Chương 2: Xác định phương hướng


Tiếng trống vang lên lần nữa, kéo Hân trở lại hiện thực. Tiết học mới bắt đầu rồi. 

Bình luận

Tiếng trống vang lên lần nữa, kéo Hân trở lại hiện thực. Tiết học mới bắt đầu rồi. 

Bàn tay nho nhỏ khẽ lật mở từng trang sách giáo khoa mới cứng còn thơm mùi giấy. Với gia cảnh nghèo khó này, đáng lẽ “Bảo Hân” sẽ không có sách mới như thế. Thường thì ở đây, người lớn sẽ đi xin lại sách cũ của những đứa trẻ lớn hơn. Anh trai Bảo Lâm hơn cô ba tuổi, bà Cam vẫn giữ lại sách cũ của anh để sau này Hân đi học thì dùng, mà sách của anh cũng là đi xin lại. Nhưng đúng năm 2002 này, Bộ giáo dục cải cách chương trình học, thay mới sách giáo khoa, tất cả những đứa trẻ đi học lớp 6 năm nay đều phải mua sách mới. Các năm học sau này cũng phải mua sách mới liên tục như thế. Cũng vì nguyên nhân này mà trong nhà tự dưng tốn thêm một khoản tiền, ông Hưng bực bội đã lâu, tới ngày Hân rơi xuống ao mới được dịp xả ra bằng một cái bạt tay như thế. 

Bình luận

Bàn tay nho nhỏ khẽ lật mở từng trang sách giáo khoa mới cứng còn thơm mùi giấy. Với gia cảnh nghèo khó này, đáng lẽ “Bảo Hân” sẽ không có sách mới như thế. Thường thì ở đây, người lớn sẽ đi xin lại sách cũ của những đứa trẻ lớn hơn. Anh trai Bảo Lâm hơn cô ba tuổi, bà Cam vẫn giữ lại sách cũ của anh để sau này Hân đi học thì dùng, mà sách của anh cũng là đi xin lại. Nhưng đúng năm 2002 này, Bộ giáo dục cải cách chương trình học, thay mới sách giáo khoa, tất cả những đứa trẻ đi học lớp 6 năm nay đều phải mua sách mới. Các năm học sau này cũng phải mua sách mới liên tục như thế. Cũng vì nguyên nhân này mà trong nhà tự dưng tốn thêm một khoản tiền, ông Hưng bực bội đã lâu, tới ngày Hân rơi xuống ao mới được dịp xả ra bằng một cái bạt tay như thế. 

Đây là một địa phương nhỏ ở ven thành phố X, mang tiếng là hộ khẩu thành phố, nhưng người dân vẫn nghèo, chủ yếu làm ruộng và trồng hoa. Nhà Hân là nhà cuối xóm, cách trường chừng mười lăm phút đi bộ. Đầu xóm là khu tập thể mộc xẻ, có chừng hơn mười nhà, sau đó tới nhà dân bản địa, đi sâu hơn nữa là tới nhà dân nhập cư như nhà cô. 

Bình luận

Đây là một địa phương nhỏ ở ven thành phố X, mang tiếng là hộ khẩu thành phố, nhưng người dân vẫn nghèo, chủ yếu làm ruộng và trồng hoa. Nhà Hân là nhà cuối xóm, cách trường chừng mười lăm phút đi bộ. Đầu xóm là khu tập thể mộc xẻ, có chừng hơn mười nhà, sau đó tới nhà dân bản địa, đi sâu hơn nữa là tới nhà dân nhập cư như nhà cô. 

Bình luận

Hơn một tháng sinh hoạt ở đây, Hân đã có nhận thức sơ bộ về hoàn cảnh nơi này. Không có smartphone, không có wifi, không có những tiện nghi tối thiểu trong sinh hoạt mà thời hiện đại cần có như máy giặt, bình nóng lạnh, điều hòa… Mọi thứ đều nghèo nàn đáng thương.

Bình luận

Hơn một tháng sinh hoạt ở đây, Hân đã có nhận thức sơ bộ về hoàn cảnh nơi này. Không có smartphone, không có wifi, không có những tiện nghi tối thiểu trong sinh hoạt mà thời hiện đại cần có như máy giặt, bình nóng lạnh, điều hòa… Mọi thứ đều nghèo nàn đáng thương.

Bình luận

Hân đã thử liệt kê đủ mọi phương án mà cô có thể nghĩ tới để thoát khỏi đây. Nhưng tất cả đều không thực tế. 

Bình luận

Hân đã thử liệt kê đủ mọi phương án mà cô có thể nghĩ tới để thoát khỏi đây. Nhưng tất cả đều không thực tế. 

Bình luận

Bỏ nhà đi làm đứa bụi đời? Chuyện này còn nguy hiểm và nhiều biến số hơn so với việc tiếp tục sống dưới thân phận “Bảo Hân”. 

Bình luận

Bỏ nhà đi làm đứa bụi đời? Chuyện này còn nguy hiểm và nhiều biến số hơn so với việc tiếp tục sống dưới thân phận “Bảo Hân”. 

Bình luận

Khuyên dì Cam sớm ly hôn với ông Hưng, mang hai đứa con ra sống riêng? Cái này rất không có khả năng, chưa nghĩ tới chuyện ly hôn xong thì ở đâu, chỉ riêng chuyện sau khi Hân tỉnh lại thì dì Cam dường như có chút sợ hãi, dè chừng cô đã đủ khiến Hân đau đầu. Là trực giác của người mẹ khiến dì Cam đề phòng cô, hay do cô cư xử không giống “Bảo Hân” làm mọi người nghi ngờ? Hân cũng không biết. Cô nghe người ta đồn sau lưng là cô bị ma ám nên hành xử kỳ lạ. Có người tới nhà bảo ông Hưng mời bà đồng về làm lễ thì bị ông chửi mắng rồi đuổi ra ngoài. Không phải ông không tin người ta, mà ông sợ bị người trong xóm chỉ trỏ bàn tán sau lưng, là nhà ông có đứa con gái bị ma ám. Hân biết điều này vì ông Hưng không còn mắng chửi trước mặt hay động tay động chân với cô nữa, mà chỉ dám mắng chửi sau lưng, chỉ cây dâu mắng cây hòe. Hóa ra ông ta cũng biết sợ. 

Bình luận

Khuyên dì Cam sớm ly hôn với ông Hưng, mang hai đứa con ra sống riêng? Cái này rất không có khả năng, chưa nghĩ tới chuyện ly hôn xong thì ở đâu, chỉ riêng chuyện sau khi Hân tỉnh lại thì dì Cam dường như có chút sợ hãi, dè chừng cô đã đủ khiến Hân đau đầu. Là trực giác của người mẹ khiến dì Cam đề phòng cô, hay do cô cư xử không giống “Bảo Hân” làm mọi người nghi ngờ? Hân cũng không biết. Cô nghe người ta đồn sau lưng là cô bị ma ám nên hành xử kỳ lạ. Có người tới nhà bảo ông Hưng mời bà đồng về làm lễ thì bị ông chửi mắng rồi đuổi ra ngoài. Không phải ông không tin người ta, mà ông sợ bị người trong xóm chỉ trỏ bàn tán sau lưng, là nhà ông có đứa con gái bị ma ám. Hân biết điều này vì ông Hưng không còn mắng chửi trước mặt hay động tay động chân với cô nữa, mà chỉ dám mắng chửi sau lưng, chỉ cây dâu mắng cây hòe. Hóa ra ông ta cũng biết sợ. 

Bình luận

Suy xét rất nhiều, Hân nhận ra rằng chỉ có học tập mới giúp được cô. Mặc dù mất tới mấy năm, nhưng chỉ cần cô có thể đậu Đại học ở Hà Nội, thì sau này cô có thể không cần về lại ngôi nhà này nữa. Tiền học, tiền sinh hoạt phí, Hân dự định sẽ tự đi làm thêm để trang trải. Sau khi cô trưởng thành mà bà Cam gặp khó khăn, nếu có thể cô sẽ giúp đỡ trong khả năng cho phép, xem như trả ơn những năm tới bà nuôi cô ăn học.

Bình luận

Suy xét rất nhiều, Hân nhận ra rằng chỉ có học tập mới giúp được cô. Mặc dù mất tới mấy năm, nhưng chỉ cần cô có thể đậu Đại học ở Hà Nội, thì sau này cô có thể không cần về lại ngôi nhà này nữa. Tiền học, tiền sinh hoạt phí, Hân dự định sẽ tự đi làm thêm để trang trải. Sau khi cô trưởng thành mà bà Cam gặp khó khăn, nếu có thể cô sẽ giúp đỡ trong khả năng cho phép, xem như trả ơn những năm tới bà nuôi cô ăn học.

Bình luận

Có thể người ta sẽ chê cười, bảo rằng cô là đứa bất hiếu, tệ bạc,… nhưng ai thèm quan tâm chứ. Trong phim, “Bảo Hân” đáng ra đã chết rồi, mà bản thân Hân cũng không muốn sống trong thân thể này, cô không có tình cảm gì với họ, cũng không cho rằng mình có nghĩa vụ phải báo hiếu thay cho chính chủ. Tự dưng bị kéo về đây, Hân cũng là nạn nhân. Chưa kể, cô còn thấy căm ghét hoàn cảnh sống hiện tại và cả cái gia đình từ trên trời rơi xuống này nữa. 

Bình luận

Có thể người ta sẽ chê cười, bảo rằng cô là đứa bất hiếu, tệ bạc,… nhưng ai thèm quan tâm chứ. Trong phim, “Bảo Hân” đáng ra đã chết rồi, mà bản thân Hân cũng không muốn sống trong thân thể này, cô không có tình cảm gì với họ, cũng không cho rằng mình có nghĩa vụ phải báo hiếu thay cho chính chủ. Tự dưng bị kéo về đây, Hân cũng là nạn nhân. Chưa kể, cô còn thấy căm ghét hoàn cảnh sống hiện tại và cả cái gia đình từ trên trời rơi xuống này nữa. 

Bình luận

Có lẽ bây giờ mọi thứ còn chưa bắt đầu, nhưng Hân biết, vài năm nữa thôi, sóng gió sẽ tới. Bắt đầu từ việc kinh tế khó khăn, ông Hưng thất nghiệp, cả ngày chỉ biết rượu chè lè nhè, lại sẵn tính vũ phu, cứ say là ông ta lại đập phá đồ, đánh chửi vợ con. Lúc bị đánh bà Cam chỉ biết khóc, nhẫn nhịn chịu đựng từ ngày này qua tháng khác. Anh Bảo Lâm lúc ban đầu vẫn là đứa trẻ biết phấn đấu, nhưng từ khi lên cấp ba, dính vào yêu đương và nghiện chơi điện tử, học hành tụt dốc không phanh. Cuối cùng thì thi trượt Đại học, chỉ có thể học trường trung cấp ở tỉnh. Sau khi ra trường anh ta cũng không biết vươn lên, ăn bám mẹ, tới khi lấy vợ sinh con, vẫn tiếp tục ăn bám mẹ. Ông Hưng có hai đứa con riêng với hai người vợ trước, một trai một gái. Cả hai đều chẳng phải loại tốt lành gì. Khi tuổi xế chiều, sau một cơn đột quỵ, ông Hưng bị liệt nửa người, nằm liệt giường, lúc nào cũng cần người chăm sóc. Cuộc đời vất vả của bà Cam cũng từ đây mà càng khổ sở hơn. Chăm chồng bệnh, chăm con, chăm cháu, một mình bà tất tả ngược xuôi. Tình tiết gần nhất mà Hân nhớ được trước khi gặp nạn, là mảnh đất đang ở này của ông Hưng nằm trong dự án quy hoạch nên được chủ đầu tư đền bù ba mảnh đất to nhỏ khác nhau. Đúng lúc này thì những đứa con riêng của ông bắt đầu dỗ ngon dỗ ngọt để ông chia đất chia tiền cho mình, thậm chí còn tranh nhau đón ông ta về chăm sóc. Thế nhưng tiền và đất vừa tới tay, chúng nó ngay lập tức đẩy ông ra đường, mặc kệ ông ở đấy rồi gọi cho bà Cam đón về mà chăm. Diễn biến tiếp theo như thế nào, Hân không biết, vì sau đó cô đã ở đây rồi. 

Bình luận

Có lẽ bây giờ mọi thứ còn chưa bắt đầu, nhưng Hân biết, vài năm nữa thôi, sóng gió sẽ tới. Bắt đầu từ việc kinh tế khó khăn, ông Hưng thất nghiệp, cả ngày chỉ biết rượu chè lè nhè, lại sẵn tính vũ phu, cứ say là ông ta lại đập phá đồ, đánh chửi vợ con. Lúc bị đánh bà Cam chỉ biết khóc, nhẫn nhịn chịu đựng từ ngày này qua tháng khác. Anh Bảo Lâm lúc ban đầu vẫn là đứa trẻ biết phấn đấu, nhưng từ khi lên cấp ba, dính vào yêu đương và nghiện chơi điện tử, học hành tụt dốc không phanh. Cuối cùng thì thi trượt Đại học, chỉ có thể học trường trung cấp ở tỉnh. Sau khi ra trường anh ta cũng không biết vươn lên, ăn bám mẹ, tới khi lấy vợ sinh con, vẫn tiếp tục ăn bám mẹ. Ông Hưng có hai đứa con riêng với hai người vợ trước, một trai một gái. Cả hai đều chẳng phải loại tốt lành gì. Khi tuổi xế chiều, sau một cơn đột quỵ, ông Hưng bị liệt nửa người, nằm liệt giường, lúc nào cũng cần người chăm sóc. Cuộc đời vất vả của bà Cam cũng từ đây mà càng khổ sở hơn. Chăm chồng bệnh, chăm con, chăm cháu, một mình bà tất tả ngược xuôi. Tình tiết gần nhất mà Hân nhớ được trước khi gặp nạn, là mảnh đất đang ở này của ông Hưng nằm trong dự án quy hoạch nên được chủ đầu tư đền bù ba mảnh đất to nhỏ khác nhau. Đúng lúc này thì những đứa con riêng của ông bắt đầu dỗ ngon dỗ ngọt để ông chia đất chia tiền cho mình, thậm chí còn tranh nhau đón ông ta về chăm sóc. Thế nhưng tiền và đất vừa tới tay, chúng nó ngay lập tức đẩy ông ra đường, mặc kệ ông ở đấy rồi gọi cho bà Cam đón về mà chăm. Diễn biến tiếp theo như thế nào, Hân không biết, vì sau đó cô đã ở đây rồi. 

Bình luận

Bình luận


Truyện tương tự

Bình luận