• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:15:30 AM
  • 0
  • 0

Chương 16


Edward bị đồng hồ sinh học đánh thứclúcnăm giờ sáng, cậu ngồi dậy, vươn vai. Ngay sau đó, người nằm bên cạnh cậu cũng bị tiếng chuông báo thức inh ỏi dựng dậy khỏi chăn. Edward vươn vai hai cái, cái thứ nhất vươn vào khoảng không, cái thứ hai đạp vào một khối cơ thể. Cậu quay sang, Edwin bắt lấy bàn tay vừa đập vào người anh của cậu, mỉm cười:

Bình luận

Edward bị đồng hồ sinh học đánh thứclúcnăm giờ sáng, cậu ngồi dậy, vươn vai. Ngay sau đó, người nằm bên cạnh cậu cũng bị tiếng chuông báo thức inh ỏi dựng dậy khỏi chăn. Edward vươn vai hai cái, cái thứ nhất vươn vào khoảng không, cái thứ hai đạp vào một khối cơ thể. Cậu quay sang, Edwin bắt lấy bàn tay vừa đập vào người anh của cậu, mỉm cười:

Bình luận

“Chào buổi sáng, nhóc con.”

Bình luận

“Chào buổi sáng, nhóc con.”

Bình luận

Edward xoay người ngồi đối diện với Edwin, bình thản đính chính:

Bình luận

Edward xoay người ngồi đối diện với Edwin, bình thản đính chính:

Bình luận

“Em đủ tuổi cưới anh rồi, không phải nhóc gì nữa đâu. Với lại anh còn choáng váng đau đầu không đấy?”

Bình luận

“Em đủ tuổi cưới anh rồi, không phải nhóc gì nữa đâu. Với lại anh còn choáng váng đau đầu không đấy?”

Bình luận

Edwin hôn lên mắt Edward một cái rồi xoay người xuống giường:

Bình luận

Edwin hôn lên mắt Edward một cái rồi xoay người xuống giường:

Bình luận

“Anh không sao, hết đau rồi. Cảm ơn nhóc quan tâm.”

Bình luận

“Anh không sao, hết đau rồi. Cảm ơn nhóc quan tâm.”

Bình luận

Edward vừa nhìn theo Edwin đang đi vào phòng tắm vừa nói với theo:

Bình luận

Edward vừa nhìn theo Edwin đang đi vào phòng tắm vừa nói với theo:

Bình luận

“Đã bảo không phải nhóc mà.” Nói xong cậu lại tủm tỉm cười 

Bình luận

“Đã bảo không phải nhóc mà.” Nói xong cậu lại tủm tỉm cười 

Bình luận

Sau khi đã đánh răng rửa mặt, vệ sinh cá nhân và thay quần áo, hai người như thường lệ lại đi tập thể dục. Nhưng hôm nay Edwin nổi hứng chạy bộ bên ngoài. Thế là trên con đường ngoài khu nhà của Edwin, có hai mũi tên đang lao vun vút.

Bình luận

Sau khi đã đánh răng rửa mặt, vệ sinh cá nhân và thay quần áo, hai người như thường lệ lại đi tập thể dục. Nhưng hôm nay Edwin nổi hứng chạy bộ bên ngoài. Thế là trên con đường ngoài khu nhà của Edwin, có hai mũi tên đang lao vun vút.

Bình luận

Edward mặc chiếc áo khoác màu xám nhạt chạy song song với Edwin mặc áo khoác màu xanh da trời. Gió lướt qua sườn mặt cậu tạo cảm giác man mát dễ chịu. Sau mười vòng chạy quanh tiểu khu, Edward chống tay vào hàng rào nhà Edwin thở hồng hộc, Edwin cũng không khá hơn. Anh lau mồ hôi trên trán, giơ ngón cái với Edward:

Bình luận

Edward mặc chiếc áo khoác màu xám nhạt chạy song song với Edwin mặc áo khoác màu xanh da trời. Gió lướt qua sườn mặt cậu tạo cảm giác man mát dễ chịu. Sau mười vòng chạy quanh tiểu khu, Edward chống tay vào hàng rào nhà Edwin thở hồng hộc, Edwin cũng không khá hơn. Anh lau mồ hôi trên trán, giơ ngón cái với Edward:

Bình luận

“Em khá lắm đó, không phải ai cũng chạy được hơn một dặm trong mười lăm phút đâu.”

Bình luận

“Em khá lắm đó, không phải ai cũng chạy được hơn một dặm trong mười lăm phút đâu.”

Bình luận

Edward đứng thẳng người lên, cởi áo khoác buộc quanh hông, để lộ áo thun trắng bên trong. Edwin cũng phải cởi áo khoác, cơ bắp rắn rỏi như dính sát vào áo phông thấm mồ hôi.

Bình luận

Edward đứng thẳng người lên, cởi áo khoác buộc quanh hông, để lộ áo thun trắng bên trong. Edwin cũng phải cởi áo khoác, cơ bắp rắn rỏi như dính sát vào áo phông thấm mồ hôi.

Bình luận

Edward nhìn Edwin cơ bụng tám khối khối nào ra khối nấy, chắc khỏe rắn rỏi rồi nhìn lại mình, cậu cũng có sáu múi cơ nhưng so với Edwin thì mảnh dẻ hơn nhiều. Edwin đương nhiên hiểu suy nghĩ của cậu, anh đưa tay vỗ vai Edward:

Bình luận

Edward nhìn Edwin cơ bụng tám khối khối nào ra khối nấy, chắc khỏe rắn rỏi rồi nhìn lại mình, cậu cũng có sáu múi cơ nhưng so với Edwin thì mảnh dẻ hơn nhiều. Edwin đương nhiên hiểu suy nghĩ của cậu, anh đưa tay vỗ vai Edward:

Bình luận

“Không sao, vẻ bề ngoài thôi mà, bên trong mới quan trọng. Đi, chúng ta tiếp tục.” Anh vừa nói vừa kéo tay Edward

Bình luận

“Không sao, vẻ bề ngoài thôi mà, bên trong mới quan trọng. Đi, chúng ta tiếp tục.” Anh vừa nói vừa kéo tay Edward

Bình luận

“Vâng.” Edward quệt mồ hôi, sẵn sàng chạy tiếp mười vòng nữa.

Bình luận

“Vâng.” Edward quệt mồ hôi, sẵn sàng chạy tiếp mười vòng nữa.

Bình luận

Mười lăm phút trôi qua, hai người lại dừng lại đi bộ bên hàng rào. Áo thun rộng thùng thình của Edward cũng bị thấm ướt đến mức dính sát vào người, lộ ra vòng eo thon nhỏ quyến rũ vô cùng.

Bình luận

Mười lăm phút trôi qua, hai người lại dừng lại đi bộ bên hàng rào. Áo thun rộng thùng thình của Edward cũng bị thấm ướt đến mức dính sát vào người, lộ ra vòng eo thon nhỏ quyến rũ vô cùng.

Bình luận

Edwin nhìn đồng hồ, đã là năm giờ bốn mươi lăm phút sáng, anh quay sang hỏi Edward đang buộc dây giày:

Bình luận

Edwin nhìn đồng hồ, đã là năm giờ bốn mươi lăm phút sáng, anh quay sang hỏi Edward đang buộc dây giày:

Bình luận

“Sáu giờ kém mười lăm phút rồi, em còn muốn tập nữa không?”

Bình luận

“Sáu giờ kém mười lăm phút rồi, em còn muốn tập nữa không?”

Bình luận

Edward lắc đầu:

Bình luận

Edward lắc đầu:

Bình luận

“Không, chắc chỉ đi bộ được thôi.”

Bình luận

“Không, chắc chỉ đi bộ được thôi.”

Bình luận

“Vậy chúng ta đi dạo một chút nữa nhé, còn nhiều thời gian mà.” Edwin nắm lấy tay Edward kéo đi

Bình luận

“Vậy chúng ta đi dạo một chút nữa nhé, còn nhiều thời gian mà.” Edwin nắm lấy tay Edward kéo đi

Bình luận

“Vâng, vậy anh chờ em chút.” Edward chạy hai bước đuổi theo Edwin

Bình luận

“Vâng, vậy anh chờ em chút.” Edward chạy hai bước đuổi theo Edwin

Bình luận

Tiểu khu nhà Edwin khá rộng, lại nhiều cây nên không khí khá dễ chịu, một số nhà còn trồng nhiều hoa, hương thơm nhàn nhạt dễ chịu lan tỏa. Edward nhìn ngắm những giàn hoa tươi tốt leo trên hàng rào một ngôi nhà, cảm thán:

Bình luận

Tiểu khu nhà Edwin khá rộng, lại nhiều cây nên không khí khá dễ chịu, một số nhà còn trồng nhiều hoa, hương thơm nhàn nhạt dễ chịu lan tỏa. Edward nhìn ngắm những giàn hoa tươi tốt leo trên hàng rào một ngôi nhà, cảm thán:

Bình luận

“Em cũng muốn có một ngôi nhà như thế này, Edwin à. Nhưng mà thực tế không cho phép. Giá nhà ở vùng trung tâm này đắt muốn chết.”

Bình luận

“Em cũng muốn có một ngôi nhà như thế này, Edwin à. Nhưng mà thực tế không cho phép. Giá nhà ở vùng trung tâm này đắt muốn chết.”

Bình luận

Edwin rút một tay đang xỏ trong túi áo ra nắm lấy bàn tay Edward. Anh nhoẻn cười:

Bình luận

Edwin rút một tay đang xỏ trong túi áo ra nắm lấy bàn tay Edward. Anh nhoẻn cười:

Bình luận

“Anh mua căn nhà kia vào khoảng ba năm trước. Còn trước đó anh cũng giống em, thuê một ngôi nhà bé bé xinh xinh với giá cả vừa phải ở ngoại ô. Thực ra nếu không phải vì ngôi nhà đó quá xa và đã cũ lắm thì anh cũng ưng nó đấy.”

Bình luận

“Anh mua căn nhà kia vào khoảng ba năm trước. Còn trước đó anh cũng giống em, thuê một ngôi nhà bé bé xinh xinh với giá cả vừa phải ở ngoại ô. Thực ra nếu không phải vì ngôi nhà đó quá xa và đã cũ lắm thì anh cũng ưng nó đấy.”

Bình luận

Edward cũng nắm chặt bàn tay Edwin đang cầm lấy tay mình, cậu nói:

Bình luận

Edward cũng nắm chặt bàn tay Edwin đang cầm lấy tay mình, cậu nói:

Bình luận

“Thật ra ngôi nhà cũ của em không phải thuê mà là mua trả góp. Em vừa trả hết từ mấy tháng trước thôi.”

Bình luận

“Thật ra ngôi nhà cũ của em không phải thuê mà là mua trả góp. Em vừa trả hết từ mấy tháng trước thôi.”

Bình luận

“Thật à?” Edwin cúi đầu hỏi cậu, “Ngôi nhà cũ của em cho dù vị trí không thuận lợi lắm, nhưng mà vẫn còn tốt, lại yên tĩnh, sao em trả được phí vậy?

Bình luận

“Thật à?” Edwin cúi đầu hỏi cậu, “Ngôi nhà cũ của em cho dù vị trí không thuận lợi lắm, nhưng mà vẫn còn tốt, lại yên tĩnh, sao em trả được phí vậy?

Bình luận

“Do chủ cũ bán rẻ ấy mà.” Edward nhún vai, “Vợ ông ấy vừa qua đời. Vì đau buồn mà ông ấy định bỏ về quê nhà, không thiết tha gì nữa. Đúng lúc ấy ông lại gặp được em đang tìm nhà. Bọn em nói chuyện một hồi thấy hợp nhau nên ông ấy bảo giảm thêm cho em vậy, coi như giúp đỡ em. Hơn nữa ở quê nhà ông ấy cũng có sản nghiệp đủ dưỡng già nên không cần thiết phải bán nhà với giá cao.” 

Bình luận

“Do chủ cũ bán rẻ ấy mà.” Edward nhún vai, “Vợ ông ấy vừa qua đời. Vì đau buồn mà ông ấy định bỏ về quê nhà, không thiết tha gì nữa. Đúng lúc ấy ông lại gặp được em đang tìm nhà. Bọn em nói chuyện một hồi thấy hợp nhau nên ông ấy bảo giảm thêm cho em vậy, coi như giúp đỡ em. Hơn nữa ở quê nhà ông ấy cũng có sản nghiệp đủ dưỡng già nên không cần thiết phải bán nhà với giá cao.” 

Bình luận

Nhắc đến đây, cậu lại thở phào:

Bình luận

Nhắc đến đây, cậu lại thở phào:

Bình luận

“May mà em nhanh tay, không thì còn lâu mới có chỗ ở.”

Bình luận

“May mà em nhanh tay, không thì còn lâu mới có chỗ ở.”

Bình luận

“Ra là vậy.” Edwin gật đầu, hỏi, “Vậy em không sợ hả? Nhà từng có người chết mà?”

Bình luận

“Ra là vậy.” Edwin gật đầu, hỏi, “Vậy em không sợ hả? Nhà từng có người chết mà?”

Bình luận

“Em mà sợ thì đã bỏ nghề pháp y từ lâu lắm rồi. Hoặc là nói, nếu em sợ, em cũng không chọn theo học ngành pháp y.” Edward trả lời anh. Hai người đã bước gần tới ngôi nhà của Edwin.

Bình luận

“Em mà sợ thì đã bỏ nghề pháp y từ lâu lắm rồi. Hoặc là nói, nếu em sợ, em cũng không chọn theo học ngành pháp y.” Edward trả lời anh. Hai người đã bước gần tới ngôi nhà của Edwin.

Bình luận

“Không hổ là đệ tử của Hippocrates. Có tinh thần yêu nghề kính nghiệp lắm!” Edwin cúi đầu nhìn Edward, nói một câu bông đùa.

Bình luận

“Không hổ là đệ tử của Hippocrates. Có tinh thần yêu nghề kính nghiệp lắm!” Edwin cúi đầu nhìn Edward, nói một câu bông đùa.

Bình luận

“Cảm ơn anh, sau này em sẽ cố gắng yêu nghề kính nghiệp hơn nữa.” Edward đáp lời.

Bình luận

“Cảm ơn anh, sau này em sẽ cố gắng yêu nghề kính nghiệp hơn nữa.” Edward đáp lời.

Bình luận

Tắm rửa thay đồ xong, hai người tập trung tại bếp nấu đồ ăn sáng. Edward mở tủ lạnh lấy nguyên liệu định làm một bữa sáng đầy đủ một chút. Cậu cắt mấy lát pa tê đông lạnh đem đi hâm nóng, sau đó đập hai quả trứng vào chảo đã có sẵn bơ.

Bình luận

Tắm rửa thay đồ xong, hai người tập trung tại bếp nấu đồ ăn sáng. Edward mở tủ lạnh lấy nguyên liệu định làm một bữa sáng đầy đủ một chút. Cậu cắt mấy lát pa tê đông lạnh đem đi hâm nóng, sau đó đập hai quả trứng vào chảo đã có sẵn bơ.

Bình luận

Edwin ở bên cạnh lấy bánh mì cho vào máy nướng và rửa cà chua để làm sốt. Khi anh lấy nước vào nồi để chần cà chua thì nghe tiếng Edward hô lên khe khẽ. Anh quay đầu lại, tưởng rằng cậu lại bị trứng nóng đập vào tay như lần trước. Edward nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của anh thì mỉm cười lắc lắc đầu:

Bình luận

Edwin ở bên cạnh lấy bánh mì cho vào máy nướng và rửa cà chua để làm sốt. Khi anh lấy nước vào nồi để chần cà chua thì nghe tiếng Edward hô lên khe khẽ. Anh quay đầu lại, tưởng rằng cậu lại bị trứng nóng đập vào tay như lần trước. Edward nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên của anh thì mỉm cười lắc lắc đầu:

Bình luận

“Không sao đâu anh, em có thể lật chảo được rồi mà.”

Bình luận

“Không sao đâu anh, em có thể lật chảo được rồi mà.”

Bình luận

“Vậy thì tốt rồi, anh còn tưởng em bị bỏng.” Edwin quay đầu bật bếp để chần cà chua

Bình luận

“Vậy thì tốt rồi, anh còn tưởng em bị bỏng.” Edwin quay đầu bật bếp để chần cà chua

Bình luận

Bữa sáng đã nấu xong, Edward bưng từng đĩa ra bàn còn Edwin đi lấy thìa và nĩa. Hippocrates ngửi thấy mùi thơm của thức ăn liền hí hửng chạy vào, ngồi cạnh chân bàn cọ cọ Edward. Edward bật cười nhìn con mèo "đánh mất chính mình vì đồ ăn" đang làm nũng quanh quẩn bên chân.

Bình luận

Bữa sáng đã nấu xong, Edward bưng từng đĩa ra bàn còn Edwin đi lấy thìa và nĩa. Hippocrates ngửi thấy mùi thơm của thức ăn liền hí hửng chạy vào, ngồi cạnh chân bàn cọ cọ Edward. Edward bật cười nhìn con mèo "đánh mất chính mình vì đồ ăn" đang làm nũng quanh quẩn bên chân.

Bình luận

Edwin lấy được thìa và nĩa, khi quay người lại thì nhìn thấy khung cảnh ấm áp trước mặt: Edward đeo tạp dề sắp thức ăn xuống bàn, vừa sắp vừa đùa giỡn với Hippocrates. Vì vừa tập thể dục nên hai má cậu vẫn còn phơn phớt đỏ như được dặm một lớp phấn, khiến khuôn mặt trắng toát nhợt nhạt bình thường trở nên quyến rũ ngọt ngào hơn hẳn, cộng thêm Hippocrates bên cạnh biến khung cảnh trở thành "gia đình vui vẻ hạnh phúc".

Bình luận

Edwin lấy được thìa và nĩa, khi quay người lại thì nhìn thấy khung cảnh ấm áp trước mặt: Edward đeo tạp dề sắp thức ăn xuống bàn, vừa sắp vừa đùa giỡn với Hippocrates. Vì vừa tập thể dục nên hai má cậu vẫn còn phơn phớt đỏ như được dặm một lớp phấn, khiến khuôn mặt trắng toát nhợt nhạt bình thường trở nên quyến rũ ngọt ngào hơn hẳn, cộng thêm Hippocrates bên cạnh biến khung cảnh trở thành "gia đình vui vẻ hạnh phúc".

Bình luận

Edwin khựng lại mấy giây nhìn một người một mèo trước mặt. Một ký ức tươi đẹp hiện lên trong đầu anh. Cùng là buổi sáng, cùng là trong bếp, nhưng người đang sắp đồ ăn ra bàn là mẹ anh, còn anh và em gái quanh quẩn làm nũng với mẹ. Ba của anh vừa lấy dao nĩa vừa cười nói vui vẻ. Anh thở nhẹ một hơi, "cứ hạnh phúc như thế này thật tốt quá.”

Bình luận

Edwin khựng lại mấy giây nhìn một người một mèo trước mặt. Một ký ức tươi đẹp hiện lên trong đầu anh. Cùng là buổi sáng, cùng là trong bếp, nhưng người đang sắp đồ ăn ra bàn là mẹ anh, còn anh và em gái quanh quẩn làm nũng với mẹ. Ba của anh vừa lấy dao nĩa vừa cười nói vui vẻ. Anh thở nhẹ một hơi, "cứ hạnh phúc như thế này thật tốt quá.”

Bình luận

Edward nhìn thấy Edwin khựng lại nhìn mình thì tò mò. Cậu lau tay vào tạp dề, khua khua mấy cái trước mặt anh. Edwin bừng tỉnh, vừa đặt dao nĩa xuống bàn vừa cười trừ với Edward:

Bình luận

Edward nhìn thấy Edwin khựng lại nhìn mình thì tò mò. Cậu lau tay vào tạp dề, khua khua mấy cái trước mặt anh. Edwin bừng tỉnh, vừa đặt dao nĩa xuống bàn vừa cười trừ với Edward:

Bình luận

“Xin lỗi nhé, do anh mải chiêm ngưỡng sắc đẹp của em nên quên mất.”

Bình luận

“Xin lỗi nhé, do anh mải chiêm ngưỡng sắc đẹp của em nên quên mất.”

Bình luận

Edward cũng cười, xoè tay trước mặt Edwin:

Bình luận

Edward cũng cười, xoè tay trước mặt Edwin:

Bình luận

“Trả phí đi anh. Anh vừa được chiêm ngưỡng em còn gì.”

Bình luận

“Trả phí đi anh. Anh vừa được chiêm ngưỡng em còn gì.”

Bình luận

Edwin gật đầu:

Bình luận

Edwin gật đầu:

Bình luận

0Được. Em muốn trả bằng quẹt thẻ, tiền mặt hay chi phiếu?”

Bình luận

0Được. Em muốn trả bằng quẹt thẻ, tiền mặt hay chi phiếu?”

Bình luận

Không đợi Edward trả lời, anh nói tiếp:

Bình luận

Không đợi Edward trả lời, anh nói tiếp:

Bình luận

“Anh khuyến khích em nên chọn chi phiếu hoặc quẹt thẻ. Vì giá trị rất lớn, tình hình tài chính của anh có thể kham nổi nhưng số tiền mặt có thể nặng đến vài chục cân, anh sợ em không vác được đâu.”

Bình luận

“Anh khuyến khích em nên chọn chi phiếu hoặc quẹt thẻ. Vì giá trị rất lớn, tình hình tài chính của anh có thể kham nổi nhưng số tiền mặt có thể nặng đến vài chục cân, anh sợ em không vác được đâu.”

Bình luận

Câu nói này của Edwin giống như vừa mang ý nghĩa thể hiện sự giàu có của bản thân vừa tâng bốc Edward. Nhưng cậu biết anh đang đùa, vì người như Edwin sẽ không thốt ra mấy lời vô duyên như vậy. Cậu cười cười mắng yêu anh một tiếng:

Bình luận

Câu nói này của Edwin giống như vừa mang ý nghĩa thể hiện sự giàu có của bản thân vừa tâng bốc Edward. Nhưng cậu biết anh đang đùa, vì người như Edwin sẽ không thốt ra mấy lời vô duyên như vậy. Cậu cười cười mắng yêu anh một tiếng:

Bình luận

“Đúng là cái đồ đại tư sản chết tiệt mà.”

Bình luận

“Đúng là cái đồ đại tư sản chết tiệt mà.”

Bình luận

Edwin ngồi xuống ghế, chống cằm nhìn Edward:

Bình luận

Edwin ngồi xuống ghế, chống cằm nhìn Edward:

Bình luận

“Ồ, anh là tầng lớp tư sản, còn em là tầng lớp gì?”

Bình luận

“Ồ, anh là tầng lớp tư sản, còn em là tầng lớp gì?”

Bình luận

“Em á? Em là tiểu tư sản đó. Được rồi, mau ăn đi, cứ tán gẫu mãi.” Edward cầm dao nĩa lên, “Chúc anh ngon miệng nhé.”

Bình luận

“Em á? Em là tiểu tư sản đó. Được rồi, mau ăn đi, cứ tán gẫu mãi.” Edward cầm dao nĩa lên, “Chúc anh ngon miệng nhé.”

Bình luận

“Em cũng vậy.” Edwin cũng cầm dụng cụ ăn của mình, bắt đầu ăn.

Bình luận

“Em cũng vậy.” Edwin cũng cầm dụng cụ ăn của mình, bắt đầu ăn.

Bình luận

Sau bữa ăn sáng, hai người cùng ngồi trên ghế sofa xem chương trình tài chính kinh doanh sáng. Kỳ thực chỉ có mỗi Edwin xem, còn Edward giở điện thoại ra đọc báo. Đọc một hồi cậu cảm thấy tẻ nhạt, liền bỏ nó sang một bên, mà Edwin cũng tắt TV, quay sang nhìn cậu.

Bình luận

Sau bữa ăn sáng, hai người cùng ngồi trên ghế sofa xem chương trình tài chính kinh doanh sáng. Kỳ thực chỉ có mỗi Edwin xem, còn Edward giở điện thoại ra đọc báo. Đọc một hồi cậu cảm thấy tẻ nhạt, liền bỏ nó sang một bên, mà Edwin cũng tắt TV, quay sang nhìn cậu.

Bình luận

“Sao thế anh?” Edward khi biết được tầm mắt của Edwin đang hướng vào bản thân mình thì ngạc nhiên hỏi.

Bình luận

“Sao thế anh?” Edward khi biết được tầm mắt của Edwin đang hướng vào bản thân mình thì ngạc nhiên hỏi.

Bình luận

“Không có gì đâu, em đẹp như vậy lại không cho người ta nhìn là sao?” Edwin nhìn cậu trả lời.

Bình luận

“Không có gì đâu, em đẹp như vậy lại không cho người ta nhìn là sao?” Edwin nhìn cậu trả lời.

Bình luận

“Sao hôm nay anh mùi mẫn thế? Mà anh từng nói mấy lời này với những ai rồi?” Edward hơi ngả người về phía trước, đan hai bàn tay với nhau đặt trên đầu gối.

Bình luận

“Sao hôm nay anh mùi mẫn thế? Mà anh từng nói mấy lời này với những ai rồi?” Edward hơi ngả người về phía trước, đan hai bàn tay với nhau đặt trên đầu gối.

Bình luận

“Chỉ có ba người thôi. Em ghen à?” Edwin nhìn biểu hiện của cậu mà nói ra suy đoán.

Bình luận

“Chỉ có ba người thôi. Em ghen à?” Edwin nhìn biểu hiện của cậu mà nói ra suy đoán.

Bình luận

“Thế là hoá ra em là người sau được hưởng quả trên cây mà người trước trồng nhỉ?” Edward nói một câu đầy ẩn ý.

Bình luận

“Thế là hoá ra em là người sau được hưởng quả trên cây mà người trước trồng nhỉ?” Edward nói một câu đầy ẩn ý.

Bình luận

Ý cà khịa rõ rành rành trong câu nói của cậu khiến Edwin phải bật cười, nhưng anh không thể đáp trả:

Bình luận

Ý cà khịa rõ rành rành trong câu nói của cậu khiến Edwin phải bật cười, nhưng anh không thể đáp trả:

Bình luận

“Ờ thì..cái gì cũng phải có quá trình chứ. Anh đâu thể trở thành kiểu đàn ông ga lăng trong một sớm một chiều đâu.” Anh chống cằm nhìn cậu bằng ánh mắt khó có thể miêu tả bằng lời, “Hơn nữa thế này mà em đã coi là mùi mẫn ư? Tên bạn trai cũ của em rốt cuộc đã đối xử với em kiểu gì vậy hả?”

Bình luận

“Ờ thì..cái gì cũng phải có quá trình chứ. Anh đâu thể trở thành kiểu đàn ông ga lăng trong một sớm một chiều đâu.” Anh chống cằm nhìn cậu bằng ánh mắt khó có thể miêu tả bằng lời, “Hơn nữa thế này mà em đã coi là mùi mẫn ư? Tên bạn trai cũ của em rốt cuộc đã đối xử với em kiểu gì vậy hả?”

Bình luận

“Kiểu gì là sao? Khi đó em mới có mười mấy tuổi thôi.” Edward mỉm cười mắng yêu anh, “Được rồi, cũng đến giờ rồi, mình đi thôi chứ?”

Bình luận

“Kiểu gì là sao? Khi đó em mới có mười mấy tuổi thôi.” Edward mỉm cười mắng yêu anh, “Được rồi, cũng đến giờ rồi, mình đi thôi chứ?”

Bình luận

“Được, đi thôi.” Edwin lấy chìa khoá xe trong ngăn kéo rồi bước ra cửa.

Bình luận

“Được, đi thôi.” Edwin lấy chìa khoá xe trong ngăn kéo rồi bước ra cửa.

Bình luận

“Hippocrates ở nhà ngoan nha, đừng có mà quậy đấy.” Edward xách ba lô lên, xoa nhẹ sống lưng nó.

Bình luận

“Hippocrates ở nhà ngoan nha, đừng có mà quậy đấy.” Edward xách ba lô lên, xoa nhẹ sống lưng nó.

Bình luận

Xe của Edwin đã dừng trước cổng, Edward nhanh chóng khoá hết các cửa rồi lên xe.

Bình luận

Xe của Edwin đã dừng trước cổng, Edward nhanh chóng khoá hết các cửa rồi lên xe.

Bình luận

Ở trên xe, Edwin mở ngăn xếp, lấy ra một hộp kẹo cao su. Anh đưa Edward một viên, mình một viên vừa ngồi vừa nhai.

Bình luận

Ở trên xe, Edwin mở ngăn xếp, lấy ra một hộp kẹo cao su. Anh đưa Edward một viên, mình một viên vừa ngồi vừa nhai.

Bình luận

Edward cảm thấy hơi lạ, bình thường Edwin sẽ chủ động khuấy động bầu không khí giữa hai người nhưng hôm nay anh có vẻ hơi trầm mặc. Cậu vừa định hỏi thì Edwin cũng cất tiếng:

Bình luận

Edward cảm thấy hơi lạ, bình thường Edwin sẽ chủ động khuấy động bầu không khí giữa hai người nhưng hôm nay anh có vẻ hơi trầm mặc. Cậu vừa định hỏi thì Edwin cũng cất tiếng:

Bình luận

“Búp bê nhỏ à.”

Bình luận

“Búp bê nhỏ à.”

Bình luận

“Vâng?”

Bình luận

“Vâng?”

Bình luận

“Chúng ta..có thể xem là một đôi rồi đúng không?” Edwin đã nhả bã kẹo cao su, quay đầu hỏi cậu

Bình luận

“Chúng ta..có thể xem là một đôi rồi đúng không?” Edwin đã nhả bã kẹo cao su, quay đầu hỏi cậu

Bình luận

“Sao thế? Khi nãy anh vừa lả lướt nhiệt tình lắm mà, bây giờ lại cảm thấy thiếu an toàn ư?” Edward cũng nhả bã kẹo cao su, nhìn anh chăm chú.

Bình luận

“Sao thế? Khi nãy anh vừa lả lướt nhiệt tình lắm mà, bây giờ lại cảm thấy thiếu an toàn ư?” Edward cũng nhả bã kẹo cao su, nhìn anh chăm chú.

Bình luận

“Cũng không hẳn vậy đâu, anh chỉ muốn chắc chắn hơn một chút thôi.” Edwin nhún vai đáp

Bình luận

“Cũng không hẳn vậy đâu, anh chỉ muốn chắc chắn hơn một chút thôi.” Edwin nhún vai đáp

Bình luận

Xe Edwin đã dừng lại trước toà nhà tổng cục cảnh sát. Edward đột nhiên rướn người sang phía Edwin, nói khẽ:

Bình luận

Xe Edwin đã dừng lại trước toà nhà tổng cục cảnh sát. Edward đột nhiên rướn người sang phía Edwin, nói khẽ:

Bình luận

“Vậy để em giúp anh chắc chắn nhé?”

Bình luận

“Vậy để em giúp anh chắc chắn nhé?”

Bình luận

Edwin tò mò hỏi:

Bình luận

Edwin tò mò hỏi:

Bình luận

“Giúp như thế nào?”

Bình luận

“Giúp như thế nào?”

Bình luận

Edward không trả lời, cậu cúi đầu đặt lên môi anh một nụ hôn.

Bình luận

Edward không trả lời, cậu cúi đầu đặt lên môi anh một nụ hôn.


Truyện tương tự

Bình luận