rồi. Còn gì nữa không mẹ?”

Bình luận

“Không có gì nữa đâu. Con cứ tiếp tục công việc đi nhé. Chào con.” Bà Holmes tươi cười cúp máy.

Bình luận

“Không có gì nữa đâu. Con cứ tiếp tục công việc đi nhé. Chào con.” Bà Holmes tươi cười cúp máy.

Bình luận

“Con chào mẹ.”

Bình luận

“Con chào mẹ.”

Bình luận

Edwin bước ra ngoài thì thấy Edward đã ngồi chờ sẵn, cậu nhún vai, nhìn anh, cười đến vui vẻ:

Bình luận

Edwin bước ra ngoài thì thấy Edward đã ngồi chờ sẵn, cậu nhún vai, nhìn anh, cười đến vui vẻ:

Bình luận

“Mình đi thôi anh!”

Bình luận

“Mình đi thôi anh!”

Bình luận

“Đi thôi. À, đúng rồi, Giáng Sinh năm nay ba mẹ anh lên đấy.” Edwin tiện thể thông báo

Bình luận

“Đi thôi. À, đúng rồi, Giáng Sinh năm nay ba mẹ anh lên đấy.” Edwin tiện thể thông báo

Bình luận

“Hả? Sao cơ? Ba mẹ anh lên á?” Edward sửng sốt

Bình luận

“Hả? Sao cơ? Ba mẹ anh lên á?” Edward sửng sốt

Bình luận

“Đúng vậy, nhưng em yên tâm. Ba mẹ anh rất dễ tính. Hơn nữa em ưu tú như vậy, họ chắc chắn sẽ thích em.” Edwin dịu dàng an ủi cậu. Anh biết lần đầu ra mắt gia đình người yêu cũng không dễ dàng gì.

Bình luận

“Đúng vậy, nhưng em yên tâm. Ba mẹ anh rất dễ tính. Hơn nữa em ưu tú như vậy, họ chắc chắn sẽ thích em.” Edwin dịu dàng an ủi cậu. Anh biết lần đầu ra mắt gia đình người yêu cũng không dễ dàng gì.

Bình luận

“Vâng.” Nói như vậy nhưng tâm trạng vui vẻ của Edward đã biến mất hơn phân nửa.

Bình luận

“Vâng.” Nói như vậy nhưng tâm trạng vui vẻ của Edward đã biến mất hơn phân nửa.

Bình luận

Hiện tại, cậu đang cùng Edwin đi dạo phố. Hôm nay là ngày nghỉ, thời tiết mát mẻ, mà sức khỏe của hai người không tệ, theo như Edwin nói thì đúng là "thiên thời, địa lợi, nhân hoà" để ra ngoài đường chơi.

Bình luận

Hiện tại, cậu đang cùng Edwin đi dạo phố. Hôm nay là ngày nghỉ, thời tiết mát mẻ, mà sức khỏe của hai người không tệ, theo như Edwin nói thì đúng là "thiên thời, địa lợi, nhân hoà" để ra ngoài đường chơi.

Bình luận

Edward không nghĩ như vậy. Nếu ở một mình, cậu sẽ vác máy tính hoặc sách vở gì đó ngồi trên ghế sofa gần cửa sổ, vừa đọc sách vừa tận hưởng, nhưng những ngày nghỉ gần đây Edwin đã từ chối vài cuộc tụ tập với bạn bè để ở nhà cùng cậu. Suy nghĩ cho Edwin một chút, cậu quyết định đứng lên, từ bỏ bộ phim đang cày dở để ra ngoài dạo phố với anh.

Bình luận

Edward không nghĩ như vậy. Nếu ở một mình, cậu sẽ vác máy tính hoặc sách vở gì đó ngồi trên ghế sofa gần cửa sổ, vừa đọc sách vừa tận hưởng, nhưng những ngày nghỉ gần đây Edwin đã từ chối vài cuộc tụ tập với bạn bè để ở nhà cùng cậu. Suy nghĩ cho Edwin một chút, cậu quyết định đứng lên, từ bỏ bộ phim đang cày dở để ra ngoài dạo phố với anh.

Bình luận

Hai người cùng nhau đi trên vỉa hè, Edwin quả thật là một cái GPS hình người, đường ngang ngõ tắt gì cũng thuộc, trong khi đó, Edward ngược lại, cậu là một kẻ mù đường chính hiệu, nếu như không có Edwin bên cạnh, có lẽ cậu đã đi lạc từ sớm.

Bình luận

Hai người cùng nhau đi trên vỉa hè, Edwin quả thật là một cái GPS hình người, đường ngang ngõ tắt gì cũng thuộc, trong khi đó, Edward ngược lại, cậu là một kẻ mù đường chính hiệu, nếu như không có Edwin bên cạnh, có lẽ cậu đã đi lạc từ sớm.

Bình luận

Edward chạy theo, nắm lấy cánh tay Edwin, cố gắng nhớ kĩ con đường mình đang đi. Edwin đút tay túi quần, nhìn dáng vẻ bên ngoài bình thản bên trong lóng ngóng của Edward mà cười thầm. Hôm nay thu hoạch lớn rồi!

Bình luận

Edward chạy theo, nắm lấy cánh tay Edwin, cố gắng nhớ kĩ con đường mình đang đi. Edwin đút tay túi quần, nhìn dáng vẻ bên ngoài bình thản bên trong lóng ngóng của Edward mà cười thầm. Hôm nay thu hoạch lớn rồi!

Bình luận

Hai người vốn định vào nhà sách hoặc thư viện, nhưng ngay sau đó Edwin đã bác bỏ. Theo anh, cái ý kiến vào thư viện của Edward không khác gì đổi địa điểm đọc sách, chẳng có gì thú vị. Cuối cùng, cả hai dắt díu nhau thơ thẩn đi trên phố.

Bình luận

Hai người vốn định vào nhà sách hoặc thư viện, nhưng ngay sau đó Edwin đã bác bỏ. Theo anh, cái ý kiến vào thư viện của Edward không khác gì đổi địa điểm đọc sách, chẳng có gì thú vị. Cuối cùng, cả hai dắt díu nhau thơ thẩn đi trên phố.

Bình luận

Đèn đường đã được bật lên, toả ra ánh sáng vàng ấm. Từng dãy từng dãy đèn soi rõ đến từng ngóc ngách, lại thêm ánh sáng từ các cửa hiệu, quán xá hắt ra dát lên thành phố London sự hoa lệ và sôi nổi. Dù vậy, Edward cũng không có tâm trạng lắm bởi cậu không thích những nơi đông người, càng sợ tiếng ồn ào. Edwin biết vậy nên đã dắt cậu vào một khu phố vắng lặng và cổ kính hơn nhiều, chỉ có vài người qua lại với ánh đèn dập dìu hắt ra từ những cửa hàng đã quá lâu đời.

Bình luận

Đèn đường đã được bật lên, toả ra ánh sáng vàng ấm. Từng dãy từng dãy đèn soi rõ đến từng ngóc ngách, lại thêm ánh sáng từ các cửa hiệu, quán xá hắt ra dát lên thành phố London sự hoa lệ và sôi nổi. Dù vậy, Edward cũng không có tâm trạng lắm bởi cậu không thích những nơi đông người, càng sợ tiếng ồn ào. Edwin biết vậy nên đã dắt cậu vào một khu phố vắng lặng và cổ kính hơn nhiều, chỉ có vài người qua lại với ánh đèn dập dìu hắt ra từ những cửa hàng đã quá lâu đời.

Bình luận

Đi hết con phố là một đoạn đường nhỏ, đoạn đường này không có đèn tín hiệu nên Edwin siết chặt bàn tay Edward, cẩn thận bước đi từng li từng tí để qua đường. Ở vỉa hè bên kia có một bé gái lóng nga lóng ngóng cũng định đi sang. Nhìn đi nhìn lại một lúc lâu, em quyết định dứt khoát chạy qua.

Bình luận

Đi hết con phố là một đoạn đường nhỏ, đoạn đường này không có đèn tín hiệu nên Edwin siết chặt bàn tay Edward, cẩn thận bước đi từng li từng tí để qua đường. Ở vỉa hè bên kia có một bé gái lóng nga lóng ngóng cũng định đi sang. Nhìn đi nhìn lại một lúc lâu, em quyết định dứt khoát chạy qua.

Bình luận

Lúc em sắp chạy đến gần vỉa hè nơi Edwin và Edward đang đứng, thì một chiếc ô tô phóng đến. Khi đầu xe sắp tông vào em trong phút chốc, Edward mau chóng túm áo kéo em tránh ra.

Bình luận

Lúc em sắp chạy đến gần vỉa hè nơi Edwin và Edward đang đứng, thì một chiếc ô tô phóng đến. Khi đầu xe sắp tông vào em trong phút chốc, Edward mau chóng túm áo kéo em tránh ra.

Bình luận

Chiếc ô tô lao đi còn Edward ôm bé gái ngã ngồi trên đường do quán tính. Edwin đỡ cậu đứng lên, Edward đỡ bé gái đứng lên. Cậu giúp cô bé phủi bụi, vừa phủi vừa nói:

Bình luận

Chiếc ô tô lao đi còn Edward ôm bé gái ngã ngồi trên đường do quán tính. Edwin đỡ cậu đứng lên, Edward đỡ bé gái đứng lên. Cậu giúp cô bé phủi bụi, vừa phủi vừa nói:

Bình luận

“Em có biết sang đường một mình rất nguy hiểm không? Mẹ em đâu? Sao em lại liều mạng thế hả?”

Bình luận

“Em có biết sang đường một mình rất nguy hiểm không? Mẹ em đâu? Sao em lại liều mạng thế hả?”

Bình luận

Có lẽ vì còn bất ngờ và hốt hoảng, giọng nói và sắc mặt Edward nặng nề hơn mọi khi, khiến bé gái kia bị dọa sợ không nói được tiếng nào, miệng hết hé ra rồi ngậm lại. Ý thức được mình đang dọa trẻ con, Edward dịu giọng:

Bình luận

Có lẽ vì còn bất ngờ và hốt hoảng, giọng nói và sắc mặt Edward nặng nề hơn mọi khi, khiến bé gái kia bị dọa sợ không nói được tiếng nào, miệng hết hé ra rồi ngậm lại. Ý thức được mình đang dọa trẻ con, Edward dịu giọng:

Bình luận

“Anh xin lỗi nhé. Nhưng mẹ em đâu rồi? Sao em lại ra đường một mình?”

Bình luận

“Anh xin lỗi nhé. Nhưng mẹ em đâu rồi? Sao em lại ra đường một mình?”

Bình luận

“Em...em ..không biết.” Bé gái nhìn Edward, em rụt rè nắm vạt áo, lấy hết can đảm trả lời

Bình luận

“Em...em ..không biết.” Bé gái nhìn Edward, em rụt rè nắm vạt áo, lấy hết can đảm trả lời

Bình luận

Cô bé trông chỉ khoảng bốn, năm, tuổi có lẽ đã bị lạc mẹ được một lúc nên đôi mắt to tròn còn đầy vẻ hoảng hốt, ầng ậng nước trông đến là thương. Edward nhìn cô nhóc, mỉm cười an ủi:

Bình luận

Cô bé trông chỉ khoảng bốn, năm, tuổi có lẽ đã bị lạc mẹ được một lúc nên đôi mắt to tròn còn đầy vẻ hoảng hốt, ầng ậng nước trông đến là thương. Edward nhìn cô nhóc, mỉm cười an ủi:

Bình luận

“Được rồi, vậy em có nhớ được thông tin gì về mẹ không? Hơn nữa nếu bị lạc thì em phải đứng yên tại khu vực đó, tìm người giúp đỡ chứ tại sao lại chạy lung tung thế này? Biết đâu mẹ em cũng đang tìm em thì sao?”

Bình luận

“Được rồi, vậy em có nhớ được thông tin gì về mẹ không? Hơn nữa nếu bị lạc thì em phải đứng yên tại khu vực đó, tìm người giúp đỡ chứ tại sao lại chạy lung tung thế này? Biết đâu mẹ em cũng đang tìm em thì sao?”

Bình luận

Nghe đến đó, đôi mắt long lanh của nhóc con còn không dám ngước lên nhìn thẳng Edward, cô bé bẽn lẽn đáp:

Bình luận

Nghe đến đó, đôi mắt long lanh của nhóc con còn không dám ngước lên nhìn thẳng Edward, cô bé bẽn lẽn đáp:

Bình luận

“Em không nhớ số điện thoại của mẹ nữa, chỉ nhớ được tên mẹ và địa chỉ nhà mình thôi.”

Bình luận

“Em không nhớ số điện thoại của mẹ nữa, chỉ nhớ được tên mẹ và địa chỉ nhà mình thôi.”

Bình luận

Edwin cũng cúi xuống, bật cười:

Bình luận

Edwin cũng cúi xuống, bật cười:

Bình luận

“Thế là cháu quyết định đi bộ về à? Gan thật đấy nhỉ.”

Bình luận

“Thế là cháu quyết định đi bộ về à? Gan thật đấy nhỉ.”

Bình luận

Cô bé con lại càng khép nép hơn, Edward quay đầu liếc xéo anh. Vẻ oan ức hiện rõ trên mặt Edwin, anh có thể thề rằng khi nãy anh hỏi thăm rất thân thiện, còn về phía nhóc con bị yếu bóng vía thì biết thế nào được.

Bình luận

Cô bé con lại càng khép nép hơn, Edward quay đầu liếc xéo anh. Vẻ oan ức hiện rõ trên mặt Edwin, anh có thể thề rằng khi nãy anh hỏi thăm rất thân thiện, còn về phía nhóc con bị yếu bóng vía thì biết thế nào được.

Bình luận

Edward thở dài, tầm mắt bỗng dừng lại ở một tấm giấy trong áo khoác của bé gái. Cậu xin phép rồi lấy ra xem thử, may mắn thay, trên đó ghi lại số điện thoại liên lạc với mẹ của cô nhóc.

Bình luận

Edward thở dài, tầm mắt bỗng dừng lại ở một tấm giấy trong áo khoác của bé gái. Cậu xin phép rồi lấy ra xem thử, may mắn thay, trên đó ghi lại số điện thoại liên lạc với mẹ của cô nhóc.

Bình luận

Cậu nhờ Edwin gọi hộ, còn mình thì kéo nhóc con trước mặt vào một chỗ đứng khô ráo, sau đó bắt đầu một bài giảng kỹ năng sống bất đắc dĩ. Cô bé con biết mình không đúng nên không dám mở miệng hó hé một lời phản bác nào, chỉ gật gật đầu vâng dạ khi Edward nói dứt câu.

Bình luận

Cậu nhờ Edwin gọi hộ, còn mình thì kéo nhóc con trước mặt vào một chỗ đứng khô ráo, sau đó bắt đầu một bài giảng kỹ năng sống bất đắc dĩ. Cô bé con biết mình không đúng nên không dám mở miệng hó hé một lời phản bác nào, chỉ gật gật đầu vâng dạ khi Edward nói dứt câu.

Bình luận

Sau khi Edwin gọi đi không lâu, một người phụ nữ với bộ dạng hốt hoảng đã xuất hiện trong tầm mắt họ. Edwin liếc qua bé gái, lại nhìn về người thiếu phụ, quả thật là giống nhau không sót một nét, giống từ mái tóc đen mềm mại, từ đôi mắt huyền tròn xoe trong trẻo đến khuôn miệng nhỏ nhắn. Người phụ nữ vội vàng bước đến gọi con, sau đó thở phào bế cô bé lên. Sau khi mắng yêu đứa trẻ vài giây, cô ái ngại nhìn về Edwin và Edward:

Bình luận

Sau khi Edwin gọi đi không lâu, một người phụ nữ với bộ dạng hốt hoảng đã xuất hiện trong tầm mắt họ. Edwin liếc qua bé gái, lại nhìn về người thiếu phụ, quả thật là giống nhau không sót một nét, giống từ mái tóc đen mềm mại, từ đôi mắt huyền tròn xoe trong trẻo đến khuôn miệng nhỏ nhắn. Người phụ nữ vội vàng bước đến gọi con, sau đó thở phào bế cô bé lên. Sau khi mắng yêu đứa trẻ vài giây, cô ái ngại nhìn về Edwin và Edward:

Bình luận

“Con gái tôi nghịch ngợm quá, đã làm phiền hai vị rồi.”

Bình luận

“Con gái tôi nghịch ngợm quá, đã làm phiền hai vị rồi.”

Bình luận

Edwin vội xua tay tỏ ý không có gì. Nhận thấy anh không định làm trò sách nhiễu, người mẹ trẻ cúi xuống cảm ơn rồi bế con rời đi.

Bình luận

Edwin vội xua tay tỏ ý không có gì. Nhận thấy anh không định làm trò sách nhiễu, người mẹ trẻ cúi xuống cảm ơn rồi bế con rời đi.

Bình luận

Nhìn theo bóng dáng hai mẹ con, lại nhìn về phía anh, Edward nhận ra tầm mắt Edwin vẫn còn đặt trên nhóc con khi nãy, trong ánh mắt đó tựa như chứa sự khao khát, hoặc là yêu thích đơn thuần của người lớn với đám trẻ nhỏ dễ thương. Cậu ôm tay Edwin, hỏi một câu bâng quơ:

Bình luận

Nhìn theo bóng dáng hai mẹ con, lại nhìn về phía anh, Edward nhận ra tầm mắt Edwin vẫn còn đặt trên nhóc con khi nãy, trong ánh mắt đó tựa như chứa sự khao khát, hoặc là yêu thích đơn thuần của người lớn với đám trẻ nhỏ dễ thương. Cậu ôm tay Edwin, hỏi một câu bâng quơ:

Bình luận

“Anh có thích có một bé gái không?”

Bình luận

“Anh có thích có một bé gái không?”

Bình luận

Edwin nhìn cậu, mỉm cười:

Bình luận

Edwin nhìn cậu, mỉm cười:

Bình luận

“Được, tuỳ em. Nhưng có sinh thì cũng là em, không phải anh.”

Bình luận

“Được, tuỳ em. Nhưng có sinh thì cũng là em, không phải anh.”

Bình luận

Edward cũng cười hùa theo câu nói đùa của anh, sau đó nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay Edwin. Những ngón tay của hai người cứ thế đan khít vào nhau chẳng rời.

Bình luận

Edward cũng cười hùa theo câu nói đùa của anh, sau đó nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay Edwin. Những ngón tay của hai người cứ thế đan khít vào nhau chẳng rời.


Truyện tương tự

Bình luận