• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:21:46 AM
  • 0
  • 0

Chương 19


Hôm nay là một buổi sáng bình thường như bao buổi sáng khác, Edward và Edwin cùng ngồi ăn sáng trên bàn ăn. Hippocrates nằm bên chân Edward thưởng thức món ăn yêu thích của nó trong đĩa. Khung cảnh im lặng không có một tiếng động nào ngoài những tiếng dao nĩa va chạm lẫn nhau và tiếng nhai nhỏ nhẹ của Hippocrates. Edwin đã quen với sự im lặng tuyệt đối của đối tượng hẹn hò trong bữa ăn nên cũng không cảm thấy quá ngột ngạt, thậm chí còn có tâm trạng vừa ăn vừa nhìn ngắm cậu từ đầu tới cuối, bắt trọn từng biểu cảm dù nhỏ nhất.

Bình luận

Hôm nay là một buổi sáng bình thường như bao buổi sáng khác, Edward và Edwin cùng ngồi ăn sáng trên bàn ăn. Hippocrates nằm bên chân Edward thưởng thức món ăn yêu thích của nó trong đĩa. Khung cảnh im lặng không có một tiếng động nào ngoài những tiếng dao nĩa va chạm lẫn nhau và tiếng nhai nhỏ nhẹ của Hippocrates. Edwin đã quen với sự im lặng tuyệt đối của đối tượng hẹn hò trong bữa ăn nên cũng không cảm thấy quá ngột ngạt, thậm chí còn có tâm trạng vừa ăn vừa nhìn ngắm cậu từ đầu tới cuối, bắt trọn từng biểu cảm dù nhỏ nhất.

Bình luận

Sau khi dùng bữa, rửa dọn, xem thời sự, Edwin lại như thường lệ chấp nhận đi muộn hơn năm phút để chở Edward đến cục cảnh sát. Xe vừa dừng ở vỉa hè, Edward tháo dây an toàn, bước xuống lòng đường. Cậu đi sang bên phía Edwin, gõ vào cửa sổ, mỉm cười:

Bình luận

Sau khi dùng bữa, rửa dọn, xem thời sự, Edwin lại như thường lệ chấp nhận đi muộn hơn năm phút để chở Edward đến cục cảnh sát. Xe vừa dừng ở vỉa hè, Edward tháo dây an toàn, bước xuống lòng đường. Cậu đi sang bên phía Edwin, gõ vào cửa sổ, mỉm cười:

Bình luận

“Đi làm vui vẻ nhé, Edwin.”

Bình luận

“Đi làm vui vẻ nhé, Edwin.”

Bình luận

“Cảm ơn em, em cũng vậy.” Edwin đáp lại, đồng thời cầm lấy bàn tay đang chống vào cửa sổ của Edward lên hôn một cái.

Bình luận

“Cảm ơn em, em cũng vậy.” Edwin đáp lại, đồng thời cầm lấy bàn tay đang chống vào cửa sổ của Edward lên hôn một cái.

Bình luận

Hành động này của Edwin khiến Edward đỏ ửng mặt, nhưng cậu không nhanh chóng rút tay về. Trái lại, Edward cố ý lấy giọng dằn dỗi nói với Edwin:

Bình luận

Hành động này của Edwin khiến Edward đỏ ửng mặt, nhưng cậu không nhanh chóng rút tay về. Trái lại, Edward cố ý lấy giọng dằn dỗi nói với Edwin:

Bình luận

“Anh có làm gì thì ít nhất hãy nói trước một tiếng được không? Đột ngột như vậy..”

Bình luận

“Anh có làm gì thì ít nhất hãy nói trước một tiếng được không? Đột ngột như vậy..”

Bình luận

“Được rồi, đã rút kinh nghiệm, sau này anh sẽ không như vậy nữa.” Edwin mỉm cười trêu chọc cậu, sau đó thả bàn tay trắng trẻo thon dài của Edward ra, “À, đến giờ làm của em rồi, em mau đi đi.”

Bình luận

“Được rồi, đã rút kinh nghiệm, sau này anh sẽ không như vậy nữa.” Edwin mỉm cười trêu chọc cậu, sau đó thả bàn tay trắng trẻo thon dài của Edward ra, “À, đến giờ làm của em rồi, em mau đi đi.”

Bình luận

“Vâng, anh cũng nên đến công ty đi, sắp muộn rồi.” Edward đứng trên vỉa hè vẫy vẫy tay với Edwin. Cho đến khi chiếc xe của Edwin đi khuất, cậu vẫn còn cảm nhận được sự ấm áp ở bàn tay được Edwin nắm. Ngẩn ngơ một vài giây, cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần, xoay người hiên ngang bước vào toà nhà cục cảnh sát.

Bình luận

“Vâng, anh cũng nên đến công ty đi, sắp muộn rồi.” Edward đứng trên vỉa hè vẫy vẫy tay với Edwin. Cho đến khi chiếc xe của Edwin đi khuất, cậu vẫn còn cảm nhận được sự ấm áp ở bàn tay được Edwin nắm. Ngẩn ngơ một vài giây, cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần, xoay người hiên ngang bước vào toà nhà cục cảnh sát.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

Edwin hầu như ngày nào cũng đúng giờ dừng xe ở trước cổng lớn của cục cảnh sát chờ đón Edward lúc năm giờ rưỡi chiều. Tất nhiên anh không phải đợi lâu, cùng lắm là mười phút, bóng dáng cao gầy mảnh dẻ của Edward đã xuất hiện trên bậc tam cấp, nửa phút sau, anh đã nghe thấy tiếng cậu gõ nhẹ cửa sổ xe.

Bình luận

Edwin hầu như ngày nào cũng đúng giờ dừng xe ở trước cổng lớn của cục cảnh sát chờ đón Edward lúc năm giờ rưỡi chiều. Tất nhiên anh không phải đợi lâu, cùng lắm là mười phút, bóng dáng cao gầy mảnh dẻ của Edward đã xuất hiện trên bậc tam cấp, nửa phút sau, anh đã nghe thấy tiếng cậu gõ nhẹ cửa sổ xe.

Bình luận

Cửa kính được hạ xuống, Edward ló đầu vào, tươi cười với anh:

Bình luận

Cửa kính được hạ xuống, Edward ló đầu vào, tươi cười với anh:

Bình luận

“Edwin, anh chờ lâu không?”

Bình luận

“Edwin, anh chờ lâu không?”

Bình luận

“Không lâu lắm, em vào đi.” Anh nhanh chóng ra mở cửa cho cậu

Bình luận

“Không lâu lắm, em vào đi.” Anh nhanh chóng ra mở cửa cho cậu

Bình luận

Ở trên xe, Edward đã nhanh chóng thắt dây an toàn, quăng chiếc ba lô ra ghế sau, yên vị ở chỗ ngồi của mình. Quay sang nhìn kĩ Edwin, cậu hơi ngạc nhiên:

Bình luận

Ở trên xe, Edward đã nhanh chóng thắt dây an toàn, quăng chiếc ba lô ra ghế sau, yên vị ở chỗ ngồi của mình. Quay sang nhìn kĩ Edwin, cậu hơi ngạc nhiên:

Bình luận

“Này, Edwin, sao anh lại mặc lễ phục? Hôm nay phải đi dự tiệc gì sao?”

Bình luận

“Này, Edwin, sao anh lại mặc lễ phục? Hôm nay phải đi dự tiệc gì sao?”

Bình luận

“Đúng rồi, tiệc mừng sinh nhật của đối tác lâu năm. Hồi anh còn khởi nghiệp, ông ấy giúp đỡ anh khá nhiều, nên bây giờ cũng coi như là có quan hệ thân thiết.” Edwin trìu mến nhìn Edward, “Sinh nhật 50 tuổi của bạn bè chẳng lẽ lại không đến.

Bình luận

“Đúng rồi, tiệc mừng sinh nhật của đối tác lâu năm. Hồi anh còn khởi nghiệp, ông ấy giúp đỡ anh khá nhiều, nên bây giờ cũng coi như là có quan hệ thân thiết.” Edwin trìu mến nhìn Edward, “Sinh nhật 50 tuổi của bạn bè chẳng lẽ lại không đến.

Bình luận

“Vậy anh không ăn cơm tối ở nhà à?” Edward nhìn anh với vẻ mặt bình thản, nhưng trong lòng hơi hụt hẫng.

Bình luận

“Vậy anh không ăn cơm tối ở nhà à?” Edward nhìn anh với vẻ mặt bình thản, nhưng trong lòng hơi hụt hẫng.

Bình luận

“Ừ, anh xin lỗi. Hôm nay anh sẽ về hơi muộn một chút, em đừng chờ cơm, mà nếu muộn quá đối với em thì cứ đi ngủ trước đi, anh về nhà sẽ tự tắm giặt.” Edwin cảm nhận được sự hụt hẫng của Edward, trong lòng vui như mở cờ, thế nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thản, dịu dàng dặn dò Edward.

Bình luận

“Ừ, anh xin lỗi. Hôm nay anh sẽ về hơi muộn một chút, em đừng chờ cơm, mà nếu muộn quá đối với em thì cứ đi ngủ trước đi, anh về nhà sẽ tự tắm giặt.” Edwin cảm nhận được sự hụt hẫng của Edward, trong lòng vui như mở cờ, thế nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thản, dịu dàng dặn dò Edward.

Bình luận

“Vâng. Vậy anh chở em qua siêu thị trước, em đi mua ít thực phẩm, tủ lạnh nhà mình hết rau rồi.”

Bình luận

“Vâng. Vậy anh chở em qua siêu thị trước, em đi mua ít thực phẩm, tủ lạnh nhà mình hết rau rồi.”

Bình luận

“Anh biết rồi, mà búp bê nhỏ này, em mua nhiều cà rốt một chút nhé.” Edwin tiện thể nhờ cậu mua thêm loại nguyên liệu yêu thích, rồi như sực nhớ ra điều gì, anh hỏi Edward, “Phải rồi búp bê nhỏ à, bọn họ có sắp xếp được chỗ ở nào giúp em chưa?”

Bình luận

“Anh biết rồi, mà búp bê nhỏ này, em mua nhiều cà rốt một chút nhé.” Edwin tiện thể nhờ cậu mua thêm loại nguyên liệu yêu thích, rồi như sực nhớ ra điều gì, anh hỏi Edward, “Phải rồi búp bê nhỏ à, bọn họ có sắp xếp được chỗ ở nào giúp em chưa?”

Bình luận

Edward khựng lại, đây là chủ đề cậu vẫn luôn luôn né tránh khi nhắc đến. Quãng thời gian ở nhà Edwin khiến cậu chần chừ không muốn rời đi, tựa như người nằm trong chăn ngày đông lạnh giá không muốn rời khỏi giường êm nệm ấm. Cậu ngập ngừng tìm một cái lí do để nói với Edwin:

Bình luận

Edward khựng lại, đây là chủ đề cậu vẫn luôn luôn né tránh khi nhắc đến. Quãng thời gian ở nhà Edwin khiến cậu chần chừ không muốn rời đi, tựa như người nằm trong chăn ngày đông lạnh giá không muốn rời khỏi giường êm nệm ấm. Cậu ngập ngừng tìm một cái lí do để nói với Edwin:

Bình luận

“Chưa tìm được anh à, bây giờ tìm một chỗ ở hơi khó. E là một thời gian tới em vẫn phải ở nhờ nhà anh rồi.”

Bình luận

“Chưa tìm được anh à, bây giờ tìm một chỗ ở hơi khó. E là một thời gian tới em vẫn phải ở nhờ nhà anh rồi.”

Bình luận

Edwin im lặng nhìn cậu, anh có cảm giác Edward đang che giấu điều gì đó nhưng anh không muốn vạch trần. Anh thả nhẹ giọng nói:

Bình luận

Edwin im lặng nhìn cậu, anh có cảm giác Edward đang che giấu điều gì đó nhưng anh không muốn vạch trần. Anh thả nhẹ giọng nói:

Bình luận

“Em ở lại cũng không sao cả, anh đã nói từ trước là luôn sẵn sàng rồi mà. Hơn nữa thói quen sống của em hợp với anh lắm, nấu ăn cũng ngon nữa. Em ở lại thì người được hời là anh mới đúng.”

Bình luận

“Em ở lại cũng không sao cả, anh đã nói từ trước là luôn sẵn sàng rồi mà. Hơn nữa thói quen sống của em hợp với anh lắm, nấu ăn cũng ngon nữa. Em ở lại thì người được hời là anh mới đúng.”

Bình luận

Thật là trùng hợp, nếu Edward không muốn rời đi, thì tương tự Edwin cũng quyến luyến sự hiện diện của cậu trong nhà anh. Nhiều ngày gần đây Edward hay lảng tránh không nhắc tới chuyện tìm nhà khiến anh ngầm suy nghĩ rất nhiều, có phải chúng ta đều giống nhau, đều cảm thấy quen thuộc với đối phương đến mức vì vậy mà thay đổi cả lối sống, vì vậy mà cố gắng thích nghi. Cho đến khi cuộc sống đan xen của chúng ta đã chính thức vào guồng rồi mới nhận ra là bản thân không dứt ra nổi.

Bình luận

Thật là trùng hợp, nếu Edward không muốn rời đi, thì tương tự Edwin cũng quyến luyến sự hiện diện của cậu trong nhà anh. Nhiều ngày gần đây Edward hay lảng tránh không nhắc tới chuyện tìm nhà khiến anh ngầm suy nghĩ rất nhiều, có phải chúng ta đều giống nhau, đều cảm thấy quen thuộc với đối phương đến mức vì vậy mà thay đổi cả lối sống, vì vậy mà cố gắng thích nghi. Cho đến khi cuộc sống đan xen của chúng ta đã chính thức vào guồng rồi mới nhận ra là bản thân không dứt ra nổi.

Bình luận

Edwin là người rất nhạy cảm, anh có thể cảm nhận được sự thay đổi từ một người. Khi nãy, anh nhận ra Edward đang giấu mình điều gì đó trong chuyện tìm nhà, sự việc này khiến cho anh cảm thấy hi vọng. Xe đã dừng trước cổng siêu thị, Edward chào anh, sau đó bước xuống. Ngập ngừng một chút, Edwin gọi với theo:

Bình luận

Edwin là người rất nhạy cảm, anh có thể cảm nhận được sự thay đổi từ một người. Khi nãy, anh nhận ra Edward đang giấu mình điều gì đó trong chuyện tìm nhà, sự việc này khiến cho anh cảm thấy hi vọng. Xe đã dừng trước cổng siêu thị, Edward chào anh, sau đó bước xuống. Ngập ngừng một chút, Edwin gọi với theo:

Bình luận

“Edward à, khi về nhà rồi chúng ta có thể nói chuyện không?”

Bình luận

“Edward à, khi về nhà rồi chúng ta có thể nói chuyện không?”

Bình luận

“Được chứ.” Edward quay đầu trả lời, trong lòng cậu dấy lên cảm giác tò mò, anh ấy có chuyện gì thế nhỉ?

Bình luận

“Được chứ.” Edward quay đầu trả lời, trong lòng cậu dấy lên cảm giác tò mò, anh ấy có chuyện gì thế nhỉ?

Bình luận

Thả Edward ở siêu thị rồi, Edwin lái xe đến một khu biệt thự rộng lớn. Anh cho xe đỗ vào tầng hầm rồi bước vào căn biệt thự to đùng.

Bình luận

Thả Edward ở siêu thị rồi, Edwin lái xe đến một khu biệt thự rộng lớn. Anh cho xe đỗ vào tầng hầm rồi bước vào căn biệt thự to đùng.

Bình luận

Đối tác của anh, cũng là chủ nhà đang đứng chào hỏi khách khứa, ông nhìn thấy Edwin thì vẫy tay:

Bình luận

Đối tác của anh, cũng là chủ nhà đang đứng chào hỏi khách khứa, ông nhìn thấy Edwin thì vẫy tay:

Bình luận

“Cháu đến rồi à? Mau vào đây, chú đợi cháu nãy giờ.”

Bình luận

“Cháu đến rồi à? Mau vào đây, chú đợi cháu nãy giờ.”

Bình luận

“Chào chú ạ. Chúc chú sinh nhật vui vẻ, làm ăn thuận lợi, sống lâu hưởng thọ nhé, chú George!” Edwin cũng nghiêng đầu cười với ông ta.

Bình luận

“Chào chú ạ. Chúc chú sinh nhật vui vẻ, làm ăn thuận lợi, sống lâu hưởng thọ nhé, chú George!” Edwin cũng nghiêng đầu cười với ông ta.

Bình luận

George Connors cười đến là vui vẻ, ông vỗ vai Edwin:

Bình luận

George Connors cười đến là vui vẻ, ông vỗ vai Edwin:

Bình luận

“Được rồi, cảm ơn cháu. Chắc bây giờ cháu cũng đói rồi nhỉ. Chúng ta vào tiệc chứ?”

Bình luận

“Được rồi, cảm ơn cháu. Chắc bây giờ cháu cũng đói rồi nhỉ. Chúng ta vào tiệc chứ?”

Bình luận

“Vâng.”

Bình luận

“Vâng.”

Bình luận

Tiệc sinh nhật nhà Watson thể hiện rất rõ gu thẩm mỹ của chủ nhà. Các bàn ăn và trang trí trên nội thất được bày biện đơn giản mà sang trọng, vừa thể hiện sự giàu có của gia chủ vừa tránh sự kệch cỡm, thô tục. Tiệc được bày theo kiểu buffet đứng, khách có thể ngồi tại bàn hoặc ra khỏi chỗ lấy thức ăn, nói chuyện.

Bình luận

Tiệc sinh nhật nhà Watson thể hiện rất rõ gu thẩm mỹ của chủ nhà. Các bàn ăn và trang trí trên nội thất được bày biện đơn giản mà sang trọng, vừa thể hiện sự giàu có của gia chủ vừa tránh sự kệch cỡm, thô tục. Tiệc được bày theo kiểu buffet đứng, khách có thể ngồi tại bàn hoặc ra khỏi chỗ lấy thức ăn, nói chuyện.

Bình luận

Edwin cầm một chiếc đĩa, gắp một ít thức ăn khai vị, vừa ăn vừa nói chuyện với một khách mời trong tiếng nhạc dập dìu đến từ dàn nhạc được thuê riêng đang chơi nhạc ở gần góc phòng.

Bình luận

Edwin cầm một chiếc đĩa, gắp một ít thức ăn khai vị, vừa ăn vừa nói chuyện với một khách mời trong tiếng nhạc dập dìu đến từ dàn nhạc được thuê riêng đang chơi nhạc ở gần góc phòng.

Bình luận

Buổi tiệc mở đầu suôn sẻ, không khí hài hoà, đột nhiên, ánh đèn tường vụt tắt. Khách khứa bị bất ngờ chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra. Giữa lúc tiếng la ó sắp vang lên, thì cánh cửa vào sảnh vụt sáng: chiếc bánh ga tô lớn trang trí tỉ mỉ và tinh tế được đẩy vào.

Bình luận

Buổi tiệc mở đầu suôn sẻ, không khí hài hoà, đột nhiên, ánh đèn tường vụt tắt. Khách khứa bị bất ngờ chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra. Giữa lúc tiếng la ó sắp vang lên, thì cánh cửa vào sảnh vụt sáng: chiếc bánh ga tô lớn trang trí tỉ mỉ và tinh tế được đẩy vào.

Bình luận

Khi chiếc bánh được đẩy đến giữa hội trường, đèn sáng trở lại, chủ nhân bữa tiệc giơ cao ly rượu:

Bình luận

Khi chiếc bánh được đẩy đến giữa hội trường, đèn sáng trở lại, chủ nhân bữa tiệc giơ cao ly rượu:

Bình luận

“Xin lỗi vì đã làm cho mọi người bất ngờ. Nhân đây, xin các vị cùng tôi nâng cốc, coi như cảm ơn sự hiện diện của quý vị ở sinh nhật thứ năm mươi của tôi!”

Bình luận

“Xin lỗi vì đã làm cho mọi người bất ngờ. Nhân đây, xin các vị cùng tôi nâng cốc, coi như cảm ơn sự hiện diện của quý vị ở sinh nhật thứ năm mươi của tôi!”

Bình luận

Khách khứa trong sảnh tiệc đã lấy lại được tinh thần sau cú bất ngờ của chủ tiệc liền nâng cốc rượu chúc mừng. Không khí nhất thời trở nên hào hứng vui vẻ. Dàn nhạc chơi một bài hát chúc mừng sinh nhật còn ông Connors cho người đốt nến. Sau đó, cũng chính tay ông cầm dao cắt bánh trong sự hân hoan vui mừng của gia đình và bạn bè.

Bình luận

Khách khứa trong sảnh tiệc đã lấy lại được tinh thần sau cú bất ngờ của chủ tiệc liền nâng cốc rượu chúc mừng. Không khí nhất thời trở nên hào hứng vui vẻ. Dàn nhạc chơi một bài hát chúc mừng sinh nhật còn ông Connors cho người đốt nến. Sau đó, cũng chính tay ông cầm dao cắt bánh trong sự hân hoan vui mừng của gia đình và bạn bè.

Bình luận

Sau khi những bàn ăn được dọn đi, buổi tiệc khiêu vũ bắt đầu. Một cô gái ăn vận sang trọng đến bên Edwin, ngỏ lời:

Bình luận

Sau khi những bàn ăn được dọn đi, buổi tiệc khiêu vũ bắt đầu. Một cô gái ăn vận sang trọng đến bên Edwin, ngỏ lời:

Bình luận

“Tôi có thể có được cái vinh hạnh khiêu vũ cùng ngài không, ngài Holmes.”

Bình luận

“Tôi có thể có được cái vinh hạnh khiêu vũ cùng ngài không, ngài Holmes.”

Bình luận

“Xin thứ lỗi, thưa cô, tôi không biết nhảy. Nếu nhảy cùng tôi sẽ giẫm vào chân quý cô đâymất” Edwin từ chối. Anh không biết nhảy là nói dối, nhưng quả thật là anh không ham thích việc khiêu vũ cho lắm.

Bình luận

“Xin thứ lỗi, thưa cô, tôi không biết nhảy. Nếu nhảy cùng tôi sẽ giẫm vào chân quý cô đâymất” Edwin từ chối. Anh không biết nhảy là nói dối, nhưng quả thật là anh không ham thích việc khiêu vũ cho lắm.

Bình luận

“Ồ, là vậy à. Vậy tôi nghĩ ngài sẽ thích đi dạo ở ngoài vườn hơn, chú tôi vừa trồng mấy giàn hoa rất thơm.” Cô gái không hề tỏ ra bất mãn với Edwin.

Bình luận

“Ồ, là vậy à. Vậy tôi nghĩ ngài sẽ thích đi dạo ở ngoài vườn hơn, chú tôi vừa trồng mấy giàn hoa rất thơm.” Cô gái không hề tỏ ra bất mãn với Edwin.

Bình luận

“Cảm ơn đề nghị của quý cô.” Edwin mỉm cười gật đầu.

Bình luận

“Cảm ơn đề nghị của quý cô.” Edwin mỉm cười gật đầu.

Bình luận

Từ xa, vang lên tiếng gọi của ông Watson, cô gái mời Edwin nhanh nhảu trả lời "vâng", sau đó quay lại nói với anh:

Bình luận

Từ xa, vang lên tiếng gọi của ông Watson, cô gái mời Edwin nhanh nhảu trả lời "vâng", sau đó quay lại nói với anh:

Bình luận

“Chú tôi gọi rồi, tôi xin phép nhé.”

Bình luận

“Chú tôi gọi rồi, tôi xin phép nhé.”

Bình luận

“Cô cứ tự nhiên.”

Bình luận

“Cô cứ tự nhiên.”

Bình luận

Edwin bước ra vườn. Trong vườn cũng có vài vị khách không thích khiêu vũ đang hóng gió, nói chuyện xã giao. Edwin bước đi bên cạnh những lẵng hoa, thầm nghĩ "Edward chắc chắn sẽ rất thích chúng cho xem."

Bình luận

Edwin bước ra vườn. Trong vườn cũng có vài vị khách không thích khiêu vũ đang hóng gió, nói chuyện xã giao. Edwin bước đi bên cạnh những lẵng hoa, thầm nghĩ "Edward chắc chắn sẽ rất thích chúng cho xem."

Bình luận

Anh đang ngẩn ngơ nhớ về giai nhân trong lòng, thì một tiếng gọi "Anh Edwin" thật to khiến anh chú ý. Edwin quay người lại, tiếng gọi phát ra từ một cậu thanh niên trẻ tuổi. Anh biết cậu ta, đó là con trai ông George Connors - Lucas Connors.

Bình luận

Anh đang ngẩn ngơ nhớ về giai nhân trong lòng, thì một tiếng gọi "Anh Edwin" thật to khiến anh chú ý. Edwin quay người lại, tiếng gọi phát ra từ một cậu thanh niên trẻ tuổi. Anh biết cậu ta, đó là con trai ông George Connors - Lucas Connors.

Bình luận

Lucas tiến đến gần Edwin, cười hì hì, cậu cất giọng hỏi anh:

Bình luận

Lucas tiến đến gần Edwin, cười hì hì, cậu cất giọng hỏi anh:

Bình luận

“Edwin, dạo này anh ổn chứ?”

Bình luận

“Edwin, dạo này anh ổn chứ?”

Bình luận

“Cảm ơn, anh ổn. Mà năm nay em vừa du học về đúng không nhỉ?” Edwin ôn tồn đáp lời cậu ta

Bình luận

“Cảm ơn, anh ổn. Mà năm nay em vừa du học về đúng không nhỉ?” Edwin ôn tồn đáp lời cậu ta

Bình luận

“Vâng.” Lucas đáp, nét cười trên môi vẫn không dứt. Cậu dang tay, hướng về phía Edwin, “Lâu rồi không gặp, anh không thể ôm người ta một cái à?”

Bình luận

“Vâng.” Lucas đáp, nét cười trên môi vẫn không dứt. Cậu dang tay, hướng về phía Edwin, “Lâu rồi không gặp, anh không thể ôm người ta một cái à?”

Bình luận

“Chỉ một cái thôi, em lớn rồi đấy.” Edwin nhún vai, giang tay ôm cậu ta một cái có lệ.

Bình luận

“Chỉ một cái thôi, em lớn rồi đấy.” Edwin nhún vai, giang tay ôm cậu ta một cái có lệ.

Bình luận

Lucas vui vẻ ôm chặt lấy người mà cậu nhung nhớ đã lâu, tuy nhiên Edwin lại cảm thấy không thoải mái lắm. Nhìn vẻ mặt của anh, Lucas ngạc nhiên:

Bình luận

Lucas vui vẻ ôm chặt lấy người mà cậu nhung nhớ đã lâu, tuy nhiên Edwin lại cảm thấy không thoải mái lắm. Nhìn vẻ mặt của anh, Lucas ngạc nhiên:

Bình luận

“Anh làm sao vậy? Có phải là dị ứng nước hoa rồi không?” Cậu nhấc tay áo lên ngửi thử, “Không, đây là tinh dầu mà. Em biết anh dị ứng nước hoa nên mới đổi thành tinh dầu thơm.”

Bình luận

“Anh làm sao vậy? Có phải là dị ứng nước hoa rồi không?” Cậu nhấc tay áo lên ngửi thử, “Không, đây là tinh dầu mà. Em biết anh dị ứng nước hoa nên mới đổi thành tinh dầu thơm.”

Bình luận

“Không, anh không sao cả.” Edwin thanh minh, “Khi nãy em ôm chặt quá, như vậy không được đâu. Bạn trai anh sẽ ghen đấy.”

Bình luận

“Không, anh không sao cả.” Edwin thanh minh, “Khi nãy em ôm chặt quá, như vậy không được đâu. Bạn trai anh sẽ ghen đấy.”

Bình luận

Nghe đến đây, trong lòng Lucas chùng hẳn xuống, cậu không ngờ rằng Edwin đã có người khác. Nhưng ngoài mặt, cậu vẫn vô tư gợi chuyện với Edwin, tuyệt nhiên không hỏi đến đối tượng hẹn hò mới của anh:

Bình luận

Nghe đến đây, trong lòng Lucas chùng hẳn xuống, cậu không ngờ rằng Edwin đã có người khác. Nhưng ngoài mặt, cậu vẫn vô tư gợi chuyện với Edwin, tuyệt nhiên không hỏi đến đối tượng hẹn hò mới của anh:

Bình luận

“À đúng rồi, anh ngửi thử xem mùi tinh dầu thơm không? Em đích thân lựa chọn đấy, dựa theo suy đoán của em thì anh thích mùi này.”

Bình luận

“À đúng rồi, anh ngửi thử xem mùi tinh dầu thơm không? Em đích thân lựa chọn đấy, dựa theo suy đoán của em thì anh thích mùi này.”

Bình luận

Edwin nhấc phần cổ áo ngửi thử, quả thật mùi tinh dầu rất thơm, là hương thơm khiến người ta phấn chấn, nhưng với Edward thì chưa chắc.

Bình luận

Edwin nhấc phần cổ áo ngửi thử, quả thật mùi tinh dầu rất thơm, là hương thơm khiến người ta phấn chấn, nhưng với Edward thì chưa chắc.

Bình luận

Anh tìm chủ đề gì đó để nói chuyện với Lucas:

Bình luận

Anh tìm chủ đề gì đó để nói chuyện với Lucas:

Bình luận

“Năm nay em hai mươi hai tuổi rồi nhỉ? Nhanh thật đấy.”

Bình luận

“Năm nay em hai mươi hai tuổi rồi nhỉ? Nhanh thật đấy.”

Bình luận

“Vâng, đúng rồi. Như vậy em được tính là thanh niên rồi nha.” Lucas vui vẻ nói tiếp, “Bây giờ em có thể thoải mái tán Edwin rồi.”

Bình luận

“Vâng, đúng rồi. Như vậy em được tính là thanh niên rồi nha.” Lucas vui vẻ nói tiếp, “Bây giờ em có thể thoải mái tán Edwin rồi.”

Bình luận

“Tán gì mà tán chứ. Anh đã nói không thích em rồi mà. Em còn chìm đắm trong cái kiểu ảo tưởng như thế này thì sớm muộn cũng để lỡ mất tương lai đấy. Hơn nữa anh cũng có đối tượng hẹn hò rồi, trước mắt sẽ không chia tay đâu.” Edwin nghiêm giọng nhắc nhở.

Bình luận

“Tán gì mà tán chứ. Anh đã nói không thích em rồi mà. Em còn chìm đắm trong cái kiểu ảo tưởng như thế này thì sớm muộn cũng để lỡ mất tương lai đấy. Hơn nữa anh cũng có đối tượng hẹn hò rồi, trước mắt sẽ không chia tay đâu.” Edwin nghiêm giọng nhắc nhở.

Bình luận

Nhắc nhở xong, Edwin đột nhiên khựng lại, anh nhớ ra Edward cũng cùng tuổi cậu nhóc trước mặt, tức hai mươi hai tuổi, nhưng hai người khác nhau một trời một vực. Cùng là hai mươi hai tuổi, nhưng dáng vẻ của Edward già dặn trưởng thành hơn rất rất nhiều. Cậu lúc nào cũng bày ra vẻ mặt dịu dàng bình thản, cư xử hợp lý, chưa kể đến việc sống một mình từ lâu cùng với tính tình ưa hoàn hảo khiến lối sống của cậu cực kỳ độc lập, quy củ. Cùng là hai mươi hai tuổi, nhưng Lucas, trong mắt anh vẫn là một bé trai ngây thơ vui vẻ, tự do tự tại, vô tư vô lự khiến người ta chặc lưỡi mỉm cười, giống như khi thấy đám trẻ con nghịch ngợm.

Bình luận

Nhắc nhở xong, Edwin đột nhiên khựng lại, anh nhớ ra Edward cũng cùng tuổi cậu nhóc trước mặt, tức hai mươi hai tuổi, nhưng hai người khác nhau một trời một vực. Cùng là hai mươi hai tuổi, nhưng dáng vẻ của Edward già dặn trưởng thành hơn rất rất nhiều. Cậu lúc nào cũng bày ra vẻ mặt dịu dàng bình thản, cư xử hợp lý, chưa kể đến việc sống một mình từ lâu cùng với tính tình ưa hoàn hảo khiến lối sống của cậu cực kỳ độc lập, quy củ. Cùng là hai mươi hai tuổi, nhưng Lucas, trong mắt anh vẫn là một bé trai ngây thơ vui vẻ, tự do tự tại, vô tư vô lự khiến người ta chặc lưỡi mỉm cười, giống như khi thấy đám trẻ con nghịch ngợm.

Bình luận

Cùng là hai mươi hai tuổi, nhưng nói chuyện với Edward, Edwin luôn có cảm giác bằng vai phải lứa, hầu như không thấy bất cứ khoảng cách gì khoảng cách về thế hệ. Trong khi ấy, cùng là hai mươi hai tuổi, nhưng nói chuyện với Lucas, Edwin lại cảm thấy mình đứng ở vị trí trưởng bối...

Bình luận

Cùng là hai mươi hai tuổi, nhưng nói chuyện với Edward, Edwin luôn có cảm giác bằng vai phải lứa, hầu như không thấy bất cứ khoảng cách gì khoảng cách về thế hệ. Trong khi ấy, cùng là hai mươi hai tuổi, nhưng nói chuyện với Lucas, Edwin lại cảm thấy mình đứng ở vị trí trưởng bối...

Bình luận

Một tiếng "Anh" của Lucas khiến Edwin hồi thần lại sau một thoáng ngẩn ngơ. Cổ nhân đã nói không sai, cứ yêu ai là y như rằng trong đầu thời thời khắc khắc nghĩ đến người đó.

Bình luận

Một tiếng "Anh" của Lucas khiến Edwin hồi thần lại sau một thoáng ngẩn ngơ. Cổ nhân đã nói không sai, cứ yêu ai là y như rằng trong đầu thời thời khắc khắc nghĩ đến người đó.

Bình luận

Edwin không thân thiết với Lucas cho lắm, nhưng anh vẫn lựa lời tán gẫu với cậu một lúc, đến mười giờ đêm, khách khứa lục tục ra về, anh cũng đứng lên vào trong nhà chào tạm biệt ông George. Ông cũng biết Edwin phải lái xe về nên không o ép níu kéo. Anh ra bãi gửi xe, mở khoá, lái về nhà, trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Chắc giờ này em ấy ngủ rồi nhỉ.

Bình luận

Edwin không thân thiết với Lucas cho lắm, nhưng anh vẫn lựa lời tán gẫu với cậu một lúc, đến mười giờ đêm, khách khứa lục tục ra về, anh cũng đứng lên vào trong nhà chào tạm biệt ông George. Ông cũng biết Edwin phải lái xe về nên không o ép níu kéo. Anh ra bãi gửi xe, mở khoá, lái về nhà, trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Chắc giờ này em ấy ngủ rồi nhỉ.

Bình luận

Ngoài dự đoán của Edwin, Edward vẫn chưa ngủ. Anh mở cửa phòng ngủ, Edward đang ngồi đọc sách trên giường ngẩng đầu lên, dịu dàng nói:

Bình luận

Ngoài dự đoán của Edwin, Edward vẫn chưa ngủ. Anh mở cửa phòng ngủ, Edward đang ngồi đọc sách trên giường ngẩng đầu lên, dịu dàng nói:

Bình luận

“Anh về rồi đấy à? Mau vào thay đồ rồi đi ngủ đi cho khoẻ, em pha cho anh cốc nước chanh giải rượu nhé? Nếu không sáng mai lại đau đầu..”

Bình luận

“Anh về rồi đấy à? Mau vào thay đồ rồi đi ngủ đi cho khoẻ, em pha cho anh cốc nước chanh giải rượu nhé? Nếu không sáng mai lại đau đầu..”

Bình luận

“Không cần đâu, cảm ơn em, anh uống thuốc giải rượu rồi.” Đây là sự thật, trên đường về nhà Edwin đã ghé qua hiệu thuốc mua thuốc giải rượu uống.

Bình luận

“Không cần đâu, cảm ơn em, anh uống thuốc giải rượu rồi.” Đây là sự thật, trên đường về nhà Edwin đã ghé qua hiệu thuốc mua thuốc giải rượu uống.

Bình luận

Anh cởi áo vest và cà vạt ném vào giỏ đựng quần áo bẩn, sau đó cầm một bộ quần áo ngủ bước vào phòng tắm để thay.

Bình luận

Anh cởi áo vest và cà vạt ném vào giỏ đựng quần áo bẩn, sau đó cầm một bộ quần áo ngủ bước vào phòng tắm để thay.

Bình luận

Edward tranh thủ mang giỏ quần áo đi phân loại để ngày mai giặt. Khi cầm áo của Edwin lên cậu ngửi thấy một mùi hương lạ. "Edwin dị ứng nước hoa mà nhỉ, chắc chắn anh ấy sẽ không đến gần người xịt nước hoa". Cậu cầm chiếc áo, ghé sát mũi ngửi.

Bình luận

Edward tranh thủ mang giỏ quần áo đi phân loại để ngày mai giặt. Khi cầm áo của Edwin lên cậu ngửi thấy một mùi hương lạ. "Edwin dị ứng nước hoa mà nhỉ, chắc chắn anh ấy sẽ không đến gần người xịt nước hoa". Cậu cầm chiếc áo, ghé sát mũi ngửi.

Bình luận

Ngửi thấy mùi tinh dầu ngào ngạt đậm đà, đôi lông mày của Edward cau lại thật chặt.

Bình luận

Ngửi thấy mùi tinh dầu ngào ngạt đậm đà, đôi lông mày của Edward cau lại thật chặt.


Truyện tương tự

Bình luận