Cuộc sống chốn thôn quê bình yên cứ thế nhẹ nhàng trôi qua, những thứ Thiên Tâm có thể làm, giường như đều đã làm hết rồi, “có những chuyện phải tự mình ngộ ra”. Lý Chiêu Hoàng có thể mạnh mẽ đến thế nào thì phải tùy thuộc vào bản thân nàng mà thôi.
Bình luận
Một tối nọ, Thiên Tâm bày trò rủ nhậu nhưng Trần Tổng từ chối, vì phải canh phòng nên chỉ đứng phía ngoài quan sát.
Bình luận
Vậy là tiệc vui chỉ có hai người con gái, Thiên Tâm lại cảm thấy như vậy cũng tốt, Lý Chiêu Hoàng sẽ cảm thấy tự nhiên và có thể lột bỏ lớp phòng bị với thế giới này, cô ấy sẽ có thể giải bày nỗi lòng của mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thiên Tâm: Thịt phải chọn thịt vừa nạc vừa mỡ nhưng này, mỡ ít thôi, vừa đủ là được. Sau đó thái lát mỏng như thế này.
Bình luận
Bình luận
Thiên Tâm: Ướp qua chút gia vị, đặc biệt phải có ớt. Ớt này là ớt tươi đem phơi khô, sau đó giã nhuyễn ra.
Bình luận
Miếng thịt tươi vừa được rắc bột ớt lên thì Thiên Tâm đã thèm đến mức nuốt nước bọt rõ lớn, khiến cho Trần Tổng đứng bên ngoài không kiềm được nụ cười, không biết là vị thị vệ này canh phòng kiểu gì mà cứ dán mắt lên người của Thiên Tâm.
Bình luận
Miếng thịt vừa đặt lên bếp than đã dậy ra mùi thơm nức mũi. Lý Chiêu Hoàng vỗ tay vui như một đứa trẻ vừa phát hiện ra điều gì mới lạ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thiên Tâm: Cái này nữa, là rau sống, những loại rau này là rau tươi, có thể dùng để ăn sống và ăn kèm với thịt nướng, bảo đảm ngon đến miếng thịt cuối cùng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thiên Tâm: Vậy thì đến tiết mục tiếp theo đó chính là “nhất túy giải thiên sầu”. Muội không biết đâu, ăn thịt nướng thì phải làm chút bia rượu vào người thì nó mới sảng khoái, tinh thần được nâng cao 100%.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thiên Tâm: Ta đem một ít ra cho Trần Tổng, ở đây có 3 người chúng ta nên là để huynh ấy đứng ngoài không ăn uống gì, ta thấy tội nghiệp. Muội ở đây cứ tự nhiên, chờ ta chút nhé.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Trần Tổng: Ta vừa cho bồ câu báo tin bình an về cho bệ hạ. Mà sao muội ra đây, không ở lại trong đó với hoàng hậu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thiên Tâm nhanh chóng nhập cuộc, cả hai cười sung sướng, chén chú chén anh, chén tỷ chén muội cho đến lúc say bí tỉ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Lúc còn nhỏ, mỗi lần ta sai phạm điều gì thì phu tử liền nói “Bệ hạ, người là vua của một nước”, nghe đến phát chán. Mỗi ngày ngồi trên đại điện nghe quan văn quan võ tâu trình chuyện quốc gia đại sự, ta chẳng hiểu chuyện gì, chỉ thấy chuyện vui thì ít mà chuyện khó khăn, chiến loạn thì nhiều vô kể, cũng là nghe đến phát chán. Rồi đến một ngày kia, ta lại phạm sai lầm, phu tử lại nhắc nhở “Bệ hạ, người là vua của một nước”, lúc đó ta thật sự rất thắc mắc, liền hỏi lại phu tử “Phu tử, vậy vua của một nước là làm như thế nào?”, phu tử đã nói với ta rất nhiều rất nhiều, ta cũng không nhớ nữa, chỉ nhớ là “khi làm bất cứ điều gì, thì cũng phải đặt Đại Việt lên trước tiên”. Ta có suy nghĩ một chút rồi lại hỏi “Vậy phu tử nghĩ xem ta có làm được không?” ...Ông ấy không trả lời ta, chỉ quỳ rạp xuống đất.
Bình luận
Bình luận
Còn lúc này trong ánh mắt của Thiên Tâm chính là một vị nữ đế bị số phận chèn ép đến mức lạc lỏng giữa hoàng cung rộng lớn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Lúc Trịnh nhi qua đời, cả thế giới của muội sụp đổ hoàn toàn, lúc ấy muội chỉ muốn đi theo Trịnh nhi, muốn tan biến khỏi thế giới này, muốn trở nên vô hình, không muốn ai nhắc đến tên mình, càng không muốn ai nhớ đến mình, giống như chưa từng xuất hiện trên thế gian này. Suốt những năm sau đó, muội đã sống sót thế nào muội cũng không rõ nữa, nếu như tỷ không xuất hiện, có lẽ ...
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng giường như đang nghe thấy tiếng gào khóc thê lương của chính mình khi Trịnh nhi qua đời.
Bình luận
Thiên Tâm ôm lấy cô gái bé nhỏ trước mặt, vỗ về, an ủi, trong lòng chua xót mà lặng lẽ rơi nước mắt. Ở đâu đó từng nói rằng, khi con người ta trải qua một vài chuyện đau lòng thì bất giác sẽ trưởng thành hơn rất nhiều, nhưng cô gái bé nhỏ này đã phải trải qua những gì, không phải ông trời quá tàn nhẫn với Lý Chiêu Hoàng sao?
Bình luận
Tỷ yên tâm, ta thông suốt rồi, tỷ tốn nhiều tâm sức để giúp ta như vậy, nếu ta còn không thông suốt nữa há chẳng phải là bất công với tỷ quá hay sao...
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Tâm sự được một lúc thì hai người ôm nhau khóc lu loa lên, bên ngoài nghe thấy nên Trần Tổng đi vào quan sát tình hình xem có gì bất ổn không, thì thấy Thiên Tâm khóc ầm lên.
Bình luận
Thiên Tâm: Ta nhớ nhà quá...nhớ...nhớ...thèm ly cà phê sữa, thèm bún bò của bà Tư, thèm ổ bánh mỳ thịt, muội biết không, ổ bánh mỳ nó to vầy nè, ăn không hết được đâu, nhớ Lucky nữa, Lucky rất là đẹp trai, rất là ngoan, rất là nghe lời tỷ...nhớ...nhớ...
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Ta cũng nhớ gia đình nữa...nhớ ai...nên nhớ ai bây giờ nhỉ, không có ai để nhớ hết, đúng rồi, nhớ tỷ tỷ, ta sẽ nhớ tỷ tỷ.... Thuận Thiên, ta nhớ tỷ...Thuận Thiên...
Bình luận
Bình luận
Đêm tối tĩnh mịch có thể nghe hết tất thảy những âm thanh xung quanh ta, tiếng tàn lửa nổ rắc rắc, trăng lên cao, gió thổi đám lá cây nghe xào xạc, tiếng ếch tiếng ve ngoài đồng, trong người có chút men, nửa say nửa tỉnh, đây chính là sự vui vẻ nhỏ bé của đời người.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Khi Trần thị vệ quay trở ra đã giật mình, có chút hoảng sợ khi nhìn thấy cảnh tượng Thiên Tâm đang ngồi cười cười nói nói trông khá ma mị, tự mình đóng hai vai để nói chuyện với chính mình trong tình trạng say xỉn.
Bình luận
Bình luận
Thiên Tâm: Ta nói cô nghe, mình là người đến từ đâu chứ…là đến từ thế kỷ 21…mà như vậy thì sao chứ, phải cởi mở, phóng khoáng, cái gì mà sợ đông sợ tây như vậy chứ…
Bình luận
Bình luận
Thiên Tâm: Nhưng mà…trước sau gì mình cũng phải trở về, ở đây mà làm bậy là hậu quả khôn lường, bạn có chịu trách nhiệm được không…
Bình luận
Bình luận
Thiên Tâm: Phí lời…hoang đường…khó khăn lắm mới gặp được một người đẹp trai, ưng cái bụng như vậy…mà bạn làm vậy là phí phạm lắm biết không…
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thiên Tâm vỗ nhẹ xuống chỗ ngồi cạnh cô, ra hiệu cho Trần Tổng ngồi xuống. Trần Tổng rón rén ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt có chút lo sợ liếc nhìn xung quanh, rồi quay sang quan sát Thiên Tâm.
Bình luận
Bình luận
Thiên Tâm vừa nói vừa cười điên, mặc kệ nét nhìn khó hiểu của người ngồi kế bên, cô lập tức quay sang bên kia tiếp tục nói chuyện với chính mình.
Bình luận
Bình luận
Vừa dứt lời, Thiên Tâm quay sang, hai tay ôm lấy gương mặt Trần Tổng rồi đặt lên môi anh chàng một nụ hôn phớt, làm Trần thị vệ không kịp trở tay, tay chân bủn rủn, tim đập loạn nhịp, vội vàng đẩy Thiên Tâm ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Vừa nói cô vừa kéo vạt áo của chàng, trông vẻ ba phần thục nữ bảy phần lả lơi, đúng là say xỉn thì cái gì cũng dám làm.
Bình luận
Trần thị vệ bối rối đẩy người ra, bỏ chạy, trong lúc rời đi tay chân còn luống cuống đến nổi va phải bàn ghế ầm ầm, chân đứng không vững. Nhưng Thiên Tâm đang hăng máu thì làm gì bỏ qua dễ dàng như vậy, tiếp tục truy theo trêu ghẹo.
Bình luận
Thiên Tâm: Ẩy ẩy…tiểu bảo bối đến đây lão nương thương thương nhiều chút. Nghe lời đi mà, đừng có chạy lung tung như vậy, nghe lời thì ta sẽ thưởng cho…
Bình luận
Biểu hiện điên cuồng vồ vập như vậy làm Trần Tổng sợ xanh mặt, nhưng mỗi lần thấy cô vấp ngã thì chàng lại quay người lại mà đỡ lấy, vậy là trạng thái thấp thỏm kéo dài suốt gần nửa tiếng, vừa muốn bỏ chạy nhưng không thể để cô làm càn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Một lúc sao, Thiên Tâm mệt mỏi nằm vật ra đống rơm rồi ngủ ngon lành. Trần Tổng rón rén đến kiểm tra, một chút cục cựa của Thiên Tâm cũng làm anh chàng hoảng hồn định tính bỏ chạy, nhưng cô nàng lại ngủ ngoan. Trần Tổng nhìn vẻ ngoan ngoãn đó mà cười dịu dàng, bất giác ngắm nhìn gương mặt ửng hồng vì rượu, cảm giác lâng lâng trong lòng, không khỏi khao khát muốn đưa tay lên chạm nhẹ vào gương mặt ấy.
Bình luận
Trần Tổng bế bổng cô lên rồi đưa về phòng, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, nhặt nhạnh mấy cọng rơm vương trên tóc Thiên Tâm, ân cần chu đáo chăm sóc cô.
Bình luận
Trần Tổng sau khi đã giúp cô nằm ngay ngắn trên giường thì ra ngoài lấy một chậu nước ấm để lau mặt cho cô. Ai nào ngờ vừa bước vào cửa phòng thì đã chứng kiến Thiên Tâm ngồi dậy, miện thì than nóng, đòi bật điều hòa, tay thì cởi đến lớp áo cuối cùng để lộ cả da thịt trắng noãn. Trần thị vệ trợn trắng mắt, cả người cứng đơ, mặt đỏ lửng run lẩy bẩy đánh rơi cả chậu nước trên tay. Tiếng động lớn đó giúp Trần thị vệ hoàn hồn, vội vàng cúi xuống nhặt chậu nước rồi nhanh chóng bước ra kéo cửa lại.
Bình luận
Trần Tổng chạy thẳng ra gần bờ suối, đầu óc lúc này toàn những hình ảnh vừa nhìn thấy, trong người không khỏi có những phản ứng kỳ lạ. Chàng cứ đi đi lại lại trong sự bối rối, thấy không ổn nên đã tập vài đường quyền cước để phân tán sự chú ý, kết quả thì chỉ làm người càng nóng lên, bức rức khó chịu vô cùng. Trần Tổng chỉ đành nhảy ùm xuống nước, rồi thiền ở dưới suối suốt cả đêm.