“Dư sắp thi đại học rồi phải không em? Nếu bận quá thì không cần đến quán thường xuyên đâu.” Giọng của chị chủ quán từ phía sau lưng tôi vang lên.
Bình luận
“Dư sắp thi đại học rồi phải không em? Nếu bận quá thì không cần đến quán thường xuyên đâu.” Giọng của chị chủ quán từ phía sau lưng tôi vang lên.
“Không. Em rảnh lắm.” Tôi đáp khi đang lau bàn pha chế.
Bình luận
“Không. Em rảnh lắm.” Tôi đáp khi đang lau bàn pha chế.
Chả là vừa ra tết, khi tôi đang đi chợ mua thức ăn thì gặp chị Hương - bạn thời cấp hai của Hải Quân. Chị kéo tay tôi, niềm nở hỏi han về cuộc sống của thằng bạn mang danh “con nhà người ta” mà chị từng có thời gian học chung lớp. Hai chị em, cụ thể là chị Hương tâm sự một hồi rồi có mở lời nhờ tôi trông quán trà sữa phụ chị. Chị dự tính mở cơ sở hai ở làng bên nên quán bên này cần người pha chế kiêm bán hàng, tôi thì vì rảnh nên cũng nhận lời luôn. Từ đó tới giờ, tôi cũng làm được gần hai tuần rồi, tạm gọi là quen việc. Chủ yếu, không có thời gian để nghĩ linh tinh nữa.
Bình luận
Chả là vừa ra tết, khi tôi đang đi chợ mua thức ăn thì gặp chị Hương - bạn thời cấp hai của Hải Quân. Chị kéo tay tôi, niềm nở hỏi han về cuộc sống của thằng bạn mang danh “con nhà người ta” mà chị từng có thời gian học chung lớp. Hai chị em, cụ thể là chị Hương tâm sự một hồi rồi có mở lời nhờ tôi trông quán trà sữa phụ chị. Chị dự tính mở cơ sở hai ở làng bên nên quán bên này cần người pha chế kiêm bán hàng, tôi thì vì rảnh nên cũng nhận lời luôn. Từ đó tới giờ, tôi cũng làm được gần hai tuần rồi, tạm gọi là quen việc. Chủ yếu, không có thời gian để nghĩ linh tinh nữa.
“Cũng phải.” Chị cười khúc khích, đáp: “Dư học giỏi thế này, không cần ôn cũng đỗ đại học.”
Bình luận
“Cũng phải.” Chị cười khúc khích, đáp: “Dư học giỏi thế này, không cần ôn cũng đỗ đại học.”