Chương 12: "Tôi chỉ ngủ một chút, cũng chưa đến nỗi phải hỏa táng vào ngày mai."
Trước khi tạm biệt Nhất Quân, Thiên Phong ôm đống đồ ăn vặt một lần nữa long trọng cảm ơn: "Sau này nếu có việc gì cứ nói với tiểu đệ đây, chỉ cần không phạm pháp, có phải nhảy vào dầu sôi lửa lỏng tiểu đệ cũng không chối từ."
Bình luận
Trước khi tạm biệt Nhất Quân, Thiên Phong ôm đống đồ ăn vặt một lần nữa long trọng cảm ơn: "Sau này nếu có việc gì cứ nói với tiểu đệ đây, chỉ cần không phạm pháp, có phải nhảy vào dầu sôi lửa lỏng tiểu đệ cũng không chối từ."
Nhất Quân rũ mắt: "Còn gì nữa?"
Bình luận
Nhất Quân rũ mắt: "Còn gì nữa?"
Thiên Phong kìm nén sự cạn lời trong nội tâm: "Còn có bài tập nhỏ tôi sẽ viết, chỉ có ba trăm chữ ấy mà, chuyện nhỏ, tôi chỉ sợ ba trăm chữ không đủ để thể hiện hết được khí chất rạng ngời của cậu thôi."
Bình luận
Thiên Phong kìm nén sự cạn lời trong nội tâm: "Còn có bài tập nhỏ tôi sẽ viết, chỉ có ba trăm chữ ấy mà, chuyện nhỏ, tôi chỉ sợ ba trăm chữ không đủ để thể hiện hết được khí chất rạng ngời của cậu thôi."
Sau khi Nhất Quân rời đi, Thiên Phong rón ra rón rén quay về phòng ngủ.
Bình luận
Sau khi Nhất Quân rời đi, Thiên Phong rón ra rón rén quay về phòng ngủ.
Cậu đứng ở cửa phòng, tựa lưng vào cửa, mơ hồ nghe được tiếng đóng cửa của phòng đối diện. Cậu bừng khí thế, vui vẻ nằm vật lên giường. Lúc đó chuông điện thoại kêu lên, Thiên Phong bò dậy cầm lấy điện thoại, là Trường Khôi gọi.
Bình luận
Cậu đứng ở cửa phòng, tựa lưng vào cửa, mơ hồ nghe được tiếng đóng cửa của phòng đối diện. Cậu bừng khí thế, vui vẻ nằm vật lên giường. Lúc đó chuông điện thoại kêu lên, Thiên Phong bò dậy cầm lấy điện thoại, là Trường Khôi gọi.
Thằng quỷ này nửa đêm rồi còn chưa ngủ?
Bình luận
Thằng quỷ này nửa đêm rồi còn chưa ngủ?
Thiên Phong nhấn chấp nhận cuộc gọi.
Bình luận
Thiên Phong nhấn chấp nhận cuộc gọi.
Đầu bên kia: "Alo?"
Bình luận
Đầu bên kia: "Alo?"
Thiên Phong bĩu môi, trêu lại: "Không hiểu sao mà alo được luôn vậy trời?"
Bình luận
Thiên Phong bĩu môi, trêu lại: "Không hiểu sao mà alo được luôn vậy trời?"
Trường Khôi: "..."
Bình luận
Trường Khôi: "..."
Nói chuyện vu vơ một lát, rồi chuyển sang gọi video. Trường Khôi mặt mày trông có vẻ có tinh thần hơn Thiên Phong, cậu cười sung sướng trên nỗi đau của Thiên Phong khi nghe kể về việc của môn Công nghệ. Ánh mắt Trường Khôi nhìn sang đống đồ ăn bên cạnh tay Thiên Phong.
Bình luận
Nói chuyện vu vơ một lát, rồi chuyển sang gọi video. Trường Khôi mặt mày trông có vẻ có tinh thần hơn Thiên Phong, cậu cười sung sướng trên nỗi đau của Thiên Phong khi nghe kể về việc của môn Công nghệ. Ánh mắt Trường Khôi nhìn sang đống đồ ăn bên cạnh tay Thiên Phong.
Cậu hỏi: "Nhất Quân cho cậu sao?"
Bình luận
Cậu hỏi: "Nhất Quân cho cậu sao?"
Thiên Phong bóc vỏ chiếc bánh mì vị sữa, từ từ nhai: "Ừm, cậu ấy trèo tường ra ngoài mua."
Bình luận
Thiên Phong bóc vỏ chiếc bánh mì vị sữa, từ từ nhai: "Ừm, cậu ấy trèo tường ra ngoài mua."
"Không ngờ có những lúc cậu ấy cũng có hành động giống con người." Trường Khôi nói thêm: "Nhưng mà cậu ấy đối tốt với cậu thật đấy, trèo tường ra ngoài mua đồ ăn cho cậu, tình cảm của hai cậu thật sâu đậm."
Bình luận
"Không ngờ có những lúc cậu ấy cũng có hành động giống con người." Trường Khôi nói thêm: "Nhưng mà cậu ấy đối tốt với cậu thật đấy, trèo tường ra ngoài mua đồ ăn cho cậu, tình cảm của hai cậu thật sâu đậm."
"Cũng bình thường thôi." Thiên Phong lại chưa từng nghĩ đến điều này. Cậu và Nhất Quân ở cạnh nhau, cho dù là cãi cọ hay Nhất Quân lúc lại 'bố thí' lòng tốt cho cậu kiểu này, cậu đều đã quen với nó.
Bình luận
"Cũng bình thường thôi." Thiên Phong lại chưa từng nghĩ đến điều này. Cậu và Nhất Quân ở cạnh nhau, cho dù là cãi cọ hay Nhất Quân lúc lại 'bố thí' lòng tốt cho cậu kiểu này, cậu đều đã quen với nó.
Hơn nữa, cũng không phải là cho không. Cái giá trả cho anh là bài tập tiếng Anh ba trăm chữ.
Bình luận
Hơn nữa, cũng không phải là cho không. Cái giá trả cho anh là bài tập tiếng Anh ba trăm chữ.
Rất nhanh sau đó Trường Khôi lại nói: "Dù sao cũng đã quen nhau nhiều năm như vậy rồi, chẳng khác người nhà là bao, như thế cũng là bình thường."
Bình luận
Rất nhanh sau đó Trường Khôi lại nói: "Dù sao cũng đã quen nhau nhiều năm như vậy rồi, chẳng khác người nhà là bao, như thế cũng là bình thường."
Cậu ăn uống no nê xong thu dọn lại đống hỗn độn trên giường, nói lời tạm biệt với Trường Khôi. Đến lúc này, đêm nay mới thực sự trở nên bình lặng.
Bình luận
Cậu ăn uống no nê xong thu dọn lại đống hỗn độn trên giường, nói lời tạm biệt với Trường Khôi. Đến lúc này, đêm nay mới thực sự trở nên bình lặng.
Sau khi nằm trên giường một lát, Thiên Phong trốn trong chăn vắt não viết bài.
Bình luận
Sau khi nằm trên giường một lát, Thiên Phong trốn trong chăn vắt não viết bài.
Năm mươi chữ đầu tiên cậu còn có thể miễn cưỡng viết ra được, nhưng sau đó quả không nhịn được cơn buồn ngủ, kèm theo đó kho từ vựng Tiếng Anh của bản thân không được dồi dào cho lắm, vì vậy cô mở web dịch của translate ra.
Bình luận
Năm mươi chữ đầu tiên cậu còn có thể miễn cưỡng viết ra được, nhưng sau đó quả không nhịn được cơn buồn ngủ, kèm theo đó kho từ vựng Tiếng Anh của bản thân không được dồi dào cho lắm, vì vậy cô mở web dịch của translate ra.
Dịch: [Cậu thật đẹp trai quá đi mất, trước giờ tôi chưa từng gặp qua người nào đẹp trai như vậy.]
Bình luận
Dịch: [Cậu thật đẹp trai quá đi mất, trước giờ tôi chưa từng gặp qua người nào đẹp trai như vậy.]
Dịch: [Vẻ đẹp trai của cậu, vô cùng bắt mắt, rực rỡ chói loá, khí thế không thôi...]
Bình luận
Dịch: [Vẻ đẹp trai của cậu, vô cùng bắt mắt, rực rỡ chói loá, khí thế không thôi...]
Miễn cưỡng nhét thêm vài dòng vào cho đủ chữ, Thiên Phong đang định đi ngủ thì đột nhiên nhớ đến câu 'Chẳng khác người nhà là bao' của Trường Khôi.
Bình luận
Miễn cưỡng nhét thêm vài dòng vào cho đủ chữ, Thiên Phong đang định đi ngủ thì đột nhiên nhớ đến câu 'Chẳng khác người nhà là bao' của Trường Khôi.
Cậu đột nhiên cảm thấy, thực ra cậu và Nhất Quân còn thân thiết hơn cả người thân.
Bình luận
Cậu đột nhiên cảm thấy, thực ra cậu và Nhất Quân còn thân thiết hơn cả người thân.
Có những lời không thể nói với gia đình, cậu có thể nói cho Nhất Quân nghe một cách dễ dàng.
Bình luận
Có những lời không thể nói với gia đình, cậu có thể nói cho Nhất Quân nghe một cách dễ dàng.
Có những lời không thể kể với bạn bè, nhưng Nhất Quân lại là đối tượng chia sẻ vô cùng thích hợp.
Bình luận
Có những lời không thể kể với bạn bè, nhưng Nhất Quân lại là đối tượng chia sẻ vô cùng thích hợp.
Bao gồm cả những cảm xúc không biết bắt nguồn từ đâu.
Bình luận
Bao gồm cả những cảm xúc không biết bắt nguồn từ đâu.
Lúc không vui, cậu có thể mắng Nhất Quân.
Bình luận
Lúc không vui, cậu có thể mắng Nhất Quân.
Lúc vui, mặc dù Nhất Quân thường hắt cho cậu thau nước lạnh, nhưng cậu vẫn có thể vui vẻ với anh.
Bình luận
Lúc vui, mặc dù Nhất Quân thường hắt cho cậu thau nước lạnh, nhưng cậu vẫn có thể vui vẻ với anh.
Thiên Phong nghĩ đến đây, lương tâm đột nhiên trỗi dậy, ở sau bài văn tiếng anh gõ thêm một câu 'Chúc ngủ ngon' kèm theo nhãn dán vô cùng quê mùa, hình ảnh một con mèo đắp chăn cho một con mèo khác đang ngủ, trông sến súa như người yêu.
Bình luận
Thiên Phong nghĩ đến đây, lương tâm đột nhiên trỗi dậy, ở sau bài văn tiếng anh gõ thêm một câu 'Chúc ngủ ngon' kèm theo nhãn dán vô cùng quê mùa, hình ảnh một con mèo đắp chăn cho một con mèo khác đang ngủ, trông sến súa như người yêu.
–
Bình luận
–
Sáng hôm sau, không biết có chuyện gì mà trường lại cho tập hợp cả trường.
Bình luận
Sáng hôm sau, không biết có chuyện gì mà trường lại cho tập hợp cả trường.
Tiết trời nóng nực, ngay cả ngọn gió cũng ngừng thổi.
Bình luận
Tiết trời nóng nực, ngay cả ngọn gió cũng ngừng thổi.
Có thể là do thời tiết quá oi bức, mí mắt phải của Thiên Phong bỗng khẽ run lên.
Bình luận
Có thể là do thời tiết quá oi bức, mí mắt phải của Thiên Phong bỗng khẽ run lên.
Thầy thể dục đứng trên bục phát biểu, biểu cảm vô cùng nghiêm khắc, ông cầm micro, liếc qua nhóm học sinh phía dưới trước, sau đó mới nói: "Tối hôm qua khi thầy giáo trực ban kiểm tra camera thì nhìn thấy có người trèo tường ra ngoài."
Bình luận
Thầy thể dục đứng trên bục phát biểu, biểu cảm vô cùng nghiêm khắc, ông cầm micro, liếc qua nhóm học sinh phía dưới trước, sau đó mới nói: "Tối hôm qua khi thầy giáo trực ban kiểm tra camera thì nhìn thấy có người trèo tường ra ngoài."
"Buổi tối khoảng mười rưỡi, người mặc quần áo đen, khá cao, vóc dáng không tồi kia, thầy hy vọng em có thể tự đứng ra chủ động thừa nhận, nhưng vậy còn dễ nói chuyện, đợi thầy tìm được em rồi thì chuyện sẽ không còn dễ giải quyết như vậy nữa."
Bình luận
"Buổi tối khoảng mười rưỡi, người mặc quần áo đen, khá cao, vóc dáng không tồi kia, thầy hy vọng em có thể tự đứng ra chủ động thừa nhận, nhưng vậy còn dễ nói chuyện, đợi thầy tìm được em rồi thì chuyện sẽ không còn dễ giải quyết như vậy nữa."
Dưới khán đài vốn là một mảnh yên lặng bỗng xôn xao lên.
Bình luận
Dưới khán đài vốn là một mảnh yên lặng bỗng xôn xao lên.
Nhất Trung là trường trọng điểm của cả nước nhưng lại không quản lý nghiêm khắc. Dù vậy cũng không ai dám trèo tường.
Bình luận
Nhất Trung là trường trọng điểm của cả nước nhưng lại không quản lý nghiêm khắc. Dù vậy cũng không ai dám trèo tường.
Càng không ngờ rằng, thực sự đã có người làm vậy.
Bình luận
Càng không ngờ rằng, thực sự đã có người làm vậy.
Thiên Phong nghe thấy hai câu này, trái tim và mi mắt cùng run lên.
Bình luận
Thiên Phong nghe thấy hai câu này, trái tim và mi mắt cùng run lên.
Trường Khôi nhỏ giọng: "Không phải là Nhất Quân đấy chứ."
Bình luận
Trường Khôi nhỏ giọng: "Không phải là Nhất Quân đấy chứ."
Thiên Phong hy vọng không phải là anh.
Bình luận
Thiên Phong hy vọng không phải là anh.
Nhưng mà ngoài anh ra, hình như cũng không tìm được người thứ hai giống với những đặc điểm miêu tả trên.
Bình luận
Nhưng mà ngoài anh ra, hình như cũng không tìm được người thứ hai giống với những đặc điểm miêu tả trên.
"Nếu đã chưa tìm được xem người này là ai ngay, vậy chắc là do camera ghi lại không rõ." Thiên Phong dụng giọng điệu nhẹ nhàng nói, "Hơn nữa có lẽ camera cũng không quay đến khu vực gần toà kí túc xá, nếu không họ đã không chỉ tìm một người, mà là hai người mới đúng."
Bình luận
"Nếu đã chưa tìm được xem người này là ai ngay, vậy chắc là do camera ghi lại không rõ." Thiên Phong dụng giọng điệu nhẹ nhàng nói, "Hơn nữa có lẽ camera cũng không quay đến khu vực gần toà kí túc xá, nếu không họ đã không chỉ tìm một người, mà là hai người mới đúng."
Thiên Phong thầm nói trong lòng, nếu camera đã không quay rõ được đối tượng, không chừng chuyện này sẽ cứ vậy mà được cho qua.
Bình luận
Thiên Phong thầm nói trong lòng, nếu camera đã không quay rõ được đối tượng, không chừng chuyện này sẽ cứ vậy mà được cho qua.
Song, khi thầy thể dục nhắc nhở học sinh giữ trật tự, nói từ 'Yên lặng' xong, phía dưới trở nên tĩnh lặng, có một âm thanh quen thuộc vang lên trong nhóm người: "Là em trèo."
Bình luận
Song, khi thầy thể dục nhắc nhở học sinh giữ trật tự, nói từ 'Yên lặng' xong, phía dưới trở nên tĩnh lặng, có một âm thanh quen thuộc vang lên trong nhóm người: "Là em trèo."
Giây phút thiếu niên bước ra từng hàng ngũ, tất cả mọi người đều không khỏi ngạc nhiên.
Bình luận
Giây phút thiếu niên bước ra từng hàng ngũ, tất cả mọi người đều không khỏi ngạc nhiên.
Học sinh đứng thứ hai toàn khối, đội trưởng đội bóng rồ, nam thần của nhiều người, còn bây giờ lại biến thành 'kẻ trèo tường'.
Bình luận
Học sinh đứng thứ hai toàn khối, đội trưởng đội bóng rồ, nam thần của nhiều người, còn bây giờ lại biến thành 'kẻ trèo tường'.
Thầy thể dục cũng hơi sững sờ: "Em trèo tường ra ngoài làm gì?"
Bình luận
Thầy thể dục cũng hơi sững sờ: "Em trèo tường ra ngoài làm gì?"
Nhất Quân bước đến trước bục phát biểu, nói: "Hóng gió ạ."
Bình luận
Nhất Quân bước đến trước bục phát biểu, nói: "Hóng gió ạ."
"..."
Bình luận
"..."
Thầy thể dục nhìn anh: "Không nhìn ra được, tay chân em cũng khá nhanh nhẹn hoạt bát đấy."
Bình luận
Thầy thể dục nhìn anh: "Không nhìn ra được, tay chân em cũng khá nhanh nhẹn hoạt bát đấy."
"Cũng bình thường ạ." Nhất Quân nói: "Tường cũng không cao lắm."
Bình luận
"Cũng bình thường ạ." Nhất Quân nói: "Tường cũng không cao lắm."
Đại diện học sinh và kẻ trèo tường lại là cùng một người, hiện thực này khiến cho thầy thể dục bị đả kích không thôi, khiến khi răn dạy không phát huy được năng lực thực sự của mình.
Bình luận
Đại diện học sinh và kẻ trèo tường lại là cùng một người, hiện thực này khiến cho thầy thể dục bị đả kích không thôi, khiến khi răn dạy không phát huy được năng lực thực sự của mình.
Thầy thể dục: "Em có biết quy định không được tự ý ra ngoài này không? Có chuyện gì mà nhất định phải ra ngoài, lát nữa ra ngoài sân chạy quanh sân vận động hai mươi vòng, tối nay viết bản kiểm điểm rồi giao cho thầy. Được rồi, tất cả các em giải tán."
Bình luận
Thầy thể dục: "Em có biết quy định không được tự ý ra ngoài này không? Có chuyện gì mà nhất định phải ra ngoài, lát nữa ra ngoài sân chạy quanh sân vận động hai mươi vòng, tối nay viết bản kiểm điểm rồi giao cho thầy. Được rồi, tất cả các em giải tán."
"Thiên Phong." Trường Khôi quay đầu nói với Thiên Phong: "Ngây người ra đó làm gì, đi thôi."
Bình luận
"Thiên Phong." Trường Khôi quay đầu nói với Thiên Phong: "Ngây người ra đó làm gì, đi thôi."
Thiên Phong chỉ đành chậm chạp đi theo, lúc này đầu cậu vẫn đang vang lên câu 'Hai mươi vòng' kia.
Bình luận
Thiên Phong chỉ đành chậm chạp đi theo, lúc này đầu cậu vẫn đang vang lên câu 'Hai mươi vòng' kia.
Hai mươi vòng.
Bình luận
Hai mươi vòng.
Dưới thời tiết như thế này, chạy hai mươi vòng.
Bình luận
Dưới thời tiết như thế này, chạy hai mươi vòng.
Cậu đột nhiên cảm thấy những món ăn tối qua bỗng không còn ngon một chút nào nữa.
Bình luận
Cậu đột nhiên cảm thấy những món ăn tối qua bỗng không còn ngon một chút nào nữa.
Buổi chiều các lớp luyện tập, chỉ có Nhất Quân cởi áo khoác đồng phục bên ngoài ra để chạy quanh sân vận động.
Bình luận
Buổi chiều các lớp luyện tập, chỉ có Nhất Quân cởi áo khoác đồng phục bên ngoài ra để chạy quanh sân vận động.
Trước đó Thiên Phong bảo anh nhớ mua kem chống nắng nếu không sẽ bị cháy nắng, thực ra câu nói ấy chỉ là lời nói đùa. Cho dù có dãi nắng vài ngày, màu da của thiếu niên trên sân vận động vẫn rất trắng, chắc là anh cảm thấy khá nóng, vừa chạy vừa đưa tay cởi áo khoác đồng phục và mũ xuống.
Bình luận
Trước đó Thiên Phong bảo anh nhớ mua kem chống nắng nếu không sẽ bị cháy nắng, thực ra câu nói ấy chỉ là lời nói đùa. Cho dù có dãi nắng vài ngày, màu da của thiếu niên trên sân vận động vẫn rất trắng, chắc là anh cảm thấy khá nóng, vừa chạy vừa đưa tay cởi áo khoác đồng phục và mũ xuống.
Sau đó khi đi ngang qua lớp, ném chúng cho một bạn nam khác, là người lần trước đưa nước cho anh ở sân bóng rổ.
Bình luận
Sau đó khi đi ngang qua lớp, ném chúng cho một bạn nam khác, là người lần trước đưa nước cho anh ở sân bóng rổ.
Mỗi người đều đứng tại khu vực hoạt động của lớp mình, đứng thành một hàng ngũ trước, sau đó luyện tập đi thẳng.
Bình luận
Mỗi người đều đứng tại khu vực hoạt động của lớp mình, đứng thành một hàng ngũ trước, sau đó luyện tập đi thẳng.
Trước đó Thiên Phong vẫn luôn luyện tập không tồi, nhưng lúc này bởi không nhịn được mà liếc nhìn người đang chạy trên sân, nên động tác tay chân lệch nhau, hoặc là sai lệch động tác so với những người khác.
Bình luận
Trước đó Thiên Phong vẫn luôn luyện tập không tồi, nhưng lúc này bởi không nhịn được mà liếc nhìn người đang chạy trên sân, nên động tác tay chân lệch nhau, hoặc là sai lệch động tác so với những người khác.
Lộ Thi nhìn sang, hiếm khi hỏi thăm: "Vẫn đang chạy à."
Bình luận
Lộ Thi nhìn sang, hiếm khi hỏi thăm: "Vẫn đang chạy à."
"Mấy vòng rồi vậy?"
Bình luận
"Mấy vòng rồi vậy?"
"Bốn, năm vòng rồi, còn mười mấy vòng nữa."
Bình luận
"Bốn, năm vòng rồi, còn mười mấy vòng nữa."
"..."
Bình luận
"..."
Buổi tập luyện kết thúc, trong giờ nghỉ giải lao, Thiên Phong cũng cảm thấy tội lỗi đầy mình: "Tớ cảm thấy khá có lỗi."
Bình luận
Buổi tập luyện kết thúc, trong giờ nghỉ giải lao, Thiên Phong cũng cảm thấy tội lỗi đầy mình: "Tớ cảm thấy khá có lỗi."
Trường Khôi bất giác hỏi: "Nhưng mà sao cậu ấy phải thừa nhận vậy? Dù sao camera cũng không rõ."
Bình luận
Trường Khôi bất giác hỏi: "Nhưng mà sao cậu ấy phải thừa nhận vậy? Dù sao camera cũng không rõ."
Người đang trầm mặc là Thiên Phong lại hiểu được nguyên nhân Nhất Quân thừa nhận, mở miệng nói: "Bởi vì không muốn ảnh hưởng đến việc mọi người luyện tập, cậu ấy vẫn luôn là người dám làm dám nhận. Hơn nữa, nếu không tìm được người có thể sĩ quan sẽ tra camera từ góc khác nữa."
Bình luận
Người đang trầm mặc là Thiên Phong lại hiểu được nguyên nhân Nhất Quân thừa nhận, mở miệng nói: "Bởi vì không muốn ảnh hưởng đến việc mọi người luyện tập, cậu ấy vẫn luôn là người dám làm dám nhận. Hơn nữa, nếu không tìm được người có thể sĩ quan sẽ tra camera từ góc khác nữa."
Trường Khôi: "Camera từ góc khác...Vậy cậu không phải cũng...."
Bình luận
Trường Khôi: "Camera từ góc khác...Vậy cậu không phải cũng...."
Thiên Phong không tiếp lời nữa. Cậu nhìn qua sân vận động, sau đó đột nhiên đứng dậy.
Bình luận
Thiên Phong không tiếp lời nữa. Cậu nhìn qua sân vận động, sau đó đột nhiên đứng dậy.
Thầy thể dục không cần phải tự mình dẫn dắt, công việc của ông là đứng ở một bên quan sát.
Bình luận
Thầy thể dục không cần phải tự mình dẫn dắt, công việc của ông là đứng ở một bên quan sát.
Ông đang đi đến kiểm tra tình hình, từ phía xa xa có một thiếu niên nhỏ nhắn chạy tới.
Bình luận
Ông đang đi đến kiểm tra tình hình, từ phía xa xa có một thiếu niên nhỏ nhắn chạy tới.
Gương mặt trắng trẻo của thiếu niên nhuốm đầy mồ hôi, thở dốc nói: "Thầy... thầy Thông."
Bình luận
Gương mặt trắng trẻo của thiếu niên nhuốm đầy mồ hôi, thở dốc nói: "Thầy... thầy Thông."
Thầy hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Bình luận
Thầy hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Thực ra lòng Thiên Phong có chút thấp thỏm.
Bình luận
Thực ra lòng Thiên Phong có chút thấp thỏm.
Nhưng nghĩ đến hai mươi vòng, vẫn cố gắng lấy dũng khí mở miệng: "thưa thầy, em muốn chủ động thừa nhận hành vi phạm lỗi, thực ra tối qua người trèo tường...."
Bình luận
Nhưng nghĩ đến hai mươi vòng, vẫn cố gắng lấy dũng khí mở miệng: "thưa thầy, em muốn chủ động thừa nhận hành vi phạm lỗi, thực ra tối qua người trèo tường...."
Thầy thể dục: "Sao vậy?"
Bình luận
Thầy thể dục: "Sao vậy?"
Thiên Phong: "Là em."
Bình luận
Thiên Phong: "Là em."
Thầy thể dục trầm mặc.
Bình luận
Thầy thể dục trầm mặc.
Ông trầm mặc một hồi lâu, lâu đến nỗi khiến Thiên Phong tưởng rằng liệu có phải ông đang nghĩ nên phạt cậu như thế nào hay không.
Bình luận
Ông trầm mặc một hồi lâu, lâu đến nỗi khiến Thiên Phong tưởng rằng liệu có phải ông đang nghĩ nên phạt cậu như thế nào hay không.
Song,
Bình luận
Song,
"Chiều cao của em không thể làm được." Thầy thể dục trầm mặc xong nói: "Em trèo tường như thế nào? Bây giờ em thử không dùng thang trèo cho tôi xem."
Bình luận
"Chiều cao của em không thể làm được." Thầy thể dục trầm mặc xong nói: "Em trèo tường như thế nào? Bây giờ em thử không dùng thang trèo cho tôi xem."
Thiên Phong: "..."
Bình luận
Thiên Phong: "..."
Quả thực, cậu không trèo được.
Bình luận
Quả thực, cậu không trèo được.
Thầy thể dục: "Hơn nữa vốn dĩ em định giải thích cho việc trèo tường ra người như thế nào?"
Bình luận
Thầy thể dục: "Hơn nữa vốn dĩ em định giải thích cho việc trèo tường ra người như thế nào?"
Dù sao lời nói dối vừa bắt đầu cũng đã bị vạch trần, cậu chỉ đành thành thật nói: "Em đến có chút vội, tạm thời vẫn chưa kịp nghĩ ra lý do."
Bình luận
Dù sao lời nói dối vừa bắt đầu cũng đã bị vạch trần, cậu chỉ đành thành thật nói: "Em đến có chút vội, tạm thời vẫn chưa kịp nghĩ ra lý do."
Tiếp đó, cậu thử nói về việc đồ ăn vặt: "Nhưng quả thực việc trèo tường có liên quan đến em, là vì em nên mới..."
Bình luận
Tiếp đó, cậu thử nói về việc đồ ăn vặt: "Nhưng quả thực việc trèo tường có liên quan đến em, là vì em nên mới..."
Thầy thể dục cảm thấy buồn cười, cắt ngang lời cậu: "Được rồi, em không cần phải nói nữa."
Bình luận
Thầy thể dục cảm thấy buồn cười, cắt ngang lời cậu: "Được rồi, em không cần phải nói nữa."
Thiên Phong: "Thực sự là em, tối hôm qua em..."
Bình luận
Thiên Phong: "Thực sự là em, tối hôm qua em..."
Thầy thể dục: "Tôi biết."
Bình luận
Thầy thể dục: "Tôi biết."
Thiên Phong còn chưa nói xong, không biết thầy thể dục đã biết điều gì: "?"
Bình luận
Thiên Phong còn chưa nói xong, không biết thầy thể dục đã biết điều gì: "?"
"Thời thanh xuân ấy mà, chút tâm tư nhỏ của nam sinh bọn em tôi đều hiểu được. Tuy là lần hiếm hoi thấy nhưng mà tôi sẽ không có thái độ kỳ lạ đâu."
Bình luận
"Thời thanh xuân ấy mà, chút tâm tư nhỏ của nam sinh bọn em tôi đều hiểu được. Tuy là lần hiếm hoi thấy nhưng mà tôi sẽ không có thái độ kỳ lạ đâu."
Thiên Phong sửng sốt: "Không phải ạ..."
Bình luận
Thiên Phong sửng sốt: "Không phải ạ..."
Thầy thể dục: "Nhưng cho dù có thích một người cũng không được như vậy."
Bình luận
Thầy thể dục: "Nhưng cho dù có thích một người cũng không được như vậy."
Thiên Phong: "Thực sự không phải vậy..."
Bình luận
Thiên Phong: "Thực sự không phải vậy..."
"Tuổi này của em nên tập trung vào việc học tập." Cuối cùng thầy nói: "Lời hôm nay tôi sẽ coi như không nghe thấy, em về hàng tập luyện đi."
Bình luận
"Tuổi này của em nên tập trung vào việc học tập." Cuối cùng thầy nói: "Lời hôm nay tôi sẽ coi như không nghe thấy, em về hàng tập luyện đi."
Thiên Phong không có cách nào biện bạch được.
Bình luận
Thiên Phong không có cách nào biện bạch được.
Không chỉ không giúp Nhất Quân giải thích được, chia sẻ hình phạt với cậu, hơn nữa còn úp cho Nhất Quân cái danh kẻ theo đuổi không não điên cuồng.
Bình luận
Không chỉ không giúp Nhất Quân giải thích được, chia sẻ hình phạt với cậu, hơn nữa còn úp cho Nhất Quân cái danh kẻ theo đuổi không não điên cuồng.
Cậu về lại khu lớp mình, tiếp tục tập luyện.
Bình luận
Cậu về lại khu lớp mình, tiếp tục tập luyện.
Sau đó trong giờ giải lao tiếp theo, cậu chạy qua đưa nước cho Nhất Quân.
Bình luận
Sau đó trong giờ giải lao tiếp theo, cậu chạy qua đưa nước cho Nhất Quân.
Nhất Quân chạy được một nửa hai mươi vòng sân, ngồi phịch xuống đất nghỉ ngơi. Cả lớp chạy lại ngó hỏi thăm anh
Bình luận
Nhất Quân chạy được một nửa hai mươi vòng sân, ngồi phịch xuống đất nghỉ ngơi. Cả lớp chạy lại ngó hỏi thăm anh
Thiên Phong ngồi bên cạnh anh hỏi thăm: "Cậu có muốn uống chút nước không?"
Bình luận
Thiên Phong ngồi bên cạnh anh hỏi thăm: "Cậu có muốn uống chút nước không?"
Nhất Quân cầm lấy chai nước trên tay cậu, uống vài ngụm sau đó đưa qua.
Bình luận
Nhất Quân cầm lấy chai nước trên tay cậu, uống vài ngụm sau đó đưa qua.
Mồ hôi trên trán nhuộm ướt mái tóc anh, giọng nói có chút hổn hển: "Có hai mươi vòng, không mệt như cậu nghĩ."
Bình luận
Mồ hôi trên trán nhuộm ướt mái tóc anh, giọng nói có chút hổn hển: "Có hai mươi vòng, không mệt như cậu nghĩ."
Lộ Thi đứng sau lưng nói: "Vậy cậu đừng có thở hổn hển như vậy."
Bình luận
Lộ Thi đứng sau lưng nói: "Vậy cậu đừng có thở hổn hển như vậy."
Nhất Quân ngửa cổ nhìn cô, bất lực nói: "Cậu bảo tôi đừng thở luôn đi."
Bình luận
Nhất Quân ngửa cổ nhìn cô, bất lực nói: "Cậu bảo tôi đừng thở luôn đi."
Thiên Phong có chút tự trách: "Đều tại tôi."
Bình luận
Thiên Phong có chút tự trách: "Đều tại tôi."
Nhất Quân không chút khách sáo, không có giằng co: "Cậu biết là tốt."
Bình luận
Nhất Quân không chút khách sáo, không có giằng co: "Cậu biết là tốt."
Thái độ không chút khách sáo này của cậu lại làm tan biến đi sự áy náy trong lòng Thiên Phong.
Bình luận
Thái độ không chút khách sáo này của cậu lại làm tan biến đi sự áy náy trong lòng Thiên Phong.
Thiên Phong cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, quay lại phương thức nói chuyện hàng ngày: "Nhưng tôi cảm thấy cậu cũng có một phần trách nhiệm, con người cậu không thích hợp để làm chuyện tốt cho lắm, tối qua cậu nên để tôi chết đói trong phòng mới đúng."
Bình luận
Thiên Phong cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, quay lại phương thức nói chuyện hàng ngày: "Nhưng tôi cảm thấy cậu cũng có một phần trách nhiệm, con người cậu không thích hợp để làm chuyện tốt cho lắm, tối qua cậu nên để tôi chết đói trong phòng mới đúng."
"Cậu nói đúng." Nhất Quân cười: "Nếu có lần sau, nhất định tôi sẽ để cậu chết đói."
Bình luận
"Cậu nói đúng." Nhất Quân cười: "Nếu có lần sau, nhất định tôi sẽ để cậu chết đói."
Thiên Phong lại nói: "Thực ra vừa rồi tôi đã chủ động đi tìm thầy Thông nói rằng mình mới là người trèo tường, vốn dĩ muốn chạy vài vòng cho cậu, nhưng thầy ấy không tin tôi."
Bình luận
Thiên Phong lại nói: "Thực ra vừa rồi tôi đã chủ động đi tìm thầy Thông nói rằng mình mới là người trèo tường, vốn dĩ muốn chạy vài vòng cho cậu, nhưng thầy ấy không tin tôi."
Nhất Quân: "Cậu cao thêm 20cm nữa rồi đi tìm thầy ấy thì may ra còn có chút hy vọng."
Bình luận
Nhất Quân: "Cậu cao thêm 20cm nữa rồi đi tìm thầy ấy thì may ra còn có chút hy vọng."
Thiên Phong: "..."
Bình luận
Thiên Phong: "..."
Thiên Phong cầm chai nước, cố gắng nói với bản thân mình, chỉ bằng hai mươi vòng chạy này, cho dù cậu có gọi cậu hai mươi lần là đồ lùn, cậu cũng không được tức giận.
Bình luận
Thiên Phong cầm chai nước, cố gắng nói với bản thân mình, chỉ bằng hai mươi vòng chạy này, cho dù cậu có gọi cậu hai mươi lần là đồ lùn, cậu cũng không được tức giận.
-
Bình luận
-
Đến lúc chạy nốt xong, Nhất Quân nằm bệt ra bãi cỏ. Khu cỏ này là cỏ nhân tạo không dùng đất tự nhiên để trồng nên thành ra không có chuyện có côn trùng hay dính đất cát.
Bình luận
Đến lúc chạy nốt xong, Nhất Quân nằm bệt ra bãi cỏ. Khu cỏ này là cỏ nhân tạo không dùng đất tự nhiên để trồng nên thành ra không có chuyện có côn trùng hay dính đất cát.
Thiên Phong ngồi bên cạnh, thấy anh im lặng thì cũng không nói gì thêm. Nhưng lát sau, lúc nhìn lại thì thấy anh đã nhắm nghiền mắt lại.
Bình luận
Thiên Phong ngồi bên cạnh, thấy anh im lặng thì cũng không nói gì thêm. Nhưng lát sau, lúc nhìn lại thì thấy anh đã nhắm nghiền mắt lại.
Thiên Phong: "..."
Bình luận
Thiên Phong: "..."
???
Bình luận
???
Cậu lay anh vài cái khẽ, nhưng... anh không động đậy.
Bình luận
Cậu lay anh vài cái khẽ, nhưng... anh không động đậy.
Thiên Phong: O-O
Bình luận
Thiên Phong: O-O
Thiên Phong đỏ mắt, bối rối nói: "Thật xin lỗi, sớm biết cứ để tôi chết đói đi, tôi không nên để cậu phải chạy quanh sân vận động..."
Bình luận
Thiên Phong đỏ mắt, bối rối nói: "Thật xin lỗi, sớm biết cứ để tôi chết đói đi, tôi không nên để cậu phải chạy quanh sân vận động..."
"Nhất định cậu đừng xảy ra chuyện gì đấy." Tay chân Thiên Phong lạnh toát: "Bây giờ y tế phát triển, cho dù có mắc phải bệnh gì, chỉ cần tích cực điều trị, cậu nhất định sẽ không sao cả."
Bình luận
"Nhất định cậu đừng xảy ra chuyện gì đấy." Tay chân Thiên Phong lạnh toát: "Bây giờ y tế phát triển, cho dù có mắc phải bệnh gì, chỉ cần tích cực điều trị, cậu nhất định sẽ không sao cả."
Người kia đột nhiên khẽ động.
Bình luận
Người kia đột nhiên khẽ động.
Động tác cụ thể là, người con trai mất kiên nhẫn đưa tay lên bịt tai.
Bình luận
Động tác cụ thể là, người con trai mất kiên nhẫn đưa tay lên bịt tai.
"..."
Bình luận
"..."
Một giây sau.
Bình luận
Một giây sau.
Thiên Phong nghe thấy Nhất Quân nói: "Tôi chỉ ngủ một chút, cũng chưa đến nỗi phải hỏa táng vào ngày mai."
Bình luận
Thiên Phong nghe thấy Nhất Quân nói: "Tôi chỉ ngủ một chút, cũng chưa đến nỗi phải hỏa táng vào ngày mai."