Buổi chiều tan học, Kim Hà rủ Trúc Ly đến quán bar nhưng cô ấy đã từ chối. Cùng lúc đó Bảo Ngọc và Phúc Nguyên cũng hẹn nhau đi đến trại trẻ mồ côi.
Bình luận
Buổi chiều tan học, Kim Hà rủ Trúc Ly đến quán bar nhưng cô ấy đã từ chối. Cùng lúc đó Bảo Ngọc và Phúc Nguyên cũng hẹn nhau đi đến trại trẻ mồ côi.
Trúc Ly nhìn thấy cô và cậu nói cười cùng nhau thì lại tỏ ra chán ghét cô. Cô ấy không về nhà ngay mà bí mật chạy theo phía sau cô. Khi cô ấy biết điểm đến của cô là trại trẻ mồ côi thì tỏ ra thất vọng.
Bình luận
Trúc Ly nhìn thấy cô và cậu nói cười cùng nhau thì lại tỏ ra chán ghét cô. Cô ấy không về nhà ngay mà bí mật chạy theo phía sau cô. Khi cô ấy biết điểm đến của cô là trại trẻ mồ côi thì tỏ ra thất vọng.
Trước đây Trúc Ly cũng đã cùng cô đến đây vài lần, khi đó cô ấy thật lòng xem cô là bạn và muốn đến những nơi cô thường đến, nhưng hiện giờ cô ấy và cô đã là người không chung đường. Trúc Ly không muốn nhớ đến những ký ức đó nữa nên đã lặng lẽ rời đi.
Bình luận
Trước đây Trúc Ly cũng đã cùng cô đến đây vài lần, khi đó cô ấy thật lòng xem cô là bạn và muốn đến những nơi cô thường đến, nhưng hiện giờ cô ấy và cô đã là người không chung đường. Trúc Ly không muốn nhớ đến những ký ức đó nữa nên đã lặng lẽ rời đi.
Cô và cậu vừa vào trong thì nhìn thấy lũ trẻ đang chơi đùa ngoài sân. Đám trẻ vừa nhìn thấy hai người thì chạy lại phía này, cô và cậu cùng chia bánh và trái cây ra cho tụi nhỏ.
Bình luận
Cô và cậu vừa vào trong thì nhìn thấy lũ trẻ đang chơi đùa ngoài sân. Đám trẻ vừa nhìn thấy hai người thì chạy lại phía này, cô và cậu cùng chia bánh và trái cây ra cho tụi nhỏ.
"Lần này chị có mang rất nhiều bánh đến cho tụi em, cho nên ai cũng sẽ có phần, tụi em không cần phải tranh nhau nữa"
Bình luận
"Lần này chị có mang rất nhiều bánh đến cho tụi em, cho nên ai cũng sẽ có phần, tụi em không cần phải tranh nhau nữa"
Cô nhìn đám trẻ con vui vẻ với phần quà mà mình nhận được, bất giác cô mỉm cười theo chúng. Có một đứa trẻ chợt lên tiếng:
Bình luận
Cô nhìn đám trẻ con vui vẻ với phần quà mà mình nhận được, bất giác cô mỉm cười theo chúng. Có một đứa trẻ chợt lên tiếng:
"Chị Bảo Ngọc, sao hôm nay chị Trúc Ly lại không đến?"
Bình luận
"Chị Bảo Ngọc, sao hôm nay chị Trúc Ly lại không đến?"
Cô bối rối quay sang nhìn cậu sau đó nói: "Hôm nay chị Trúc Ly có chút việc bận nên không thể đến được, khi nào xong việc chị ấy sẽ đến đây thăm tụi em"
Bình luận
Cô bối rối quay sang nhìn cậu sau đó nói: "Hôm nay chị Trúc Ly có chút việc bận nên không thể đến được, khi nào xong việc chị ấy sẽ đến đây thăm tụi em"
"Lần trước chị Trúc Ly nói khi nào chị ấy đến đây một lần nữa sẽ mang sách đến cho em, cho nên mỗi ngày em đều mong sẽ được gặp chị ấy, nhưng hôm nay chị ấy lại không đến cùng chị"
Bình luận
"Lần trước chị Trúc Ly nói khi nào chị ấy đến đây một lần nữa sẽ mang sách đến cho em, cho nên mỗi ngày em đều mong sẽ được gặp chị ấy, nhưng hôm nay chị ấy lại không đến cùng chị"
Cô ngồi xuống xoa đầu đứa trẻ đó và nói: "Bảo Khánh ngoan, lần sau chị Trúc Ly nhất định sẽ mang cuốn sách mà em thích đến đây, em hãy đợi chị ấy thêm một thời gian nữa được không?"
Bình luận
Cô ngồi xuống xoa đầu đứa trẻ đó và nói: "Bảo Khánh ngoan, lần sau chị Trúc Ly nhất định sẽ mang cuốn sách mà em thích đến đây, em hãy đợi chị ấy thêm một thời gian nữa được không?"
Đứa trẻ đó nghe cô nói vậy thì liền trở nên vui vẻ. Cô và cậu lại tiếp tục vào trong phát quà cho các em nhỏ khác. Sau khi phát quà xong thì cả hai cùng phụ mọi người chăm sóc các em nhỏ hơn. Cậu bận rộn với phần việc của mình, thỉnh thoảng cậu lại nhìn cô rồi mỉm cười, cậu còn lấy khăn lau thức ăn dính trên áo của cô.
Bình luận
Đứa trẻ đó nghe cô nói vậy thì liền trở nên vui vẻ. Cô và cậu lại tiếp tục vào trong phát quà cho các em nhỏ khác. Sau khi phát quà xong thì cả hai cùng phụ mọi người chăm sóc các em nhỏ hơn. Cậu bận rộn với phần việc của mình, thỉnh thoảng cậu lại nhìn cô rồi mỉm cười, cậu còn lấy khăn lau thức ăn dính trên áo của cô.
Đến khi trở về, cậu nhận ra tâm trạng của cô không được tốt nên cậu đã đưa cô đi dạo một vòng trong công viên.
Bình luận
Đến khi trở về, cậu nhận ra tâm trạng của cô không được tốt nên cậu đã đưa cô đi dạo một vòng trong công viên.
"Bảo Ngọc, có phải cậu vẫn còn buồn vì chuyện của Trúc Ly không?"
Bình luận
"Bảo Ngọc, có phải cậu vẫn còn buồn vì chuyện của Trúc Ly không?"
"Mình không sao, cậu đừng lo. Nếu như cậu ấy không còn xem mình là bạn vậy thì mình cũng không cần buồn vì cậu ấy nữa. Cuộc đời rất ngắn ngủi, cho nên thay vì nghĩ đến những chuyện không vui chi bằng mình nên trân trọng những người ở cạnh mình hiện tại, như vậy cuộc đời sẽ có ý nghĩa hơn rất nhiều"
Bình luận
"Mình không sao, cậu đừng lo. Nếu như cậu ấy không còn xem mình là bạn vậy thì mình cũng không cần buồn vì cậu ấy nữa. Cuộc đời rất ngắn ngủi, cho nên thay vì nghĩ đến những chuyện không vui chi bằng mình nên trân trọng những người ở cạnh mình hiện tại, như vậy cuộc đời sẽ có ý nghĩa hơn rất nhiều"
"Cậu có thể nghĩ thông suốt như vậy thì mình yên tâm rồi. Cậu nói đúng, cho dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào thì chúng ta cũng nên trân trọng những người luôn ở bên cạnh mình, vì chúng ta không thể nào biết được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì"
Bình luận
"Cậu có thể nghĩ thông suốt như vậy thì mình yên tâm rồi. Cậu nói đúng, cho dù ở bất kỳ hoàn cảnh nào thì chúng ta cũng nên trân trọng những người luôn ở bên cạnh mình, vì chúng ta không thể nào biết được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì"
Cậu vừa nhìn cô vừa nói, cô ngượng ngùng quay mặt sang nơi khác, vành tai cô đã ửng đỏ vì ngượng.
Bình luận
Cậu vừa nhìn cô vừa nói, cô ngượng ngùng quay mặt sang nơi khác, vành tai cô đã ửng đỏ vì ngượng.
Sau khi Trúc Ly về nhà, ông Minh thấy cô về trễ nên đã hỏi cô ấy rằng cô đã đi đâu, Trúc Ly cố làm ra vẻ đáng thương sau đó nói:
Bình luận
Sau khi Trúc Ly về nhà, ông Minh thấy cô về trễ nên đã hỏi cô ấy rằng cô đã đi đâu, Trúc Ly cố làm ra vẻ đáng thương sau đó nói:
"Lúc nãy ở trước cổng trường con nghe thấy một nhóm người rủ Bảo Ngọc đi đến quán bar, con có ngăn cậu ấy lại nhưng cậu ấy không thèm để ý đến lời con nói"
Bình luận
"Lúc nãy ở trước cổng trường con nghe thấy một nhóm người rủ Bảo Ngọc đi đến quán bar, con có ngăn cậu ấy lại nhưng cậu ấy không thèm để ý đến lời con nói"
"Từ lúc nào Bảo Ngọc lại chơi với những người bạn như vậy?"
Bình luận
"Từ lúc nào Bảo Ngọc lại chơi với những người bạn như vậy?"
"Thời gian gần đây con thấy Bảo Ngọc hay qua lại với những người bạn đó, mà nhóm bạn đó lại là thành phần cá biệt trong lớp con, bọn họ thường hay đánh nhau và cúp học, con không ngờ bọn họ còn đến cả quán bar"
Bình luận
"Thời gian gần đây con thấy Bảo Ngọc hay qua lại với những người bạn đó, mà nhóm bạn đó lại là thành phần cá biệt trong lớp con, bọn họ thường hay đánh nhau và cúp học, con không ngờ bọn họ còn đến cả quán bar"
"Thật không ngờ Bảo Ngọc lại giao du với những loại người như vậy, khi nào nó về ba sẽ nói chuyện với nó"
Bình luận
"Thật không ngờ Bảo Ngọc lại giao du với những loại người như vậy, khi nào nó về ba sẽ nói chuyện với nó"
"Dạ, vậy con lên phòng trước đây"
Bình luận
"Dạ, vậy con lên phòng trước đây"
Khi vừa quay lưng đi, Trúc Ly liền cười khẩy một cái. Bà Thu Yến đứng trong bếp đã nghe thấy những lời Trúc Ly vừa nói, đồng thời bà cũng đã nhìn thấy nụ cười giả tạo của cô ấy, bà biết Trúc Ly đang nói dối.
Bình luận
Khi vừa quay lưng đi, Trúc Ly liền cười khẩy một cái. Bà Thu Yến đứng trong bếp đã nghe thấy những lời Trúc Ly vừa nói, đồng thời bà cũng đã nhìn thấy nụ cười giả tạo của cô ấy, bà biết Trúc Ly đang nói dối.
Khi cô về đến nhà, ông Minh đang ngồi đọc báo ở phòng khách, cô nhìn thấy ông thì vui vẻ nói: "Thưa ba con mới về, hôm nay ba về sớm vậy"
Bình luận
Khi cô về đến nhà, ông Minh đang ngồi đọc báo ở phòng khách, cô nhìn thấy ông thì vui vẻ nói: "Thưa ba con mới về, hôm nay ba về sớm vậy"
Khác với thái độ của cô, ông nói với cô bằng giọng điệu khiển trách: "Bảo Ngọc, con đã đi đâu? Sao đến bây giờ con mới về? Con có biết là mọi người đang đợi con về ăn tối không?"
Bình luận
Khác với thái độ của cô, ông nói với cô bằng giọng điệu khiển trách: "Bảo Ngọc, con đã đi đâu? Sao đến bây giờ con mới về? Con có biết là mọi người đang đợi con về ăn tối không?"
"Ba, con xin lỗi, con không biết là hôm nay ba về sớm, hơn nữa cũng chưa đến giờ ăn tối. Trước đó con đã bảo Trúc Ly nói với ba mẹ là hôm nay con về muộn một chút, cậu ấy vẫn chưa nói với ba sao?"
Bình luận
"Ba, con xin lỗi, con không biết là hôm nay ba về sớm, hơn nữa cũng chưa đến giờ ăn tối. Trước đó con đã bảo Trúc Ly nói với ba mẹ là hôm nay con về muộn một chút, cậu ấy vẫn chưa nói với ba sao?"
"Bảo Ngọc, con về muộn là bởi vì con tụ tập chơi bời với những người bạn không ra gì, có đúng như vậy không?"
Bình luận
"Bảo Ngọc, con về muộn là bởi vì con tụ tập chơi bời với những người bạn không ra gì, có đúng như vậy không?"
"Không phải, thật ra con về muộn là bởi vì..."
Bình luận
"Không phải, thật ra con về muộn là bởi vì..."
Trúc Ly bỗng cắt lời cô: "Bảo Ngọc, cậu đừng nói dối nữa, mình đã nói chuyện của cậu cho ba biết rồi, nếu như mình không khuyên được cậu vậy thì mình chỉ đành nói với ba thôi, mình không thể tiếp tục nhìn cậu đi sai đường được"
Bình luận
Trúc Ly bỗng cắt lời cô: "Bảo Ngọc, cậu đừng nói dối nữa, mình đã nói chuyện của cậu cho ba biết rồi, nếu như mình không khuyên được cậu vậy thì mình chỉ đành nói với ba thôi, mình không thể tiếp tục nhìn cậu đi sai đường được"
"Trúc Ly, cậu đang nói gì vậy?"
Bình luận
"Trúc Ly, cậu đang nói gì vậy?"
Ông Minh lớn tiếng nói: "Bảo Ngọc, chuyện con lấy cắp tiền của Trúc Ly ba đã không tiếp tục truy cứu rồi, nhưng con không những không biết sai mà còn càng lúc càng quá đáng, tại sao con lại giao du với những hạng người không có nề nếp?"
Bình luận
Ông Minh lớn tiếng nói: "Bảo Ngọc, chuyện con lấy cắp tiền của Trúc Ly ba đã không tiếp tục truy cứu rồi, nhưng con không những không biết sai mà còn càng lúc càng quá đáng, tại sao con lại giao du với những hạng người không có nề nếp?"
Bấy giờ cô mới hiểu thì ra Trúc Ly vu khống mình giao du với nhóm người của Kim Hà. Cô không hề bất ngờ vì hành động này của cô ấy, cô chỉ cảm thấy thất vọng mà thôi.
Bình luận
Bấy giờ cô mới hiểu thì ra Trúc Ly vu khống mình giao du với nhóm người của Kim Hà. Cô không hề bất ngờ vì hành động này của cô ấy, cô chỉ cảm thấy thất vọng mà thôi.
"Ba, nếu như con nói con không có bất kỳ quan hệ nào với nhóm người đó thì ba có tin không?"
Bình luận
"Ba, nếu như con nói con không có bất kỳ quan hệ nào với nhóm người đó thì ba có tin không?"
Ông nhìn Trúc Ly sau đó nói: "Ba tin Trúc Ly. Bảo Ngọc, ba hy vọng lần này con biết nhận sai và tuyệt giao với nhóm người đó"
Bình luận
Ông nhìn Trúc Ly sau đó nói: "Ba tin Trúc Ly. Bảo Ngọc, ba hy vọng lần này con biết nhận sai và tuyệt giao với nhóm người đó"
Cô chưa kịp giải thích thì bà Thu Yến lên tiếng: "Tôi tin những lời Bảo Ngọc nói là sự thật, con bé không có lấy cắp tiền của Trúc Ly, con bé cũng chưa từng giao du với những hạng người không có nề nếp như ông đã nói. Tôi nghĩ ông nên tìm hiểu sự thật trước khi khẳng định Bảo Ngọc là người sai, để tránh trường hợp con bé bị vu oan"
Bình luận
Cô chưa kịp giải thích thì bà Thu Yến lên tiếng: "Tôi tin những lời Bảo Ngọc nói là sự thật, con bé không có lấy cắp tiền của Trúc Ly, con bé cũng chưa từng giao du với những hạng người không có nề nếp như ông đã nói. Tôi nghĩ ông nên tìm hiểu sự thật trước khi khẳng định Bảo Ngọc là người sai, để tránh trường hợp con bé bị vu oan"
"Nhưng những chuyện này là do chính miệng Trúc Ly nói với tôi, con bé không thể nào nói dối được. Thu Yến, tôi biết bà yêu thương và muốn bù đắp cho Bảo Ngọc, nhưng chúng ta không thể vì như vậy mà dung túng cho những sai lầm của nó được"
Bình luận
"Nhưng những chuyện này là do chính miệng Trúc Ly nói với tôi, con bé không thể nào nói dối được. Thu Yến, tôi biết bà yêu thương và muốn bù đắp cho Bảo Ngọc, nhưng chúng ta không thể vì như vậy mà dung túng cho những sai lầm của nó được"
"Vậy nếu như Trúc Ly vu oan cho Bảo Ngọc thì sao?"
Bình luận
"Vậy nếu như Trúc Ly vu oan cho Bảo Ngọc thì sao?"
"Không thể nào có chuyện đó được. Trúc Ly là người sống với chúng ta từ nhỏ đến lớn, tính cách của nó như thế nào bà còn không hiểu rõ hay sao? Bà không sợ Trúc Ly sẽ buồn vì những lời bà nói sao?"
Bình luận
"Không thể nào có chuyện đó được. Trúc Ly là người sống với chúng ta từ nhỏ đến lớn, tính cách của nó như thế nào bà còn không hiểu rõ hay sao? Bà không sợ Trúc Ly sẽ buồn vì những lời bà nói sao?"
"Vậy còn Bảo Ngọc thì sao? Ông có từng nghĩ đến cảm nhận của con bé không?"
Bình luận
"Vậy còn Bảo Ngọc thì sao? Ông có từng nghĩ đến cảm nhận của con bé không?"
Đúng lúc này cô lại lên tiếng: "Ba mẹ, con không muốn hai người vì con mà xảy ra bất hòa, nhưng con thật sự chưa từng làm những việc như ba đã nói, cho nên con không thể nhận sai theo ý của ba được"
Bình luận
Đúng lúc này cô lại lên tiếng: "Ba mẹ, con không muốn hai người vì con mà xảy ra bất hòa, nhưng con thật sự chưa từng làm những việc như ba đã nói, cho nên con không thể nhận sai theo ý của ba được"
"Bảo Ngọc, tại sao con lại bướng bỉnh như vậy. Nếu như con không chịu nghe lời ba thì bắt đầu từ ngày mai ba sẽ cấm túc con, ngoại trừ đến trường thì con không được đi đâu nữa. Nếu con muốn đi thăm mẹ nuôi của con thì mẹ Thu Yến sẽ đi cùng con"
Bình luận
"Bảo Ngọc, tại sao con lại bướng bỉnh như vậy. Nếu như con không chịu nghe lời ba thì bắt đầu từ ngày mai ba sẽ cấm túc con, ngoại trừ đến trường thì con không được đi đâu nữa. Nếu con muốn đi thăm mẹ nuôi của con thì mẹ Thu Yến sẽ đi cùng con"
"Con biết rồi, vậy con xin phép ba mẹ lên phòng"
Bình luận
"Con biết rồi, vậy con xin phép ba mẹ lên phòng"
Sau khi cô lên phòng, bà Thu Yến cũng đuổi theo cô. Lẽ ra cô đã bắt đầu mở lòng ra với ông, nhưng không ngờ chuyện này lại xảy ra. Cô biết ông Minh sẽ không tin tưởng mình, nhưng khi nghe chính miệng ông thừa nhận như thế cô vẫn cảm thấy thất vọng.
Bình luận
Sau khi cô lên phòng, bà Thu Yến cũng đuổi theo cô. Lẽ ra cô đã bắt đầu mở lòng ra với ông, nhưng không ngờ chuyện này lại xảy ra. Cô biết ông Minh sẽ không tin tưởng mình, nhưng khi nghe chính miệng ông thừa nhận như thế cô vẫn cảm thấy thất vọng.
Thật ra Bảo Ngọc không hề mạnh mẽ giống như vẻ bề ngoài, mặc dù cô từng nói sẽ không quan tâm đến chuyện của Trúc Ly, nhưng đó chỉ là những lời tự nhủ của cô để an ủi bản thân mình mà thôi. Dù sao thì cũng đã từng có một khoảng thời gian Trúc Ly thật lòng xem cô là bạn, và cô cũng đã từng rất trân trọng tình bạn này, cho nên cô không thể không buồn vì Trúc Ly được.
Bình luận
Thật ra Bảo Ngọc không hề mạnh mẽ giống như vẻ bề ngoài, mặc dù cô từng nói sẽ không quan tâm đến chuyện của Trúc Ly, nhưng đó chỉ là những lời tự nhủ của cô để an ủi bản thân mình mà thôi. Dù sao thì cũng đã từng có một khoảng thời gian Trúc Ly thật lòng xem cô là bạn, và cô cũng đã từng rất trân trọng tình bạn này, cho nên cô không thể không buồn vì Trúc Ly được.
Sau khi cô vào phòng, những giọt nước mắt không tự chủ được cứ thế lăn xuống hai bên gò má của cô. Đúng lúc này bà Thu Yến đi đến gõ cửa phòng cô.
Bình luận
Sau khi cô vào phòng, những giọt nước mắt không tự chủ được cứ thế lăn xuống hai bên gò má của cô. Đúng lúc này bà Thu Yến đi đến gõ cửa phòng cô.
"Bảo Ngọc, mẹ vào với con có được không?"
Bình luận
"Bảo Ngọc, mẹ vào với con có được không?"
Cô nghe thấy thế thì đưa tay lên lau nước mắt sau đó mở cửa phòng ra. Bà Thu Yến ôm cô vào lòng sau đó nói: "Bảo Ngọc, nếu con muốn khóc thì cứ khóc đi, con không cần phải cố tỏ ra mạnh mẽ trước mặt mẹ"
Bình luận
Cô nghe thấy thế thì đưa tay lên lau nước mắt sau đó mở cửa phòng ra. Bà Thu Yến ôm cô vào lòng sau đó nói: "Bảo Ngọc, nếu con muốn khóc thì cứ khóc đi, con không cần phải cố tỏ ra mạnh mẽ trước mặt mẹ"
Lúc này cô mới bật khóc, cô nói: "Mẹ, thật ra người giao du với Kim Hà là Trúc Ly, con không biết tại sao cậu ấy lại chơi với nhóm người đó, hiện giờ cậu ấy không còn nghe lời con khuyên nữa rồi"
Bình luận
Lúc này cô mới bật khóc, cô nói: "Mẹ, thật ra người giao du với Kim Hà là Trúc Ly, con không biết tại sao cậu ấy lại chơi với nhóm người đó, hiện giờ cậu ấy không còn nghe lời con khuyên nữa rồi"
"Bảo Ngọc, từ lúc nào Trúc Ly lại bắt đầu giao du với những loại người đó?"
Bình luận
"Bảo Ngọc, từ lúc nào Trúc Ly lại bắt đầu giao du với những loại người đó?"
"Là kể từ khi cậu ấy biết mình không phải là con ruột của ba mẹ, khoảng thời gian đó con thấy cậu ấy bắt đầu qua lại với nhóm của Kim Hà"
Bình luận
"Là kể từ khi cậu ấy biết mình không phải là con ruột của ba mẹ, khoảng thời gian đó con thấy cậu ấy bắt đầu qua lại với nhóm của Kim Hà"
Bà im lặng một lúc, sau đó nói: "Vậy còn chuyện Trúc Ly vu khống con lấy cắp tiền của nó, chuyện này rốt cuộc là thế nào?"
Bình luận
Bà im lặng một lúc, sau đó nói: "Vậy còn chuyện Trúc Ly vu khống con lấy cắp tiền của nó, chuyện này rốt cuộc là thế nào?"
"Chính Trúc Ly đã bỏ tiền vào trong cuốn sách của con sau đó vu oan con lấy cắp tiền của cậu ấy, chuyện này là chính miệng cậu ấy đã thừa nhận với con"
Bình luận
"Chính Trúc Ly đã bỏ tiền vào trong cuốn sách của con sau đó vu oan con lấy cắp tiền của cậu ấy, chuyện này là chính miệng cậu ấy đã thừa nhận với con"
Thật ra chuyện này cô chưa từng kể với bất kỳ ai, kể cả Phúc Nguyên, cho nên đây là lần đầu tiên cô nói sự thật này cho người khác nghe.
Bình luận
Thật ra chuyện này cô chưa từng kể với bất kỳ ai, kể cả Phúc Nguyên, cho nên đây là lần đầu tiên cô nói sự thật này cho người khác nghe.
"Trúc Ly thật sự đã nói với con như vậy sao? Tại sao bây giờ nó lại trở thành người như vậy?"
Bình luận
"Trúc Ly thật sự đã nói với con như vậy sao? Tại sao bây giờ nó lại trở thành người như vậy?"
"Những lời con nói đều là sự thật, con cũng rất buồn vì sự thay đổi của cậu ấy"
Bình luận
"Những lời con nói đều là sự thật, con cũng rất buồn vì sự thay đổi của cậu ấy"
"Dĩ nhiên mẹ tin lời con nói. Con yên tâm đi, mẹ sẽ nói chuyện lại với ba con. Có mẹ ở đây, mẹ sẽ không để con phải chịu uất ức đâu"
Bình luận
"Dĩ nhiên mẹ tin lời con nói. Con yên tâm đi, mẹ sẽ nói chuyện lại với ba con. Có mẹ ở đây, mẹ sẽ không để con phải chịu uất ức đâu"
Cô ôm lấy bà nói: "Cảm ơn mẹ"
Bình luận
Cô ôm lấy bà nói: "Cảm ơn mẹ"
"Sao con lại nói cảm ơn mẹ. Lẽ ra năm đó mẹ nên tin vào lời chẩn đoán của bác sĩ để tìm lại con sớm hơn, có như vậy thì con sẽ không phải chịu vất vả và thiệt thòi trong suốt ngần ấy năm"
Bình luận
"Sao con lại nói cảm ơn mẹ. Lẽ ra năm đó mẹ nên tin vào lời chẩn đoán của bác sĩ để tìm lại con sớm hơn, có như vậy thì con sẽ không phải chịu vất vả và thiệt thòi trong suốt ngần ấy năm"