Chương 14: Cá cược


Ông Minh lên tiếng: "Bảo Ngọc, trước đây con không chịu nhận mình sai, nhưng hiện giờ nhóm người đó đã đến tận nhà để tìm con rồi, để xem con giải thích chuyện này thế nào?"

Bình luận

Ông Minh lên tiếng: "Bảo Ngọc, trước đây con không chịu nhận mình sai, nhưng hiện giờ nhóm người đó đã đến tận nhà để tìm con rồi, để xem con giải thích chuyện này thế nào?"

Cô biết hiện giờ bất luận mình có nói thế nào thì ông cũng sẽ không tin, nhưng cô vẫn muốn nói vì một người.

Bình luận

Cô biết hiện giờ bất luận mình có nói thế nào thì ông cũng sẽ không tin, nhưng cô vẫn muốn nói vì một người.

"Ba, con không hề thân thiết với nhóm người đó, con cũng không biết tại sao họ lại biết nhà chúng ta. Con không hề nói dối ba, con cũng không muốn ba nghi ngờ về cách dạy con của mẹ Tuyết Mai. Bà ấy là người đã nuôi nấng con nên người, cho nên con không muốn bất cứ ai hiểu lầm bà ấy"

Bình luận

"Ba, con không hề thân thiết với nhóm người đó, con cũng không biết tại sao họ lại biết nhà chúng ta. Con không hề nói dối ba, con cũng không muốn ba nghi ngờ về cách dạy con của mẹ Tuyết Mai. Bà ấy là người đã nuôi nấng con nên người, cho nên con không muốn bất cứ ai hiểu lầm bà ấy"

Bà Thu Yến nói: "Tôi tin những người đó và Bảo Ngọc không có bất cứ quan hệ nào, hôm nay những người đó đến đây cũng không phải vì để tìm con bé, chắc chắn có người cố ý làm như thế để vu oan cho Bảo Ngọc"

Bình luận

Bà Thu Yến nói: "Tôi tin những người đó và Bảo Ngọc không có bất cứ quan hệ nào, hôm nay những người đó đến đây cũng không phải vì để tìm con bé, chắc chắn có người cố ý làm như thế để vu oan cho Bảo Ngọc"

Bà vừa nói vừa liếc nhìn Trúc Ly, cô ấy nói: "Mẹ đang nói con có phải không? Mẹ, từ nhỏ đến giờ con chỉ xem ba mẹ là người thân duy nhất của con, chính ba mẹ cũng đã từng nói tình thương mà ba mẹ dành cho con sẽ không bao giờ thay đổi. Con cứ nghĩ sau khi Bảo Ngọc dọn về đây sống thì điều này cũng sẽ không thay đổi, nhưng hiện giờ trong mắt mẹ chỉ có Bảo Ngọc, thậm chí mẹ còn không tin lời con nói"

Bình luận

Bà vừa nói vừa liếc nhìn Trúc Ly, cô ấy nói: "Mẹ đang nói con có phải không? Mẹ, từ nhỏ đến giờ con chỉ xem ba mẹ là người thân duy nhất của con, chính ba mẹ cũng đã từng nói tình thương mà ba mẹ dành cho con sẽ không bao giờ thay đổi. Con cứ nghĩ sau khi Bảo Ngọc dọn về đây sống thì điều này cũng sẽ không thay đổi, nhưng hiện giờ trong mắt mẹ chỉ có Bảo Ngọc, thậm chí mẹ còn không tin lời con nói"

"Trúc Ly, con đã làm gì tự trong lòng con hiểu rõ. Từ nhỏ đến giờ ba mẹ luôn hết lòng yêu thương và chiều chuộng con, và sau này cũng sẽ như thế nếu con biết cư xử đúng mực, còn không thì hậu quả là gì chắc con cũng biết rồi đó. Đừng trách mẹ không nhắc nhở con, nếu bây giờ con chịu dừng lại thì mọi thứ vẫn còn kịp"

Bình luận

"Trúc Ly, con đã làm gì tự trong lòng con hiểu rõ. Từ nhỏ đến giờ ba mẹ luôn hết lòng yêu thương và chiều chuộng con, và sau này cũng sẽ như thế nếu con biết cư xử đúng mực, còn không thì hậu quả là gì chắc con cũng biết rồi đó. Đừng trách mẹ không nhắc nhở con, nếu bây giờ con chịu dừng lại thì mọi thứ vẫn còn kịp"

Ông Minh tức giận nói: "Đủ rồi, bà đừng nói nữa"

Bình luận

Ông Minh tức giận nói: "Đủ rồi, bà đừng nói nữa"

Sau đó ông nói với cô: "Bảo Ngọc, ba cấm con tiếp xúc với nhóm người đó. Từ bây giờ con phải tập trung học hành, nếu học kỳ này con không đạt được loại giỏi thì ba không cho phép con sử dụng xe máy"

Bình luận

Sau đó ông nói với cô: "Bảo Ngọc, ba cấm con tiếp xúc với nhóm người đó. Từ bây giờ con phải tập trung học hành, nếu học kỳ này con không đạt được loại giỏi thì ba không cho phép con sử dụng xe máy"

Ông lại tiếp tục nói với Trúc Ly: "Con thay ba giám sát Bảo Ngọc ở trường, nếu như nó vẫn còn qua lại với những loại người đó thì con phải báo với ba"

Bình luận

Ông lại tiếp tục nói với Trúc Ly: "Con thay ba giám sát Bảo Ngọc ở trường, nếu như nó vẫn còn qua lại với những loại người đó thì con phải báo với ba"

"Con biết rồi"

Bình luận

"Con biết rồi"

Cô đứng nhìn mọi người lần lượt rời đi, chỉ có bà Thu Yến ở lại với cô. Tại sao ông Minh lại không chịu tin và nghe cô nói dù chỉ một lần? Từ sâu trong đáy lòng cô vẫn mong có được tình thương từ ông, điều này tưởng chừng đơn giản nhưng lại quá khó khăn đối với cô.

Bình luận

Cô đứng nhìn mọi người lần lượt rời đi, chỉ có bà Thu Yến ở lại với cô. Tại sao ông Minh lại không chịu tin và nghe cô nói dù chỉ một lần? Từ sâu trong đáy lòng cô vẫn mong có được tình thương từ ông, điều này tưởng chừng đơn giản nhưng lại quá khó khăn đối với cô.

Trong lúc nhất thời, cô không thể nghĩ thêm điều gì khác, cô chỉ muốn rời khỏi căn nhà này, rời khỏi nơi chưa từng thuộc về cô. Nghĩ là làm, cô đi đến tủ quần áo sau đó định nhét hết chúng vào ba lô, bà Thu Yến hốt hoảng ngăn cô lại.

Bình luận

Trong lúc nhất thời, cô không thể nghĩ thêm điều gì khác, cô chỉ muốn rời khỏi căn nhà này, rời khỏi nơi chưa từng thuộc về cô. Nghĩ là làm, cô đi đến tủ quần áo sau đó định nhét hết chúng vào ba lô, bà Thu Yến hốt hoảng ngăn cô lại.

"Bảo Ngọc, con định làm gì vậy?"

Bình luận

"Bảo Ngọc, con định làm gì vậy?"

"Mẹ, con không muốn ở đây nữa, con mệt rồi, con không muốn phải tiếp tục chịu đựng thêm nữa"

Bình luận

"Mẹ, con không muốn ở đây nữa, con mệt rồi, con không muốn phải tiếp tục chịu đựng thêm nữa"

Bà ôm chặt lấy cô từ sau lưng, bà nói: "Con đừng đi, con vẫn còn có mẹ, mẹ không thể không có con. Năm xưa mẹ đã mất con một lần rồi, mẹ không muốn mất con thêm một lần nữa"

Bình luận

Bà ôm chặt lấy cô từ sau lưng, bà nói: "Con đừng đi, con vẫn còn có mẹ, mẹ không thể không có con. Năm xưa mẹ đã mất con một lần rồi, mẹ không muốn mất con thêm một lần nữa"

Cô mềm lòng. Phải, cô không thể rời khỏi đây được, mẹ Tuyết Mai của cô vẫn còn chưa khỏi bệnh, suýt chút nữa cô quên mất nguyên nhân ban đầu khiến mình đến đây. Cô đã không còn sự lựa chọn nào khác.

Bình luận

Cô mềm lòng. Phải, cô không thể rời khỏi đây được, mẹ Tuyết Mai của cô vẫn còn chưa khỏi bệnh, suýt chút nữa cô quên mất nguyên nhân ban đầu khiến mình đến đây. Cô đã không còn sự lựa chọn nào khác.

Sau khi bà Thu Yến quay về phòng, bà tức giận nói: "Ông đừng quên tình trạng hiện giờ của Bảo Ngọc, con bé không thể chịu bất kỳ đả kích nào, cho dù ông không tin Bảo Ngọc nhưng ít nhất ông cũng đừng đối xử quá khắc khe với con bé, huống hồ người sai vốn không phải là Bảo Ngọc. Nếu con bé có mệnh hệ gì tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ông đâu"

Bình luận

Sau khi bà Thu Yến quay về phòng, bà tức giận nói: "Ông đừng quên tình trạng hiện giờ của Bảo Ngọc, con bé không thể chịu bất kỳ đả kích nào, cho dù ông không tin Bảo Ngọc nhưng ít nhất ông cũng đừng đối xử quá khắc khe với con bé, huống hồ người sai vốn không phải là Bảo Ngọc. Nếu con bé có mệnh hệ gì tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho ông đâu"

Sau khi nói xong bà liền đi ra ngoài. Ông Minh đau đầu đưa tay lên đỡ trán, ông biết hiện giờ cô không thể chịu nổi kích động, nhưng ông cũng không thể trơ mắt đứng nhìn cô phạm sai lầm, ông không biết phải làm sao mới tốt.

Bình luận

Sau khi nói xong bà liền đi ra ngoài. Ông Minh đau đầu đưa tay lên đỡ trán, ông biết hiện giờ cô không thể chịu nổi kích động, nhưng ông cũng không thể trơ mắt đứng nhìn cô phạm sai lầm, ông không biết phải làm sao mới tốt.

Hôm sau cô đến thăm bà Tuyết Mai, lần này còn có bà Thu Yến đi cùng. Nhưng bà đến đây không phải vì làm theo lời dặn của ông Minh mà vì bà thật sự muốn đi cùng cô.

Bình luận

Hôm sau cô đến thăm bà Tuyết Mai, lần này còn có bà Thu Yến đi cùng. Nhưng bà đến đây không phải vì làm theo lời dặn của ông Minh mà vì bà thật sự muốn đi cùng cô.

Do tác dụng của hóa trị nên tóc của bà Tuyết Mai đã rụng hết, bà ấy đội một chiếc mũ len để che đi phần đầu trơn bóng của mình.

Bình luận

Do tác dụng của hóa trị nên tóc của bà Tuyết Mai đã rụng hết, bà ấy đội một chiếc mũ len để che đi phần đầu trơn bóng của mình.

Cô ôm bà ấy sau đó nói: "Con nhớ mẹ lắm. Con đã nghe Bảo Trâm kể về tình trạng của mẹ rồi, dạo này mẹ thường hay mất ngủ, hơn nữa con thấy mẹ cũng gầy đi rồi. Bệnh của mẹ có thật sự là đang hồi phục không?"

Bình luận

Cô ôm bà ấy sau đó nói: "Con nhớ mẹ lắm. Con đã nghe Bảo Trâm kể về tình trạng của mẹ rồi, dạo này mẹ thường hay mất ngủ, hơn nữa con thấy mẹ cũng gầy đi rồi. Bệnh của mẹ có thật sự là đang hồi phục không?"

"Con đừng lo, đó chỉ là tác dụng phụ của thuốc thôi, bác sĩ cũng đã kê thuốc an thần cho mẹ rồi"

Bình luận

"Con đừng lo, đó chỉ là tác dụng phụ của thuốc thôi, bác sĩ cũng đã kê thuốc an thần cho mẹ rồi"

Bà ấy nói tiếp: "Còn con, dạo này bệnh của con có còn tái phát thường xuyên nữa không? Con không được nói dối mẹ đó"

Bình luận

Bà ấy nói tiếp: "Còn con, dạo này bệnh của con có còn tái phát thường xuyên nữa không? Con không được nói dối mẹ đó"

"Dạo này bệnh của con ít tái phát hơn rồi, mẹ không cần lo cho con nữa đâu"

Bình luận

"Dạo này bệnh của con ít tái phát hơn rồi, mẹ không cần lo cho con nữa đâu"

"Nếu thật sự là vậy thì tốt rồi"

Bình luận

"Nếu thật sự là vậy thì tốt rồi"

Bà Tuyết Mai nhìn bà Thu Yến rồi nói tiếp: "Bảo Ngọc là một đứa con hiếu thảo. Trước đây tôi bị bệnh nhưng không có tiền mua thuốc, Bảo Ngọc đã để dành tiền ăn sáng của mình, có bữa nó với Bảo Trâm chỉ chia nhau một ổ bánh mì để ăn sáng, có bữa nó còn nhịn ăn sáng chỉ để có tiền mua thuốc cho tôi. Kết quả là con bé bị đau dạ dày, kể từ đó tôi không cho phép Bảo Ngọc nhịn ăn sáng nữa"

Bình luận

Bà Tuyết Mai nhìn bà Thu Yến rồi nói tiếp: "Bảo Ngọc là một đứa con hiếu thảo. Trước đây tôi bị bệnh nhưng không có tiền mua thuốc, Bảo Ngọc đã để dành tiền ăn sáng của mình, có bữa nó với Bảo Trâm chỉ chia nhau một ổ bánh mì để ăn sáng, có bữa nó còn nhịn ăn sáng chỉ để có tiền mua thuốc cho tôi. Kết quả là con bé bị đau dạ dày, kể từ đó tôi không cho phép Bảo Ngọc nhịn ăn sáng nữa"

"Mẹ, những chuyện này đã xảy ra lâu rồi, mẹ nhắc lại làm gì"

Bình luận

"Mẹ, những chuyện này đã xảy ra lâu rồi, mẹ nhắc lại làm gì"

Bà Thu Yến hiểu ý của bà ấy, bà nói: "Hiện giờ Bảo Ngọc đã trở về với chúng tôi rồi, chúng tôi sẽ cố gắng bù đắp cho con bé, chị cứ yên tâm dưỡng bệnh đi"

Bình luận

Bà Thu Yến hiểu ý của bà ấy, bà nói: "Hiện giờ Bảo Ngọc đã trở về với chúng tôi rồi, chúng tôi sẽ cố gắng bù đắp cho con bé, chị cứ yên tâm dưỡng bệnh đi"

Bà Thu Yến và cô ở lại ăn tối cùng với bà Tuyết Mai và Bảo Trâm. Sau khi mọi người ăn tối xong, cô và Bảo Trâm xuống bếp rửa chén. Bà Thu Yến nhìn thấy cô và Bảo Trâm cười đùa với nhau thì bất chợt nhận ra bà chưa từng được nhìn thấy cô cười vui vẻ như thế.

Bình luận

Bà Thu Yến và cô ở lại ăn tối cùng với bà Tuyết Mai và Bảo Trâm. Sau khi mọi người ăn tối xong, cô và Bảo Trâm xuống bếp rửa chén. Bà Thu Yến nhìn thấy cô và Bảo Trâm cười đùa với nhau thì bất chợt nhận ra bà chưa từng được nhìn thấy cô cười vui vẻ như thế.

Trước đây ông Minh từng hứa sẽ đưa Trúc Ly ra ngoài đi chơi, nhưng do cô ấy đột ngột bị sốt nên buổi hẹn đi chơi đó đã hoãn lại. Vì vậy ông muốn nhân ngày cuối tuần đưa mọi người ra ngoài đi chơi, ngoài mục đích thực hiện lời hứa với Trúc Ly ra thì vẫn còn một nguyên nhân khác, đó chính là ông cảm thấy áy náy với Trúc Ly vì đã không tin tưởng cô ấy, cho nên ông muốn bù đắp cho cô ấy bằng chuyến đi chơi này. Điều khác kế hoạch ban đầu chính là chuyến đi này còn có thêm cô.

Bình luận

Trước đây ông Minh từng hứa sẽ đưa Trúc Ly ra ngoài đi chơi, nhưng do cô ấy đột ngột bị sốt nên buổi hẹn đi chơi đó đã hoãn lại. Vì vậy ông muốn nhân ngày cuối tuần đưa mọi người ra ngoài đi chơi, ngoài mục đích thực hiện lời hứa với Trúc Ly ra thì vẫn còn một nguyên nhân khác, đó chính là ông cảm thấy áy náy với Trúc Ly vì đã không tin tưởng cô ấy, cho nên ông muốn bù đắp cho cô ấy bằng chuyến đi chơi này. Điều khác kế hoạch ban đầu chính là chuyến đi này còn có thêm cô.

Ông Minh cùng mọi người đi đến Thảo Cầm Viên, mỗi khi Trúc Ly nhìn thấy con vật nào thú vị cô ấy đều kéo ông chạy đến xem cùng mình. Cô nhìn ông và Trúc Ly thân thiết với nhau, có lẽ ở trong lòng ông cô vĩnh viễn không thể nào sánh được với cô ấy.

Bình luận

Ông Minh cùng mọi người đi đến Thảo Cầm Viên, mỗi khi Trúc Ly nhìn thấy con vật nào thú vị cô ấy đều kéo ông chạy đến xem cùng mình. Cô nhìn ông và Trúc Ly thân thiết với nhau, có lẽ ở trong lòng ông cô vĩnh viễn không thể nào sánh được với cô ấy.

Bà Thu Yến nhìn ra được nỗi lòng của cô, bà nói: "Lâu rồi chúng ta mới được ra ngoài chơi thế này, hay là chúng ta chụp một tấm hình gia đình làm kỉ niệm đi"

Bình luận

Bà Thu Yến nhìn ra được nỗi lòng của cô, bà nói: "Lâu rồi chúng ta mới được ra ngoài chơi thế này, hay là chúng ta chụp một tấm hình gia đình làm kỉ niệm đi"

Ông Minh nói: "Được, để tôi chụp cho mọi người"

Bình luận

Ông Minh nói: "Được, để tôi chụp cho mọi người"

"Không được, đã gọi là ảnh gia đình thì sao có thể thiếu bất kỳ ai được"

Bình luận

"Không được, đã gọi là ảnh gia đình thì sao có thể thiếu bất kỳ ai được"

Bà Thu Yến nhờ người khác chụp hộ một tấm hình gia đình cho mình, bà cố tình để ông và cô đứng cạnh nhau. Trong bức ảnh, mọi người đều nở nụ cười thật tươi.

Bình luận

Bà Thu Yến nhờ người khác chụp hộ một tấm hình gia đình cho mình, bà cố tình để ông và cô đứng cạnh nhau. Trong bức ảnh, mọi người đều nở nụ cười thật tươi.

Từ sau buổi đi chơi đó, ông Minh không còn đối xử khắc khe với cô như trước nữa, nhưng ông vẫn cho Trúc Ly giám sát cô, mục đích là không để cô tiếp tục giao du với nhóm người của Kim Hà. Nhưng ông nào biết, người giao du với nhóm của Kim Hà là Trúc Ly, không phải cô.

Bình luận

Từ sau buổi đi chơi đó, ông Minh không còn đối xử khắc khe với cô như trước nữa, nhưng ông vẫn cho Trúc Ly giám sát cô, mục đích là không để cô tiếp tục giao du với nhóm người của Kim Hà. Nhưng ông nào biết, người giao du với nhóm của Kim Hà là Trúc Ly, không phải cô.

Chính Trúc Ly đã bảo nhóm người của Kim Hà đến nhà để tìm cô, cô ấy muốn ông càng hiểu lầm cô hơn. Sau ngày đó, Trúc Ly bắt đầu đến quán bar với Kim Hà, dù không tình nguyện nhưng cô ấy đã không còn đường lui.

Bình luận

Chính Trúc Ly đã bảo nhóm người của Kim Hà đến nhà để tìm cô, cô ấy muốn ông càng hiểu lầm cô hơn. Sau ngày đó, Trúc Ly bắt đầu đến quán bar với Kim Hà, dù không tình nguyện nhưng cô ấy đã không còn đường lui.

Khi cô đang làm bài tập trong phòng, Trúc Ly đã đến tìm cô. Lúc này ông Minh vẫn chưa đi làm về, mà bà Thu Yến cũng không có nhà.

Bình luận

Khi cô đang làm bài tập trong phòng, Trúc Ly đã đến tìm cô. Lúc này ông Minh vẫn chưa đi làm về, mà bà Thu Yến cũng không có nhà.

"Bảo Ngọc, tụi mình chơi cá cược đi. Học kỳ này nếu ai đạt được hạng nhất lớp thì người đó sẽ được ở lại căn nhà này, người còn lại sẽ phải rời khỏi đây"

Bình luận

"Bảo Ngọc, tụi mình chơi cá cược đi. Học kỳ này nếu ai đạt được hạng nhất lớp thì người đó sẽ được ở lại căn nhà này, người còn lại sẽ phải rời khỏi đây"

"Tại sao mình phải đồng ý với cậu?"

Bình luận

"Tại sao mình phải đồng ý với cậu?"

"Bảo Ngọc, cậu không hiểu sao? Giữa hai chúng ta chỉ có một người được phép ở lại căn nhà này. Từ ngày cậu đến đây, ba mẹ thường xuyên cãi nhau hơn, không khí gia đình lúc nào cũng trở nên căng thẳng, những bữa cơm cũng không còn tiếng cười vui vẻ như trước nữa. Chính cậu là người đã phá hoại sự bình yên vốn có của căn nhà này"

Bình luận

"Bảo Ngọc, cậu không hiểu sao? Giữa hai chúng ta chỉ có một người được phép ở lại căn nhà này. Từ ngày cậu đến đây, ba mẹ thường xuyên cãi nhau hơn, không khí gia đình lúc nào cũng trở nên căng thẳng, những bữa cơm cũng không còn tiếng cười vui vẻ như trước nữa. Chính cậu là người đã phá hoại sự bình yên vốn có của căn nhà này"

"Cậu nói sai rồi, người phá hoại sự bình yên của căn nhà này không phải mình, mà là cậu. Mặc dù vậy mình vẫn đồng ý đánh cược với cậu"

Bình luận

"Cậu nói sai rồi, người phá hoại sự bình yên của căn nhà này không phải mình, mà là cậu. Mặc dù vậy mình vẫn đồng ý đánh cược với cậu"

"Lần này cậu không được nuốt lời nữa đó"

Bình luận

"Lần này cậu không được nuốt lời nữa đó"

"Xem ra cậu đã nắm chắc phần thắng rồi nhỉ?"

Bình luận

"Xem ra cậu đã nắm chắc phần thắng rồi nhỉ?"

"Dĩ nhiên rồi. Số lần mình đạt được hạng nhất nhiều hơn cậu, hơn nữa kì thi vừa rồi cậu chỉ được loại khá, còn mình vẫn luôn giữ vững danh hiệu học sinh giỏi, chưa từng bị tụt hạng như cậu"

Bình luận

"Dĩ nhiên rồi. Số lần mình đạt được hạng nhất nhiều hơn cậu, hơn nữa kì thi vừa rồi cậu chỉ được loại khá, còn mình vẫn luôn giữ vững danh hiệu học sinh giỏi, chưa từng bị tụt hạng như cậu"

"Cũng có thể cậu nói đúng, nhưng mình sẽ không chịu thua cậu đâu. Còn hai tuần nữa mới đến kì thi cuối kỳ, khi chưa có kết quả thì cậu đừng vội đắc ý"

Bình luận

"Cũng có thể cậu nói đúng, nhưng mình sẽ không chịu thua cậu đâu. Còn hai tuần nữa mới đến kì thi cuối kỳ, khi chưa có kết quả thì cậu đừng vội đắc ý"

"Được, vậy khi nào có kết quả chúng ta sẽ biết được ai là người phải rời khỏi đây"

Bình luận

"Được, vậy khi nào có kết quả chúng ta sẽ biết được ai là người phải rời khỏi đây"


Truyện tương tự

Bình luận