Edward mở khoá cửa, bước vào nhà. Từ khi tạm thời dọn đến sống chung với Edwin, Edward được anh đưa cho một chiếc chìa khoá dự phòng để có thể ra vào mà không cần nhờ anh mở cửa giúp. Cậu bước vào nhà. Phòng khách nhà Edwin tối đen như mực. Edward nghĩ đoán có lẽ anh đã đi ngủ rồi. Cậu bật công tắc điện, tháo giày cất vào tủ. Khi vừa bỏ giày vào ngăn, Edward khựng lại vài giây. Trong ngăn tủ thiếu một đôi giày của Edwin. Edward vỗ đầu mình, suy nghĩ, "Có lẽ đôi giày đó bị hỏng nên anh ấy vứt đi rồi. Mày nghĩ quá nhiều rồi đấy."
Bình luận
Edward mở khoá cửa, bước vào nhà. Từ khi tạm thời dọn đến sống chung với Edwin, Edward được anh đưa cho một chiếc chìa khoá dự phòng để có thể ra vào mà không cần nhờ anh mở cửa giúp. Cậu bước vào nhà. Phòng khách nhà Edwin tối đen như mực. Edward nghĩ đoán có lẽ anh đã đi ngủ rồi. Cậu bật công tắc điện, tháo giày cất vào tủ. Khi vừa bỏ giày vào ngăn, Edward khựng lại vài giây. Trong ngăn tủ thiếu một đôi giày của Edwin. Edward vỗ đầu mình, suy nghĩ, "Có lẽ đôi giày đó bị hỏng nên anh ấy vứt đi rồi. Mày nghĩ quá nhiều rồi đấy."
Bình luận
Cậu xỏ chân vào đôi dép đi trong nhà, định đi rửa mặt thay đồ rồi ngủ một giấc cho thoải mái. Nhưng cậu lại ngẩn ra một lúc. Nhà Edwin có hai đôi dép đi trong nhà, cậu đi một đôi, còn đôi dép còn lại vẫn ở đây là vì lý do gì? "Giờ này rồi anh còn chưa về sao?" Edward vừa nghĩ vừa chạy lên tầng như muốn kiểm chứng cho suy đoán của mình.
Bình luận
Cậu xỏ chân vào đôi dép đi trong nhà, định đi rửa mặt thay đồ rồi ngủ một giấc cho thoải mái. Nhưng cậu lại ngẩn ra một lúc. Nhà Edwin có hai đôi dép đi trong nhà, cậu đi một đôi, còn đôi dép còn lại vẫn ở đây là vì lý do gì? "Giờ này rồi anh còn chưa về sao?" Edward vừa nghĩ vừa chạy lên tầng như muốn kiểm chứng cho suy đoán của mình.
Bình luận
Cậu mở cửa phòng ngủ, quả nhiên Edwin vẫn chưa về nhà. Edward thở dài, thế này thì cậu không ngủ được rồi, nếu sang nhà người khác, cậu sẽ chờ gia chủ trở về rồi mới đi ngủ. Chần chừ vài giây, sau đó dứt khoát mở điện thoại gọi cho Edwin. Điện thoại vừa đổ chuông vài giây, bên kia đã bắt máy:
Bình luận
Cậu mở cửa phòng ngủ, quả nhiên Edwin vẫn chưa về nhà. Edward thở dài, thế này thì cậu không ngủ được rồi, nếu sang nhà người khác, cậu sẽ chờ gia chủ trở về rồi mới đi ngủ. Chần chừ vài giây, sau đó dứt khoát mở điện thoại gọi cho Edwin. Điện thoại vừa đổ chuông vài giây, bên kia đã bắt máy:
Bình luận
“Là Edward đó à? Anh đây, có chuyện gì thế em?”
Bình luận
“Là Edward đó à? Anh đây, có chuyện gì thế em?”
Bình luận
“Thật ra cũng không có chuyện gì, em chỉ muốn hỏi xem anh đã xong tiệc chưa thôi.” Edward hỏi anh. Có lẽ cậu không biết trong giọng nói của mình ẩn chứa một sự sốt sắng
Bình luận
“Thật ra cũng không có chuyện gì, em chỉ muốn hỏi xem anh đã xong tiệc chưa thôi.” Edward hỏi anh. Có lẽ cậu không biết trong giọng nói của mình ẩn chứa một sự sốt sắng
Bình luận
“Vừa xong rồi, bây giờ anh đang định bắt taxi về đây, em yên tâm. Khoan đã, sao bây giờ em vẫn chưa ngủ? Nửa đêm rồi còn gì.” Edwin đang đứng bên lề đường. Bên cạnh anh là cô thư ký còn đang hơi choáng váng, phải chống tay vào thân cây bên đường mới miễn cưỡng đứng vững được.
Bình luận
“Vừa xong rồi, bây giờ anh đang định bắt taxi về đây, em yên tâm. Khoan đã, sao bây giờ em vẫn chưa ngủ? Nửa đêm rồi còn gì.” Edwin đang đứng bên lề đường. Bên cạnh anh là cô thư ký còn đang hơi choáng váng, phải chống tay vào thân cây bên đường mới miễn cưỡng đứng vững được.
Bình luận
Hôm nay Edwin có vẻ nhiệt tình hơn mọi khi. Kỳ thực anh uống không nhiều bằng các nhân viên, tửu lượng lại tốt nên anh chỉ chếnh choáng chứ không say khướt. Mọi người đã lần lượt ra về, hoặc gọi người nhà đến đón, hoặc tìm chỗ ngủ lại. Edwin và cô thư ký của anh - Maria định gọi chung một chiếc taxi để về nhà thì Edward gọi điện đến.
Bình luận
Hôm nay Edwin có vẻ nhiệt tình hơn mọi khi. Kỳ thực anh uống không nhiều bằng các nhân viên, tửu lượng lại tốt nên anh chỉ chếnh choáng chứ không say khướt. Mọi người đã lần lượt ra về, hoặc gọi người nhà đến đón, hoặc tìm chỗ ngủ lại. Edwin và cô thư ký của anh - Maria định gọi chung một chiếc taxi để về nhà thì Edward gọi điện đến.
Bình luận
Edward vừa nghe Edwin nói sẽ gọi taxi thì ngăn lại:
Bình luận
Edward vừa nghe Edwin nói sẽ gọi taxi thì ngăn lại:
Bình luận
“Không ổn lắm đâu Edwin à, anh đang say quắc cần câu thế này, lại khuya rồi, ngộ nhỡ bị kẻ gian lợi dụng rồi hãm hại thì sao? Anh cứ đứng yên đó rồi gửi định vị, em đi đón anh, mà anh có nhìn thấy gì để gửi định vị không vậy?”
Bình luận
“Không ổn lắm đâu Edwin à, anh đang say quắc cần câu thế này, lại khuya rồi, ngộ nhỡ bị kẻ gian lợi dụng rồi hãm hại thì sao? Anh cứ đứng yên đó rồi gửi định vị, em đi đón anh, mà anh có nhìn thấy gì để gửi định vị không vậy?”
Bình luận
Edwin bật cười:
Bình luận
Edwin bật cười:
Bình luận
“Em lo xa quá rồi, Anh cũng biết tự bảo vệ chứ. Với lại em định đi cái gì đến đón anh?”
Bình luận
“Em lo xa quá rồi, Anh cũng biết tự bảo vệ chứ. Với lại em định đi cái gì đến đón anh?”
Bình luận
“Taxi.” Edward thản nhiên trả lời
Bình luận
“Taxi.” Edward thản nhiên trả lời
Bình luận
“Được rồi, chìa khoá xe của anh trong ngăn tủ TV ấy, nếu em biết lái xe thì lấy xe của anh trong bãi đỗ xe mà đi. Chắc em nhớ biển số xe anh đúng không?” Edwin tựa đầu vào thân cây, thở ra một hơi.
Bình luận
“Được rồi, chìa khoá xe của anh trong ngăn tủ TV ấy, nếu em biết lái xe thì lấy xe của anh trong bãi đỗ xe mà đi. Chắc em nhớ biển số xe anh đúng không?” Edwin tựa đầu vào thân cây, thở ra một hơi.
Bình luận
“Em nhớ mà, vậy em đi lấy xe đón anh đây, anh gửi địa chỉ cho em đi. Nhân tiện, ở bên cạnh anh có ai muốn về cùng không? Em tiện đường cho quá giang luôn.” Edward lục ngăn tủ lấy ra một chiếc chìa khoá ô tô. Cậu đóng sập cửa, khóa trái cẩn thận rồi đi về bãi đỗ xe trong khu biệt thự
Bình luận
“Em nhớ mà, vậy em đi lấy xe đón anh đây, anh gửi địa chỉ cho em đi. Nhân tiện, ở bên cạnh anh có ai muốn về cùng không? Em tiện đường cho quá giang luôn.” Edward lục ngăn tủ lấy ra một chiếc chìa khoá ô tô. Cậu đóng sập cửa, khóa trái cẩn thận rồi đi về bãi đỗ xe trong khu biệt thự
Bình luận
“Có chứ, là thư ký của anh. Em yên tâm đi, cô ấy cũng không say lắm đâu.” Edwin đáp lại, nhìn sang Maria đang bóp bóp trán. Anh đọc địa chỉ nơi mình đang đứng cho Edward.
Bình luận
“Có chứ, là thư ký của anh. Em yên tâm đi, cô ấy cũng không say lắm đâu.” Edwin đáp lại, nhìn sang Maria đang bóp bóp trán. Anh đọc địa chỉ nơi mình đang đứng cho Edward.
Bình luận
“Được rồi, anh cứ đứng yên đấy.” Edward tìm được chiếc xe của Edwin, cậu mở khoá, ngồi vào ghế lái.
Bình luận
“Được rồi, anh cứ đứng yên đấy.” Edward tìm được chiếc xe của Edwin, cậu mở khoá, ngồi vào ghế lái.
Bình luận
Edward lái xe đến địa chỉ mà Edwin gửi cho cậu. Ngồi đúng chỗ mà Edwin ngồi, đặt tay đúng nơi mà anh hay đặt tay vào vô lăng, Edward có cảm giác vừa lạ vừa vui thích. Trong vòng chưa đến mười phút, cậu đã dừng xe trước vỉa hè nơi Edwin đang đứng.
Bình luận
Edward lái xe đến địa chỉ mà Edwin gửi cho cậu. Ngồi đúng chỗ mà Edwin ngồi, đặt tay đúng nơi mà anh hay đặt tay vào vô lăng, Edward có cảm giác vừa lạ vừa vui thích. Trong vòng chưa đến mười phút, cậu đã dừng xe trước vỉa hè nơi Edwin đang đứng.
Bình luận
Nhìn thấy Edward, Edwin mỉm cười. Anh gật đầu với cậu. Edward nhìn cô gái bên cạnh anh liền hỏi:
Bình luận
Nhìn thấy Edward, Edwin mỉm cười. Anh gật đầu với cậu. Edward nhìn cô gái bên cạnh anh liền hỏi:
Bình luận
“Đây là thư ký của anh hở Edwin? Hình như cô ấy say quá rồi.”
Bình luận
“Đây là thư ký của anh hở Edwin? Hình như cô ấy say quá rồi.”
Bình luận
“Phải, cô ấy cứ như vậy từ chục phút trước rồi.” Edwin gật đầu, khẽ thở dài, mở cửa ghế sau và đặt cô nàng Maria đã có dấu hiệu loạng choạng vào trong, còn mình ngồi ghế phó lái.
Bình luận
“Phải, cô ấy cứ như vậy từ chục phút trước rồi.” Edwin gật đầu, khẽ thở dài, mở cửa ghế sau và đặt cô nàng Maria đã có dấu hiệu loạng choạng vào trong, còn mình ngồi ghế phó lái.
Bình luận
Edward nhẹ nhàng xoay vô lăng, quay sang nói với Edwin:
Bình luận
Edward nhẹ nhàng xoay vô lăng, quay sang nói với Edwin:
Bình luận
“Anh hỏi xem nhà cô ấy ở đâu đi.”
Bình luận
“Anh hỏi xem nhà cô ấy ở đâu đi.”
Bình luận
Edwin lưu loát đọc lên một chuỗi địa chỉ
Bình luận
Edwin lưu loát đọc lên một chuỗi địa chỉ
Bình luận
“Khoan đã, Edwin à, sao anh biết rõ thế?” Edward nhìn anh, miệng mỉm cười nhưng Edwin không khó để nghe ra sự ngờ vực trong ngữ điệu của cậu.
Bình luận
“Khoan đã, Edwin à, sao anh biết rõ thế?” Edward nhìn anh, miệng mỉm cười nhưng Edwin không khó để nghe ra sự ngờ vực trong ngữ điệu của cậu.
Bình luận
“Anh xin lỗi vì đã khiến em nghi ngờ, nhưng không như em nghĩ đâu, anh với cô ấy chỉ là quan hệ sếp với nhân viên thôi. Còn về việc anh biết địa chỉ nhà của cô ấy là vì anh từng đưa cô ấy về nhà một hai lần.” Edwin lên tiếng thanh minh, trong lòng anh lại dâng lên một cảm giác vui vẻ: "em ấy ghen rồi kìa"
Bình luận
“Anh xin lỗi vì đã khiến em nghi ngờ, nhưng không như em nghĩ đâu, anh với cô ấy chỉ là quan hệ sếp với nhân viên thôi. Còn về việc anh biết địa chỉ nhà của cô ấy là vì anh từng đưa cô ấy về nhà một hai lần.” Edwin lên tiếng thanh minh, trong lòng anh lại dâng lên một cảm giác vui vẻ: "em ấy ghen rồi kìa"
Bình luận
Edward nhún vai không nói, không phải là vì cậu giận dỗi mà chỉ là vì cậu càng nói thêm thì càng thể hiện mình đang ghen tức, thật sự rất mất mặt.
Bình luận
Edward nhún vai không nói, không phải là vì cậu giận dỗi mà chỉ là vì cậu càng nói thêm thì càng thể hiện mình đang ghen tức, thật sự rất mất mặt.
Bình luận
Cậu dừng xe trước cửa nhà của Maria, vỗ vai Edwin:
Bình luận
Cậu dừng xe trước cửa nhà của Maria, vỗ vai Edwin:
Bình luận
“Anh giúp em gọi cô ấy đi, đến nơi rồi đó.”
Bình luận
“Anh giúp em gọi cô ấy đi, đến nơi rồi đó.”
Bình luận
“Anh biết rồi.” Edwin gật đầu, vừa mở cửa xe vừa xoa xoa thái dương, cố gắng chống lại cảm giác choáng váng do men rượu bắt đầu ngấm.
Bình luận
“Anh biết rồi.” Edwin gật đầu, vừa mở cửa xe vừa xoa xoa thái dương, cố gắng chống lại cảm giác choáng váng do men rượu bắt đầu ngấm.
Bình luận
Anh lay lay vai Maria, gọi khẽ:
Bình luận
Anh lay lay vai Maria, gọi khẽ:
Bình luận
“Dậy đi Maria, đến nhà cô rồi.”
Bình luận
“Dậy đi Maria, đến nhà cô rồi.”
Bình luận
Maria chống tay ngồi thẳng lên, cười xoà với Edwin:
Bình luận
Maria chống tay ngồi thẳng lên, cười xoà với Edwin:
Bình luận
“Không sao, em có ngủ đâu. Được rồi, sếp cứ mặc em đi, không thì cậu bạn ngồi trên ghế lái kia sẽ ghen mất.”
Bình luận
“Không sao, em có ngủ đâu. Được rồi, sếp cứ mặc em đi, không thì cậu bạn ngồi trên ghế lái kia sẽ ghen mất.”
Bình luận
Edward nhân lúc Edwin không để ý mà chỉnh gương chiếu hậu sao cho cậu thấy rõ khung cảnh ở ghế sau. Nhìn thấy Maria cố tránh không tiếp xúc gần với Edwin, cậu liền thở phào nhẹ nhõm.
Bình luận
Edward nhân lúc Edwin không để ý mà chỉnh gương chiếu hậu sao cho cậu thấy rõ khung cảnh ở ghế sau. Nhìn thấy Maria cố tránh không tiếp xúc gần với Edwin, cậu liền thở phào nhẹ nhõm.
Bình luận
Maria mở khoá cửa nhà, trước khi đóng cửa còn vẫy tay với Edwin và Edward. Edwin nói với theo:
Bình luận
Maria mở khoá cửa nhà, trước khi đóng cửa còn vẫy tay với Edwin và Edward. Edwin nói với theo:
Bình luận
“Đừng có nằm ra sàn để bị trúng gió đấy nhé, nhớ lấy sữa chua uống cho giã rượu nữa.”
Bình luận
“Đừng có nằm ra sàn để bị trúng gió đấy nhé, nhớ lấy sữa chua uống cho giã rượu nữa.”
Bình luận
“Em rành mấy việc này mà sếp. Anh mau về đi.”
Bình luận
“Em rành mấy việc này mà sếp. Anh mau về đi.”
Bình luận
Edwin gật đầu, sau đó bước vào xe.
Bình luận
Edwin gật đầu, sau đó bước vào xe.
Bình luận
Anh bắt đầu có cảm giác đầu đau nhức và mệt mỏi, dạ dày cũng cuộn lên rất khó chịu, hai mí mắt phải cố gắng không sụp xuống. Edward cũng đoán ra hiện trạng của anh, cậu lái xe chậm lại, dịu dàng nói với anh:
Bình luận
Anh bắt đầu có cảm giác đầu đau nhức và mệt mỏi, dạ dày cũng cuộn lên rất khó chịu, hai mí mắt phải cố gắng không sụp xuống. Edward cũng đoán ra hiện trạng của anh, cậu lái xe chậm lại, dịu dàng nói với anh:
Bình luận
“Nếu anh mệt quá thì nhắm mắt nghỉ một lúc đi, em sẽ dìu anh vào nhà. Anh không cần gắng gượng quá đâu.”
Bình luận
“Nếu anh mệt quá thì nhắm mắt nghỉ một lúc đi, em sẽ dìu anh vào nhà. Anh không cần gắng gượng quá đâu.”
Bình luận
Edwin gật đầu, nhắm hai mắt ngủ một giấc ngắn.
Bình luận
Edwin gật đầu, nhắm hai mắt ngủ một giấc ngắn.
Bình luận
Đến cổng nhà, Edward xuống xe định dìu Edwin xuống, nhưng khi cậu vừa mở cửa xe thì Edwin cũng mở mắt. Anh mỉm cười nhìn cậu:
Bình luận
Đến cổng nhà, Edward xuống xe định dìu Edwin xuống, nhưng khi cậu vừa mở cửa xe thì Edwin cũng mở mắt. Anh mỉm cười nhìn cậu:
Bình luận
“Chúng ta cứ đi gửi xe trước đi. Anh chưa yếu đến mức đấy đâu.”
Bình luận
“Chúng ta cứ đi gửi xe trước đi. Anh chưa yếu đến mức đấy đâu.”
Bình luận
Edward nhún vai, xoay vô lăng lái về phía bãi gửi xe.
Bình luận
Edward nhún vai, xoay vô lăng lái về phía bãi gửi xe.
Bình luận
Đêm khuya trời khá lạnh, Edward chỉ mặc mỗi một chiếc sơ mi và gillet, cậu rùng mình một cái. Thấy vậy, Edwin đang đi bên cạnh cậu cởi áo khoác ngoài khoác lên vai Edward. Áo khoác của Edwin có mùi nước giặt, mùi tủ gỗ, mùi hương trên cơ thể anh, nhưng tuyệt nhiên không có mùi nước hoa.
Bình luận
Đêm khuya trời khá lạnh, Edward chỉ mặc mỗi một chiếc sơ mi và gillet, cậu rùng mình một cái. Thấy vậy, Edwin đang đi bên cạnh cậu cởi áo khoác ngoài khoác lên vai Edward. Áo khoác của Edwin có mùi nước giặt, mùi tủ gỗ, mùi hương trên cơ thể anh, nhưng tuyệt nhiên không có mùi nước hoa.
Bình luận
"Edwin dị ứng nước hoa mà, mình lại quên mất." Edward chỉnh lại chiếc áo khoác cho vừa với người rồi ngẩng đầu nhìn Edwin. Edwin mặc thêm một lớp áo vest, cho nên cũng không cảm thấy quá lạnh, nhưng Edward vẫn hơi áy náy. Cậu bước nhanh hơn một chút đến trước cổng nhà.
Bình luận
"Edwin dị ứng nước hoa mà, mình lại quên mất." Edward chỉnh lại chiếc áo khoác cho vừa với người rồi ngẩng đầu nhìn Edwin. Edwin mặc thêm một lớp áo vest, cho nên cũng không cảm thấy quá lạnh, nhưng Edward vẫn hơi áy náy. Cậu bước nhanh hơn một chút đến trước cổng nhà.
Bình luận
Khi vào trong nhà rồi, Edward treo áo khoác lên giá treo ngoài cửa, còn nói với Edwin:
Bình luận
Khi vào trong nhà rồi, Edward treo áo khoác lên giá treo ngoài cửa, còn nói với Edwin:
Bình luận
“Anh lên phòng nghỉ trước đi, em pha cho anh cốc nước chanh giải rượu.”
Bình luận
“Anh lên phòng nghỉ trước đi, em pha cho anh cốc nước chanh giải rượu.”
Bình luận
“Lên ngay đây, hôm nay anh làm phiền em quá.” Edwin gật đầu, lảo đảo bước lên cầu thang
Bình luận
“Lên ngay đây, hôm nay anh làm phiền em quá.” Edwin gật đầu, lảo đảo bước lên cầu thang
Bình luận
Anh mở cửa phòng ngủ, nằm vật xuống giường, vắt tay lên trán. Đã lâu lắm rồi anh không uống say như vậy. Edwin nhớ lại mà mỉm cười, khi anh bằng tuổi Edward, anh còn cùng với bạn gái đi chơi thâu đêm suốt sáng, sau đó phải lật đật viết email xin lỗi giáo sư vì nghỉ mà không báo trước. Không biết từ khi nào mà những cuộc vui chỉ còn là vì lý do công việc. Nghĩ tới đó, đầu anh lại nhói lên từng cơn và lòng đượm một cảm giác buồn đến khó chịu.
Bình luận
Anh mở cửa phòng ngủ, nằm vật xuống giường, vắt tay lên trán. Đã lâu lắm rồi anh không uống say như vậy. Edwin nhớ lại mà mỉm cười, khi anh bằng tuổi Edward, anh còn cùng với bạn gái đi chơi thâu đêm suốt sáng, sau đó phải lật đật viết email xin lỗi giáo sư vì nghỉ mà không báo trước. Không biết từ khi nào mà những cuộc vui chỉ còn là vì lý do công việc. Nghĩ tới đó, đầu anh lại nhói lên từng cơn và lòng đượm một cảm giác buồn đến khó chịu.
Bình luận
Đang chìm đắm trong suy nghĩ và hồi tưởng thì anh nghe tiếng gõ cửa cho dù cửa không khóa, chỉ có thể là Edward. Edwin gắng sức ngồi dậy, gật đầu với cậu:
Bình luận
Đang chìm đắm trong suy nghĩ và hồi tưởng thì anh nghe tiếng gõ cửa cho dù cửa không khóa, chỉ có thể là Edward. Edwin gắng sức ngồi dậy, gật đầu với cậu:
Bình luận
“Em cứ vào đi.”
Bình luận
“Em cứ vào đi.”
Bình luận
Edward mang một cốc nước chanh giải rượu. Cậu đưa cốc nước cho anh bắt uống sạch. Edwin nhấp một ngụm. Hương vị không tệ, tuy hơi chua gắt nhưng chính chút chua gắt trên đầu lưỡi đó như quất mạnh vào vị giác của Edwin, kéo anh ra khỏi hơi men và khiến anh tỉnh táo hơn một chút. Edwin còn nếm được hương vị của thuốc bổ sung vitamin C. Anh mỉm cười hỏi Edward:
Bình luận
Edward mang một cốc nước chanh giải rượu. Cậu đưa cốc nước cho anh bắt uống sạch. Edwin nhấp một ngụm. Hương vị không tệ, tuy hơi chua gắt nhưng chính chút chua gắt trên đầu lưỡi đó như quất mạnh vào vị giác của Edwin, kéo anh ra khỏi hơi men và khiến anh tỉnh táo hơn một chút. Edwin còn nếm được hương vị của thuốc bổ sung vitamin C. Anh mỉm cười hỏi Edward:
Bình luận
“Em thả thuốc gì vào nước chanh của anh thế?”
Bình luận
“Em thả thuốc gì vào nước chanh của anh thế?”
Bình luận
Edward nhún vai:
Bình luận
Edward nhún vai:
Bình luận
“Viên C sủi thôi. Chứ anh nghĩ đó là cái gì?
Bình luận
“Viên C sủi thôi. Chứ anh nghĩ đó là cái gì?
Bình luận
“Anh cũng biết là viên vitamin C mà, anh chỉ định đùa em chút thôi.” Edwin cười hì hì, uống hết cốc nước rồi bước xuống giường
Bình luận
“Anh cũng biết là viên vitamin C mà, anh chỉ định đùa em chút thôi.” Edwin cười hì hì, uống hết cốc nước rồi bước xuống giường
Bình luận
“Anh định đi tắm à?” Edward đằng sau hỏi với theo
Bình luận
“Anh định đi tắm à?” Edward đằng sau hỏi với theo
Bình luận
“Đúng rồi, cả người đầy mùi rượu nhếch nhác khó chịu lắm.” Edwin quay người nói với cậu
Bình luận
“Đúng rồi, cả người đầy mùi rượu nhếch nhác khó chịu lắm.” Edwin quay người nói với cậu
Bình luận
“Thôi, đừng anh. Bây giờ cũng phải mười hai rưỡi đêm rồi, anh tắm muộn như vậy có thể bị đột quỵ đấy.” Edward nắm cánh tay Edwin kéo lại, can ngăn, “Thay quần áo thôi được không? Em giúp anh.”
Bình luận
“Thôi, đừng anh. Bây giờ cũng phải mười hai rưỡi đêm rồi, anh tắm muộn như vậy có thể bị đột quỵ đấy.” Edward nắm cánh tay Edwin kéo lại, can ngăn, “Thay quần áo thôi được không? Em giúp anh.”
Bình luận
“Vậy phiền em giúp anh một chút nhé, cảm ơn em.” Edwin quay lại giường
Bình luận
“Vậy phiền em giúp anh một chút nhé, cảm ơn em.” Edwin quay lại giường
Bình luận
Edward lấy một bộ đồ ngủ đưa cho anh. Khi Edwin cởi khuy áo, cậu ngay lập tức di chuyển tầm mắt sang chỗ khác. Edwin nín cười nhìn hai bên má có dấu hiệu đỏ ửng của cậu:
Bình luận
Edward lấy một bộ đồ ngủ đưa cho anh. Khi Edwin cởi khuy áo, cậu ngay lập tức di chuyển tầm mắt sang chỗ khác. Edwin nín cười nhìn hai bên má có dấu hiệu đỏ ửng của cậu:
Bình luận
“Đều là đàn ông con trai, em ngại gì chứ.”
Bình luận
“Đều là đàn ông con trai, em ngại gì chứ.”
Bình luận
“Chính vì cùng là đàn ông con trai nên em mới ngại đấy.” Edward đã không giữ được vẻ bình thản, cậu quay sang nhìn thẳng Edwin. “Anh rõ ràng là người đồng tính mà chẳng để ý mấy chuyện này gì cả.”
Bình luận
“Chính vì cùng là đàn ông con trai nên em mới ngại đấy.” Edward đã không giữ được vẻ bình thản, cậu quay sang nhìn thẳng Edwin. “Anh rõ ràng là người đồng tính mà chẳng để ý mấy chuyện này gì cả.”
Bình luận
Edwin cài khuy áo ngủ, nhìn Edward mặt đỏ ửng mà nhịp tim của anh cũng loạn xà ngầu theo. Nước da của Edward rất trắng, chủ yếu là do cậu không thích ra nắng, đối lập hoàn toàn với màu tóc đen tuyền. Sắc đỏ trên má cậu càng làm nổi bật màu mắt xanh trong trẻo và sâu hun hút như một hồ nước không đáy khiến người ta mê mẩn. Edwin buột miệng thốt ra lời bình luận:
Bình luận
Edwin cài khuy áo ngủ, nhìn Edward mặt đỏ ửng mà nhịp tim của anh cũng loạn xà ngầu theo. Nước da của Edward rất trắng, chủ yếu là do cậu không thích ra nắng, đối lập hoàn toàn với màu tóc đen tuyền. Sắc đỏ trên má cậu càng làm nổi bật màu mắt xanh trong trẻo và sâu hun hút như một hồ nước không đáy khiến người ta mê mẩn. Edwin buột miệng thốt ra lời bình luận:
Bình luận
“Phải nói thật là trông em cứ cuốn hút như mấy con ma cà rồng thời Trung cổ nhỉ? Nhưng mà bỏ quầng thâm thì em lại thành Bạch Tuyết.”
Bình luận
“Phải nói thật là trông em cứ cuốn hút như mấy con ma cà rồng thời Trung cổ nhỉ? Nhưng mà bỏ quầng thâm thì em lại thành Bạch Tuyết.”
Bình luận
Edward đang thu dọn quần áo của anh cho vào chậu, nghe vậy nhìn anh cười hì hì:
Bình luận
Edward đang thu dọn quần áo của anh cho vào chậu, nghe vậy nhìn anh cười hì hì:
Bình luận
“Anh có một cơ hội để nói lại đấy.”
Bình luận
“Anh có một cơ hội để nói lại đấy.”
Bình luận
“Nếu anh từ chối thì sao?” Edwin làm ra vẻ khiêu khích.
Bình luận
“Nếu anh từ chối thì sao?” Edwin làm ra vẻ khiêu khích.
Bình luận
“Thì ngày mai mấy tờ báo lá cải sẽ có cơ hội được đăng cái tít "CEO tập đoàn Holmes & Poirot bị hành hung tại nhà riêng. Nguyên nhân có thể là do mâu thuẫn tình cảm" đấy.” Edward vẫn nở nụ cười hiền từ
Bình luận
“Thì ngày mai mấy tờ báo lá cải sẽ có cơ hội được đăng cái tít "CEO tập đoàn Holmes & Poirot bị hành hung tại nhà riêng. Nguyên nhân có thể là do mâu thuẫn tình cảm" đấy.” Edward vẫn nở nụ cười hiền từ
Bình luận
“Khen em giống ma cà rồng thực ra là giống Edward Cullen đấy chứ? Nữ chính “Chạng vạng” cũng mê mẩn cậu ta vì cậu ta đẹp mà. Còn Bạch Tuyết không đẹp ư? Da em cũng trắng như tuyết, tóc cũng đen như gỗ mun giống cô ấy còn gì. Nhưng mà nếu là gương thần thì chắc chắn anh sẽ bảo Hoàng hậu là em đẹp hơn nhiều.” Edwin nói với giọng đùa giỡn, “Hãy thứ lỗi cho anh nếu điều đó khiến em bị bà ta truy sát nhé, anh không thể tự dối lòng được.”
Bình luận
“Khen em giống ma cà rồng thực ra là giống Edward Cullen đấy chứ? Nữ chính “Chạng vạng” cũng mê mẩn cậu ta vì cậu ta đẹp mà. Còn Bạch Tuyết không đẹp ư? Da em cũng trắng như tuyết, tóc cũng đen như gỗ mun giống cô ấy còn gì. Nhưng mà nếu là gương thần thì chắc chắn anh sẽ bảo Hoàng hậu là em đẹp hơn nhiều.” Edwin nói với giọng đùa giỡn, “Hãy thứ lỗi cho anh nếu điều đó khiến em bị bà ta truy sát nhé, anh không thể tự dối lòng được.”
Bình luận
Edward nhìn anh chăm chú như thể nhìn kỳ quan thứ tám của thế giới. Cũng phải thôi, Edward nghĩ, cảnh tượng Edwin say rượu xứng đáng được đưa vào danh sách kỳ quan.
Bình luận
Edward nhìn anh chăm chú như thể nhìn kỳ quan thứ tám của thế giới. Cũng phải thôi, Edward nghĩ, cảnh tượng Edwin say rượu xứng đáng được đưa vào danh sách kỳ quan.
Bình luận
Cậu cầm cốc nước chanh định mang xuống dưới, Edwin đột nhiên nói một câu bâng quơ:
Bình luận
Cậu cầm cốc nước chanh định mang xuống dưới, Edwin đột nhiên nói một câu bâng quơ:
Bình luận
“Hình như em có vẻ thành thạo chăm sóc người khác nhỉ.”
Bình luận
“Hình như em có vẻ thành thạo chăm sóc người khác nhỉ.”
Bình luận
Edward dừng lại trả lời anh:
Bình luận
Edward dừng lại trả lời anh:
Bình luận
“Vâng, do em thích chăm sóc mọi người xung quanh mình nên cũng luyện nhiều thành quen thôi.
Bình luận
“Vâng, do em thích chăm sóc mọi người xung quanh mình nên cũng luyện nhiều thành quen thôi.
Bình luận
“Thì ra là vậy. Anh còn tưởng....” Edwin nói với giọng tiếc nuối
Bình luận
“Thì ra là vậy. Anh còn tưởng....” Edwin nói với giọng tiếc nuối
Bình luận
“Anh tưởng cái gì?” Edward ngạc nhiên
Bình luận
“Anh tưởng cái gì?” Edward ngạc nhiên
Bình luận
-Anh còn tưởng vì em thích anh, nên em quan tâm anh hơn một chút, cuối cùng lại là vì đó là thói quen của em. Có phải suy nghĩ của anh buồn cười lắm không?”
Bình luận
-Anh còn tưởng vì em thích anh, nên em quan tâm anh hơn một chút, cuối cùng lại là vì đó là thói quen của em. Có phải suy nghĩ của anh buồn cười lắm không?”
Bình luận
Edwin nói chậm rãi, nhả chữ tròn vành rõ ràng, ngữ điệu bình thản, nhưng đã đập tan khoảng cách mơ hồ giữa hai người trong mấy ngày qua. Edward lại gần anh, đặt ly nước trong tay xuống chiếc tủ đầu giường. Cậu quỳ một gối trên giường, chống hai khuỷu tay lên vai Edwin, nhìn biểu cảm chờ đáp án của anh. Cậu lấy dũng khí trả lời:
Bình luận
Edwin nói chậm rãi, nhả chữ tròn vành rõ ràng, ngữ điệu bình thản, nhưng đã đập tan khoảng cách mơ hồ giữa hai người trong mấy ngày qua. Edward lại gần anh, đặt ly nước trong tay xuống chiếc tủ đầu giường. Cậu quỳ một gối trên giường, chống hai khuỷu tay lên vai Edwin, nhìn biểu cảm chờ đáp án của anh. Cậu lấy dũng khí trả lời:
Bình luận
“Không phải đâu Edwin, anh nói đúng thì sao em phải cười anh chứ.”
Bình luận
“Không phải đâu Edwin, anh nói đúng thì sao em phải cười anh chứ.”
Bình luận
“Em có thể nhắc lại được không?” Edwin cố gắng nhấc chiếc lưỡi sắp cứng đờ, “Rõ ràng hơn một chút nhé.”
Bình luận
“Em có thể nhắc lại được không?” Edwin cố gắng nhấc chiếc lưỡi sắp cứng đờ, “Rõ ràng hơn một chút nhé.”
Bình luận
Edward cúi xuống ghé sát mặt Edwin, chậm rãi nói từng chữ một:
Bình luận
Edward cúi xuống ghé sát mặt Edwin, chậm rãi nói từng chữ một:
Bình luận
“Khi nãy anh vừa nói, anh nghĩ rằng em thích anh nên mới dụng tâm chăm sóc anh hơn một chút. Anh nói đúng rồi đấy. Edwin, em không bao giờ cười người khác đâu, với người mà em thích thì càng không. Nói như vậy anh hiểu rồi chứ?”
Bình luận
“Khi nãy anh vừa nói, anh nghĩ rằng em thích anh nên mới dụng tâm chăm sóc anh hơn một chút. Anh nói đúng rồi đấy. Edwin, em không bao giờ cười người khác đâu, với người mà em thích thì càng không. Nói như vậy anh hiểu rồi chứ?”
Bình luận
Edwin đặt tay lên thắt lưng Edward, nhẹ nhàng ôm cậu, anh nói khẽ:
Bình luận
Edwin đặt tay lên thắt lưng Edward, nhẹ nhàng ôm cậu, anh nói khẽ:
Bình luận
“Anh hiểu rồi, hiểu từng chữ rồi, cảm ơn em vì đã nói cho anh.” Anh gác cằm lên vai Edward, không biết vì lý do gì mà cậu cảm thấy hình như anh có chút bẽn lẽn, “Anh cũng biết mang máng là em hình như cũng động lòng, nhưng mà em im ắng quá, búp bê nhỏ à, tự dưng anh không chắc chắn vào cảm giác của mình nữa.”
Bình luận
“Anh hiểu rồi, hiểu từng chữ rồi, cảm ơn em vì đã nói cho anh.” Anh gác cằm lên vai Edward, không biết vì lý do gì mà cậu cảm thấy hình như anh có chút bẽn lẽn, “Anh cũng biết mang máng là em hình như cũng động lòng, nhưng mà em im ắng quá, búp bê nhỏ à, tự dưng anh không chắc chắn vào cảm giác của mình nữa.”
Bình luận
Hai người anh một câu, em một câu, đã xé nát hết mảnh giấy mỏng ngăn hai người lại, cũng không cho nó có cơ hội hình thành một lần nữa. Edward nhìn Edwin chăm chú, sau đó cậu cúi xuống, dán môi mình lên môi anh.
Bình luận
Hai người anh một câu, em một câu, đã xé nát hết mảnh giấy mỏng ngăn hai người lại, cũng không cho nó có cơ hội hình thành một lần nữa. Edward nhìn Edwin chăm chú, sau đó cậu cúi xuống, dán môi mình lên môi anh.
Bình luận
Edwin để mặc Edward chủ động một chút, còn mình thoải mái tận hưởng cảm xúc mềm mại trên môi Edward. Sherlock Holmes đã nói, rất khó để một người sử dụng một vật gì đó hàng ngày mà không để lại chút dấu vết gì về tính cách của anh ta. Điều đó hoàn toàn đúng với đôi môi của Edward. Môi Edward khá mềm mại, nhưng hơi lạnh và cách hôn của cậu bình thản và tự nhiên như tính cách của cậu.
Bình luận
Edwin để mặc Edward chủ động một chút, còn mình thoải mái tận hưởng cảm xúc mềm mại trên môi Edward. Sherlock Holmes đã nói, rất khó để một người sử dụng một vật gì đó hàng ngày mà không để lại chút dấu vết gì về tính cách của anh ta. Điều đó hoàn toàn đúng với đôi môi của Edward. Môi Edward khá mềm mại, nhưng hơi lạnh và cách hôn của cậu bình thản và tự nhiên như tính cách của cậu.
Bình luận
Sau khi để Edward chủ động một chút, Edwin nhanh chóng giành lại thứ nên thuộc về mình. Anh cắn nhẹ môi Edward, cố ý tách hai hàm răng của cậu, nhưng anh khựng lại. Edward dị ứng với cồn, mà miệng anh bây giờ toàn mùi rượu, cậu chắc chắn sẽ không thích.
Bình luận
Sau khi để Edward chủ động một chút, Edwin nhanh chóng giành lại thứ nên thuộc về mình. Anh cắn nhẹ môi Edward, cố ý tách hai hàm răng của cậu, nhưng anh khựng lại. Edward dị ứng với cồn, mà miệng anh bây giờ toàn mùi rượu, cậu chắc chắn sẽ không thích.
Bình luận
Hai người tách khỏi nhau, nhưng bàn tay Edwin vẫn đặt trên thắt lưng Edward. Bầu không khí trở nên im lặng , sau đó Edward mở miệng:
Bình luận
Hai người tách khỏi nhau, nhưng bàn tay Edwin vẫn đặt trên thắt lưng Edward. Bầu không khí trở nên im lặng , sau đó Edward mở miệng:
Bình luận
“Thật ra thì nếu anh đi súc miệng đi thì chúng ta có thể tiếp tục đấy.”
Bình luận
“Thật ra thì nếu anh đi súc miệng đi thì chúng ta có thể tiếp tục đấy.”
Bình luận
Edwin lắc lắc đầu:
Bình luận
Edwin lắc lắc đầu:
Bình luận
“Khuya rồi, để mai đi. Anh đi đánh răng đây.”
Bình luận
“Khuya rồi, để mai đi. Anh đi đánh răng đây.”
Bình luận
“Vâng.” Edward mang chiếc cốc nước đang đứng lẻ loi trên bàn đi rửa.
Bình luận
“Vâng.” Edward mang chiếc cốc nước đang đứng lẻ loi trên bàn đi rửa.
Bình luận
Một lúc sau, khi Edwin đã đánh răng rửa mặt xong, anh bước ra ngoài thì thấy Edward mặc đồ ngủ đang ôm gối đứng trước cửa phòng anh. Edwin mỉm cười nhìn cậu:
Bình luận
Một lúc sau, khi Edwin đã đánh răng rửa mặt xong, anh bước ra ngoài thì thấy Edward mặc đồ ngủ đang ôm gối đứng trước cửa phòng anh. Edwin mỉm cười nhìn cậu:
Bình luận
“Em muốn ngủ cùng anh à?”
Bình luận
“Em muốn ngủ cùng anh à?”
Bình luận
“Em chỉ sợ mai anh sốt nên mới đi canh chừng thôi.” Edward nhún vai, “Nếu anh không thích thì em về phòng vậy.”
Bình luận
“Em chỉ sợ mai anh sốt nên mới đi canh chừng thôi.” Edward nhún vai, “Nếu anh không thích thì em về phòng vậy.”
Bình luận
“Từ từ đã, anh có nói là anh không thích đâu.” Edwin kịp thời níu tay Edward
Bình luận
“Từ từ đã, anh có nói là anh không thích đâu.” Edwin kịp thời níu tay Edward
Bình luận
“Vậy anh còn đứng đó làm gì? Lên giường đi ngủ đi thôi.” Edward đặt gối xuống giường, quay đầu nhìn anh.
Bình luận
“Vậy anh còn đứng đó làm gì? Lên giường đi ngủ đi thôi.” Edward đặt gối xuống giường, quay đầu nhìn anh.
Bình luận
“Nằm ngay đây.” Edwin giũ chăn, sau đó kéo Edward nằm lên
Bình luận
“Nằm ngay đây.” Edwin giũ chăn, sau đó kéo Edward nằm lên
Bình luận
Edward ngủ có thói quen nằm nghiêng sang trái, mà trùng hợp là Edwin cũng vậy. Thế là Edwin chỉ có thể nhìn bóng lưng của cậu. Anh ngần ngừ một chút rồi ôm lấy Edward từ phía sau, cậu hơi cựa quậy một chút rồi cũng chịu nằm trong vòng tay ấm áp đang trùm lên mình.
Bình luận
Edward ngủ có thói quen nằm nghiêng sang trái, mà trùng hợp là Edwin cũng vậy. Thế là Edwin chỉ có thể nhìn bóng lưng của cậu. Anh ngần ngừ một chút rồi ôm lấy Edward từ phía sau, cậu hơi cựa quậy một chút rồi cũng chịu nằm trong vòng tay ấm áp đang trùm lên mình.
Bình luận
Nửa đầu Edwin vẫn hơi nhức, nhưng may mắn cả đêm đó anh không gặp một cơn sốt nào.
Bình luận
Nửa đầu Edwin vẫn hơi nhức, nhưng may mắn cả đêm đó anh không gặp một cơn sốt nào.