Chương 16. Trần Thành Vũ?


Nhà tình thương Ánh Dương tọa lạc tại đường Vĩnh Hằng 12, nhìn từ xa không khác gì một khu bệnh viện thu nhỏ. Ba dãy nhà nằm theo hình chữ U, trong đó có hai dãy nhà cơ sở vật chất đã cũ và đang có xu hướng xuống cấp, dãy nhà còn lại thì màu sơn mới nổi bật hẳn lên, có lẽ đã được tu sửa gần đây.

Bình luận

Nhà tình thương Ánh Dương tọa lạc tại đường Vĩnh Hằng 12, nhìn từ xa không khác gì một khu bệnh viện thu nhỏ. Ba dãy nhà nằm theo hình chữ U, trong đó có hai dãy nhà cơ sở vật chất đã cũ và đang có xu hướng xuống cấp, dãy nhà còn lại thì màu sơn mới nổi bật hẳn lên, có lẽ đã được tu sửa gần đây.

Giữa khoảng sân rộng trồng những bồn cây cổ thụ, những chiếc rễ ngoằn nghoèo cứng cáp bám lấy mặt đất hút chất dinh dưỡng như cách con người ở đây vịn chặt lấy nhau mà sống.

Bình luận

Giữa khoảng sân rộng trồng những bồn cây cổ thụ, những chiếc rễ ngoằn nghoèo cứng cáp bám lấy mặt đất hút chất dinh dưỡng như cách con người ở đây vịn chặt lấy nhau mà sống.

Xung quanh đó những chiếc cầu trượt và xích đu bằng gỗ được lắp đặt rải rác, nhìn không thẩm mĩ cho lắm, cứ như người ta tùy ý đặt ở đó cho tụi trẻ có chỗ mà chơi vậy.

Bình luận

Xung quanh đó những chiếc cầu trượt và xích đu bằng gỗ được lắp đặt rải rác, nhìn không thẩm mĩ cho lắm, cứ như người ta tùy ý đặt ở đó cho tụi trẻ có chỗ mà chơi vậy.

Ngoài sân và trên các hành lang các tầng thỉnh thoảng vẫn có người đi qua đi lại, một vài nhóm sinh viên dắt nhau đến làm từ thiện, một vài cá nhân đi làm thủ tục nhận nuôi trẻ mồ côi. Thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng thiếu nhi cất lời ca tiếng hát, những bài đồng ca non nớt vang lên từ một vài căn phòng nhỏ.

Bình luận

Ngoài sân và trên các hành lang các tầng thỉnh thoảng vẫn có người đi qua đi lại, một vài nhóm sinh viên dắt nhau đến làm từ thiện, một vài cá nhân đi làm thủ tục nhận nuôi trẻ mồ côi. Thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng thiếu nhi cất lời ca tiếng hát, những bài đồng ca non nớt vang lên từ một vài căn phòng nhỏ.

"Lâm, kia là em gái mày mà, hình như đang lén lút hẹn hò thì phải."

Bình luận

"Lâm, kia là em gái mày mà, hình như đang lén lút hẹn hò thì phải."

Đoàn Trung Lâm đang chậm rãi bước xuống bậc thang, tự nhiên bị lời này của Vũ Gia Hưng dọa cho suýt hẫng chân, cậu ngẩng đầu đưa đôi mắt cáo sắc lẹm về phía ngoài cổng lớn của nhà tình thương. Ngay lập tức nhận ra "đứa em gái" trong miệng thằng Hưng là đang nói đến ai.

Bình luận

Đoàn Trung Lâm đang chậm rãi bước xuống bậc thang, tự nhiên bị lời này của Vũ Gia Hưng dọa cho suýt hẫng chân, cậu ngẩng đầu đưa đôi mắt cáo sắc lẹm về phía ngoài cổng lớn của nhà tình thương. Ngay lập tức nhận ra "đứa em gái" trong miệng thằng Hưng là đang nói đến ai.

Hưng chưa kịp mở miệng nói thêm, hắn đã bị Lâm kéo một mạch về phần cuối dãy nhà, nấp mình vào một khe hẹp được tạo lên bởi phần rìa tòa nhà sát với tường bao khuôn viên Ánh Dương.

Bình luận

Hưng chưa kịp mở miệng nói thêm, hắn đã bị Lâm kéo một mạch về phần cuối dãy nhà, nấp mình vào một khe hẹp được tạo lên bởi phần rìa tòa nhà sát với tường bao khuôn viên Ánh Dương.

"Đù má làm hết hồn, gặp em gái mà trốn trốn cái khỉ gì?" Hưng nhìn Lâm oán trách, đưa tay xốc lại phần áo nhàu nhĩ vì bị lôi kéo đột ngột.

Bình luận

"Đù má làm hết hồn, gặp em gái mà trốn trốn cái khỉ gì?" Hưng nhìn Lâm oán trách, đưa tay xốc lại phần áo nhàu nhĩ vì bị lôi kéo đột ngột.

"Nhỏ giọng thôi." Lâm bịt miệng Hưng lại, lùi người sâu vào trong ngách mấy bước, mắt vẫn nhìn ra phía ngoài sân.

Bình luận

"Nhỏ giọng thôi." Lâm bịt miệng Hưng lại, lùi người sâu vào trong ngách mấy bước, mắt vẫn nhìn ra phía ngoài sân.

Hưng hất tay Lâm ra, bắt chước cậu ta đưa tầm mắt nhìn mấy đứa kia, hai hàng lông mày như dính chặt vào nhau, mấy giây sau hắn bày ra vẻ mặt thông suốt như kiểu ông mày biết hết:

Bình luận

Hưng hất tay Lâm ra, bắt chước cậu ta đưa tầm mắt nhìn mấy đứa kia, hai hàng lông mày như dính chặt vào nhau, mấy giây sau hắn bày ra vẻ mặt thông suốt như kiểu ông mày biết hết:

"Hiểu rồi, muốn bắt tận tay chứ gì? Con em gái tao mà lén lút yêu sớm tao cũng rình bắt tận tay rồi lôi cổ về nhà."

Bình luận

"Hiểu rồi, muốn bắt tận tay chứ gì? Con em gái tao mà lén lút yêu sớm tao cũng rình bắt tận tay rồi lôi cổ về nhà."

"..."

Bình luận

"..."

"Nhưng tao nói mày nghe, mày sống chết không cho tao xớ rớ vào em gái mày, mà mày lại giương mắt lên để cái loại như thằng kia tiếp xúc với con bé à?"

Bình luận

"Nhưng tao nói mày nghe, mày sống chết không cho tao xớ rớ vào em gái mày, mà mày lại giương mắt lên để cái loại như thằng kia tiếp xúc với con bé à?"

Lâm nhíu mày, dõi theo dáng đi lúc nào trông cũng ung dung tự tại của Vũ, trầm giọng hỏi Hưng:

Bình luận

Lâm nhíu mày, dõi theo dáng đi lúc nào trông cũng ung dung tự tại của Vũ, trầm giọng hỏi Hưng:

"Loại như thằng đó nghĩa là như thế nào? Mày có quen biết với nó?"

Bình luận

"Loại như thằng đó nghĩa là như thế nào? Mày có quen biết với nó?"

"Không gọi là quen." Hưng tựa vào bức tường phía đối diện, định bật lửa nhưng ngay lập tức bị Lâm ngăn lại.

Bình luận

"Không gọi là quen." Hưng tựa vào bức tường phía đối diện, định bật lửa nhưng ngay lập tức bị Lâm ngăn lại.

"Không hút thuốc ở đây." Lâm cúi đầu, xé vỏ một viên kẹo từ túi áo ném vào miệng, "Nó tên là Trần Thành Vũ. Mày biết những gì về nó?"

Bình luận

"Không hút thuốc ở đây." Lâm cúi đầu, xé vỏ một viên kẹo từ túi áo ném vào miệng, "Nó tên là Trần Thành Vũ. Mày biết những gì về nó?"

Nhận thấy thái độ của Lâm có vẻ nghiêm trọng, Hưng không lắm lời nữa, nghiêm túc đáp:

Bình luận

Nhận thấy thái độ của Lâm có vẻ nghiêm trọng, Hưng không lắm lời nữa, nghiêm túc đáp:

"Tao không biết rõ tên nó, nhưng cái mặt này thì không thể lệch được, trước đây nó có dính dáng tới một vụ ẩu đả dẫn tới chết người ở nước ngoài, từng bị sở cảnh sát triệu tập."

Bình luận

"Tao không biết rõ tên nó, nhưng cái mặt này thì không thể lệch được, trước đây nó có dính dáng tới một vụ ẩu đả dẫn tới chết người ở nước ngoài, từng bị sở cảnh sát triệu tập."

Lâm cắn nát viên kẹo trong miệng, cau mày: "Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói."

Bình luận

Lâm cắn nát viên kẹo trong miệng, cau mày: "Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói."

Hưng nhún vai: "Trừ phi thằng đó trước giờ đều ở Việt Nam thì có thể nói là người giống người nên tao nhầm, nhưng nếu nó từng sinh sống ở Canada, thì tao chắc chắn một trăm phần trăm là nó."

Bình luận

Hưng nhún vai: "Trừ phi thằng đó trước giờ đều ở Việt Nam thì có thể nói là người giống người nên tao nhầm, nhưng nếu nó từng sinh sống ở Canada, thì tao chắc chắn một trăm phần trăm là nó."

"Có căn cứ không?"

Bình luận

"Có căn cứ không?"

"Thằng em họ tao từng bị chuyện này dọa cho chết khiếp, mới nhập học được chưa tới một tháng đã rút hồ sơ chuyển trường, vụ này chẳng qua là không xảy ra tại Việt Nam nên không ai biết thôi, ảnh thằng đó bị triệu tập ở đồn công an nước sở tại vẫn còn trong nhật ký trò chuyện đây. Muốn xem không?"

Bình luận

"Thằng em họ tao từng bị chuyện này dọa cho chết khiếp, mới nhập học được chưa tới một tháng đã rút hồ sơ chuyển trường, vụ này chẳng qua là không xảy ra tại Việt Nam nên không ai biết thôi, ảnh thằng đó bị triệu tập ở đồn công an nước sở tại vẫn còn trong nhật ký trò chuyện đây. Muốn xem không?"

Đoàn Trung Lâm trầm mặc nhìn tấm ảnh trong điện thoại của Hưng, quét mắt qua mấy giây rồi trả lại điện thoại cho hắn.

Bình luận

Đoàn Trung Lâm trầm mặc nhìn tấm ảnh trong điện thoại của Hưng, quét mắt qua mấy giây rồi trả lại điện thoại cho hắn.

Gia Hưng trong lòng cảm thấy hơi kỳ quái, bình thường Lâm rất ít khi quan tâm chuyện của người khác, theo tính khí của thằng này, cậu ta sẽ trực tiếp tìm cách hẹn thằng nhãi kia ra nói chuyện rồi yêu cầu nó tránh xa em gái mình ra mới đúng, càng không có chuyện mất công mất sức tìm hiểu kỹ lưỡng về bối cảnh của đối phương rồi mới ra tay ngăn cấm.

Bình luận

Gia Hưng trong lòng cảm thấy hơi kỳ quái, bình thường Lâm rất ít khi quan tâm chuyện của người khác, theo tính khí của thằng này, cậu ta sẽ trực tiếp tìm cách hẹn thằng nhãi kia ra nói chuyện rồi yêu cầu nó tránh xa em gái mình ra mới đúng, càng không có chuyện mất công mất sức tìm hiểu kỹ lưỡng về bối cảnh của đối phương rồi mới ra tay ngăn cấm.

Lâm thả lỏng người suy tư đâu đó gần mười phút, cuối cùng nghiêng đầu ra ngoài xác nhận ba người kia đã không còn ở ngoài sân nữa, mới ném cho Hưng một điếu thuốc rồi sải bước đi thật nhanh rời khỏi cổng Ánh Dương.

Bình luận

Lâm thả lỏng người suy tư đâu đó gần mười phút, cuối cùng nghiêng đầu ra ngoài xác nhận ba người kia đã không còn ở ngoài sân nữa, mới ném cho Hưng một điếu thuốc rồi sải bước đi thật nhanh rời khỏi cổng Ánh Dương.

"Sự kiện này xảy ra từ bao giờ?"

Bình luận

"Sự kiện này xảy ra từ bao giờ?"

Hưng nhìn lại lịch sử trò chuyện, đáp: "Chưa đầy một năm trước."

Bình luận

Hưng nhìn lại lịch sử trò chuyện, đáp: "Chưa đầy một năm trước."

"Ừ. Giữ chặt miệng chuyện này." Lâm nhả một hơi thuốc, leo lên xe máy.

Bình luận

"Ừ. Giữ chặt miệng chuyện này." Lâm nhả một hơi thuốc, leo lên xe máy.

Hưng đeo mũ bảo hiểm, nhún vai ra điều chuyện này cũng chẳng liên quan gì đến hắn.

Bình luận

Hưng đeo mũ bảo hiểm, nhún vai ra điều chuyện này cũng chẳng liên quan gì đến hắn.

Dường như có tâm linh tương thông, khi thấy sắc mặt thằng Lâm đang dần chuyển sang u ám, Hưng ngay lập tức rời chủ đề sang chuyện khác:

Bình luận

Dường như có tâm linh tương thông, khi thấy sắc mặt thằng Lâm đang dần chuyển sang u ám, Hưng ngay lập tức rời chủ đề sang chuyện khác:

"Mày định cứ thế đi về luôn à? Cà Phê Sách không mở mấy hôm nay rồi, mày với đối tác hẹn nhau ở đâu? Tao gọi thằng Vinh tạt qua luôn."

Bình luận

"Mày định cứ thế đi về luôn à? Cà Phê Sách không mở mấy hôm nay rồi, mày với đối tác hẹn nhau ở đâu? Tao gọi thằng Vinh tạt qua luôn."

Lâm lắc đầu: "Đối tác cái gì, gọi là anh em chung chí hướng thôi. Hồi nãy ổng nhắn tao hẹn hôm khác, nhà có việc gì đó. Có gì trao đổi trên nhóm chat đi."

Bình luận

Lâm lắc đầu: "Đối tác cái gì, gọi là anh em chung chí hướng thôi. Hồi nãy ổng nhắn tao hẹn hôm khác, nhà có việc gì đó. Có gì trao đổi trên nhóm chat đi."

"Nhưng tao vẫn không hiểu, sao mày dễ bị ông Sinh thuyết phục thế? Bán cái gì thu hút học sinh sinh viên thì không bán, khởi nghiệp mà kinh doanh nồi niêu xoong chảo, sau này định bán sắt vụn thu hồi vốn à?"

Bình luận

"Nhưng tao vẫn không hiểu, sao mày dễ bị ông Sinh thuyết phục thế? Bán cái gì thu hút học sinh sinh viên thì không bán, khởi nghiệp mà kinh doanh nồi niêu xoong chảo, sau này định bán sắt vụn thu hồi vốn à?"

Hưng phóng xe đi song song với Lâm tám nhảm về gian hàng mà tụi hắn vừa mới mở, do sàn Màu Cam vẫn còn khá mới mẻ, nhưng các shop bán hàng đã bắt đầu mọc lên như nấm, kinh doanh buôn bán đủ các thể loại sản phẩm.

Bình luận

Hưng phóng xe đi song song với Lâm tám nhảm về gian hàng mà tụi hắn vừa mới mở, do sàn Màu Cam vẫn còn khá mới mẻ, nhưng các shop bán hàng đã bắt đầu mọc lên như nấm, kinh doanh buôn bán đủ các thể loại sản phẩm.

Đám bọn Lâm cũng không phải tham vọng gì, chỉ là vung chút vốn thử sức một phen, xem có thể trở thành một trong số những người dẫn đầu xu hướng hay không thôi.

Bình luận

Đám bọn Lâm cũng không phải tham vọng gì, chỉ là vung chút vốn thử sức một phen, xem có thể trở thành một trong số những người dẫn đầu xu hướng hay không thôi.

Sau một trăm ý tưởng bán hàng, chẳng hiểu vì sao nhảy ra một đối tác, xưng là người quen của Lâm, vạch ra kế hoạch không tưởng.

Bình luận

Sau một trăm ý tưởng bán hàng, chẳng hiểu vì sao nhảy ra một đối tác, xưng là người quen của Lâm, vạch ra kế hoạch không tưởng.

Đúng là không tưởng, không thể nào mà tưởng tượng nổi.

Bình luận

Đúng là không tưởng, không thể nào mà tưởng tượng nổi.

Mé, nồi niêu xoong chảo mà bán trên mạng thì bán cho ai? Người trung tuổi còn chưa biết dùng mấy cái con app mua hàng online đâu, trông chờ bọn học sinh sinh viên suốt ngày úp mì mua nồi niêu nấu nướng ư? Có khả thi không vậy? Thà rằng bán quần áo có khi còn nhiều tia hy vọng hơn.

Bình luận

Mé, nồi niêu xoong chảo mà bán trên mạng thì bán cho ai? Người trung tuổi còn chưa biết dùng mấy cái con app mua hàng online đâu, trông chờ bọn học sinh sinh viên suốt ngày úp mì mua nồi niêu nấu nướng ư? Có khả thi không vậy? Thà rằng bán quần áo có khi còn nhiều tia hy vọng hơn.

Nhưng chẳng hiểu nghĩ gì, Lâm nghe được vài câu từ Hiếu Sinh đã gật đầu cái rụp, ngay lập tức bắt tay vào dựng shop, trang trí hình ảnh, tìm kiếm nguồn hàng.

Bình luận

Nhưng chẳng hiểu nghĩ gì, Lâm nghe được vài câu từ Hiếu Sinh đã gật đầu cái rụp, ngay lập tức bắt tay vào dựng shop, trang trí hình ảnh, tìm kiếm nguồn hàng.

Không trả lời câu hỏi của Hưng, Lâm hỏi lại hắn: "Mày biết KTV Bảy Hằng Đẳng Thức hot đến thời điểm này là vì điều gì không?"

Bình luận

Không trả lời câu hỏi của Hưng, Lâm hỏi lại hắn: "Mày biết KTV Bảy Hằng Đẳng Thức hot đến thời điểm này là vì điều gì không?"

Hưng lười nghĩ, trả lời cho có: "Thiên thời, địa lợi, nhân hòa."

Bình luận

Hưng lười nghĩ, trả lời cho có: "Thiên thời, địa lợi, nhân hòa."

"Hòa cái con khỉ, trước khi đổi tên đã lỗ chỏng vó hơn nửa năm trời. Suýt nữa còn phải sang nhượng kia."

Bình luận

"Hòa cái con khỉ, trước khi đổi tên đã lỗ chỏng vó hơn nửa năm trời. Suýt nữa còn phải sang nhượng kia."

"..."

Bình luận

"..."

"Năm đấy ông Sinh còn đang học lớp 11, vậy mà dám khuyên lão chủ tiệm đó thay tên đổi họ, còn phác thảo cho ổng một bản thiết kế lại không gian quán, bày ổng cách truyền thông. Mày đoán xem, bao lâu thì hồi vốn?"

Bình luận

"Năm đấy ông Sinh còn đang học lớp 11, vậy mà dám khuyên lão chủ tiệm đó thay tên đổi họ, còn phác thảo cho ổng một bản thiết kế lại không gian quán, bày ổng cách truyền thông. Mày đoán xem, bao lâu thì hồi vốn?"

"Một năm?"

Bình luận

"Một năm?"

"Bốn tháng." Lâm đáp.

Bình luận

"Bốn tháng." Lâm đáp.

"Ghê zị?"

Bình luận

"Ghê zị?"

Gia Hưng rơi vào trầm tư, cuối cùng vẫn thật lòng thật dạ bày tỏ ý kiến: "Dù sao tao vẫn thấy việc bán nồi niêu xoong chảo ở nền tảng này vẫn quá là hoang đường."

Bình luận

Gia Hưng rơi vào trầm tư, cuối cùng vẫn thật lòng thật dạ bày tỏ ý kiến: "Dù sao tao vẫn thấy việc bán nồi niêu xoong chảo ở nền tảng này vẫn quá là hoang đường."

Lâm không tiếp lời nữa, trong lòng thầm lên tiếng:

Bình luận

Lâm không tiếp lời nữa, trong lòng thầm lên tiếng:

Mày cứ chờ mà xem, người bỏ cả tính mạng ra để đánh cược so với người chỉ bỏ tiền vào thử sức thì cách làm việc khác nhau như thế nào.

Bình luận

Mày cứ chờ mà xem, người bỏ cả tính mạng ra để đánh cược so với người chỉ bỏ tiền vào thử sức thì cách làm việc khác nhau như thế nào.

Bình luận

-

Nhà tình thương Ánh Dương.

Bình luận

Nhà tình thương Ánh Dương.

Những đứa trẻ ở đây đều quen mặt Ngô Lệ Quỳnh, chỉ cần thấy Quỳnh bước vào cửa, lũ trẻ đều đồng loạt reo hò lên chạy lại vây lấy nó.

Bình luận

Những đứa trẻ ở đây đều quen mặt Ngô Lệ Quỳnh, chỉ cần thấy Quỳnh bước vào cửa, lũ trẻ đều đồng loạt reo hò lên chạy lại vây lấy nó.

"Sao không thấy thằng Tun đâu nhỉ?" Quỳnh hỏi cô Trinh, phụ trách phòng này.

Bình luận

"Sao không thấy thằng Tun đâu nhỉ?" Quỳnh hỏi cô Trinh, phụ trách phòng này.

"Tun được người ta nhận nuôi từ tuần trước rồi, gia đình đó khá giả, thích trẻ con lắm."

Bình luận

"Tun được người ta nhận nuôi từ tuần trước rồi, gia đình đó khá giả, thích trẻ con lắm."

Quỳnh à lên, vậy thì tốt quá. Ở đây thường thì những bé nam dễ được nhận nuôi hơn những bé nữ, vì thế số trẻ nữ ở đây nhiều hơn số bé nam rõ rệt.

Bình luận

Quỳnh à lên, vậy thì tốt quá. Ở đây thường thì những bé nam dễ được nhận nuôi hơn những bé nữ, vì thế số trẻ nữ ở đây nhiều hơn số bé nam rõ rệt.

Chi cùng Vũ lần đầu đến đây, được cô bảo mẫu dắt đi xuống bếp cắt gọt hoa quả, hàn huyên tâm sự chuyện mấy đứa trẻ ở trại tình thương. Bỗng chốc cũng không còn cảm thấy lạc lõng nữa, Chi qua đây nhìn được ra, tính cách ấm áp ôn hòa của Quỳnh có lẽ cũng là một phần được nuôi dưỡng bởi sự thân thương của những con người nơi này.

Bình luận

Chi cùng Vũ lần đầu đến đây, được cô bảo mẫu dắt đi xuống bếp cắt gọt hoa quả, hàn huyên tâm sự chuyện mấy đứa trẻ ở trại tình thương. Bỗng chốc cũng không còn cảm thấy lạc lõng nữa, Chi qua đây nhìn được ra, tính cách ấm áp ôn hòa của Quỳnh có lẽ cũng là một phần được nuôi dưỡng bởi sự thân thương của những con người nơi này.

"Quỳnh lát qua bên này nói chuyện với cô một lát nhé con."

Bình luận

"Quỳnh lát qua bên này nói chuyện với cô một lát nhé con."

"Dạ vâng ạ." Quỳnh đáp

Bình luận

"Dạ vâng ạ." Quỳnh đáp

Cô Tâm phụ trách nhà tình thương ghé đầu vào trong gọi Quỳnh, lúc này nó đang cho lũ trẻ chơi với con Bạc Hà của mình, tưởng là Bạc Hà đi cùng Mưa sẽ làm loạn cả lên nhưng không ngờ Mưa bên kia cũng vô cùng yêu trẻ, nó nằm ườn ra cho lũ trẻ sờ soạng, dáng vẻ biếng nhác hiền lành vô cùng, khác hẳn so với lúc ở nhà.

Bình luận

Cô Tâm phụ trách nhà tình thương ghé đầu vào trong gọi Quỳnh, lúc này nó đang cho lũ trẻ chơi với con Bạc Hà của mình, tưởng là Bạc Hà đi cùng Mưa sẽ làm loạn cả lên nhưng không ngờ Mưa bên kia cũng vô cùng yêu trẻ, nó nằm ườn ra cho lũ trẻ sờ soạng, dáng vẻ biếng nhác hiền lành vô cùng, khác hẳn so với lúc ở nhà.

Lúc Vũ và Chi bê hoa quả gọt sẵn vào trong phòng, Quỳnh giao đám trẻ con cho hai người rồi theo cô Tâm sang phòng uống trà. Lúc ra khỏi cửa, bỗng cảm thấy cõi lòng có chút ngổn ngang.

Bình luận

Lúc Vũ và Chi bê hoa quả gọt sẵn vào trong phòng, Quỳnh giao đám trẻ con cho hai người rồi theo cô Tâm sang phòng uống trà. Lúc ra khỏi cửa, bỗng cảm thấy cõi lòng có chút ngổn ngang.

Cứ ba tháng một lần, đều như vắt tranh, Quỳnh đều đặn nhận được một khoản tiền từ một mạnh thường quân nào đó mà nó không biết tên. Người này bắt đầu quyên góp từ thiện cho nhà tình thương từ năm năm trước, mới đầu chỉ là số tiền nhỏ nhặt, sau đó số tiền càng ngày càng lớn.

Bình luận

Cứ ba tháng một lần, đều như vắt tranh, Quỳnh đều đặn nhận được một khoản tiền từ một mạnh thường quân nào đó mà nó không biết tên. Người này bắt đầu quyên góp từ thiện cho nhà tình thương từ năm năm trước, mới đầu chỉ là số tiền nhỏ nhặt, sau đó số tiền càng ngày càng lớn.

Con số lớn đến mức Quỳnh cảm thấy bất an, cứ như số tiền này cùng với chủ nhân của nó trưởng thành qua năm tháng vậy.

Bình luận

Con số lớn đến mức Quỳnh cảm thấy bất an, cứ như số tiền này cùng với chủ nhân của nó trưởng thành qua năm tháng vậy.

Nó không biết người tốt bụng này là ai, không những quyên góp từ thiện cho cả nhà tình thương một thời gian dài như vậy, còn trích hẳn một phần riêng đề tên Ngô Lệ Quỳnh, dù nó đã rời khỏi nơi này cũng đã được hai năm nay rồi.

Bình luận

Nó không biết người tốt bụng này là ai, không những quyên góp từ thiện cho cả nhà tình thương một thời gian dài như vậy, còn trích hẳn một phần riêng đề tên Ngô Lệ Quỳnh, dù nó đã rời khỏi nơi này cũng đã được hai năm nay rồi.

Cô Tâm cũng từng nói người này vô cùng kỳ lạ, đó một người rất tốt, nhưng trước nay làm việc thiện chưa từng ra mặt, lúc gửi tiền tới điều được chia rõ làm hai khoản, ghi chú rõ ràng.

Bình luận

Cô Tâm cũng từng nói người này vô cùng kỳ lạ, đó một người rất tốt, nhưng trước nay làm việc thiện chưa từng ra mặt, lúc gửi tiền tới điều được chia rõ làm hai khoản, ghi chú rõ ràng.

Khoản 1: Dành tặng nhà tình thương Ánh Dương.

Bình luận

Khoản 1: Dành tặng nhà tình thương Ánh Dương.

Khoản 2: Dành riêng cho Ngô Lệ Quỳnh.

Bình luận

Khoản 2: Dành riêng cho Ngô Lệ Quỳnh.

Quỳnh không dám nhận số tiền này, mỗi lần cô Tâm nhất quyết đặt vào tay nó, nó đều tìm cách từ chối, song vì số tiền đã được chỉ đích danh cho ai, trại tình thương cũng không thể giữ lại.

Bình luận

Quỳnh không dám nhận số tiền này, mỗi lần cô Tâm nhất quyết đặt vào tay nó, nó đều tìm cách từ chối, song vì số tiền đã được chỉ đích danh cho ai, trại tình thương cũng không thể giữ lại.

Cuối cùng Quỳnh phải mở một tài khoản ngân hàng riêng chỉ để gửi số tiền này vào, chờ một ngày có thể biết tìm ra được người này là ai, muốn biết vì sao họ lại làm như vậy.

Bình luận

Cuối cùng Quỳnh phải mở một tài khoản ngân hàng riêng chỉ để gửi số tiền này vào, chờ một ngày có thể biết tìm ra được người này là ai, muốn biết vì sao họ lại làm như vậy.

Lúc đầu Quỳnh nghĩ đây là hành vi bù đắp của gia đình thủ phạm gây ra vụ tai nạn dẫn đến cái chết của cha mẹ mình. Song nó lại gạt bỏ ngay, vì năm đó tai nạn xảy ra, gia đình của họ còn chẳng thèm ra mặt, còn chẳng thèm thành tâm xin lỗi.

Bình luận

Lúc đầu Quỳnh nghĩ đây là hành vi bù đắp của gia đình thủ phạm gây ra vụ tai nạn dẫn đến cái chết của cha mẹ mình. Song nó lại gạt bỏ ngay, vì năm đó tai nạn xảy ra, gia đình của họ còn chẳng thèm ra mặt, còn chẳng thèm thành tâm xin lỗi.

Họ cử một người giống như tài xế hay thư ký gì đó đi đàm phán qua loa, quăng một khoản tiền coi như mọi chuyện chấm dứt, miệng lưỡi của họ bén nhọn, nói qua nói lại chỉ trong một buổi chiều đã giải quyết êm xuôi, Quỳnh khi ấy quá nhỏ không có chính kiến, lại không có người thân chống lưng, đại diện của nó là một vài người lớn xưng là bên giám hộ trẻ mồ côi đứng ra hòa giải.

Bình luận

Họ cử một người giống như tài xế hay thư ký gì đó đi đàm phán qua loa, quăng một khoản tiền coi như mọi chuyện chấm dứt, miệng lưỡi của họ bén nhọn, nói qua nói lại chỉ trong một buổi chiều đã giải quyết êm xuôi, Quỳnh khi ấy quá nhỏ không có chính kiến, lại không có người thân chống lưng, đại diện của nó là một vài người lớn xưng là bên giám hộ trẻ mồ côi đứng ra hòa giải.

Quỳnh đang chìm đắm trong sự đau thương trước sự ra đi của người thân, chỉ mơ hồ để người lớn dẫn dắt đi mà thôi.

Bình luận

Quỳnh đang chìm đắm trong sự đau thương trước sự ra đi của người thân, chỉ mơ hồ để người lớn dẫn dắt đi mà thôi.

Vì thế nó không tin đối phương bỗng nhiên tốt bụng, sau bao nhiêu năm phất áo bỏ đi mà tự nhiên nổi lòng áy náy mà làm chuyện bù đắp cho mình.

Bình luận

Vì thế nó không tin đối phương bỗng nhiên tốt bụng, sau bao nhiêu năm phất áo bỏ đi mà tự nhiên nổi lòng áy náy mà làm chuyện bù đắp cho mình.

Thế nên nó luôn thắc mắc người này là ai? Tại sao lại muốn giúp đỡ nó?

Bình luận

Thế nên nó luôn thắc mắc người này là ai? Tại sao lại muốn giúp đỡ nó?

Cho đến một ngày, người này sơ suất chuyển thẳng khoản tiền này vào tài khoản cá nhân của nó, số tiền ăn khớp với số tiền mặt mà cô Tâm thường đưa cho nó mỗi lần, lúc nào cũng lẻ ra chín trăm chín mươi chín nghìn.

Bình luận

Cho đến một ngày, người này sơ suất chuyển thẳng khoản tiền này vào tài khoản cá nhân của nó, số tiền ăn khớp với số tiền mặt mà cô Tâm thường đưa cho nó mỗi lần, lúc nào cũng lẻ ra chín trăm chín mươi chín nghìn.

Phần ghi chú còn ghi rất rõ ràng: Ngo Le Quynh - Quy ung ho Anh Duong.

Bình luận

Phần ghi chú còn ghi rất rõ ràng: Ngo Le Quynh - Quy ung ho Anh Duong.

Thông qua tên người gửi hiện lên ở bank app, nó cơ hồ đoán đây là một cô gái, vì phần tên người chuyển khoản hiện lên là Ngoc Dung.

Bình luận

Thông qua tên người gửi hiện lên ở bank app, nó cơ hồ đoán đây là một cô gái, vì phần tên người chuyển khoản hiện lên là Ngoc Dung.

Nhưng đó là lần đầu tiên và cũng là duy nhất để lại manh mối, còn về sau người này vẫn thông qua Ánh Dương gửi tiền cho nó.

Bình luận

Nhưng đó là lần đầu tiên và cũng là duy nhất để lại manh mối, còn về sau người này vẫn thông qua Ánh Dương gửi tiền cho nó.

Dù thế nào, đây cũng là một khoản tiền không rõ lai lịch, trong lòng Quỳnh có một nỗi bất an không rõ ràng, nhưng cũng có một niềm biết ơn không rõ ràng.

Bình luận

Dù thế nào, đây cũng là một khoản tiền không rõ lai lịch, trong lòng Quỳnh có một nỗi bất an không rõ ràng, nhưng cũng có một niềm biết ơn không rõ ràng.

Quỳnh nắm chặt số tiền mặt trong tay, những tờ polime mới tinh kèm theo cả những tờ tiền lẻ vừa vặn chín nghìn không lệch một đồng, khẽ thở dài.

Bình luận

Quỳnh nắm chặt số tiền mặt trong tay, những tờ polime mới tinh kèm theo cả những tờ tiền lẻ vừa vặn chín nghìn không lệch một đồng, khẽ thở dài.

Nắng đông đem theo hơi lạnh rọi vào ô cửa sổ kính đã được đóng kín, Quỳnh đứng ngoài hành lang nhìn về phía trong của căn phòng thiếu nhi, Vũ đang lọt thỏm giữa đám trẻ con, tuy hắn chẳng nói năng gì, từ đầu đến cuối chỉ dùng những chiếc bút màu vẽ loằng ngoằng trên giấy cũng khiến lũ trẻ reo hò không thôi. Còn phía bên kia Diệp Chi đang dạy bọn trẻ con cắt giấy làm thủ công, nói nhiều vô cùng.

Bình luận

Nắng đông đem theo hơi lạnh rọi vào ô cửa sổ kính đã được đóng kín, Quỳnh đứng ngoài hành lang nhìn về phía trong của căn phòng thiếu nhi, Vũ đang lọt thỏm giữa đám trẻ con, tuy hắn chẳng nói năng gì, từ đầu đến cuối chỉ dùng những chiếc bút màu vẽ loằng ngoằng trên giấy cũng khiến lũ trẻ reo hò không thôi. Còn phía bên kia Diệp Chi đang dạy bọn trẻ con cắt giấy làm thủ công, nói nhiều vô cùng.

Một bên yên tĩnh, một bên huyên náo, thế mà hòa hợp với nhau một cách kỳ lạ.

Bình luận

Một bên yên tĩnh, một bên huyên náo, thế mà hòa hợp với nhau một cách kỳ lạ.

Quỳnh phút chốc không nỡ phá tan bầu không khí này, nó không bước vào nữa, chậm rãi bước xuống dưới sân, chọn cho mình một chiếc xích đu mà ngồi xuống thả hồn đi chơi xa.

Bình luận

Quỳnh phút chốc không nỡ phá tan bầu không khí này, nó không bước vào nữa, chậm rãi bước xuống dưới sân, chọn cho mình một chiếc xích đu mà ngồi xuống thả hồn đi chơi xa.

Lúc này Quỳnh đột ngột phát hiện ra một vật lóe sáng nằm gọn trên mặt đất.

Bình luận

Lúc này Quỳnh đột ngột phát hiện ra một vật lóe sáng nằm gọn trên mặt đất.

Là một chiếc dây chuyền của nam giới, thiết kế tương đối đơn giản nhưng không kém phần tỉ mỉ, đường chạm trổ những nét sắc nhọn, nếu nó là vật biểu tượng cho con người của chủ nhân nó, thì đây có lẽ là một chàng trai với tính cách cực kì mạnh mẽ.

Bình luận

Là một chiếc dây chuyền của nam giới, thiết kế tương đối đơn giản nhưng không kém phần tỉ mỉ, đường chạm trổ những nét sắc nhọn, nếu nó là vật biểu tượng cho con người của chủ nhân nó, thì đây có lẽ là một chàng trai với tính cách cực kì mạnh mẽ.

Lúc Quỳnh đặt lên trước mặt cô Tâm, cô Tâm vừa nhìn đã nhận ra ngay, lúc nãy cậu thanh niên kia ký tên quyên góp, lúc xắn tay áo lên còn thầm than phần chốt của chiếc vòng này bị lỏng rồi, đè tay xuống bàn ký tên xong đưa lên còn thấy đỏ cả một vùng nhỏ trên da.

Bình luận

Lúc Quỳnh đặt lên trước mặt cô Tâm, cô Tâm vừa nhìn đã nhận ra ngay, lúc nãy cậu thanh niên kia ký tên quyên góp, lúc xắn tay áo lên còn thầm than phần chốt của chiếc vòng này bị lỏng rồi, đè tay xuống bàn ký tên xong đưa lên còn thấy đỏ cả một vùng nhỏ trên da.

"Đây là vòng của cái cậu học sinh kia mới tới đó mà, cái cậu mà hay gửi tiền cho Quỳnh ấy."

Bình luận

"Đây là vòng của cái cậu học sinh kia mới tới đó mà, cái cậu mà hay gửi tiền cho Quỳnh ấy."

Quỳnh nghe xong, giật mình hỏi lại: "Là ai ạ?"

Bình luận

Quỳnh nghe xong, giật mình hỏi lại: "Là ai ạ?"

"À không hẳn, cậu ấy chắc là một người thay mặt mạnh thường quân đến quyên góp thôi. Không phải là chủ nhân khoản tiền đó."

Bình luận

"À không hẳn, cậu ấy chắc là một người thay mặt mạnh thường quân đến quyên góp thôi. Không phải là chủ nhân khoản tiền đó."

Tuy có hơi thất vọng nhưng Quỳnh vẫn không thôi gặng hỏi: "Cậu bạn đó có thường xuyên tới không ạ? Lúc nào tới nữa con có thể hỏi thăm cậu ấy một chút."

Bình luận

Tuy có hơi thất vọng nhưng Quỳnh vẫn không thôi gặng hỏi: "Cậu bạn đó có thường xuyên tới không ạ? Lúc nào tới nữa con có thể hỏi thăm cậu ấy một chút."

Cô Tâm lắc đầu: "Mỗi lần tới là một người khác nhau, không chắc nữa, cậu này cô cũng gặp lần đầu."

Bình luận

Cô Tâm lắc đầu: "Mỗi lần tới là một người khác nhau, không chắc nữa, cậu này cô cũng gặp lần đầu."

Ai mà phải giấu mặt tới mức này chứ? Quỳnh nhăn mày, nét mặt rất khó coi.

Bình luận

Ai mà phải giấu mặt tới mức này chứ? Quỳnh nhăn mày, nét mặt rất khó coi.

"Hay là con cứ chờ ở đây thêm, biết đâu lát nữa người ta phát hiện ra đánh rơi đồ quay lại tìm không chừng." Cô Tâm nói

Bình luận

"Hay là con cứ chờ ở đây thêm, biết đâu lát nữa người ta phát hiện ra đánh rơi đồ quay lại tìm không chừng." Cô Tâm nói

Quỳnh cho là hợp lý, nó ôm một chút hy vọng nhỏ nhoi bước ra khỏi phòng quản lí, khi đi tới cầu thang, nó đã thấy Vũ đứng bên dưới chờ mình từ bao giờ.

Bình luận

Quỳnh cho là hợp lý, nó ôm một chút hy vọng nhỏ nhoi bước ra khỏi phòng quản lí, khi đi tới cầu thang, nó đã thấy Vũ đứng bên dưới chờ mình từ bao giờ.

"Các cậu... một lát nữa về trước nhé. Mình có lẽ phải ở lại một lát."

Bình luận

"Các cậu... một lát nữa về trước nhé. Mình có lẽ phải ở lại một lát."

Vũ nhíu mày, rồi cũng không hỏi gì thêm, hai đứa sóng vai nhau đi dạo quanh sân, cuối cùng tìm một chiếc ghế đá ngồi xuống nhìn trời mây, cũng như ngồi chờ Chi chơi xong với lũ trẻ, cô bạn có vẻ chơi nãy giờ không thấy mệt.

Bình luận

Vũ nhíu mày, rồi cũng không hỏi gì thêm, hai đứa sóng vai nhau đi dạo quanh sân, cuối cùng tìm một chiếc ghế đá ngồi xuống nhìn trời mây, cũng như ngồi chờ Chi chơi xong với lũ trẻ, cô bạn có vẻ chơi nãy giờ không thấy mệt.

Một khoảng lặng khó hiểu, nhưng không ngượng ngập, mãi cho đến khi Vũ mở lời trước:

Bình luận

Một khoảng lặng khó hiểu, nhưng không ngượng ngập, mãi cho đến khi Vũ mở lời trước:

"Quỳnh ở lại chờ người à?"

Bình luận

"Quỳnh ở lại chờ người à?"

"Đúng vậy."

Bình luận

"Đúng vậy."

Vũ lưỡng lự một lúc, lại hỏi: "Quan trọng không?"

Bình luận

Vũ lưỡng lự một lúc, lại hỏi: "Quan trọng không?"

Quỳnh gật đầu: "Quan trọng."

Bình luận

Quỳnh gật đầu: "Quan trọng."

Vũ hơi nhăn mày: "Con trai?"

Bình luận

Vũ hơi nhăn mày: "Con trai?"

Quỳnh gật đầu lần nữa, song lại thả hồn đi chơi xa, khoảng im lặng lại tiếp diễn tầm năm phút nữa, Vũ bỗng nhẹ giọng gọi tên:

Bình luận

Quỳnh gật đầu lần nữa, song lại thả hồn đi chơi xa, khoảng im lặng lại tiếp diễn tầm năm phút nữa, Vũ bỗng nhẹ giọng gọi tên:

"Quỳnh."

Bình luận

"Quỳnh."

"Gì thế?"

Bình luận

"Gì thế?"

Vũ định nói gì đó, song một cơn gió đông đột ngột dội thẳng vào mặt hắn, khiến hắn ngay tức khắc tỉnh táo trở lại, những câu hỏi đang nằm trên đầu môi đột nhiên tiêu tán, không có cách nào bật ra được.

Bình luận

Vũ định nói gì đó, song một cơn gió đông đột ngột dội thẳng vào mặt hắn, khiến hắn ngay tức khắc tỉnh táo trở lại, những câu hỏi đang nằm trên đầu môi đột nhiên tiêu tán, không có cách nào bật ra được.

Lúc này hắn bỗng bàng hoàng nhận ra: Quỹ đạo bị lệch mất rồi!

Bình luận

Lúc này hắn bỗng bàng hoàng nhận ra: Quỹ đạo bị lệch mất rồi!

Chết tiệt! Mày đang nghĩ gì vậy Trần Thành Vũ?

Bình luận

Chết tiệt! Mày đang nghĩ gì vậy Trần Thành Vũ?

Bình luận

-

Ngày hôm đó, Trần Thành Vũ đem theo một thứ cảm xúc vừa rối bời, vừa mất mát trở về căn phòng của mình. Còn Ngô Lệ Quỳnh mang theo một nỗi mất mát kèm thất vọng khi ngồi một mình chờ đợi đến tối mịt mà vẫn không thể gặp được người cần gặp.

Bình luận

Ngày hôm đó, Trần Thành Vũ đem theo một thứ cảm xúc vừa rối bời, vừa mất mát trở về căn phòng của mình. Còn Ngô Lệ Quỳnh mang theo một nỗi mất mát kèm thất vọng khi ngồi một mình chờ đợi đến tối mịt mà vẫn không thể gặp được người cần gặp.

Bình luận


Truyện tương tự

Bình luận