• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:16:20 AM
  • 0
  • 0

Chương 17


Edwin hơi kinh ngạc nhìn Edward chủ động dán lên môi mình. Anh khựng lại một chút, sau đó ngay lập tức lấy lại được thế chủ động. Hai người vờn qua vờn lại một lúc rồi tách ra, môi vẫn còn dính một sợi chỉ bạc. Edwin xoa xoa gáy Edward:

Bình luận

Edwin hơi kinh ngạc nhìn Edward chủ động dán lên môi mình. Anh khựng lại một chút, sau đó ngay lập tức lấy lại được thế chủ động. Hai người vờn qua vờn lại một lúc rồi tách ra, môi vẫn còn dính một sợi chỉ bạc. Edwin xoa xoa gáy Edward:

Bình luận

“Cảm ơn nhóc, anh chắc chắn rồi.”

Bình luận

“Cảm ơn nhóc, anh chắc chắn rồi.”

Bình luận

Edward nhún vai, quệt quệt mặt một chút, chỉnh đốn lại dáng vẻ, trở lại thành bác sĩ Watson nghiêm túc đứng đắn:

Bình luận

Edward nhún vai, quệt quệt mặt một chút, chỉnh đốn lại dáng vẻ, trở lại thành bác sĩ Watson nghiêm túc đứng đắn:

Bình luận

“Em không phải nhóc mà Edwin, nói bao nhiêu lần rồi.”

Bình luận

“Em không phải nhóc mà Edwin, nói bao nhiêu lần rồi.”

Bình luận

“Anh hiểu rồi mà.”

Bình luận

“Anh hiểu rồi mà.”

Bình luận

Edwin vừa được chiêm ngưỡng màn "biến hình" của Edward, từ dáng vẻ bị hôn đến đê mê trở lại dáng vẻ điềm đạm dịu dàng như chưa có chuyện gì xảy ra, tất nhiên nếu không kể đến hai vệt đỏ trên má. Anh vỗ nhẹ thắt lưng cậu:

Bình luận

Edwin vừa được chiêm ngưỡng màn "biến hình" của Edward, từ dáng vẻ bị hôn đến đê mê trở lại dáng vẻ điềm đạm dịu dàng như chưa có chuyện gì xảy ra, tất nhiên nếu không kể đến hai vệt đỏ trên má. Anh vỗ nhẹ thắt lưng cậu:

Bình luận

“Đến giờ làm của em rồi.”

Bình luận

“Đến giờ làm của em rồi.”

Bình luận

Edward sực nhớ ra, cậu nhanh chóng xách ba lô, mở cửa xe, vẫy vẫy tay với Edwin:

Bình luận

Edward sực nhớ ra, cậu nhanh chóng xách ba lô, mở cửa xe, vẫy vẫy tay với Edwin:

Bình luận

“Chào anh nhé, Edwin. Chúc một ngày tốt lành.”

Bình luận

“Chào anh nhé, Edwin. Chúc một ngày tốt lành.”

Bình luận

“Em cũng thế nhé.” Edwin ngồi trong xe vẫy tay theo, sau đó ngẩn ngơ một lúc, ngón cái quệt nhẹ trên môi còn vương mùi bạc hà từ Edward.

Bình luận

“Em cũng thế nhé.” Edwin ngồi trong xe vẫy tay theo, sau đó ngẩn ngơ một lúc, ngón cái quệt nhẹ trên môi còn vương mùi bạc hà từ Edward.

Bình luận

Vài phút sau, Edwin lắc nhẹ đầu, lôi bản thân ra khỏi trạng ngơ ngẩn. Anh khởi động xe về hướng công ty.

Bình luận

Vài phút sau, Edwin lắc nhẹ đầu, lôi bản thân ra khỏi trạng ngơ ngẩn. Anh khởi động xe về hướng công ty.

Bình luận

Vừa đến phòng làm việc, cô nàng thư ký Maria đã thủ sẵn ở cửa với tập văn kiện, cười hì hì chào anh:

Bình luận

Vừa đến phòng làm việc, cô nàng thư ký Maria đã thủ sẵn ở cửa với tập văn kiện, cười hì hì chào anh:

Bình luận

“Chào buổi sáng, sếp. Đống này cần anh xét duyệt đây.”

Bình luận

“Chào buổi sáng, sếp. Đống này cần anh xét duyệt đây.”

Bình luận

Edwin cầm lấy tập văn kiện đặt lên bàn, đọc qua một lượt rồi đặt bút ký.

Bình luận

Edwin cầm lấy tập văn kiện đặt lên bàn, đọc qua một lượt rồi đặt bút ký.

Bình luận

Ký xong tập văn kiện cuối cùng, Edwin hài lòng đóng lại rồi đưa cho Maria kèm theo một lời hỏi thăm:

Bình luận

Ký xong tập văn kiện cuối cùng, Edwin hài lòng đóng lại rồi đưa cho Maria kèm theo một lời hỏi thăm:

Bình luận

“Sáng nay dậy cô có bị đau đầu không đấy?”

Bình luận

“Sáng nay dậy cô có bị đau đầu không đấy?”

Bình luận

Maria lắc đầu:

Bình luận

Maria lắc đầu:

Bình luận

“Không, cảm ơn sếp. À mà hôm nay em thấy sếp vui vẻ thế, có phải là hôm qua hai người đã....” Nói đến đây cô nàng ngừng lại, sắc mặt hưng phấn chọc chọc hai đầu ngón tay vào nhau

Bình luận

“Không, cảm ơn sếp. À mà hôm nay em thấy sếp vui vẻ thế, có phải là hôm qua hai người đã....” Nói đến đây cô nàng ngừng lại, sắc mặt hưng phấn chọc chọc hai đầu ngón tay vào nhau

Bình luận

“Ồ, sao cô biết là có hai người?” Edwin chống hai khuỷu tay lên bàn nhìn Maria

Bình luận

“Ồ, sao cô biết là có hai người?” Edwin chống hai khuỷu tay lên bàn nhìn Maria

Bình luận

-Thì hôm qua quý ông chở sếp với em về không phải bạn trai sếp à? Cho nên em mạnh dạn suy đoán, có phải hôm qua giữa hai người đã xảy ra chuyện gì mà đến hôm nay sếp vẫn còn vui phơi phới như vậy?”

Bình luận

-Thì hôm qua quý ông chở sếp với em về không phải bạn trai sếp à? Cho nên em mạnh dạn suy đoán, có phải hôm qua giữa hai người đã xảy ra chuyện gì mà đến hôm nay sếp vẫn còn vui phơi phới như vậy?”

Bình luận

Edwin nhìn cô nàng, nở nụ cười hiền từ:

Bình luận

Edwin nhìn cô nàng, nở nụ cười hiền từ:

Bình luận

“Cô có muốn đổi tiền thưởng tăng ca tháng này lấy cơ hội hỏi anh thêm một câu nữa về chủ đề này không?”

Bình luận

“Cô có muốn đổi tiền thưởng tăng ca tháng này lấy cơ hội hỏi anh thêm một câu nữa về chủ đề này không?”

Bình luận

Maria hiểu rõ, ý của Edwin là còn hỏi thêm câu nữa thì tiền thưởng tăng ca mất sạch, cô rụt vai, làm biểu tượng kéo khoá miệng rồi bước ra khỏi phòng.

Bình luận

Maria hiểu rõ, ý của Edwin là còn hỏi thêm câu nữa thì tiền thưởng tăng ca mất sạch, cô rụt vai, làm biểu tượng kéo khoá miệng rồi bước ra khỏi phòng.

Bình luận

Edwin nín cười nhìn theo bóng lưng cô nàng rồi rút điện thoại ra nhắn tin cho phòng kế toán:

Bình luận

Edwin nín cười nhìn theo bóng lưng cô nàng rồi rút điện thoại ra nhắn tin cho phòng kế toán:

Bình luận

“Tiền thưởng tăng ca tháng này của đội thư ký tăng gấp rưỡi, riêng Maria tăng gấp đôi nhé!” Nói xong, anh vui vẻ cúp máy, tưởng tượng ra vẻ mặt vui phơi phới của nhóm thư ký khi đi lĩnh lương.

Bình luận

“Tiền thưởng tăng ca tháng này của đội thư ký tăng gấp rưỡi, riêng Maria tăng gấp đôi nhé!” Nói xong, anh vui vẻ cúp máy, tưởng tượng ra vẻ mặt vui phơi phới của nhóm thư ký khi đi lĩnh lương.

Bình luận

Ở phòng pháp y, Edward đang cùng Stephen đang ngồi làm báo cáo giám định. Sau khi điền hết và ký vào tờ báo cáo, Edward đặt bút xuống bàn, ngửa người ra sau rơi vào trạng thái ngơ ngẩn.

Bình luận

Ở phòng pháp y, Edward đang cùng Stephen đang ngồi làm báo cáo giám định. Sau khi điền hết và ký vào tờ báo cáo, Edward đặt bút xuống bàn, ngửa người ra sau rơi vào trạng thái ngơ ngẩn.

Bình luận

Stephen nhìn cậu, thốt ra một câu:

Bình luận

Stephen nhìn cậu, thốt ra một câu:

Bình luận

“Sao vậy? Tôi tưởng cậu có sức bền rất tốt cơ mà? Viết cái tờ báo cáo mà cũng mệt sao?”

Bình luận

“Sao vậy? Tôi tưởng cậu có sức bền rất tốt cơ mà? Viết cái tờ báo cáo mà cũng mệt sao?”

Bình luận

“Không, em đâu có mệt mỏi gì đâu.” Edward ngồi thẳng người lên, “Làm việc thôi!

Bình luận

“Không, em đâu có mệt mỏi gì đâu.” Edward ngồi thẳng người lên, “Làm việc thôi!

Bình luận

Stephen nhún vai:

Bình luận

Stephen nhún vai:

Bình luận

“Nãy giờ vẫn đang làm việc mà.”

Bình luận

“Nãy giờ vẫn đang làm việc mà.”

Bình luận

Edward im lặng, cậu sẽ không nói là mình bị chiếc hôn lúc nãy ở dưới cục cảnh sát làm cho ngẩn ngơ chìm đắm đâu. Cậu vỗ vỗ trán, thở dài, mị lực của Edwin thật lớn, mỗi khi ở gần anh cậu đều cảm thấy bị cuốn vào, biến con người cậu từ kiểu luôn lý trí trở thành kiểu tình cảm đặt lên đầu. Giống như buổi sáng, cậu còn không giải thích nổi hành vi của mình khi rướn người hôn Edwin. "Dạo này mình đúng là yêu vào nên ngu người rồi ." Edward nghĩ.

Bình luận

Edward im lặng, cậu sẽ không nói là mình bị chiếc hôn lúc nãy ở dưới cục cảnh sát làm cho ngẩn ngơ chìm đắm đâu. Cậu vỗ vỗ trán, thở dài, mị lực của Edwin thật lớn, mỗi khi ở gần anh cậu đều cảm thấy bị cuốn vào, biến con người cậu từ kiểu luôn lý trí trở thành kiểu tình cảm đặt lên đầu. Giống như buổi sáng, cậu còn không giải thích nổi hành vi của mình khi rướn người hôn Edwin. "Dạo này mình đúng là yêu vào nên ngu người rồi ." Edward nghĩ.

Bình luận

Đối với người làm việc chăm chỉ thì thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ thoáng chốc giờ ăn trưa đã đến. Edwin tạm đóng máy tính, cầm thẻ cơm xuống nhà ăn. Nhà ăn công ty Edwin khá rộng, lại sạch sẽ, vả lại Edwin đề cao tính kỉ luật của nhân viên trong việc xếp hàng lấy đồ ăn, cho nên nhà ăn dù đông đúc và ồn ào vì tiếng người ta tán gẫu thì cũng không đem lại cảm giác chen lấn xô đẩy.

Bình luận

Đối với người làm việc chăm chỉ thì thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ thoáng chốc giờ ăn trưa đã đến. Edwin tạm đóng máy tính, cầm thẻ cơm xuống nhà ăn. Nhà ăn công ty Edwin khá rộng, lại sạch sẽ, vả lại Edwin đề cao tính kỉ luật của nhân viên trong việc xếp hàng lấy đồ ăn, cho nên nhà ăn dù đông đúc và ồn ào vì tiếng người ta tán gẫu thì cũng không đem lại cảm giác chen lấn xô đẩy.

Bình luận

Edwin cũng lấy một khay đồ ăn, đứng vào hàng. Đến lượt anh, bác nhân viên cầm cái kẹp gắp thức ăn đon đả hỏi anh như vẫn làm với những nhân viên trước:

Bình luận

Edwin cũng lấy một khay đồ ăn, đứng vào hàng. Đến lượt anh, bác nhân viên cầm cái kẹp gắp thức ăn đon đả hỏi anh như vẫn làm với những nhân viên trước:

Bình luận

“Chào ngài. Hôm nay vẫn như cũ chứ ạ?”

Bình luận

“Chào ngài. Hôm nay vẫn như cũ chứ ạ?”

Bình luận

“Không, tôi muốn dùng cà ri.” Edwin chỉ mấy đĩa sốt, “Lấy nhiều khoai tây giúp tôi nhé.”

Bình luận

“Không, tôi muốn dùng cà ri.” Edwin chỉ mấy đĩa sốt, “Lấy nhiều khoai tây giúp tôi nhé.”

Bình luận

Bác nhân viên nhanh nhẹn lấy thức ăn, còn đon đả hỏi thêm:

Bình luận

Bác nhân viên nhanh nhẹn lấy thức ăn, còn đon đả hỏi thêm:

Bình luận

“Chỉ cà ri thôi sao? Ngài có muốn ăn thêm món gì không?”

Bình luận

“Chỉ cà ri thôi sao? Ngài có muốn ăn thêm món gì không?”

Bình luận

“Lấy thêm salad giúp tôi nhé.” Edwin nhanh chóng cân nhắc rồi trả lời.

Bình luận

“Lấy thêm salad giúp tôi nhé.” Edwin nhanh chóng cân nhắc rồi trả lời.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

.

Bình luận

Bình luận

Trong lúc Edwin đang vui vẻ tán gẫu với các nhân viên thì Edward vẫn đang làm việc. Cậu không ngờ tới, buổi sáng vẫn còn thảnh thơi, nhưng đến giữa trưa lại có việc làm. "Cái đám biến thái này không có thói quen làm việc theo giờ hành chính à? Có nhất thiết phải hành động lúc người ta chuẩn bị đi ăn trưa không?" Edward bực mình suy nghĩ, nhưng tay vẫn làm việc thoăn thoắt.

Bình luận

Trong lúc Edwin đang vui vẻ tán gẫu với các nhân viên thì Edward vẫn đang làm việc. Cậu không ngờ tới, buổi sáng vẫn còn thảnh thơi, nhưng đến giữa trưa lại có việc làm. "Cái đám biến thái này không có thói quen làm việc theo giờ hành chính à? Có nhất thiết phải hành động lúc người ta chuẩn bị đi ăn trưa không?" Edward bực mình suy nghĩ, nhưng tay vẫn làm việc thoăn thoắt.

Bình luận

Cậu đặt dụng cụ khám nghiệm xuống khay để đem đi sát khuẩn, rửa tay dưới vòi nước có sẵn trong phòng, lau khô rồi ra ngoài một chút. Edward bật điện thoại, có một tin nhắn gửi đến. Là Edwin.

Bình luận

Cậu đặt dụng cụ khám nghiệm xuống khay để đem đi sát khuẩn, rửa tay dưới vòi nước có sẵn trong phòng, lau khô rồi ra ngoài một chút. Edward bật điện thoại, có một tin nhắn gửi đến. Là Edwin.

Bình luận

Edward vừa bấm vào tin nhắn, vừa cầm một quả táo đưa lên miệng gặm cho đỡ đói. Edwin gửi một tin nhắn "chúc ngon miệng" kèm tấm ảnh chụp bữa trưa của anh. Edward cười tủm tỉm nhắn lại:

Bình luận

Edward vừa bấm vào tin nhắn, vừa cầm một quả táo đưa lên miệng gặm cho đỡ đói. Edwin gửi một tin nhắn "chúc ngon miệng" kèm tấm ảnh chụp bữa trưa của anh. Edward cười tủm tỉm nhắn lại:

Bình luận

“Bữa ăn nhìn ngon lắm. Edwin cũng ăn ngon miệng nhé.”

Bình luận

“Bữa ăn nhìn ngon lắm. Edwin cũng ăn ngon miệng nhé.”

Bình luận

Edwin ngay lập tức hồi âm:

Bình luận

Edwin ngay lập tức hồi âm:

Bình luận

“Em ăn gì chưa?”

Bình luận

“Em ăn gì chưa?”

Bình luận

“Em chưa, hôm nay bận quá chưa kịp ăn gì. Với lại em còn chưa xong việc nên sẽ ăn muộn một chút.

Bình luận

“Em chưa, hôm nay bận quá chưa kịp ăn gì. Với lại em còn chưa xong việc nên sẽ ăn muộn một chút.

Bình luận

“Ăn muộn cũng được nhưng em nhất định không được bỏ bữa nhé.”

Bình luận

“Ăn muộn cũng được nhưng em nhất định không được bỏ bữa nhé.”

Bình luận

“Biết rồi mà. Em có còn là con nít nữa đâu.” Edward cắn nốt miếng táo cuối cùng, nhắn tin trả lời anh.

Bình luận

“Biết rồi mà. Em có còn là con nít nữa đâu.” Edward cắn nốt miếng táo cuối cùng, nhắn tin trả lời anh.

Bình luận

“Được rồi, vậy em làm việc đi nhé, anh không làm phiền em nữa. Chào em.”

Bình luận

“Được rồi, vậy em làm việc đi nhé, anh không làm phiền em nữa. Chào em.”

Bình luận

Edward mỉm cười nhìn dòng tin nhắn, sau đó nhắn lại:

Bình luận

Edward mỉm cười nhìn dòng tin nhắn, sau đó nhắn lại:

Bình luận

“Vâng.”

Bình luận

“Vâng.”

Bình luận

Cậu vừa đặt điện thoại xuống thì Stephen cũng bước ra khỏi phòng khám nghiệm. Anh ta nhìn nụ cười tủm tỉm trên mặt cậu, hơi bĩu môi:

Bình luận

Cậu vừa đặt điện thoại xuống thì Stephen cũng bước ra khỏi phòng khám nghiệm. Anh ta nhìn nụ cười tủm tỉm trên mặt cậu, hơi bĩu môi:

Bình luận

“Người thương nhà cậu lại gọi đến hỏi thăm sao?”

Bình luận

“Người thương nhà cậu lại gọi đến hỏi thăm sao?”

Bình luận

“Phải, thầy đoán đúng rồi đấy ạ.” Edward quay đầu nhìn Stephen

Bình luận

“Phải, thầy đoán đúng rồi đấy ạ.” Edward quay đầu nhìn Stephen

Bình luận

“Được rồi, đám trẻ các cậu thích yêu đương gì tôi mặc kệ, nhưng bây giờ phải đi hoàn thành công việc đã.”

Bình luận

“Được rồi, đám trẻ các cậu thích yêu đương gì tôi mặc kệ, nhưng bây giờ phải đi hoàn thành công việc đã.”

Bình luận

“Vâng.” Edward nhún vai, vậy thì làm việc thôi.

Bình luận

“Vâng.” Edward nhún vai, vậy thì làm việc thôi.

Bình luận

Năm rưỡi chiều, Edwin vươn vai hai cái, Maria mở cửa, ôm tập công văn to đùng hỏi anh:

Bình luận

Năm rưỡi chiều, Edwin vươn vai hai cái, Maria mở cửa, ôm tập công văn to đùng hỏi anh:

Bình luận

“Sếp, anh muốn dùng món gì cho bữa khuya không? Mọi người đang định gọi đồ ăn đấy.”

Bình luận

“Sếp, anh muốn dùng món gì cho bữa khuya không? Mọi người đang định gọi đồ ăn đấy.”

Bình luận

“Không, hôm nay anh không tăng ca, không cần gọi bữa khuya. Cô bảo mọi người cũng về nhà đi, việc không quá gấp thì ghi lại tiến độ rồi để ngày mai xử lý tiếp là được.”

Bình luận

“Không, hôm nay anh không tăng ca, không cần gọi bữa khuya. Cô bảo mọi người cũng về nhà đi, việc không quá gấp thì ghi lại tiến độ rồi để ngày mai xử lý tiếp là được.”

Bình luận

Maria vừa nhìn tập văn kiện trong tay rồi nhìn lên Edwin, định mở lời.

Bình luận

Maria vừa nhìn tập văn kiện trong tay rồi nhìn lên Edwin, định mở lời.

Bình luận

“Cô gửi đống tài liệu đó vào hòm thư của anh đi, tối về nhà anh xử lý.” Edwin vừa dọn dẹp đồ đạc trên bàn vừa nói. Anh xách túi, cầm chìa khoá xe, bước ra khỏi phòng để cô nàng Maria ở lại với vẻ ngạc nhiên, vì Edwin hầu như không bao giờ đem việc về nhà làm, trừ khi đã quá khuya.

Bình luận

“Cô gửi đống tài liệu đó vào hòm thư của anh đi, tối về nhà anh xử lý.” Edwin vừa dọn dẹp đồ đạc trên bàn vừa nói. Anh xách túi, cầm chìa khoá xe, bước ra khỏi phòng để cô nàng Maria ở lại với vẻ ngạc nhiên, vì Edwin hầu như không bao giờ đem việc về nhà làm, trừ khi đã quá khuya.

Bình luận

Nhân vật khiến Maria lo toan suy nghĩ đang mở khoá ô tô, chuẩn bị đi đón Edward. Xe vừa dừng lại trước cánh cổng của tổng cục cảnh sát thì Edward cũng vác ba lô xuống đến nơi. Edwin hạ cửa kính xe, gọi cậu:

Bình luận

Nhân vật khiến Maria lo toan suy nghĩ đang mở khoá ô tô, chuẩn bị đi đón Edward. Xe vừa dừng lại trước cánh cổng của tổng cục cảnh sát thì Edward cũng vác ba lô xuống đến nơi. Edwin hạ cửa kính xe, gọi cậu:

Bình luận

“Búp bê nhỏ, ở bên này.”

Bình luận

“Búp bê nhỏ, ở bên này.”

Bình luận

“Em thấy rồi mà, anh không cần gọi đâu.”

Bình luận

“Em thấy rồi mà, anh không cần gọi đâu.”

Bình luận

Edward bước đến, mở cửa xe bên ghế phó lái, ngồi vào ghế, thắt dây an toàn. Edwin vừa xoay vô lăng vừa hỏi cậu:

Bình luận

Edward bước đến, mở cửa xe bên ghế phó lái, ngồi vào ghế, thắt dây an toàn. Edwin vừa xoay vô lăng vừa hỏi cậu:

Bình luận

“Tối nay em muốn ăn gì?”

Bình luận

“Tối nay em muốn ăn gì?”

Bình luận

“Em định nấu cà ri, anh có ăn được không?”

Bình luận

“Em định nấu cà ri, anh có ăn được không?”

Bình luận

“Có.” Mặc dù đã ăn cà ri từ bữa trưa, Edwin vẫn gật đầu đáp lại

Bình luận

“Có.” Mặc dù đã ăn cà ri từ bữa trưa, Edwin vẫn gật đầu đáp lại

Bình luận

“Vậy tối nay chúng ta sẽ ăn cà ri nhé.” Edward nhún vai, tay mân mê chiếc quai đeo ba lô.

Bình luận

“Vậy tối nay chúng ta sẽ ăn cà ri nhé.” Edward nhún vai, tay mân mê chiếc quai đeo ba lô.

Bình luận

Về đến nhà, hai người lập tức vào bếp nấu cơm. Con mèo Hippocrates lại chạy lăng xăng bên chân Edward. Edwin nhìn cục lông màu đen tuyền quậy phá thì mỉm cười, cúi đầu xách nó lên. Anh vuốt ve góc tai nó một chút, Hippocrates thỏa mãn hưởng thụ. Edward nhìn con mèo "mất hết liêm sỉ" trong tay Edwin mà cạn lời.

Bình luận

Về đến nhà, hai người lập tức vào bếp nấu cơm. Con mèo Hippocrates lại chạy lăng xăng bên chân Edward. Edwin nhìn cục lông màu đen tuyền quậy phá thì mỉm cười, cúi đầu xách nó lên. Anh vuốt ve góc tai nó một chút, Hippocrates thỏa mãn hưởng thụ. Edward nhìn con mèo "mất hết liêm sỉ" trong tay Edwin mà cạn lời.

Bình luận

Edwin thả Hippocrates xuống, quay lại tiếp tục chặt thịt, anh vừa chặt con dao xuống miếng thịt vừa nói chuyện vu vơ với Edward:

Bình luận

Edwin thả Hippocrates xuống, quay lại tiếp tục chặt thịt, anh vừa chặt con dao xuống miếng thịt vừa nói chuyện vu vơ với Edward:

Bình luận

“Trưa nay em có ăn cơm không đó?”

Bình luận

“Trưa nay em có ăn cơm không đó?”

Bình luận

“Có chứ, em ăn một ít salad.” Edward hơi ngạc nhiên với câu hỏi của anh nhưng vẫn trả lời.

Bình luận

“Có chứ, em ăn một ít salad.” Edward hơi ngạc nhiên với câu hỏi của anh nhưng vẫn trả lời.

Bình luận

“Xin lỗi nhé, anh chỉ lo em bận rộn quá mà bỏ bữa thôi, cũng không có vấn đề gì cả.” Edwin quay đi.

Bình luận

“Xin lỗi nhé, anh chỉ lo em bận rộn quá mà bỏ bữa thôi, cũng không có vấn đề gì cả.” Edwin quay đi.

Bình luận

Edwin là kiểu người rất giỏi ăn nói, bất cứ lúc nào, bất cứ thời điểm nào, anh cũng có thể mở miệng tìm chủ đề để nói chuyện với tất cả mọi người bên cạnh. Đứng trước mặt một số người, anh có thể tự nhiên nói năng một cách trơn tru như bôi mỡ, thế nhưng có những người, khi đứng trước mặt họ, đừng nói là lời tuôn ra trơn tru không vấp váp, đến câu mở lời để khuấy động bầu không khí anh cũng tuôn ra ngắc ngứ, gượng gạo. Một số người đó là mối tình đầu của anh, là mẹ anh, là Edward.

Bình luận

Edwin là kiểu người rất giỏi ăn nói, bất cứ lúc nào, bất cứ thời điểm nào, anh cũng có thể mở miệng tìm chủ đề để nói chuyện với tất cả mọi người bên cạnh. Đứng trước mặt một số người, anh có thể tự nhiên nói năng một cách trơn tru như bôi mỡ, thế nhưng có những người, khi đứng trước mặt họ, đừng nói là lời tuôn ra trơn tru không vấp váp, đến câu mở lời để khuấy động bầu không khí anh cũng tuôn ra ngắc ngứ, gượng gạo. Một số người đó là mối tình đầu của anh, là mẹ anh, là Edward.

Bình luận

Cố gắng đối phó với cảm giác nghèn nghẹn trong cổ họng, Edwin thật sự muốn xuất hồn ra vả mặt mình mấy cái. Thế quái nào khi nãy câu hỏi của anh lại "sượng trân" như vậy? Từ khi nào mà đứng trước mặt Edward, anh lại biến thành cậu thanh niên cấp ba vụng vụng về về như vậy chứ? Tình yêu đúng là khiến con người ta ngu hẳn đi. Nghĩ đến đây, Edwin lại nhìn Edward đang thái khoai tây cà rốt, hai mắt chăm chú hai tay thoăn thoắt. Thôi, vì em, ngu đi một chút cũng được vậy. Trí thông minh thì có thể bù đắp chứ người tâm đầu ý hợp lại khó tìm.

Bình luận

Cố gắng đối phó với cảm giác nghèn nghẹn trong cổ họng, Edwin thật sự muốn xuất hồn ra vả mặt mình mấy cái. Thế quái nào khi nãy câu hỏi của anh lại "sượng trân" như vậy? Từ khi nào mà đứng trước mặt Edward, anh lại biến thành cậu thanh niên cấp ba vụng vụng về về như vậy chứ? Tình yêu đúng là khiến con người ta ngu hẳn đi. Nghĩ đến đây, Edwin lại nhìn Edward đang thái khoai tây cà rốt, hai mắt chăm chú hai tay thoăn thoắt. Thôi, vì em, ngu đi một chút cũng được vậy. Trí thông minh thì có thể bù đắp chứ người tâm đầu ý hợp lại khó tìm.

Bình luận

Sau khi dùng xong bữa tối và rửa bát đĩa, Edwin và Edward nằm trên sofa thảnh thơi ăn tráng miệng và xem thời sự. Chương trình thời sự kết thúc thì Edwin cũng gặm nốt miếng táo cuối cùng, anh đứng lên đi lên tầng hai:

Bình luận

Sau khi dùng xong bữa tối và rửa bát đĩa, Edwin và Edward nằm trên sofa thảnh thơi ăn tráng miệng và xem thời sự. Chương trình thời sự kết thúc thì Edwin cũng gặm nốt miếng táo cuối cùng, anh đứng lên đi lên tầng hai:

Bình luận

“Anh đi tắm đây, em muốn xem phim thì cứ xem nhé, nhà anh có đăng ký dịch vụ xem phim mà.”

Bình luận

“Anh đi tắm đây, em muốn xem phim thì cứ xem nhé, nhà anh có đăng ký dịch vụ xem phim mà.”

Bình luận

Edward tựa người lên lưng ghế sofa, ngạc nhiên:

Bình luận

Edward tựa người lên lưng ghế sofa, ngạc nhiên:

Bình luận

“Vậy sao? Không ngờ Edwin cũng thích xem phim đấy. Phải rồi, anh cứ đi tắm đi.”

Bình luận

“Vậy sao? Không ngờ Edwin cũng thích xem phim đấy. Phải rồi, anh cứ đi tắm đi.”

Bình luận

“Được rồi.” Edwin xoay người bước lên cầu thang

Bình luận

“Được rồi.” Edwin xoay người bước lên cầu thang

Bình luận

Xem phim một lúc, Edward cũng tắt TV, lên tầng trên. Cậu ngồi trên giường đọc một cuốn sách tìm thấy trong thư phòng nhà Edwin. Đó là một quyển sách văn học, hơn nữa còn hơi khó hiểu nhưng Edward vẫn kiên nhẫn đọc từng trang, cho đến khi hết chương đầu tiên, cậu đóng sách lại, đặt lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường.

Bình luận

Xem phim một lúc, Edward cũng tắt TV, lên tầng trên. Cậu ngồi trên giường đọc một cuốn sách tìm thấy trong thư phòng nhà Edwin. Đó là một quyển sách văn học, hơn nữa còn hơi khó hiểu nhưng Edward vẫn kiên nhẫn đọc từng trang, cho đến khi hết chương đầu tiên, cậu đóng sách lại, đặt lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường.

Bình luận

Điện thoại của Edward rung nhè nhẹ, Edward cầm lên, thì ra là có cuộc gọi đến từ Anne. Cậu nhanh chóng bắt máy. Vừa trượt icon cuộc gọi thì bên kia đã cất tiếng hỏi với giọng gấp gáp:

Bình luận

Điện thoại của Edward rung nhè nhẹ, Edward cầm lên, thì ra là có cuộc gọi đến từ Anne. Cậu nhanh chóng bắt máy. Vừa trượt icon cuộc gọi thì bên kia đã cất tiếng hỏi với giọng gấp gáp:

Bình luận

“Edward, bây giờ cậu đang ở đâu?”

Bình luận

“Edward, bây giờ cậu đang ở đâu?”

Bình luận

“Ở đâu là sao? Này Anne, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Edward đáp lời cô nàng với vẻ ngờ vực.

Bình luận

“Ở đâu là sao? Này Anne, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Edward đáp lời cô nàng với vẻ ngờ vực.

Bình luận

“Tớ đang đứng trước cửa nhà cậu. Người ta bảo nhà cậu bị cháy nên đến ở nhà người khác rồi. Edward, tớ hỏi lại lần nữa, cậu đang ở đâu?”

Bình luận

“Tớ đang đứng trước cửa nhà cậu. Người ta bảo nhà cậu bị cháy nên đến ở nhà người khác rồi. Edward, tớ hỏi lại lần nữa, cậu đang ở đâu?”

Bình luận

“Tớ đang ở....” Edward ngập ngừng, chẳng lẽ lại nói là ở nhà bạn trai à? Đột nhiên cậu khựng lại, thế thì sao chứ, Edwin đúng là bạn trai cậu mà, chẳng lẽ trước giờ mình vẫn chưa đủ dũng khí để nói ra từ này sao? Edward hít sâu một hơi, cố lên nào, đến ngay cả việc khẳng định cho người khác thấy mà mày cũng không làm được thì tình cảm mày dành cho anh ấy còn có nghĩa lý gì?

Bình luận

“Tớ đang ở....” Edward ngập ngừng, chẳng lẽ lại nói là ở nhà bạn trai à? Đột nhiên cậu khựng lại, thế thì sao chứ, Edwin đúng là bạn trai cậu mà, chẳng lẽ trước giờ mình vẫn chưa đủ dũng khí để nói ra từ này sao? Edward hít sâu một hơi, cố lên nào, đến ngay cả việc khẳng định cho người khác thấy mà mày cũng không làm được thì tình cảm mày dành cho anh ấy còn có nghĩa lý gì?

Bình luận

Nghĩ là làm, Edward cố gắng nhả rõ từng chữ trả lời Anne đang thúc giục:

Bình luận

Nghĩ là làm, Edward cố gắng nhả rõ từng chữ trả lời Anne đang thúc giục:

Bình luận

“Tớ đang ở nhà bạn trai tớ. Còn chuyện gì nữa không?”

Bình luận

“Tớ đang ở nhà bạn trai tớ. Còn chuyện gì nữa không?”

Bình luận

Ngữ điệu của Anne có phần ngờ vực:

Bình luận

Ngữ điệu của Anne có phần ngờ vực:

Bình luận

“Thật sao? Đừng nói với tớ là cậu quay lại với tên kia đấy.”

Bình luận

“Thật sao? Đừng nói với tớ là cậu quay lại với tên kia đấy.”

Bình luận

“Không, đó là người khác mà. Anne này, cậu yên tâm, tớ sẽ không bao giờ quay lại với anh ta nữa đâu.” Edward bật cười phủ nhận

Bình luận

“Không, đó là người khác mà. Anne này, cậu yên tâm, tớ sẽ không bao giờ quay lại với anh ta nữa đâu.” Edward bật cười phủ nhận

Bình luận

“Được rồi, vậy cậu với anh bạn trai mới của cậu quen nhau được bao lâu?”

Bình luận

“Được rồi, vậy cậu với anh bạn trai mới của cậu quen nhau được bao lâu?”

Bình luận

“Hai tuần, từ khi cậu cài đặt ứng dụng hẹn hò cho tớ ấy, tớ quen anh ấy trên đó.”

Bình luận

“Hai tuần, từ khi cậu cài đặt ứng dụng hẹn hò cho tớ ấy, tớ quen anh ấy trên đó.”

Bình luận

“Là vậy sao? Này, không phải là cái hôm bị gãy tay cậu đã đang ở nhờ nhà người ta đấy chứ?” Anne càng nghi ngờ

Bình luận

“Là vậy sao? Này, không phải là cái hôm bị gãy tay cậu đã đang ở nhờ nhà người ta đấy chứ?” Anne càng nghi ngờ

Bình luận

“Đúng vậy, anh ấy nói có thể sang ở cũng được, dù sao thì để một người bị gãy tay ở một mình cũng nguy hiểm.”

Bình luận

“Đúng vậy, anh ấy nói có thể sang ở cũng được, dù sao thì để một người bị gãy tay ở một mình cũng nguy hiểm.”

Bình luận

Nghe đến đây, Anne lại cảm thấy áy náy:

Bình luận

Nghe đến đây, Anne lại cảm thấy áy náy:

Bình luận

“Edward, tớ xin lỗi, dạo này tớ bận quá không ghé qua chăm sóc cậu được, để cậu phải đang ở nhờ nhà người ta.”

Bình luận

“Edward, tớ xin lỗi, dạo này tớ bận quá không ghé qua chăm sóc cậu được, để cậu phải đang ở nhờ nhà người ta.”

Bình luận

“Không sao mà, anh ấy rất tốt. Lúc ở cùng nhau bọn tớ còn tranh thủ bồi dưỡng tình cảm nữa cơ. Khi nào rảnh tớ sẽ bảo anh ấy ra mắt cậu nhé.” Edward đáp lời, không hề cảm thấy hờn giận, cậu không trách Anne, công ty của cô nàng mới khởi nghiệp, không bận rộn, không cố gắng sứt đầu mẻ trán thì còn lâu mới có thể đứng ngang hàng với người khác.

Bình luận

“Không sao mà, anh ấy rất tốt. Lúc ở cùng nhau bọn tớ còn tranh thủ bồi dưỡng tình cảm nữa cơ. Khi nào rảnh tớ sẽ bảo anh ấy ra mắt cậu nhé.” Edward đáp lời, không hề cảm thấy hờn giận, cậu không trách Anne, công ty của cô nàng mới khởi nghiệp, không bận rộn, không cố gắng sứt đầu mẻ trán thì còn lâu mới có thể đứng ngang hàng với người khác.

Bình luận

“Vậy được rồi, thôi tớ cúp máy đây, tớ còn phải tăng ca nữa. Tạm biệt Edward.”

Bình luận

“Vậy được rồi, thôi tớ cúp máy đây, tớ còn phải tăng ca nữa. Tạm biệt Edward.”

Bình luận

“Chào cậu.”

Bình luận

“Chào cậu.”

Bình luận

Edward cầm điện thoại trong tay, ngơ ngẩn một lúc. Đột nhiên cậu nghe thấy tiếng động gì ở đằng sau, là Edwin. Anh hơi lúng túng thanh minh:

Bình luận

Edward cầm điện thoại trong tay, ngơ ngẩn một lúc. Đột nhiên cậu nghe thấy tiếng động gì ở đằng sau, là Edwin. Anh hơi lúng túng thanh minh:

Bình luận

“Anh không nghe trộm điện thoại của em đâu đấy.”

Bình luận

“Anh không nghe trộm điện thoại của em đâu đấy.”

Bình luận

“Em biết, anh ra từ lúc nào?” Edward đặt điện thoại xuống bàn cạnh giường

Bình luận

“Em biết, anh ra từ lúc nào?” Edward đặt điện thoại xuống bàn cạnh giường

Bình luận

“Lúc em nói em đang ở nhà "bạn trai của em" đó.”

Bình luận

“Lúc em nói em đang ở nhà "bạn trai của em" đó.”

Bình luận

Một màu đỏ ửng chầm chậm lan dần từ cổ lên mặt Edward. Cậu cảm thấy hai má nóng bừng, đầu váng mắt hoa. Xin hỏi, bị bạn trai bắt gặp đang ba hoa chích choè với bạn thân là mình đang ở nhà người ta, sau đó còn chêm xen mấy câu khoe khoang về ảnh nữa thì phải làm sao bây giờ? Online chờ, gấp lắm rồi.

Bình luận

Một màu đỏ ửng chầm chậm lan dần từ cổ lên mặt Edward. Cậu cảm thấy hai má nóng bừng, đầu váng mắt hoa. Xin hỏi, bị bạn trai bắt gặp đang ba hoa chích choè với bạn thân là mình đang ở nhà người ta, sau đó còn chêm xen mấy câu khoe khoang về ảnh nữa thì phải làm sao bây giờ? Online chờ, gấp lắm rồi.

Bình luận

Thấy Edward mặt đỏ ửng, hay tay vặn vặn vào nhau, Edwin cười khẽ. Anh đi qua mép giường phía Edward đang ngồi, vòng tay ôm cậu:

Bình luận

Thấy Edward mặt đỏ ửng, hay tay vặn vặn vào nhau, Edwin cười khẽ. Anh đi qua mép giường phía Edward đang ngồi, vòng tay ôm cậu:

Bình luận

“Em ngại gì chứ, mọi chuyện đều là sự thật mà. Hay là…” Edwin ghé sát mặt Edward, “Em không thích anh, chỉ tỏ tình với anh cho vui sao?”

Bình luận

“Em ngại gì chứ, mọi chuyện đều là sự thật mà. Hay là…” Edwin ghé sát mặt Edward, “Em không thích anh, chỉ tỏ tình với anh cho vui sao?”

Bình luận

“Không, không phải.” Edward hơi giãy ra khỏi vòng tay Edwin, luống cuống giải thích, “Edwin, anh đừng có hiểu nhầm. Nếu em không thích anh, em cũng sẽ không cố ý ở lại nhà anh lâu như vậy đâu. Còn có, em không phải kiểu người thích đùa giỡn trong tình cảm, nếu em tỏ tình với anh, có nghĩa là em chắc chắn em thích anh rồi..” Nói đến đây, Edward khựng lại khi nhìn thấy vẻ mặt Edwin thay đổi, trông cứ giống như người nông dân thu hoạch vượt kỳ vọng vậy.

Bình luận

“Không, không phải.” Edward hơi giãy ra khỏi vòng tay Edwin, luống cuống giải thích, “Edwin, anh đừng có hiểu nhầm. Nếu em không thích anh, em cũng sẽ không cố ý ở lại nhà anh lâu như vậy đâu. Còn có, em không phải kiểu người thích đùa giỡn trong tình cảm, nếu em tỏ tình với anh, có nghĩa là em chắc chắn em thích anh rồi..” Nói đến đây, Edward khựng lại khi nhìn thấy vẻ mặt Edwin thay đổi, trông cứ giống như người nông dân thu hoạch vượt kỳ vọng vậy.

Bình luận

“Thì ra là thế, vậy là anh hiểu nhầm em rồi nhỉ.” Edwin ôm chặt Edward thêm một chút - Khi anh nghe em nói với bạn em là anh là bạn trai em ấy, anh cảm thấy vui cực kỳ.

Bình luận

“Thì ra là thế, vậy là anh hiểu nhầm em rồi nhỉ.” Edwin ôm chặt Edward thêm một chút - Khi anh nghe em nói với bạn em là anh là bạn trai em ấy, anh cảm thấy vui cực kỳ.

Bình luận

“Vậy sau này em sẽ nói nhiều thêm một chút.” Edward ngẩng đầu nhìn Edwin.

Bình luận

“Vậy sau này em sẽ nói nhiều thêm một chút.” Edward ngẩng đầu nhìn Edwin.

Bình luận

“Được rồi, anh phải đi làm việc cái đã.” Edwin đứng dậy, hôn lên mặt cậu một cái, định đi xuống phòng đọc sách ở dưới tầng

Bình luận

“Được rồi, anh phải đi làm việc cái đã.” Edwin đứng dậy, hôn lên mặt cậu một cái, định đi xuống phòng đọc sách ở dưới tầng

Bình luận

“Này, Edwin, anh định cứ để tóc ướt thế à? Dễ bị cảm cúm lắm đấy.” Edward nắm cánh tay của anh, ngăn lại

Bình luận

“Này, Edwin, anh định cứ để tóc ướt thế à? Dễ bị cảm cúm lắm đấy.” Edward nắm cánh tay của anh, ngăn lại

Bình luận

“Không cần đâu, anh cứ để mặc vậy một tí là nó lại khô cong thôi.” Edwin giải thích

Bình luận

“Không cần đâu, anh cứ để mặc vậy một tí là nó lại khô cong thôi.” Edwin giải thích

Bình luận

Edward mở tủ lấy máy sấy, kiên quyết bắt anh sấy khô tóc:

Bình luận

Edward mở tủ lấy máy sấy, kiên quyết bắt anh sấy khô tóc:

Bình luận

“Kệ cái gì mà kệ. Anh để tóc còn ướt nguyên như vậy không sớm thì muộn cũng bị cảm thôi. Lời bác sĩ nói mà anh dám không nghe?”

Bình luận

“Kệ cái gì mà kệ. Anh để tóc còn ướt nguyên như vậy không sớm thì muộn cũng bị cảm thôi. Lời bác sĩ nói mà anh dám không nghe?”

Bình luận

Thấy sự kiên quyết của cậu, Edwin đành xuống nước:

Bình luận

Thấy sự kiên quyết của cậu, Edwin đành xuống nước:

Bình luận

“Được rồi, vậy anh sẽ sấy tóc.” Anh suýt nữa đã thốt lên từ "được chưa" nhưng nhanh chóng ngậm miệng lại.

Bình luận

“Được rồi, vậy anh sẽ sấy tóc.” Anh suýt nữa đã thốt lên từ "được chưa" nhưng nhanh chóng ngậm miệng lại.

Bình luận

“Anh ngồi xuống đi, em giúp anh sấy.” Edward đã cắm điện cho máy sấy, cậu gọi Edwin lại gần mình.

Bình luận

“Anh ngồi xuống đi, em giúp anh sấy.” Edward đã cắm điện cho máy sấy, cậu gọi Edwin lại gần mình.

Bình luận

Ngón tay Edward lùa vào mớ tóc của Edwin. Vì tóc thẳng, lại mềm nên sấy một lúc là khô. Edwin giúp cậu cất máy sấy, sau đó xuống tầng vào phòng đọc sách làm việc. Edward cầm quyển sách trên đầu giường xuống cùng anh, rồi im lặng ngồi trên ghế lười đọc sách.

Bình luận

Ngón tay Edward lùa vào mớ tóc của Edwin. Vì tóc thẳng, lại mềm nên sấy một lúc là khô. Edwin giúp cậu cất máy sấy, sau đó xuống tầng vào phòng đọc sách làm việc. Edward cầm quyển sách trên đầu giường xuống cùng anh, rồi im lặng ngồi trên ghế lười đọc sách.

Bình luận

Tiếng lật sách và tiếng gõ bàn phím hoà vào nhau một cách êm đềm.

Bình luận

Tiếng lật sách và tiếng gõ bàn phím hoà vào nhau một cách êm đềm.


Truyện tương tự

Bình luận