Sáng hôm sau, Trần Tổng đến tìm Thiên Tâm, kéo cô đến chỗ Lý Chiêu Hoàng.
Bình luận
Sáng hôm sau, Trần Tổng đến tìm Thiên Tâm, kéo cô đến chỗ Lý Chiêu Hoàng.
Trần Tổng: Nàng xem, hoàng hậu đã như thế suốt mấy canh giờ rồi đó
Bình luận
Trần Tổng: Nàng xem, hoàng hậu đã như thế suốt mấy canh giờ rồi đó
Thiên Tâm nhìn qua thấy Lý Chiêu Hoàng đang ngồi tựa mình, mặt ngẩng lên như một chú mèo lười biếng đang phơi mình dưới nắng. Thiên Tâm toan đến xem sao nhưng rồi lại thôi.
Bình luận
Thiên Tâm nhìn qua thấy Lý Chiêu Hoàng đang ngồi tựa mình, mặt ngẩng lên như một chú mèo lười biếng đang phơi mình dưới nắng. Thiên Tâm toan đến xem sao nhưng rồi lại thôi.
Thiên Tâm: Như vậy cũng tốt, có thể phơi cho tâm trạng của cô ấy khô ráo một chút.
Bình luận
Thiên Tâm: Như vậy cũng tốt, có thể phơi cho tâm trạng của cô ấy khô ráo một chút.
Ánh nắng hôm nay bỗng trở nên dịu dàng đến lạ, bao dung ôm lấy Lý Chiêu Hoàng, cho nàng ấm áp, cho nàng gửi gắm tất cả.
Bình luận
Ánh nắng hôm nay bỗng trở nên dịu dàng đến lạ, bao dung ôm lấy Lý Chiêu Hoàng, cho nàng ấm áp, cho nàng gửi gắm tất cả.
Từ ngày rời cung, Thiên Tâm luôn cố gắng tìm mọi cách để Lý Chiêu Hoàng có thể quên đi nhưng đau khổ mà cô ấy đã phải trải qua, muốn để Lý Chiêu Hoàng ý thức được sự tồn tại của chính mình có ý nghĩa như thế nào.
Bình luận
Từ ngày rời cung, Thiên Tâm luôn cố gắng tìm mọi cách để Lý Chiêu Hoàng có thể quên đi nhưng đau khổ mà cô ấy đã phải trải qua, muốn để Lý Chiêu Hoàng ý thức được sự tồn tại của chính mình có ý nghĩa như thế nào.
Ngày ngày họ cùng nhau làm vườn, nấu ăn, chuyện hôm trước cũng như những chuyện mà Lý Chiêu Hoàng từng trải qua, dường như chưa từng xảy ra, nhưng cũng chính vì vậy, càng làm cho Thiên Tâm lo lắng hơn, vì chính những cảm xúc tiêu cực tích tụ trong người mới là quả bom hẹn giờ, sợ rằng đến khi phát nổ thì sẽ khiến cô ấy gục ngã mà không cách nào níu kéo lại được nữa.
Bình luận
Ngày ngày họ cùng nhau làm vườn, nấu ăn, chuyện hôm trước cũng như những chuyện mà Lý Chiêu Hoàng từng trải qua, dường như chưa từng xảy ra, nhưng cũng chính vì vậy, càng làm cho Thiên Tâm lo lắng hơn, vì chính những cảm xúc tiêu cực tích tụ trong người mới là quả bom hẹn giờ, sợ rằng đến khi phát nổ thì sẽ khiến cô ấy gục ngã mà không cách nào níu kéo lại được nữa.
Một buổi chiều nọ, Lý Chiêu Hoàng sau khi đọc sách đã ngủ thiếp đi ở hiên nhà, đến khi mở mắt ra đã thấy Thiên Tâm từ cửa đi vào.
Bình luận
Một buổi chiều nọ, Lý Chiêu Hoàng sau khi đọc sách đã ngủ thiếp đi ở hiên nhà, đến khi mở mắt ra đã thấy Thiên Tâm từ cửa đi vào.
Lý Chiêu Hoàng: Tỷ vừa đi đâu về à?
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Tỷ vừa đi đâu về à?
Thiên Tâm hý hửng khoe mấy quả trứng mình vừa xin được từ nhà hàng xóm. Bỗng nhiên Thiên Tâm lại cảm thấy mình đường đột quá nên đã rủ Lý Chiêu Hoàng ra vườn hái ít rau củ để mang sang nhà hàng xóm trả lễ.
Bình luận
Thiên Tâm hý hửng khoe mấy quả trứng mình vừa xin được từ nhà hàng xóm. Bỗng nhiên Thiên Tâm lại cảm thấy mình đường đột quá nên đã rủ Lý Chiêu Hoàng ra vườn hái ít rau củ để mang sang nhà hàng xóm trả lễ.
Thiên Tâm: Mình đem cái này sang biếu lại thím Lưu, xem như là cảm ơn về mấy quả trứng, lúc xin thì tỷ chỉ nghĩ là xin thôi, không để ý đến việc là mình cũng nên tặng lại cái gì đấy làm quà.
Bình luận
Thiên Tâm: Mình đem cái này sang biếu lại thím Lưu, xem như là cảm ơn về mấy quả trứng, lúc xin thì tỷ chỉ nghĩ là xin thôi, không để ý đến việc là mình cũng nên tặng lại cái gì đấy làm quà.
Hàng xóm hiểu ý của hai vị cô nương thì niềm nở, trách rằng sao lại khách sáo đến vậy, là hàng xóm với nhau thì thiếu gì cứ sang nói với họ.
Bình luận
Hàng xóm hiểu ý của hai vị cô nương thì niềm nở, trách rằng sao lại khách sáo đến vậy, là hàng xóm với nhau thì thiếu gì cứ sang nói với họ.
Thím Lưu: Hai vị cô nương khách sáo thế này làm gì, người nhà quê chúng tôi không quen đâu.
Bình luận
Thím Lưu: Hai vị cô nương khách sáo thế này làm gì, người nhà quê chúng tôi không quen đâu.
Họ còn mời cả hai ở lại một chút để thử loại rượu họ vừa làm, vì họ đang tính kiếm thêm thu nhập bằng việc bán rượu, nên cần người thử sản phẩm mới và cho đánh giá. Trong lòng Lý Chiêu Hoàng dâng lên một cảm xúc rất lạ, không biết dùng từ ngữ thế nào để diễn tả khi gia chủ xin ý kiến của nàng, chăm chú lắng nghe và coi trọng từng lời nàng nói.
Bình luận
Họ còn mời cả hai ở lại một chút để thử loại rượu họ vừa làm, vì họ đang tính kiếm thêm thu nhập bằng việc bán rượu, nên cần người thử sản phẩm mới và cho đánh giá. Trong lòng Lý Chiêu Hoàng dâng lên một cảm xúc rất lạ, không biết dùng từ ngữ thế nào để diễn tả khi gia chủ xin ý kiến của nàng, chăm chú lắng nghe và coi trọng từng lời nàng nói.
Sau một lúc nói chuyện, gia chủ cho biết rượu này được làm từ một loại quả xin từ nhà một hàng xóm khác. Vậy là cả ba người cùng nhau qua nhà hàng xóm để xem loại quả đó hình thù ra sao.
Bình luận
Sau một lúc nói chuyện, gia chủ cho biết rượu này được làm từ một loại quả xin từ nhà một hàng xóm khác. Vậy là cả ba người cùng nhau qua nhà hàng xóm để xem loại quả đó hình thù ra sao.
Thế giới của Lý Chiêu Hoàng như mở ra một điều gì đó mới mẻ, khi đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với những điều bình dị nhưng lại rất đỗi tự nhiên thế này.
Bình luận
Thế giới của Lý Chiêu Hoàng như mở ra một điều gì đó mới mẻ, khi đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với những điều bình dị nhưng lại rất đỗi tự nhiên thế này.
Gia chủ của nhà hàng xóm thứ hai là vợ chồng lão Cửu, trông cũng đã gần 60, họ niềm nở dẫn cả ba người ra sau vườn xem cây.
Bình luận
Gia chủ của nhà hàng xóm thứ hai là vợ chồng lão Cửu, trông cũng đã gần 60, họ niềm nở dẫn cả ba người ra sau vườn xem cây.
Lão Cửu: Mọi người cứ tự nhiên, muốn hái bao nhiêu thì cứ hái, đừng khách sáo nhé.
Bình luận
Lão Cửu: Mọi người cứ tự nhiên, muốn hái bao nhiêu thì cứ hái, đừng khách sáo nhé.
Vừa lúc gia chủ đi vào thì có một thanh niên cao ráo bước ra từ biệt gia chủ.
Bình luận
Vừa lúc gia chủ đi vào thì có một thanh niên cao ráo bước ra từ biệt gia chủ.
Lão Cửu: À, người này là khách qua đường xin vào tá túc, thấy người ta không có chỗ nghỉ ngơi nên chúng tôi cũng giúp đỡ một chút.
Bình luận
Lão Cửu: À, người này là khách qua đường xin vào tá túc, thấy người ta không có chỗ nghỉ ngơi nên chúng tôi cũng giúp đỡ một chút.
Lý Chiêu Hoàng nhìn gia chủ nở một nụ cười xuất phát từ sự ấm áp trong lòng, nàng quay sang nhìn Thiên Tâm thì không ngạc nhiên khi thấy Thiên Tâm nhìn theo anh chàng vừa rồi.
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng nhìn gia chủ nở một nụ cười xuất phát từ sự ấm áp trong lòng, nàng quay sang nhìn Thiên Tâm thì không ngạc nhiên khi thấy Thiên Tâm nhìn theo anh chàng vừa rồi.
Lý Chiêu Hoàng: Tỷ thấy, người này và Trần Tổng thì ai đẹp hơn
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Tỷ thấy, người này và Trần Tổng thì ai đẹp hơn
Thiên Tâm giật mình quay sang cự nự.
Bình luận
Thiên Tâm giật mình quay sang cự nự.
Thiên Tâm: Muội nói gì vậy, muội nói làm như ta háo sắc lắm vậy
Bình luận
Thiên Tâm: Muội nói gì vậy, muội nói làm như ta háo sắc lắm vậy
Lý Chiêu Hoàng: Tỷ, chính là như vậy.
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Tỷ, chính là như vậy.
Vừa nhắc thì Trần Tổng cũng xuất hiện, chàng chào hỏi và nói chuyện một lúc với vị khách vừa đi ra từ nhà.
Bình luận
Vừa nhắc thì Trần Tổng cũng xuất hiện, chàng chào hỏi và nói chuyện một lúc với vị khách vừa đi ra từ nhà.
Thiên Tâm: Huynh quen người ấy sao?
Bình luận
Thiên Tâm: Huynh quen người ấy sao?
Trần Tổng: Nàng nói là Lê huynh à, đúng vậy, ta cũng vừa quen nhưng nay lại phải từ biệt rồi, huynh ấy có việc phải làm.
Bình luận
Trần Tổng: Nàng nói là Lê huynh à, đúng vậy, ta cũng vừa quen nhưng nay lại phải từ biệt rồi, huynh ấy có việc phải làm.
“Họ Lê sao”, trong lòng Thiên Tâm ngờ ngờ điều gì đó quen quen, nhưng không nhớ ra là điều gì.
Bình luận
“Họ Lê sao”, trong lòng Thiên Tâm ngờ ngờ điều gì đó quen quen, nhưng không nhớ ra là điều gì.
Lý Chiêu Hoàng bị thu hút bởi chiếc xích đu được treo trên cây, chắc là làm cho lũ trẻ con trong nhà chơi, lúc này trông Lý Chiêu Hoàng không khác gì một đứa trẻ lần đầu tiên được ngồi xích đu, có chút lo sợ nhưng lại thú vị vô cùng. Đúng lúc đó, Thiên Tâm bắt gặp ánh mắt của chàng trai vừa đi ra đang nhìn lén Lý Chiêu Hoàng, chỉ thoáng qua một ánh mắt, Thiên Tâm giật mình “có khi nào là... (Lê Tần, Lê Phụ Trần)”.
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng bị thu hút bởi chiếc xích đu được treo trên cây, chắc là làm cho lũ trẻ con trong nhà chơi, lúc này trông Lý Chiêu Hoàng không khác gì một đứa trẻ lần đầu tiên được ngồi xích đu, có chút lo sợ nhưng lại thú vị vô cùng. Đúng lúc đó, Thiên Tâm bắt gặp ánh mắt của chàng trai vừa đi ra đang nhìn lén Lý Chiêu Hoàng, chỉ thoáng qua một ánh mắt, Thiên Tâm giật mình “có khi nào là... (Lê Tần, Lê Phụ Trần)”.
Họ Lê quay người lên đường, rồi dần dần đi xa mất hút.
Bình luận
Họ Lê quay người lên đường, rồi dần dần đi xa mất hút.
Buổi chiều gió mát, tiếng xào xạc của lá cây khua theo tiếng gió đúng là làm lòng người khoan khoái, thoải mái vô cùng.
Bình luận
Buổi chiều gió mát, tiếng xào xạc của lá cây khua theo tiếng gió đúng là làm lòng người khoan khoái, thoải mái vô cùng.
Mọi người chắc là cũng có chút lòng tham rồi, hái lấy hái để được một giỏ to nặng ịch. Thiên Tâm mệt quá ngồi bẹp ở chỗ góc cây mà thở, cô lấy tay áo đưa lên quẹt những giọt mồ hôi trên mặt, bỗng nhiên Trần Tổng đến ngồi kế bên ngăn lại. Chàng thẹn thùng đưa cho cô một chiếc khăn tay.
Bình luận
Mọi người chắc là cũng có chút lòng tham rồi, hái lấy hái để được một giỏ to nặng ịch. Thiên Tâm mệt quá ngồi bẹp ở chỗ góc cây mà thở, cô lấy tay áo đưa lên quẹt những giọt mồ hôi trên mặt, bỗng nhiên Trần Tổng đến ngồi kế bên ngăn lại. Chàng thẹn thùng đưa cho cô một chiếc khăn tay.
“Sao hắn lại thẹn thùng nữa rồi”
Bình luận
“Sao hắn lại thẹn thùng nữa rồi”
Thiên Tâm: Hình như ta vẫn chưa biết nhiều về huynh thì phải, huynh kể ta nghe về huynh đi.
Bình luận
Thiên Tâm: Hình như ta vẫn chưa biết nhiều về huynh thì phải, huynh kể ta nghe về huynh đi.
Trần Tổng: Ta... ta rất bình thường.
Bình luận
Trần Tổng: Ta... ta rất bình thường.
Thiên Tâm: Người bình thường thì cũng có sao, ví dụ như huynh nói về quê quán, về gia đình...
Bình luận
Thiên Tâm: Người bình thường thì cũng có sao, ví dụ như huynh nói về quê quán, về gia đình...
Trần Tổng: Ta không có gia đình, cha mẹ mất từ khi ta còn rất nhỏ, người thân cũng không còn ai, do cơ duyên nên ta được tuyển vào cung làm thị vệ, con đường quan lộ rất bình thường, rồi từ từ trở thành thị vệ bên cạnh bệ hạ.
Bình luận
Trần Tổng: Ta không có gia đình, cha mẹ mất từ khi ta còn rất nhỏ, người thân cũng không còn ai, do cơ duyên nên ta được tuyển vào cung làm thị vệ, con đường quan lộ rất bình thường, rồi từ từ trở thành thị vệ bên cạnh bệ hạ.
Thiên Tâm: Huynh là thị vệ thân cận bên cạnh hoàng thượng mà huynh lại khiêm tốn nhận mình bình thường à, trên đời này có mấy người là tâm phúc của bệ hạ chứ.
Bình luận
Thiên Tâm: Huynh là thị vệ thân cận bên cạnh hoàng thượng mà huynh lại khiêm tốn nhận mình bình thường à, trên đời này có mấy người là tâm phúc của bệ hạ chứ.
...
Bình luận
...
Thiên Tâm: Ta chưa bao giờ thấy huynh hỏi bất cứ điều gì về ta. Huynh không tò mò sao?
Bình luận
Thiên Tâm: Ta chưa bao giờ thấy huynh hỏi bất cứ điều gì về ta. Huynh không tò mò sao?
Trần Tổng: Ta có...nhưng... người của bệ hạ cử đến, nhiệm vụ mà bệ hạ giao cho... phận bề tôi như ta, vốn không được phép thắc mắc.
Bình luận
Trần Tổng: Ta có...nhưng... người của bệ hạ cử đến, nhiệm vụ mà bệ hạ giao cho... phận bề tôi như ta, vốn không được phép thắc mắc.
Thiên Tâm: Thì ra là vậy
Bình luận
Thiên Tâm: Thì ra là vậy
Thật ra Trần Tổng cũng rất muốn biết, trong lòng không khỏi dâng lên sự mong chờ câu chuyện từ cô, nhưng chờ hồi lâu cũng không thấy Thiên Tâm nói thêm gì, đành bạo gan ngại ngùng hỏi.
Bình luận
Thật ra Trần Tổng cũng rất muốn biết, trong lòng không khỏi dâng lên sự mong chờ câu chuyện từ cô, nhưng chờ hồi lâu cũng không thấy Thiên Tâm nói thêm gì, đành bạo gan ngại ngùng hỏi.
Trần Tổng: Vậy là... nàng cũng không kể à.
Bình luận
Trần Tổng: Vậy là... nàng cũng không kể à.
Thiên Tâm quay sang nhìn Trần Tổng với ánh mắt thâm tình, giống như là sắp nói rất nhiều điều với chàng, nhưng cuối cùng thì cô lại hào sảng đáp.
Bình luận
Thiên Tâm quay sang nhìn Trần Tổng với ánh mắt thâm tình, giống như là sắp nói rất nhiều điều với chàng, nhưng cuối cùng thì cô lại hào sảng đáp.
Thiên Tâm: Không!
Bình luận
Thiên Tâm: Không!
Hụt hẫng, Trần Tổng dỗi trong lòng một đống nhưng không dám nói ra, chỉ trưng ra cái bộ mặt như cả thế giới có lỗi với chàng. Thiên Tâm nhìn qua trêu ghẹo lại càng cảm thấy đáng yêu vô cùng.
Bình luận
Hụt hẫng, Trần Tổng dỗi trong lòng một đống nhưng không dám nói ra, chỉ trưng ra cái bộ mặt như cả thế giới có lỗi với chàng. Thiên Tâm nhìn qua trêu ghẹo lại càng cảm thấy đáng yêu vô cùng.
Thiên Tâm: Huynh làm thị vệ cho hoàng thượng mà sao da mặt mỏng vậy, trêu một chút là mặt đỏ lên hết thế.
Bình luận
Thiên Tâm: Huynh làm thị vệ cho hoàng thượng mà sao da mặt mỏng vậy, trêu một chút là mặt đỏ lên hết thế.
Trần Tổng: Liên quan gì đến nàng!
Bình luận
Trần Tổng: Liên quan gì đến nàng!
Nói dỗi xong thì Trần thị vệ đứng dậy ôm lấy đồ mang về. Thiên Tâm thích thú cười lớn.
Bình luận
Nói dỗi xong thì Trần thị vệ đứng dậy ôm lấy đồ mang về. Thiên Tâm thích thú cười lớn.