Chương 2: Nàng sống lại rồi


Phủ Kim An

Bình luận

Phủ Kim An

<br>

Bình luận

<br>

Ánh nắng trong veo hắt vào trong căn phòng. Nữ nhân yêu kiều nằm trên giường khẽ động đậy người, hai mắt nàng từ từ mở ra. Quý Thính ôm đầu cẩn thận ngồi dậy, mơ màng nhìn xung quanh. Đây là đâu, không phải thiên đường sao? Quý Thính nhìn qua một lượt, bất chợt nhận ra khung cảnh quen thuộc trước mặt, đây là phủ Kim An của nàng mà?!

Bình luận

Ánh nắng trong veo hắt vào trong căn phòng. Nữ nhân yêu kiều nằm trên giường khẽ động đậy người, hai mắt nàng từ từ mở ra. Quý Thính ôm đầu cẩn thận ngồi dậy, mơ màng nhìn xung quanh. Đây là đâu, không phải thiên đường sao? Quý Thính nhìn qua một lượt, bất chợt nhận ra khung cảnh quen thuộc trước mặt, đây là phủ Kim An của nàng mà?!

<br>

Bình luận

<br>

Quý Thính giật mình chạy xuống giường, hai mắt mở to nhìn lại một lần nữa, đúng là phủ Kim An. Nàng ngơ ngơ ngác ngác không hiểu chuyện gì, nhanh chóng ổn định tinh thần nhớ lại mọi chuyện.

Bình luận

Quý Thính giật mình chạy xuống giường, hai mắt mở to nhìn lại một lần nữa, đúng là phủ Kim An. Nàng ngơ ngơ ngác ngác không hiểu chuyện gì, nhanh chóng ổn định tinh thần nhớ lại mọi chuyện.

<br>

Bình luận

<br>

"Rõ ràng là đêm qua, Quý An đã xông vào phủ, dùng kiếm giết mình...Sao bây giờ lại...!"

Bình luận

"Rõ ràng là đêm qua, Quý An đã xông vào phủ, dùng kiếm giết mình...Sao bây giờ lại...!"

<br>

Bình luận

<br>

Đang vò đầu bứt tai, Tiểu Thi từ bên ngoài đi vào, tay xách theo một hộp gỗ, nhìn thấy nàng thì nhanh chóng hành lễ:

Bình luận

Đang vò đầu bứt tai, Tiểu Thi từ bên ngoài đi vào, tay xách theo một hộp gỗ, nhìn thấy nàng thì nhanh chóng hành lễ:

<br>

Bình luận

<br>

– Công chúa! Người dậy rồi! Hôm nay tiểu nữ được cho một ít bánh bao chay, tiểu nữ mang về cho người, mau mau ăn cho nóng!

Bình luận

– Công chúa! Người dậy rồi! Hôm nay tiểu nữ được cho một ít bánh bao chay, tiểu nữ mang về cho người, mau mau ăn cho nóng!

<br>

Bình luận

<br>

Quý Thính giật mình quay người lại, nhìn thấy Tiểu Thi thì không khỏi sửng sốt. Nàng không nghĩ ngợi gì mà nhanh chóng đi đến nắm lấy tay Tiểu Thi, giọng điệu vô cùng vội vã hỏi:

Bình luận

Quý Thính giật mình quay người lại, nhìn thấy Tiểu Thi thì không khỏi sửng sốt. Nàng không nghĩ ngợi gì mà nhanh chóng đi đến nắm lấy tay Tiểu Thi, giọng điệu vô cùng vội vã hỏi:

<br>

Bình luận

<br>

– Tiểu Thi, sao lại thế này? Bây giờ là mấy giờ rồi??

Bình luận

– Tiểu Thi, sao lại thế này? Bây giờ là mấy giờ rồi??

<br>

Bình luận

<br>

– Công chúa, người sao thế? Đến bây giờ chắc cũng phải...là giờ Mão!

Bình luận

– Công chúa, người sao thế? Đến bây giờ chắc cũng phải...là giờ Mão!

<br>

Bình luận

<br>

Quý Thính đã ngờ ngợ ra sự việc, nàng khẽ đưa mắt nhìn mấy chiếc bánh bao đặt trên bàn, cuối cùng thì nàng cũng nhận ra, nàng sống lại rồi!! Ông trời đã nghe được lời của nàng, nàng được sống lại rồi!! Quý Thính nghĩ đến đây, bất giác cười lên một tiếng. Nếu đã sống lại rồi, nàng nhất định không thể để cơ hội vụt mất. Kiếp này, nàng nhất định phải đòi lại được tất cả những gì Đại Quốc đã nợ nàng!

Bình luận

Quý Thính đã ngờ ngợ ra sự việc, nàng khẽ đưa mắt nhìn mấy chiếc bánh bao đặt trên bàn, cuối cùng thì nàng cũng nhận ra, nàng sống lại rồi!! Ông trời đã nghe được lời của nàng, nàng được sống lại rồi!! Quý Thính nghĩ đến đây, bất giác cười lên một tiếng. Nếu đã sống lại rồi, nàng nhất định không thể để cơ hội vụt mất. Kiếp này, nàng nhất định phải đòi lại được tất cả những gì Đại Quốc đã nợ nàng!

<br>

Bình luận

<br>

Quý Thính ngồi xuống ghế, cẩn thận cầm lấy chiếc bánh bao, cho lên miệng cắn một miếng. Nàng vừa ăn vừa từ từ hồi tưởng lại kiếp trước.

Bình luận

Quý Thính ngồi xuống ghế, cẩn thận cầm lấy chiếc bánh bao, cho lên miệng cắn một miếng. Nàng vừa ăn vừa từ từ hồi tưởng lại kiếp trước.

<br>

Bình luận

<br>

Quý Thính là Trưởng Công chúa của Đại Quốc. Khi mới sinh ra, nàng được phụ hoàng và mẫu hậu yêu thương hết mực, một lòng che chở và bảo vệ, trở thành Trưởng Công chúa cao quý, quyền lực trên vạn người. Cứ nghĩ nàng sẽ mãi mãi được hưởng hạnh phúc, nhưng đến năm mười tuổi, phụ hoàng của nàng là Hoàng đế Chu Đạo dẫn về một nữ nhân, phong cho nữ nhân đó chức vị Quý phi, ban cho một chữ Thuần.

Bình luận

Quý Thính là Trưởng Công chúa của Đại Quốc. Khi mới sinh ra, nàng được phụ hoàng và mẫu hậu yêu thương hết mực, một lòng che chở và bảo vệ, trở thành Trưởng Công chúa cao quý, quyền lực trên vạn người. Cứ nghĩ nàng sẽ mãi mãi được hưởng hạnh phúc, nhưng đến năm mười tuổi, phụ hoàng của nàng là Hoàng đế Chu Đạo dẫn về một nữ nhân, phong cho nữ nhân đó chức vị Quý phi, ban cho một chữ Thuần.

<br>

Bình luận

<br>

Thuần Quý phi nhận được sủng ái của Hoàng đế, bắt đầu ghen ghét đố kị với mẫu hậu nàng, thèm khát ngôi vị Hoàng hậu dưới một người trên vạn người kia. Sau đó, bà ta bày mưu tính kế hãm hại Đương kim Hoàng hậu, đổ cho mẫu hậu nàng tội dan díu với nam nhân khác. Hoàng đế lúc đó bị sắc đẹp và thủ đoạn của Thuần quý phi che mờ mắt, nghe theo lời bà ta phế đi ngôi vị Hoàng hậu, đẩy mẫu hậu nàng vào lãnh cung. Mẫu hậu nàng vì không chịu nổi mà treo cổ tự vẫn.

Bình luận

Thuần Quý phi nhận được sủng ái của Hoàng đế, bắt đầu ghen ghét đố kị với mẫu hậu nàng, thèm khát ngôi vị Hoàng hậu dưới một người trên vạn người kia. Sau đó, bà ta bày mưu tính kế hãm hại Đương kim Hoàng hậu, đổ cho mẫu hậu nàng tội dan díu với nam nhân khác. Hoàng đế lúc đó bị sắc đẹp và thủ đoạn của Thuần quý phi che mờ mắt, nghe theo lời bà ta phế đi ngôi vị Hoàng hậu, đẩy mẫu hậu nàng vào lãnh cung. Mẫu hậu nàng vì không chịu nổi mà treo cổ tự vẫn.

<br>

Bình luận

<br>

Từ khi mẫu hậu mất, Quý Thính bị phụ hoàng ghét bỏ, rẻ rúng. Ngài ban cho nàng Phủ An Kim cách xa tẩm điện hàng dặm, mặc cho nàng van xin cũng không để tâm, dứt khoát phất tay áo mà bỏ đi. Từ ngày hôm đó, Quý Thính bắt đầu sống những tháng ngày khổ sở trong phủ Kim An. Nàng bị kẻ dưới khinh thường, chửi rủa, nói nàng là một phế nhân, không xứng với danh Trưởng công chúa, bọn họ nói nàng giống hệt như mẫu hậu, đều là nữ nhân hoạ quốc, chẳng mấy chốc sẽ chết dần chết mòn trong phủ. Quý Thính bị người trên dẫm đạp, hành hạ đủ đường, mùa hè không đủ cơm ăn, mùa đông không đủ áo mặc, ốm không có thuốc, đau không được chữa, nàng không có ai để dựa vào, chỉ có Tiểu Thi vẫn luôn ở bên cạnh giúp đỡ, chăm sóc cho nàng bất kể ngày đêm, ơn nghĩa của Tiểu Thi, nàng từ lâu đã ghi nhớ trong lòng.

Bình luận

Từ khi mẫu hậu mất, Quý Thính bị phụ hoàng ghét bỏ, rẻ rúng. Ngài ban cho nàng Phủ An Kim cách xa tẩm điện hàng dặm, mặc cho nàng van xin cũng không để tâm, dứt khoát phất tay áo mà bỏ đi. Từ ngày hôm đó, Quý Thính bắt đầu sống những tháng ngày khổ sở trong phủ Kim An. Nàng bị kẻ dưới khinh thường, chửi rủa, nói nàng là một phế nhân, không xứng với danh Trưởng công chúa, bọn họ nói nàng giống hệt như mẫu hậu, đều là nữ nhân hoạ quốc, chẳng mấy chốc sẽ chết dần chết mòn trong phủ. Quý Thính bị người trên dẫm đạp, hành hạ đủ đường, mùa hè không đủ cơm ăn, mùa đông không đủ áo mặc, ốm không có thuốc, đau không được chữa, nàng không có ai để dựa vào, chỉ có Tiểu Thi vẫn luôn ở bên cạnh giúp đỡ, chăm sóc cho nàng bất kể ngày đêm, ơn nghĩa của Tiểu Thi, nàng từ lâu đã ghi nhớ trong lòng.

<br>

Bình luận

<br>

Năm nàng tròn mười tám tuổi, Đại Quốc lâm vào đại nạn. Hoàng đế Chu Đạo lộ ra bản chất phế nhân, cả ngày chỉ ăn chơi sa đọa, chìm đắm trong rượu chè cờ bạc, ham mê tửu sắc. Thuần Quý Phi bấy giờ là đã Hoàng hậu, nắm giữ trong tay quyền lực, bà ta tâm địa độc ác, giết người không ghê tay, bất kỳ thủ đoạn nào cũng có thể nghĩ ra được. Bách tính Đại Quốc lâm vào khổ sở, ngày ngày kêu than. Rất nhiều thế lực đã nhòm ngó Đại Quốc từ lâu, việc Đại Quốc rơi vào tay Thái tử của nước Đại Vượng là hoàn toàn dễ hiểu, không gì có thể chối cãi được.

Bình luận

Năm nàng tròn mười tám tuổi, Đại Quốc lâm vào đại nạn. Hoàng đế Chu Đạo lộ ra bản chất phế nhân, cả ngày chỉ ăn chơi sa đọa, chìm đắm trong rượu chè cờ bạc, ham mê tửu sắc. Thuần Quý Phi bấy giờ là đã Hoàng hậu, nắm giữ trong tay quyền lực, bà ta tâm địa độc ác, giết người không ghê tay, bất kỳ thủ đoạn nào cũng có thể nghĩ ra được. Bách tính Đại Quốc lâm vào khổ sở, ngày ngày kêu than. Rất nhiều thế lực đã nhòm ngó Đại Quốc từ lâu, việc Đại Quốc rơi vào tay Thái tử của nước Đại Vượng là hoàn toàn dễ hiểu, không gì có thể chối cãi được.

<br>

Bình luận

<br>

Quý Thính nghĩ đến đây, khẽ thở dài một tiếng. Đại Quốc bao đời vững mạnh, cuối cùng cũng sẽ bị hủy diệt dưới tay Chu Đạo. Nàng đưa tay định lấy thêm cái bánh bao nữa, bỗng giật mình nhớ ra điều gì đó...

Bình luận

Quý Thính nghĩ đến đây, khẽ thở dài một tiếng. Đại Quốc bao đời vững mạnh, cuối cùng cũng sẽ bị hủy diệt dưới tay Chu Đạo. Nàng đưa tay định lấy thêm cái bánh bao nữa, bỗng giật mình nhớ ra điều gì đó...

<br>

Bình luận

<br>

"Bánh bao? Kiếp trước Tiểu Thi cũng mang bánh bao đến, đêm ngày hôm đó quân Đại Vượng tiến vào phủ...Chẳng lẽ..."

Bình luận

"Bánh bao? Kiếp trước Tiểu Thi cũng mang bánh bao đến, đêm ngày hôm đó quân Đại Vượng tiến vào phủ...Chẳng lẽ..."

<br>

Bình luận

<br>

Quý Thính run rẩy rụt tay lại, nàng đứng bật dậy, cau mày nhìn về phía trước, sau đó gọi Tiểu Thi đến, cả hai cùng đến Chính Tâm Điện. Tiểu Thi không hiểu chuyện gì, bỗng nhiên phải đi theo nàng đến nơi đó, cảm thấy vô cùng khó hiểu, nhưng cũng không dám ngăn cản. Tiểu Thi cảm thấy, từ lúc tỉnh dậy, Trưởng công chúa của mình có gì đó rất khác, không còn dáng vẻ ngây ngô yếu đuối như ngày xưa, trong ánh mắt nàng đã ánh lên sự mạnh mẽ, kiên định. Tiểu Thi từng bước theo sau nàng, miệng khẽ mỉm cười. Quý Thính nhận ra được tâm trạng khác lạ của Tiểu Thi, nhưng tuyệt nhiên không nói gì.

Bình luận

Quý Thính run rẩy rụt tay lại, nàng đứng bật dậy, cau mày nhìn về phía trước, sau đó gọi Tiểu Thi đến, cả hai cùng đến Chính Tâm Điện. Tiểu Thi không hiểu chuyện gì, bỗng nhiên phải đi theo nàng đến nơi đó, cảm thấy vô cùng khó hiểu, nhưng cũng không dám ngăn cản. Tiểu Thi cảm thấy, từ lúc tỉnh dậy, Trưởng công chúa của mình có gì đó rất khác, không còn dáng vẻ ngây ngô yếu đuối như ngày xưa, trong ánh mắt nàng đã ánh lên sự mạnh mẽ, kiên định. Tiểu Thi từng bước theo sau nàng, miệng khẽ mỉm cười. Quý Thính nhận ra được tâm trạng khác lạ của Tiểu Thi, nhưng tuyệt nhiên không nói gì.

<br>

Bình luận

<br>

Trên đường đi đến Chính Tâm Điện, nàng cảm thấy khung cảnh thật khác lạ. Cũng phải thôi, trước kia nàng sợ hãi, đâu có dám ra khỏi phủ Kim An, hoàn toàn không biết gì về bên ngoài. Quý Thính khẽ nheo mắt, nhìn về con đường phía trước.

Bình luận

Trên đường đi đến Chính Tâm Điện, nàng cảm thấy khung cảnh thật khác lạ. Cũng phải thôi, trước kia nàng sợ hãi, đâu có dám ra khỏi phủ Kim An, hoàn toàn không biết gì về bên ngoài. Quý Thính khẽ nheo mắt, nhìn về con đường phía trước.

<br>

Bình luận

<br>

"Phụ hoàng, kiếp này ta nể tình ngài là phụ hoàng ta, cho ngài một cơ hội làm lại cuộc đời. Nếu ngài không năm được, chỉ có thể trách ngài là phế nhân!"

Bình luận

"Phụ hoàng, kiếp này ta nể tình ngài là phụ hoàng ta, cho ngài một cơ hội làm lại cuộc đời. Nếu ngài không năm được, chỉ có thể trách ngài là phế nhân!"

<br>

Bình luận

<br>

Nghĩ rồi, bước chân của Quý Thính ngày càng nhanh hơn.

Bình luận

Nghĩ rồi, bước chân của Quý Thính ngày càng nhanh hơn.


Truyện tương tự

Bình luận