Chương 1: Gặp gỡ


Tôi là Quý.

Bình luận

Tôi là Quý.

Tôi có 1 bạn nữ quen online. Bạn đó tên Hân, cả 2 chúng tôi đều có sở thích không bình thường đó là self-harm. Điều khiến tôi ngạc nhiên chính là hoàn cảnh gia đình bọn tôi đều khá giống nhau, bố mẹ đều hay đặt áp lực và tiêu cực lên chúng tôi, hay có những suy nghĩ đen tối. Bởi vậy mà 2 đứa bọn tôi khá thân thiết và gần gũi với nhau dù qua màn hình điện thoại và tin nhắn. Từng câu hỏi thăm, chúc ngủ ngon đều có mỗi ngày như một lập trình nhưng chưa bao giờ chúng tôi thấy chán, kể cả những bức ảnh cắt tay thậm chí đôi lúc còn dirty chat. Vào một ngày ở trường, khi nhận được thông báo về chuyến dã ngoại 2 ngày 1 đêm từ nhà trường, đến giờ ăn trưa tôi liền khoe Hân như bình thường. Điều khiến tôi cảm thấy mong muốn cuộc đi chơi này hơn đó là sau khi bạn ấy nói nơi lớp tôi đi khá là gần với nơi Hân ở, phấn khích không thôi cứ như một chuyến đi một lần mà hoàn thành tận hai mục đích vậy. Lịch dự kiến xuất phát lúc 5h45p sáng thứ 7 , đêm hôm trước đó tôi đã hồi hộp đến mức không ngủ được và chỉ lướt tik tok, facebook, nhắn cho Hân đến hơn 12h đêm mới có thể nhắm mắt. Có thể nói điều này hạnh phúc như thể "chỉ trong mơ mới có vậy", một giấc mơ mà tôi muốn lặp lại mãi mãi. Buổi sáng hôm thứ 7 sau khi đến nơi, được thầy cô nhắc nhở thì tôi đã cùng nhóm bạn đi chơi một số nơi và khi đấy tôi đã lựa chọn tách khỏi nhóm và đi chơi một mình. Và chắc chắn đó là hẹn Hân đi với tôi, cảm giác như là first date vậy thậm chí lũ bạn của tôi còn giúp tôi chuẩn bị như đi đám cưới vậy . Dù trong ảnh đến ngoài đời tôi vẫn thấy bạn rất xinh với mái tóc đen ngắn ngang vai, 1 bộ váy trắng đang đứng đợi tôi, kể cả đống sẹo trên người không thể nào dìm được vẻ đẹp ấy. Khi đi với bạn ấy trong lòng tôi rạo rực không thôi , tôi đã thầm thích từ cách nói chuyện nhẹ nhàng từ khung chat đến lời nói , nụ cười ngày thơ ấy và đôi mắt chứa bao suy nghĩ. Vừa đi tôi vừa nắm tay bạn, tôi vẫn không thể rời mắt khỏi cổ tay bạn, những vết sẹo cắt đã lâu thậm chí có những vết còn mới, tuy đã coi qua ảnh nhiều nhưng tôi vẫn không khỏi cảm thấy xót cho bạn đến nỗi tôi không dám buông tay khỏi bàn tay ấy. Phải đến gần trưa khi cô nhắc trên nhóm lớp đến giờ tập trung để ăn trưa tôi mới vội vàng xin lỗi và tạm biệt bạn dể đi, ngước lại nhìn bạn ấy, hình bóng nhỏ và thanh lịch chỉ nhìn tôi cười vẫy tay nhẹ nhàng, tuy rằng có hơi tiếc nhưng dù sao buổi dã ngoại còn nhiều tôi vẫn có thể dành thời gian với bạn Hân được thêm một khoảng thời gian nữa. Đến tối, tôi nhận được tin nhắn của bạn ấy hỏi rằng:

Bình luận

Tôi có 1 bạn nữ quen online. Bạn đó tên Hân, cả 2 chúng tôi đều có sở thích không bình thường đó là self-harm. Điều khiến tôi ngạc nhiên chính là hoàn cảnh gia đình bọn tôi đều khá giống nhau, bố mẹ đều hay đặt áp lực và tiêu cực lên chúng tôi, hay có những suy nghĩ đen tối. Bởi vậy mà 2 đứa bọn tôi khá thân thiết và gần gũi với nhau dù qua màn hình điện thoại và tin nhắn. Từng câu hỏi thăm, chúc ngủ ngon đều có mỗi ngày như một lập trình nhưng chưa bao giờ chúng tôi thấy chán, kể cả những bức ảnh cắt tay thậm chí đôi lúc còn dirty chat. Vào một ngày ở trường, khi nhận được thông báo về chuyến dã ngoại 2 ngày 1 đêm từ nhà trường, đến giờ ăn trưa tôi liền khoe Hân như bình thường. Điều khiến tôi cảm thấy mong muốn cuộc đi chơi này hơn đó là sau khi bạn ấy nói nơi lớp tôi đi khá là gần với nơi Hân ở, phấn khích không thôi cứ như một chuyến đi một lần mà hoàn thành tận hai mục đích vậy. Lịch dự kiến xuất phát lúc 5h45p sáng thứ 7 , đêm hôm trước đó tôi đã hồi hộp đến mức không ngủ được và chỉ lướt tik tok, facebook, nhắn cho Hân đến hơn 12h đêm mới có thể nhắm mắt. Có thể nói điều này hạnh phúc như thể "chỉ trong mơ mới có vậy", một giấc mơ mà tôi muốn lặp lại mãi mãi. Buổi sáng hôm thứ 7 sau khi đến nơi, được thầy cô nhắc nhở thì tôi đã cùng nhóm bạn đi chơi một số nơi và khi đấy tôi đã lựa chọn tách khỏi nhóm và đi chơi một mình. Và chắc chắn đó là hẹn Hân đi với tôi, cảm giác như là first date vậy thậm chí lũ bạn của tôi còn giúp tôi chuẩn bị như đi đám cưới vậy . Dù trong ảnh đến ngoài đời tôi vẫn thấy bạn rất xinh với mái tóc đen ngắn ngang vai, 1 bộ váy trắng đang đứng đợi tôi, kể cả đống sẹo trên người không thể nào dìm được vẻ đẹp ấy. Khi đi với bạn ấy trong lòng tôi rạo rực không thôi , tôi đã thầm thích từ cách nói chuyện nhẹ nhàng từ khung chat đến lời nói , nụ cười ngày thơ ấy và đôi mắt chứa bao suy nghĩ. Vừa đi tôi vừa nắm tay bạn, tôi vẫn không thể rời mắt khỏi cổ tay bạn, những vết sẹo cắt đã lâu thậm chí có những vết còn mới, tuy đã coi qua ảnh nhiều nhưng tôi vẫn không khỏi cảm thấy xót cho bạn đến nỗi tôi không dám buông tay khỏi bàn tay ấy. Phải đến gần trưa khi cô nhắc trên nhóm lớp đến giờ tập trung để ăn trưa tôi mới vội vàng xin lỗi và tạm biệt bạn dể đi, ngước lại nhìn bạn ấy, hình bóng nhỏ và thanh lịch chỉ nhìn tôi cười vẫy tay nhẹ nhàng, tuy rằng có hơi tiếc nhưng dù sao buổi dã ngoại còn nhiều tôi vẫn có thể dành thời gian với bạn Hân được thêm một khoảng thời gian nữa. Đến tối, tôi nhận được tin nhắn của bạn ấy hỏi rằng:

-Hân: Quý ơi sang nhà t ngủ đi nhà t gần khách sạn Quý ở với không ai ở nhà đâu!

Bình luận

-Hân: Quý ơi sang nhà t ngủ đi nhà t gần khách sạn Quý ở với không ai ở nhà đâu!

Câu nói như khiến tôi phải tự nhéo bản thân xem tôi có mơ không và tôi đã nhờ bạn cùng phòng lên kế hoạch để trốn sang nhà Hân. Sau khi thành công lẻn ra ngoài và đặt xe, đên đó tôi nhìn nhà Hân, một ngôi nhà mặt đất nhỏ 4 tầng, trong nhà rất gọn gàng, sáng sủa nhưng lại có cảm giác u ám lạ thường . sau đó Hân dắt tôi lên phòng, căn phòng của bạn trông khá ngăn nắp vầ ấm áp, có vẻ bạn rất chăm chỉ dọn dẹp nhưng tôi để ý thấy số dao lam vẫn còn trên bàn, đống giấy thấm máu vẫn nguyên trong thùng rác, bạn còn khoe với tôi những chiếc băng cá nhân hello kitty bạn cất gọn trong hộp bút và thậm chí còn chia sẻ cho tôi.

Bình luận

Câu nói như khiến tôi phải tự nhéo bản thân xem tôi có mơ không và tôi đã nhờ bạn cùng phòng lên kế hoạch để trốn sang nhà Hân. Sau khi thành công lẻn ra ngoài và đặt xe, đên đó tôi nhìn nhà Hân, một ngôi nhà mặt đất nhỏ 4 tầng, trong nhà rất gọn gàng, sáng sủa nhưng lại có cảm giác u ám lạ thường . sau đó Hân dắt tôi lên phòng, căn phòng của bạn trông khá ngăn nắp vầ ấm áp, có vẻ bạn rất chăm chỉ dọn dẹp nhưng tôi để ý thấy số dao lam vẫn còn trên bàn, đống giấy thấm máu vẫn nguyên trong thùng rác, bạn còn khoe với tôi những chiếc băng cá nhân hello kitty bạn cất gọn trong hộp bút và thậm chí còn chia sẻ cho tôi.


Truyện tương tự

Bình luận