Chương 12: "Chẳng lẽ là cái xác biết đi?"


Quang Anh lại nằm xuống trong tuyệt vọng.

Bình luận

Quang Anh lại nằm xuống trong tuyệt vọng.

Bình luận

Đức Duy vội vàng bổ sung:

Bình luận

Đức Duy vội vàng bổ sung:

Bình luận

"Anh yên tâm đi, em sẽ không gây chuyện như lần trước nữa. Em sẽ cho anh trải nghiệm tốt nhất khi được em theo đuổi."

Bình luận

"Anh yên tâm đi, em sẽ không gây chuyện như lần trước nữa. Em sẽ cho anh trải nghiệm tốt nhất khi được em theo đuổi."

Bình luận

Quang Anh nhìn thẳng lên trần nhà, khuôn mặt xám xịt, không còn chút lưu luyến nhân sinh.

Bình luận

Quang Anh nhìn thẳng lên trần nhà, khuôn mặt xám xịt, không còn chút lưu luyến nhân sinh.

Bình luận

Anh lẩm bẩm: "Không cần, anh đồng ý ở bên nhóc."

Bình luận

Anh lẩm bẩm: "Không cần, anh đồng ý ở bên nhóc."

Bình luận

Đức Duy: "...Là sao cơ?"

Bình luận

Đức Duy: "...Là sao cơ?"

Bình luận

"Anh đồng ý lời tỏ tình của nhóc."

Bình luận

"Anh đồng ý lời tỏ tình của nhóc."

Bình luận

Nghe vậy, Đức Duy hưng phấn nhảy dựng lên, âm lượng cũng tăng lên 3 nấc:

Bình luận

Nghe vậy, Đức Duy hưng phấn nhảy dựng lên, âm lượng cũng tăng lên 3 nấc:

Bình luận

"Thật không?"

Bình luận

"Thật không?"

Bình luận

Quang Anh nửa sống nửa chết mà gật đầu:

Bình luận

Quang Anh nửa sống nửa chết mà gật đầu:

Bình luận

"Thật, nhóc mà còn theo đuổi anh nữa, anh sợ là anh không sống thêm được mấy ngày."

Bình luận

"Thật, nhóc mà còn theo đuổi anh nữa, anh sợ là anh không sống thêm được mấy ngày."

Bình luận

Đức Duy: "..."

Bình luận

Đức Duy: "..."

Bình luận

Lúc đó Đức Duy có cảm giác mình như cường thủ ác bá, cướp đi trinh trắng của con gái nhà lành.

Bình luận

Lúc đó Đức Duy có cảm giác mình như cường thủ ác bá, cướp đi trinh trắng của con gái nhà lành.

Bình luận

Sáng sớm hôm sau.

Bình luận

Sáng sớm hôm sau.

Bình luận

Quang Anh và Đức Duy trở lại trường học.

Bình luận

Quang Anh và Đức Duy trở lại trường học.

Bình luận

Chưa bao giờ Đức Duy cảm thấy khoảng cách từ cổng trường đến ký túc xá năm nhất lại xa như vậy.

Bình luận

Chưa bao giờ Đức Duy cảm thấy khoảng cách từ cổng trường đến ký túc xá năm nhất lại xa như vậy.

Bình luận

Bởi vì xung quanh có rất nhiều người, bọn họ đều đồng loạt quay lại nhìn cả hai người.

Bình luận

Bởi vì xung quanh có rất nhiều người, bọn họ đều đồng loạt quay lại nhìn cả hai người.

Bình luận

Lời thì thầm của bọn họ truyền đến tai cậu:

Bình luận

Lời thì thầm của bọn họ truyền đến tai cậu:

Bình luận

"Này? Quang Anh không phải đã chết rồi à?"

Bình luận

"Này? Quang Anh không phải đã chết rồi à?"

Bình luận

"Ừ, hôm qua bạn tôi nói xe tang đến đưa cậu ấy đi hỏa thiêu rồi."

Bình luận

"Ừ, hôm qua bạn tôi nói xe tang đến đưa cậu ấy đi hỏa thiêu rồi."

Bình luận

"Chẳng lẽ là cái xác biết đi?"

Bình luận

"Chẳng lẽ là cái xác biết đi?"

Bình luận

"Cũng có thể..."

Bình luận

"Cũng có thể..."

Bình luận

Đức Duy: "..."

Bình luận

Đức Duy: "..."

Bình luận

Quang Anh: "..."

Bình luận

Quang Anh: "..."

Bình luận

Quang Anh tất nhiên cũng nghe được.

Bình luận

Quang Anh tất nhiên cũng nghe được.

Bình luận

Sắc mặt anh đen như đáy nồi, anh quay đầu lại nhìn cậu, nở một nụ cười như Diêm Vương dưới địa ngục:

Bình luận

Sắc mặt anh đen như đáy nồi, anh quay đầu lại nhìn cậu, nở một nụ cười như Diêm Vương dưới địa ngục:

Bình luận

"Cái xác biết đi?"

Bình luận

"Cái xác biết đi?"

Bình luận

Đức Duy: "..."

Bình luận

Đức Duy: "..."

Bình luận

Cậu lúng túng sờ sờ mũi: "Haha, bọn họ đang nói chuyện nhảm nhí thôi."

Bình luận

Cậu lúng túng sờ sờ mũi: "Haha, bọn họ đang nói chuyện nhảm nhí thôi."

Bình luận

"Nếu em không nhầm xe cấp cứu với xe tang, bọn họ có thể nói nhảm như vậy à?"

Bình luận

"Nếu em không nhầm xe cấp cứu với xe tang, bọn họ có thể nói nhảm như vậy à?"

Bình luận

"...Em xin lỗi."

Bình luận

"...Em xin lỗi."

Bình luận

Kể từ hôm qua, từ "xin lỗi" trong miệng cậu nhiều đến mức có thể đem đi bán sỉ.

Bình luận

Kể từ hôm qua, từ "xin lỗi" trong miệng cậu nhiều đến mức có thể đem đi bán sỉ.

Bình luận

Có lẽ là cậu chưa nói chán thì Quang Anh đã chán nghe rồi.

Bình luận

Có lẽ là cậu chưa nói chán thì Quang Anh đã chán nghe rồi.

Bình luận

Anh khẽ thở dài:

Bình luận

Anh khẽ thở dài:

Bình luận

"Hoàng Đức Duy, lúc em theo đuổi anh, quả thực đã quá vất vả. Bây giờ chúng ta ở bên nhau, anh sẽ đối xử với em thật tốt. Em cứ hưởng thụ đi, không cần làm gì cả, cũng đừng nghe bạn cùng phòng khuyên mấy cái kế hoạch A, kế hoạch B gì nữa. Cả đời này anh chưa từng cầu xin ai, lần này anh cầu xin em đấy, được không?"

Bình luận

"Hoàng Đức Duy, lúc em theo đuổi anh, quả thực đã quá vất vả. Bây giờ chúng ta ở bên nhau, anh sẽ đối xử với em thật tốt. Em cứ hưởng thụ đi, không cần làm gì cả, cũng đừng nghe bạn cùng phòng khuyên mấy cái kế hoạch A, kế hoạch B gì nữa. Cả đời này anh chưa từng cầu xin ai, lần này anh cầu xin em đấy, được không?"

Bình luận

Khóe miệng cậu hơi giật giật.

Bình luận

Khóe miệng cậu hơi giật giật.

Bình luận

Hic, đúng là bóng ma tâm lý.

Bình luận

Hic, đúng là bóng ma tâm lý.


Truyện tương tự

Bình luận