Trong bệnh viện, mọi người đang ở trước cửa phòng cấp cứu đợi tin của bác sĩ. Đôi mắt của bà Thu Yến đã ửng đỏ vì khóc, bà tức giận nói với ông:
Bình luận
Trong bệnh viện, mọi người đang ở trước cửa phòng cấp cứu đợi tin của bác sĩ. Đôi mắt của bà Thu Yến đã ửng đỏ vì khóc, bà tức giận nói với ông:
"Cho dù Bảo Ngọc có thế nào thì con bé cũng là con gái ruột của ông, ông không nên đối xử với nó như vậy. Tôi vẫn tin Bảo Ngọc không phải là loại người như thế"
Bình luận
"Cho dù Bảo Ngọc có thế nào thì con bé cũng là con gái ruột của ông, ông không nên đối xử với nó như vậy. Tôi vẫn tin Bảo Ngọc không phải là loại người như thế"
Bà đi đến chỗ của Trúc Ly sau đó nói: "Trúc Ly, kể từ sau khi mẹ biết con không phải là con gái ruột của mẹ, mẹ vẫn để con tiếp tục ở lại nhà của ba mẹ và chưa từng bạc đãi con ngày nào. Nể tình điều này con hãy nói thật với ba mẹ, rốt cuộc giữa con và Bảo Ngọc đã xảy ra chuyện gì?"
Bình luận
Bà đi đến chỗ của Trúc Ly sau đó nói: "Trúc Ly, kể từ sau khi mẹ biết con không phải là con gái ruột của mẹ, mẹ vẫn để con tiếp tục ở lại nhà của ba mẹ và chưa từng bạc đãi con ngày nào. Nể tình điều này con hãy nói thật với ba mẹ, rốt cuộc giữa con và Bảo Ngọc đã xảy ra chuyện gì?"
Trúc Ly không trả lời bà mà lại hỏi: "Mẹ, bệnh của Bảo Ngọc có nghiêm trọng không?"
Bình luận
Trúc Ly không trả lời bà mà lại hỏi: "Mẹ, bệnh của Bảo Ngọc có nghiêm trọng không?"
Bà im lặng một lúc sau đó nói: "Bác sĩ nói bệnh tim của Bảo Ngọc không thể tiếp tục kéo dài, con bé cần được ghép tim càng sớm càng tốt, nếu không thì..."
Bình luận
Bà im lặng một lúc sau đó nói: "Bác sĩ nói bệnh tim của Bảo Ngọc không thể tiếp tục kéo dài, con bé cần được ghép tim càng sớm càng tốt, nếu không thì..."
Bà không nói tiếp nữa, tay của Trúc Ly bỗng run lên. Đúng lúc này bác sĩ bước ra, mọi người vội đi đến hỏi thăm tình tình của cô.
Bình luận
Bà không nói tiếp nữa, tay của Trúc Ly bỗng run lên. Đúng lúc này bác sĩ bước ra, mọi người vội đi đến hỏi thăm tình tình của cô.
Bác sĩ nói: "Tình trạng hiện giờ của bệnh nhân không được khả quan, nếu trong vòng hai mươi bốn giờ tới vẫn chưa tìm được người hiến tim cho bệnh nhân thì người nhà nên chuẩn bị tâm lý trước"
Bình luận
Bác sĩ nói: "Tình trạng hiện giờ của bệnh nhân không được khả quan, nếu trong vòng hai mươi bốn giờ tới vẫn chưa tìm được người hiến tim cho bệnh nhân thì người nhà nên chuẩn bị tâm lý trước"
Bà Thu Yến không dám tin vào những lời bác sĩ vừa nói, bà chỉ mới nhận lại cô chưa được bao lâu, bà không muốn mất cô thêm một lần nào nữa.
Bình luận
Bà Thu Yến không dám tin vào những lời bác sĩ vừa nói, bà chỉ mới nhận lại cô chưa được bao lâu, bà không muốn mất cô thêm một lần nào nữa.
Bà nói: "Bác sĩ, chắc chắn vẫn còn cách khác có đúng không, xin bác sĩ hãy cứu con gái tôi bằng bất cứ giá nào, tôi không thể mất con bé được"
Bình luận
Bà nói: "Bác sĩ, chắc chắn vẫn còn cách khác có đúng không, xin bác sĩ hãy cứu con gái tôi bằng bất cứ giá nào, tôi không thể mất con bé được"
Ông Minh cố gắng giữ bình tĩnh, ông nói: "Bác sĩ, nhóm máu của con gái tôi không hiếm, vậy tại sao đến hiện giờ bệnh viện của các người vẫn chưa tìm được trái tim thích hợp với con gái tôi?"
Bình luận
Ông Minh cố gắng giữ bình tĩnh, ông nói: "Bác sĩ, nhóm máu của con gái tôi không hiếm, vậy tại sao đến hiện giờ bệnh viện của các người vẫn chưa tìm được trái tim thích hợp với con gái tôi?"
"Bởi vì bệnh viện chúng tôi nhận được rất nhiều ca đăng ký ghép tim, không chỉ con gái của ông bà mà còn rất nhiều người khác cũng đang chờ được ghép tim. Hơn một tháng trước bệnh viện chúng tôi có nhận được một trái tim phù hợp với con gái của ông, lúc đó tôi đã lập tức gọi điện thông báo với ông nhưng không ai trả lời, sau đó tôi gửi email cho ông nhưng vẫn không nhận được hồi âm, cho nên chúng tôi đã nhường cơ hội ghép tim đó lại cho người khác"
Bình luận
"Bởi vì bệnh viện chúng tôi nhận được rất nhiều ca đăng ký ghép tim, không chỉ con gái của ông bà mà còn rất nhiều người khác cũng đang chờ được ghép tim. Hơn một tháng trước bệnh viện chúng tôi có nhận được một trái tim phù hợp với con gái của ông, lúc đó tôi đã lập tức gọi điện thông báo với ông nhưng không ai trả lời, sau đó tôi gửi email cho ông nhưng vẫn không nhận được hồi âm, cho nên chúng tôi đã nhường cơ hội ghép tim đó lại cho người khác"
"Nhưng tôi nhớ là mình không hề nhận được bất kỳ cuộc gọi hay email nào từ bệnh viện"
Bình luận
"Nhưng tôi nhớ là mình không hề nhận được bất kỳ cuộc gọi hay email nào từ bệnh viện"
Hơn một tháng trước, vào một buổi tối, Trúc Ly vào phòng làm việc tìm ông Minh nhưng ông lại không ở trong phòng. Cô ấy nhìn thấy điện thoại của ông đang reo, người gọi đến là một bác sĩ, cô ấy chưa kịp nghe máy thì điện thoại đã tắt, ban đầu Trúc Ly dự định khi ông quay lại sẽ thông báo với ông chuyện này.
Bình luận
Hơn một tháng trước, vào một buổi tối, Trúc Ly vào phòng làm việc tìm ông Minh nhưng ông lại không ở trong phòng. Cô ấy nhìn thấy điện thoại của ông đang reo, người gọi đến là một bác sĩ, cô ấy chưa kịp nghe máy thì điện thoại đã tắt, ban đầu Trúc Ly dự định khi ông quay lại sẽ thông báo với ông chuyện này.
Trong lúc Trúc Ly ngồi chờ ông, máy tính của ông nhận được một email, nếu là ngày thường Trúc Ly sẽ không để tâm đến email đó, nhưng ngày hôm đó có một điều gì đó đã thôi thúc cô ấy mở email đó ra. Email đó được gửi đến từ bệnh viện, nội dung là họ đã tìm được trái tim phù hợp với cô, đề nghị ông đưa cô đến bệnh viện để tiến hành phẫu thuật ghép tim ngay lập tức.
Bình luận
Trong lúc Trúc Ly ngồi chờ ông, máy tính của ông nhận được một email, nếu là ngày thường Trúc Ly sẽ không để tâm đến email đó, nhưng ngày hôm đó có một điều gì đó đã thôi thúc cô ấy mở email đó ra. Email đó được gửi đến từ bệnh viện, nội dung là họ đã tìm được trái tim phù hợp với cô, đề nghị ông đưa cô đến bệnh viện để tiến hành phẫu thuật ghép tim ngay lập tức.
Trúc Ly không muốn ông đọc được những dòng này nên đã xóa email đó đi, đồng thời cô ấy cũng xóa luôn nhật ký cuộc gọi của người bác sĩ vừa gọi đến trong điện thoại của ông.
Bình luận
Trúc Ly không muốn ông đọc được những dòng này nên đã xóa email đó đi, đồng thời cô ấy cũng xóa luôn nhật ký cuộc gọi của người bác sĩ vừa gọi đến trong điện thoại của ông.
Bấy giờ Trúc Ly mới nhận ra hành động ích kỷ đó của mình đã cướp đi mạng sống của cô. Trước đây Trúc Ly lo sợ cô sẽ thay thế vị trí của mình trong lòng ông Minh, cho nên cô ấy cảm thấy chán ghét cô, thậm chí còn tìm đủ mọi cách để vu oan cho cô, chỉ là cô ấy chưa từng nghĩ cô sẽ rời khỏi thế gian này.
Bình luận
Bấy giờ Trúc Ly mới nhận ra hành động ích kỷ đó của mình đã cướp đi mạng sống của cô. Trước đây Trúc Ly lo sợ cô sẽ thay thế vị trí của mình trong lòng ông Minh, cho nên cô ấy cảm thấy chán ghét cô, thậm chí còn tìm đủ mọi cách để vu oan cho cô, chỉ là cô ấy chưa từng nghĩ cô sẽ rời khỏi thế gian này.
Thật ra Trúc Ly cũng đã từng cảm thấy có lỗi và áy náy với Bảo Ngọc, nhưng so với điều này cô ấy càng lo sợ mất đi gia đình hiện tại của mình hơn. Còn hiện giờ khi cô đang đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, cô ấy mới nhận ra rằng mình có thể mất đi tất cả nhưng không thể mất đi một người bạn như cô. Tiếc là khi Trúc Ly nhận ra được điều này thì đã quá muộn.
Bình luận
Thật ra Trúc Ly cũng đã từng cảm thấy có lỗi và áy náy với Bảo Ngọc, nhưng so với điều này cô ấy càng lo sợ mất đi gia đình hiện tại của mình hơn. Còn hiện giờ khi cô đang đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, cô ấy mới nhận ra rằng mình có thể mất đi tất cả nhưng không thể mất đi một người bạn như cô. Tiếc là khi Trúc Ly nhận ra được điều này thì đã quá muộn.
"Ba, mẹ, con xin lỗi, tất cả là lỗi của con, con sai rồi"
Bình luận
"Ba, mẹ, con xin lỗi, tất cả là lỗi của con, con sai rồi"
Ông Minh tỏ ra khó tin nói: "Trúc Ly, tại sao con lại nói xin lỗi? Chuyện này có liên quan gì đến con?"
Bình luận
Ông Minh tỏ ra khó tin nói: "Trúc Ly, tại sao con lại nói xin lỗi? Chuyện này có liên quan gì đến con?"
"Có một hôm con vào phòng làm việc tìm ba nhưng ba lại không ở trong phòng. Khi đó bệnh viện đã gọi điện và gửi email đến cho ba, là con đã xóa nó đi"
Bình luận
"Có một hôm con vào phòng làm việc tìm ba nhưng ba lại không ở trong phòng. Khi đó bệnh viện đã gọi điện và gửi email đến cho ba, là con đã xóa nó đi"
"Tại sao con lại làm như vậy? Con có biết đó là cơ hội duy nhất để cứu sống Bảo Ngọc hay không?"
Bình luận
"Tại sao con lại làm như vậy? Con có biết đó là cơ hội duy nhất để cứu sống Bảo Ngọc hay không?"
"Lúc đó con không biết bệnh của cậu ấy lại nghiêm trọng như vậy. Khi đó con không muốn ba mẹ quan tâm đến cậu ấy cho nên mới làm như thế"
Bình luận
"Lúc đó con không biết bệnh của cậu ấy lại nghiêm trọng như vậy. Khi đó con không muốn ba mẹ quan tâm đến cậu ấy cho nên mới làm như thế"
Ông Minh kinh ngạc nhìn Trúc Ly, ông không ngờ đứa con gái mà mình luôn tin tưởng lại có thể thốt ra những lời như thế, lẽ nào ông đã tin nhầm người.
Bình luận
Ông Minh kinh ngạc nhìn Trúc Ly, ông không ngờ đứa con gái mà mình luôn tin tưởng lại có thể thốt ra những lời như thế, lẽ nào ông đã tin nhầm người.
Một lúc sau ông mới lên tiếng: "Trúc Ly, chẳng lẽ con đã vu oan cho Bảo Ngọc?"
Bình luận
Một lúc sau ông mới lên tiếng: "Trúc Ly, chẳng lẽ con đã vu oan cho Bảo Ngọc?"
Trúc Ly gật đầu sau đó nói: "Từ trước đến giờ Bảo Ngọc chưa từng làm sai bất cứ điều gì, là con đã lợi dụng lòng tin của ba để vu oan cho cậu ấy, bởi vì con sợ ba mẹ sẽ dành hết tình yêu thương và sự quan tâm cho cậu ấy"
Bình luận
Trúc Ly gật đầu sau đó nói: "Từ trước đến giờ Bảo Ngọc chưa từng làm sai bất cứ điều gì, là con đã lợi dụng lòng tin của ba để vu oan cho cậu ấy, bởi vì con sợ ba mẹ sẽ dành hết tình yêu thương và sự quan tâm cho cậu ấy"
Ông lớn tiếng quát: "Trúc Ly, lẽ nào ba yêu thương và quan tâm con chưa đủ nhiều hay sao? Tại sao con lại ích kỷ như vậy?"
Bình luận
Ông lớn tiếng quát: "Trúc Ly, lẽ nào ba yêu thương và quan tâm con chưa đủ nhiều hay sao? Tại sao con lại ích kỷ như vậy?"
Ông Minh đưa tay lên định đánh Trúc Ly, nhưng rồi không hiểu vì sao ông lại bỏ tay xuống sau đó quay lưng đi. Trúc Ly nhìn bóng lưng của ông mà lòng thắt lại, cô ấy thà bị ông đánh mắng, vì một khi ông im lặng nghĩa là ông không còn đoái hoài gì đến cô ấy nữa.
Bình luận
Ông Minh đưa tay lên định đánh Trúc Ly, nhưng rồi không hiểu vì sao ông lại bỏ tay xuống sau đó quay lưng đi. Trúc Ly nhìn bóng lưng của ông mà lòng thắt lại, cô ấy thà bị ông đánh mắng, vì một khi ông im lặng nghĩa là ông không còn đoái hoài gì đến cô ấy nữa.
Lúc này bác sĩ nói: "Đây là bệnh viện, mọi người không được làm ồn để tránh ảnh hưởng đến những bệnh nhân khác. Mọi người cũng đừng quá đau buồn, chúng tôi sẽ cố gắng liên lạc với các bệnh viện gần đây để tìm trái tim thích hợp với bệnh nhân"
Bình luận
Lúc này bác sĩ nói: "Đây là bệnh viện, mọi người không được làm ồn để tránh ảnh hưởng đến những bệnh nhân khác. Mọi người cũng đừng quá đau buồn, chúng tôi sẽ cố gắng liên lạc với các bệnh viện gần đây để tìm trái tim thích hợp với bệnh nhân"
Như tìm thấy chút hy vọng cuối cùng, ông Minh nắm lấy tay bác sĩ nói: "Bác sĩ, xin ông hãy cố gắng cứu lấy con gái tôi, tôi chỉ có một đứa con gái duy nhất này thôi"
Bình luận
Như tìm thấy chút hy vọng cuối cùng, ông Minh nắm lấy tay bác sĩ nói: "Bác sĩ, xin ông hãy cố gắng cứu lấy con gái tôi, tôi chỉ có một đứa con gái duy nhất này thôi"
"Xin ông bà cứ yên tâm, chúng tôi sẽ tận lực cứu chữa cho con gái của hai người"
Bình luận
"Xin ông bà cứ yên tâm, chúng tôi sẽ tận lực cứu chữa cho con gái của hai người"
Ông Minh biết mình đã trách lầm Bảo Ngọc nên ông cảm thấy vô cùng ân hận. Ông trách bản thân mình vì đã tin tưởng Trúc Ly một cách mù quáng mới khiến cô phải chịu tổn thương.
Bình luận
Ông Minh biết mình đã trách lầm Bảo Ngọc nên ông cảm thấy vô cùng ân hận. Ông trách bản thân mình vì đã tin tưởng Trúc Ly một cách mù quáng mới khiến cô phải chịu tổn thương.
Bà Tuyết Mai và Bảo Trâm cũng đang ở bệnh viện tái khám, khi bà ấy hay tin bệnh của cô có chuyển biến xấu thì vội đi đến đây, bà ấy nói:
Bình luận
Bà Tuyết Mai và Bảo Trâm cũng đang ở bệnh viện tái khám, khi bà ấy hay tin bệnh của cô có chuyển biến xấu thì vội đi đến đây, bà ấy nói:
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao bệnh của Bảo Ngọc lại đột nhiên trở nặng, chẳng phải các người đã hứa với tôi sẽ chăm sóc tốt cho con bé sao?"
Bình luận
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao bệnh của Bảo Ngọc lại đột nhiên trở nặng, chẳng phải các người đã hứa với tôi sẽ chăm sóc tốt cho con bé sao?"
Ông Minh nói: "Tôi xin lỗi, tất cả là lỗi của tôi"
Bình luận
Ông Minh nói: "Tôi xin lỗi, tất cả là lỗi của tôi"
Trúc Ly chợt nói: "Không, người sai là con. Ngày ba về nước, con đã nghe lén ba mẹ nói chuyện với nhau, lúc đó con đã biết mình không phải là con ruột của ba mẹ. Con không muốn ba mẹ đón Bảo Ngọc về nhà cho nên con đã vu oan cho cậu ấy lấy cắp tiền của con, mục đích là làm cho ba mất đi thiện cảm với cậu ấy"
Bình luận
Trúc Ly chợt nói: "Không, người sai là con. Ngày ba về nước, con đã nghe lén ba mẹ nói chuyện với nhau, lúc đó con đã biết mình không phải là con ruột của ba mẹ. Con không muốn ba mẹ đón Bảo Ngọc về nhà cho nên con đã vu oan cho cậu ấy lấy cắp tiền của con, mục đích là làm cho ba mất đi thiện cảm với cậu ấy"
Trúc Ly thành thật kể lại mọi chuyện từ lúc cô ấy biết được thân thế của mình cho đến chuyện cá cược giữa cô ấy và cô. Sau khi nghe xong, bà Tuyết Mai tức giận đánh Trúc Ly rồi nói:
Bình luận
Trúc Ly thành thật kể lại mọi chuyện từ lúc cô ấy biết được thân thế của mình cho đến chuyện cá cược giữa cô ấy và cô. Sau khi nghe xong, bà Tuyết Mai tức giận đánh Trúc Ly rồi nói:
"Ta là mẹ ruột của con cho nên ta cũng có quyền dạy dỗ con. Bảo Ngọc là một người luôn biết nghĩ cho người khác, mặc dù trong lòng nó có rất nhiều tâm sự nhưng mỗi lần về thăm ta nó đều cố tỏ ra vui vẻ. Nó cũng chưa từng nói điều gì không tốt về con trước mặt ta, vậy mà con lại làm nó đau lòng. Con tự hỏi lương tâm của mình đi, con có xứng làm bạn thân của Bảo Ngọc không?"
Bình luận
"Ta là mẹ ruột của con cho nên ta cũng có quyền dạy dỗ con. Bảo Ngọc là một người luôn biết nghĩ cho người khác, mặc dù trong lòng nó có rất nhiều tâm sự nhưng mỗi lần về thăm ta nó đều cố tỏ ra vui vẻ. Nó cũng chưa từng nói điều gì không tốt về con trước mặt ta, vậy mà con lại làm nó đau lòng. Con tự hỏi lương tâm của mình đi, con có xứng làm bạn thân của Bảo Ngọc không?"
"Mẹ, con biết mình sai rồi, con có lỗi với cậu ấy rất nhiều"
Bình luận
"Mẹ, con biết mình sai rồi, con có lỗi với cậu ấy rất nhiều"
Trước đây bà Tuyết Mai cũng từng hy vọng Trúc Ly sẽ gọi mình là mẹ, nhưng khi bà ấy đợi được tiếng gọi này từ cô ấy thì lại là trong hoàn cảnh này. Bà ấy quay lưng đi không tiếp tục nói nữa.
Bình luận
Trước đây bà Tuyết Mai cũng từng hy vọng Trúc Ly sẽ gọi mình là mẹ, nhưng khi bà ấy đợi được tiếng gọi này từ cô ấy thì lại là trong hoàn cảnh này. Bà ấy quay lưng đi không tiếp tục nói nữa.
Ông Minh nói: "Chị dạy con rất tốt, còn tôi là một người cha thất bại, tôi đã quá nuông chiều Trúc Ly nên mới khiến nó ỷ lại vào tôi, là chính tôi đã hại con gái ruột của mình"
Bình luận
Ông Minh nói: "Chị dạy con rất tốt, còn tôi là một người cha thất bại, tôi đã quá nuông chiều Trúc Ly nên mới khiến nó ỷ lại vào tôi, là chính tôi đã hại con gái ruột của mình"
"Nếu biết trước sẽ có ngày này thì ngay từ đầu tôi không nên giao Bảo Ngọc lại cho các người, tôi cứ nghĩ sau khi Bảo Ngọc chuyển đến sống với hai người thì con bé sẽ có một cuộc sống tốt hơn, nhưng tôi sai rồi. Thật ra lúc đầu Bảo Ngọc không hề muốn trở về với hai người, là tôi đã ép nó rời đi, con bé vì muốn tôi có tiền chữa bệnh nên mới đồng ý đến sống với các người"
Bình luận
"Nếu biết trước sẽ có ngày này thì ngay từ đầu tôi không nên giao Bảo Ngọc lại cho các người, tôi cứ nghĩ sau khi Bảo Ngọc chuyển đến sống với hai người thì con bé sẽ có một cuộc sống tốt hơn, nhưng tôi sai rồi. Thật ra lúc đầu Bảo Ngọc không hề muốn trở về với hai người, là tôi đã ép nó rời đi, con bé vì muốn tôi có tiền chữa bệnh nên mới đồng ý đến sống với các người"
Bà Thu Yến không muốn tiếp tục nghe nữa, bà lặng lẽ đi đến giường bệnh của Bảo Ngọc. Khi cô tỉnh lại thì nhìn thấy bà đã thiếp đi, tay bà vẫn còn đang nắm chặt tay cô. Cô định ngồi dậy nhưng lại phát hiện bản thân không còn sức lực nữa, bà nghe thấy động tĩnh của cô nên thức giấc.
Bình luận
Bà Thu Yến không muốn tiếp tục nghe nữa, bà lặng lẽ đi đến giường bệnh của Bảo Ngọc. Khi cô tỉnh lại thì nhìn thấy bà đã thiếp đi, tay bà vẫn còn đang nắm chặt tay cô. Cô định ngồi dậy nhưng lại phát hiện bản thân không còn sức lực nữa, bà nghe thấy động tĩnh của cô nên thức giấc.
"Bảo Ngọc, con tỉnh rồi sao? Con có muốn ăn gì không? Hay là để mẹ múc cháo ra cho con nha, cháo này là ba mua cho con đó"
Bình luận
"Bảo Ngọc, con tỉnh rồi sao? Con có muốn ăn gì không? Hay là để mẹ múc cháo ra cho con nha, cháo này là ba mua cho con đó"
"Mẹ, có phải con không còn nhiều thời gian nữa đúng không?"
Bình luận
"Mẹ, có phải con không còn nhiều thời gian nữa đúng không?"
Bàn tay bà bất chợt run lên, nhưng bà vẫn cố giữ bình tĩnh, bà nói: "Không đâu, bệnh viện vẫn đang cố gắng tìm người hiến tim cho con, nên con vẫn còn hy vọng được cứu"
Bình luận
Bàn tay bà bất chợt run lên, nhưng bà vẫn cố giữ bình tĩnh, bà nói: "Không đâu, bệnh viện vẫn đang cố gắng tìm người hiến tim cho con, nên con vẫn còn hy vọng được cứu"
"Vậy nếu như bệnh viện không tìm được trái tim phù hợp với con thì sao? Thời gian của con còn lại bao lâu?"
Bình luận
"Vậy nếu như bệnh viện không tìm được trái tim phù hợp với con thì sao? Thời gian của con còn lại bao lâu?"
Bà khó khăn nói: "Một ngày"
Bình luận
Bà khó khăn nói: "Một ngày"
"Vậy con vẫn còn một ngày nữa để sống, thật tốt quá. Mẹ, sau khi con đi ba mẹ đừng quá đau buồn, bên cạnh ba mẹ vẫn còn có Trúc Ly, cậu ấy sẽ thay con bầu bạn với ba mẹ"
Bình luận
"Vậy con vẫn còn một ngày nữa để sống, thật tốt quá. Mẹ, sau khi con đi ba mẹ đừng quá đau buồn, bên cạnh ba mẹ vẫn còn có Trúc Ly, cậu ấy sẽ thay con bầu bạn với ba mẹ"