Để mà nói về gia phả nhà tôi thì có hai từ để miêu tả, đó là giàu và giỏi. Họ hàng đôi bên đều làm ông nọ bà kia, mua nhà mua xe sống dưới Hà Nội. Nhà thờ tổ đã có người trông nom thành ra gần như không ai về quê đón tết cả. Bố mẹ tôi cũng vậy, vì thế mà mỗi năm tôi phải bắt xe xuống đó một lần. Mỗi lần gặp mặt là một lần không vui nên từ năm lớp Chín trở đi, tôi đón Tết một mình ở quê.
Bình luận
Để mà nói về gia phả nhà tôi thì có hai từ để miêu tả, đó là giàu và giỏi. Họ hàng đôi bên đều làm ông nọ bà kia, mua nhà mua xe sống dưới Hà Nội. Nhà thờ tổ đã có người trông nom thành ra gần như không ai về quê đón tết cả. Bố mẹ tôi cũng vậy, vì thế mà mỗi năm tôi phải bắt xe xuống đó một lần. Mỗi lần gặp mặt là một lần không vui nên từ năm lớp Chín trở đi, tôi đón Tết một mình ở quê.
Năm nay cũng tính vậy, mà còn tính tự tay luộc nồi bánh Chưng, mua đèn led giăng xung quanh hai chậu hoa mai, hoa đào trước cửa nhà nữa. Điều mà chưa Tết năm nào tôi làm cả.
Bình luận
Năm nay cũng tính vậy, mà còn tính tự tay luộc nồi bánh Chưng, mua đèn led giăng xung quanh hai chậu hoa mai, hoa đào trước cửa nhà nữa. Điều mà chưa Tết năm nào tôi làm cả.
Tính toán, sắm sửa đủ thứ nhưng chẳng hiểu sao anh trai lại ráo riết gọi điện, bắt tôi phải xuống Hà Nội cho bằng được.
Bình luận
Tính toán, sắm sửa đủ thứ nhưng chẳng hiểu sao anh trai lại ráo riết gọi điện, bắt tôi phải xuống Hà Nội cho bằng được.
Nhìn điện thoại rung liên hồi, tôi thở dài, ấn nút nghe.
Bình luận
Nhìn điện thoại rung liên hồi, tôi thở dài, ấn nút nghe.
"Chuẩn bị đồ chưa bé?" Giọng nói trầm ấm, nhỏ nhẹ của Hải Quân ở đầu dây bên kia vang lên.
Bình luận
"Chuẩn bị đồ chưa bé?" Giọng nói trầm ấm, nhỏ nhẹ của Hải Quân ở đầu dây bên kia vang lên.
"Em đã nói sẽ ăn Tết ở quê. Mồng ba, mồng bốn mọi người về đây chơi cũng được. Có nhất thiết phải xuống đấy không?"
Bình luận
"Em đã nói sẽ ăn Tết ở quê. Mồng ba, mồng bốn mọi người về đây chơi cũng được. Có nhất thiết phải xuống đấy không?"
Ngoài anh trai và gia đình chị gái, chẳng có ai ở đấy chào đón tôi cả. Tội tình gì mà phải xuống đó nhìn sắc mặt họ, rồi nghe những câu đại loại như "Đẹp thì có đẹp đấy. Mỗi tội có vỏ mà không có nhân" từ những người được gọi là họ hàng kia. Không chỉ bố mẹ, tất cả người thân quen đều tiếc thay cho họ, vì một đứa vừa dốt vừa khác thường mà cuộc sống hoàn hảo bỗng chốc xuất hiện một vết nhơ. Một phần bố mẹ không về quê là vì thế. Và tôi thì cũng vậy. Cứ tiếp tục thế này, cần gì phải gượng ép.
Bình luận
Ngoài anh trai và gia đình chị gái, chẳng có ai ở đấy chào đón tôi cả. Tội tình gì mà phải xuống đó nhìn sắc mặt họ, rồi nghe những câu đại loại như "Đẹp thì có đẹp đấy. Mỗi tội có vỏ mà không có nhân" từ những người được gọi là họ hàng kia. Không chỉ bố mẹ, tất cả người thân quen đều tiếc thay cho họ, vì một đứa vừa dốt vừa khác thường mà cuộc sống hoàn hảo bỗng chốc xuất hiện một vết nhơ. Một phần bố mẹ không về quê là vì thế. Và tôi thì cũng vậy. Cứ tiếp tục thế này, cần gì phải gượng ép.