Chương 11: Trở mặt


Vào ngày cuối tuần, bà Thu Yến dẫn Bảo Ngọc và Trúc Ly đi mua sắm, bà đưa cả hai đến một cửa hàng quần áo cao cấp. Đây là lần đầu tiên cô được bước vào đây, ngày trước cô chỉ có thể đứng ở bên ngoài ngắm nhìn những bộ đầm mà mình thích sau đó lặng lẽ rời đi. Còn hiện giờ cô đã có thể thỏa thích lựa chọn những bộ quần áo mà mình thích nhưng trong lòng cô lại không cảm thấy vui.

Bình luận

Vào ngày cuối tuần, bà Thu Yến dẫn Bảo Ngọc và Trúc Ly đi mua sắm, bà đưa cả hai đến một cửa hàng quần áo cao cấp. Đây là lần đầu tiên cô được bước vào đây, ngày trước cô chỉ có thể đứng ở bên ngoài ngắm nhìn những bộ đầm mà mình thích sau đó lặng lẽ rời đi. Còn hiện giờ cô đã có thể thỏa thích lựa chọn những bộ quần áo mà mình thích nhưng trong lòng cô lại không cảm thấy vui.

Trúc Ly nhìn thấy bà Thu Yến chỉ quan tâm đến một mình Bảo Ngọc, trong lòng cô ấy càng cảm thấy chán ghét cô hơn. Sau khi mua sắm xong, bà đưa cô đi mua một chiếc xe máy mới để sau này cô không cần phải đi chung xe với Trúc Ly nữa.

Bình luận

Trúc Ly nhìn thấy bà Thu Yến chỉ quan tâm đến một mình Bảo Ngọc, trong lòng cô ấy càng cảm thấy chán ghét cô hơn. Sau khi mua sắm xong, bà đưa cô đi mua một chiếc xe máy mới để sau này cô không cần phải đi chung xe với Trúc Ly nữa.

Ngày hôm sau cô đến lớp tìm Bảo Trâm, đây là lần đầu tiên cô gặp lại cô bé sau khi rời nhà.

Bình luận

Ngày hôm sau cô đến lớp tìm Bảo Trâm, đây là lần đầu tiên cô gặp lại cô bé sau khi rời nhà.

"Bảo Trâm, hiện giờ mẹ sao rồi? Em có đưa bà ấy đến bệnh viện chưa?"

Bình luận

"Bảo Trâm, hiện giờ mẹ sao rồi? Em có đưa bà ấy đến bệnh viện chưa?"

"Em đã nghe lời chị đưa mẹ đến bệnh viện rồi, hiện tại bà ấy đang tiến hành hóa trị đợt đầu tiên, khi nào tan học em sẽ đến bệnh viện chăm sóc mẹ"

Bình luận

"Em đã nghe lời chị đưa mẹ đến bệnh viện rồi, hiện tại bà ấy đang tiến hành hóa trị đợt đầu tiên, khi nào tan học em sẽ đến bệnh viện chăm sóc mẹ"

"Bảo Trâm, thời gian này vất vả cho em rồi, khi nào rảnh chị sẽ đến bệnh viện để thăm mẹ"

Bình luận

"Bảo Trâm, thời gian này vất vả cho em rồi, khi nào rảnh chị sẽ đến bệnh viện để thăm mẹ"

"Chị hai, thật ra mẹ không cố tình nói những lời đó với chị, hy vọng chị đừng trách mẹ"

Bình luận

"Chị hai, thật ra mẹ không cố tình nói những lời đó với chị, hy vọng chị đừng trách mẹ"

"Chị biết mẹ làm như vậy là vì muốn tốt cho chị, sao chị lại trách bà ấy được"

Bình luận

"Chị biết mẹ làm như vậy là vì muốn tốt cho chị, sao chị lại trách bà ấy được"

"Thì ra chị đã biết rồi sao? Vậy ba mẹ ruột của chị có đối xử tốt với chị không?"

Bình luận

"Thì ra chị đã biết rồi sao? Vậy ba mẹ ruột của chị có đối xử tốt với chị không?"

"Họ rất tốt với chị, hôm qua mẹ còn đưa chị đi mua rất nhiều đồ mới nữa"

Bình luận

"Họ rất tốt với chị, hôm qua mẹ còn đưa chị đi mua rất nhiều đồ mới nữa"

"Đáng lẽ em không nên hỏi như vậy, sao ba mẹ ruột của chị lại không yêu thương chị được chứ?"

Bình luận

"Đáng lẽ em không nên hỏi như vậy, sao ba mẹ ruột của chị lại không yêu thương chị được chứ?"

"Cũng sắp đến giờ học rồi, em mau vào lớp đi"

Bình luận

"Cũng sắp đến giờ học rồi, em mau vào lớp đi"

Sau khi Bảo Trâm vào lớp, cô ngẫm lại câu mà cô bé vừa nói. Họ là ba mẹ ruột của cô, nhưng cô không nên vì như vậy mà xem việc họ đối xử tốt với mình là điều hiển nhiên, vậy có phải cô nên mở lòng ra với họ không?

Bình luận

Sau khi Bảo Trâm vào lớp, cô ngẫm lại câu mà cô bé vừa nói. Họ là ba mẹ ruột của cô, nhưng cô không nên vì như vậy mà xem việc họ đối xử tốt với mình là điều hiển nhiên, vậy có phải cô nên mở lòng ra với họ không?

Đến giờ ra về, cô nhìn Bảo Trâm đạp xe một mình trên con đường quen thuộc. Trước đây cô đã từng chở cô bé đi qua con đường đó vô số lần, khi ấy cô và Bảo Trâm còn nói đủ thứ chuyện trên đời, nhưng hiện giờ cô lại không thể trở về nơi mà mình xem là nhà được nữa.

Bình luận

Đến giờ ra về, cô nhìn Bảo Trâm đạp xe một mình trên con đường quen thuộc. Trước đây cô đã từng chở cô bé đi qua con đường đó vô số lần, khi ấy cô và Bảo Trâm còn nói đủ thứ chuyện trên đời, nhưng hiện giờ cô lại không thể trở về nơi mà mình xem là nhà được nữa.

Thời gian gần đây ông Minh luôn cố gắng vun đắp tình cảm cha con với cô, nhưng trước đây ông đã từng nghe Trúc Ly kể những điều không tốt về cô, trong lòng ông vẫn luôn để tâm đến chuyện này. Cho đến một ngày ông gọi cô vào phòng để nói chuyện.

Bình luận

Thời gian gần đây ông Minh luôn cố gắng vun đắp tình cảm cha con với cô, nhưng trước đây ông đã từng nghe Trúc Ly kể những điều không tốt về cô, trong lòng ông vẫn luôn để tâm đến chuyện này. Cho đến một ngày ông gọi cô vào phòng để nói chuyện.

"Ba tìm con có chuyện gì không ạ?"

Bình luận

"Ba tìm con có chuyện gì không ạ?"

"Ba nghe Trúc Ly nói con từng ăn cắp tiền của con bé. Bảo Ngọc, ba biết trước đây do con sống trong gia đình thiếu thốn điều kiện cho nên con mới có hành vi lệch lạc như vậy, điều này ba không trách con. Ba chỉ hy vọng con biết nhận sai thôi"

Bình luận

"Ba nghe Trúc Ly nói con từng ăn cắp tiền của con bé. Bảo Ngọc, ba biết trước đây do con sống trong gia đình thiếu thốn điều kiện cho nên con mới có hành vi lệch lạc như vậy, điều này ba không trách con. Ba chỉ hy vọng con biết nhận sai thôi"

"Ba, từ nhỏ mẹ đã dạy con những điều nên làm và không nên làm. Cho dù cuộc sống của con có khó khăn thế nào đi nữa thì con cũng sẽ không bao giờ làm những việc trái với lương tâm của mình"

Bình luận

"Ba, từ nhỏ mẹ đã dạy con những điều nên làm và không nên làm. Cho dù cuộc sống của con có khó khăn thế nào đi nữa thì con cũng sẽ không bao giờ làm những việc trái với lương tâm của mình"

"Nhưng Trúc Ly nói có người tận mắt nhìn thấy con lấy cắp tiền của con bé, con giải thích sao về chuyện này?"

Bình luận

"Nhưng Trúc Ly nói có người tận mắt nhìn thấy con lấy cắp tiền của con bé, con giải thích sao về chuyện này?"

"Trúc Ly thật sự đã nói với ba như vậy sao?"

Bình luận

"Trúc Ly thật sự đã nói với ba như vậy sao?"

"Con bé chưa từng nói dối ba bất cứ điều gì. Khi Trúc Ly biết con là người đã lấy cắp tiền của nó thì con bé cảm thấy rất buồn và thất vọng, cho nên ba hy vọng con có thể nói lời xin lỗi với Trúc Ly"

Bình luận

"Con bé chưa từng nói dối ba bất cứ điều gì. Khi Trúc Ly biết con là người đã lấy cắp tiền của nó thì con bé cảm thấy rất buồn và thất vọng, cho nên ba hy vọng con có thể nói lời xin lỗi với Trúc Ly"

"Từ trước đến giờ con chưa từng làm gì có lỗi với Trúc Ly, con vẫn luôn thật lòng xem cậu ấy là bạn thân của mình, cho nên con sẽ không nhận sai đối với những việc mà mình chưa từng làm"

Bình luận

"Từ trước đến giờ con chưa từng làm gì có lỗi với Trúc Ly, con vẫn luôn thật lòng xem cậu ấy là bạn thân của mình, cho nên con sẽ không nhận sai đối với những việc mà mình chưa từng làm"

Sau khi nói xong Bảo Ngọc liền đi ra khỏi phòng. Cô biết Trúc Ly không phải là loại người dễ dàng tin vào lời nói của người khác, trước giờ cô ấy vẫn luôn tin vào trực giác của chính mình. Nhưng hiện giờ cô ấy lại vì một lời nói của người khác mà nhận định cô là người sai, đây không phải là cách hành xử của Trúc Ly.

Bình luận

Sau khi nói xong Bảo Ngọc liền đi ra khỏi phòng. Cô biết Trúc Ly không phải là loại người dễ dàng tin vào lời nói của người khác, trước giờ cô ấy vẫn luôn tin vào trực giác của chính mình. Nhưng hiện giờ cô ấy lại vì một lời nói của người khác mà nhận định cô là người sai, đây không phải là cách hành xử của Trúc Ly.

Thời gian gần đây cô luôn cảm thấy Trúc Ly có chút kỳ lạ nhưng lại không tìm ra được nguyên nhân, cho đến lúc này trong đầu cô bỗng có một ý nghĩ, đó là có khi nào chính Trúc Ly là người đã vu oan cho mình? Vì chỉ có như vậy mới có thể giải thích được mọi chuyện. Nhưng Bảo Ngọc lại nhanh chóng bác bỏ ý nghĩ này, vì cô không muốn tin Trúc Ly lại làm thế với mình.

Bình luận

Thời gian gần đây cô luôn cảm thấy Trúc Ly có chút kỳ lạ nhưng lại không tìm ra được nguyên nhân, cho đến lúc này trong đầu cô bỗng có một ý nghĩ, đó là có khi nào chính Trúc Ly là người đã vu oan cho mình? Vì chỉ có như vậy mới có thể giải thích được mọi chuyện. Nhưng Bảo Ngọc lại nhanh chóng bác bỏ ý nghĩ này, vì cô không muốn tin Trúc Ly lại làm thế với mình.

Cô đi đến phòng của Trúc Ly để tìm cô ấy. Mà Trúc Ly dường như cũng đã đoán ra được Bảo Ngọc sẽ đến tìm mình, vì cô ấy biết lý do ông Minh tìm cô là gì.

Bình luận

Cô đi đến phòng của Trúc Ly để tìm cô ấy. Mà Trúc Ly dường như cũng đã đoán ra được Bảo Ngọc sẽ đến tìm mình, vì cô ấy biết lý do ông Minh tìm cô là gì.

"Trúc Ly, cậu đã nói với ba có người tận mắt nhìn thấy mình lấy cắp tiền của cậu sao? Người đó rốt cuộc là ai? Rất có thể chính người đó đã vu oan cho mình"

Bình luận

"Trúc Ly, cậu đã nói với ba có người tận mắt nhìn thấy mình lấy cắp tiền của cậu sao? Người đó rốt cuộc là ai? Rất có thể chính người đó đã vu oan cho mình"

"Bảo Ngọc, cậu thật sự rất muốn biết ai là người đã vu oan cho cậu sao? Được, vậy thì mình sẽ nói cho cậu biết"

Bình luận

"Bảo Ngọc, cậu thật sự rất muốn biết ai là người đã vu oan cho cậu sao? Được, vậy thì mình sẽ nói cho cậu biết"

Trúc Ly kề sát vào tai cô nói nhỏ: "Người đó là mình, mình chính là người đã bỏ tờ tiền đó vào trong cuốn sách của cậu"

Bình luận

Trúc Ly kề sát vào tai cô nói nhỏ: "Người đó là mình, mình chính là người đã bỏ tờ tiền đó vào trong cuốn sách của cậu"

Mặc dù trước đó Bảo Ngọc đã đoán ra được điều này, nhưng sau khi nghe chính miệng Trúc Ly thừa nhận thì trái tim cô vẫn cảm thấy hụt hẫng.

Bình luận

Mặc dù trước đó Bảo Ngọc đã đoán ra được điều này, nhưng sau khi nghe chính miệng Trúc Ly thừa nhận thì trái tim cô vẫn cảm thấy hụt hẫng.

"Thật sự là cậu làm sao? Tại sao cậu lại làm như vậy?"

Bình luận

"Thật sự là cậu làm sao? Tại sao cậu lại làm như vậy?"

"Cậu đã đoán ra được rồi sao? Nếu vậy thì có lẽ cậu cũng biết lý do là gì rồi chứ"

Bình luận

"Cậu đã đoán ra được rồi sao? Nếu vậy thì có lẽ cậu cũng biết lý do là gì rồi chứ"

"Có phải cậu đã biết chuyện thân thế của chúng ta trước đó rồi đúng không?"

Bình luận

"Có phải cậu đã biết chuyện thân thế của chúng ta trước đó rồi đúng không?"

"Đúng đó. Mình đã nghe ba mẹ mình nói về cậu, họ nói nhất định phải đón cậu về đây sống. Từ khoảnh khắc mình biết cậu chính là con gái ruột của ba mẹ mình thì tình bạn giữa chúng ta kết thúc rồi"

Bình luận

"Đúng đó. Mình đã nghe ba mẹ mình nói về cậu, họ nói nhất định phải đón cậu về đây sống. Từ khoảnh khắc mình biết cậu chính là con gái ruột của ba mẹ mình thì tình bạn giữa chúng ta kết thúc rồi"

"Trúc Ly, mình thật sự không cố ý cướp đi bất cứ thứ gì của cậu. Sự hiện diện của mình trong căn nhà này không làm ảnh hưởng đến tình cảm của ba mẹ dành cho cậu, họ vẫn luôn quan tâm và yêu thương cậu giống như trước đây. Nếu ba biết cậu nói dối thì ông ấy chắc chắn sẽ rất buồn và thất vọng về cậu"

Bình luận

"Trúc Ly, mình thật sự không cố ý cướp đi bất cứ thứ gì của cậu. Sự hiện diện của mình trong căn nhà này không làm ảnh hưởng đến tình cảm của ba mẹ dành cho cậu, họ vẫn luôn quan tâm và yêu thương cậu giống như trước đây. Nếu ba biết cậu nói dối thì ông ấy chắc chắn sẽ rất buồn và thất vọng về cậu"

"Cậu yên tâm đi, ba sẽ không bao giờ biết chuyện mình đã vu oan cho cậu. Nếu cậu nói chuyện này với ba thì ông ấy cũng sẽ không tin cậu đâu"

Bình luận

"Cậu yên tâm đi, ba sẽ không bao giờ biết chuyện mình đã vu oan cho cậu. Nếu cậu nói chuyện này với ba thì ông ấy cũng sẽ không tin cậu đâu"

"Cậu nói đúng, giữa lời nói của mình và cậu thì ba chắc chắn sẽ chọn tin lời cậu nói. Ba tin tưởng cậu như vậy nhưng cậu lại lừa dối ông ấy, cậu không cảm thấy có lỗi với lương tâm của mình sao?"

Bình luận

"Cậu nói đúng, giữa lời nói của mình và cậu thì ba chắc chắn sẽ chọn tin lời cậu nói. Ba tin tưởng cậu như vậy nhưng cậu lại lừa dối ông ấy, cậu không cảm thấy có lỗi với lương tâm của mình sao?"

"Chỉ cần được ở lại căn nhà này thì mình sẽ không ngại dùng bất cứ thủ đoạn nào. Bảo Ngọc, cậu nên lo cho bản thân mình trước đi"

Bình luận

"Chỉ cần được ở lại căn nhà này thì mình sẽ không ngại dùng bất cứ thủ đoạn nào. Bảo Ngọc, cậu nên lo cho bản thân mình trước đi"

"Trúc Ly, cậu thay đổi rồi, cậu không còn là người mà mình từng biết trước đây nữa. Điều cuối cùng mình muốn nói với cậu là mình hy vọng cậu sẽ không trở thành loại người giống như Kim Hà"

Bình luận

"Trúc Ly, cậu thay đổi rồi, cậu không còn là người mà mình từng biết trước đây nữa. Điều cuối cùng mình muốn nói với cậu là mình hy vọng cậu sẽ không trở thành loại người giống như Kim Hà"

Sau khi cô rời đi, Trúc Ly suy nghĩ lại câu mà cô vừa nói. Trước đây cô ấy rất ghét những người giống như Kim Hà, nhưng hiện giờ cô ấy lại đang dần dần trở thành loại người giống như cô ta. Nhưng như thế thì đã sao, giống như lời cô ấy vừa nói với cô, chỉ cần đạt được mục đích của mình thì cô ấy sẽ không ngại dùng bất cứ thủ đoạn nào.

Bình luận

Sau khi cô rời đi, Trúc Ly suy nghĩ lại câu mà cô vừa nói. Trước đây cô ấy rất ghét những người giống như Kim Hà, nhưng hiện giờ cô ấy lại đang dần dần trở thành loại người giống như cô ta. Nhưng như thế thì đã sao, giống như lời cô ấy vừa nói với cô, chỉ cần đạt được mục đích của mình thì cô ấy sẽ không ngại dùng bất cứ thủ đoạn nào.

Ngày hôm sau cô đến thăm bà Tuyết Mai. Sau đợt hóa trị đầu tiên thì bà ấy đã tạm thời xin nghỉ việc để ở nhà dưỡng bệnh. Khi cô đến đã là buổi chiều, lúc này Bảo Trâm đang chuẩn bị bữa tối ở trong bếp, còn bà Tuyết Mai thì đang tranh thủ may xong số quần áo còn lại để giao cho khách.

Bình luận

Ngày hôm sau cô đến thăm bà Tuyết Mai. Sau đợt hóa trị đầu tiên thì bà ấy đã tạm thời xin nghỉ việc để ở nhà dưỡng bệnh. Khi cô đến đã là buổi chiều, lúc này Bảo Trâm đang chuẩn bị bữa tối ở trong bếp, còn bà Tuyết Mai thì đang tranh thủ may xong số quần áo còn lại để giao cho khách.

Cô không muốn bà Tuyết Mai nhận ra tâm trạng không tốt của mình, vì vậy trước khi vào nhà cô cố gắng nặn ra một nụ cười.

Bình luận

Cô không muốn bà Tuyết Mai nhận ra tâm trạng không tốt của mình, vì vậy trước khi vào nhà cô cố gắng nặn ra một nụ cười.

"Mẹ, hôm nay con về thăm mẹ nè"

Bình luận

"Mẹ, hôm nay con về thăm mẹ nè"

Khi nhìn thấy cô, bà ấy liền đi đến nắm lấy tay cô nói: "Bảo Ngọc, con về rồi sao? Hôm nay con đẹp lắm, nhìn thấy con như vậy là mẹ yên tâm rồi"

Bình luận

Khi nhìn thấy cô, bà ấy liền đi đến nắm lấy tay cô nói: "Bảo Ngọc, con về rồi sao? Hôm nay con đẹp lắm, nhìn thấy con như vậy là mẹ yên tâm rồi"

"Sức khỏe của mẹ hiện giờ thế nào rồi?" Cô vừa nói vừa nhìn đống quần áo đang may dở của bà ấy.

Bình luận

"Sức khỏe của mẹ hiện giờ thế nào rồi?" Cô vừa nói vừa nhìn đống quần áo đang may dở của bà ấy.

"Sức khỏe của mẹ vẫn còn tốt lắm, mẹ vẫn có thể may đồ được. Con yên tâm đi, khi nào may xong hết số quần áo này mẹ sẽ nghỉ ngơi để dưỡng bệnh"

Bình luận

"Sức khỏe của mẹ vẫn còn tốt lắm, mẹ vẫn có thể may đồ được. Con yên tâm đi, khi nào may xong hết số quần áo này mẹ sẽ nghỉ ngơi để dưỡng bệnh"

Bà ấy lại nói tiếp: "Bảo Ngọc, những lời mẹ nói với con lần trước hy vọng con đừng để trong lòng, mẹ chưa từng xem con là gánh nặng của mẹ, trong lòng mẹ con mãi mãi là đứa con gái mà mẹ yêu thương nhất"

Bình luận

Bà ấy lại nói tiếp: "Bảo Ngọc, những lời mẹ nói với con lần trước hy vọng con đừng để trong lòng, mẹ chưa từng xem con là gánh nặng của mẹ, trong lòng mẹ con mãi mãi là đứa con gái mà mẹ yêu thương nhất"

"Mẹ, con biết, con đều biết hết. Khi mẹ nói ra những lời đó chắc chắn trong lòng cũng không dễ chịu gì có đúng không?"

Bình luận

"Mẹ, con biết, con đều biết hết. Khi mẹ nói ra những lời đó chắc chắn trong lòng cũng không dễ chịu gì có đúng không?"

"Bảo Ngọc, cảm ơn con đã hiểu được nỗi lòng của mẹ, chỉ cần con được sống tốt thì cho dù không được ở cạnh con mẹ cũng cảm thấy an lòng"

Bình luận

"Bảo Ngọc, cảm ơn con đã hiểu được nỗi lòng của mẹ, chỉ cần con được sống tốt thì cho dù không được ở cạnh con mẹ cũng cảm thấy an lòng"

Đúng lúc này Bảo Trâm từ trong bếp đi ra nói: "Chị hai, chị về sao không nói trước với em, để em nấu thêm nhiều món nữa cho chị"

Bình luận

Đúng lúc này Bảo Trâm từ trong bếp đi ra nói: "Chị hai, chị về sao không nói trước với em, để em nấu thêm nhiều món nữa cho chị"

"Bảo Trâm, trước đây em chỉ hay phụ chị nấu ăn, hiện giờ em đã biết nấu ăn rồi sao?"

Bình luận

"Bảo Trâm, trước đây em chỉ hay phụ chị nấu ăn, hiện giờ em đã biết nấu ăn rồi sao?"

"Mặc dù em không nấu ngon bằng chị nhưng vẫn có thể tạm chấp nhận được, chị không được chê đó"

Bình luận

"Mặc dù em không nấu ngon bằng chị nhưng vẫn có thể tạm chấp nhận được, chị không được chê đó"

"Thức ăn em nấu là do chị dạy, sao chị có thể chê được chứ"

Bình luận

"Thức ăn em nấu là do chị dạy, sao chị có thể chê được chứ"

Cô ở lại ăn tối cùng với bà Tuyết Mai và Bảo Trâm. Trước khi ra về, cô nói với cô bé: "Em phải thay chị chăm sóc mẹ thật tốt, em nhớ dặn bà ấy uống thuốc đầy đủ, còn nữa..."

Bình luận

Cô ở lại ăn tối cùng với bà Tuyết Mai và Bảo Trâm. Trước khi ra về, cô nói với cô bé: "Em phải thay chị chăm sóc mẹ thật tốt, em nhớ dặn bà ấy uống thuốc đầy đủ, còn nữa..."

"Được rồi chị hai, em biết rồi. Em nhất định sẽ làm theo những lời chị dặn, sau này không được để mẹ tiếp tục may đồ nữa. Những chuyện này chị đã nói với em rất nhiều lần rồi, em nghe sắp thuộc lòng luôn rồi"

Bình luận

"Được rồi chị hai, em biết rồi. Em nhất định sẽ làm theo những lời chị dặn, sau này không được để mẹ tiếp tục may đồ nữa. Những chuyện này chị đã nói với em rất nhiều lần rồi, em nghe sắp thuộc lòng luôn rồi"

"Em chê chị phiền sao?"

Bình luận

"Em chê chị phiền sao?"

"Không có, em nào dám nghĩ như vậy chứ"

Bình luận

"Không có, em nào dám nghĩ như vậy chứ"

Lúc này bà Tuyết Mai chợt lên tiếng: "Bảo Ngọc, Trúc Ly... dạo này con bé sao rồi?"

Bình luận

Lúc này bà Tuyết Mai chợt lên tiếng: "Bảo Ngọc, Trúc Ly... dạo này con bé sao rồi?"

Khi vừa nghe đến tên của Trúc Ly, cô liền thu lại nụ cười trên môi. Cô không muốn bà Tuyết Mai lo lắng nên đã nói:

Bình luận

Khi vừa nghe đến tên của Trúc Ly, cô liền thu lại nụ cười trên môi. Cô không muốn bà Tuyết Mai lo lắng nên đã nói:

"Trúc Ly dạo này vẫn rất tốt. Mặc dù hiện giờ cậu ấy vẫn chưa chịu chấp nhận mẹ nhưng con tin sau này cậu ấy sẽ dần mở lòng ra với mẹ thôi"

Bình luận

"Trúc Ly dạo này vẫn rất tốt. Mặc dù hiện giờ cậu ấy vẫn chưa chịu chấp nhận mẹ nhưng con tin sau này cậu ấy sẽ dần mở lòng ra với mẹ thôi"

"Mẹ không cần Trúc Ly chấp nhận mẹ, mẹ biết con bé vẫn sống tốt là đủ rồi"

Bình luận

"Mẹ không cần Trúc Ly chấp nhận mẹ, mẹ biết con bé vẫn sống tốt là đủ rồi"

"Mẹ..."

Bình luận

"Mẹ..."

"Từ nhỏ Trúc Ly đã quen sống cuộc sống giàu sang, cho nên con bé không chấp nhận sống ở đây cũng là lẽ thường thôi, mẹ không nên ép con bé phải chịu khổ cùng mẹ"

Bình luận

"Từ nhỏ Trúc Ly đã quen sống cuộc sống giàu sang, cho nên con bé không chấp nhận sống ở đây cũng là lẽ thường thôi, mẹ không nên ép con bé phải chịu khổ cùng mẹ"

Bà ấy lại nói tiếp: "Được rồi, hiện giờ cũng không còn sớm nữa, con mau trở về đi, đừng để ba mẹ con lo lắng"

Bình luận

Bà ấy lại nói tiếp: "Được rồi, hiện giờ cũng không còn sớm nữa, con mau trở về đi, đừng để ba mẹ con lo lắng"

"Dạ, vậy con về đây, khi nào rảnh con lại đến thăm mẹ"

Bình luận

"Dạ, vậy con về đây, khi nào rảnh con lại đến thăm mẹ"

Sau khi tạm biệt bà Tuyết Mai cô lại phải trở về nhà. Chỉ khi được ở cạnh bà ấy và Bảo Trâm cô mới cảm thấy vui vẻ và thoải mái, còn khi trở về với căn nhà thật sự của mình thì cô lại cảm thấy cô đơn và trống trãi.

Bình luận

Sau khi tạm biệt bà Tuyết Mai cô lại phải trở về nhà. Chỉ khi được ở cạnh bà ấy và Bảo Trâm cô mới cảm thấy vui vẻ và thoải mái, còn khi trở về với căn nhà thật sự của mình thì cô lại cảm thấy cô đơn và trống trãi.


Truyện tương tự

Bình luận