Bình luận
Bình luận
Ngày nảy ngày nay, ở vùng đất xa xôi nọ, có một anh chàng đẹp trai nhất vũ trụ mang tên Phong Nguyên.
Bình luận
Bình luận
Phải, và đó chính là tôi. Một chàng trai lạnh lùng pha lẫn chút nóng bỏng, như sự giao thoa giữa thời trẻ trâu với sự trưởng thành.
Bình luận
Bình luận
Hiện tại, tôi đang ngồi trước bàn ăn để thực hiện nghĩa vụ đưa cơm vào dạ dày. Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân ra khỏi cuộc sống của tuổi trẻ và chuẩn bị sa vào cuộc sống thời thiếu niên.
Bình luận
Bình luận
Trên suy nghĩ là vậy, còn thực tế là tôi mới chuyển từ hang cọp sang ổ sói. Bởi vì, trong năm cuối cấp hai, tôi đã phải miệt mài đèn sách, thức khuya dậy sớm, ôn luyện ngày đêm không ngại gian nan thử thách để chuyển cấp. Nếu không chuyển cấp được thì chuyển kiếp. Mẹ tôi nói như vậy.
Bình luận
Bình luận
Cứ ngỡ rằng bản thân chỉ cần trải qua cái địa ngục tên là "thi vào 10" thì không thứ gì có thể cản trở tình yêu tha thiết của tôi với game nữa. Không ai biết rằng tôi đã dằn vặt như thế nào khi phải chia tay với máy chơi game đâu!
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bản chất của cuộc sống vốn dĩ là tàn nhẫn. Nó đã chia rẽ mối tình đằm thắm của game với tôi. Suốt thời gian qua, tôi đã phải sống trong đau khổ, ngậm ngùi, phải uống nước mắt qua ngày để nguôi ngoai nỗi nhớ.
Bình luận
Bình luận
Hoàn cảnh này tiếp diễn được hơn nữa năm, cụ thể là 6 tháng 12 ngày 4 giờ 28 phút. Đêm nào tôi cũng muốn nằm mơ thấy khuôn mặt của máy chơi game yêu dấu, nhưng khổ nỗi vị trí cái giường không hợp phong thủy, nên là...
Bình luận
Bình luận
Thôi, không nghĩ nữa, càng nghĩ càng thấy đau lòng. Nhưng mà, càng đau càng phải nghĩ, bởi suy cho cùng, người đau lòng nhất chính là người bị ung thư đường ruột!
Bình luận
Bình luận
Nửa năm trước tôi vì tương lai, sự nghiệp, vì trở thành nhân tài cho đất nước, vì để làm một đoá hoa tươi thắm nhất tổ quốc nên tôi đã rời xa trò chơi đào vàng.
Bình luận
Bình luận
Sau đó, tôi học hành chăm chỉ, miệt mài không kể ngày đêm để bồi đắp tâm hồn mong manh bé nhỏ, à không phải, là để tu tâm dưỡng tính, giúp não nhiều nếp nhăn hơn. Cuối cùng, kết quả kì thi đã làm nguôi ngoai nỗi đau phải rời xa máy chơi game của tôi...
Bình luận
Bình luận
Tôi xếp hạng nhất của trường, tuy rằng nhất từ dưới lên nhưng dù sao thì đó cũng là nhất. Thời đại bây giờ ai lại đi tính toán chi ly mấy cái từ dưới lên hay từ trên xuống, cứ nhất là được rồi!
Bình luận
Bình luận
Câu chuyện tiếp tục diễn ra, tối hôm biết điểm thi, tôi được mẹ tặng cho một "bài ca muôn thuở". Bài ca này tôi đã được nghe từ lâu, nhưng mỗi lần nghe là một phiên bản mới.
Bình luận
Bình luận
Tuy nhiên, không hiểu sao hôm nay tôi đứng ngồi không yên, con tim đập thình thịch, từng nhịp từng nhịp mách bảo rằng "bài ca" lần này có vấn đề.
Bình luận
Bình luận
Và con tim tôi đã đúng. Ôi, tôi quả là thiên tài, à, con tim tôi quả là thiên tài. Nó sẽ càng thêm tài ba thông thái hơn nữa nếu nó giúp tôi đối mặt với cơn thịnh nộ sau khi mẹ biết điểm.
Bình luận
Bình luận
Tôi nhìn thấy mẹ nắm cái phiếu điểm thật chặt, như muốn vò nát nó vậy. Bỗng nhiên, mẹ đứng dậy, một tay đập tay mạnh xuống bàn, bát ăn trên bàn cũng theo đó mà rùng chuyển. Sóng gió cuộc đời sắp bắt đầu. Thế nhưng, tôi vẫn lạc quan yêu đời, mặc kệ cuồng phong bão tố.
Bình luận
Bình luận
Thấy mẹ phản ứng như vậy, tôi thầm nghĩ, có lẽ mẹ quá bất ngờ trước tài năng của tôi. Được xếp hạng nhất từ dưới lên, chắc mẹ kích động quá nên muốn thưởng cho tôi đây mà.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Mẹ tôi nói với giọng điệu dõng dạc như hoàng đế hạ chỉ, khuôn mặt bình thản không rõ cảm xúc, nhưng dưới lớp vỏ bình thản ấy lại là một cơn phong ba bão táp:
Bình luận
Bình luận
"Nguyên à, con làm bài rất tốt. Vì để thưởng cho sự cố gắng này, mẹ sẽ cho con tham gia hoạt động trải nghiệm ở trang trại nhà ông ngoại."
Bình luận
Bình luận
Tôi giật mình, suýt thì làm rơi chiếc điện thoại xuống nền nhà. Nó mà rơi xuống là coi như sứ mệnh kết thúc từ đây, còn tôi sẽ hẹn gặp nó tại dinh thự của Diêm Vương lão đại.
Bình luận
Bình luận
Nhưng cái quan trọng bây giờ không phải cái này, mà là hoạt động trải nghiệm có một không hai ở trang trại ấy! Ngoài dọn chuồng, ủ phân, tắm cho lợn, bò, gà, vịt,... Rồi còn ti tỉ các thứ nữa!
Bình luận
Bình luận
Nhìn chung thì chẳng to tát gì đâu, nhưng nhìn riêng nó lại khác! Tôi lập tức thoát khỏi dòng suy nghĩ, nhanh chóng nghĩ cách từ chối lời mời này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Mặc dù đầu óc tôi hoạt động khá nhanh, nhưng tốc độ của mẹ tôi còn nhanh hơn. Tôi chưa kịp đưa ra lý do thì bị mẹ ngắt lời:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Chỉ một câu hỏi đơn giản nhưng chẳng hiểu sao tôi thấy căng thẳng. Có lẽ cái não thấy tình hình hiện tại không ổn, nên nó bật trạng thái ngủ tạm thời. Chính bởi vậy, tôi thốt lên câu nói rất chi là cảm lạnh.
Bình luận
Bình luận
"Con đi lên đấy thì chơi game kiểu gì hả mẹ ?" Tôi nói rất vội vàng. Vừa dứt lời thì cảm thấy bị sai sai ở đâu, nhưng chưa kịp đi tìm lỗi sai thì mẹ đã gõ vào đầu tôi một cái rõ đau.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Mẹ tôi lại gõ thêm vào đầu tôi một cái, đã thế còn nhéo tai tôi, nói: "Mày thì làm gì có trí thông minh đâu mà sợ giảm." Đau đấy, nhưng đúng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Vì đau lòng quá nên tôi chạy ra bờ sông ngồi giải sầu. Gió thổi hiu hiu, tóc bay phơi phới, nước mắt tuôn rơi...
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Một quả bóng không biết từ đâu bay thẳng vào đầu tôi, khiến đầu tôi choáng váng. Nó khiến tôi phân tâm và không thể tập trung vào ngẫm nghĩ cuộc đời.
Bình luận
Bình luận
Nỗi đau trong tôi không hề giảm bớt, lòng tôi hiện tại như bị cắt ra nhiều khúc. Tôi sắp phải nói lời tạm biệt với game rồi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Điều khiến tôi đau đớn nhất đó chính là phải dọn dẹp trang trại rộng bao la bát ngát suốt hai tháng nghỉ hè! Là hai tháng đó! Không phải hai giờ hai ngày hai tuần mà là hai tháng, hai tháng dọn trang trại chăn nuôi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Tâm hồn bé nhỏ của tôi đang trôi nổi không biết lối về thì một giọng nói vang lên, kéo nó quay trở lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Nghe cái giọng ẩm ẩm ương ương kia xong, tôi liền đáp trả: "Có mày mới ngu!" Sau đó, tôi làm ra dáng vẻ của một cao nhân có kiến thức sâu rộng: "Tao đang suy ngẫm về triết học nhân sinh cuộc đời do ông Mác - Lênin dạy bảo!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Nhìn cái mặt của nó khi nhìn tôi kìa, với sự hiểu biết sâu rộng bao năm nay của tôi với nó, tôi có thể kết luận được một điều rằng nó chính là đứa vừa ném quả bóng vào mặt tôi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Trong kì thi vừa rồi, điểm của nó xếp thứ hai chỉ sau mỗi thủ khoa, mặc dù trong lớp lúc nào nó cũng ngủ, vậy mà vẫn thi được thứ hạng cao.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Nam chạy đến chỗ của tôi, nó như nhớ ra cái gì đó, một tay vội lấy điện thoại ra một tay vỗ vào vai tôi, muốn tôi chú ý đến nội dung trong chiếc điện thoại.
Bình luận
Bình luận
Nguyễn Nam: "Ê, Nguyên, tao vừa tìm được một loại thuốc phát triển trí thông minh, phù hợp với mày lắm! Thật đấy, này, mày đọc thử mà xem!"
Bình luận
Bình luận
Thằng Nam đưa cái điện thoại đến gần chỗ tôi, nó đọc lớn tiếng: "Thuốc trị bệnh thiểu năng, với thành phần từ thuốc trừ sâu,... không cần đọc kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng, chỉ cần..."
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Và thế là kì nghỉ hè sau khi thi vào 10 chính thức bắt đầu từ đây, cuộc sống náo loạn sẽ tiếp tục tiếp diễn.