Chương 10: Hơn nữa đêm hôm thế này… Đi xuống lầu để làm gì?
Nhất Quân nửa ngồi ở trên giường, anh vừa tắm rửa xong, trên người đang mặc một bộ đồ của mình. Đám nam sinh này vì lập tổ đội chơi game nên thêm bạn bè với nhau. Trường Khôi gửi qua 1 tin cho Nhất Quân: [Chơi game không? Đám kia đang lập đội] Trong mỗi lớp thường sẽ lập ra 1 nhóm riêng của học sinh không liên quan thầy cô và phụ huynh để nhắn tin với nhau.
Bình luận
Nhất Quân nửa ngồi ở trên giường, anh vừa tắm rửa xong, trên người đang mặc một bộ đồ của mình. Đám nam sinh này vì lập tổ đội chơi game nên thêm bạn bè với nhau. Trường Khôi gửi qua 1 tin cho Nhất Quân: [Chơi game không? Đám kia đang lập đội] Trong mỗi lớp thường sẽ lập ra 1 nhóm riêng của học sinh không liên quan thầy cô và phụ huynh để nhắn tin với nhau.
[Chơi.]
Bình luận
[Chơi.]
Trường Khôi: [Cậu gửi số qua cho thằng Lâm Huy đi]
Bình luận
Trường Khôi: [Cậu gửi số qua cho thằng Lâm Huy đi]
Nhất Quân: [Biết rồi.]
Bình luận
Nhất Quân: [Biết rồi.]
Sau khi nhập số ID tìm kiếm, nhìn thấy hình ảnh đại diện hiện ra thì rất sửng sốt: [Ảnh đại diện này của cậu... rất đặc biệt nha]
Bình luận
Sau khi nhập số ID tìm kiếm, nhìn thấy hình ảnh đại diện hiện ra thì rất sửng sốt: [Ảnh đại diện này của cậu... rất đặc biệt nha]
Nhất Quân không tiếp lời.
Bình luận
Nhất Quân không tiếp lời.
Anh đang xoa người kỳ quái vừa thêm vào danh sách bạn bè kia, lúc này mới nói tiếp: [Ảnh do người nào đó chọn.]
Bình luận
Anh đang xoa người kỳ quái vừa thêm vào danh sách bạn bè kia, lúc này mới nói tiếp: [Ảnh do người nào đó chọn.]
[Tiểu Kim sao?]
Bình luận
[Tiểu Kim sao?]
Nhất Quân nhíu mày: [Đừng có tùy tiện gọi biệt danh của em ấy.]
Bình luận
Nhất Quân nhíu mày: [Đừng có tùy tiện gọi biệt danh của em ấy.]
Lâm Huy biết lại chọc nhầm tổ kiến bèn nói: [Rồi, xin lỗi.] Nhìn loại ảnh đại diện đáng yêu này, phản ứng đầu tiên của nam sinh chính là em gái của Nhất Quân đã đổi: [Con gái quả thấy thích anh trai để avatar có ảnh của mình, nhưng nếu là tôi, tôi không chịu nổi mà để quá lâu được, sẽ tìm cơ hội đổi ảnh khác]
Bình luận
Lâm Huy biết lại chọc nhầm tổ kiến bèn nói: [Rồi, xin lỗi.] Nhìn loại ảnh đại diện đáng yêu này, phản ứng đầu tiên của nam sinh chính là em gái của Nhất Quân đã đổi: [Con gái quả thấy thích anh trai để avatar có ảnh của mình, nhưng nếu là tôi, tôi không chịu nổi mà để quá lâu được, sẽ tìm cơ hội đổi ảnh khác]
[Không đổi được.]
Bình luận
[Không đổi được.]
Nhất Quân không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ nói: [Em ấy là kiểu không nói đạo lý, không chỉ thích náo loạn, mà còn hay khóc.]
Bình luận
Nhất Quân không thừa nhận cũng không phủ nhận, chỉ nói: [Em ấy là kiểu không nói đạo lý, không chỉ thích náo loạn, mà còn hay khóc.]
Ở phía bên kia.
Bình luận
Ở phía bên kia.
Cố Khênh nhìn thông báo [Bạn không còn là bạn bè của đối phương] cùng với dấu chấm than màu đỏ xuất hiện, cô trầm mặc: [...]
Bình luận
Cố Khênh nhìn thông báo [Bạn không còn là bạn bè của đối phương] cùng với dấu chấm than màu đỏ xuất hiện, cô trầm mặc: [...]
Cố Khênh: [Được lắm]
Bình luận
Cố Khênh: [Được lắm]
Cố Khênh: [Cậu ấy xóa tớ rồi]
Bình luận
Cố Khênh: [Cậu ấy xóa tớ rồi]
Thiên Phong không biết phải an ủi cô bạn như thế nào, chỉ có thể gõ vài chữ nói: [Con người cậu ấy là như vậy, cậu có biết biệt danh tớ đặt cho cậu ta là gì hay không?]
Bình luận
Thiên Phong không biết phải an ủi cô bạn như thế nào, chỉ có thể gõ vài chữ nói: [Con người cậu ấy là như vậy, cậu có biết biệt danh tớ đặt cho cậu ta là gì hay không?]
Cố Khênh: [Là gì?]
Bình luận
Cố Khênh: [Là gì?]
Thiên Phong: [Đồ 250*.]
Bình luận
Thiên Phong: [Đồ 250*.]
*ám chỉ đồ ngốc
Bình luận
*ám chỉ đồ ngốc
Cố Khênh: [Vô cùng phù hợp]
Bình luận
Cố Khênh: [Vô cùng phù hợp]
Cố Khênh: [Trước khi tớ đến, trên diễn đàn đã có rất nhiều người khuyên tớ]
Bình luận
Cố Khênh: [Trước khi tớ đến, trên diễn đàn đã có rất nhiều người khuyên tớ]
Cố Khênh: [Đó là một nữ sinh đưa nước cho Nhất Quân, cậu ấy nói, đề nghị mọi người không nên đi đưa nước cho Nhất Quân, để cho cậu ấy khát chết đi]
Bình luận
Cố Khênh: [Đó là một nữ sinh đưa nước cho Nhất Quân, cậu ấy nói, đề nghị mọi người không nên đi đưa nước cho Nhất Quân, để cho cậu ấy khát chết đi]
Không biết vì lý do gì, rõ ràng người cự tuyệt là Nhất Quân, nhưng Thiên Phong lại có loại cảm giác tội lỗi khó hiểu, một lát sau cậu lại gửi qua một tin nhắn: [Cậu đừng tự làm khổ bản thân]
Bình luận
Không biết vì lý do gì, rõ ràng người cự tuyệt là Nhất Quân, nhưng Thiên Phong lại có loại cảm giác tội lỗi khó hiểu, một lát sau cậu lại gửi qua một tin nhắn: [Cậu đừng tự làm khổ bản thân]
Cố Khênh ngược lại vô cùng kiên cường, rất nhanh đã bình tĩnh lại: [Tớ không tự làm khổ, đàn ông trên thế giới này có ngàn vạn người, tại sao phải đi gặm xương cứng chứ, khối lớp 11 có một học trưởng cũng rất đẹp trai, hôm nào tớ qua thử xem]
Bình luận
Cố Khênh ngược lại vô cùng kiên cường, rất nhanh đã bình tĩnh lại: [Tớ không tự làm khổ, đàn ông trên thế giới này có ngàn vạn người, tại sao phải đi gặm xương cứng chứ, khối lớp 11 có một học trưởng cũng rất đẹp trai, hôm nào tớ qua thử xem]
Thiên Phong: […]
Bình luận
Thiên Phong: […]
-
Bình luận
-
9h30 phút tối.
Bình luận
9h30 phút tối.
Không biết lớp bọn họ có làm nên tội tình gì với thầy Công Nghệ của bọn họ hay không, mà bọn họ chỉ là không vẽ hình nộp cho ông ấy, ông đã bắt cả đám bọn họ ra hành lang đứng phạt.Trong khi lớp khác đều đã đi về, chỉ có họ là bị phạt ở lại. Trời tối, bọn họ không ăn gì nên thực sự đói rã rời. Học từ 2h chiều đến 9h30 tối không ăn gì, bọn họ không chịu được. Thầy Công Nghệ của bọn họ được gọi là Hình Chiếu ( ai học lớp 8 chương trình mới sẽ biết thứ chết tiệt này TvT)
Bình luận
Không biết lớp bọn họ có làm nên tội tình gì với thầy Công Nghệ của bọn họ hay không, mà bọn họ chỉ là không vẽ hình nộp cho ông ấy, ông đã bắt cả đám bọn họ ra hành lang đứng phạt.Trong khi lớp khác đều đã đi về, chỉ có họ là bị phạt ở lại. Trời tối, bọn họ không ăn gì nên thực sự đói rã rời. Học từ 2h chiều đến 9h30 tối không ăn gì, bọn họ không chịu được. Thầy Công Nghệ của bọn họ được gọi là Hình Chiếu ( ai học lớp 8 chương trình mới sẽ biết thứ chết tiệt này TvT)
Hoa Nhi khẽ lẩm bẩm với Hạ Trâm: "Tuy rằng tớ luôn ghét bỏ và chê đồ ăn trong căng tin không ngon, nhưng có ăn so với không ăn vẫn còn tốt hơn."
Bình luận
Hoa Nhi khẽ lẩm bẩm với Hạ Trâm: "Tuy rằng tớ luôn ghét bỏ và chê đồ ăn trong căng tin không ngon, nhưng có ăn so với không ăn vẫn còn tốt hơn."
Thiên Phong: "Tớ sắp chết đói rồi."
Bình luận
Thiên Phong: "Tớ sắp chết đói rồi."
Lãnh Đan: "Bụng tớ vừa kêu một tiếng, chắc là không có ai nghe thấy đâu."
Bình luận
Lãnh Đan: "Bụng tớ vừa kêu một tiếng, chắc là không có ai nghe thấy đâu."
Một lát sau.
Bình luận
Một lát sau.
Lâm Huy ở hàng gần cuối nói: "Tôi nghe thấy rồi."
Bình luận
Lâm Huy ở hàng gần cuối nói: "Tôi nghe thấy rồi."
Thiên Phong tự an ủi mình, cũng là an ủi các bạn: "Tớ cảm thấy thầy ấy cũng không đến mức thật sự không cho chúng ta cơm..."
Bình luận
Thiên Phong tự an ủi mình, cũng là an ủi các bạn: "Tớ cảm thấy thầy ấy cũng không đến mức thật sự không cho chúng ta cơm..."
Thầy nghe được bên bọn họ có âm thanh xì xào, ánh mắt đảo qua, lớn tiếng chất vấn: "Ai đang nói chuyện, đứng ra đây."
Bình luận
Thầy nghe được bên bọn họ có âm thanh xì xào, ánh mắt đảo qua, lớn tiếng chất vấn: "Ai đang nói chuyện, đứng ra đây."
"..."
Bình luận
"..."
Không một ai nhúc nhích.
Bình luận
Không một ai nhúc nhích.
Hoa Nhi to gan đi về phía trước một bước: "Em."
Bình luận
Hoa Nhi to gan đi về phía trước một bước: "Em."
Thầy: "Đang bàn tán điều gì? Nói tôi nghe xem."
Bình luận
Thầy: "Đang bàn tán điều gì? Nói tôi nghe xem."
Hoa Nhi: "Phát biểu một ít ý kiến nhỏ thôi ạ."
Bình luận
Hoa Nhi: "Phát biểu một ít ý kiến nhỏ thôi ạ."
Thầy: "Em nói đi."
Bình luận
Thầy: "Em nói đi."
Dù sao cũng ra rồi, Hoa Nhi dứt khoát kiên trì nói: "Sức khỏe là vốn liếng của cách mạng, cho nên ăn cơm là chuyện rất quan trọng ạ."
Bình luận
Dù sao cũng ra rồi, Hoa Nhi dứt khoát kiên trì nói: "Sức khỏe là vốn liếng của cách mạng, cho nên ăn cơm là chuyện rất quan trọng ạ."
Nhưng mà bọn họ đã đánh giá thấp trình độ tàn nhẫn độc ác của thầy giáo rồi, nhừng lời này của cô không có tác dụng gì, đám bọn họ vẫn chưa được thả về.
Bình luận
Nhưng mà bọn họ đã đánh giá thấp trình độ tàn nhẫn độc ác của thầy giáo rồi, nhừng lời này của cô không có tác dụng gì, đám bọn họ vẫn chưa được thả về.
Cuối cùng, Hạ Trâm bèn bảo cả đám che cho cô một chút, cô gọi điện cầu cứu. Mọi người ngỡ là cô gọi cho giáo viên, nhưng lúc gương mặt xuất hiện ở đầu hành lang lại là Tần Hoàng.
Bình luận
Cuối cùng, Hạ Trâm bèn bảo cả đám che cho cô một chút, cô gọi điện cầu cứu. Mọi người ngỡ là cô gọi cho giáo viên, nhưng lúc gương mặt xuất hiện ở đầu hành lang lại là Tần Hoàng.
Cả đám: "..."
Bình luận
Cả đám: "..."
Dù gì cậu cũng là con thầy hiệu phó trong trường, cũng là tam thiếu của nhà họ Tần. Thầy giáo có chút kính nể cậu: "Tần Hoàng, em đến đây có việc gì thế?"
Bình luận
Dù gì cậu cũng là con thầy hiệu phó trong trường, cũng là tam thiếu của nhà họ Tần. Thầy giáo có chút kính nể cậu: "Tần Hoàng, em đến đây có việc gì thế?"
Tần Hoàng ba mặt một lời, nói thẳng chỉ vào đám bọn họ: "Em muốn thầy thả mấy bạn ấy về."
Bình luận
Tần Hoàng ba mặt một lời, nói thẳng chỉ vào đám bọn họ: "Em muốn thầy thả mấy bạn ấy về."
Thầy: "..."
Bình luận
Thầy: "..."
Cuối cùng thầy chỉ còn cách phất phất cho bọn họ về. Cả đám vui sướng, chạy ồ vào xách cặp về, chỉ sợ thầy đổi ý. Vừa đi dưới sân trường, bọn họ vừa than vãn về cái đói. Buổi tối hôm nay nội dung trò chuyện đêm dưới sân trường trở thành chuyên mục kể tên các món ăn.
Bình luận
Cuối cùng thầy chỉ còn cách phất phất cho bọn họ về. Cả đám vui sướng, chạy ồ vào xách cặp về, chỉ sợ thầy đổi ý. Vừa đi dưới sân trường, bọn họ vừa than vãn về cái đói. Buổi tối hôm nay nội dung trò chuyện đêm dưới sân trường trở thành chuyên mục kể tên các món ăn.
Lãnh Đan: "Thật ra tình huống hiện tại của chúng ta, thích hợp nhất vẫn là mì ăn tôm, bên ngoài hành lang có chỗ lấy nước nóng, các cậu có ai mang theo mì tôm không?"
Bình luận
Lãnh Đan: "Thật ra tình huống hiện tại của chúng ta, thích hợp nhất vẫn là mì ăn tôm, bên ngoài hành lang có chỗ lấy nước nóng, các cậu có ai mang theo mì tôm không?"
"..."
Bình luận
"..."
Một mảnh yên tĩnh
Bình luận
Một mảnh yên tĩnh
Hạ Trâm cười trừ, bất lực lên tiếng: “Thế thì vẫn là nên đi ngủ đi, trong mơ thì cái gì cũng đều có.”
Bình luận
Hạ Trâm cười trừ, bất lực lên tiếng: “Thế thì vẫn là nên đi ngủ đi, trong mơ thì cái gì cũng đều có.”
Ngoài miệng nói đi ngủ, thực tế không ai có thể ngủ nổi.
Bình luận
Ngoài miệng nói đi ngủ, thực tế không ai có thể ngủ nổi.
Càng không ngủ thì lại càng đói.
Bình luận
Càng không ngủ thì lại càng đói.
Gần mười giờ, Thiên Phong ở trong chăn, mở khung chat có avatar của Nhất Quân lên
Bình luận
Gần mười giờ, Thiên Phong ở trong chăn, mở khung chat có avatar của Nhất Quân lên
Giao diện trò chuyện lập tức hiển thị lên, cậu lơ đãng ấn gửi 1 dấu chấm sang [.]
Bình luận
Giao diện trò chuyện lập tức hiển thị lên, cậu lơ đãng ấn gửi 1 dấu chấm sang [.]
Cậu cho rằng lúc này Nhất Quân đã ngủ, không nghĩ tới đối phương lại trả lời một dấu [?], hơn nữa còn rất nhanh.
Bình luận
Cậu cho rằng lúc này Nhất Quân đã ngủ, không nghĩ tới đối phương lại trả lời một dấu [?], hơn nữa còn rất nhanh.
Thiên Phong: [Cậu không ngủ đi, nửa đêm còn chưa ngủ, đang làm gì vậy!]
Bình luận
Thiên Phong: [Cậu không ngủ đi, nửa đêm còn chưa ngủ, đang làm gì vậy!]
Mấy giây sau đối phương trả lời.
Bình luận
Mấy giây sau đối phương trả lời.
Đồ 250: [Chơi game.]
Bình luận
Đồ 250: [Chơi game.]
Thiên Phong: [Ồ, vậy cậu chơi tiếp đi]
Bình luận
Thiên Phong: [Ồ, vậy cậu chơi tiếp đi]
Đồ 250: [Cậu không ngủ à?]
Bình luận
Đồ 250: [Cậu không ngủ à?]
Thiên Phong: [Tôi không ngủ được]
Bình luận
Thiên Phong: [Tôi không ngủ được]
Thiên Phong không còn sức lực, gõ chữ: [Đói đến không ngủ được]
Bình luận
Thiên Phong không còn sức lực, gõ chữ: [Đói đến không ngủ được]
Nói xong câu này, cậu nhịn không được chửi bới thầy giáo: [Ông thầy quả thực là một tên biến thái, không cho chúng tôi ăn cơm, Hoa Nhi nói với ông ấy sức khỏe là tài nguyên của cách mạng, nói xong ông ấy lại càng tức giận hơn]
Bình luận
Nói xong câu này, cậu nhịn không được chửi bới thầy giáo: [Ông thầy quả thực là một tên biến thái, không cho chúng tôi ăn cơm, Hoa Nhi nói với ông ấy sức khỏe là tài nguyên của cách mạng, nói xong ông ấy lại càng tức giận hơn]
Nhất Quân không trả lời nữa.
Bình luận
Nhất Quân không trả lời nữa.
Thiên Phong ngẫm nghĩ, chắc ván game bắt đầu rồi, vì thế không quấy rầy anh nữa.
Bình luận
Thiên Phong ngẫm nghĩ, chắc ván game bắt đầu rồi, vì thế không quấy rầy anh nữa.
–
Bình luận
–
Trong khi đó, ở phòng ký túc của Nhất Quân.
Bình luận
Trong khi đó, ở phòng ký túc của Nhất Quân.
{Để tôi đi dẫn dụ, làm chậm bước đi của đối thủ}
Bình luận
{Để tôi đi dẫn dụ, làm chậm bước đi của đối thủ}
{Đối phương kìa, đuổi theo mau}
Bình luận
{Đối phương kìa, đuổi theo mau}
{Nhất Quân, cứu mạng nhanh} Trường Khôi hét lên: {Sao cậu lại bất động vậy? Mạng lag à?}
Bình luận
{Nhất Quân, cứu mạng nhanh} Trường Khôi hét lên: {Sao cậu lại bất động vậy? Mạng lag à?}
Nhất Quân: {Trả lời tin nhắn}
Bình luận
Nhất Quân: {Trả lời tin nhắn}
{Cậu thế mà có thể dành ra thời gian trả lời tin nhắn, đây chính là sự tự tin của kẻ mạnh mà người ta thường nói sao} Trận game đang diễn ra được một nửa, đúng thời khắc mấu chốt, Trường Khôi nói: {Vào thời điểm này, cho dù là có người cầm đao tới chém tôi, tôi cũng phải đứng tại chỗ, chờ đánh xong trận này, lúc ấy mới chạy}
Bình luận
{Cậu thế mà có thể dành ra thời gian trả lời tin nhắn, đây chính là sự tự tin của kẻ mạnh mà người ta thường nói sao} Trận game đang diễn ra được một nửa, đúng thời khắc mấu chốt, Trường Khôi nói: {Vào thời điểm này, cho dù là có người cầm đao tới chém tôi, tôi cũng phải đứng tại chỗ, chờ đánh xong trận này, lúc ấy mới chạy}
Tần Hoàng nói: {Không đến mức đó, con người vẫn phải có một chút lý trí mới được, nếu là tôi, tôi sẽ vừa chạy vừa đánh xong trận này}
Bình luận
Tần Hoàng nói: {Không đến mức đó, con người vẫn phải có một chút lý trí mới được, nếu là tôi, tôi sẽ vừa chạy vừa đánh xong trận này}
{…}
Bình luận
{…}
Hai người này nói xong, một giây sau, nhận được thông báo bạn bè rời khỏi trò chơi.
Bình luận
Hai người này nói xong, một giây sau, nhận được thông báo bạn bè rời khỏi trò chơi.
Trên giường truyền đến một chút động tĩnh.
Bình luận
Trên giường truyền đến một chút động tĩnh.
Nhất Quân chống tay xuống giường, nhắn vào nhóm: [Tôi đi ra ngoài một chuyến.]
Bình luận
Nhất Quân chống tay xuống giường, nhắn vào nhóm: [Tôi đi ra ngoài một chuyến.]
Trường Khôi: [?]
Bình luận
Trường Khôi: [?]
Tần Hoàng: [Giờ này rồi mà cậu còn muốn đi ra ngoài?]
Bình luận
Tần Hoàng: [Giờ này rồi mà cậu còn muốn đi ra ngoài?]
Tần Hoàng: [Cậu định làm gì?]
Bình luận
Tần Hoàng: [Cậu định làm gì?]
Nhất Quân đẩy cửa phòng ngủ, mặc kệ mấy tin nhắn, trực tiếp đi ra ngoài.
Bình luận
Nhất Quân đẩy cửa phòng ngủ, mặc kệ mấy tin nhắn, trực tiếp đi ra ngoài.
–
Bình luận
–
Trong phòng ngủ của Thiên Phong yên tĩnh gần hai mươi phút.
Bình luận
Trong phòng ngủ của Thiên Phong yên tĩnh gần hai mươi phút.
Cậu cố gắng đi vào giấc ngủ để chống lại cơn đói, nhưng hai mươi phút sau, vẫn không ngủ được. Cậu đã đếm đến con cừu thứ mẩy rồi nhỉ? À, thứ 670 rồi. Nhà nào nuôi nhiều cừu thế không biết nữa?
Bình luận
Cậu cố gắng đi vào giấc ngủ để chống lại cơn đói, nhưng hai mươi phút sau, vẫn không ngủ được. Cậu đã đếm đến con cừu thứ mẩy rồi nhỉ? À, thứ 670 rồi. Nhà nào nuôi nhiều cừu thế không biết nữa?
Lúc này, màn hình điện thoại di động đặt bên cạnh gối bỗng nhiên sáng lên.
Bình luận
Lúc này, màn hình điện thoại di động đặt bên cạnh gối bỗng nhiên sáng lên.
Là một thông báo có tin nhắn mới.
Bình luận
Là một thông báo có tin nhắn mới.
Cậu mở điện thoại ra, thấy Nhất Quân chỉ gửi tới hai chữ:
Bình luận
Cậu mở điện thoại ra, thấy Nhất Quân chỉ gửi tới hai chữ:
[Xuống lầu.]
Bình luận
[Xuống lầu.]
Xuống cầu thang?
Bình luận
Xuống cầu thang?
Hay đi xuống tòa nhà nào?
Bình luận
Hay đi xuống tòa nhà nào?
Phản ứng đầu tiên của cậu là cảm thấy khó hiểu.
Bình luận
Phản ứng đầu tiên của cậu là cảm thấy khó hiểu.
Trường bọn họ không quản thúc quá nghiêm ngặt nhưng không phải không có giờ giới nghiêm của riêng.
Bình luận
Trường bọn họ không quản thúc quá nghiêm ngặt nhưng không phải không có giờ giới nghiêm của riêng.