Chương 12: Lá mặt lá trái


Tôi uể oải đóng cúc áo cuối cùng, tóc cũng chẳng buồn chải, cứ thế túm thành củ tỏi rồi dùng dây chun cố định. Nhìn gương mặt tái nhợt và đầu thì đang giật lên từng cơn, tôi thở dài. Thật chẳng muốn đi học chút nào, nhưng lại không thể không đi. Nghỉ nhiều quá sẽ không đủ điều kiện dự thi tốt nghiệp. Để đến mức ấy bố mẹ sẽ làm ầm lên cho mà xem.

Bình luận

Tôi uể oải đóng cúc áo cuối cùng, tóc cũng chẳng buồn chải, cứ thế túm thành củ tỏi rồi dùng dây chun cố định. Nhìn gương mặt tái nhợt và đầu thì đang giật lên từng cơn, tôi thở dài. Thật chẳng muốn đi học chút nào, nhưng lại không thể không đi. Nghỉ nhiều quá sẽ không đủ điều kiện dự thi tốt nghiệp. Để đến mức ấy bố mẹ sẽ làm ầm lên cho mà xem.

Việc đau đầu và gặp ảo giác mỗi khi trời mưa đã xuất hiện từ lâu. Lâu đến mức, tôi không nhớ rõ bắt đầu từ khi nào, chỉ biết đã quen với sự hiện diện của nó. Một năm biết bao nhiêu ngày mưa, không quen sao được! Tôi cũng từng thử đi khám nhiều nơi nhưng kết quả trả về đều cùng một đáp án, bình thường, kèm theo lời khuyên nên đi khám bác sĩ tâm lý. Mà tôi, cứ thấy nhắc tới bốn chữ này là cả người bực bội, làm gì có chuyện đi khám. Huống chi, bản thân cũng chẳng có vấn đề.

Bình luận

Việc đau đầu và gặp ảo giác mỗi khi trời mưa đã xuất hiện từ lâu. Lâu đến mức, tôi không nhớ rõ bắt đầu từ khi nào, chỉ biết đã quen với sự hiện diện của nó. Một năm biết bao nhiêu ngày mưa, không quen sao được! Tôi cũng từng thử đi khám nhiều nơi nhưng kết quả trả về đều cùng một đáp án, bình thường, kèm theo lời khuyên nên đi khám bác sĩ tâm lý. Mà tôi, cứ thấy nhắc tới bốn chữ này là cả người bực bội, làm gì có chuyện đi khám. Huống chi, bản thân cũng chẳng có vấn đề.

Tôi nghĩ trường hợp của tôi khá giống với người có chấn thương lâu năm; những khi trái gió trở trời, vết thương cũ lại đau nhức không thôi. Nên ngoài chịu đựng cũng chỉ có thể chịu đựng. Có điều, lần này hơi khác. Vốn chỉ đau đầu vài tiếng rồi thôi, nhưng giờ đã hai ngày trôi qua, cơn đau chỉ suy giảm chứ không dứt khiến tôi lúc nào cũng trong trạng thái sắp bùng nổ.

Bình luận

Tôi nghĩ trường hợp của tôi khá giống với người có chấn thương lâu năm; những khi trái gió trở trời, vết thương cũ lại đau nhức không thôi. Nên ngoài chịu đựng cũng chỉ có thể chịu đựng. Có điều, lần này hơi khác. Vốn chỉ đau đầu vài tiếng rồi thôi, nhưng giờ đã hai ngày trôi qua, cơn đau chỉ suy giảm chứ không dứt khiến tôi lúc nào cũng trong trạng thái sắp bùng nổ.

(Còn tiếp)

Bình luận

(Còn tiếp)


Truyện tương tự

Bình luận