Chương 16: Khởi động giao kèo


Thật may tiết sau là tiết khiêu vũ nên mọi người đã đến phòng tập. Cô và Kẹo Bông Gòn vào lớp thay đồ rồi cũng nhanh chóng di chuyển.

Bình luận

Thật may tiết sau là tiết khiêu vũ nên mọi người đã đến phòng tập. Cô và Kẹo Bông Gòn vào lớp thay đồ rồi cũng nhanh chóng di chuyển.

Buổi học hôm nay chỉ thực hành nên Tô Đông An làm biếng, trốn ở một góc, phân tích những sự việc xảy ra gần đây.

Bình luận

Buổi học hôm nay chỉ thực hành nên Tô Đông An làm biếng, trốn ở một góc, phân tích những sự việc xảy ra gần đây.

Tại sao hôm nay bọn họ lại ra tay độc ác và dồn dập hơn nhỉ? Cô dạo này cũng không hay đi cùng Dương Minh Huỳnh mà. Chỉ có cuối tuần trước đi trung tâm thương mại cùng, nhưng ngồi cạnh cô là Hoàng Bách sau đó mới đến Dương Minh Huỳnh. Sau cuộc nói chuyện ở cửa hàng văn phòng phẩm, hầu như trong lúc uống trà sữa, cô không nói chuyện với cô ấy.

Bình luận

Tại sao hôm nay bọn họ lại ra tay độc ác và dồn dập hơn nhỉ? Cô dạo này cũng không hay đi cùng Dương Minh Huỳnh mà. Chỉ có cuối tuần trước đi trung tâm thương mại cùng, nhưng ngồi cạnh cô là Hoàng Bách sau đó mới đến Dương Minh Huỳnh. Sau cuộc nói chuyện ở cửa hàng văn phòng phẩm, hầu như trong lúc uống trà sữa, cô không nói chuyện với cô ấy.

Vậy sao bọn họ lại tức giận? Và Bùi Nguyên Vũ cố tình làm mấy hành động thân thiết để "hội chị em" của Nguyễn Ngọc Anh nhìn thấy là có ý gì? Cô biết, người như cậu ta sẽ không bao giờ làm gì mà không có lý do. Vậy, khả năng người khiến Nguyễn Ngọc Anh hành xử táo bạo là Bùi Nguyên Vũ chứ không phải là Dương Minh Huỳnh.

Bình luận

Vậy sao bọn họ lại tức giận? Và Bùi Nguyên Vũ cố tình làm mấy hành động thân thiết để "hội chị em" của Nguyễn Ngọc Anh nhìn thấy là có ý gì? Cô biết, người như cậu ta sẽ không bao giờ làm gì mà không có lý do. Vậy, khả năng người khiến Nguyễn Ngọc Anh hành xử táo bạo là Bùi Nguyên Vũ chứ không phải là Dương Minh Huỳnh.

Nếu nghĩ theo hướng này thì hành động từ trước tới nay của cả hai bên đều hợp lý.

Bình luận

Nếu nghĩ theo hướng này thì hành động từ trước tới nay của cả hai bên đều hợp lý.

Nhưng tại sao cậu ta lại phải giấu? Và người gần gũi với cậu ta, người mà cậu ta quan tâm nhất là Dương Minh Huỳnh, sao không bắt nạt Dương Minh Huỳnh mà lại đi hành hạ người chơi với cô ấy? Đau đầu thật. Tô Đông An day trán.

Bình luận

Nhưng tại sao cậu ta lại phải giấu? Và người gần gũi với cậu ta, người mà cậu ta quan tâm nhất là Dương Minh Huỳnh, sao không bắt nạt Dương Minh Huỳnh mà lại đi hành hạ người chơi với cô ấy? Đau đầu thật. Tô Đông An day trán.

Nếu Dương Minh Huỳnh mà bị bắt nạt giống như cô hiện tại, cậu ta sẽ làm gì đây? Nghĩ đến Đỗ Văn Lợi, cô cảm thấy, bản thân đã có đáp án nhưng vẫn cần xác thực, tránh việc cô nghĩ oan cho người khác.

Bình luận

Nếu Dương Minh Huỳnh mà bị bắt nạt giống như cô hiện tại, cậu ta sẽ làm gì đây? Nghĩ đến Đỗ Văn Lợi, cô cảm thấy, bản thân đã có đáp án nhưng vẫn cần xác thực, tránh việc cô nghĩ oan cho người khác.

"Không tập hả?" Hoàng Thanh Nam ngồi xuống bên cạnh, nhìn đồng phục thể dục trên người cô, hỏi: "Có chuyện gì à?"

Bình luận

"Không tập hả?" Hoàng Thanh Nam ngồi xuống bên cạnh, nhìn đồng phục thể dục trên người cô, hỏi: "Có chuyện gì à?"

"Nguyễn Ngọc Anh nổi tiếng phết ha?" Tô Đông An chống cằm nhìn mọi người tập nhảy, bỗng thốt lên.

Bình luận

"Nguyễn Ngọc Anh nổi tiếng phết ha?" Tô Đông An chống cằm nhìn mọi người tập nhảy, bỗng thốt lên.

"Đúng rồi. Nổi tiếng là bà chằn độc ác đó." Như nhớ ra chuyện gì, cậu ta bật cười khúc khích.

Bình luận

"Đúng rồi. Nổi tiếng là bà chằn độc ác đó." Như nhớ ra chuyện gì, cậu ta bật cười khúc khích.

"Nổi tiếng nhất là, vì thích Bùi Nguyên Vũ mà làm bao chuyện ngu ngốc. Chắc giờ vẫn yêu thích cậu ta như cũ nhỉ?"

Bình luận

"Nổi tiếng nhất là, vì thích Bùi Nguyên Vũ mà làm bao chuyện ngu ngốc. Chắc giờ vẫn yêu thích cậu ta như cũ nhỉ?"

"Đúng…" Hoàng Thanh Nam ngớ người, bỗng ngậm miệng.

Bình luận

"Đúng…" Hoàng Thanh Nam ngớ người, bỗng ngậm miệng.

Tô Đông An vờ như không biết, tiếp tục nói: "Thích Bùi Nguyên Vũ đến vậy, chắc cô ta ghét Dương Minh Huỳnh lắm."

Bình luận

Tô Đông An vờ như không biết, tiếp tục nói: "Thích Bùi Nguyên Vũ đến vậy, chắc cô ta ghét Dương Minh Huỳnh lắm."

Hoàng Thanh Nam ấp úng đáp: "Tớ… tớ cũng không biết."

Bình luận

Hoàng Thanh Nam ấp úng đáp: "Tớ… tớ cũng không biết."

Sao tự dưng An lại nhắc tới chuyện này? Cậu ấy biết gì rồi chăng?

Bình luận

Sao tự dưng An lại nhắc tới chuyện này? Cậu ấy biết gì rồi chăng?

Tô Đông An nghiêng người, nhìn cậu ta chăm chú rồi mỉm cười thì thầm: "Nhưng mà giờ có tớ rồi, Nguyễn Ngọc Anh sẽ đổi mục tiêu thôi."

Bình luận

Tô Đông An nghiêng người, nhìn cậu ta chăm chú rồi mỉm cười thì thầm: "Nhưng mà giờ có tớ rồi, Nguyễn Ngọc Anh sẽ đổi mục tiêu thôi."

Bị ánh nhìn sắc bén chiếu tướng, Hoàng Thanh Nam đổ mồ hôi lạnh. Cậu ta nắm chặt hai tay, kiên định đáp: "Tớ, tớ sẽ bảo vệ An."

Bình luận

Bị ánh nhìn sắc bén chiếu tướng, Hoàng Thanh Nam đổ mồ hôi lạnh. Cậu ta nắm chặt hai tay, kiên định đáp: "Tớ, tớ sẽ bảo vệ An."

Nhìn phản ứng của Hoàng Thanh Nam, Tô Đông An biết mình đã đoán đúng. Cô lùi lại, tựa lưng vào tường, không đáp.

Bình luận

Nhìn phản ứng của Hoàng Thanh Nam, Tô Đông An biết mình đã đoán đúng. Cô lùi lại, tựa lưng vào tường, không đáp.

Vậy là, cô ta thích Bùi Nguyên Vũ nên ghen tị với Dương Minh Huỳnh. Nguyễn Ngọc Anh có thể đã từng bắt nạt cô ấy nhưng bị Bùi Nguyên Vũ cảnh cáo, sau đó mới chuyển hướng sang bạn bè của Dương Minh Huỳnh. Và giờ Bùi Nguyên Vũ không chịu nổi nữa nên muốn lợi dụng cô, giải quyết cô ta một cách triệt để.

Bình luận

Vậy là, cô ta thích Bùi Nguyên Vũ nên ghen tị với Dương Minh Huỳnh. Nguyễn Ngọc Anh có thể đã từng bắt nạt cô ấy nhưng bị Bùi Nguyên Vũ cảnh cáo, sau đó mới chuyển hướng sang bạn bè của Dương Minh Huỳnh. Và giờ Bùi Nguyên Vũ không chịu nổi nữa nên muốn lợi dụng cô, giải quyết cô ta một cách triệt để.

Mọi chuyện đã khá rõ ràng, sao cô vẫn thấy bất an? Cô luôn có cảm giác có điều gì đó không đúng nhưng lại không thể tìm ra đó là thứ gì.

Bình luận

Mọi chuyện đã khá rõ ràng, sao cô vẫn thấy bất an? Cô luôn có cảm giác có điều gì đó không đúng nhưng lại không thể tìm ra đó là thứ gì.

Hoàng Bách để ý, Vũ từ nãy đến giờ luôn nhìn về phía Tô Đông An. Cậu ta mở miệng hỏi: “Sao thế?”

Bình luận

Hoàng Bách để ý, Vũ từ nãy đến giờ luôn nhìn về phía Tô Đông An. Cậu ta mở miệng hỏi: “Sao thế?”

"Nam khai rồi."

Bình luận

"Nam khai rồi."

"Nó khai gì cơ?"

Bình luận

"Nó khai gì cơ?"

Hoàng Bách nhìn theo ánh mắt của Bùi Nguyên Vũ. Không biết Tô Đông An nói gì mà mặt Nam tái mét, hai tay siết chặt đầy khẩn trương. Vì Tô Đông An vẫn luôn tủm tỉm cười nên cậu ta không đoán được nội dung cuộc nói chuyện.

Bình luận

Hoàng Bách nhìn theo ánh mắt của Bùi Nguyên Vũ. Không biết Tô Đông An nói gì mà mặt Nam tái mét, hai tay siết chặt đầy khẩn trương. Vì Tô Đông An vẫn luôn tủm tỉm cười nên cậu ta không đoán được nội dung cuộc nói chuyện.

"Nam không giấu được cậu ta đâu. Chắc lại bị moi thông tin gì rồi. Để cậu ta biết cũng chẳng sao cả."

Bình luận

"Nam không giấu được cậu ta đâu. Chắc lại bị moi thông tin gì rồi. Để cậu ta biết cũng chẳng sao cả."

Dù cho Tô Đông An nhạy bén đến cỡ nào cũng không bao giờ tìm ra được mục đích thực sự của cậu ta. Lấy được một chút thông tin từ Nam, biết đâu lại ngoan ngoãn nhảy vào hố cậu ta đã đào.

Bình luận

Dù cho Tô Đông An nhạy bén đến cỡ nào cũng không bao giờ tìm ra được mục đích thực sự của cậu ta. Lấy được một chút thông tin từ Nam, biết đâu lại ngoan ngoãn nhảy vào hố cậu ta đã đào.

Nhìn vẻ mặt toan tính của Bùi Nguyên Vũ, biết sự việc không đơn giản chỉ là giải quyết Nguyễn Ngọc Anh. Hoàng Bách thở dài, khuyên:

Bình luận

Nhìn vẻ mặt toan tính của Bùi Nguyên Vũ, biết sự việc không đơn giản chỉ là giải quyết Nguyễn Ngọc Anh. Hoàng Bách thở dài, khuyên:

"Dù sao An cũng là bạn học, đừng lợi dụng cậu ấy quá mức."

Bình luận

"Dù sao An cũng là bạn học, đừng lợi dụng cậu ấy quá mức."

"Tớ tự biết phải làm gì." Bùi Nguyên Vũ cầm điện thoại, nhắn cho Tô Đông An một tin.

Bình luận

"Tớ tự biết phải làm gì." Bùi Nguyên Vũ cầm điện thoại, nhắn cho Tô Đông An một tin.

Phạm Minh Nhất đi theo sau Lưu Thiên Lãng, lải nhải: "Vừa nãy cô gọi điện cho tớ, hỏi bao giờ cậu về."

Bình luận

Phạm Minh Nhất đi theo sau Lưu Thiên Lãng, lải nhải: "Vừa nãy cô gọi điện cho tớ, hỏi bao giờ cậu về."

"..."

Bình luận

"..."

"Cô nói cũng hai tháng rồi. Bố cậu cũng hết giận, trở về thành phố B thôi."

Bình luận

"Cô nói cũng hai tháng rồi. Bố cậu cũng hết giận, trở về thành phố B thôi."

Hừ. Thích đuổi thì đuổi, thích gọi về thì gọi về. Cậu không phải là chó, gọi thì đến, đuổi thì đi. Lưu Thiên Lãng hờn dỗi. Chỉ vì một đứa tự biên tự diễn mà đuổi cậu ra khỏi nhà. Giờ muốn cậu quay về sao? Đâu có dễ.

Bình luận

Hừ. Thích đuổi thì đuổi, thích gọi về thì gọi về. Cậu không phải là chó, gọi thì đến, đuổi thì đi. Lưu Thiên Lãng hờn dỗi. Chỉ vì một đứa tự biên tự diễn mà đuổi cậu ra khỏi nhà. Giờ muốn cậu quay về sao? Đâu có dễ.

"Chuyện bên kia cũng giải quyết ổn thỏa rồi."

Bình luận

"Chuyện bên kia cũng giải quyết ổn thỏa rồi."

"Không về. Ở đây thú vị hơn."

Bình luận

"Không về. Ở đây thú vị hơn."

Lưu Thiên Lãng dẫn cậu ta đi lòng vòng từ thư viện tới khuôn viên, lại vòng ra sau dãy phòng học rồi đột ngột dừng lại, đưa tay ra hiệu cho Phạm Minh Nhất im lặng.

Bình luận

Lưu Thiên Lãng dẫn cậu ta đi lòng vòng từ thư viện tới khuôn viên, lại vòng ra sau dãy phòng học rồi đột ngột dừng lại, đưa tay ra hiệu cho Phạm Minh Nhất im lặng.

"Nhìn kìa. Sao hai người kia lại bí mật gặp riêng, bên cạnh còn có thêm một tên lạ hoắc."

Bình luận

"Nhìn kìa. Sao hai người kia lại bí mật gặp riêng, bên cạnh còn có thêm một tên lạ hoắc."

Phạm Minh Nhất nghiêng đầu, phía xa xa, trên dãy hành lang nối liền tòa nhà khối mười một và khối mười có ba người, hai nam một nữ. Trong đó có hai người cậu ta biết, là Bùi Nguyên Vũ và Tô Đông An. Người còn lại Phạm Minh Nhất nhớ mang máng hình như cũng học cùng lớp bọn họ thì phải.

Bình luận

Phạm Minh Nhất nghiêng đầu, phía xa xa, trên dãy hành lang nối liền tòa nhà khối mười một và khối mười có ba người, hai nam một nữ. Trong đó có hai người cậu ta biết, là Bùi Nguyên Vũ và Tô Đông An. Người còn lại Phạm Minh Nhất nhớ mang máng hình như cũng học cùng lớp bọn họ thì phải.

Phạm Minh Nhất thành thật đáp: "Ừ, nhưng có gì lạ sao?"

Bình luận

Phạm Minh Nhất thành thật đáp: "Ừ, nhưng có gì lạ sao?"

Lưu Thiên Lãng lườm cậu ta: "An ở một chỗ với cậu ta mới có vấn đề. Cậu không nhìn thấy vẻ mặt toan tính của cậu ta trong giờ khiêu vũ hôm trước à?"

Bình luận

Lưu Thiên Lãng lườm cậu ta: "An ở một chỗ với cậu ta mới có vấn đề. Cậu không nhìn thấy vẻ mặt toan tính của cậu ta trong giờ khiêu vũ hôm trước à?"

Phạm Minh Nhất gãi đầu: "Vậy sao?"

Bình luận

Phạm Minh Nhất gãi đầu: "Vậy sao?"

Lưu Thiên Lãng chán nản không đáp, tiếp tục theo dõi.

Bình luận

Lưu Thiên Lãng chán nản không đáp, tiếp tục theo dõi.

Sắc mặt hai người không tốt lắm. Bùi Nguyên Vũ chỉ tay về phía nam sinh kia nói gì đó, còn Tô Đông An gật đầu tỏ vẻ đã biết. Bọn họ còn trao đổi thêm nhưng vì ở xa quá nên cậu không nghe thấy gì.

Bình luận

Sắc mặt hai người không tốt lắm. Bùi Nguyên Vũ chỉ tay về phía nam sinh kia nói gì đó, còn Tô Đông An gật đầu tỏ vẻ đã biết. Bọn họ còn trao đổi thêm nhưng vì ở xa quá nên cậu không nghe thấy gì.

Lưu Thiên Lãng tính bước lại gần hơn nhưng bị Phạm Minh Nhất kéo lại.

Bình luận

Lưu Thiên Lãng tính bước lại gần hơn nhưng bị Phạm Minh Nhất kéo lại.

"Cậu định làm gì? Bị phát hiện thì sao?”

Bình luận

"Cậu định làm gì? Bị phát hiện thì sao?”

"Đứng đây có nghe được cái gì đâu. Gần hơn chút bọn họ cũng không biết đâu."

Bình luận

"Đứng đây có nghe được cái gì đâu. Gần hơn chút bọn họ cũng không biết đâu."

Còn chưa kịp lại gần thì ba người kia giải tán, mỗi người đi một hướng. Lưu Thiên Lãng “chậc” một tiếng, quay người bỏ đi.

Bình luận

Còn chưa kịp lại gần thì ba người kia giải tán, mỗi người đi một hướng. Lưu Thiên Lãng “chậc” một tiếng, quay người bỏ đi.

Tô Đông An loạng choạng bước trên hành lang. Dạo này suy nghĩ nhiều nên hay đau đầu, cơ thể nặng nề đến mức chẳng muốn động đậy.

Bình luận

Tô Đông An loạng choạng bước trên hành lang. Dạo này suy nghĩ nhiều nên hay đau đầu, cơ thể nặng nề đến mức chẳng muốn động đậy.

Cô thở dốc, chống tay lên tường. Vừa nãy Bùi Nguyên Vũ gọi cô ra để giới thiệu cậu nam sinh, người sẽ đi theo cô để thu thập chứng cứ cũng như bảo vệ cô. Chỉ có bằng chứng đanh thép mới có thể buộc tội Nguyễn Ngọc Anh, điều đó đồng nghĩa với việc cô phải đứng im chịu trận.

Bình luận

Cô thở dốc, chống tay lên tường. Vừa nãy Bùi Nguyên Vũ gọi cô ra để giới thiệu cậu nam sinh, người sẽ đi theo cô để thu thập chứng cứ cũng như bảo vệ cô. Chỉ có bằng chứng đanh thép mới có thể buộc tội Nguyễn Ngọc Anh, điều đó đồng nghĩa với việc cô phải đứng im chịu trận.

Bùi Nguyên Vũ đúng là con người ích kỷ và tham lam. Cậu ta thản nhiên lợi dụng cô bạn bệnh tật cùng lớp của mình mà không hề cảm thấy tội lỗi. Cậu ta cũng không quan tâm liệu cô có thể chịu được những chiêu trò bắt nạt đó hay không. Chỉ cần đạt được mục đích, liền bất chấp tất cả. Người bảo vệ gì chứ, có lẽ chỉ đi theo để thu thập bằng chứng mà thôi.

Bình luận

Bùi Nguyên Vũ đúng là con người ích kỷ và tham lam. Cậu ta thản nhiên lợi dụng cô bạn bệnh tật cùng lớp của mình mà không hề cảm thấy tội lỗi. Cậu ta cũng không quan tâm liệu cô có thể chịu được những chiêu trò bắt nạt đó hay không. Chỉ cần đạt được mục đích, liền bất chấp tất cả. Người bảo vệ gì chứ, có lẽ chỉ đi theo để thu thập bằng chứng mà thôi.

Tô Đông An thở dài. Cô mở tủ đồ, lấy gối cùng chăn mỏng, dọn bàn sạch sẽ rồi để gối lên, dùng hai tay, vỗ vỗ mặt gối chuẩn bị ngủ trưa thì cảm giác đau nhói từ lòng bàn tay truyền tới. Tô Đông An kêu lên một tiếng, rút tay ra.

Bình luận

Tô Đông An thở dài. Cô mở tủ đồ, lấy gối cùng chăn mỏng, dọn bàn sạch sẽ rồi để gối lên, dùng hai tay, vỗ vỗ mặt gối chuẩn bị ngủ trưa thì cảm giác đau nhói từ lòng bàn tay truyền tới. Tô Đông An kêu lên một tiếng, rút tay ra.

Kẹo Bông Gòn ngồi bên đứng bật dậy, nhìn cô hỏi: "Sao thế?"

Bình luận

Kẹo Bông Gòn ngồi bên đứng bật dậy, nhìn cô hỏi: "Sao thế?"

Cô nhíu mày, đưa tay lên nhìn. Bàn tay chi chít chấm đỏ giống như bị kim đâm, máu từ đó bắt đầu rỉ ra, tạo thành những giọt đỏ au. Vì cô dùng hơi nhiều sức vỗ nên vết đâm khá sâu.

Bình luận

Cô nhíu mày, đưa tay lên nhìn. Bàn tay chi chít chấm đỏ giống như bị kim đâm, máu từ đó bắt đầu rỉ ra, tạo thành những giọt đỏ au. Vì cô dùng hơi nhiều sức vỗ nên vết đâm khá sâu.

May, may thật đấy. May cô có thói quen vỗ gối trước khi nằm, nếu không… Cô không ngờ, tuổi còn nhỏ mà bọn họ lại độc ác đến ghê tởm như vậy.

Bình luận

May, may thật đấy. May cô có thói quen vỗ gối trước khi nằm, nếu không… Cô không ngờ, tuổi còn nhỏ mà bọn họ lại độc ác đến ghê tởm như vậy.

Kẹo Bông Gòn thấy cô mặt mày tái mét, đờ đẫn nhìn hai tay đầy máu. Cô ấy mím môi, lật đằng sau gối, trên đó cắm chi chít kim khâu, phần đuôi có nút thắt bằng chỉ để cố định kim đứng thẳng.

Bình luận

Kẹo Bông Gòn thấy cô mặt mày tái mét, đờ đẫn nhìn hai tay đầy máu. Cô ấy mím môi, lật đằng sau gối, trên đó cắm chi chít kim khâu, phần đuôi có nút thắt bằng chỉ để cố định kim đứng thẳng.

Mọi người trong lớp lại gần xem tình hình cũng không khỏi la lên thất thanh.

Bình luận

Mọi người trong lớp lại gần xem tình hình cũng không khỏi la lên thất thanh.

"Trời ơi, ai mà độc ác quá."

Bình luận

"Trời ơi, ai mà độc ác quá."

"Thật đáng sợ."

Bình luận

"Thật đáng sợ."

"Chẳng lẽ là do cô ta sao? Dạo này An hay chơi với Huỳnh mà."

Bình luận

"Chẳng lẽ là do cô ta sao? Dạo này An hay chơi với Huỳnh mà."

"Suỵt. Cậu nói nhỏ thôi. Huỳnh vẫn ở đây đấy."

Bình luận

"Suỵt. Cậu nói nhỏ thôi. Huỳnh vẫn ở đây đấy."

Dương Minh Huỳnh đẩy đám bạn học ra, nhìn tay cô đầy tức giận rồi kéo cô ra khỏi lớp. Bùi Nguyên Vũ, Hoàng Bách và Hoàng Thanh Nam liếc nhìn nhau, đi theo.

Bình luận

Dương Minh Huỳnh đẩy đám bạn học ra, nhìn tay cô đầy tức giận rồi kéo cô ra khỏi lớp. Bùi Nguyên Vũ, Hoàng Bách và Hoàng Thanh Nam liếc nhìn nhau, đi theo.

Dương Minh Huỳnh mím môi, kéo cô một mạch từ lớp học lên phòng y tế. Đến nơi, ấn Tô Đông An ngồi xuống ghế, nhìn cô giáo chuẩn bị lau vết thương cho cô rồi mới yên tâm chạy ra ngoài.

Bình luận

Dương Minh Huỳnh mím môi, kéo cô một mạch từ lớp học lên phòng y tế. Đến nơi, ấn Tô Đông An ngồi xuống ghế, nhìn cô giáo chuẩn bị lau vết thương cho cô rồi mới yên tâm chạy ra ngoài.

Như đoán trước được hành động của Dương Minh Huỳnh, ba người kia đứng ở hành lang, chặn đường cô ấy.

Bình luận

Như đoán trước được hành động của Dương Minh Huỳnh, ba người kia đứng ở hành lang, chặn đường cô ấy.

Dương Minh Huỳnh lách qua người Bùi Nguyên Vũ đi tiếp thì bị cánh tay rắn chắc giữ lại. Cô ấy vung tay, quát: "Buông tay."

Bình luận

Dương Minh Huỳnh lách qua người Bùi Nguyên Vũ đi tiếp thì bị cánh tay rắn chắc giữ lại. Cô ấy vung tay, quát: "Buông tay."

"Cậu tỉnh táo lại đi."

Bình luận

"Cậu tỉnh táo lại đi."

Dương Minh Huỳnh tức cười, đáp: "Tỉnh táo? Tớ bây giờ vô cùng tỉnh táo."

Bình luận

Dương Minh Huỳnh tức cười, đáp: "Tỉnh táo? Tớ bây giờ vô cùng tỉnh táo."

"Cậu chẳng thể làm gì cô ta đâu." Bùi Nguyên Vũ bình tĩnh nhìn cô ấy.

Bình luận

"Cậu chẳng thể làm gì cô ta đâu." Bùi Nguyên Vũ bình tĩnh nhìn cô ấy.

"Cũng còn hơn biết là thế nhưng không thèm làm gì."

Bình luận

"Cũng còn hơn biết là thế nhưng không thèm làm gì."

Hoàng Bách nhìn Dương Minh Huỳnh: "Và rồi cô ta sẽ đổ hết mọi tội lỗi lên người Tô Đông An."

Bình luận

Hoàng Bách nhìn Dương Minh Huỳnh: "Và rồi cô ta sẽ đổ hết mọi tội lỗi lên người Tô Đông An."

"Cậu cũng biết mà. Đối phó với Nguyễn Ngọc Anh không thể đối đầu trực diện được." Hoàng Thanh Nam nhịn không được mà nhắc nhở.

Bình luận

"Cậu cũng biết mà. Đối phó với Nguyễn Ngọc Anh không thể đối đầu trực diện được." Hoàng Thanh Nam nhịn không được mà nhắc nhở.

Giống như hồi cấp hai, cậu ấy cũng chạy đến trước mặt Nguyễn Ngọc Anh nói lý lẽ nhưng rồi đâu lại vào đấy. Cô ta còn ra tay ác hơn khiến cô bạn kia phải nghỉ học một thời gian để điều trị tâm lý, sau đó thì chuyển trường.

Bình luận

Giống như hồi cấp hai, cậu ấy cũng chạy đến trước mặt Nguyễn Ngọc Anh nói lý lẽ nhưng rồi đâu lại vào đấy. Cô ta còn ra tay ác hơn khiến cô bạn kia phải nghỉ học một thời gian để điều trị tâm lý, sau đó thì chuyển trường.

Dương Minh Huỳnh mím môi, không đáp.

Bình luận

Dương Minh Huỳnh mím môi, không đáp.

Hoàng Thanh Nam nói tiếp: "Vả lại, bọn tớ sẽ không để An có chuyện gì. Vũ cũng đã nhờ người đi theo bảo vệ cậu ấy rồi."

Bình luận

Hoàng Thanh Nam nói tiếp: "Vả lại, bọn tớ sẽ không để An có chuyện gì. Vũ cũng đã nhờ người đi theo bảo vệ cậu ấy rồi."

Dương Minh Huỳnh liếc mắt nhìn cậu ta: "Bảo vệ? Bảo vệ mà lại để An bị thương như thế?"

Bình luận

Dương Minh Huỳnh liếc mắt nhìn cậu ta: "Bảo vệ? Bảo vệ mà lại để An bị thương như thế?"

"..."

Bình luận

"..."

Hoàng Bách lên tiếng giải thích: "Đây là tình huống bất ngờ. Vũ mới giới thiệu người cho An hôm nay, không nghĩ cô ta hành động nhanh như thế."

Bình luận

Hoàng Bách lên tiếng giải thích: "Đây là tình huống bất ngờ. Vũ mới giới thiệu người cho An hôm nay, không nghĩ cô ta hành động nhanh như thế."

"Dựa vào đâu mà tôi có thể tin được lời mấy cậu, rằng không làm gì sẽ tốt cho An hơn?"

Bình luận

"Dựa vào đâu mà tôi có thể tin được lời mấy cậu, rằng không làm gì sẽ tốt cho An hơn?"

Bùi Nguyên Vũ nắm vai Dương Minh Huỳnh, khẳng định: "Tớ sẽ không để Tô Đông An giống cậu ta. Lần này, tớ sẽ giải quyết Nguyễn Ngọc Anh một cách triệt để. Thế nên, hãy kiên nhẫn một chút, đừng làm gì cả."

Bình luận

Bùi Nguyên Vũ nắm vai Dương Minh Huỳnh, khẳng định: "Tớ sẽ không để Tô Đông An giống cậu ta. Lần này, tớ sẽ giải quyết Nguyễn Ngọc Anh một cách triệt để. Thế nên, hãy kiên nhẫn một chút, đừng làm gì cả."

"..."

Bình luận

"..."

"Cậu không tin tớ sao? Có khi nào tớ nói mà không làm được không?"

Bình luận

"Cậu không tin tớ sao? Có khi nào tớ nói mà không làm được không?"

Nghe đến đây, Dương Minh Huỳnh mới ngập ngừng lên tiếng: "Thật sao?"

Bình luận

Nghe đến đây, Dương Minh Huỳnh mới ngập ngừng lên tiếng: "Thật sao?"

"Thật. Cậu chỉ cần giữ im lặng, mọi chuyện sẽ được giải quyết."

Bình luận

"Thật. Cậu chỉ cần giữ im lặng, mọi chuyện sẽ được giải quyết."


Truyện tương tự

Bình luận