Một cô gái đang dần bước vào ngưỡng cửa cuộc đời, ở độ tuổi 22, có nhiều mơ mộng, hoang mang với cuộc sống cũng nhiều. Lang thang trên mấy trang mạng để tìm kiếm đánh giá về bản thân, xem mình thuộc tuýp người nào, trong tương lai mình thích hợp làm gì, kèm theo đó là mấy chuyện nhảm nhỉ mà con gái hay quan tâm, vân vân và vân vân. Ừ thì sao, thấy họ nói cũng đúng nhưng không hẳn thế, chỉ là đối với cô thôi. Nhan sắc bình thường, tính cách bình thường, học hành bình thường, gia cảnh bình thường. Từ năm 18 tuổi thì mỗi sáng thức dậy cô đều tự hỏi bản thân là ước mơ của cô là gì? Có lẽ là do cô không quá giỏi cái gì, cũng không quá dở cái gì nên không xác định được là mình muốn gì.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bà Ngọc nhăn nhó, với một người phụ nữ nội trợ tài ba như bà thì việc để cho cô con gái rượu của mình trở nên lôi thôi như thế này được coi là một thất bại lớn trong cuộc đời, bà cằn nhằn:
Bình luận
-Ngủ gì nữa mà ngủ, mặt trời đã lên tới nóc nhà rồi, con gái con nứa mà ăn rồi ngủ suốt, bộ mày không học hành gì hết hả…!!!
Bình luận
Mặc kệ sự phản kháng yếu ớt của cô, bà Ngọc vẫn cứ lôi hết mền gối xếp lại. Không còn cách nào cô đành phải lê bước xuống giường, một ngày mới lại bắt đầu với cô gái 22 tuổi.
Bình luận
Hôm nay lại chẳng có kế hoạch gì mới, vì cô sắp phải thi tốt nghiệp đại học, thời gian này được gọi là thời gian được nghỉ để ôn thi. Đối với một cô sinh viên năm 4 và chuẩn bị ra trường như An thì thời gian này có thể nói là giai đoạn được tạm nghỉ xả hơi để chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hầu như sáng nào cũng vậy, cô bạn thân tiểu thư này cũng đến nhà gọi cô đi học hoặc đi chơi. Vi vốn là con gái của một tổng giám đốc công ty lớn nên cũng có thể coi như là cành vàng lá ngọc chính hiệu. Thấy Vi qua chơi, ông Tuấn lên tiếng hỏi thăm:
Bình luận
Bình luận
-Dạ, ba con nói tính cho ảnh đi một mình, à không, phải nói là làm trưởng nhóm công tác, ba nói anh hai cần phải tập làm quen gì gì đó…
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hai người tay bắt mặt mừng nhảy tưng tưng như trúng xổ số, nhưng có vẻ còn thiếu sự đồng ý của hai vị phụ huynh. Ông Tuấn cắt ngang sự phấn khích của con gái:
Bình luận
-Này, đi qua đó, lạ nước lạ cái, ai lo cho mà đi. Người ta qua bên đó công tác, chứ có đi chơi đâu, bận tối mắt tối mũi thì ai mà dẫn cho đi chơi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
-Chú ơi, anh hai con cho đi, thì chắc ảnh đã có chuẩn bị rồi, không có bán con gái chú qua Trung Quốc đâu mà lo. Với lại con có bạn bên Trung Quốc nhiều lắm, con lại biết nói tiếng Trung, con học ngành Trung-Anh mà, ước mơ của con là trở thành hướng dẫn viên du lịch đi khắp mọi nơi trên thế giới, nên mọi chuyện rất là ok.
Bình luận
Và dĩ nhiên chuyện này được thông qua ngay khi có lời của bà Ngọc tiếp vô, dĩ nhiên rồi những chuyện không bỏ vốn mà có lời này thì chắc chắn là bà không bao giờ từ chối.
Bình luận
-Có thằng Tường đi nữa mà ông lo gì, phải cho tụi nó đi đây đi đó thì mới có khôn ra, chứ ở nhà hoài thì biết cái gì chứ.
Bình luận
Thế là chuyện này được thông qua. Cô bắt đầu nghĩ xem cần phải làm những gì, chuẩn bị những gì, qua đó rồi thì cần phải đến những nơi nào. Đây là một hội nghị hoành tráng diễn ra trong phòng ngủ với hai thành viên đang rất hứng khởi và nhiệt tình, còn có một danh sách dài các thứ linh tinh cần phải làm, tình hình này giống như sắp di dân sang Trung Quốc ở luôn vậy.
Bình luận
Một cô gái đang dần bước vào ngưỡng cửa cuộc đời, ở độ tuổi 22, có nhiều mơ mộng, hoang mang với cuộc sống cũng nhiều. Lang thang trên mấy trang mạng để tìm kiếm đánh giá về bản thân, xem mình thuộc tuýp người nào, trong tương lai mình thích hợp làm gì, kèm theo đó là mấy chuyện nhảm nhỉ mà con gái hay quan tâm, vân vân và vân vân. Ừ thì sao, thấy họ nói cũng đúng nhưng không hẳn thế, chỉ là đối với cô thôi. Nhan sắc bình thường, tính cách bình thường, học hành bình thường, gia cảnh bình thường. Từ năm 18 tuổi thì mỗi sáng thức dậy cô đều tự hỏi bản thân là ước mơ của cô là gì? Có lẽ là do cô không quá giỏi cái gì, cũng không quá dở cái gì nên không xác định được là mình muốn gì.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bà Ngọc nhăn nhó, với một người phụ nữ nội trợ tài ba như bà thì việc để cho cô con gái rượu của mình trở nên lôi thôi như thế này được coi là một thất bại lớn trong cuộc đời, bà cằn nhằn:
Bình luận
-Ngủ gì nữa mà ngủ, mặt trời đã lên tới nóc nhà rồi, con gái con nứa mà ăn rồi ngủ suốt, bộ mày không học hành gì hết hả…!!!
Bình luận
Mặc kệ sự phản kháng yếu ớt của cô, bà Ngọc vẫn cứ lôi hết mền gối xếp lại. Không còn cách nào cô đành phải lê bước xuống giường, một ngày mới lại bắt đầu với cô gái 22 tuổi.
Bình luận
Hôm nay lại chẳng có kế hoạch gì mới, vì cô sắp phải thi tốt nghiệp đại học, thời gian này được gọi là thời gian được nghỉ để ôn thi. Đối với một cô sinh viên năm 4 và chuẩn bị ra trường như An thì thời gian này có thể nói là giai đoạn được tạm nghỉ xả hơi để chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hầu như sáng nào cũng vậy, cô bạn thân tiểu thư này cũng đến nhà gọi cô đi học hoặc đi chơi. Vi vốn là con gái của một tổng giám đốc công ty lớn nên cũng có thể coi như là cành vàng lá ngọc chính hiệu. Thấy Vi qua chơi, ông Tuấn lên tiếng hỏi thăm:
Bình luận
Bình luận
-Dạ, ba con nói tính cho ảnh đi một mình, à không, phải nói là làm trưởng nhóm công tác, ba nói anh hai cần phải tập làm quen gì gì đó…
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Hai người tay bắt mặt mừng nhảy tưng tưng như trúng xổ số, nhưng có vẻ còn thiếu sự đồng ý của hai vị phụ huynh. Ông Tuấn cắt ngang sự phấn khích của con gái:
Bình luận
-Này, đi qua đó, lạ nước lạ cái, ai lo cho mà đi. Người ta qua bên đó công tác, chứ có đi chơi đâu, bận tối mắt tối mũi thì ai mà dẫn cho đi chơi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
-Chú ơi, anh hai con cho đi, thì chắc ảnh đã có chuẩn bị rồi, không có bán con gái chú qua Trung Quốc đâu mà lo. Với lại con có bạn bên Trung Quốc nhiều lắm, con lại biết nói tiếng Trung, con học ngành Trung-Anh mà, ước mơ của con là trở thành hướng dẫn viên du lịch đi khắp mọi nơi trên thế giới, nên mọi chuyện rất là ok.
Bình luận
Và dĩ nhiên chuyện này được thông qua ngay khi có lời của bà Ngọc tiếp vô, dĩ nhiên rồi những chuyện không bỏ vốn mà có lời này thì chắc chắn là bà không bao giờ từ chối.
Bình luận
-Có thằng Tường đi nữa mà ông lo gì, phải cho tụi nó đi đây đi đó thì mới có khôn ra, chứ ở nhà hoài thì biết cái gì chứ.
Bình luận
Thế là chuyện này được thông qua. Cô bắt đầu nghĩ xem cần phải làm những gì, chuẩn bị những gì, qua đó rồi thì cần phải đến những nơi nào. Đây là một hội nghị hoành tráng diễn ra trong phòng ngủ với hai thành viên đang rất hứng khởi và nhiệt tình, còn có một danh sách dài các thứ linh tinh cần phải làm, tình hình này giống như sắp di dân sang Trung Quốc ở luôn vậy.






