Tư Không Trường Phong chăm chú nhìn Bách Lý Đông Quân viết chữ, gã ngẩn người nhìn thiếu niên diễm lệ trước mặt thầm nghĩ tới ánh nắng cũng yêu thích y không rời. Tiểu Đông Quân viết xong liền ngẩng đầu gõ vào trán gã:
Bình luận
Tư Không Trường Phong chăm chú nhìn Bách Lý Đông Quân viết chữ, gã ngẩn người nhìn thiếu niên diễm lệ trước mặt thầm nghĩ tới ánh nắng cũng yêu thích y không rời. Tiểu Đông Quân viết xong liền ngẩng đầu gõ vào trán gã:
“Chữ dưới giấy không có trên mặt ta.”
Bình luận
“Chữ dưới giấy không có trên mặt ta.”
Tư Không Trường Phong thu lại biểu tình thất thố cười:
Bình luận
Tư Không Trường Phong thu lại biểu tình thất thố cười:
“Xin lỗi, vậy ta nên bắt đầu từ đâu?”
Bình luận
“Xin lỗi, vậy ta nên bắt đầu từ đâu?”
Bách Lý Đông Quân đưa bút cho gã, Tư Không Trường Phong bỏ qua bút chụp lấy tay y ánh mắt lấp lánh:
Bình luận
Bách Lý Đông Quân đưa bút cho gã, Tư Không Trường Phong bỏ qua bút chụp lấy tay y ánh mắt lấp lánh:
“Hay huynh như vậy viết lại một lần ta sẽ cố gắng nhớ.”
Bình luận
“Hay huynh như vậy viết lại một lần ta sẽ cố gắng nhớ.”
Bách Lý Đông Quân lúc đầu nghĩ có gì đó không ổn nhưng mắt liếc qua cửa sổ thấy bóng một người đứng đó liền gật đầu cho đó là chủ ý không tồi:
Bình luận
Bách Lý Đông Quân lúc đầu nghĩ có gì đó không ổn nhưng mắt liếc qua cửa sổ thấy bóng một người đứng đó liền gật đầu cho đó là chủ ý không tồi:
“Vậy được rồi huynh ngồi dịch qua đây.”
Bình luận
“Vậy được rồi huynh ngồi dịch qua đây.”
Tư Không Trường Phong được cho phép liền không câu nệ tiến tới, nhìn qua giống như gã đang ôm lấy y từ đằng sau. Bách Lý Đông Quân để gã tự viết buông tay nhưng lười không muốn đổi vị trí bèn thoải mái tựa vào ngực Tư Không Trường Phong nhìn gã viết cười:
Bình luận
Tư Không Trường Phong được cho phép liền không câu nệ tiến tới, nhìn qua giống như gã đang ôm lấy y từ đằng sau. Bách Lý Đông Quân để gã tự viết buông tay nhưng lười không muốn đổi vị trí bèn thoải mái tựa vào ngực Tư Không Trường Phong nhìn gã viết cười:
“Huynh vẽ gà hả?”
Bình luận
“Huynh vẽ gà hả?”
“Có sao? Ta thấy giống huynh viết mà.”
Bình luận
“Có sao? Ta thấy giống huynh viết mà.”
Bách Lý Đông Quân vươn người, Tư Không Trường Phong tưởng y ngồi dậy liền kéo y lại vào ngực:
Bình luận
Bách Lý Đông Quân vươn người, Tư Không Trường Phong tưởng y ngồi dậy liền kéo y lại vào ngực:
“Ngồi yên một chút huynh đụng vào tay ta.”
Bình luận
“Ngồi yên một chút huynh đụng vào tay ta.”
Bách Lý Đông Quân nhìn vết mực trên giấy lập tức bất động, Mép cửa sổ bên ngoài sắp bị ai đó cắn tới hỏng, vách nhà rung lên từng đợt Tư Không Trường Phong nhìn vụn gỗ rơi trên giấy rồi nhìn người trong lòng:
Bình luận
Bách Lý Đông Quân nhìn vết mực trên giấy lập tức bất động, Mép cửa sổ bên ngoài sắp bị ai đó cắn tới hỏng, vách nhà rung lên từng đợt Tư Không Trường Phong nhìn vụn gỗ rơi trên giấy rồi nhìn người trong lòng:
“Ôn gia cất cái nhà này trên ổ mối hả?”
Bình luận
“Ôn gia cất cái nhà này trên ổ mối hả?”
Bách Lý Đông Quân liếc ra ngoài cửa rồi nhìn Tư Không Trường Phong nhếch khóe miệng thỏa mãn:
Bình luận
Bách Lý Đông Quân liếc ra ngoài cửa rồi nhìn Tư Không Trường Phong nhếch khóe miệng thỏa mãn:
“Ai biết, chắc là xây trên lưng một con mối rất to.”
Bình luận
“Ai biết, chắc là xây trên lưng một con mối rất to.”
—
Bình luận
—
Tới tối một thân ảnh lẻn vào phòng Bách Lý Đông Quân giận dữ hết sức túm cổ tay y chất vấn:
Bình luận
Tới tối một thân ảnh lẻn vào phòng Bách Lý Đông Quân giận dữ hết sức túm cổ tay y chất vấn:
“Đệ cùng cái tên Tư Không Trường Phong đó…”
Bình luận
“Đệ cùng cái tên Tư Không Trường Phong đó…”
Bách Lý Đông Quân cũng không vừa vênh mặt lên cắt ngang lời hắn:
Bình luận
Bách Lý Đông Quân cũng không vừa vênh mặt lên cắt ngang lời hắn:
“Làm sao? Huynh được ôm Văn Quân ta không được ôm Tư Không Trường Phong? Ta nói rồi huynh mau cút về Thiên Khải đi Diệp Vân. Ta không muốn dính líu gì với huynh hết.”
Bình luận
“Làm sao? Huynh được ôm Văn Quân ta không được ôm Tư Không Trường Phong? Ta nói rồi huynh mau cút về Thiên Khải đi Diệp Vân. Ta không muốn dính líu gì với huynh hết.”
Bàn tay nắm ở cổ tay y nổi đầy gân xanh, Diệp Vân trong lòng khó chịu nhưng đối mặt với Bách Lý Đông Quân liền chột dạ nhiều hơn cả tức giận xìu xuống:
Bình luận
Bàn tay nắm ở cổ tay y nổi đầy gân xanh, Diệp Vân trong lòng khó chịu nhưng đối mặt với Bách Lý Đông Quân liền chột dạ nhiều hơn cả tức giận xìu xuống:
“Đông Quân… xin đệ, ta sai rồi.”
Bình luận
“Đông Quân… xin đệ, ta sai rồi.”
Bách Lý Đông Quân mạnh mẽ rút tay lại nhìn Diệp Vân:
Bình luận
Bách Lý Đông Quân mạnh mẽ rút tay lại nhìn Diệp Vân:
“Tránh ra…”
Bình luận
“Tránh ra…”
Sau đó y đi về giường nhưng trong lòng có chút sợ hãi nhìn lén Diệp Vân bèn ôm lấy chăn gối giày cũng không kịp xỏ chạy ra ngoài tới phòng Trường Phong gõ cửa:
Bình luận
Sau đó y đi về giường nhưng trong lòng có chút sợ hãi nhìn lén Diệp Vân bèn ôm lấy chăn gối giày cũng không kịp xỏ chạy ra ngoài tới phòng Trường Phong gõ cửa:
“A Phong…”
Bình luận
“A Phong…”
Tư Không Trường Phong ngồi bên trong đang nhìn tay mình cười ngu thì nghe thấy giọng Bách Lý Đông Quân ngoài cửa vội ra mở:
Bình luận
Tư Không Trường Phong ngồi bên trong đang nhìn tay mình cười ngu thì nghe thấy giọng Bách Lý Đông Quân ngoài cửa vội ra mở:
“Đông Quân, làm sao vậy?”
Bình luận
“Đông Quân, làm sao vậy?”
Bách Lý Đông Quân thò đầu vào phòng gã:
Bình luận
Bách Lý Đông Quân thò đầu vào phòng gã:
“Không có gì ta muốn qua ngủ cùng huynh được không?”
Bình luận
“Không có gì ta muốn qua ngủ cùng huynh được không?”
Tư Không Trường Phong chớp mắt nhìn y sau đó bước qua một bên gãi đầu:
Bình luận
Tư Không Trường Phong chớp mắt nhìn y sau đó bước qua một bên gãi đầu:
“Được vào đi. Nhưng giường nhỏ hai nam nhân nằm sợ chật.”
Bình luận
“Được vào đi. Nhưng giường nhỏ hai nam nhân nằm sợ chật.”
“Không sao ta ngủ bên kia mơ ác mộng.”
Bình luận
“Không sao ta ngủ bên kia mơ ác mộng.”
Tư Không Trường Phong vừa nghe thấy y mơ ác mộng đã cuống cuồng dọn chăn lấy gối đầu ra giúp y nằm xuống lại ở một bên vỗ vỗ lưng y:
Bình luận
Tư Không Trường Phong vừa nghe thấy y mơ ác mộng đã cuống cuồng dọn chăn lấy gối đầu ra giúp y nằm xuống lại ở một bên vỗ vỗ lưng y:
“Trước đây ta gặp một đại nương bà bảo làm như vậy sẽ không mơ ác mộng nữa, mau ngủ đi.”
Bình luận
“Trước đây ta gặp một đại nương bà bảo làm như vậy sẽ không mơ ác mộng nữa, mau ngủ đi.”
Bách Lý Đông Quân thoải mái ừm một tiếng rồi ngủ, Tư Không Trường Phong sợ y nằm gối quá cứng liền thay bằng cánh tay gã.
Bình luận
Bách Lý Đông Quân thoải mái ừm một tiếng rồi ngủ, Tư Không Trường Phong sợ y nằm gối quá cứng liền thay bằng cánh tay gã.
Bên ngoài trời đã bắt đầu lạnh, Diệp Vân đứng như trời trồng trước cửa phòng Tư Không Trường Phong, trong lòng không biết là tư vị gì. Hắn khó khăn lắm mới nhận ra tình cảm này cố gắng theo đuổi thì đã muộn.
Bình luận
Bên ngoài trời đã bắt đầu lạnh, Diệp Vân đứng như trời trồng trước cửa phòng Tư Không Trường Phong, trong lòng không biết là tư vị gì. Hắn khó khăn lắm mới nhận ra tình cảm này cố gắng theo đuổi thì đã muộn.
Sáng ra Bách Lý Đông Quân bị tiếng than nhẹ của Tư Không Trường Phong gọi tỉnh, y chưa thật sự tỉnh ngủ chỉ hơi ngóc dậy:
Bình luận
Sáng ra Bách Lý Đông Quân bị tiếng than nhẹ của Tư Không Trường Phong gọi tỉnh, y chưa thật sự tỉnh ngủ chỉ hơi ngóc dậy:
“Sao vậy?”
Bình luận
“Sao vậy?”
Tư Không Trường phong thuận thế rút tay ra lắc đầu:
Bình luận
Tư Không Trường phong thuận thế rút tay ra lắc đầu:
“Không sao”
Bình luận
“Không sao”
“Vậy ta ngủ tiếp.”
Bình luận
“Vậy ta ngủ tiếp.”
Tư Không trường Phong bất lực nhìn y lười như một con mèo nhỏ lăn vào góc tiếp tục ngủ vùi. Diệp Vân bên ngoài vừa nghe thấy tiếng gầm trầm thấp kia liền sôi máu không quan tâm tất cả tung một chưởng phá banh cửa phòng chạy vào bắt gặp cảnh Tư Không Trường Phong cúi thấp người tựa như đang hôn y, gân xanh trên trán hắn nhảy dựng nghiến răng:
Bình luận
Tư Không trường Phong bất lực nhìn y lười như một con mèo nhỏ lăn vào góc tiếp tục ngủ vùi. Diệp Vân bên ngoài vừa nghe thấy tiếng gầm trầm thấp kia liền sôi máu không quan tâm tất cả tung một chưởng phá banh cửa phòng chạy vào bắt gặp cảnh Tư Không Trường Phong cúi thấp người tựa như đang hôn y, gân xanh trên trán hắn nhảy dựng nghiến răng:
“Ngươi…”
Bình luận
“Ngươi…”
Tư Không Trường Phong biết hắn đứng ngoài cả đêm cũng biết hắn khí lực mười phần xông vào sợ làm Bách Lý Đông Quân giật mình liền lấy tay áp vào tai y ngoảnh mặt lại nhìn vẻ âm hàn của người tới:
Bình luận
Tư Không Trường Phong biết hắn đứng ngoài cả đêm cũng biết hắn khí lực mười phần xông vào sợ làm Bách Lý Đông Quân giật mình liền lấy tay áp vào tai y ngoảnh mặt lại nhìn vẻ âm hàn của người tới:
“Cửa đó có thể gõ trước khi vào không?”
Bình luận
“Cửa đó có thể gõ trước khi vào không?”
Diệp Vân hít sâu một hơi tiến tới giường như lang như hổ:
Bình luận
Diệp Vân hít sâu một hơi tiến tới giường như lang như hổ:
“Tránh ra.”
Bình luận
“Tránh ra.”
Tư Không Trường Phong khoanh tay chắn trước người y:
Bình luận
Tư Không Trường Phong khoanh tay chắn trước người y:
“Không tránh, ngươi ra ngoài ở đây không ai chào đón ngươi.”
Bình luận
“Không tránh, ngươi ra ngoài ở đây không ai chào đón ngươi.”
Diệp Vân giơ tay muốn tung một chưởng nữa đập chết tên trước mắt nhưng Bách Lý Đông Quân đúng lúc tỉnh dậy đạp cả hai xuống giường:
Bình luận
Diệp Vân giơ tay muốn tung một chưởng nữa đập chết tên trước mắt nhưng Bách Lý Đông Quân đúng lúc tỉnh dậy đạp cả hai xuống giường:
“Ồn chết được, các người ra ngoài.”
Bình luận
“Ồn chết được, các người ra ngoài.”
—
Bình luận
—
Bách Lý Đông Quân ngồi bên hiên nhà nhẩm tính, vậy là tới mùa đông rồi thời gian không nhanh không chậm chỉ còn một tháng. Trời đã bắt đầu đợt tuyết đầu tiên, y vươn tay ra ngoài đón lấy tuyết rơi, bỗng bàn tay bị người nắm lấy:
Bình luận
Bách Lý Đông Quân ngồi bên hiên nhà nhẩm tính, vậy là tới mùa đông rồi thời gian không nhanh không chậm chỉ còn một tháng. Trời đã bắt đầu đợt tuyết đầu tiên, y vươn tay ra ngoài đón lấy tuyết rơi, bỗng bàn tay bị người nắm lấy:
“Đệ không biết lạnh hả?”
Bình luận
“Đệ không biết lạnh hả?”
Bách Lý Đông Quân quay đầu vừa nhìn thấy người tới là ai liền chán ghét rút tay lại:
Bình luận
Bách Lý Đông Quân quay đầu vừa nhìn thấy người tới là ai liền chán ghét rút tay lại:
“Huynh vẫn ở đây làm gì? Diệp Vân ta biết huynh yêu Dịch Văn Quân, huynh tiếp cận ta với mục đích gì?”
Bình luận
“Huynh vẫn ở đây làm gì? Diệp Vân ta biết huynh yêu Dịch Văn Quân, huynh tiếp cận ta với mục đích gì?”
Diệp Vân cắn môi, hắn không thể nói từ kiếp trước tới kiếp này người hắn yêu chỉ có bách Lý Đông Quân nhưng thiên đạo trêu ngươi hắn định sẵn là kẻ bị loại bỏ, hắn làm tất cả chỉ muốn y không coi trọng hắn nữa, có như thế khi hắn rời đi y mới có thể an nhiên sống tiếp nhưng kiếp này thì khác, hắn phát hiện thiên đạo gì đó chỉ muốn tách hai người ra mà thôi.
Bình luận
Diệp Vân cắn môi, hắn không thể nói từ kiếp trước tới kiếp này người hắn yêu chỉ có bách Lý Đông Quân nhưng thiên đạo trêu ngươi hắn định sẵn là kẻ bị loại bỏ, hắn làm tất cả chỉ muốn y không coi trọng hắn nữa, có như thế khi hắn rời đi y mới có thể an nhiên sống tiếp nhưng kiếp này thì khác, hắn phát hiện thiên đạo gì đó chỉ muốn tách hai người ra mà thôi.
“Ma chủng trong người ngươi cũng là do thiên đạo gieo vào, kẻ đó chỉ muốn Bách Lý Đông Quân vĩnh viễn rời xa ngươi. Diệp Vân ta giúp ngươi được một lần, có thể tới bên cạnh tiểu Đông Bát hay không là do ngươi.”
Bình luận
“Ma chủng trong người ngươi cũng là do thiên đạo gieo vào, kẻ đó chỉ muốn Bách Lý Đông Quân vĩnh viễn rời xa ngươi. Diệp Vân ta giúp ngươi được một lần, có thể tới bên cạnh tiểu Đông Bát hay không là do ngươi.”
Lý Trường Sinh trước khi rời đi đã nói như vậy. Diệp Vân nghĩ tốt, đang tính mở miệng thì từ đâu lao tới một Lạc Thanh Dương trên vai cõng theo Dịch Văn Quân sắc mặt xám như tro tàn đáp xuống sân nhà.
Bình luận
Lý Trường Sinh trước khi rời đi đã nói như vậy. Diệp Vân nghĩ tốt, đang tính mở miệng thì từ đâu lao tới một Lạc Thanh Dương trên vai cõng theo Dịch Văn Quân sắc mặt xám như tro tàn đáp xuống sân nhà.
Bách Lý Đông Quân đứng khoanh tay nhìn một màn này cười khẩy:
Bình luận
Bách Lý Đông Quân đứng khoanh tay nhìn một màn này cười khẩy:
“Tẩu tẩu tới rồi.”
Bình luận
“Tẩu tẩu tới rồi.”
Lạc Thanh Dương dường như bị thương không nhẹ vừa thấy Diệp Vân đã túm lấy vạt áo hắn thều thào một câu rồi ngất lịm, Diệp Vân vội lùi lại tránh thoát:
Bình luận
Lạc Thanh Dương dường như bị thương không nhẹ vừa thấy Diệp Vân đã túm lấy vạt áo hắn thều thào một câu rồi ngất lịm, Diệp Vân vội lùi lại tránh thoát:
“Mau cứu Văn Quân”
Bình luận
“Mau cứu Văn Quân”
Ôn Hồ Tửu cầm bình rượu lững thững bước tới tựa ở một bên:
Bình luận
Ôn Hồ Tửu cầm bình rượu lững thững bước tới tựa ở một bên:
“Lại thêm hai kẻ đáng chết tới, tiểu Đông Quân chúng ta phải rời khỏi đây thôi Lang gia vương cũng tới cực hạn rồi.”
Bình luận
“Lại thêm hai kẻ đáng chết tới, tiểu Đông Quân chúng ta phải rời khỏi đây thôi Lang gia vương cũng tới cực hạn rồi.”
Bách Lý Đông Quân trong lòng nguội lạnh nhưng nghĩ tới sau khi y chết đi vẫn muốn Vân ca cùng với người phụ nữ này có được bình yên cùng hạnh phúc, còn có như kiếp trước tiểu An Thế…
Bình luận
Bách Lý Đông Quân trong lòng nguội lạnh nhưng nghĩ tới sau khi y chết đi vẫn muốn Vân ca cùng với người phụ nữ này có được bình yên cùng hạnh phúc, còn có như kiếp trước tiểu An Thế…
“Cữu cữu mau cứu hai người họ.”
Bình luận
“Cữu cữu mau cứu hai người họ.”
Diệp Vân kéo lại Bách Lý Đông Quân đang có ý định tiến tới đỡ Dịch Văn Quân nhưng chỉ tóm được tàn ảnh:
Bình luận
Diệp Vân kéo lại Bách Lý Đông Quân đang có ý định tiến tới đỡ Dịch Văn Quân nhưng chỉ tóm được tàn ảnh:
“Đông Quân khoan đã nghe ta nói.”
Bình luận
“Đông Quân khoan đã nghe ta nói.”
Y gấp gáp gạt tay hắn ra cúi người muốn kéo Dịch Văn Quân, bỗng Lạc Thanh Dương thình lình túm lấy cổ tay y:
Bình luận
Y gấp gáp gạt tay hắn ra cúi người muốn kéo Dịch Văn Quân, bỗng Lạc Thanh Dương thình lình túm lấy cổ tay y:
“Bách Lý Đông Quân, xin lỗi.”
Bình luận
“Bách Lý Đông Quân, xin lỗi.”
Sư huynh của Dịch Văn Quân không biết lấy khí lực từ đâu rút trong ngực ra một cây chủy thủy nhanh như chớp cắm vào tim y, Bách Lý Đông Quân căn bản phản ứng không kịp chỉ thấy trước ngực nhói lên máu nóng theo đó tuôn ra, y không thể tin giữ chặt tay cầm chủy thủy của Lạc Thanh Dương:
Bình luận
Sư huynh của Dịch Văn Quân không biết lấy khí lực từ đâu rút trong ngực ra một cây chủy thủy nhanh như chớp cắm vào tim y, Bách Lý Đông Quân căn bản phản ứng không kịp chỉ thấy trước ngực nhói lên máu nóng theo đó tuôn ra, y không thể tin giữ chặt tay cầm chủy thủy của Lạc Thanh Dương:
“Tại sao?”
Bình luận
“Tại sao?”
“Nghe nói ở trấn tây hầu phủ có một loại huyết linh lung, ta được biết tám năm trước tiểu công tử bị bệnh, hầu gia dùng nó để làm thuốc dẫn, tâm đầu huyết của ngươi vẫn còn dược tính, vừa hay có thể cứu Văn Quân một mạng. Cũng nhờ có Diệp Vân ta mới tìm được tới đây, nếu không có đệ ấy giữa đường luôn để lại ký hiệu.”
Bình luận
“Nghe nói ở trấn tây hầu phủ có một loại huyết linh lung, ta được biết tám năm trước tiểu công tử bị bệnh, hầu gia dùng nó để làm thuốc dẫn, tâm đầu huyết của ngươi vẫn còn dược tính, vừa hay có thể cứu Văn Quân một mạng. Cũng nhờ có Diệp Vân ta mới tìm được tới đây, nếu không có đệ ấy giữa đường luôn để lại ký hiệu.”
Diệp Vân có một trăm cái miệng cũng nói không rõ ký hiệu đó là cho Diệp gia quân tùy thời tới bảo vệ y. Bách Lý Đông Quân sặc ra một ngụm máu, chủy thủy trong tay Lạc Thanh Dương vặn nhẹ như muốn lôi cả tim y ra ngoài, Ôn Hồ Tửu đỡ lấy vai y vỗ một chưởng về phía sư huynh:
Bình luận
Diệp Vân có một trăm cái miệng cũng nói không rõ ký hiệu đó là cho Diệp gia quân tùy thời tới bảo vệ y. Bách Lý Đông Quân sặc ra một ngụm máu, chủy thủy trong tay Lạc Thanh Dương vặn nhẹ như muốn lôi cả tim y ra ngoài, Ôn Hồ Tửu đỡ lấy vai y vỗ một chưởng về phía sư huynh: