Chương 2


Anh ơi, có em ở đây rồi."

Bình luận

Anh ơi, có em ở đây rồi."

Bình luận

"Anh không được sợ nữa đâu, có em mà."

Bình luận

"Anh không được sợ nữa đâu, có em mà."

Bình luận

Cô bé nhẹ nhàng dùng bàn tay nhỏ xíu của mình xoa đầu anh trai, như thể muốn xoa dịu những lo lắng trong lòng anh.

Bình luận

Cô bé nhẹ nhàng dùng bàn tay nhỏ xíu của mình xoa đầu anh trai, như thể muốn xoa dịu những lo lắng trong lòng anh.

Bình luận

Nguyên không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy. Mắt cậu chớp đi chớp lại, nhưng hình ảnh ấy vẫn không thay đổi.

Bình luận

Nguyên không thể tin vào những gì mình vừa nghe thấy. Mắt cậu chớp đi chớp lại, nhưng hình ảnh ấy vẫn không thay đổi.

Bình luận

Em gái cậu... thật sự vẫn còn đây sao?

Bình luận

Em gái cậu... thật sự vẫn còn đây sao?

Bình luận

Một làn sóng ấm áp trào dâng trong lòng cậu, không suy nghĩ thêm, cậu ôm chặt lấy em như để xác nhận rằng tất cả không phải là ảo giác.

Bình luận

Một làn sóng ấm áp trào dâng trong lòng cậu, không suy nghĩ thêm, cậu ôm chặt lấy em như để xác nhận rằng tất cả không phải là ảo giác.

Bình luận

Nhưng thứ cậu ôm vào chỉ là một làn sương mờ ảo, lạnh lẽo và vô hình, tan biến trong không gian như một ảo ảnh. Cảm giác ấy đột ngột vỡ vụn, khiến cậu cảm thấy như mình vừa mất đi điều gì đó quý giá, không thể nào chạm tới.

Bình luận

Nhưng thứ cậu ôm vào chỉ là một làn sương mờ ảo, lạnh lẽo và vô hình, tan biến trong không gian như một ảo ảnh. Cảm giác ấy đột ngột vỡ vụn, khiến cậu cảm thấy như mình vừa mất đi điều gì đó quý giá, không thể nào chạm tới.

Bình luận

Em ấy đến rồi lại đi nhanh chóng, chẳng khác nào một cơn gió thoảng qua, không để lại gì ngoài sự trống rỗng và thất vọng.

Bình luận

Em ấy đến rồi lại đi nhanh chóng, chẳng khác nào một cơn gió thoảng qua, không để lại gì ngoài sự trống rỗng và thất vọng.

Bình luận

Và cậu, với lòng đầy thất vọng, mệt mỏi, sợ hãi, không còn sức lực để tiếp tục, dần chìm vào bóng tối, ngất đi trong im lặng.

Bình luận

Và cậu, với lòng đầy thất vọng, mệt mỏi, sợ hãi, không còn sức lực để tiếp tục, dần chìm vào bóng tối, ngất đi trong im lặng.

____

Bình luận

____

"Nguyên, Nguyên, con ổn không?"

Bình luận

"Nguyên, Nguyên, con ổn không?"

Bình luận

"Thấy đỡ chưa con?"

Bình luận

"Thấy đỡ chưa con?"

Bình luận

Những câu hỏi ấy đến như một đợt sóng ào ạt, nhưng lại làm Nguyên cảm thấy như mình đang bị đẩy xa khỏi thực tại. Cậu cảm nhận sự lo lắng trong giọng nói của mẹ nhưng cũng không thể gạt bỏ cảm giác trống rỗng, như thể mọi thứ đang tuột khỏi tay mình.

Bình luận

Những câu hỏi ấy đến như một đợt sóng ào ạt, nhưng lại làm Nguyên cảm thấy như mình đang bị đẩy xa khỏi thực tại. Cậu cảm nhận sự lo lắng trong giọng nói của mẹ nhưng cũng không thể gạt bỏ cảm giác trống rỗng, như thể mọi thứ đang tuột khỏi tay mình.

Bình luận

Ánh mắt Nguyên khẽ mở, lướt qua không gian xung quanh. Trần nhà trắng toát, bàn học quen thuộc, chiếc giường luôn chờ đón cậu. Nhưng không gian này sao lại xa lạ đến thế? Mọi thứ cứ như một bức tranh mơ hồ mà cậu không thể nào chạm tới.

Bình luận

Ánh mắt Nguyên khẽ mở, lướt qua không gian xung quanh. Trần nhà trắng toát, bàn học quen thuộc, chiếc giường luôn chờ đón cậu. Nhưng không gian này sao lại xa lạ đến thế? Mọi thứ cứ như một bức tranh mơ hồ mà cậu không thể nào chạm tới.

Bình luận

"Mình đang ở nhà sao?" Câu hỏi bật ra từ sâu trong tâm trí, nhưng chính nó lại như lạc lối giữa những cảm xúc hỗn độn.

Bình luận

"Mình đang ở nhà sao?" Câu hỏi bật ra từ sâu trong tâm trí, nhưng chính nó lại như lạc lối giữa những cảm xúc hỗn độn.

Bình luận

Cậu nhìn mẹ mình, người đang ngồi bên cạnh, ánh mắt lấp lánh hy vọng. Thế nhưng trong lòng Nguyên lại như có một vết rạn vỡ, một cảm giác hụt hẫng khó diễn tả. Liệu tất cả những gì đang diễn ra có thật không, hay chỉ là một ảo giác nữa mà bản thân cậu tự mình đang tạo ra?".

Bình luận

Cậu nhìn mẹ mình, người đang ngồi bên cạnh, ánh mắt lấp lánh hy vọng. Thế nhưng trong lòng Nguyên lại như có một vết rạn vỡ, một cảm giác hụt hẫng khó diễn tả. Liệu tất cả những gì đang diễn ra có thật không, hay chỉ là một ảo giác nữa mà bản thân cậu tự mình đang tạo ra?".

Bình luận

"Mẹ... mẹ con đói. Mẹ mua cho con cái gì ăn đi..." Cậu nhìn mẹ, giọng nói run rẩy, đầy sự cầu khẩn, như thể mong muốn một thứ gì đó thật cụ thể để xác nhận rằng mình không còn một mình trong thế giới này.

Bình luận

"Mẹ... mẹ con đói. Mẹ mua cho con cái gì ăn đi..." Cậu nhìn mẹ, giọng nói run rẩy, đầy sự cầu khẩn, như thể mong muốn một thứ gì đó thật cụ thể để xác nhận rằng mình không còn một mình trong thế giới này.

Bình luận

Mẹ cậu nghe vậy, vội vã đứng dậy và nói:

Bình luận

Mẹ cậu nghe vậy, vội vã đứng dậy và nói:

"Đợi mẹ nhé."

Bình luận

"Đợi mẹ nhé."

Bình luận

Cánh cửa phòng khép lại, để lại Nguyên trong không gian im lặng, trống rỗng. Cậu chậm rãi bước ra khỏi giường, đi đến bên chiếc bàn học của mình

Bình luận

Cánh cửa phòng khép lại, để lại Nguyên trong không gian im lặng, trống rỗng. Cậu chậm rãi bước ra khỏi giường, đi đến bên chiếc bàn học của mình

Bình luận

Sau một hồi suy nghĩ, cậu mở ngăn tủ và lấy một hộp nhỏ được cất kín đáo cẩn thận ra.

Bình luận

Sau một hồi suy nghĩ, cậu mở ngăn tủ và lấy một hộp nhỏ được cất kín đáo cẩn thận ra.

Cậu đặt hộp lên bàn như đặt một vật quý giá, lòng tràn đầy sự trang trọng

Bình luận

Cậu đặt hộp lên bàn như đặt một vật quý giá, lòng tràn đầy sự trang trọng

Bình luận

Nắp hộp được mở ra, bên trong chỉ có duy nhất một tấm ảnh đã cũ, mang dấu ấn rõ nét của thời gian. Tấm ảnh dù đã phai màu vẫn giữ được những nét đặc trưng của một kỉ niệm quý giá. Các cạnh của nó trở nên nhăn nheo, với những vết xước, nếp gấp nhỏ như nhắc lại một kỉ niệm tưởng chừng đã lãng quên. Màu sắc trên bức ảnh cũng trở nên nhạt nhòa, bạc màu. Tuy nhiên, hình ảnh trong bức vẫn hiện rõ nét: Trang có mái tóc ngắn cắt ngang vai, ôm sát khuôn mặt và kiểu mái bằng nhìn trông rất ngộ nghĩnh. Đôi môi của Trang luôn nở nụ cười rạng rỡ, như những tia nắng mặt trời xuyên qua tấm rèm, chiếu vào phòng buổi sáng sớm. Nụ cười của em không chỉ nằm ở môi mà còn lan tỏa đến ánh mắt, khiến đôi mắt em sáng lên như những vì sao trên bầu trời đêm. Trong ảnh, em ấy cầm trong tay một chiếc chong chóng, má phồng lên, miệng ra sức thổi “phù, phù”. Nguyên đứng bên cạnh, ánh mắt tràn đầy yêu thương và cưng chiều, nhìn Trang với sự trìu mến.

Bình luận

Nắp hộp được mở ra, bên trong chỉ có duy nhất một tấm ảnh đã cũ, mang dấu ấn rõ nét của thời gian. Tấm ảnh dù đã phai màu vẫn giữ được những nét đặc trưng của một kỉ niệm quý giá. Các cạnh của nó trở nên nhăn nheo, với những vết xước, nếp gấp nhỏ như nhắc lại một kỉ niệm tưởng chừng đã lãng quên. Màu sắc trên bức ảnh cũng trở nên nhạt nhòa, bạc màu. Tuy nhiên, hình ảnh trong bức vẫn hiện rõ nét: Trang có mái tóc ngắn cắt ngang vai, ôm sát khuôn mặt và kiểu mái bằng nhìn trông rất ngộ nghĩnh. Đôi môi của Trang luôn nở nụ cười rạng rỡ, như những tia nắng mặt trời xuyên qua tấm rèm, chiếu vào phòng buổi sáng sớm. Nụ cười của em không chỉ nằm ở môi mà còn lan tỏa đến ánh mắt, khiến đôi mắt em sáng lên như những vì sao trên bầu trời đêm. Trong ảnh, em ấy cầm trong tay một chiếc chong chóng, má phồng lên, miệng ra sức thổi “phù, phù”. Nguyên đứng bên cạnh, ánh mắt tràn đầy yêu thương và cưng chiều, nhìn Trang với sự trìu mến.

Bình luận

Những ký ức xưa cũ, những kỉ niệm buồn vui thuở xưa bỗng chợt ùa về như một cơn bão, vỡ òa trong tâm trí cậu tạo thành những thước phim sống động chiếu trước mắt.

Bình luận

Những ký ức xưa cũ, những kỉ niệm buồn vui thuở xưa bỗng chợt ùa về như một cơn bão, vỡ òa trong tâm trí cậu tạo thành những thước phim sống động chiếu trước mắt.

Bình luận

Ngày 1x/7/2xxx

Bình luận

Ngày 1x/7/2xxx

Bình luận

“Con chính là đặc ân mà ông trời ban tặng cha mẹ”

Bình luận

“Con chính là đặc ân mà ông trời ban tặng cha mẹ”

Bình luận

Đứa trẻ sinh non nằm trong lồng ấp, nhỏ bé và mong manh như một cánh bướm mới chui ra khỏi kén. Cơ thể em nhỏ bé hơn nhiều so với người bình thường, nhìn giống như một cục bông mềm mại. Nếu hơi thở của những đứa trẻ sinh đủ tháng giống như nhịp đập đều đặn và nhịp nhàng của sóng biển vỗ về thì hơi thở của em lại giống như làn gió nhẹ thổi qua các cành cây mảnh mai. Ống thở nhỏ, dây truyền và máy móc xung quanh là những người bạn đồng hành không thể thiếu, hỗ trợ cho từng nhịp thở và nhịp đập của trái tim nhỏ bé.

Bình luận

Đứa trẻ sinh non nằm trong lồng ấp, nhỏ bé và mong manh như một cánh bướm mới chui ra khỏi kén. Cơ thể em nhỏ bé hơn nhiều so với người bình thường, nhìn giống như một cục bông mềm mại. Nếu hơi thở của những đứa trẻ sinh đủ tháng giống như nhịp đập đều đặn và nhịp nhàng của sóng biển vỗ về thì hơi thở của em lại giống như làn gió nhẹ thổi qua các cành cây mảnh mai. Ống thở nhỏ, dây truyền và máy móc xung quanh là những người bạn đồng hành không thể thiếu, hỗ trợ cho từng nhịp thở và nhịp đập của trái tim nhỏ bé.

Bình luận

Đối với bác sĩ và cha mẹ của Nguyên, việc em có thể vượt qua giai đoạn khó khăn và tiếp tục sống là một điều quý giá, một niềm hy vọng lớn lao và đáng trân trọng.

Bình luận

Đối với bác sĩ và cha mẹ của Nguyên, việc em có thể vượt qua giai đoạn khó khăn và tiếp tục sống là một điều quý giá, một niềm hy vọng lớn lao và đáng trân trọng.

Bình luận

“Anh nghĩ xem đây có phải là kỳ tích không?”. Mẹ của Nguyên chợt nói. Ánh mắt chăm chăm nhìn vào lồng ấp bên trong.

Bình luận

“Anh nghĩ xem đây có phải là kỳ tích không?”. Mẹ của Nguyên chợt nói. Ánh mắt chăm chăm nhìn vào lồng ấp bên trong.

Bình luận

“Đúng vậy. Con là sinh mệnh mà ông trời ban cho chúng ta. Chúng ta nên biết ơn vì điều đó.” Bố của Nguyên đáp.

Bình luận

“Đúng vậy. Con là sinh mệnh mà ông trời ban cho chúng ta. Chúng ta nên biết ơn vì điều đó.” Bố của Nguyên đáp.

Bình luận

Ông hiểu rằng những lời nói đó chỉ có thể làm dịu đi chút tâm trạng còn phiền não của vợ mình. Nhưng làm sao giờ, ông cũng không biết nên làm thế nào cả.

Bình luận

Ông hiểu rằng những lời nói đó chỉ có thể làm dịu đi chút tâm trạng còn phiền não của vợ mình. Nhưng làm sao giờ, ông cũng không biết nên làm thế nào cả.

Bình luận

Một khoảng lặng diễn ra

Bình luận

Một khoảng lặng diễn ra

Bình luận

Cả hai đều chăm chú nhìn vào đứa bé bên trong. Chỉ cách nhau qua lớp kính của lồng ấp thôi nhưng cả hai cảm thấy như trái tim bị ai đó bóp nghẹt bởi nỗi lo lắng không thể nào diễn tả. Những ống thở, dây truyền và máy móc xung quanh là những nhắc nhở không thể phủ nhận về sự mong manh của tình trạng hiện tại của con. Dù có vẻ như hy vọng đang lấp ló như những ngôi sao trong đêm tối, nhưng sự bất lực vẫn hiện diện rõ ràng. Bất lực vì không thể làm gì ngoài việc tin tưởng vào sự chăm sóc của các bác sĩ và y tá..

Bình luận

Cả hai đều chăm chú nhìn vào đứa bé bên trong. Chỉ cách nhau qua lớp kính của lồng ấp thôi nhưng cả hai cảm thấy như trái tim bị ai đó bóp nghẹt bởi nỗi lo lắng không thể nào diễn tả. Những ống thở, dây truyền và máy móc xung quanh là những nhắc nhở không thể phủ nhận về sự mong manh của tình trạng hiện tại của con. Dù có vẻ như hy vọng đang lấp ló như những ngôi sao trong đêm tối, nhưng sự bất lực vẫn hiện diện rõ ràng. Bất lực vì không thể làm gì ngoài việc tin tưởng vào sự chăm sóc của các bác sĩ và y tá..

Bình luận

Những lần chạm tay qua lớp kính, dù là nhỏ bé, mang lại cho họ một cảm giác kết nối và an ủi, giúp họ cảm nhận rằng tình yêu của mình vẫn có thể chạm đến con dù trong hoàn cảnh khó khăn.

Bình luận

Những lần chạm tay qua lớp kính, dù là nhỏ bé, mang lại cho họ một cảm giác kết nối và an ủi, giúp họ cảm nhận rằng tình yêu của mình vẫn có thể chạm đến con dù trong hoàn cảnh khó khăn.

Bình luận

Chợt, tiếng bước chân ngoài cửa vang lên cùng giọng nói gọi:

Bình luận

Chợt, tiếng bước chân ngoài cửa vang lên cùng giọng nói gọi:

Bình luận

“Bố ơi. Bố ơi." Bàn tay bụ bẫm xoa chiếc bụng căng tròn, miệng ấp úng gọi tiếng bố. Tiếng gọi lúc đó như xóa tan đi bầu không khí u ám ban nãy.

Bình luận

“Bố ơi. Bố ơi." Bàn tay bụ bẫm xoa chiếc bụng căng tròn, miệng ấp úng gọi tiếng bố. Tiếng gọi lúc đó như xóa tan đi bầu không khí u ám ban nãy.

Bình luận

“Chị ơi, bố mẹ em ở đây hả?."

Bình luận

“Chị ơi, bố mẹ em ở đây hả?."

Bình luận

“Chị không biết nữa. Giờ bé ra chỗ kia ngồi đợi bố mẹ được không? Chị sẽ ngồi cùng bé để đợi nhá.” Chị y tá cố vỗ về Nguyên, khuyên nhủ em ra bên kia ngồi đợi.

Bình luận

“Chị không biết nữa. Giờ bé ra chỗ kia ngồi đợi bố mẹ được không? Chị sẽ ngồi cùng bé để đợi nhá.” Chị y tá cố vỗ về Nguyên, khuyên nhủ em ra bên kia ngồi đợi.

Bình luận

“Không, bố, bố cơ.” Cậu òa khóc , phá tan bầu không khí im lặng của bệnh viện.

Bình luận

“Không, bố, bố cơ.” Cậu òa khóc , phá tan bầu không khí im lặng của bệnh viện.

Bình luận

Bố Nguyên nghe thấy vậy lập tức chạy ra bên ngoài xem rồi ôm lấy Nguyên vào lòng. Thậm chí ông còn cảm thấy rõ sự run rẩy của cơ thể bé nhỏ.

Bình luận

Bố Nguyên nghe thấy vậy lập tức chạy ra bên ngoài xem rồi ôm lấy Nguyên vào lòng. Thậm chí ông còn cảm thấy rõ sự run rẩy của cơ thể bé nhỏ.

Bình luận

“Cảm ơn cháu đã trông em cho chú.”

Bình luận

“Cảm ơn cháu đã trông em cho chú.”

Bình luận

“Không có gì ạ.”

Bình luận

“Không có gì ạ.”

Bình luận

“Vậy giờ chú dẫn em đi đây nhé”

Bình luận

“Vậy giờ chú dẫn em đi đây nhé”

Bình luận

“Vâng ạ.”

Bình luận

“Vâng ạ.”

Bình luận

Bàn tay ông vỗ về lưng Nguyên một cách đều đặn, dịu dàng, trong khi giọng nói ấm áp, an ủi: “Bố đây, con đừng lo.” Ông nhẹ nhàng lau nước mắt trên má Nguyên bằng ngón tay đã chai sần. Thỉnh thoảng, ông hôn lên trán và má con, như thể muốn truyền tải sự yêu thương và sự an toàn. Đôi mắt ông chăm chú nhìn Nguyên, luôn giữ cho sự kết nối trực tiếp giữa hai cha con, làm cho Nguyên cảm thấy yên lòng và dần dần dịu xuống. Tất cả sự dịu dàng, cưng chiều của ông đặt lên đứa con trai bé bỏng. Ông coi con mình như một bình pha lê làm bằng thủy tinh. Nâng niu, cẩn trọng không dám làm vỡ.

Bình luận

Bàn tay ông vỗ về lưng Nguyên một cách đều đặn, dịu dàng, trong khi giọng nói ấm áp, an ủi: “Bố đây, con đừng lo.” Ông nhẹ nhàng lau nước mắt trên má Nguyên bằng ngón tay đã chai sần. Thỉnh thoảng, ông hôn lên trán và má con, như thể muốn truyền tải sự yêu thương và sự an toàn. Đôi mắt ông chăm chú nhìn Nguyên, luôn giữ cho sự kết nối trực tiếp giữa hai cha con, làm cho Nguyên cảm thấy yên lòng và dần dần dịu xuống. Tất cả sự dịu dàng, cưng chiều của ông đặt lên đứa con trai bé bỏng. Ông coi con mình như một bình pha lê làm bằng thủy tinh. Nâng niu, cẩn trọng không dám làm vỡ.

Bình luận

“Bố ơi, mẹ con đâu?." Sau khi khóc thỏa thích một hồi, Nguyên mới ngừng lại, dụi đầu vào áo bố lau đi nước mắt còn vương trên má.

Bình luận

“Bố ơi, mẹ con đâu?." Sau khi khóc thỏa thích một hồi, Nguyên mới ngừng lại, dụi đầu vào áo bố lau đi nước mắt còn vương trên má.

Bình luận

“Mẹ đang đợi em còn tỉnh dậy ở trong kia.”. Bố Nguyên nhẹ giọng đáp.

Bình luận

“Mẹ đang đợi em còn tỉnh dậy ở trong kia.”. Bố Nguyên nhẹ giọng đáp.

Bình luận

“Em, em tên là gì vậy bố?”

Bình luận

“Em, em tên là gì vậy bố?”

Bình luận

“Nguyễn Minh Trang. Minh có nghĩa thông minh, sáng suốt. Trang có nghĩa thanh thoát, dịu dàng, duyên dáng.”

Bình luận

“Nguyễn Minh Trang. Minh có nghĩa thông minh, sáng suốt. Trang có nghĩa thanh thoát, dịu dàng, duyên dáng.”

Bình luận

Đã thấm thoát ba năm trôi qua , từ một đứa bé với hy vọng sống mong manh trong lồng ấp, giờ Trang đã trở thành một cô nhóc 3 tuổi đáng yêu, xinh đẹp. Đôi mắt của em to tròn, sáng lấp lánh như những vì sao. Hàng mi dài cong vút cùng với ánh nhìn trong veo làm nổi bật lên vẻ tươi mới, rạng rỡ.

Bình luận

Đã thấm thoát ba năm trôi qua , từ một đứa bé với hy vọng sống mong manh trong lồng ấp, giờ Trang đã trở thành một cô nhóc 3 tuổi đáng yêu, xinh đẹp. Đôi mắt của em to tròn, sáng lấp lánh như những vì sao. Hàng mi dài cong vút cùng với ánh nhìn trong veo làm nổi bật lên vẻ tươi mới, rạng rỡ.

Bình luận

Người ta thường nói “Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ." Nhờ có em mà căn nhà lúc nào cũng trở nên sáng sủa và ấm áp. Mỗi bước chân em đi đều có sự dõi theo của bố mẹ. Từng bước là từng nụ cười phấn khởi, từng lời động viên.

Bình luận

Người ta thường nói “Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ." Nhờ có em mà căn nhà lúc nào cũng trở nên sáng sủa và ấm áp. Mỗi bước chân em đi đều có sự dõi theo của bố mẹ. Từng bước là từng nụ cười phấn khởi, từng lời động viên.

Bình luận

Nguyên nhớ có lần mình khóc vì bị bố mẹ la nên đã trốn vào tủ quần áo để khóc. Không biết từ đâu ra, có một bàn tay nhỏ kéo cánh cửa ra, lặng lẽ ngồi vào trong cùng, khép lại cánh cửa vừa mới mở, ngồi lên đùi cậu.

Bình luận

Nguyên nhớ có lần mình khóc vì bị bố mẹ la nên đã trốn vào tủ quần áo để khóc. Không biết từ đâu ra, có một bàn tay nhỏ kéo cánh cửa ra, lặng lẽ ngồi vào trong cùng, khép lại cánh cửa vừa mới mở, ngồi lên đùi cậu.

“Anh khóc ư?”Trang nói câu đó với vẻ mặt tò mò, ngước mắt lên nhìn anh hai của mình.

Bình luận

“Anh khóc ư?”Trang nói câu đó với vẻ mặt tò mò, ngước mắt lên nhìn anh hai của mình.

Nghe câu đó, cậu cũng phải bật cười, lấy áo lau đi nước mắt rồi ôm Trang vào lòng đáp:

Bình luận

Nghe câu đó, cậu cũng phải bật cười, lấy áo lau đi nước mắt rồi ôm Trang vào lòng đáp:

Bình luận

“Anh không khóc. Sao em lại vào đây?"

Bình luận

“Anh không khóc. Sao em lại vào đây?"

Bình luận

“Bởi vì em thấy anh ở đây."

Bình luận

“Bởi vì em thấy anh ở đây."

Bình luận

Câu nói đó đã làm sáng bừng trái tim Nguyên, cậu cảm thấy trái tim mình được lấp đầy bởi sự ấm áp và dễ thương của cô nhóc nhỏ.

Bình luận

Câu nói đó đã làm sáng bừng trái tim Nguyên, cậu cảm thấy trái tim mình được lấp đầy bởi sự ấm áp và dễ thương của cô nhóc nhỏ.

Bình luận

“Trời ơi, đáng yêu quá mà." Nguyên véo má cô nhóc, hôn lên mấy miếng. “Nào, giờ ra khỏi đây trước nhé?”

Bình luận

“Trời ơi, đáng yêu quá mà." Nguyên véo má cô nhóc, hôn lên mấy miếng. “Nào, giờ ra khỏi đây trước nhé?”

Bình luận

Trang được Nguyên ôm trọn vào lòng. Ngay khi cánh cửa mở ra, ánh sáng từ ánh đèn bên ngoài truyền vào, mồ hôi ướt nhẹp trên áo trở nên rõ ràng. Tuy nhiên đối với cậu điều đó chẳng nhằm nhò gì cả, thứ cậu quan tâm nhất lúc ý là em gái của mình bị gì không.

Bình luận

Trang được Nguyên ôm trọn vào lòng. Ngay khi cánh cửa mở ra, ánh sáng từ ánh đèn bên ngoài truyền vào, mồ hôi ướt nhẹp trên áo trở nên rõ ràng. Tuy nhiên đối với cậu điều đó chẳng nhằm nhò gì cả, thứ cậu quan tâm nhất lúc ý là em gái của mình bị gì không.

Bình luận

Thấy em gái mình không bị gì, cũng không có chảy mồ hôi nhiều cậu thở phào nhẹ nhõm.

Bình luận

Thấy em gái mình không bị gì, cũng không có chảy mồ hôi nhiều cậu thở phào nhẹ nhõm.

Trang vốn là đứa bé bị sinh non nên thể trạng rất yếu. Cậu không muốn em mình bị ốm vì mình. Nếu Trang bị ốm thì cậu sẽ cảm thấy rất tội lỗi.

Bình luận

Trang vốn là đứa bé bị sinh non nên thể trạng rất yếu. Cậu không muốn em mình bị ốm vì mình. Nếu Trang bị ốm thì cậu sẽ cảm thấy rất tội lỗi.

Bình luận

“Nào, ngồi đây chơi nhé. Anh đi tắm.” Nguyên nhẹ nhàng đặt Trang xuống giường. Lúc này cậu mới để ý kỹ hai cái má bánh bao đã bị ửng hồng, mái tóc đã hơi ướt của dưới gáy cùng với chỏm đầu. Cô nhóc ngồi yên ở đó, lặng lẽ, ngoan ngoãn khiến người khác phải động lòng. Có lẽ chẳng có ai có thể cưỡng nổi vẻ đáng yêu này của em. Nguyên đứng ngây người nhìn Trang, khuôn mặt cùng đôi tai vốn đỏ nay lại càng trở nên đỏ hơn.

Bình luận

“Nào, ngồi đây chơi nhé. Anh đi tắm.” Nguyên nhẹ nhàng đặt Trang xuống giường. Lúc này cậu mới để ý kỹ hai cái má bánh bao đã bị ửng hồng, mái tóc đã hơi ướt của dưới gáy cùng với chỏm đầu. Cô nhóc ngồi yên ở đó, lặng lẽ, ngoan ngoãn khiến người khác phải động lòng. Có lẽ chẳng có ai có thể cưỡng nổi vẻ đáng yêu này của em. Nguyên đứng ngây người nhìn Trang, khuôn mặt cùng đôi tai vốn đỏ nay lại càng trở nên đỏ hơn.

Bình luận

“Cái vẻ, cái vẻ đáng yêu này đúng là phạm tội mà.” Hai cái má mới vừa trở lại bình thường chút xíu lại bị nhéo cho ửng hồng lên.

Bình luận

“Cái vẻ, cái vẻ đáng yêu này đúng là phạm tội mà.” Hai cái má mới vừa trở lại bình thường chút xíu lại bị nhéo cho ửng hồng lên.

Bình luận

Đối với cậu đó là những năm tháng vui vẻ nhất. Có cô nhóc nhỏ luôn quan tâm, yêu thương anh trai mình dù có ở hoàn cảnh nào chăng nữa.

Bình luận

Đối với cậu đó là những năm tháng vui vẻ nhất. Có cô nhóc nhỏ luôn quan tâm, yêu thương anh trai mình dù có ở hoàn cảnh nào chăng nữa.

Bình luận

Cậu cứ ngỡ mình sẽ sống hạnh phúc như thế này mãi mãi nhưng cuộc đời không lường trước cho ai điều gì cả.

Bình luận

Cậu cứ ngỡ mình sẽ sống hạnh phúc như thế này mãi mãi nhưng cuộc đời không lường trước cho ai điều gì cả.


Truyện tương tự

Bình luận