Ăn xong bữa sáng, Edward mở điện thoại xem lịch xe buýt. May mắn cho cậu là có vài chuyến xe đến gần chỗ làm mà không phải đi bộ quá nhiều. Edwin thấy cậu lướt đi lướt lại các khung giờ chạy thì ngập ngừng đề nghị:
Bình luận
Ăn xong bữa sáng, Edward mở điện thoại xem lịch xe buýt. May mắn cho cậu là có vài chuyến xe đến gần chỗ làm mà không phải đi bộ quá nhiều. Edwin thấy cậu lướt đi lướt lại các khung giờ chạy thì ngập ngừng đề nghị:
Bình luận
“Hay là để anh chở em? Tay chân đã không ổn rồi, đi xe buýt đông người thì bất tiện lắm. Ngộ nhỡ em lại bị thương nặng hơn thì sao?”
Bình luận
“Hay là để anh chở em? Tay chân đã không ổn rồi, đi xe buýt đông người thì bất tiện lắm. Ngộ nhỡ em lại bị thương nặng hơn thì sao?”
Bình luận
Thế là tình hình đã xác định, Edward yên vị thưởng trà trên sofa trong phòng khách và xem chương trình tài chính sáng cùng Edwin. Uống một ngụm trà, cậu thở dài:
Bình luận
Thế là tình hình đã xác định, Edward yên vị thưởng trà trên sofa trong phòng khách và xem chương trình tài chính sáng cùng Edwin. Uống một ngụm trà, cậu thở dài:
Bình luận
“Gãy một bên tay mà mọi thứ lộn tùng phèo hết cả lên, nếu có phương pháp nào có thể khỏi ngay tức khắc thì chắc em làm ngay.
Bình luận
“Gãy một bên tay mà mọi thứ lộn tùng phèo hết cả lên, nếu có phương pháp nào có thể khỏi ngay tức khắc thì chắc em làm ngay.
Bình luận
Edwin rót thêm trà cho cậu, mỉm cười:
Bình luận
Edwin rót thêm trà cho cậu, mỉm cười:
Bình luận
“Kể cả phải đổi những thứ không đáng à? Cách duy nhất bây giờ chỉ có bổ sung thêm canxi cho chắc xương thôi.” Anh cầm cốc cà phê sữa yêu thích lên nhấp một ngụm, “Nhưng thật ra thì em cũng có thể nhìn chuyện này theo một hướng lạc quan hơn, nhờ có nó mà quá trình tìm hiểu của chúng ta được rút ngắn không ít mà. Em đừng nhìn anh như thể anh đục nước béo cò, không giống như em nghĩ đâu.
Bình luận
“Kể cả phải đổi những thứ không đáng à? Cách duy nhất bây giờ chỉ có bổ sung thêm canxi cho chắc xương thôi.” Anh cầm cốc cà phê sữa yêu thích lên nhấp một ngụm, “Nhưng thật ra thì em cũng có thể nhìn chuyện này theo một hướng lạc quan hơn, nhờ có nó mà quá trình tìm hiểu của chúng ta được rút ngắn không ít mà. Em đừng nhìn anh như thể anh đục nước béo cò, không giống như em nghĩ đâu.
Bình luận
“Anh có muốn cũng không được, tại vì em sẽ không cho anh cơ hội mà.” Edward mỉm cười, nụ cười ẩn giấu sự khiêu khích nhè nhẹ.
Bình luận
“Anh có muốn cũng không được, tại vì em sẽ không cho anh cơ hội mà.” Edward mỉm cười, nụ cười ẩn giấu sự khiêu khích nhè nhẹ.
Bình luận
“Cần em cho cơ hội hả?” Edwin nhìn đồng hồ, sau đó nói, “Đến giờ rồi, chúng ta nên đi thôi, lúc rảnh rỗi sẽ cho em xem khả năng đục nước của anh nhé.”
Bình luận
“Cần em cho cơ hội hả?” Edwin nhìn đồng hồ, sau đó nói, “Đến giờ rồi, chúng ta nên đi thôi, lúc rảnh rỗi sẽ cho em xem khả năng đục nước của anh nhé.”
Bình luận
Edward nhanh chóng đứng dậy đi theo, thầm nghĩ rằng tên này hành động thì chuẩn chỉnh từng ly nhưng nói chuyện thì cứ nhất định phải khiến người ta không biết đâu thật đâu đùa.
Bình luận
Edward nhanh chóng đứng dậy đi theo, thầm nghĩ rằng tên này hành động thì chuẩn chỉnh từng ly nhưng nói chuyện thì cứ nhất định phải khiến người ta không biết đâu thật đâu đùa.
Bình luận
Anh và cậu bước ra ngoài cổng, sau khi khoá cổng lại, Edwin vỗ vỗ vai Edward:
Bình luận
Anh và cậu bước ra ngoài cổng, sau khi khoá cổng lại, Edwin vỗ vỗ vai Edward:
Bình luận
“Đợi anh chút, anh đi lấy xe.”
Bình luận
“Đợi anh chút, anh đi lấy xe.”
Bình luận
Chưa đến năm phút sau, Edwin đã lái xe đến trước mặt Edward. Anh xuống xe, mở cửa bên phó lái cho cậu. Edward ngồi vào chỗ của mình, quay đầu nói với Edwin:
Bình luận
Chưa đến năm phút sau, Edwin đã lái xe đến trước mặt Edward. Anh xuống xe, mở cửa bên phó lái cho cậu. Edward ngồi vào chỗ của mình, quay đầu nói với Edwin:
Bình luận
“Anh à, lần sau anh không cần phải mở cửa xe cho em đâu, cùng là nam nhi đại trượng phu, anh tự mở được thì em cũng làm được chứ.”
Bình luận
“Anh à, lần sau anh không cần phải mở cửa xe cho em đâu, cùng là nam nhi đại trượng phu, anh tự mở được thì em cũng làm được chứ.”
Bình luận
“Em làm được đâu có nghĩa là em bắt buộc phải tự làm? Cứ thoải mái đòi hỏi đi, anh không phiền thì em còn ngại cái gì.” Nói rồi anh vừa gạt cần số vừa nhìn về ngăn xếp nhỏ ở ghế phụ, tỏ ý bảo cậu mở ra, “Ăn viên kẹo cho tỉnh người nhỉ?”
Bình luận
“Em làm được đâu có nghĩa là em bắt buộc phải tự làm? Cứ thoải mái đòi hỏi đi, anh không phiền thì em còn ngại cái gì.” Nói rồi anh vừa gạt cần số vừa nhìn về ngăn xếp nhỏ ở ghế phụ, tỏ ý bảo cậu mở ra, “Ăn viên kẹo cho tỉnh người nhỉ?”
Bình luận
Xe của Edwin dừng lại trước cổng của tổng cục cảnh sát. Edward mở cửa, xách túi, gật đầu chào anh:
Bình luận
Xe của Edwin dừng lại trước cổng của tổng cục cảnh sát. Edward mở cửa, xách túi, gật đầu chào anh:
Bình luận
“Cảm ơn anh vì đã cho em quá giang nhé!”
Bình luận
“Cảm ơn anh vì đã cho em quá giang nhé!”
Bình luận
Edwin cũng gật đầu với cậu:
Bình luận
Edwin cũng gật đầu với cậu:
Bình luận
“Không có gì, chào em.”
Bình luận
“Không có gì, chào em.”
Bình luận
Edward bước chân lên bậc thang, đột nhiên có ai vỗ vai cậu. Cậu quay đầu, là James, làm cùng cậu trong tổ điều tra chuyên án đặc biệt. Anh ta cười hì hì:
Bình luận
Edward bước chân lên bậc thang, đột nhiên có ai vỗ vai cậu. Cậu quay đầu, là James, làm cùng cậu trong tổ điều tra chuyên án đặc biệt. Anh ta cười hì hì:
Bình luận
“Em trai nhỏ, cuối cùng câu cũng có người đón rước rồi à?”
Bình luận
“Em trai nhỏ, cuối cùng câu cũng có người đón rước rồi à?”
Bình luận
“Hả? Sao anh biết? Nhỡ đâu đó là taxi dịch vụ thì sao?” Edward vắt túi lên vai, thong thả đáp lại ánh mắt của James đang dừng trên cánh tay bó bột của cậu, “Không sao đâu, hai tuần là hết thôi.”
Bình luận
“Hả? Sao anh biết? Nhỡ đâu đó là taxi dịch vụ thì sao?” Edward vắt túi lên vai, thong thả đáp lại ánh mắt của James đang dừng trên cánh tay bó bột của cậu, “Không sao đâu, hai tuần là hết thôi.”
Bình luận
Hai người bước vào thang máy, James vừa bấm tầng 17 vừa nói:
Bình luận
Hai người bước vào thang máy, James vừa bấm tầng 17 vừa nói:
Bình luận
“Cậu có bao giờ đi taxi đi làm đâu. Với lại cậu để ý chút đi, chiếc xe của anh ta trông bình dân thế thôi chứ đắt gần chết. Người như vậy sao lại đi làm tài xế nhỉ.”
Bình luận
“Cậu có bao giờ đi taxi đi làm đâu. Với lại cậu để ý chút đi, chiếc xe của anh ta trông bình dân thế thôi chứ đắt gần chết. Người như vậy sao lại đi làm tài xế nhỉ.”
Bình luận
“Ha ha, mặc dù suy luận vẫn còn nhiều chỗ trống nhưng cũng may là nó đúng.” Edward nhún vai, “Đến tầng 17 rồi.”
Bình luận
“Ha ha, mặc dù suy luận vẫn còn nhiều chỗ trống nhưng cũng may là nó đúng.” Edward nhún vai, “Đến tầng 17 rồi.”
Bình luận
Cánh cửa thang máy mở ra, hai người cùng bước vào phòng làm việc. Edward đi thẳng đến phòng pháp y, mở cửa. Cậu gật đầu chào cái người đang ngồi bấm máy tính trong đó:
Bình luận
Cánh cửa thang máy mở ra, hai người cùng bước vào phòng làm việc. Edward đi thẳng đến phòng pháp y, mở cửa. Cậu gật đầu chào cái người đang ngồi bấm máy tính trong đó:
Bình luận
“Xin chào, thầy Stephen, có gì mới không?”
Bình luận
“Xin chào, thầy Stephen, có gì mới không?”
Bình luận
“Không có đâu!” Anh ta nhoài người vươn vai trên ghế, “Dạo này chán thật, chẳng lẽ thế giới đã đạt đến hoà bình tuyệt đối rồi sao?”
Bình luận
“Không có đâu!” Anh ta nhoài người vươn vai trên ghế, “Dạo này chán thật, chẳng lẽ thế giới đã đạt đến hoà bình tuyệt đối rồi sao?”
Bình luận
Edward đặt túi xuống bàn, mỉm cười lắc đầu:
Bình luận
Edward đặt túi xuống bàn, mỉm cười lắc đầu:
Bình luận
“Giá mà chuyện đó là thật thì em sẽ mời thầy ăn mừng ngay, mà tiếc là còn lâu lắm.” Cậu đặt máy tính lên bàn, “Gần đây có hạng mục nghiên cứu mà với chức vụ của chúng ta thì có thể tham gia đấy.
Bình luận
“Giá mà chuyện đó là thật thì em sẽ mời thầy ăn mừng ngay, mà tiếc là còn lâu lắm.” Cậu đặt máy tính lên bàn, “Gần đây có hạng mục nghiên cứu mà với chức vụ của chúng ta thì có thể tham gia đấy.
Bình luận
“Ồ, tôi cũng nhận được thông báo rồi. – Anh ta nhún vai, “Cũng không đến nỗi nào.”
Bình luận
“Ồ, tôi cũng nhận được thông báo rồi. – Anh ta nhún vai, “Cũng không đến nỗi nào.”
Bình luận
Edward ngồi xuống bàn, mở máy tính rồi quay sang hỏi ý Stephen:
Bình luận
Edward ngồi xuống bàn, mở máy tính rồi quay sang hỏi ý Stephen:
Bình luận
“Phải rồi, thầy à..”
Bình luận
“Phải rồi, thầy à..”
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Bình luận
.
Edwin đóng tập tài liệu trên bàn, vươn vai một chút. Anh liếc nhìn bàn làm việc, còn một đống việc cần giải quyết. Edwin đang suy nghĩ xem có nên gọi thư ký mang cơm lên rồi vừa ăn vừa làm nốt hay không thì điện thoại rung lên, có tin nhắn gửi đến.
Bình luận
Edwin đóng tập tài liệu trên bàn, vươn vai một chút. Anh liếc nhìn bàn làm việc, còn một đống việc cần giải quyết. Edwin đang suy nghĩ xem có nên gọi thư ký mang cơm lên rồi vừa ăn vừa làm nốt hay không thì điện thoại rung lên, có tin nhắn gửi đến.
Bình luận
Anh cầm lấy điện thoại, là tin nhắn từ Edward. Cậu chụp ảnh bữa trưa kèm một tin nhắn "chúc anh ngon miệng". Bữa ăn của cậu gồm sandwich, khoai tây nghiền và một cốc coca. Edwin mỉm cười, vứt ý định gọi thư ký mang đồ ăn lên sang một bên, mở cửa phòng bước vào thang máy xuống nhà ăn công ty.
Bình luận
Anh cầm lấy điện thoại, là tin nhắn từ Edward. Cậu chụp ảnh bữa trưa kèm một tin nhắn "chúc anh ngon miệng". Bữa ăn của cậu gồm sandwich, khoai tây nghiền và một cốc coca. Edwin mỉm cười, vứt ý định gọi thư ký mang đồ ăn lên sang một bên, mở cửa phòng bước vào thang máy xuống nhà ăn công ty.
Bình luận
Nhà ăn công ty Edwin – tập đoàn Holmes & Poirot vào giờ nghỉ trưa náo nhiệt vô cùng. Hầu như không có nhân viên nào còn ngồi lại trên phòng làm việc do ông chủ Edwin yêu thích sự điều độ, đã yêu cầu tất cả các nhân viên xuống nhà ăn vào giờ nghỉ trưa, kể cả khi vẫn còn việc phải giải quyết.
Bình luận
Nhà ăn công ty Edwin – tập đoàn Holmes & Poirot vào giờ nghỉ trưa náo nhiệt vô cùng. Hầu như không có nhân viên nào còn ngồi lại trên phòng làm việc do ông chủ Edwin yêu thích sự điều độ, đã yêu cầu tất cả các nhân viên xuống nhà ăn vào giờ nghỉ trưa, kể cả khi vẫn còn việc phải giải quyết.
Bình luận
Edwin cũng lấy khay thức ăn, xếp hàng như mọi nhân viên khác. Bà đầu bếp già nua phúc hậu nhìn Edwin mỉm cười:
Bình luận
Edwin cũng lấy khay thức ăn, xếp hàng như mọi nhân viên khác. Bà đầu bếp già nua phúc hậu nhìn Edwin mỉm cười:
Bình luận
“Chào quý ông, ngài ăn gì nào?
Bình luận
“Chào quý ông, ngài ăn gì nào?
Bình luận
“Cho cháu một ít salad, trứng chiên, đậu trắng sốt cà chua và mấy lát thịt nguội nhé.” Edwin chỉ chỉ mấy món ăn, đáp lời bà đầu bếp.
Bình luận
“Cho cháu một ít salad, trứng chiên, đậu trắng sốt cà chua và mấy lát thịt nguội nhé.” Edwin chỉ chỉ mấy món ăn, đáp lời bà đầu bếp.
Bình luận
“Xong ngay đây, nhiều đậu trắng sốt cà đúng không nhỉ?” Bà đầu bếp gắp thức ăn nhanh thoăn thoắt
Bình luận
“Xong ngay đây, nhiều đậu trắng sốt cà đúng không nhỉ?” Bà đầu bếp gắp thức ăn nhanh thoăn thoắt
Bình luận
“Dạ đúng, cảm ơn bà.” Edwin nhận lấy khay thức ăn.
Bình luận
“Dạ đúng, cảm ơn bà.” Edwin nhận lấy khay thức ăn.
Bình luận
Anh nhìn quanh nhà ăn một lúc để tìm chỗ trống thì có ai đó vỗ nhẹ vào vai anh. Edwin nhận ra là cô thư ký của mình. Cô nàng cũng đang cầm một khay thức ăn, chỉ khác là nó đầy tú hụ, gần gấp rưỡi so với Edwin, nói với giọng vui vẻ:
Bình luận
Anh nhìn quanh nhà ăn một lúc để tìm chỗ trống thì có ai đó vỗ nhẹ vào vai anh. Edwin nhận ra là cô thư ký của mình. Cô nàng cũng đang cầm một khay thức ăn, chỉ khác là nó đầy tú hụ, gần gấp rưỡi so với Edwin, nói với giọng vui vẻ:
Bình luận
“Sếp à, còn chỗ đấy. Có muốn ngồi cùng em không?”
Bình luận
“Sếp à, còn chỗ đấy. Có muốn ngồi cùng em không?”
Bình luận
“Được.” Edwin gật đầu đi theo cô gái
Bình luận
“Được.” Edwin gật đầu đi theo cô gái
Bình luận
Hai người ngồi xuống bàn bắt đầu ăn. Nhưng trước khi ăn, Edwin lấy điện thoại chụp khay đồ ăn gửi cho Edward:
Bình luận
Hai người ngồi xuống bàn bắt đầu ăn. Nhưng trước khi ăn, Edwin lấy điện thoại chụp khay đồ ăn gửi cho Edward:
Bình luận
“Chúc em ngon miệng nhé!”
Bình luận
“Chúc em ngon miệng nhé!”
Bình luận
Cô thư ký của Edwin hiếu kì:
Bình luận
Cô thư ký của Edwin hiếu kì:
Bình luận
“Sếp à, hôm nay anh bị cái gì nhập thế? Bình thường anh đâu có như vậy.”
Bình luận
“Sếp à, hôm nay anh bị cái gì nhập thế? Bình thường anh đâu có như vậy.”
Bình luận
Câu nói này của cô thư ký khiến toàn thể nhân viên gần đó xoay đầu nhìn về bàn Edwin. Anh xua tay:
Bình luận
Câu nói này của cô thư ký khiến toàn thể nhân viên gần đó xoay đầu nhìn về bàn Edwin. Anh xua tay:
Bình luận
“Các cô các cậu tập trung ăn đi, tọc mạch gì đó?”
Bình luận
“Các cô các cậu tập trung ăn đi, tọc mạch gì đó?”
Bình luận
“Dạ sếp, bọn em ăn ngay đây.” Chỉ một câu nói của Edwin khiến toàn thể quần chúng hóng hớt chúi đầu vào đĩa cơm như thể chết đói từ lâu.
Bình luận
“Dạ sếp, bọn em ăn ngay đây.” Chỉ một câu nói của Edwin khiến toàn thể quần chúng hóng hớt chúi đầu vào đĩa cơm như thể chết đói từ lâu.
Bình luận
Edwin quay đầu lườm cô thư ký:
Bình luận
Edwin quay đầu lườm cô thư ký:
Bình luận
“Maria này, có những thứ cô không nên tò mò đâu nhé, sẽ ảnh hưởng đến tiền thưởng của cô đấy.”
Bình luận
“Maria này, có những thứ cô không nên tò mò đâu nhé, sẽ ảnh hưởng đến tiền thưởng của cô đấy.”
Bình luận
“Vâng,em nghe rồi, em tập trung ăn đây, không phiền sếp nữa.”
Bình luận
“Vâng,em nghe rồi, em tập trung ăn đây, không phiền sếp nữa.”
Bình luận
Edwin nhún vai, tiếp tục bữa cơm. Trong mắt anh, đám nhân viên hơn hai mươi, cùng lắm là hai mươi tám, hai mươi chín tuổi vẫn chỉ là đám nhóc loai choai loắt choắt nghịch ngợm hóng hớt không lúc nào không khiến người ta bớt lo.
Bình luận
Edwin nhún vai, tiếp tục bữa cơm. Trong mắt anh, đám nhân viên hơn hai mươi, cùng lắm là hai mươi tám, hai mươi chín tuổi vẫn chỉ là đám nhóc loai choai loắt choắt nghịch ngợm hóng hớt không lúc nào không khiến người ta bớt lo.
Bình luận
Kỳ thực hầu hết thái độ của nhân viên tập đoàn Holmes & Poirot đối với Edwin đều là nể sợ, sùng bái và yêu mến vô cùng. Nói nôm na thì đối với họ, Edwin giống như đại ca băng đảng xã hội đen, còn bọn họ là đàn em. Anh luôn là cái người dẫn đầu đám nhóc em bày trò quậy phá tung trời lật đất, nhưng sau đó anh lại là người nghĩ ra trăm phương ngàn kế để giải quyết sạch sẽ hậu quả gây ra. Edwin cũng là một người anh trai theo kiểu gà mẹ, chăm sóc chi li cẩn thận các em trai em gái, đôi khi còn hơi xét nét.
Bình luận
Kỳ thực hầu hết thái độ của nhân viên tập đoàn Holmes & Poirot đối với Edwin đều là nể sợ, sùng bái và yêu mến vô cùng. Nói nôm na thì đối với họ, Edwin giống như đại ca băng đảng xã hội đen, còn bọn họ là đàn em. Anh luôn là cái người dẫn đầu đám nhóc em bày trò quậy phá tung trời lật đất, nhưng sau đó anh lại là người nghĩ ra trăm phương ngàn kế để giải quyết sạch sẽ hậu quả gây ra. Edwin cũng là một người anh trai theo kiểu gà mẹ, chăm sóc chi li cẩn thận các em trai em gái, đôi khi còn hơi xét nét.
Bình luận
Chế độ đãi ngộ của tập đoàn rất tốt, tốt đến mức hiếm thấy chỗ nào khác có chế độ đãi ngộ như vậy. Vì thế, có thể thấy Edwin không phải là kiểu sếp lớn trong truyền thuyết, thậm chí còn đi ngược lại hoàn toàn. Điều này khiến anh trở nên gần gũi với quần chúng hơn, theo như nhận xét từ nhân viên.
Bình luận
Chế độ đãi ngộ của tập đoàn rất tốt, tốt đến mức hiếm thấy chỗ nào khác có chế độ đãi ngộ như vậy. Vì thế, có thể thấy Edwin không phải là kiểu sếp lớn trong truyền thuyết, thậm chí còn đi ngược lại hoàn toàn. Điều này khiến anh trở nên gần gũi với quần chúng hơn, theo như nhận xét từ nhân viên.
Bình luận
Khoảng năm giờ rưỡi chiều, Edward vươn vai, đã hết giờ làm. Cậu đứng lên thu gọn đồ đạc vào ba lô. Thế nhưng vì chỉ có một cánh tay hoạt động được nên cậu không thể nào nhét đống đồ đạc trên bàn vào túi. Giữa lúc đang loay hoay, có một bàn tay đưa ra giúp cậu giữ chặt cái ba lô để nó không bị nghiêng nghiêng ngả ngả. Edward ngẩng đầu:
Bình luận
Khoảng năm giờ rưỡi chiều, Edward vươn vai, đã hết giờ làm. Cậu đứng lên thu gọn đồ đạc vào ba lô. Thế nhưng vì chỉ có một cánh tay hoạt động được nên cậu không thể nào nhét đống đồ đạc trên bàn vào túi. Giữa lúc đang loay hoay, có một bàn tay đưa ra giúp cậu giữ chặt cái ba lô để nó không bị nghiêng nghiêng ngả ngả. Edward ngẩng đầu:
Bình luận
“Cảm ơn thầy.”
Bình luận
“Cảm ơn thầy.”
Bình luận
“Không có gì.” Stephen nhún vai
Bình luận
“Không có gì.” Stephen nhún vai
Bình luận
Edward khoác ba lô đi xuống tầng dưới cùng. Cửa thang máy mở, cậu bước ra ngoài. Vừa đặt chân xuống vỉa hè định đi bộ về nhà thì có một chiếc xe phanh lại trước mặt cậu. Cửa kính xe được hạ xuống, Edwin ló đầu ra mỉm cười:
Bình luận
Edward khoác ba lô đi xuống tầng dưới cùng. Cửa thang máy mở, cậu bước ra ngoài. Vừa đặt chân xuống vỉa hè định đi bộ về nhà thì có một chiếc xe phanh lại trước mặt cậu. Cửa kính xe được hạ xuống, Edwin ló đầu ra mỉm cười:
Bình luận
“Anh đoán là em định đi bộ về đúng không? Lên xe đi, anh chở em.”
Bình luận
“Anh đoán là em định đi bộ về đúng không? Lên xe đi, anh chở em.”
Bình luận
“Cảm ơn anh.” Từ chối mãi không phải chuyện tốt, vả lại người ta cũng có lòng, Edward thầm nhún vai, đi thôi nào.
Bình luận
“Cảm ơn anh.” Từ chối mãi không phải chuyện tốt, vả lại người ta cũng có lòng, Edward thầm nhún vai, đi thôi nào.
Bình luận
Cậu mở cửa ghế lái phụ, ngồi vào, điều chỉnh mọi thứ một chút, sau đó Edwin gạt cần số, khởi hành.
Bình luận
Cậu mở cửa ghế lái phụ, ngồi vào, điều chỉnh mọi thứ một chút, sau đó Edwin gạt cần số, khởi hành.
Bình luận
Xe Edwin bon bon trên đường. Trong xe, anh quay đầu sang hỏi Edward:
Bình luận
Xe Edwin bon bon trên đường. Trong xe, anh quay đầu sang hỏi Edward:
Bình luận
“Anh có ghé qua siêu thị và mấy chỗ khác trước khi về nhà, em có muốn đi cùng không? Nếu không anh chở em về nhà rồi mới đi?”
Bình luận
“Anh có ghé qua siêu thị và mấy chỗ khác trước khi về nhà, em có muốn đi cùng không? Nếu không anh chở em về nhà rồi mới đi?”
Bình luận
“Không cần đâu, em đi cùng anh.” Edward đáp lời anh. Cậu không hề thích việc ở nhà người khác một mình.
Bình luận
“Không cần đâu, em đi cùng anh.” Edward đáp lời anh. Cậu không hề thích việc ở nhà người khác một mình.
Bình luận
“Được rồi, vậy ghé qua siêu thị trước, anh mua đồ nấu bữa tối.”
Bình luận
“Được rồi, vậy ghé qua siêu thị trước, anh mua đồ nấu bữa tối.”
Bình luận
Edwin lái xe vào bãi đỗ xe của siêu thị. Anh tháo dây an toàn, mở cửa xe, tiện thể giúp Edward tháo dây luôn. Hai người cùng nhau đi vào siêu thị, Edwin rẽ thẳng đến khu bán hải sản. Anh vừa xem xét mấy con cá vừa hỏi Edward:
Bình luận
Edwin lái xe vào bãi đỗ xe của siêu thị. Anh tháo dây an toàn, mở cửa xe, tiện thể giúp Edward tháo dây luôn. Hai người cùng nhau đi vào siêu thị, Edwin rẽ thẳng đến khu bán hải sản. Anh vừa xem xét mấy con cá vừa hỏi Edward:
Bình luận
“Lại đây đi, em xem con nào nhỉnh hơn?”
Bình luận
“Lại đây đi, em xem con nào nhỉnh hơn?”
Bình luận
Edward nghĩ anh mua tôm cua gì đó nên chạy đến, khi thấy mấy con cá trong bể cậu suýt đánh rơi hộp thịt bò trên tay. Edwin nhìn ra sự bất thường của cậu, anh bước đến gần, hỏi han:
Bình luận
Edward nghĩ anh mua tôm cua gì đó nên chạy đến, khi thấy mấy con cá trong bể cậu suýt đánh rơi hộp thịt bò trên tay. Edwin nhìn ra sự bất thường của cậu, anh bước đến gần, hỏi han:
Bình luận
“Sao thế em?”
Bình luận
“Sao thế em?”
Bình luận
“Không sao, em chỉ hơi sợ chúng.” Edward nhỏ giọng đáp.
Bình luận
“Không sao, em chỉ hơi sợ chúng.” Edward nhỏ giọng đáp.
Bình luận
“Em nói là em sợ cá ư?” Khuôn mặt Edwin lộ ra vẻ khó tin.
Bình luận
“Em nói là em sợ cá ư?” Khuôn mặt Edwin lộ ra vẻ khó tin.
Bình luận
“À vâng, đúng vậy.” Edward gật đầu, mỗi lần nhìn thấy đám cá là cậu nắm chặt tay lại.
Bình luận
“À vâng, đúng vậy.” Edward gật đầu, mỗi lần nhìn thấy đám cá là cậu nắm chặt tay lại.
Bình luận
Edwin cầm lấy bàn tay của cậu, dịu dàng nói:
Bình luận
Edwin cầm lấy bàn tay của cậu, dịu dàng nói:
Bình luận
“Anh xin lỗi, đáng lẽ anh nên hỏi em muốn ăn gì trước. Được rồi, vứt món cá và khoai tây chiên sang một bên, mình mua món khác nhé?”
Bình luận
“Anh xin lỗi, đáng lẽ anh nên hỏi em muốn ăn gì trước. Được rồi, vứt món cá và khoai tây chiên sang một bên, mình mua món khác nhé?”
Bình luận
“Thật ra nếu anh thích chúng, anh có thể mua mà.” Edward ái ngại nói, “Em chỉ không sơ chế và nấu nguyên con được thôi mà.”
Bình luận
“Thật ra nếu anh thích chúng, anh có thể mua mà.” Edward ái ngại nói, “Em chỉ không sơ chế và nấu nguyên con được thôi mà.”
Bình luận
“Vậy tối em có muốn ăn cà ri không?”
Bình luận
“Vậy tối em có muốn ăn cà ri không?”
Bình luận
“Vâng, em sẽ nấu món đó.”
Bình luận
“Vâng, em sẽ nấu món đó.”
Bình luận
Edwin mang con cá được bọc vào túi cần thận cùng một ít nguyên liệu nấu ăn ra thanh toán, còn Edward lấy thêm một hộp sữa. Khi ra quầy thanh toán, cậu vô tình liếc qua đống "ba con sói" hương vị bạc hà đặt gần đó. Edwin nhìn theo hướng nhìn của Edward, mỉm cười đầy gian manh:
Bình luận
Edwin mang con cá được bọc vào túi cần thận cùng một ít nguyên liệu nấu ăn ra thanh toán, còn Edward lấy thêm một hộp sữa. Khi ra quầy thanh toán, cậu vô tình liếc qua đống "ba con sói" hương vị bạc hà đặt gần đó. Edwin nhìn theo hướng nhìn của Edward, mỉm cười đầy gian manh:
Bình luận
“Tư tưởng phóng khoáng ghê vậy đó, búp bê nhỏ.”
Bình luận
“Tư tưởng phóng khoáng ghê vậy đó, búp bê nhỏ.”
Bình luận
“Không có mà!” Edward phủ nhận, “Em chỉ là bị mấy thứ có liên quan đến bạc hà thu hút thôi. Anh đừng nghĩ linh tinh.”
Bình luận
“Không có mà!” Edward phủ nhận, “Em chỉ là bị mấy thứ có liên quan đến bạc hà thu hút thôi. Anh đừng nghĩ linh tinh.”
Bình luận
“Anh thừa nhận anh còn tưởng em có ý gì cơ.”
Bình luận
“Anh thừa nhận anh còn tưởng em có ý gì cơ.”
Bình luận
“Edwin, anh không thể lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử như vậy được.” Edward còn định lườm anh nhưng rồi lại thôi
Bình luận
“Edwin, anh không thể lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử như vậy được.” Edward còn định lườm anh nhưng rồi lại thôi
Bình luận
Edwin không nói gì, anh giúp cậu cầm đống đồ đạc ra khỏi siêu thị. Vào đến bãi gửi xe của siêu thị, anh cất chỗ hàng hoá vừa mới mua vào ghế sau, mở cửa ghế lái và ngồi vào. Edward ngồi vào ghế phó lái bên cạnh anh. Edwin vừa lái xe ra khỏi bãi đỗ xe vừa hỏi cậu:
Bình luận
Edwin không nói gì, anh giúp cậu cầm đống đồ đạc ra khỏi siêu thị. Vào đến bãi gửi xe của siêu thị, anh cất chỗ hàng hoá vừa mới mua vào ghế sau, mở cửa ghế lái và ngồi vào. Edward ngồi vào ghế phó lái bên cạnh anh. Edwin vừa lái xe ra khỏi bãi đỗ xe vừa hỏi cậu:
Bình luận
“Anh có hơi tò mò một chút, sao em lại sợ cá thế?”
Bình luận
“Anh có hơi tò mò một chút, sao em lại sợ cá thế?”
Bình luận
Edward cúi đầu:
Bình luận
Edward cúi đầu:
Bình luận
“Về nhà rồi em sẽ nói với anh sau.”
Bình luận
“Về nhà rồi em sẽ nói với anh sau.”
Bình luận
“Không cần nói ngay, em thấy ổn thì nói là được.” Edwin kỳ thực cũng không thích tọc mạch chuyện của người khác.
Bình luận
“Không cần nói ngay, em thấy ổn thì nói là được.” Edwin kỳ thực cũng không thích tọc mạch chuyện của người khác.
Bình luận
Hai người rẽ qua cửa hàng hoa. Edwin đỗ xe ở ven đường, bước xuống. Cô nhân viên cửa hàng hoa nhìn Edwin tươi cười:
Bình luận
Hai người rẽ qua cửa hàng hoa. Edwin đỗ xe ở ven đường, bước xuống. Cô nhân viên cửa hàng hoa nhìn Edwin tươi cười:
Bình luận
“Xin chào quý khách, quý khách muốn mua gì?”
Bình luận
“Xin chào quý khách, quý khách muốn mua gì?”
Bình luận
Edward đứng đằng sau anh đề nghị:
Bình luận
Edward đứng đằng sau anh đề nghị:
Bình luận
“Hay là anh mua hoa thược dược đi anh. Loại hoa đấy phù hợp với phòng khách nhà anh.”
Bình luận
“Hay là anh mua hoa thược dược đi anh. Loại hoa đấy phù hợp với phòng khách nhà anh.”
Bình luận
Edwin quay đầu nhìn cậu:
Bình luận
Edwin quay đầu nhìn cậu:
Bình luận
“Sao em biết là em mua hoa để phòng khách?”
Bình luận
“Sao em biết là em mua hoa để phòng khách?”
Bình luận
“Em thấy mấy bông hoa trong lọ cắm ở phòng khách úa hết rồi. Anh không mua hoa cắm ở phòng khách thì còn mua ở đâu nữa.” Edward nhìn anh như thể câu hỏi vừa rồi xúc phạm trí thông minh của cậu
Bình luận
“Em thấy mấy bông hoa trong lọ cắm ở phòng khách úa hết rồi. Anh không mua hoa cắm ở phòng khách thì còn mua ở đâu nữa.” Edward nhìn anh như thể câu hỏi vừa rồi xúc phạm trí thông minh của cậu
Bình luận
Edwin mỉm cười:
Bình luận
Edwin mỉm cười:
Bình luận
“Phải rồi nhỉ, anh quên mất.” Anh hỏi cô nhân viên, “Tôi có thể tìm hoa thược dược ở đâu nhỉ?”
Bình luận
“Phải rồi nhỉ, anh quên mất.” Anh hỏi cô nhân viên, “Tôi có thể tìm hoa thược dược ở đâu nhỉ?”
Bình luận
Cô nhân viên cười hì hì, chỉ chỗ cho hai người:
Bình luận
Cô nhân viên cười hì hì, chỉ chỗ cho hai người:
Bình luận
-Đi thẳng rẽ trái thưa quý khách. Quý khách có cần tư vấn chọn loại hoa không ạ?”
Bình luận
-Đi thẳng rẽ trái thưa quý khách. Quý khách có cần tư vấn chọn loại hoa không ạ?”
Bình luận
Edward nhìn sắc mặt Edwin rồi trả lời ngay:
Bình luận
Edward nhìn sắc mặt Edwin rồi trả lời ngay:
Bình luận
“Không cần đâu, cảm ơn cô.”
Bình luận
“Không cần đâu, cảm ơn cô.”
Bình luận
Trong lúc cậu và anh lấy hoa, một cô nhân viên khác đẩy một xe hoa đi qua, vô tình bị trượt chân, cả cái xe to đùng đổ về phía Edward. Gần như ngay lập tức, Edwin vòng tay ôm eo Edward kéo ra phía sau để cậu không bị ướt hết người. Edward đỏ mặt. Cậu rất muốn nói với Edwin là mình cũng có thể tránh được chiếc xe đẩy hoa lúc nãy, nhưng thấy Edwin ôm mình tự nhiên như vậy, cậu im lặng nhủ thầm "Mày ngại cái gì chứ, đang trong quá trình thử yêu đương cơ mà. Không phải mày rất thích cảm giác có người quan tâm bảo vệ mày sao!!"
Bình luận
Trong lúc cậu và anh lấy hoa, một cô nhân viên khác đẩy một xe hoa đi qua, vô tình bị trượt chân, cả cái xe to đùng đổ về phía Edward. Gần như ngay lập tức, Edwin vòng tay ôm eo Edward kéo ra phía sau để cậu không bị ướt hết người. Edward đỏ mặt. Cậu rất muốn nói với Edwin là mình cũng có thể tránh được chiếc xe đẩy hoa lúc nãy, nhưng thấy Edwin ôm mình tự nhiên như vậy, cậu im lặng nhủ thầm "Mày ngại cái gì chứ, đang trong quá trình thử yêu đương cơ mà. Không phải mày rất thích cảm giác có người quan tâm bảo vệ mày sao!!"