Chương 14. Bạc Hà chắc là ghét Mưa rồi nhỉ?


Sáng chủ nhật, thời tiết thực sự sang đông, tuy nhiên cái lạnh vẫn ở mức khẽ khàng, người ta vẫn còn chưa chịu bỏ áo ấm ra mặc.

Bình luận

Sáng chủ nhật, thời tiết thực sự sang đông, tuy nhiên cái lạnh vẫn ở mức khẽ khàng, người ta vẫn còn chưa chịu bỏ áo ấm ra mặc.

Bình luận

Trần Thành Vũ lười biếng tựa mình trên chiếc xích đu đặt ở ban công tầng hai, con mèo giống Ba Tư lông trắng vừa béo vừa nghịch hết múa may quay cuồng trên đùi hắn lại bám vuốt leo lên vai hắn ngồi.

Bình luận

Trần Thành Vũ lười biếng tựa mình trên chiếc xích đu đặt ở ban công tầng hai, con mèo giống Ba Tư lông trắng vừa béo vừa nghịch hết múa may quay cuồng trên đùi hắn lại bám vuốt leo lên vai hắn ngồi.

Bình luận

Vũ không có tâm trạng chơi với nó, hắn đang bận nhìn mây nhìn trời, thỉnh thoảng thấy trời đang đẹp tự nhiên tối sầm do bị con quỷ này trèo lên đầu lên cổ. 

Bình luận

Vũ không có tâm trạng chơi với nó, hắn đang bận nhìn mây nhìn trời, thỉnh thoảng thấy trời đang đẹp tự nhiên tối sầm do bị con quỷ này trèo lên đầu lên cổ. 

Bình luận

Con Mưa thấy con sen bơ đẹp mình, bực lắm, nó tức tối lấy đà từ trên kệ tủ, "ngoao" một tiếng lấy khí thế, sau đó phóng thẳng đá bốn chân lên đầu Vũ nghe cái bép. 

Bình luận

Con Mưa thấy con sen bơ đẹp mình, bực lắm, nó tức tối lấy đà từ trên kệ tủ, "ngoao" một tiếng lấy khí thế, sau đó phóng thẳng đá bốn chân lên đầu Vũ nghe cái bép. 

Bình luận

Gây chuyện xong, Mưa chạy mất. Để lại một mình hắn với cái đầu ong ong, quát ầm lên: "Cái con quỷ!"

Bình luận

Gây chuyện xong, Mưa chạy mất. Để lại một mình hắn với cái đầu ong ong, quát ầm lên: "Cái con quỷ!"

Bình luận

Hắn bật dậy nhấc cây chổi góc phòng chạy bình bịch xuống tầng dưới, lúc này ngoài cửa vang lên một hồi chuông dai dẳng. Ngỡ là con Mưa quậy phá, hắn liền vác chổi lên vai, hùng hổ đuổi theo ra ngoài.

Bình luận

Hắn bật dậy nhấc cây chổi góc phòng chạy bình bịch xuống tầng dưới, lúc này ngoài cửa vang lên một hồi chuông dai dẳng. Ngỡ là con Mưa quậy phá, hắn liền vác chổi lên vai, hùng hổ đuổi theo ra ngoài.

Ai ngờ ra đến sân, Vũ hoảng hồn phát hiện, con Mưa thì không thấy đâu, chỉ có một con Quỳnh đang đứng đực ra ở phía ngoài song cổng sắt, mở to mắt hoang mang nhìn hắn.

Bình luận

Ai ngờ ra đến sân, Vũ hoảng hồn phát hiện, con Mưa thì không thấy đâu, chỉ có một con Quỳnh đang đứng đực ra ở phía ngoài song cổng sắt, mở to mắt hoang mang nhìn hắn.

"Vũ?"

Bình luận

"Vũ?"

Bình luận

Quỳnh nhìn Vũ từ đầu đến chân, xác nhận lại lần nữa. Trong lòng hết sức bái phục, trời lạnh sun cả người mà tên này lại ăn mặc như kiểu có thù với thời tiết. Hắn mặc rất phong phanh, chỉ xỏ một chiếc áo thun dài tay cùng với chiếc quần short chưa quá đầu gối, đầu tóc rối như tổ quạ, tay vẫn còn đang cầm chổi, mặt hung dữ khiến Quỳnh có cảm giác như Vũ đang chuẩn bị đánh mình.

Bình luận

Quỳnh nhìn Vũ từ đầu đến chân, xác nhận lại lần nữa. Trong lòng hết sức bái phục, trời lạnh sun cả người mà tên này lại ăn mặc như kiểu có thù với thời tiết. Hắn mặc rất phong phanh, chỉ xỏ một chiếc áo thun dài tay cùng với chiếc quần short chưa quá đầu gối, đầu tóc rối như tổ quạ, tay vẫn còn đang cầm chổi, mặt hung dữ khiến Quỳnh có cảm giác như Vũ đang chuẩn bị đánh mình.

Bình luận

Quỳnh đọc đi đọc lại địa chỉ trong tin nhắn điện thoại, xác định là mình không đi nhầm nhà. Mới bối rối nói:

Bình luận

Quỳnh đọc đi đọc lại địa chỉ trong tin nhắn điện thoại, xác định là mình không đi nhầm nhà. Mới bối rối nói:

Bình luận

"Mình tới vì..."

Bình luận

"Mình tới vì..."

Quỳnh chưa nói hết câu, Vũ ném chổi cái cạch xuống nền sân, tiếng động lớn vang lên khiến con bé giật nảy mình.

Bình luận

Quỳnh chưa nói hết câu, Vũ ném chổi cái cạch xuống nền sân, tiếng động lớn vang lên khiến con bé giật nảy mình.

Bình luận

Mưa đang núp sau chậu cây vạn tuế hóng chuyện, thấy chủ nhân đứng đực ra, vũ khí cũng bị tước mất, thế là nó yên tâm lại gần, nhanh thoăn thoắt leo lên người, rồi lên vai hắn, chễm chệ ngồi vắt vẻo như một ông hoàng.

Bình luận

Mưa đang núp sau chậu cây vạn tuế hóng chuyện, thấy chủ nhân đứng đực ra, vũ khí cũng bị tước mất, thế là nó yên tâm lại gần, nhanh thoăn thoắt leo lên người, rồi lên vai hắn, chễm chệ ngồi vắt vẻo như một ông hoàng.

Vũ không nói không rằng mở toang cổng nhà, cúi thấp đầu chạy ra ngoài đường dắt xe đạp của Quỳnh vào trong sân, suốt quá trình đều cảm thấy không chân thực, tựa hồ như đang nằm mơ, đầu óc mê mang. Mấy lời Quỳnh nói đột nhiên cũng nghe không rõ nữa, hắn do dự một lúc, bèn lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Diệp Chi:

Bình luận

Vũ không nói không rằng mở toang cổng nhà, cúi thấp đầu chạy ra ngoài đường dắt xe đạp của Quỳnh vào trong sân, suốt quá trình đều cảm thấy không chân thực, tựa hồ như đang nằm mơ, đầu óc mê mang. Mấy lời Quỳnh nói đột nhiên cũng nghe không rõ nữa, hắn do dự một lúc, bèn lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Diệp Chi:

Bình luận

[SOS]

Bình luận

[SOS]

Bình luận

Đối phương ngay lập tức trả lời:

Bình luận

Đối phương ngay lập tức trả lời:

Bình luận

[Chim Sẻ Hay Đại Bàng?]

Bình luận

[Chim Sẻ Hay Đại Bàng?]

Bình luận

Một tấm ảnh được gửi sang, khung chat dưới tên của Chi ngay lập tức hiển thị online ba giây trước.

Bình luận

Một tấm ảnh được gửi sang, khung chat dưới tên của Chi ngay lập tức hiển thị online ba giây trước.

Bình luận

Bình luận

-

Bình luận

Con Bạc Hà được buộc xích vào góc sân, bị Mưa bắt nạt kêu ỏm tỏi, Vũ xách cổ Mưa tống vào trong ổ trên phòng mình.

Bình luận

Con Bạc Hà được buộc xích vào góc sân, bị Mưa bắt nạt kêu ỏm tỏi, Vũ xách cổ Mưa tống vào trong ổ trên phòng mình.

Chi không rõ làm gì mà đã ra ngoài từ sáng sớm, lúc trở về, nó thấy Quỳnh xuất hiện ở nhà mình cũng hoang mang chẳng kém Vũ là mấy. 

Bình luận

Chi không rõ làm gì mà đã ra ngoài từ sáng sớm, lúc trở về, nó thấy Quỳnh xuất hiện ở nhà mình cũng hoang mang chẳng kém Vũ là mấy. 

Bình luận

Quỳnh ngồi khép nép trên ghế trong phòng khách đối diện với hai vị chủ nhà thân thiện này, mỗi người ngồi một bên nhìn nó chằm chặp. Lần đầu đi làm giúp việc mà được cơm bưng nước rót, thật là cảm động trời xanh. 

Bình luận

Quỳnh ngồi khép nép trên ghế trong phòng khách đối diện với hai vị chủ nhà thân thiện này, mỗi người ngồi một bên nhìn nó chằm chặp. Lần đầu đi làm giúp việc mà được cơm bưng nước rót, thật là cảm động trời xanh. 

"Sao nhà chú Bão lại là nhà hai đứa mày?" Quỳnh thấy bầu không khi căng thẳng, mới lúng búng hỏi.

Bình luận

"Sao nhà chú Bão lại là nhà hai đứa mày?" Quỳnh thấy bầu không khi căng thẳng, mới lúng búng hỏi.

Bình luận

Chi trợn mắt: "Thì chú Bão của mày là bố của hai đứa tao."

Bình luận

Chi trợn mắt: "Thì chú Bão của mày là bố của hai đứa tao."

Bình luận

"À."

Bình luận

"À."

Chi đột nhiên kích động thốt lên:

Bình luận

Chi đột nhiên kích động thốt lên:

"Khoan đã, ý là bây giờ mày tới nhà tụi tao để dọn dẹp hả? Không phải chứ? Dì Tư mỗi tháng đến tổng vệ sinh một lần đâu rồi?"

Bình luận

"Khoan đã, ý là bây giờ mày tới nhà tụi tao để dọn dẹp hả? Không phải chứ? Dì Tư mỗi tháng đến tổng vệ sinh một lần đâu rồi?"

Bình luận

Quỳnh búi tóc gọn gàng, nhìn lên đồng hồ giải thích qua loa:

Bình luận

Quỳnh búi tóc gọn gàng, nhìn lên đồng hồ giải thích qua loa:

Bình luận

"Bình thường là dì Tư làm, nhưng hôm nay con trai dì ốm, lại vào ngày nghỉ nên nhượng cho tao làm giúp một hôm. Đừng lo, tao làm gọn gàng lắm."

Bình luận

"Bình thường là dì Tư làm, nhưng hôm nay con trai dì ốm, lại vào ngày nghỉ nên nhượng cho tao làm giúp một hôm. Đừng lo, tao làm gọn gàng lắm."

Bình luận

"Vậy là... hôm qua mày nói có việc, là việc này đấy hả con quỷ?" Chi đứng bật dậy.

Bình luận

"Vậy là... hôm qua mày nói có việc, là việc này đấy hả con quỷ?" Chi đứng bật dậy.

Bình luận

"Phải rồi." Quỳnh tháo khăn choàng cổ, trả lời điềm nhiên như không.

Bình luận

"Phải rồi." Quỳnh tháo khăn choàng cổ, trả lời điềm nhiên như không.

Bình luận

Chi và Vũ há hốc nhìn dáng vẻ xắn tay xắn áo rất chuyên nghiệp của Quỳnh, khi thấy nó bắt đầu nhấc cái chổi lên, tức thì Chi lăn xả vào ôm chân không cho nó động đậy.

Bình luận

Chi và Vũ há hốc nhìn dáng vẻ xắn tay xắn áo rất chuyên nghiệp của Quỳnh, khi thấy nó bắt đầu nhấc cái chổi lên, tức thì Chi lăn xả vào ôm chân không cho nó động đậy.

Bình luận

"Không được!" Chi và Vũ đồng thanh kêu lên, đứng chắn ngang mặt nó.

Bình luận

"Không được!" Chi và Vũ đồng thanh kêu lên, đứng chắn ngang mặt nó.

Quỳnh phải giải thích với hai chị em nhà này tổng phải bốn năm lần rằng bình thường nó không có làm cái này, chỉ là giúp dì Tư làm một hôm mà thôi. Dù sao thì bên công ty môi giới cũng đã thanh toán hết tiền cho dì Tư rồi, dì Tư cũng đã đưa tiền công riêng buổi này cho nó, nên nó mới không từ chối.

Bình luận

Quỳnh phải giải thích với hai chị em nhà này tổng phải bốn năm lần rằng bình thường nó không có làm cái này, chỉ là giúp dì Tư làm một hôm mà thôi. Dù sao thì bên công ty môi giới cũng đã thanh toán hết tiền cho dì Tư rồi, dì Tư cũng đã đưa tiền công riêng buổi này cho nó, nên nó mới không từ chối.

Bình luận

Mà nói thế nào hai đứa này cũng không chịu nghe, cứ ngáng đường không cho Quỳnh làm.

Bình luận

Mà nói thế nào hai đứa này cũng không chịu nghe, cứ ngáng đường không cho Quỳnh làm.

Bình luận

"Không cần làm nữa, nhà sạch lắm, thật đấy, tháng sau rồi làm." Diệp Chi bức bối.

Bình luận

"Không cần làm nữa, nhà sạch lắm, thật đấy, tháng sau rồi làm." Diệp Chi bức bối.

Bình luận

Làm gì có cái lý hai đứa tồng ngồng để bạn cùng lớp về tổng vệ sinh cái nhà bốn tầng to đùng như thế này cơ chứ, lần nào dì Tư đến cũng dọn ra một đống rác, bụi mù cả lên, không thể để bạn Quỳnh của chúng nó chịu khổ như vậy được.

Bình luận

Làm gì có cái lý hai đứa tồng ngồng để bạn cùng lớp về tổng vệ sinh cái nhà bốn tầng to đùng như thế này cơ chứ, lần nào dì Tư đến cũng dọn ra một đống rác, bụi mù cả lên, không thể để bạn Quỳnh của chúng nó chịu khổ như vậy được.

Bình luận

"Quỳnh ơi bỏ đi, tao thương Quỳnh lắm Quỳnh ơi." Chi đu bám lên người Quỳnh khiến nó không thể nhấc nổi chân.

Bình luận

"Quỳnh ơi bỏ đi, tao thương Quỳnh lắm Quỳnh ơi." Chi đu bám lên người Quỳnh khiến nó không thể nhấc nổi chân.

Ngô Lệ Quỳnh trước giờ chưa từng nghĩ làm việc nhà mà cũng bị ngăn cản, hơn nữa là một con người với tinh thần trách nhiệm đầy mình, nó không đời nào cầm tiền xong mà vô trách nhiệm phủi mông bỏ đi cả. Thấy nãy giờ đã lãng phí mất gần một tiếng mà chưa vào việc chính, không muốn kéo dài thời gian nữa, nó đá đá chân như muốn gỡ cái con nhện đang dính trên người ra:

Bình luận

Ngô Lệ Quỳnh trước giờ chưa từng nghĩ làm việc nhà mà cũng bị ngăn cản, hơn nữa là một con người với tinh thần trách nhiệm đầy mình, nó không đời nào cầm tiền xong mà vô trách nhiệm phủi mông bỏ đi cả. Thấy nãy giờ đã lãng phí mất gần một tiếng mà chưa vào việc chính, không muốn kéo dài thời gian nữa, nó đá đá chân như muốn gỡ cái con nhện đang dính trên người ra:

Bình luận

"Ê, mày có thương tao thì đừng có cản trở công việc của tao có được không vậy? Xê ra, xê ra!"

Bình luận

"Ê, mày có thương tao thì đừng có cản trở công việc của tao có được không vậy? Xê ra, xê ra!"

Hai cái con người đứng giữa đường chắn lối, không đứa nào động đậy. 

Bình luận

Hai cái con người đứng giữa đường chắn lối, không đứa nào động đậy. 

Bình luận

"Nào tránh ra, làm xong tao dẫn đi ăn kem." 

Bình luận

"Nào tránh ra, làm xong tao dẫn đi ăn kem." 

Bình luận

Vũ hơi dao động một chút, cuối cùng vẫn không chịu nhúc nhích.

Bình luận

Vũ hơi dao động một chút, cuối cùng vẫn không chịu nhúc nhích.

"Rồi có tránh ra không thì bảo đây? Leo hết lên ghế cho tao!"

Bình luận

"Rồi có tránh ra không thì bảo đây? Leo hết lên ghế cho tao!"

Bình luận

Quỳnh đột nhiên lớn tiếng, Chi và Vũ vội vàng bỏ chạy leo lên ghế sofa ngồi nhìn nó như hai con khỉ đột.

Bình luận

Quỳnh đột nhiên lớn tiếng, Chi và Vũ vội vàng bỏ chạy leo lên ghế sofa ngồi nhìn nó như hai con khỉ đột.

Bình luận

Quỳnh bình thường vốn không biết to tiếng, quát người ta xong thì mặt cũng đỏ lựng lên xấu hổ, nhìn hai đứa ngoan ngoãn ngồi im trên ghế mà phì cười.

Bình luận

Quỳnh bình thường vốn không biết to tiếng, quát người ta xong thì mặt cũng đỏ lựng lên xấu hổ, nhìn hai đứa ngoan ngoãn ngồi im trên ghế mà phì cười.

Bình luận

Biết không thể lay chuyển được Quỳnh, chúng nó chỉ còn cách để Quỳnh bắt tay vào công cuộc bới móc dọn dẹp, suốt buổi léo nhéo đằng sau đòi phụ nhưng đều bị Quỳnh đuổi đi chỗ khác chơi.

Bình luận

Biết không thể lay chuyển được Quỳnh, chúng nó chỉ còn cách để Quỳnh bắt tay vào công cuộc bới móc dọn dẹp, suốt buổi léo nhéo đằng sau đòi phụ nhưng đều bị Quỳnh đuổi đi chỗ khác chơi.

Bình luận

Động tác của Quỳnh nhanh thoăn thoắt, hôm nay Quỳnh mặc nguyên bộ đồ đồng phục thể dục tới, ngoài vẻ cần mẫn và linh động ra cũng không khác ngày thường khi ở trường là bao.

Bình luận

Động tác của Quỳnh nhanh thoăn thoắt, hôm nay Quỳnh mặc nguyên bộ đồ đồng phục thể dục tới, ngoài vẻ cần mẫn và linh động ra cũng không khác ngày thường khi ở trường là bao.

"Trưa nay mày ở lại ăn cơm với bọn tao đi, bố mẹ tao không hay về nhà, mày cũng ở một mình mà, dọn dẹp xong mệt lắm, ở lại ăn cơm rồi về, bây giờ tao ra chợ mua đồ, tụi mày ở nhà chờ tao nhé."

Bình luận

"Trưa nay mày ở lại ăn cơm với bọn tao đi, bố mẹ tao không hay về nhà, mày cũng ở một mình mà, dọn dẹp xong mệt lắm, ở lại ăn cơm rồi về, bây giờ tao ra chợ mua đồ, tụi mày ở nhà chờ tao nhé."

Bình luận

Quỳnh đang quét mạng nhện ở cái nóc thuộc ban công tầng trên, chỉ kịp nghe loáng thoáng mấy câu của Chi, còn chưa đáp lại thì con nhỏ đã chạy biến xuống sân, xách xe phóng một mạch ra đường. Trước đó nó không quên đá vào chân Vũ một cái: "Canh chừng Quỳnh, nó mà bỏ về là tao thịt mày!"

Bình luận

Quỳnh đang quét mạng nhện ở cái nóc thuộc ban công tầng trên, chỉ kịp nghe loáng thoáng mấy câu của Chi, còn chưa đáp lại thì con nhỏ đã chạy biến xuống sân, xách xe phóng một mạch ra đường. Trước đó nó không quên đá vào chân Vũ một cái: "Canh chừng Quỳnh, nó mà bỏ về là tao thịt mày!"

Bình luận

Vũ tất nhiên hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, cả buổi đều bám theo Quỳnh, hết đứng lại ngồi soi Quỳnh chằm chặp, khiến nó lạnh cả sống lưng.

Bình luận

Vũ tất nhiên hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, cả buổi đều bám theo Quỳnh, hết đứng lại ngồi soi Quỳnh chằm chặp, khiến nó lạnh cả sống lưng.

Quỳnh thành thạo việc nhà, tất cả các thể loại rác, bụi được nó tống ra hết, việc nào trước, việc nào sau, trình tự rõ ràng, lúc nào trông cũng chuyên tâm và chăm chú.

Bình luận

Quỳnh thành thạo việc nhà, tất cả các thể loại rác, bụi được nó tống ra hết, việc nào trước, việc nào sau, trình tự rõ ràng, lúc nào trông cũng chuyên tâm và chăm chú.

Bình luận

"Kẹo... à, Quỳnh!" 

Bình luận

"Kẹo... à, Quỳnh!" 

Bình luận

Vũ thấy Quỳnh đang bắc một chiếc ghế cao ngồng, làm tư thế leo lên. Trên tay là một cây chổi lông gà dài ngoằng, liên tục khua khoắng mạng nhện trên trần, nó không quay đầu lại sau tiếng gọi của hắn, chỉ "ơi" nhẹ một tiếng biểu thị đang lắng nghe.

Bình luận

Vũ thấy Quỳnh đang bắc một chiếc ghế cao ngồng, làm tư thế leo lên. Trên tay là một cây chổi lông gà dài ngoằng, liên tục khua khoắng mạng nhện trên trần, nó không quay đầu lại sau tiếng gọi của hắn, chỉ "ơi" nhẹ một tiếng biểu thị đang lắng nghe.

Bình luận

"Có cần tôi giúp Quỳnh không?"

Bình luận

"Có cần tôi giúp Quỳnh không?"

Quỳnh nghe xong, tự nhiên một thứ âm thanh từ xa xôi nào đó vọng về, dọa nó chết khiếp.

Bình luận

Quỳnh nghe xong, tự nhiên một thứ âm thanh từ xa xôi nào đó vọng về, dọa nó chết khiếp.

Bình luận

"Đã bảo là bị tao đấm nhập viện rồi, đậu xanh cái thằng đúng báo nhà báo cửa, đời thuở con cái nhà ai rửa được mấy cái bát thì vỡ sạch cả, tao còn chưa đem nó qua biên giới bán quách đi đã là nương tay lắm rồi đấy."

Bình luận

"Đã bảo là bị tao đấm nhập viện rồi, đậu xanh cái thằng đúng báo nhà báo cửa, đời thuở con cái nhà ai rửa được mấy cái bát thì vỡ sạch cả, tao còn chưa đem nó qua biên giới bán quách đi đã là nương tay lắm rồi đấy."

Nó rùng mình, lắc đầu nguầy nguậy, vì ngoài vỡ bát ra, nó còn không biết được tên này có thể làm vỡ thêm được cái gì nữa, tốt nhất là cho ngồi yên một chỗ là vẹn cả đôi đường.

Bình luận

Nó rùng mình, lắc đầu nguầy nguậy, vì ngoài vỡ bát ra, nó còn không biết được tên này có thể làm vỡ thêm được cái gì nữa, tốt nhất là cho ngồi yên một chỗ là vẹn cả đôi đường.

Bình luận

"Không cần đâu, đây là công việc mình phải làm mà." Quỳnh đáp.

Bình luận

"Không cần đâu, đây là công việc mình phải làm mà." Quỳnh đáp.

Bình luận

Do mải miết nhìn theo cây chổi lông gà, Quỳnh không để ý Vũ đã tiến tới đứng ngay cạnh chiếc ghế của mình từ bao giờ, lúc quay sang đã thấy đôi hàng mi chớp nhẹ của Vũ đối diện mặt mình, trong phút chốc, nó mơ hồ có thể nhìn thấy bóng mình phản chiếu nơi đáy mắt ấy.

Bình luận

Do mải miết nhìn theo cây chổi lông gà, Quỳnh không để ý Vũ đã tiến tới đứng ngay cạnh chiếc ghế của mình từ bao giờ, lúc quay sang đã thấy đôi hàng mi chớp nhẹ của Vũ đối diện mặt mình, trong phút chốc, nó mơ hồ có thể nhìn thấy bóng mình phản chiếu nơi đáy mắt ấy.

Bình luận

"Mau xuống đi." Vũ nhẹ giọng.

Bình luận

"Mau xuống đi." Vũ nhẹ giọng.

Quỳnh rời mắt đi, tiếp tục khua chổi: "Cũng sắp xong rồi, cậu mau tránh ra chỗ khác không bụi vào người bây giờ." 

Bình luận

Quỳnh rời mắt đi, tiếp tục khua chổi: "Cũng sắp xong rồi, cậu mau tránh ra chỗ khác không bụi vào người bây giờ." 

Bình luận

"Quỳnh ngã ra đây mai Duy lại đánh tôi."

Bình luận

"Quỳnh ngã ra đây mai Duy lại đánh tôi."

Bình luận

"..."

Bình luận

"..."

Bình luận

Quỳnh cúi đầu, săm soi miếng băng cá nhân trên cằm Vũ, còn thầm nghi ngờ đây là vết thương do thằng Duy gây ra chứ không phải là do cái móng tay của tên mập nào đó.

Bình luận

Quỳnh cúi đầu, săm soi miếng băng cá nhân trên cằm Vũ, còn thầm nghi ngờ đây là vết thương do thằng Duy gây ra chứ không phải là do cái móng tay của tên mập nào đó.

Bình luận

"Xuống đi!" Vũ lặp lại.

Bình luận

"Xuống đi!" Vũ lặp lại.

Bình luận

Quỳnh lưỡng lự nhìn cây chổi trên tay, không biết tiếp tục khua hay là bỏ xuống.

Bình luận

Quỳnh lưỡng lự nhìn cây chổi trên tay, không biết tiếp tục khua hay là bỏ xuống.

"Cứng đầu chết đi được." 

Bình luận

"Cứng đầu chết đi được." 

Bình luận

Chẳng để nó chờ lâu, Vũ đột ngột tới sau lưng Quỳnh, đưa cánh tay vòng ngang eo nó trực tiếp nhấc cả người đặt xuống đất. Sự tiếp xúc này nhanh đến mức nó còn chẳng kịp thét lên tiếng nào, mắt nhìn hắn trân trối, miệng cà lăm:

Bình luận

Chẳng để nó chờ lâu, Vũ đột ngột tới sau lưng Quỳnh, đưa cánh tay vòng ngang eo nó trực tiếp nhấc cả người đặt xuống đất. Sự tiếp xúc này nhanh đến mức nó còn chẳng kịp thét lên tiếng nào, mắt nhìn hắn trân trối, miệng cà lăm:

Bình luận

"Vũ... cậu..."

Bình luận

"Vũ... cậu..."

Bình luận

Vũ giật lấy cây chổi lông gà dài ngoằng từ tay nó, sau đó leo lên ghế:

Bình luận

Vũ giật lấy cây chổi lông gà dài ngoằng từ tay nó, sau đó leo lên ghế:

Bình luận

"Bụi lắm, đứng gọn vào."

Bình luận

"Bụi lắm, đứng gọn vào."

Bình luận

Quỳnh ngẩn ngơ nghe lời hắn đứng gọn vào một góc, nhìn theo đôi tay nhanh thoăn thoắt của Vũ, bỗng chốc chẳng hiểu sao cảm thấy như có dòng điện chạy qua người, lồng ngực như có ai đang đánh trống phất cờ bên trong.

Bình luận

Quỳnh ngẩn ngơ nghe lời hắn đứng gọn vào một góc, nhìn theo đôi tay nhanh thoăn thoắt của Vũ, bỗng chốc chẳng hiểu sao cảm thấy như có dòng điện chạy qua người, lồng ngực như có ai đang đánh trống phất cờ bên trong.

Bình luận

Sều mấy lượt, trần nhà khu sân thượng thoáng cái sạch bong sáng bóng, Vũ làm xong chẳng nói chẳng rằng cất gọn ghế rồi đi thằng một mạch xuống tầng dưới, suốt quá trình năm phút đó đều chẳng nói thêm lời nào thừa thãi.

Bình luận

Sều mấy lượt, trần nhà khu sân thượng thoáng cái sạch bong sáng bóng, Vũ làm xong chẳng nói chẳng rằng cất gọn ghế rồi đi thằng một mạch xuống tầng dưới, suốt quá trình năm phút đó đều chẳng nói thêm lời nào thừa thãi.

Bình luận

Lúc hắn rời khỏi rồi, Quỳnh cố gắng làm ra vẻ bận rộn mau chóng quay lại nhiệm vụ tổng dọn dẹp vinh quang, và Quỳnh cũng không có cách nào ngăn cản được Vũ giúp nó bằng cách thu gọn đống rác, đồ cũ, đồ hư hỏng mà Quỳnh lôi từ xó nào ra tống hết phía ngoài sân.

Bình luận

Lúc hắn rời khỏi rồi, Quỳnh cố gắng làm ra vẻ bận rộn mau chóng quay lại nhiệm vụ tổng dọn dẹp vinh quang, và Quỳnh cũng không có cách nào ngăn cản được Vũ giúp nó bằng cách thu gọn đống rác, đồ cũ, đồ hư hỏng mà Quỳnh lôi từ xó nào ra tống hết phía ngoài sân.

Bình luận

Quét xong thì phải lau, Quỳnh chuyên chú vào công cuộc lau nhà, lau sàn, lau cửa kính, lau tất cả thể loại khu vực cần lau. Thế nhưng cái tên hấp kia không chịu ngồi yên, cuối cùng vì đi qua đi lại trên nền nhà ướt mà ngã cái oạch.

Bình luận

Quét xong thì phải lau, Quỳnh chuyên chú vào công cuộc lau nhà, lau sàn, lau cửa kính, lau tất cả thể loại khu vực cần lau. Thế nhưng cái tên hấp kia không chịu ngồi yên, cuối cùng vì đi qua đi lại trên nền nhà ướt mà ngã cái oạch.

Bình luận

Quỳnh lúc này đang lau cầu thang, giả vờ không nhìn thấy, sau đó thì chạy ra nhà vệ sinh ôm miệng cười một trận đã đời.

Bình luận

Quỳnh lúc này đang lau cầu thang, giả vờ không nhìn thấy, sau đó thì chạy ra nhà vệ sinh ôm miệng cười một trận đã đời.

Bình luận

Nhà quá rộng, mà chỉ có hai chị em, bảo sao nhiều bụi như thế. Mất cả một buổi sáng lau dọn, khi xử lý xong xuôi cái nhà thì cũng đến mười giờ.

Bình luận

Nhà quá rộng, mà chỉ có hai chị em, bảo sao nhiều bụi như thế. Mất cả một buổi sáng lau dọn, khi xử lý xong xuôi cái nhà thì cũng đến mười giờ.

Hai đứa chống tay dựa cửa trông chờ Chi như chờ mẹ đi chợ về, mà chẳng hiểu con bé đi kiểu gì mà mất hút luôn. Đứng nhìn trời nhìn mây cũng chán, Vũ lại thả con Mưa ra chạy lòng vòng trong sân. Hệt như có thù từ kiếp trước, con Mưa cứ nhìn thấy Bạc Hà là lại muốn lại gần trêu ngươi nó.

Bình luận

Hai đứa chống tay dựa cửa trông chờ Chi như chờ mẹ đi chợ về, mà chẳng hiểu con bé đi kiểu gì mà mất hút luôn. Đứng nhìn trời nhìn mây cũng chán, Vũ lại thả con Mưa ra chạy lòng vòng trong sân. Hệt như có thù từ kiếp trước, con Mưa cứ nhìn thấy Bạc Hà là lại muốn lại gần trêu ngươi nó.

Bình luận

Nhìn con Bạc Hà bị cột một chỗ bị Mưa giơ vuốt vả tới tấp, Vũ liếc Quỳnh một cái rồi tháo xích thả cho chó con được tự do, trông cảnh một mèo một chó quẫy nhau trong sân, hắn vui đến mức cười không ngậm miệng lại được.

Bình luận

Nhìn con Bạc Hà bị cột một chỗ bị Mưa giơ vuốt vả tới tấp, Vũ liếc Quỳnh một cái rồi tháo xích thả cho chó con được tự do, trông cảnh một mèo một chó quẫy nhau trong sân, hắn vui đến mức cười không ngậm miệng lại được.

Có điều, con mèo của Vũ là con mèo trưởng thành, vừa béo vừa kiêu ngạo vừa khó ở, nhìn chó hay nhìn người cũng đều không vừa mắt. Còn con cún của Quỳnh là con cún nhỏ bé bỏng, ngoài bình thường hung hăng sủa nhăng sủa cuội với người lạ ra thì hoàn toàn không có tính công kích nào. 

Bình luận

Có điều, con mèo của Vũ là con mèo trưởng thành, vừa béo vừa kiêu ngạo vừa khó ở, nhìn chó hay nhìn người cũng đều không vừa mắt. Còn con cún của Quỳnh là con cún nhỏ bé bỏng, ngoài bình thường hung hăng sủa nhăng sủa cuội với người lạ ra thì hoàn toàn không có tính công kích nào. 

Bình luận

Bạc Hà bị táp đau quá, ẳng lên rồi cuối cùng chọn cách bỏ chạy, sân nhà Vũ đột nhiên huyên náo hẳn.

Bình luận

Bạc Hà bị táp đau quá, ẳng lên rồi cuối cùng chọn cách bỏ chạy, sân nhà Vũ đột nhiên huyên náo hẳn.

Cuối cùng vì sợ hai con vật nuôi này phá nhà phá cửa, hai đứa đành phải bắt lại, không thì công sức quét dọn của Quỳnh sáng giờ đều đổ sông đổ biển hết.

Bình luận

Cuối cùng vì sợ hai con vật nuôi này phá nhà phá cửa, hai đứa đành phải bắt lại, không thì công sức quét dọn của Quỳnh sáng giờ đều đổ sông đổ biển hết.

Tiếp đó, hai đứa bắc ghế ngồi canh cổng nhà, Quỳnh ôm chó cảm thán:

Bình luận

Tiếp đó, hai đứa bắc ghế ngồi canh cổng nhà, Quỳnh ôm chó cảm thán:

"Chắc là Mưa không thích Bạc Hà lắm, nãy giờ toàn táp vào mặt Bạc Hà thôi."

Bình luận

"Chắc là Mưa không thích Bạc Hà lắm, nãy giờ toàn táp vào mặt Bạc Hà thôi."

Bình luận

Vũ nhìn con mèo của mình, trầm tư một hồi, chẳng hiểu liên tưởng đi đâu, chột dạ đáp:

Bình luận

Vũ nhìn con mèo của mình, trầm tư một hồi, chẳng hiểu liên tưởng đi đâu, chột dạ đáp:

Bình luận

"Là do Mưa xấu tính quá."

Bình luận

"Là do Mưa xấu tính quá."

Quỳnh bật cười: "Người ta nói ghét nhau như chó với mèo cũng phải ha."

Bình luận

Quỳnh bật cười: "Người ta nói ghét nhau như chó với mèo cũng phải ha."

Vũ: "Bạc Hà chắc là ghét Mưa rồi nhỉ?"

Bình luận

Vũ: "Bạc Hà chắc là ghét Mưa rồi nhỉ?"

Bình luận

Quỳnh hơi ngẩn người: "Do hôm nay phải đi cả ngày nên mình mới đem nó theo, sau này sẽ không đem theo nữa, như vậy khỏi phải đánh nhau."

Bình luận

Quỳnh hơi ngẩn người: "Do hôm nay phải đi cả ngày nên mình mới đem nó theo, sau này sẽ không đem theo nữa, như vậy khỏi phải đánh nhau."

Vũ đưa mắt nhìn qua khuôn mặt trái xoan của Quỳnh, mái tóc búi gọn gàng khiến cả gương mặt như được khoe ra trọn vẹn, khi cười chiếc răng khểnh sáng lên rạng rỡ vô cùng, 

Bình luận

Vũ đưa mắt nhìn qua khuôn mặt trái xoan của Quỳnh, mái tóc búi gọn gàng khiến cả gương mặt như được khoe ra trọn vẹn, khi cười chiếc răng khểnh sáng lên rạng rỡ vô cùng, 

Bình luận

Trời hơi lạnh, thỉnh thoảng có lọn tóc lơ thơ theo chiều gió cuốn áp nơi gò má, chóp mũi của Quỳnh hơi ửng hồng, vậy mà nét cười vẫn khiến người ta cảm thấy ấm áp.

Bình luận

Trời hơi lạnh, thỉnh thoảng có lọn tóc lơ thơ theo chiều gió cuốn áp nơi gò má, chóp mũi của Quỳnh hơi ửng hồng, vậy mà nét cười vẫn khiến người ta cảm thấy ấm áp.

Bình luận

Vũ thả hồn đi chơi xa, nhận ra vết trầy xước trên mặt Quỳnh bây giờ đã chẳng còn thấy dấu tích, chuyện hắn lỡ tay khiến Quỳnh bị thương thế mà đã trôi qua hơn một tháng rồi.

Bình luận

Vũ thả hồn đi chơi xa, nhận ra vết trầy xước trên mặt Quỳnh bây giờ đã chẳng còn thấy dấu tích, chuyện hắn lỡ tay khiến Quỳnh bị thương thế mà đã trôi qua hơn một tháng rồi.

"Mưa, xin lỗi Bạc Hà mau đi, đánh Bạc Hà bị thương rồi kìa." 

Bình luận

"Mưa, xin lỗi Bạc Hà mau đi, đánh Bạc Hà bị thương rồi kìa." 

Bình luận

Vũ vỗ mông con mèo nghe cái bép, Mưa cảm nhận được bản thân đang bị con sen quở mắng, nó ngoao lên một tiếng, quay mông vào phía Quỳnh - cũng như phía con Bạc Hà - như muốn nói "hoàng thượng không có sai."

Bình luận

Vũ vỗ mông con mèo nghe cái bép, Mưa cảm nhận được bản thân đang bị con sen quở mắng, nó ngoao lên một tiếng, quay mông vào phía Quỳnh - cũng như phía con Bạc Hà - như muốn nói "hoàng thượng không có sai."

Bình luận

Quỳnh trông vậy liền phá lên cười: "Nó giống y chang cậu." 

Bình luận

Quỳnh trông vậy liền phá lên cười: "Nó giống y chang cậu." 

Bình luận

Vũ nhíu mày: "Giống chỗ nào?" 

Bình luận

Vũ nhíu mày: "Giống chỗ nào?" 

Bình luận

Quỳnh không nói, chỉ khẽ cười một mình, khiến người kia sốt ruột gần chết.

Bình luận

Quỳnh không nói, chỉ khẽ cười một mình, khiến người kia sốt ruột gần chết.

Bình luận

 "..."

Bình luận

 "..."

Bình luận

Tiếp đó là một khoảng không im lặng, nhưng không có sự căng thẳng nào cả, chỉ là một sự im lặng dễ chịu.

Bình luận

Tiếp đó là một khoảng không im lặng, nhưng không có sự căng thẳng nào cả, chỉ là một sự im lặng dễ chịu.

Bình luận

Không biết có phải do ma xui quỷ khiến hay không, ngón tay Vũ bỗng tự nhiên chạm nhẹ lên chỗ bị thương trước đây trên mặt Quỳnh.

Bình luận

Không biết có phải do ma xui quỷ khiến hay không, ngón tay Vũ bỗng tự nhiên chạm nhẹ lên chỗ bị thương trước đây trên mặt Quỳnh.

"Hôm đó có đau lắm không?" 

Bình luận

"Hôm đó có đau lắm không?" 

Quỳnh nhận ra cử chỉ này không đúng, nó bối rối nghiêng người né tránh sự đụng chạm:

Bình luận

Quỳnh nhận ra cử chỉ này không đúng, nó bối rối nghiêng người né tránh sự đụng chạm:

Bình luận

"Đã qua lâu rồi mà, cũng không để lại sẹo, tự nhiên nhắc lại làm gì vậy?"

Bình luận

"Đã qua lâu rồi mà, cũng không để lại sẹo, tự nhiên nhắc lại làm gì vậy?"

"Tôi áy náy." 

Bình luận

"Tôi áy náy." 

Bình luận

Vũ cúi gằm đầu, mắt hơi cụp xuống, nhẹ nhàng thu tay về tiếp tục vuốt ve lưng của Mưa.

Bình luận

Vũ cúi gằm đầu, mắt hơi cụp xuống, nhẹ nhàng thu tay về tiếp tục vuốt ve lưng của Mưa.

"Cậu không cố ý, với lại cậu đã xin lỗi mình rồi."

Bình luận

"Cậu không cố ý, với lại cậu đã xin lỗi mình rồi."

Bình luận

"Quỳnh không nhận chiếc vòng của tôi." 

Bình luận

"Quỳnh không nhận chiếc vòng của tôi." 

Bình luận

Quỳnh ngơ người nhớ lại hôm ở tiệm cà phê của anh Bình, Vũ đã nhét vào tay nó chiếc vòng bạc như một lời tạ lỗi.

Bình luận

Quỳnh ngơ người nhớ lại hôm ở tiệm cà phê của anh Bình, Vũ đã nhét vào tay nó chiếc vòng bạc như một lời tạ lỗi.

Bình luận

Khi ấy Quỳnh đơn giản nghĩ Vũ uống nhiều rồi nên không tỉnh táo, nó đã lặng lẽ để lại chiếc vòng vào cặp sách của hắn. Hơn nữa bản thân nó đã cho qua từ lâu rồi, từ cái lúc hắn ném chiếc áo đen lên người nó cơ.

Bình luận

Khi ấy Quỳnh đơn giản nghĩ Vũ uống nhiều rồi nên không tỉnh táo, nó đã lặng lẽ để lại chiếc vòng vào cặp sách của hắn. Hơn nữa bản thân nó đã cho qua từ lâu rồi, từ cái lúc hắn ném chiếc áo đen lên người nó cơ.

Thật ra thời gian này Vũ cũng không tỏ nhiều thái độ tiêu cực như trước, nhưng nó cứ ngỡ rằng sau những viên kẹo hôm đó, khúc mắc giữa hai người đã được hòa giải, không có lý do gì để nghĩ mãi về chuyện lỡ tay nữa.

Bình luận

Thật ra thời gian này Vũ cũng không tỏ nhiều thái độ tiêu cực như trước, nhưng nó cứ ngỡ rằng sau những viên kẹo hôm đó, khúc mắc giữa hai người đã được hòa giải, không có lý do gì để nghĩ mãi về chuyện lỡ tay nữa.

Bình luận

Quỳnh không thể tin được vì chuyện mình trả lại chiếc vòng mà khiến cho Vũ vẫn còn day dứt đến tận bây giờ.

Bình luận

Quỳnh không thể tin được vì chuyện mình trả lại chiếc vòng mà khiến cho Vũ vẫn còn day dứt đến tận bây giờ.

Con người này thật mâu thuẫn.

Bình luận

Con người này thật mâu thuẫn.

Quỳnh cảm thấy cứ tiếp tục nói về vấn đề này sẽ rất ngượng ngập, thế là nó tìm cách trêu chọc Vũ cho bầu không khí bớt quỷ dị:

Bình luận

Quỳnh cảm thấy cứ tiếp tục nói về vấn đề này sẽ rất ngượng ngập, thế là nó tìm cách trêu chọc Vũ cho bầu không khí bớt quỷ dị:

Bình luận

"Với mình một câu xin lỗi là đủ rồi, nhưng cậu cứ nhất định phải tạ lỗi bằng hiện vật thì để mình đưa cho cậu một giải pháp."

Bình luận

"Với mình một câu xin lỗi là đủ rồi, nhưng cậu cứ nhất định phải tạ lỗi bằng hiện vật thì để mình đưa cho cậu một giải pháp."

"Hử?"

Bình luận

"Hử?"

Bình luận

"Mấy cái đồ trang sức đó mình không nhận được, nhưng có một điều này..."

Bình luận

"Mấy cái đồ trang sức đó mình không nhận được, nhưng có một điều này..."

Bình luận

"Quỳnh nói đi." Giọng điệu của Vũ đột nhiên trở nên khẩn trương.

Bình luận

"Quỳnh nói đi." Giọng điệu của Vũ đột nhiên trở nên khẩn trương.

Bình luận

Quỳnh nhìn hắn cười xấu xa: "Cậu mới từ nước ngoài về nên trình độ tiếng Anh chắc đỉnh lắm, mà mình lười học cực kỳ, hay từ giờ cậu cho mình chép bài đi, điểm học kỳ mình mà được trên 8 điểm thì mình tha thứ cho cậu. Hehe."

Bình luận

Quỳnh nhìn hắn cười xấu xa: "Cậu mới từ nước ngoài về nên trình độ tiếng Anh chắc đỉnh lắm, mà mình lười học cực kỳ, hay từ giờ cậu cho mình chép bài đi, điểm học kỳ mình mà được trên 8 điểm thì mình tha thứ cho cậu. Hehe."

Vũ rơi vào trầm tư, một lúc sau đáp chắc nịch:

Bình luận

Vũ rơi vào trầm tư, một lúc sau đáp chắc nịch:

Bình luận

"Được." 

Bình luận

"Được." 

Bình luận

Nụ cười trên môi Quỳnh vụt tắt, ba dấu hỏi chấm chen chúc nảy lên trên đầu nó.

Bình luận

Nụ cười trên môi Quỳnh vụt tắt, ba dấu hỏi chấm chen chúc nảy lên trên đầu nó.

Bình luận

Ê này người anh em. Cậu nghiêm túc đấy à? Đây là gian lận đấy ạ. Thế mà cũng đồng ý cho được?

Bình luận

Ê này người anh em. Cậu nghiêm túc đấy à? Đây là gian lận đấy ạ. Thế mà cũng đồng ý cho được?

"Không chỉ môn tiếng Anh, môn nào tôi cũng cho Quỳnh chép." Vũ bổ sung thêm.

Bình luận

"Không chỉ môn tiếng Anh, môn nào tôi cũng cho Quỳnh chép." Vũ bổ sung thêm.

Bình luận

Quỳnh thực sự chỉ muốn cắn vào lưỡi mình một cái.

Bình luận

Quỳnh thực sự chỉ muốn cắn vào lưỡi mình một cái.

Chưa kịp rút lại câu đùa khi nãy, Chi đã tay xách nách mang một đống đồ rau cỏ về đến nhà.

Bình luận

Chưa kịp rút lại câu đùa khi nãy, Chi đã tay xách nách mang một đống đồ rau cỏ về đến nhà.

Quỳnh phát hiện ra cô bạn này vẫn còn chấp niệm mãnh liệt với một nồi lẩu vào ngày đầu đông, mua toàn những thứ dùng để làm lẩu, bảo sao lại đi lâu như vậy.

Bình luận

Quỳnh phát hiện ra cô bạn này vẫn còn chấp niệm mãnh liệt với một nồi lẩu vào ngày đầu đông, mua toàn những thứ dùng để làm lẩu, bảo sao lại đi lâu như vậy.

Vào đến bếp, Diệp Chi đóng vai một bà mẹ nội chợ đảm đang, đeo tạp dề chỉ tay năm ngón, phân công cho Quỳnh và Vũ việc nhẹ nhàng nhất: Nhặt rau.

Bình luận

Vào đến bếp, Diệp Chi đóng vai một bà mẹ nội chợ đảm đang, đeo tạp dề chỉ tay năm ngón, phân công cho Quỳnh và Vũ việc nhẹ nhàng nhất: Nhặt rau.

Bình luận

Thông qua đây, Quỳnh lại phát hiện thêm một bí mật nữa về Trần Thành Vũ.

Bình luận

Thông qua đây, Quỳnh lại phát hiện thêm một bí mật nữa về Trần Thành Vũ.

Nhặt rau thì suýt nát gần hết, còn khiến tôm từ trong chậu nhảy thẳng ra giữa nhà.

Bình luận

Nhặt rau thì suýt nát gần hết, còn khiến tôm từ trong chậu nhảy thẳng ra giữa nhà.

Tên này ngoài mù đường, không biết đi xe và rửa bát hay vỡ ra, thì ngay cả việc sơ chế đồ ăn cũng khiến hắn tơi tả như là đi đánh trận. 

Bình luận

Tên này ngoài mù đường, không biết đi xe và rửa bát hay vỡ ra, thì ngay cả việc sơ chế đồ ăn cũng khiến hắn tơi tả như là đi đánh trận. 

Bình luận


Truyện tương tự

Bình luận