CHƯƠNG 11: THIẾU NỮ LÝ THIÊN HINH VÀ NHỮNG CÂU CHUYỆN Ở THỜI HIỆN ĐẠI
Chiếc xe ngựa không ngừng lúc lắc, bên trong, hoàng hậu đang nhắm mắt để đó, ngồi như tượng, nhìn xuống mới thấy Thiên Tâm cô nương đang nằm dài, đầu tựa lên đùi của Lý Chiêu Hoàng mà ngủ không biết trời trăng gì.
Bình luận
Chiếc xe ngựa không ngừng lúc lắc, bên trong, hoàng hậu đang nhắm mắt để đó, ngồi như tượng, nhìn xuống mới thấy Thiên Tâm cô nương đang nằm dài, đầu tựa lên đùi của Lý Chiêu Hoàng mà ngủ không biết trời trăng gì.
Đến nơi, Lý Chiêu Hoàng không biết làm cách nào gọi Thiên Tâm dậy, vì thấy tỷ ấy ngủ ngon như thế nên không nỡ gọi, đang trong lúc khó xử thì Trần thị vệ đến.
Bình luận
Đến nơi, Lý Chiêu Hoàng không biết làm cách nào gọi Thiên Tâm dậy, vì thấy tỷ ấy ngủ ngon như thế nên không nỡ gọi, đang trong lúc khó xử thì Trần thị vệ đến.
Lý Chiêu Hoàng: Hay là khanh giúp ta bế tỷ ấy vào trong.
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Hay là khanh giúp ta bế tỷ ấy vào trong.
Trần Tổng hoảng ngang, bế nữ nhân à, hắn chưa từng làm cũng chưa từng dám nghĩ đến, huống chi đây lại là cô ấy.
Bình luận
Trần Tổng hoảng ngang, bế nữ nhân à, hắn chưa từng làm cũng chưa từng dám nghĩ đến, huống chi đây lại là cô ấy.
Trần Tổng: Bẩm hoàng hậu...thần...thần...
Bình luận
Trần Tổng: Bẩm hoàng hậu...thần...thần...
Lý Chiêu Hoàng: Làm sao mà khanh phải ấp úng như vậy, thân là nam nhi thì phải ra dáng chứ.
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Làm sao mà khanh phải ấp úng như vậy, thân là nam nhi thì phải ra dáng chứ.
Thấy không cách nào thoái thác được, Trần thị vệ đành tiến đến, quỵ gối xuống để đón lấy Thiên Tâm. Chưa đụng đến người ta mà Trần thị vệ cứ run hết cả lên, hai tay không ngừng đổ mồ hôi, vừa hồi hộp vừa thẹn thùng.
Bình luận
Thấy không cách nào thoái thác được, Trần thị vệ đành tiến đến, quỵ gối xuống để đón lấy Thiên Tâm. Chưa đụng đến người ta mà Trần thị vệ cứ run hết cả lên, hai tay không ngừng đổ mồ hôi, vừa hồi hộp vừa thẹn thùng.
Khi cơ thể Thiên Tâm vừa rời khỏi ghế, vừa nằm lọt thỏm trong vòng tay của Trần thị vệ thì cô đã giật mình mở tròn mắt ra nhìn người ta. Phút chốc cả hai bối rối nhìn nhau, trong đầu cô nàng vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, rồi hét toáng lên làm hai người còn lại hốt hoảng.
Bình luận
Khi cơ thể Thiên Tâm vừa rời khỏi ghế, vừa nằm lọt thỏm trong vòng tay của Trần thị vệ thì cô đã giật mình mở tròn mắt ra nhìn người ta. Phút chốc cả hai bối rối nhìn nhau, trong đầu cô nàng vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, rồi hét toáng lên làm hai người còn lại hốt hoảng.
Trần thị vệ vội vàng bò ra khỏi xe ngựa, chạy mất hút. Thiên Tâm thì vẫn đang thắc mắc “đây là cái kịch bản gì thế này”.
Bình luận
Trần thị vệ vội vàng bò ra khỏi xe ngựa, chạy mất hút. Thiên Tâm thì vẫn đang thắc mắc “đây là cái kịch bản gì thế này”.
Sau khi để hoàng hậu vào phòng nghỉ ngơi, Thiên Tâm ra ngoài nhìn ngó căn nhà thật kỹ lưỡng, cảm thấy rất hài lòng với sự sắp xếp này. Cô thoáng thấy Trần thị vệ từ xa, chàng cũng vừa nhìn thấy Thiên Tâm thì toang bỏ chạy nhưng Thiên Tâm đã kịp gọi lại.
Bình luận
Sau khi để hoàng hậu vào phòng nghỉ ngơi, Thiên Tâm ra ngoài nhìn ngó căn nhà thật kỹ lưỡng, cảm thấy rất hài lòng với sự sắp xếp này. Cô thoáng thấy Trần thị vệ từ xa, chàng cũng vừa nhìn thấy Thiên Tâm thì toang bỏ chạy nhưng Thiên Tâm đã kịp gọi lại.
Đối với Thiên Tâm mà nói thì hoàn cảnh hiện tại được xem như là đang chơi một loại game nhập vai, nên tất cả những sự vật sự việc xảy ra, những cảm xúc và rung động ở đây chỉ là trải nghiệm, thứ cô cần làm là không thay đổi lịch sử và tìm cách quay về thế giới của mình.
Bình luận
Đối với Thiên Tâm mà nói thì hoàn cảnh hiện tại được xem như là đang chơi một loại game nhập vai, nên tất cả những sự vật sự việc xảy ra, những cảm xúc và rung động ở đây chỉ là trải nghiệm, thứ cô cần làm là không thay đổi lịch sử và tìm cách quay về thế giới của mình.
Trần thị vệ đứng cứng ngắc một chỗ, mắt không dám nhìn Thiên Tâm đang tiến tới.
Bình luận
Trần thị vệ đứng cứng ngắc một chỗ, mắt không dám nhìn Thiên Tâm đang tiến tới.
Thiên Tâm: Thái độ của huynh như vậy là sao, quay sang đây nói chuyện xem nào, ta đâu có ăn thịt huynh.
Bình luận
Thiên Tâm: Thái độ của huynh như vậy là sao, quay sang đây nói chuyện xem nào, ta đâu có ăn thịt huynh.
Trần Tổng từ từ quay sang rồi nhỏ nhẹ trình bày về căn nhà mà họ sẽ ở trong thời gian tới.
Bình luận
Trần Tổng từ từ quay sang rồi nhỏ nhẹ trình bày về căn nhà mà họ sẽ ở trong thời gian tới.
Trần Tổng: Căn nhà này là được sắp xếp theo yêu cầu của cô nương, không quá nhỏ nhưng cũng không quá lớn, xung quanh chỉ có vài hộ dân ở không quá xa cũng không quá gần, nếu muốn mua bán gì thì phải đi xuống thị trấn, nơi đó cũng chỉ hơi xa hơn một chút.
Bình luận
Trần Tổng: Căn nhà này là được sắp xếp theo yêu cầu của cô nương, không quá nhỏ nhưng cũng không quá lớn, xung quanh chỉ có vài hộ dân ở không quá xa cũng không quá gần, nếu muốn mua bán gì thì phải đi xuống thị trấn, nơi đó cũng chỉ hơi xa hơn một chút.
Thiên Tâm tỏ ý hài lòng.
Bình luận
Thiên Tâm tỏ ý hài lòng.
Trần Tổng: Hằng ngày sẽ có hai cung nữ đến để lau dọn những thứ cần thiết rồi sẽ rời đi, nên là căn bản trong nhà chỉ có ba người.
Bình luận
Trần Tổng: Hằng ngày sẽ có hai cung nữ đến để lau dọn những thứ cần thiết rồi sẽ rời đi, nên là căn bản trong nhà chỉ có ba người.
Thiên Tâm nhìn căn nhà, rồi nhìn khoảnh sân, trong đầu nảy ra một số ý định.
Bình luận
Thiên Tâm nhìn căn nhà, rồi nhìn khoảnh sân, trong đầu nảy ra một số ý định.
Thiên Tâm: Vậy là tốt rồi, huynh cứ tiếp tục làm quen hoàn cảnh nhé, ta đi ngủ đây, đi đường giằng sốc quá nên ta hơi mệt.
Bình luận
Thiên Tâm: Vậy là tốt rồi, huynh cứ tiếp tục làm quen hoàn cảnh nhé, ta đi ngủ đây, đi đường giằng sốc quá nên ta hơi mệt.
Trần Tổng nghe qua thì có chút dị nghị.
Bình luận
Trần Tổng nghe qua thì có chút dị nghị.
Trần Tổng: Không phải cô nương đã ngủ suốt dọc đường sao...
Bình luận
Trần Tổng: Không phải cô nương đã ngủ suốt dọc đường sao...
Thiên Tâm liền ném ra một cái liếc mắt hùm beo làm Trần thị vệ co ro lại như một chú cún, Trần Tổng ơi là Trần Tổng, xem ra tương lai đen tối rồi.
Bình luận
Thiên Tâm liền ném ra một cái liếc mắt hùm beo làm Trần thị vệ co ro lại như một chú cún, Trần Tổng ơi là Trần Tổng, xem ra tương lai đen tối rồi.
Buổi chiều Thiên Tâm mới tỉnh dậy, vừa mở mắt đã nghe tiếng mưa ngoài cửa sổ, một cảm giác bình yên phủ khắp không gian. Cô ra ngoài hiên thì thấy hoàng hậu đã ngồi tựa mình ngắm mưa, nhưng đúng là người buồn thì cảnh có vui bao giờ, đối với Thiên Tâm thì đây là bình yên nhưng nhìn Lý Chiêu Hoàng thì ai nào thấy bình yên.
Bình luận
Buổi chiều Thiên Tâm mới tỉnh dậy, vừa mở mắt đã nghe tiếng mưa ngoài cửa sổ, một cảm giác bình yên phủ khắp không gian. Cô ra ngoài hiên thì thấy hoàng hậu đã ngồi tựa mình ngắm mưa, nhưng đúng là người buồn thì cảnh có vui bao giờ, đối với Thiên Tâm thì đây là bình yên nhưng nhìn Lý Chiêu Hoàng thì ai nào thấy bình yên.
Thiên Tâm quay vào trong chuẩn bị một bàn trà nóng rồi mang ra ngồi cạnh hoàng hậu, cô không nói gì, chỉ yên lặng ngồi đó, cùng ngắm mưa.
Bình luận
Thiên Tâm quay vào trong chuẩn bị một bàn trà nóng rồi mang ra ngồi cạnh hoàng hậu, cô không nói gì, chỉ yên lặng ngồi đó, cùng ngắm mưa.
Nước từ từ sôi, Thiên Tâm dạo qua ấm chén bằng nước nóng rồi mới cho trà vào, trà đạo thì cô không biết, nhưng sống chậm một chút thì cô có thể làm.
Bình luận
Nước từ từ sôi, Thiên Tâm dạo qua ấm chén bằng nước nóng rồi mới cho trà vào, trà đạo thì cô không biết, nhưng sống chậm một chút thì cô có thể làm.
Mưa nặng hạt, không khí bên ngoài mang theo hơi đất, khói trà tỏa hương nghi ngút, tùy lòng người mà ấm mà lạnh.
Bình luận
Mưa nặng hạt, không khí bên ngoài mang theo hơi đất, khói trà tỏa hương nghi ngút, tùy lòng người mà ấm mà lạnh.
Mưa nhẹ hạt dần, trời cũng chuyển tối, hoàng hậu ngủ thiếp đi trên cánh tay của Thiên Tâm lúc nào không hay. Thiên Tâm không thể gọi Trần thị vệ đến vì khác biệt nam nữ, khác biệt thân phận nên cô đành phải tự mình bế hoàng hậu về phòng, ai nói nữ nhân không bế được nữ nhân, Thiên Tâm chính là cô gái có thể bê được bình nước 20 lít, cũng có thể vác được bao gạo 50kg.
Bình luận
Mưa nhẹ hạt dần, trời cũng chuyển tối, hoàng hậu ngủ thiếp đi trên cánh tay của Thiên Tâm lúc nào không hay. Thiên Tâm không thể gọi Trần thị vệ đến vì khác biệt nam nữ, khác biệt thân phận nên cô đành phải tự mình bế hoàng hậu về phòng, ai nói nữ nhân không bế được nữ nhân, Thiên Tâm chính là cô gái có thể bê được bình nước 20 lít, cũng có thể vác được bao gạo 50kg.
Sáng hôm sau, ánh mặt trời ấm áp đang hông khô tất cả lạnh lẽo và ướt át tối hôm qua để lại. Thiên Tâm đang vươn người hít thở, cảm nhận xem cái không khí của thì quá khứ và thì tương lai có gì khác nhau không.
Bình luận
Sáng hôm sau, ánh mặt trời ấm áp đang hông khô tất cả lạnh lẽo và ướt át tối hôm qua để lại. Thiên Tâm đang vươn người hít thở, cảm nhận xem cái không khí của thì quá khứ và thì tương lai có gì khác nhau không.
Hoàng hậu cũng vừa bước ra, hình ảnh đó của Thiên Tâm làm hoàng hậu hiểu được hai từ sống động. Thiên Tâm kéo tay người ra giữa sân rồi xúi giục làm mấy động tác thể dục kỳ lạ.
Bình luận
Hoàng hậu cũng vừa bước ra, hình ảnh đó của Thiên Tâm làm hoàng hậu hiểu được hai từ sống động. Thiên Tâm kéo tay người ra giữa sân rồi xúi giục làm mấy động tác thể dục kỳ lạ.
Rồi bỗng nhiên Thiên Tâm nhìn thấy đám hoa nở rộ trong vườn, cô nảy ra ý tưởng liền bảo hoàng hậu hái hoa, còn mình thì chạy vào trong lấy ít kim chỉ.
Bình luận
Rồi bỗng nhiên Thiên Tâm nhìn thấy đám hoa nở rộ trong vườn, cô nảy ra ý tưởng liền bảo hoàng hậu hái hoa, còn mình thì chạy vào trong lấy ít kim chỉ.
Ánh nắng ấm áp, đã lâu rồi Lý Chiêu Hoàng không nhìn thấy hoa, nói đúng hơn là không thật sự ngắm hoa, nàng không nở hái chúng, nhưng Thiên Tâm thì hái hết, cô dùng kim chỉ đính những bông hoa đó lên trang phục của mình, trông rất đẹp và mới lạ. Thiên Tâm thích thú xoay nhẹ trong nắng, cả người cô toát lên cái cảm giác rạng rỡ mà có thể kéo cảm xúc của người khác đi lên.
Bình luận
Ánh nắng ấm áp, đã lâu rồi Lý Chiêu Hoàng không nhìn thấy hoa, nói đúng hơn là không thật sự ngắm hoa, nàng không nở hái chúng, nhưng Thiên Tâm thì hái hết, cô dùng kim chỉ đính những bông hoa đó lên trang phục của mình, trông rất đẹp và mới lạ. Thiên Tâm thích thú xoay nhẹ trong nắng, cả người cô toát lên cái cảm giác rạng rỡ mà có thể kéo cảm xúc của người khác đi lên.
Đúng vậy, Trần Tổng đứng từ xa nhìn mà tim đập thình thịch, cả người ngơ ra, cảm giác như lần đầu tiên nhìn thấy nàng cách đây nhiều năm về trước.
Bình luận
Đúng vậy, Trần Tổng đứng từ xa nhìn mà tim đập thình thịch, cả người ngơ ra, cảm giác như lần đầu tiên nhìn thấy nàng cách đây nhiều năm về trước.
Bên này, Thiên Tâm ngỏ ý muốn đính hoa lên trang phục cho hoàng hậu, tuy hoàng hậu ngại và nói là không muốn nhưng trong thâm tâm thì lại cảm thấy thú vị. Chẳng mấy chốc mà trên người hoàng hậu cũng toàn là hoa, cả hai vị cô nương thích thú ngắm bản thân mình trong nắng.
Bình luận
Bên này, Thiên Tâm ngỏ ý muốn đính hoa lên trang phục cho hoàng hậu, tuy hoàng hậu ngại và nói là không muốn nhưng trong thâm tâm thì lại cảm thấy thú vị. Chẳng mấy chốc mà trên người hoàng hậu cũng toàn là hoa, cả hai vị cô nương thích thú ngắm bản thân mình trong nắng.
Thiên Tâm nhìn thấy một chút sức sống còn sót lại bên trong cô gái trẻ Lý Thiên Hinh.
Bình luận
Thiên Tâm nhìn thấy một chút sức sống còn sót lại bên trong cô gái trẻ Lý Thiên Hinh.
Thiên Tâm: Lý Thiên Hinh, muội thấy không, hôm qua có mưa thì chúng ta cùng ngắm mưa, hôm nay mặt trời lên thì chúng ta cùng nhau phơi nắng, đời người ấy mà, mười phần thì hết chín phần không như ý, chỉ có một phần vui vẻ, đó chính là ngay lúc này.
Bình luận
Thiên Tâm: Lý Thiên Hinh, muội thấy không, hôm qua có mưa thì chúng ta cùng ngắm mưa, hôm nay mặt trời lên thì chúng ta cùng nhau phơi nắng, đời người ấy mà, mười phần thì hết chín phần không như ý, chỉ có một phần vui vẻ, đó chính là ngay lúc này.
Có lẽ Thiên Hinh hiểu được những gì Thiên Tâm động viên mình nhưng lại ngại ngùng.
Bình luận
Có lẽ Thiên Hinh hiểu được những gì Thiên Tâm động viên mình nhưng lại ngại ngùng.
Lý Chiêu Hoàng: Tỷ nói gì vậy.
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Tỷ nói gì vậy.
Thiên Tâm: Chỉ là vài câu ta học được từ chỗ này chổ kia ấy mà.
Bình luận
Thiên Tâm: Chỉ là vài câu ta học được từ chỗ này chổ kia ấy mà.
Bỗng Lý Chiêu Hoàng để ý đến chiếc túi gấm mà Thiên Tâm hay mang theo bên mình.
Bình luận
Bỗng Lý Chiêu Hoàng để ý đến chiếc túi gấm mà Thiên Tâm hay mang theo bên mình.
Lý Chiêu Hoàng: Ta thấy tỷ luôn mang theo nó, bên trong là gì vậy
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Ta thấy tỷ luôn mang theo nó, bên trong là gì vậy
Thiên Tâm: Cái này ấy à.
Bình luận
Thiên Tâm: Cái này ấy à.
Thiên Tâm mang hai thứ bên trong ra, một thỏi vàng và một viên minh châu.
Bình luận
Thiên Tâm mang hai thứ bên trong ra, một thỏi vàng và một viên minh châu.
Thiên Tâm: Là tiểu Hoàng và tiểu Ngọc, ta tính là sẽ luôn mang theo bên mình, để khi nào trở về thì sẽ nhờ chúng mà phát tài, cái này là do Trần Cảnh cho ta, không phải do ta nhặt đâu.
Bình luận
Thiên Tâm: Là tiểu Hoàng và tiểu Ngọc, ta tính là sẽ luôn mang theo bên mình, để khi nào trở về thì sẽ nhờ chúng mà phát tài, cái này là do Trần Cảnh cho ta, không phải do ta nhặt đâu.
Lý Chiêu Hoàng: Sao lúc đấy, tỷ không xin đại Hoàng, đại Ngọc, có phải sẽ to hơn không.
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Sao lúc đấy, tỷ không xin đại Hoàng, đại Ngọc, có phải sẽ to hơn không.
Thiên Tâm cười giòn, thì ra Lý Chiêu Hoàng cũng vẫn còn biết nói đùa.
Bình luận
Thiên Tâm cười giòn, thì ra Lý Chiêu Hoàng cũng vẫn còn biết nói đùa.
Thiên Tâm chỉ tay về phía góc sân.
Bình luận
Thiên Tâm chỉ tay về phía góc sân.
Thiên Tâm: Muội nhìn xem, góc sân đằng kia có ánh nắng rất tốt, muội có ý tưởng gì không.
Bình luận
Thiên Tâm: Muội nhìn xem, góc sân đằng kia có ánh nắng rất tốt, muội có ý tưởng gì không.
Lý Chiêu Hoàng: Chúng ta có thể có một mảnh vườn nhỏ, với rau xanh, thêm một ít dưa cà, hoặc là cũng có thể trồng thêm hoa.
Bình luận
Lý Chiêu Hoàng: Chúng ta có thể có một mảnh vườn nhỏ, với rau xanh, thêm một ít dưa cà, hoặc là cũng có thể trồng thêm hoa.
Thiên Tâm: Tuyệt vời, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu quy hoạch lại chỗ này.
Bình luận
Thiên Tâm: Tuyệt vời, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu quy hoạch lại chỗ này.
Thiên Tâm lấy điện thoại ra đưa cho Lý Chiêu Hoàng xem vài bức ảnh về vườn rau xanh đã được cô lưu vào máy từ trước, một màu xanh ngát của lá của rau, một sức sống nhẹ nhàng của quả mộng tươi rói đã nhen nhóm lên một mong chờ trong lòng Lý Chiêu Hoàng.
Bình luận
Thiên Tâm lấy điện thoại ra đưa cho Lý Chiêu Hoàng xem vài bức ảnh về vườn rau xanh đã được cô lưu vào máy từ trước, một màu xanh ngát của lá của rau, một sức sống nhẹ nhàng của quả mộng tươi rói đã nhen nhóm lên một mong chờ trong lòng Lý Chiêu Hoàng.
Sẵn trong lúc tâm trạng đang tốt, Thiên Tâm hướng dẫn cho hoàng hậu chụp vài kiểu ảnh, hai người khen qua khen lại hết cả buổi sáng mà quên mất rằng nếu trưa nay không tự nấu cơm thì không có ai hầu cho đâu.
Bình luận
Sẵn trong lúc tâm trạng đang tốt, Thiên Tâm hướng dẫn cho hoàng hậu chụp vài kiểu ảnh, hai người khen qua khen lại hết cả buổi sáng mà quên mất rằng nếu trưa nay không tự nấu cơm thì không có ai hầu cho đâu.
Vậy là buổi trưa, cả Thiên Tâm và Lý Chiêu Hoàng đều đứng hình mà nhìn gian bếp. Thiên Tâm sắn tay áo lên chuẩn bị ra tay, hoàng hậu cũng lóng ngóng hỗ trợ, về cơ bản thì vẫn chưa đốt bếp vì có biết nhúm lửa đâu nhưng lại thích tự tay nấu ăn. Thành ra cứ cách vài phút lại gọi Trần thị vệ đến hỗ trợ, làm anh chàng cứ chạy ra chạy vào khu bếp, đến cuối cùng chịu không nổi nữa đành dẹp hai nữ nhân kia qua một bên để bản thân ra tay chứ nếu không là đến tối cũng không có cơm ăn.
Bình luận
Vậy là buổi trưa, cả Thiên Tâm và Lý Chiêu Hoàng đều đứng hình mà nhìn gian bếp. Thiên Tâm sắn tay áo lên chuẩn bị ra tay, hoàng hậu cũng lóng ngóng hỗ trợ, về cơ bản thì vẫn chưa đốt bếp vì có biết nhúm lửa đâu nhưng lại thích tự tay nấu ăn. Thành ra cứ cách vài phút lại gọi Trần thị vệ đến hỗ trợ, làm anh chàng cứ chạy ra chạy vào khu bếp, đến cuối cùng chịu không nổi nữa đành dẹp hai nữ nhân kia qua một bên để bản thân ra tay chứ nếu không là đến tối cũng không có cơm ăn.