Chương 20. Chuyện Thằng Minh Phải Lòng Khánh Đường
Một buổi sáng sớm năm lớp mười. Lớp 10B đến phiên lao động trực nhật quét dọn sân trường, nhiệm vụ của Đường là đến dọn dẹp phần góc sân gần phòng giáo vụ. Khu vực này được trang trí tương đối nhiều những chậu cảnh nhỏ, khi đã quét gần hết phần sân, nó phát hiện ra một chậu cảnh đã vỡ phía đằng xa, những mảnh gốm nứt vỡ và đất cát ngang nhiên nằm giữa mặt sân như đang trêu ngươi nó.
Bình luận
Một buổi sáng sớm năm lớp mười. Lớp 10B đến phiên lao động trực nhật quét dọn sân trường, nhiệm vụ của Đường là đến dọn dẹp phần góc sân gần phòng giáo vụ. Khu vực này được trang trí tương đối nhiều những chậu cảnh nhỏ, khi đã quét gần hết phần sân, nó phát hiện ra một chậu cảnh đã vỡ phía đằng xa, những mảnh gốm nứt vỡ và đất cát ngang nhiên nằm giữa mặt sân như đang trêu ngươi nó.
Bình luận
Lúc Đường đang lững thững đến gần xem xét, thì lúc này một nữ sinh đột ngột chạy lướt qua người Đường, kèm theo một túi rác ngang nhiên rơi độp xuống ngay trước mắt nó, bịch sữa cô gái Hà Lan vỡ ra, bắn tung toé một góc sân, vị trí ngay gần chậu cảnh bị vỡ.
Bình luận
Lúc Đường đang lững thững đến gần xem xét, thì lúc này một nữ sinh đột ngột chạy lướt qua người Đường, kèm theo một túi rác ngang nhiên rơi độp xuống ngay trước mắt nó, bịch sữa cô gái Hà Lan vỡ ra, bắn tung toé một góc sân, vị trí ngay gần chậu cảnh bị vỡ.
Bình luận
“Bạn gì ơi?” Khánh Đường cất tiếng gọi.
Bình luận
“Bạn gì ơi?” Khánh Đường cất tiếng gọi.
Bình luận
“Chuyện gì?” Đối phương quay lưng lại, hất mặt hỏi.
Bình luận
“Chuyện gì?” Đối phương quay lưng lại, hất mặt hỏi.
Bình luận
“Có thể vứt rác vào thùng không?”
Bình luận
“Có thể vứt rác vào thùng không?”
Bình luận
Đối phương nhìn xuống đống lộn xộn dưới chân, vênh váo:
Bình luận
Đối phương nhìn xuống đống lộn xộn dưới chân, vênh váo:
Bình luận
“Không phải rác của tao, mày trực nhật thì tự đi mà dọn.”
Bình luận
“Không phải rác của tao, mày trực nhật thì tự đi mà dọn.”
Bình luận
Nói xong, đối phương cứ vậy chạy biến đi, Đường nhíu mày nhìn cô bạn, thở dài chạy đến dọn dẹp. Đồng thời, nó phát hiện cạnh chậu kiểng có một chiếc lắc vàng xinh xắn sáng lóe lên dưới nắng, Đường nhặt lên nhìn ngắm, đưa mắt về phía bóng người vừa chạy. Nhưng lúc này người nó nhìn thấy không còn là bóng lưng của con nhỏ vô ý thức kia nữa, mà là thằng Minh khoác ba lô đang đi ngược chiều về phía này. Có vẻ như thằng Minh vừa nãy đã chứng kiến toàn bộ sự việc, cậu ta đứng im tại chỗ nhìn nó.
Bình luận
Nói xong, đối phương cứ vậy chạy biến đi, Đường nhíu mày nhìn cô bạn, thở dài chạy đến dọn dẹp. Đồng thời, nó phát hiện cạnh chậu kiểng có một chiếc lắc vàng xinh xắn sáng lóe lên dưới nắng, Đường nhặt lên nhìn ngắm, đưa mắt về phía bóng người vừa chạy. Nhưng lúc này người nó nhìn thấy không còn là bóng lưng của con nhỏ vô ý thức kia nữa, mà là thằng Minh khoác ba lô đang đi ngược chiều về phía này. Có vẻ như thằng Minh vừa nãy đã chứng kiến toàn bộ sự việc, cậu ta đứng im tại chỗ nhìn nó.
Bình luận
Thời điểm này, Đường vẫn là một con bé hướng nội, nhạt nhòa, thành tích và hoạt động trường lớp không có gì nổi bật, Minh chẳng biết nó là đứa nào. Con Đường thì khác một chút, nó có từng nghe tên thằng Minh, nhưng nó cũng không biết mặt mũi thằng Minh ra làm sao, chỉ biết thằng này học rất đỉnh.
Bình luận
Thời điểm này, Đường vẫn là một con bé hướng nội, nhạt nhòa, thành tích và hoạt động trường lớp không có gì nổi bật, Minh chẳng biết nó là đứa nào. Con Đường thì khác một chút, nó có từng nghe tên thằng Minh, nhưng nó cũng không biết mặt mũi thằng Minh ra làm sao, chỉ biết thằng này học rất đỉnh.
Bình luận
Thằng Minh bấy giờ vẫn là một thằng mặt liệt, bề ngoài khiêm tốn, bên trong khinh đời. Hai đứa đều bưng cái bộ mặt rét mướt như mùa đông ra đứng nhìn nhau một lúc.
Bình luận
Thằng Minh bấy giờ vẫn là một thằng mặt liệt, bề ngoài khiêm tốn, bên trong khinh đời. Hai đứa đều bưng cái bộ mặt rét mướt như mùa đông ra đứng nhìn nhau một lúc.
Bình luận
Trên tay Khánh Đường vẫn đang cầm chiếc lắc vàng, thằng Minh hết nhìn nó rồi nhìn xuống tay nó như chờ đợi xem nó định làm gì, ai ngờ con nhỏ không một động tác thừa, cũng chẳng giải thích gì, nó cho luôn chiếc lắc vào túi áo khoác, rồi thản nhiên dọn dẹp đống hổ lốn dưới chân. Thằng Minh bị coi là không khí, liền đem theo hơi lạnh mùa đông cất bước rời di.
Bình luận
Trên tay Khánh Đường vẫn đang cầm chiếc lắc vàng, thằng Minh hết nhìn nó rồi nhìn xuống tay nó như chờ đợi xem nó định làm gì, ai ngờ con nhỏ không một động tác thừa, cũng chẳng giải thích gì, nó cho luôn chiếc lắc vào túi áo khoác, rồi thản nhiên dọn dẹp đống hổ lốn dưới chân. Thằng Minh bị coi là không khí, liền đem theo hơi lạnh mùa đông cất bước rời di.
Bình luận
Khánh Đường sau khi dọn dẹp xong, nó ngồi nghỉ trên ghế đá đằng xa, đôi mắt hờ hững hướng về nơi chậu kiểng bị vỡ, nó chần chừ một lúc chưa có ý định báo cho bác bảo vệ. Thay vào đó, Đường lấy trong túi áo ra một cuốn sổ nhỏ xinh kèm một mẩu bút chì gỗ cỡ ngón tay út, bắt đầu đặt bút kí họa.
Bình luận
Khánh Đường sau khi dọn dẹp xong, nó ngồi nghỉ trên ghế đá đằng xa, đôi mắt hờ hững hướng về nơi chậu kiểng bị vỡ, nó chần chừ một lúc chưa có ý định báo cho bác bảo vệ. Thay vào đó, Đường lấy trong túi áo ra một cuốn sổ nhỏ xinh kèm một mẩu bút chì gỗ cỡ ngón tay út, bắt đầu đặt bút kí họa.
Bình luận
Đối với một nhiếp ảnh hoặc một họa sĩ, những thứ hoàn mĩ nhất chưa chắc đã là những thứ đáng vẽ nhất. Nếu không chẳng có lớp dạy vẽ nào lại sẵn sàng đập bể một chiếc bình hoa, hay một chiếc ly nước chỉ để nhặt một mảnh vỡ đẹp nhất làm mẫu vẽ. Chậu kiểng đã vỡ cũng là một khoảnh khắc đẹp của tự nhiên đấy.
Bình luận
Đối với một nhiếp ảnh hoặc một họa sĩ, những thứ hoàn mĩ nhất chưa chắc đã là những thứ đáng vẽ nhất. Nếu không chẳng có lớp dạy vẽ nào lại sẵn sàng đập bể một chiếc bình hoa, hay một chiếc ly nước chỉ để nhặt một mảnh vỡ đẹp nhất làm mẫu vẽ. Chậu kiểng đã vỡ cũng là một khoảnh khắc đẹp của tự nhiên đấy.
Bình luận
Bức vẽ chưa kịp hoàn thành thì vật mẫu đã bị phá vỡ, Đường không lấy làm tức giận, bình tĩnh nhìn cô bạ kia đến bên cạnh cậu kiểng tìm kiếm đồ vật, lật từng mảnh vỡ, gẩy từng hòn đất lên để kiếm tìm. Đường đưa tay vào túi áo, bỏ chiếc lắc vàng ra nhìn vài giây, rồi lại cất đi, mắt hướng về phía cô bạn kia, kiên nhẫn chờ đợi.
Bình luận
Bức vẽ chưa kịp hoàn thành thì vật mẫu đã bị phá vỡ, Đường không lấy làm tức giận, bình tĩnh nhìn cô bạ kia đến bên cạnh cậu kiểng tìm kiếm đồ vật, lật từng mảnh vỡ, gẩy từng hòn đất lên để kiếm tìm. Đường đưa tay vào túi áo, bỏ chiếc lắc vàng ra nhìn vài giây, rồi lại cất đi, mắt hướng về phía cô bạn kia, kiên nhẫn chờ đợi.
Bình luận
“Em học sinh kia, học lớp nào? Sao lại phá hoại chậu cảnh của trường?” Thầy giám thị từ tầng hai nhìn xuống, quát.
Bình luận
“Em học sinh kia, học lớp nào? Sao lại phá hoại chậu cảnh của trường?” Thầy giám thị từ tầng hai nhìn xuống, quát.
Bình luận
“Em... em…”
Bình luận
“Em... em…”
Bình luận
Học sinh nữ vội vàng thả những mảnh vỡ xuống đất, lắp bắp. Chưa kịp giải thích gì đã bị lôi lên phòng ban giám hiệu. Khánh Đường nhìn thời gian vào lớp, ngồi trên ghế đá thêm năm phút nữa rồi mới đưa chân hướng về phía phòng giám hiệu, lắng nghe cô bạn kia bị quở mắng thêm một phút nữa.
Bình luận
Học sinh nữ vội vàng thả những mảnh vỡ xuống đất, lắp bắp. Chưa kịp giải thích gì đã bị lôi lên phòng ban giám hiệu. Khánh Đường nhìn thời gian vào lớp, ngồi trên ghế đá thêm năm phút nữa rồi mới đưa chân hướng về phía phòng giám hiệu, lắng nghe cô bạn kia bị quở mắng thêm một phút nữa.
Bình luận
“Em còn cãi hả? Chính mắt tôi đã nhìn thấy em lật tung cả chậu cây lên, em còn chối?”
Bình luận
“Em còn cãi hả? Chính mắt tôi đã nhìn thấy em lật tung cả chậu cây lên, em còn chối?”
Bình luận
“Không phải em làm vỡ thật mà, trước đó cái chậu đó đã vỡ rồi. Em chỉ muốn tìm đồ thôi.”
Bình luận
“Không phải em làm vỡ thật mà, trước đó cái chậu đó đã vỡ rồi. Em chỉ muốn tìm đồ thôi.”
Bình luận
“Em tìm cái gì? Em chôn cái gì ở chậu kiểng mà phải tìm?”
Bình luận
“Em tìm cái gì? Em chôn cái gì ở chậu kiểng mà phải tìm?”
Bình luận
Trường Minh từ cầu thang bước lên, xa xa đã nghe tiếng thầy giám thị quát mắng ầm ĩ trong phòng, bên ngoài cửa có một nữ sinh vẫn đang đứng bần thần, không có ý định gõ cửa ngay. Ở góc độ này, cậu chỉ thấy bóng lưng của Khánh Đường, mái tóc dài buông lơi và dáng đứng trầm tĩnh cho hai tay vào túi áo khoác của nó khiến cậu tò mò, bên trong phòng ồn ào bao nhiêu, người bên ngoài yên tĩnh bấy nhiêu.
Bình luận
Trường Minh từ cầu thang bước lên, xa xa đã nghe tiếng thầy giám thị quát mắng ầm ĩ trong phòng, bên ngoài cửa có một nữ sinh vẫn đang đứng bần thần, không có ý định gõ cửa ngay. Ở góc độ này, cậu chỉ thấy bóng lưng của Khánh Đường, mái tóc dài buông lơi và dáng đứng trầm tĩnh cho hai tay vào túi áo khoác của nó khiến cậu tò mò, bên trong phòng ồn ào bao nhiêu, người bên ngoài yên tĩnh bấy nhiêu.
Bình luận
Ngay cả khi Trường Minh đứng sau Đường đưa tay gõ cửa phòng ban giám hiệu, nó cũng chẳng giật mình quay lại, Minh lúc ấy còn tưởng nó là kiểu trời có sập xuống vẫn điềm tĩnh như không, cậu không biết thật ra là do nó phản ứng bị chậm.
Bình luận
Ngay cả khi Trường Minh đứng sau Đường đưa tay gõ cửa phòng ban giám hiệu, nó cũng chẳng giật mình quay lại, Minh lúc ấy còn tưởng nó là kiểu trời có sập xuống vẫn điềm tĩnh như không, cậu không biết thật ra là do nó phản ứng bị chậm.
Bình luận
Thầy giám thị mặt đỏ tía tai mắng vốn cô bạn cùng lớp của Minh, con nhỏ nhăn nhó muốn khóc. Lúc này cửa đã mở nên Đường bước chân vào theo luôn. Cô hiệu phó ngồi trong góc, nhìn thấy Trường Minh thì vội vẫy tay vào kêu cậu ta đến bàn làm giấy tờ gì đó. Khánh Đường thấy cả hai thầy cô đều đang bận, nhất thời không biết nên làm phiền ai, nó đứng như trời trồng trước cửa.
Bình luận
Thầy giám thị mặt đỏ tía tai mắng vốn cô bạn cùng lớp của Minh, con nhỏ nhăn nhó muốn khóc. Lúc này cửa đã mở nên Đường bước chân vào theo luôn. Cô hiệu phó ngồi trong góc, nhìn thấy Trường Minh thì vội vẫy tay vào kêu cậu ta đến bàn làm giấy tờ gì đó. Khánh Đường thấy cả hai thầy cô đều đang bận, nhất thời không biết nên làm phiền ai, nó đứng như trời trồng trước cửa.
Bình luận
Minh đợi nửa ngày không chút động tĩnh nào, mới nhắc: "Thưa cô, bạn nữ kia hình như có việc cần tìm."
Bình luận
Minh đợi nửa ngày không chút động tĩnh nào, mới nhắc: "Thưa cô, bạn nữ kia hình như có việc cần tìm."
Bình luận
Cô hiệu phó đánh mắt ra ngoài cửa, vỗ vai Trường Minh kêu cậu tự điền nốt vào tờ giấy, rồi đi ra bàn giữa: “Em vào đi, có việc gì sao không lên tiếng?”
Bình luận
Cô hiệu phó đánh mắt ra ngoài cửa, vỗ vai Trường Minh kêu cậu tự điền nốt vào tờ giấy, rồi đi ra bàn giữa: “Em vào đi, có việc gì sao không lên tiếng?”
Bình luận
“Em nhặt được một chiếc lắc vàng, nhưng không biết chủ nhân là ai, em đem tới nộp để trả lại.”
Bình luận
“Em nhặt được một chiếc lắc vàng, nhưng không biết chủ nhân là ai, em đem tới nộp để trả lại.”
Bình luận
Cô hiệu phó à lên một tiếng, chưa kịp nói gì thêm thì học sinh nữ kia đột nhiên chạy tới, chộp lấy chiếc lắc:
Bình luận
Cô hiệu phó à lên một tiếng, chưa kịp nói gì thêm thì học sinh nữ kia đột nhiên chạy tới, chộp lấy chiếc lắc:
Bình luận
"Đây là lắc vàng của em.”
Bình luận
"Đây là lắc vàng của em.”
Bình luận
Khánh Đường làm bộ khó hiểu, đôi mày thanh tú nhíu lại:
Bình luận
Khánh Đường làm bộ khó hiểu, đôi mày thanh tú nhíu lại:
Bình luận
“Cậu nói cái này sao? Cái này bằng vàng, quý giá lắm, có chắc là của cậu không?"
Bình luận
“Cậu nói cái này sao? Cái này bằng vàng, quý giá lắm, có chắc là của cậu không?"
Bình luận
“Rõ ràng cậu biết đó là lắc vàng của tôi mà, lúc ấy...”
Bình luận
“Rõ ràng cậu biết đó là lắc vàng của tôi mà, lúc ấy...”
Bình luận
Khánh Đường nghiêng đầu, ánh mắt đeo bám: “Lúc ấy làm sao?”
Bình luận
Khánh Đường nghiêng đầu, ánh mắt đeo bám: “Lúc ấy làm sao?”
Bình luận
Trường Minh lúc này đang hí hoáy liền ngẩng mặt lên như nghe ngóng. Thầy giám thị đập bàn cái rầm, bốn người còn lại trong phòng đều giật bắn mình.
Bình luận
Trường Minh lúc này đang hí hoáy liền ngẩng mặt lên như nghe ngóng. Thầy giám thị đập bàn cái rầm, bốn người còn lại trong phòng đều giật bắn mình.
Bình luận
"Cái gì mà lộn xộn vậy, chuyện nào ra chuyện đấy, Vy mau quay lại đây."
Bình luận
"Cái gì mà lộn xộn vậy, chuyện nào ra chuyện đấy, Vy mau quay lại đây."
Bình luận
Vy ấm ức giải thích:
Bình luận
Vy ấm ức giải thích:
Bình luận
“Em khẳng định mình không phải là người làm vỡ chậu cây của trường." Nói rồi Vy chỉ tay về phía Đường, "cậu ta cũng có mặt ở đấy, chắc chắn không phải do em làm mà. Em chỉ đến tìm lắc vàng thôi, cái lắc đó là của em.”
Bình luận
“Em khẳng định mình không phải là người làm vỡ chậu cây của trường." Nói rồi Vy chỉ tay về phía Đường, "cậu ta cũng có mặt ở đấy, chắc chắn không phải do em làm mà. Em chỉ đến tìm lắc vàng thôi, cái lắc đó là của em.”
Bình luận
Khánh Đường không chút nao núng, vẫn giữ giọng điệu êm ái:
Bình luận
Khánh Đường không chút nao núng, vẫn giữ giọng điệu êm ái:
Bình luận
“Em nhặt được chiếc vòng này ở gần chỗ chậu kiểng bị vỡ, lúc ấy có một bạn nữ chạy qua làm rơi, nhưng bạn chạy nhanh quá nên em không biết có phải là bạn Vy hay không.”
Bình luận
“Em nhặt được chiếc vòng này ở gần chỗ chậu kiểng bị vỡ, lúc ấy có một bạn nữ chạy qua làm rơi, nhưng bạn chạy nhanh quá nên em không biết có phải là bạn Vy hay không.”
Bình luận
"Vậy là em có nhìn thấy người làm rơi hả?"
Bình luận
"Vậy là em có nhìn thấy người làm rơi hả?"
Bình luận
"Dạ bạn ấy chạy nhanh quá, em nhìn không rõ."
Bình luận
"Dạ bạn ấy chạy nhanh quá, em nhìn không rõ."
Bình luận
Lý Vy lại giãy nảy lên: "Ý mày là tao nhận vơ hả, rõ ràng là mày biết tao làm rơi mà."
Bình luận
Lý Vy lại giãy nảy lên: "Ý mày là tao nhận vơ hả, rõ ràng là mày biết tao làm rơi mà."
Bình luận
"Vy, nói năng kiểu gì thế?" Thầy giám thị và cô hiệu phó đồng thành quát lên.
Bình luận
"Vy, nói năng kiểu gì thế?" Thầy giám thị và cô hiệu phó đồng thành quát lên.
Bình luận
Lý Vy nín lặng, đôi môi mím chặt. Lúc này Khánh Đường mới chầm chậm hỏi: “Tại sao mình lại biết rõ đó là đồ của cậu? Cậu là cô bạn ném rác xuống sân trường đó sao?"
Bình luận
Lý Vy nín lặng, đôi môi mím chặt. Lúc này Khánh Đường mới chầm chậm hỏi: “Tại sao mình lại biết rõ đó là đồ của cậu? Cậu là cô bạn ném rác xuống sân trường đó sao?"
Bình luận
Lý Vy nghĩ về túi rác mình ném xuống sân trường, ngay lập tức cứng họng. Khánh Đường bổ sung thêm: "Nếu không phải, thì không phải là của cậu rồi."
Bình luận
Lý Vy nghĩ về túi rác mình ném xuống sân trường, ngay lập tức cứng họng. Khánh Đường bổ sung thêm: "Nếu không phải, thì không phải là của cậu rồi."
Bình luận
Đoạn, nó thưa với thầy:
Bình luận
Đoạn, nó thưa với thầy:
Bình luận
"Thưa thầy, trong lúc lớp em đang trực nhật, có một bạn nữ đã xả rác ra sân trường, vì bạn ấy đi quá nhanh nên em không thể xác định được là ai. Cái lắc bạn này em nhặt được nơi bạn đó chạy qua, chắc có lẽ thuộc về bạn đó. Một thứ quý giá như vậy, em nghĩ nộp cho nhà trường để xác minh kỹ càng ạ."
Bình luận
"Thưa thầy, trong lúc lớp em đang trực nhật, có một bạn nữ đã xả rác ra sân trường, vì bạn ấy đi quá nhanh nên em không thể xác định được là ai. Cái lắc bạn này em nhặt được nơi bạn đó chạy qua, chắc có lẽ thuộc về bạn đó. Một thứ quý giá như vậy, em nghĩ nộp cho nhà trường để xác minh kỹ càng ạ."
Bình luận
Lý Vy mặt mày tối sầm. Trong câu nói của Đường không hề nhắc đến nó, nhưng qua những gì Khánh Đường vừa mới nói, câu nào cũng nhằm vào nó.
Bình luận
Lý Vy mặt mày tối sầm. Trong câu nói của Đường không hề nhắc đến nó, nhưng qua những gì Khánh Đường vừa mới nói, câu nào cũng nhằm vào nó.
Bình luận
Khánh Đường trình bày xong, cúi đầu xin về lớp vì tiết học đã sắp bắt đầu. Trước khi đi nó còn mỉm cười nói:
Bình luận
Khánh Đường trình bày xong, cúi đầu xin về lớp vì tiết học đã sắp bắt đầu. Trước khi đi nó còn mỉm cười nói:
Bình luận
"Buổi sáng em trực nhật thì thấy chậu hoa đã vỡ, em nghĩ do trời mưa đêm qua gây nên. Nên chắc không phải do bạn Vy làm đâu ạ. Khi nãy phòng giáo vụ không có ai, nên em đã báo với bác bảo vệ rồi."
Bình luận
"Buổi sáng em trực nhật thì thấy chậu hoa đã vỡ, em nghĩ do trời mưa đêm qua gây nên. Nên chắc không phải do bạn Vy làm đâu ạ. Khi nãy phòng giáo vụ không có ai, nên em đã báo với bác bảo vệ rồi."
Bình luận
Khánh Đường vừa đi khỏi, lại nghe một tiếng đập bàn của thầy giáo:
Bình luận
Khánh Đường vừa đi khỏi, lại nghe một tiếng đập bàn của thầy giáo:
Bình luận
“Lý Vy, cứ cho là em không phải người phá chậu kiểng, nhưng việc xả rác ra sân trường rồi bỏ đi thì sao?”
Bình luận
“Lý Vy, cứ cho là em không phải người phá chậu kiểng, nhưng việc xả rác ra sân trường rồi bỏ đi thì sao?”
Bình luận
Trường Minh nhớ về bóng dáng cô gái nhỏ bước đi dưới sân trường, mắt ánh nét cười, thầm nghĩ: “Cô bạn này có lúc nào hiền đâu.” Chờ cho đối phương bị mắng chán chê, mới nhảy ra giải thích, rồi lại lôi chuyện khác ra để đối phương bị quở trách thêm lần nữa.
Bình luận
Trường Minh nhớ về bóng dáng cô gái nhỏ bước đi dưới sân trường, mắt ánh nét cười, thầm nghĩ: “Cô bạn này có lúc nào hiền đâu.” Chờ cho đối phương bị mắng chán chê, mới nhảy ra giải thích, rồi lại lôi chuyện khác ra để đối phương bị quở trách thêm lần nữa.
Bình luận
Chuyện nộp cái lắc vàng vốn chẳng cần lằng nhằng thế, vì nhà trường có camera, nộp lên và báo nhặt được ở chỗ nào là được, đâu cần phải đến tận nơi nói nhiều lời như vậy. Chuyện chậu kiểng cũng thế, vốn chỉ cần kiểm tra camera là biết liền. Nhưng vì bình thường nếu không có gì nghiêm trọng thì chẳng ai có thời gian mà đi kiểm tra camera cả, rất mất thời gian, vừa vặn thầy giáo nhìn thấy con Vy đang đào bới nên mới nổi cơn điên lôi lên mắng cho một trận.
Bình luận
Chuyện nộp cái lắc vàng vốn chẳng cần lằng nhằng thế, vì nhà trường có camera, nộp lên và báo nhặt được ở chỗ nào là được, đâu cần phải đến tận nơi nói nhiều lời như vậy. Chuyện chậu kiểng cũng thế, vốn chỉ cần kiểm tra camera là biết liền. Nhưng vì bình thường nếu không có gì nghiêm trọng thì chẳng ai có thời gian mà đi kiểm tra camera cả, rất mất thời gian, vừa vặn thầy giáo nhìn thấy con Vy đang đào bới nên mới nổi cơn điên lôi lên mắng cho một trận.
Bình luận
Con Vy cũng ngốc, nó không nhớ ra là có thể chứng minh bằng cách kiểm tra camera, mà cứ đứng cãi, Đường mới vui quá mà đứng xem.
Bình luận
Con Vy cũng ngốc, nó không nhớ ra là có thể chứng minh bằng cách kiểm tra camera, mà cứ đứng cãi, Đường mới vui quá mà đứng xem.
Bình luận
Minh vẫn nhớ như in, sau ngày hôm đó Lý Vy trong lớp đã tức tối như thế nào, không những vậy còn bị phạt dọn vệ sinh suốt một tuần liền. Nhỏ sinh ra căm ghét Khánh Đường, nhưng Khánh Đường quá mờ nhạt trong trường học, lại ít khi ra ngoài hay tham gia hoạt động gì, Lý Vy không có dịp chạm mặt, chỉ đành ở trong lớp hằn học mấy câu.
Bình luận
Minh vẫn nhớ như in, sau ngày hôm đó Lý Vy trong lớp đã tức tối như thế nào, không những vậy còn bị phạt dọn vệ sinh suốt một tuần liền. Nhỏ sinh ra căm ghét Khánh Đường, nhưng Khánh Đường quá mờ nhạt trong trường học, lại ít khi ra ngoài hay tham gia hoạt động gì, Lý Vy không có dịp chạm mặt, chỉ đành ở trong lớp hằn học mấy câu.
Bình luận
Trường Minh chưa bao giờ hứng thú với chuyện con gái, nhưng cá tính mạnh mẽ của Khánh Đường lại khiến cậu tò mò. Trông thì nhẹ nhàng, điềm tĩnh, nhưng có vẻ hơi thù dai.
Bình luận
Trường Minh chưa bao giờ hứng thú với chuyện con gái, nhưng cá tính mạnh mẽ của Khánh Đường lại khiến cậu tò mò. Trông thì nhẹ nhàng, điềm tĩnh, nhưng có vẻ hơi thù dai.
Bình luận
Khánh Đường, trước hay sau cũng đều giữ một đức tính. Chẳng qua trước đây nó thu mình hơn, dành phần lớn thời gian cho thế giới riêng của bản thân. Nếu có bất mãn điều gì, nó sẽ giữ trong lòng và chỉ cần cảm thấy có cơ hội hành động là nó sẽ âm thầm hành động. Nhưng nếu không có cơ hội, thì nó cũng để đó như cho vào bộ sưu tập những việc đã từng khó chịu mà thôi.
Bình luận
Khánh Đường, trước hay sau cũng đều giữ một đức tính. Chẳng qua trước đây nó thu mình hơn, dành phần lớn thời gian cho thế giới riêng của bản thân. Nếu có bất mãn điều gì, nó sẽ giữ trong lòng và chỉ cần cảm thấy có cơ hội hành động là nó sẽ âm thầm hành động. Nhưng nếu không có cơ hội, thì nó cũng để đó như cho vào bộ sưu tập những việc đã từng khó chịu mà thôi.
Bình luận
Nhưng giờ thì khác chút, chỉ cần ai chọc vào nó, nó sẽ đứng trước mặt người đó thẳng thắn bộc lộ. Chuyện cậu thích nó cũng thế, trước đây nó không nói, thầm tránh nhé nhưng bây giờ thì không ngại ngần mà thẳng thắn từ chối cậu, khó chịu thì nói khó chịu, nhất định không giữ trong lòng.
Bình luận
Nhưng giờ thì khác chút, chỉ cần ai chọc vào nó, nó sẽ đứng trước mặt người đó thẳng thắn bộc lộ. Chuyện cậu thích nó cũng thế, trước đây nó không nói, thầm tránh nhé nhưng bây giờ thì không ngại ngần mà thẳng thắn từ chối cậu, khó chịu thì nói khó chịu, nhất định không giữ trong lòng.