• LoveLove
  • Im_a_Holmesian
  • 9/7/2024 6:07:16 AM
  • 0
  • 0

Chương 12


Bữa tối của hai người trôi qua trong im lặng vì Edward không thích việc nói chuyện trong bữa ăn. Hippocrates ngồi bên chân Edward được ăn mấy miếng cá. Nó khoái khẩu vục đầu vào cái đĩa. Edwin dùng nĩa chọc chọc miếng khoai tây chiên trước mặt. Anh không hề cảm thấy bầu không khí im lặng này nặng nề, mà trái lại, anh cảm thấy vô cùng thoải mái khi chỉ cần tập trung vào đĩa thức ăn trước mặt. Có câu nói con đường ngắn nhất đến trái tim bọn con trai là từ dạ dày, Edwin từng không tin lắm nhưng từ khi được ăn đồ ăn Edward nấu ngày hai bữa, anh bắt đầu cảm thấy nếu cậu muốn đốt cháy giai đoạn, anh có thể đưa bật lửa tận tay cho cậu đốt đến đâu thì đốt.

Bình luận

Bữa tối của hai người trôi qua trong im lặng vì Edward không thích việc nói chuyện trong bữa ăn. Hippocrates ngồi bên chân Edward được ăn mấy miếng cá. Nó khoái khẩu vục đầu vào cái đĩa. Edwin dùng nĩa chọc chọc miếng khoai tây chiên trước mặt. Anh không hề cảm thấy bầu không khí im lặng này nặng nề, mà trái lại, anh cảm thấy vô cùng thoải mái khi chỉ cần tập trung vào đĩa thức ăn trước mặt. Có câu nói con đường ngắn nhất đến trái tim bọn con trai là từ dạ dày, Edwin từng không tin lắm nhưng từ khi được ăn đồ ăn Edward nấu ngày hai bữa, anh bắt đầu cảm thấy nếu cậu muốn đốt cháy giai đoạn, anh có thể đưa bật lửa tận tay cho cậu đốt đến đâu thì đốt.

Xong bữa tối, Edwin mang bát đĩa đi rửa còn Edward lau bàn ăn. Hippocrates không ra ngoài mà ở lại luẩn quẩn quanh bước chân của cậu. Edward lấy làm lạ, đá nhẹ nó:

Bình luận

Xong bữa tối, Edwin mang bát đĩa đi rửa còn Edward lau bàn ăn. Hippocrates không ra ngoài mà ở lại luẩn quẩn quanh bước chân của cậu. Edward lấy làm lạ, đá nhẹ nó:

“Dạo này Hippie làm sao thế nhỉ? Bình thường ăn xong là nó chạy thẳng ra ngoài.”

Bình luận

“Dạo này Hippie làm sao thế nhỉ? Bình thường ăn xong là nó chạy thẳng ra ngoài.”

“Chắc nó muốn em chơi với nó đấy.” Edwin vừa rửa bát vừa quay đầu đáp.

Bình luận

“Chắc nó muốn em chơi với nó đấy.” Edwin vừa rửa bát vừa quay đầu đáp.

Edward cúi xuống xoa đầu nó, dỗ dành:

Bình luận

Edward cúi xuống xoa đầu nó, dỗ dành:

“Được rồi Hippie, chờ ba một chút rồi ba sẽ chơi với con.”

Bình luận

“Được rồi Hippie, chờ ba một chút rồi ba sẽ chơi với con.”

Hippocrates nghe được liền chạy tót ra ngoài tìm mấy món đồ chơi của nó trong vali.

Bình luận

Hippocrates nghe được liền chạy tót ra ngoài tìm mấy món đồ chơi của nó trong vali.

Edwin ngồi trên sofa vừa xem chương trình tài chính kinh doanh tối vừa ngắm Edward chơi với Hippocrates. Cục bông màu đen chạy loạn khắp căn phòng để bắt được chấm đỏ phát ra từ bút laser Edward cầm trên tay. Khi cảm thấy việc bắt một thứ trừu tượng là quá mất mặt, Hippocrates ngậm quả bóng đưa Edward. Edward thở dài ném nó ra xa cho Hippocrates nhặt về.

Bình luận

Edwin ngồi trên sofa vừa xem chương trình tài chính kinh doanh tối vừa ngắm Edward chơi với Hippocrates. Cục bông màu đen chạy loạn khắp căn phòng để bắt được chấm đỏ phát ra từ bút laser Edward cầm trên tay. Khi cảm thấy việc bắt một thứ trừu tượng là quá mất mặt, Hippocrates ngậm quả bóng đưa Edward. Edward thở dài ném nó ra xa cho Hippocrates nhặt về.

Chương trình tài chính kinh doanh đã kết thúc từ lâu, Edwin tắt TV ngồi ngắm khung cảnh một người một mèo chơi đùa vui vẻ. Edward đứng hẳn lên ném bóng, Hippocrates chạy mệt nghỉ. Cuối cùng nó nằm ườn trên đùi Edward vươn vai uốn éo, tỏ ý không muốn vận động thêm một giây nào.

Bình luận

Chương trình tài chính kinh doanh đã kết thúc từ lâu, Edwin tắt TV ngồi ngắm khung cảnh một người một mèo chơi đùa vui vẻ. Edward đứng hẳn lên ném bóng, Hippocrates chạy mệt nghỉ. Cuối cùng nó nằm ườn trên đùi Edward vươn vai uốn éo, tỏ ý không muốn vận động thêm một giây nào.

Edwin đưa tay sờ đầu Hippocrates. Túm lông mềm trên đầu khiến anh cảm thấy thoải mái vô cùng. Vừa nựng Hippocrates anh vừa hỏi:

Bình luận

Edwin đưa tay sờ đầu Hippocrates. Túm lông mềm trên đầu khiến anh cảm thấy thoải mái vô cùng. Vừa nựng Hippocrates anh vừa hỏi:

“Sao tên nó lại là Hippocrates?”

Bình luận

“Sao tên nó lại là Hippocrates?”

Edward vuốt ve tai con mèo đen, vừa nói:

Bình luận

Edward vuốt ve tai con mèo đen, vừa nói:

“À, trong cái đêm em nhặt nó về, em cứ để cho nó thoải mái tìm chỗ ngủ, thế là hôm sau em thấy nó nằm trên cuốn sách em đọc dở, đúng trang nói về Hippocrates, anh biết ông ấy mà, đó là cha đẻ của Y học, cũng là thầy thuốc vĩ đại nhất Hy Lạp cổ đại, tác giả của lời thề Hippocrates mà mỗi người bác sĩ phải thề trước khi chính thức hành nghề. Em thấy nó có duyên nên đặt luôn là Hippocrates.”

Bình luận

“À, trong cái đêm em nhặt nó về, em cứ để cho nó thoải mái tìm chỗ ngủ, thế là hôm sau em thấy nó nằm trên cuốn sách em đọc dở, đúng trang nói về Hippocrates, anh biết ông ấy mà, đó là cha đẻ của Y học, cũng là thầy thuốc vĩ đại nhất Hy Lạp cổ đại, tác giả của lời thề Hippocrates mà mỗi người bác sĩ phải thề trước khi chính thức hành nghề. Em thấy nó có duyên nên đặt luôn là Hippocrates.”

“Em đúng là một con người yêu nghề nhỉ.” Edwin mỉm cười

Bình luận

“Em đúng là một con người yêu nghề nhỉ.” Edwin mỉm cười

“À vâng, tất nhiên rồi.” Edward nhún vai.

Bình luận

“À vâng, tất nhiên rồi.” Edward nhún vai.

“Vậy à, phải rồi, em có muốn uống gì không?” Edwin đề nghị với cậu

Bình luận

“Vậy à, phải rồi, em có muốn uống gì không?” Edwin đề nghị với cậu

Cậu nghĩ một chút rồi trả lời:

Bình luận

Cậu nghĩ một chút rồi trả lời:

“Còn trà không ạ?”

Bình luận

“Còn trà không ạ?”

Edwin đứng lên đi vào bếp, vừa đi vừa nói:

Bình luận

Edwin đứng lên đi vào bếp, vừa đi vừa nói:

“Em uống trà gì? Có trà xanh, trà đen và trà bạc hà đấy.”

Bình luận

“Em uống trà gì? Có trà xanh, trà đen và trà bạc hà đấy.”

“Trà đen, cảm ơn anh.” Edward cũng đứng lên đi theo.

Bình luận

“Trà đen, cảm ơn anh.” Edward cũng đứng lên đi theo.

Edwin lấy gói trà trên tủ xuống, đun nước hãm trà. Edward để ý đến những chai rượu xếp thành một hàng trên ngăn tủ trên cùng. Edwin nhìn theo tầm mắt của cậu, mỉm cười giải thích:

Bình luận

Edwin lấy gói trà trên tủ xuống, đun nước hãm trà. Edward để ý đến những chai rượu xếp thành một hàng trên ngăn tủ trên cùng. Edwin nhìn theo tầm mắt của cậu, mỉm cười giải thích:

“Đó là bộ sưu tập của anh, mất công sức ra phết đấy.” Anh chỉ cho Edward tên các loại rượu, 

Bình luận

“Đó là bộ sưu tập của anh, mất công sức ra phết đấy.” Anh chỉ cho Edward tên các loại rượu, 

“Anh hứng thú với rượu à?”Edward tò mò

Bình luận

“Anh hứng thú với rượu à?”Edward tò mò

“Đại loại thế, kỳ thực anh không nghiện rượu, anh chỉ thích thưởng thức hương vị của chúng nó. Sống lành mạnh vẫn hơn.” Edwin đưa cho Edward cốc trà nóng hổi

Bình luận

“Đại loại thế, kỳ thực anh không nghiện rượu, anh chỉ thích thưởng thức hương vị của chúng nó. Sống lành mạnh vẫn hơn.” Edwin đưa cho Edward cốc trà nóng hổi

“Cảm ơn anh.” Edward cầm lấy cốc trà uống một ngụm, “Ngon thật đấy!”

Bình luận

“Cảm ơn anh.” Edward cầm lấy cốc trà uống một ngụm, “Ngon thật đấy!”

“Loại trà thường thôi. So với đống trà mà em sưu tầm trên tủ bếp nhà em vẫn còn kém xa.” Edwin nhún vai.

Bình luận

“Loại trà thường thôi. So với đống trà mà em sưu tầm trên tủ bếp nhà em vẫn còn kém xa.” Edwin nhún vai.

“Nhưng vẫn ngon là được rồi.” Edward vui vẻ uống thêm mấy ngụm.

Bình luận

“Nhưng vẫn ngon là được rồi.” Edward vui vẻ uống thêm mấy ngụm.

Khi bước ra ngoài, Edwin dẫm chân vào quả bóng mà Hippocrates bỏ quên trên sàn nhà. Theo quán tính, anh ngã thẳng ra phía sau. Edward quay lại đỡ thì bị trọng lượng của anh kéo xuống ngã đè lên người anh, môi chạm môi mắt nhìn mắt.

Bình luận

Khi bước ra ngoài, Edwin dẫm chân vào quả bóng mà Hippocrates bỏ quên trên sàn nhà. Theo quán tính, anh ngã thẳng ra phía sau. Edward quay lại đỡ thì bị trọng lượng của anh kéo xuống ngã đè lên người anh, môi chạm môi mắt nhìn mắt.

Edwin cảm nhận mùi bạc hà tươi trên môi Edward, mềm mại và hơi lành lạnh. Cả hai người cùng hé miệng nhưng may mắn không ai duỗi đầu lưỡi vào miệng của đối phương. Khoảng hai phút trôi qua, Edward chống tay ngồi dậy nhưng Edwin đã nắm khuỷu tay cậu, ngăn cản:

Bình luận

Edwin cảm nhận mùi bạc hà tươi trên môi Edward, mềm mại và hơi lành lạnh. Cả hai người cùng hé miệng nhưng may mắn không ai duỗi đầu lưỡi vào miệng của đối phương. Khoảng hai phút trôi qua, Edward chống tay ngồi dậy nhưng Edwin đã nắm khuỷu tay cậu, ngăn cản:

“Đừng chống một tay như thế, có thể chấn thương đấy.”

Bình luận

“Đừng chống một tay như thế, có thể chấn thương đấy.”

Anh nhanh chóng ngồi dậy, đối mặt với Edward trước mặt mình, hơi lúng túng:

Bình luận

Anh nhanh chóng ngồi dậy, đối mặt với Edward trước mặt mình, hơi lúng túng:

“Xin lỗi nhé. Em không sao chứ?” Anh cầm lấy cánh tay gãy đang được băng bó của Edward xem xét.

Bình luận

“Xin lỗi nhé. Em không sao chứ?” Anh cầm lấy cánh tay gãy đang được băng bó của Edward xem xét.

Phát hiện không có vấn đề gì, anh đỡ Edward đứng lên. Cậu vẫn còn cảm thấy hơi choáng vì cái chạm môi khi nãy. Edwin gãi đầu, lo lắng hỏi cậu:

Bình luận

Phát hiện không có vấn đề gì, anh đỡ Edward đứng lên. Cậu vẫn còn cảm thấy hơi choáng vì cái chạm môi khi nãy. Edwin gãi đầu, lo lắng hỏi cậu:

“Em có sao không? Anh xin lỗi nhé.”

Bình luận

“Em có sao không? Anh xin lỗi nhé.”

“Không sao, hôn môi cũng không mang thai mà.” Huống hồ cũng không phải nụ hôn đầu.

Bình luận

“Không sao, hôn môi cũng không mang thai mà.” Huống hồ cũng không phải nụ hôn đầu.

Edwin không nói gì.

Bình luận

Edwin không nói gì.

Đúng lúc ấy, chuông điện thoại của Edwin réo inh ỏi. Anh cầm lấy, bắt máy. Đó là một cuộc gọi video. Ở đầu bên kia có giọng nói vang lên:

Bình luận

Đúng lúc ấy, chuông điện thoại của Edwin réo inh ỏi. Anh cầm lấy, bắt máy. Đó là một cuộc gọi video. Ở đầu bên kia có giọng nói vang lên:

“Chào con trai! / Chào anh hai nha!”

Bình luận

“Chào con trai! / Chào anh hai nha!”

Edward quay người:

Bình luận

Edward quay người:

“Em ra ngoài nhé, không làm phiền anh nữa.”

Bình luận

“Em ra ngoài nhé, không làm phiền anh nữa.”

Edwin ngẩng lên nhìn cậu:

Bình luận

Edwin ngẩng lên nhìn cậu:

“Cảm ơn em, mà đừng ra vườn nhé, gió lạnh đấy.”

Bình luận

“Cảm ơn em, mà đừng ra vườn nhé, gió lạnh đấy.”

“Vâng.”

Bình luận

“Vâng.”

Đầu dây bên kia mọi người đều nghe thấy hết, bà Holmes hỏi Edwin:

Bình luận

Đầu dây bên kia mọi người đều nghe thấy hết, bà Holmes hỏi Edwin:

“Ai vậy con trai?”

Bình luận

“Ai vậy con trai?”

Em gái Edwin nói chen vào:

Bình luận

Em gái Edwin nói chen vào:

“Bạn trai anh ấy đấy, hôm trước còn thả tim cùng lúc với Edwin trên ứng dụng hẹn hò nữa cơ.”

Bình luận

“Bạn trai anh ấy đấy, hôm trước còn thả tim cùng lúc với Edwin trên ứng dụng hẹn hò nữa cơ.”

“Vậy luôn hả? Con đang sống chung cùng thằng bé à?” Nghe vậy, mẹ anh càng thêm tò mò

Bình luận

“Vậy luôn hả? Con đang sống chung cùng thằng bé à?” Nghe vậy, mẹ anh càng thêm tò mò

“Dạ..à không, em ấy chỉ ghé qua chơi thôi.” Edwin vội giải thích

Bình luận

“Dạ..à không, em ấy chỉ ghé qua chơi thôi.” Edwin vội giải thích

Cô em gái của Edwin cười toe toét:

Bình luận

Cô em gái của Edwin cười toe toét:

“Hai người thân mật đến mức nào rồi?”

Bình luận

“Hai người thân mật đến mức nào rồi?”

"Sao cô không tự suy nghĩ đi nhỉ?" Edwin cũng mỉm cười

Bình luận

"Sao cô không tự suy nghĩ đi nhỉ?" Edwin cũng mỉm cười

“Không có dữ kiện, không suy luận được.”

Bình luận

“Không có dữ kiện, không suy luận được.”

“Đúng thế đấy. Hóng hớt thì không bao giờ đúng hết mười phần vì thiếu dữ kiện để xây dựng sự việc hoàn chỉnh. Cô có gan hóng hớt chuyện của anh thì cũng nên có bản lĩnh tự suy nghĩ đi. Anh không rảnh kể chuyện tình cho cô nghe đâu.” Edwin mắng yêu em gái sau đó quay sang hỏi mẹ, “Dạo này mẹ thế nào? Không có chuyện gì lớn chứ ạ?”

Bình luận

“Đúng thế đấy. Hóng hớt thì không bao giờ đúng hết mười phần vì thiếu dữ kiện để xây dựng sự việc hoàn chỉnh. Cô có gan hóng hớt chuyện của anh thì cũng nên có bản lĩnh tự suy nghĩ đi. Anh không rảnh kể chuyện tình cho cô nghe đâu.” Edwin mắng yêu em gái sau đó quay sang hỏi mẹ, “Dạo này mẹ thế nào? Không có chuyện gì lớn chứ ạ?”

“Không có, mỗi ngày chỉ ở nhà hoặc là ra đường đi chơi dưỡng già thì có thể có chuyện gì chứ!” Bà Holmes cười lém lỉnh

Bình luận

“Không có, mỗi ngày chỉ ở nhà hoặc là ra đường đi chơi dưỡng già thì có thể có chuyện gì chứ!” Bà Holmes cười lém lỉnh

“Ba đâu rồi ạ?” Edwin ngó nghiêng màn hình điện thoại

Bình luận

“Ba đâu rồi ạ?” Edwin ngó nghiêng màn hình điện thoại

Bà Holmes gọi to:

Bình luận

Bà Holmes gọi to:

“Edgar à, mau ra đây đi, con trai gọi anh này.”

Bình luận

“Edgar à, mau ra đây đi, con trai gọi anh này.”

Một người đàn ông trung niên nhưng vẫn còn khỏe khoắn xuất hiện trước màn hình, trước bụng đeo tạp dề làm vườn còn vướng mấy chiếc lá. Ông mỉm cười nói với giọng trầm ấm giống hệt Edwin, chỉ là nghe già nua hơn một chút:

Bình luận

Một người đàn ông trung niên nhưng vẫn còn khỏe khoắn xuất hiện trước màn hình, trước bụng đeo tạp dề làm vườn còn vướng mấy chiếc lá. Ông mỉm cười nói với giọng trầm ấm giống hệt Edwin, chỉ là nghe già nua hơn một chút:

“Chào con trai, thế nào, mọi sự ổn chứ?”

Bình luận

“Chào con trai, thế nào, mọi sự ổn chứ?”

“Ổn lắm ba à. Mọi thứ vẫn tốt. Ba đang làm gì thế?” Edwin tươi cười với ông

Bình luận

“Ổn lắm ba à. Mọi thứ vẫn tốt. Ba đang làm gì thế?” Edwin tươi cười với ông

“Ba đang dọn mấy chậu cây trong vườn, tiện thể trồng một giàn hoa. Đúng rồi Ed à, cây cam ra nhiều hoa lắm, Giáng Sinh này có cam ăn rồi đấy, con nhớ về nhé.” Ông Holmes phủi bớt lá cây trên tạp dề.

Bình luận

“Ba đang dọn mấy chậu cây trong vườn, tiện thể trồng một giàn hoa. Đúng rồi Ed à, cây cam ra nhiều hoa lắm, Giáng Sinh này có cam ăn rồi đấy, con nhớ về nhé.” Ông Holmes phủi bớt lá cây trên tạp dề.

“Dạ, để con về ăn sạch luôn.” Edwin cười cười

Bình luận

“Dạ, để con về ăn sạch luôn.” Edwin cười cười

“À mà ba vừa nghe con bé Kate nói con vừa có bạn trai hả? Dịp Giáng Sinh này dắt thằng bé về nhà mình đi.” Ông Holmes ngồi xuống bên vợ, cầm điện thoại, “Ăn một bữa cho vui.”

Bình luận

“À mà ba vừa nghe con bé Kate nói con vừa có bạn trai hả? Dịp Giáng Sinh này dắt thằng bé về nhà mình đi.” Ông Holmes ngồi xuống bên vợ, cầm điện thoại, “Ăn một bữa cho vui.”

Cô em gái Edwin ở bên cạnh bụm miệng cười hi hi.

Bình luận

Cô em gái Edwin ở bên cạnh bụm miệng cười hi hi.

Edwin lườm cô nàng, mắng một tiếng "Catherine, anh về nhà là cô biết tay anh." sau đó quay sang ông Holmes:

Bình luận

Edwin lườm cô nàng, mắng một tiếng "Catherine, anh về nhà là cô biết tay anh." sau đó quay sang ông Holmes:

“Ba à, bọn con còn chưa chính thức đâu, ba bảo con dắt em ấy về, em ấy sẽ nghĩ nhà mình cổ hủ đấy.”

Bình luận

“Ba à, bọn con còn chưa chính thức đâu, ba bảo con dắt em ấy về, em ấy sẽ nghĩ nhà mình cổ hủ đấy.”

Bà Holmes cũng gật đầu:

Bình luận

Bà Holmes cũng gật đầu:

“Phải đấy, mà thằng bé cũng phải ăn Giáng Sinh với gia đình chứ, làm sao chạy sang bên nhà mình được.”

Bình luận

“Phải đấy, mà thằng bé cũng phải ăn Giáng Sinh với gia đình chứ, làm sao chạy sang bên nhà mình được.”

Edwin nghe câu "Thằng bé cũng phải về ăn Giáng Sinh với gia đình.." của bà Holmes, chợt cảm thấy chua xót trong lòng. Anh hỏi bà:

Bình luận

Edwin nghe câu "Thằng bé cũng phải về ăn Giáng Sinh với gia đình.." của bà Holmes, chợt cảm thấy chua xót trong lòng. Anh hỏi bà:

“Đúng rồi mẹ ơi, bệnh tình của mẹ có tiến triển gì không?”

Bình luận

“Đúng rồi mẹ ơi, bệnh tình của mẹ có tiến triển gì không?”

Câu hỏi này của Edwin khiến bầu không khí chùng xuống. Catherine gắt nhẹ:

Bình luận

Câu hỏi này của Edwin khiến bầu không khí chùng xuống. Catherine gắt nhẹ:

“Ed, em tưởng chúng ta đã thống nhất không nói về chuyện này nữa cơ mà?”

Bình luận

“Ed, em tưởng chúng ta đã thống nhất không nói về chuyện này nữa cơ mà?”

Edwin gật đầu, nhanh chóng chữa lại:

Bình luận

Edwin gật đầu, nhanh chóng chữa lại:

"Phải rồi nhỉ, anh quên mất.” Anh quay sang nói với bà Holmes:

Bình luận

"Phải rồi nhỉ, anh quên mất.” Anh quay sang nói với bà Holmes:

“Con xin lỗi, con lỡ lời rồi.”

Bình luận

“Con xin lỗi, con lỡ lời rồi.”

“Không sao đâu con trai, mẹ không để ý đâu.” Bà Holmes đáp với vẻ dịu dàng đằm thắm.

Bình luận

“Không sao đâu con trai, mẹ không để ý đâu.” Bà Holmes đáp với vẻ dịu dàng đằm thắm.

Một nhà bốn người tán gẫu thêm chút nữa, sau đó bà Holmes dặn dò Edwin:

Bình luận

Một nhà bốn người tán gẫu thêm chút nữa, sau đó bà Holmes dặn dò Edwin:

“Chắc ở bên chỗ con lạnh rồi đúng không? Bên mẹ cũng đang vào mùa lạnh. Con phải giữ sức khỏe nhé!”

Bình luận

“Chắc ở bên chỗ con lạnh rồi đúng không? Bên mẹ cũng đang vào mùa lạnh. Con phải giữ sức khỏe nhé!”

Edwin gật đầu:

Bình luận

Edwin gật đầu:

“Dạ, con biết rồi, mọi người cũng nhớ giữ sức khỏe.”

Bình luận

“Dạ, con biết rồi, mọi người cũng nhớ giữ sức khỏe.”

Ông bà Holmes và Catherine cùng vẫy vẫy tay với Edwin, anh cũng vẫy tay chào họ, sau đó cúp máy. Edwin đứng lên, định đi vào bếp thì Edward cũng mở cửa phòng mình, hai người nhìn nhau. Edward hỏi:

Bình luận

Ông bà Holmes và Catherine cùng vẫy vẫy tay với Edwin, anh cũng vẫy tay chào họ, sau đó cúp máy. Edwin đứng lên, định đi vào bếp thì Edward cũng mở cửa phòng mình, hai người nhìn nhau. Edward hỏi:

“Anh gặp mọi người xong rồi à?”

Bình luận

“Anh gặp mọi người xong rồi à?”

“Phải. Bây giờ anh đang đi lấy nước uống, em có muốn uống nước không?”

Bình luận

“Phải. Bây giờ anh đang đi lấy nước uống, em có muốn uống nước không?”

“Có ạ, em đi cùng anh.”

Bình luận

“Có ạ, em đi cùng anh.”

Edwin rót một cốc nước cho mình và một cốc đưa cho Edward, chuông đồng hồ điểm chín giờ, Edward đang chìm vào suy nghĩ.

Bình luận

Edwin rót một cốc nước cho mình và một cốc đưa cho Edward, chuông đồng hồ điểm chín giờ, Edward đang chìm vào suy nghĩ.

Vì diện tích nhà Edwin không lớn lắm, anh bật loa to cộng với thính lực của Edward rất tốt nên cậu đã nghe hết mọi chuyện dù không cố ý. Chứng kiến gia đình Edwin vui vẻ hạnh phúc mà cậu cảm thấy tủi thân, cảm giác tủi thân của một đứa trẻ khi thấy bạn bè xung quanh hạnh phúc hơn nó. Từ khi còn nhỏ, Edward đã biết mình thiệt thòi đến mức nào so với bạn bè đồng trang lứa khi không được hưởng niềm vui trọn vẹn từ gia đình. Vì vậy mỗi khi thấy gia đình người ta vui vẻ êm ấm, ngoài sự chúc phúc, trong lòng cậu còn cảm thấy đau nhói.

Bình luận

Vì diện tích nhà Edwin không lớn lắm, anh bật loa to cộng với thính lực của Edward rất tốt nên cậu đã nghe hết mọi chuyện dù không cố ý. Chứng kiến gia đình Edwin vui vẻ hạnh phúc mà cậu cảm thấy tủi thân, cảm giác tủi thân của một đứa trẻ khi thấy bạn bè xung quanh hạnh phúc hơn nó. Từ khi còn nhỏ, Edward đã biết mình thiệt thòi đến mức nào so với bạn bè đồng trang lứa khi không được hưởng niềm vui trọn vẹn từ gia đình. Vì vậy mỗi khi thấy gia đình người ta vui vẻ êm ấm, ngoài sự chúc phúc, trong lòng cậu còn cảm thấy đau nhói.

Edwin cất tiếng, phá tan bầu không khí im lặng:

Bình luận

Edwin cất tiếng, phá tan bầu không khí im lặng:

“Edward này, hôm nay ba mẹ anh nói nếu như đến Giáng Sinh này, chúng ta chính thức ở bên nhau, thì anh có thể đưa em về. Không phải ra mắt gì đó, chỉ là gặp gỡ thôi.”

Bình luận

“Edward này, hôm nay ba mẹ anh nói nếu như đến Giáng Sinh này, chúng ta chính thức ở bên nhau, thì anh có thể đưa em về. Không phải ra mắt gì đó, chỉ là gặp gỡ thôi.”

Edward gật đầu, nói khẽ:

Bình luận

Edward gật đầu, nói khẽ:

“Em cũng thấy thích gia đình anh lắm.” Sau đó cậu vội vã thanh minh, “Em không cố ý nghe trộm anh nói chuyện đâu, chỉ là anh bật loa to quá.

Bình luận

“Em cũng thấy thích gia đình anh lắm.” Sau đó cậu vội vã thanh minh, “Em không cố ý nghe trộm anh nói chuyện đâu, chỉ là anh bật loa to quá.

“Thật ra em nghe được cũng không sao, mấy chuyện đó không có gì phải giấu diếm cả.” Edwin nhún vai

Bình luận

“Thật ra em nghe được cũng không sao, mấy chuyện đó không có gì phải giấu diếm cả.” Edwin nhún vai

“Vâng. À mà bây giờ mới có chín giờ, anh định đi ngủ à?”

Bình luận

“Vâng. À mà bây giờ mới có chín giờ, anh định đi ngủ à?”

Edwin cất cốc nước đi, mỉm cười vỗ vai cậu:

Bình luận

Edwin cất cốc nước đi, mỉm cười vỗ vai cậu:

“Không sớm thế đâu, có lẽ anh sẽ đọc sách một lúc. Nếu em chưa ngủ thì chơi cờ với anh nhé?”

Bình luận

“Không sớm thế đâu, có lẽ anh sẽ đọc sách một lúc. Nếu em chưa ngủ thì chơi cờ với anh nhé?”


Truyện tương tự

Bình luận