Không phải vì tôi ghét nơi này – chỉ là... có những ký ức, khi đã cất vào ngăn tủ quá lâu, người ta không còn muốn mở ra nữa. Mùi hanh khô của gió mùa, những dãy phố cổ xám màu thời gian, và một mùa đông năm ấy – tất cả vẫn ở đó, không đổi. Chỉ có tôi là đã khác.
Bình luận
Không phải vì tôi ghét nơi này – chỉ là... có những ký ức, khi đã cất vào ngăn tủ quá lâu, người ta không còn muốn mở ra nữa. Mùi hanh khô của gió mùa, những dãy phố cổ xám màu thời gian, và một mùa đông năm ấy – tất cả vẫn ở đó, không đổi. Chỉ có tôi là đã khác.
Bình luận
Khi máy bay bắt đầu giảm độ cao, tôi cúi đầu, né tránh ánh nhìn ra ngoài cửa sổ. Không muốn đối diện thành phố nơi mẹ tôi đã đi qua lần cuối cùng trong đời. Lần ấy, tôi mới chỉ 17 tuổi, cách nửa bán cầu, chẳng thể ngờ cuộc gọi ngắn ngủi đó lại là lần cuối cùng được nghe giọng bà.
Bình luận
Khi máy bay bắt đầu giảm độ cao, tôi cúi đầu, né tránh ánh nhìn ra ngoài cửa sổ. Không muốn đối diện thành phố nơi mẹ tôi đã đi qua lần cuối cùng trong đời. Lần ấy, tôi mới chỉ 17 tuổi, cách nửa bán cầu, chẳng thể ngờ cuộc gọi ngắn ngủi đó lại là lần cuối cùng được nghe giọng bà.
Bình luận
Trong khoang máy bay, hành khách bên cạnh bất ngờ lên tiếng hỏi: “Cô về vì gia đình sao?” Đáp lại, tôi chỉ cười nhẹ, thản nhiên nói: - Chỉ là một chút việc cá nhân khó nói.
Bình luận
Trong khoang máy bay, hành khách bên cạnh bất ngờ lên tiếng hỏi: “Cô về vì gia đình sao?” Đáp lại, tôi chỉ cười nhẹ, thản nhiên nói: - Chỉ là một chút việc cá nhân khó nói.
Bình luận
Cô là Hạ Vy.
Bình luận
Cô là Hạ Vy.
26 tuổi. Du học sinh ngành pháp y, vừa hoàn thành chương trình đại học tại Budapest, trở về Hà Nội để theo đuổi cao học và thực tập tại Trung tâm Pháp y Quốc gia.
Bình luận
26 tuổi. Du học sinh ngành pháp y, vừa hoàn thành chương trình đại học tại Budapest, trở về Hà Nội để theo đuổi cao học và thực tập tại Trung tâm Pháp y Quốc gia.
Bình luận
Tôi không về để đoàn tụ. Tôi về để làm việc – và để âm thầm mở lại những câu hỏi chưa ai dám trả lời. Cô thầm nghĩ
Bình luận
Tôi không về để đoàn tụ. Tôi về để làm việc – và để âm thầm mở lại những câu hỏi chưa ai dám trả lời. Cô thầm nghĩ
Bình luận
Khi bước xuống khỏi sân bay Nội Bài, trời se lạnh. Đám mây xám trôi thấp như sắp mưa, hàng cây hai bên đường khẽ lay. Vy kéo cao cổ áo khoác, tay nắm chặt quai túi.
Bình luận
Khi bước xuống khỏi sân bay Nội Bài, trời se lạnh. Đám mây xám trôi thấp như sắp mưa, hàng cây hai bên đường khẽ lay. Vy kéo cao cổ áo khoác, tay nắm chặt quai túi.
Không ai ra đón. Cũng chẳng ai cần biết cô đã về.
Bình luận
Không ai ra đón. Cũng chẳng ai cần biết cô đã về.
Chào Hà Nội. – Cô thì thầm, và bước vào lớp sương mỏng đầu đông.
Bình luận
Chào Hà Nội. – Cô thì thầm, và bước vào lớp sương mỏng đầu đông.
Bình luận
Khi chiếc taxi dừng lại trước một con dốc nhỏ rợp bóng cây. Đập tắt những suy nghĩ của cô về những điều viển vông
Bình luận
Khi chiếc taxi dừng lại trước một con dốc nhỏ rợp bóng cây. Đập tắt những suy nghĩ của cô về những điều viển vông
Bình luận
Cô ngẩng đầu nhìn qua lớp kính cửa sổ. Căn biệt thự cũ nằm nép mình giữa hai tòa nhà mới xây, lặng lẽ như một phần ký ức không ai còn nhắc đến. Tường vôi màu vàng đã phai, mái ngói phủ rêu, và hàng rào sắt rỉ sét... tất cả vẫn còn đó, nguyên vẹn như lần cuối cô rời đi.
Bình luận
Cô ngẩng đầu nhìn qua lớp kính cửa sổ. Căn biệt thự cũ nằm nép mình giữa hai tòa nhà mới xây, lặng lẽ như một phần ký ức không ai còn nhắc đến. Tường vôi màu vàng đã phai, mái ngói phủ rêu, và hàng rào sắt rỉ sét... tất cả vẫn còn đó, nguyên vẹn như lần cuối cô rời đi.
Không hợp thời đại, nhưng không lạc lõng.
Bình luận
Không hợp thời đại, nhưng không lạc lõng.
Giống như chính cô.
Bình luận
Giống như chính cô.
Bình luận
Cô xuống xe, tự kéo vali qua cổng sắt. Cánh cổng kêu lên một tiếng "cạch" khô khốc khi mở ra. Mùi gỗ cũ, mùi sách, và thoang thoảng mùi hoa sữa từ sân sau tràn vào. Gác xép nơi mẹ cô từng đặt chiếc đàn dương cầm vẫn đóng im ỉm. Phòng khách phủ khăn trắng, phủ cả bụi thời gian.
Bình luận
Cô xuống xe, tự kéo vali qua cổng sắt. Cánh cổng kêu lên một tiếng "cạch" khô khốc khi mở ra. Mùi gỗ cũ, mùi sách, và thoang thoảng mùi hoa sữa từ sân sau tràn vào. Gác xép nơi mẹ cô từng đặt chiếc đàn dương cầm vẫn đóng im ỉm. Phòng khách phủ khăn trắng, phủ cả bụi thời gian.
Vy bước chậm rãi qua từng bậc thang gỗ, đặt tay lên lan can. Cảm giác là lạ – như thể mọi thứ chưa từng rời khỏi ký ức, nhưng cũng chưa từng thật sự tồn tại.
Bình luận
Vy bước chậm rãi qua từng bậc thang gỗ, đặt tay lên lan can. Cảm giác là lạ – như thể mọi thứ chưa từng rời khỏi ký ức, nhưng cũng chưa từng thật sự tồn tại.
Cô dừng trước cửa phòng mẹ. Cánh cửa vẫn khóa.
Bình luận
Cô dừng trước cửa phòng mẹ. Cánh cửa vẫn khóa.
Bình luận
Và cô không có ý định mở ra.
Bình luận
Và cô không có ý định mở ra.
Bình luận
Chưa phải lúc.
Bình luận
Chưa phải lúc.
Bình luận
Vòng qua sân sau.
Bình luận
Vòng qua sân sau.
Một giàn hoa giấy nở rực rỡ rủ xuống từ ban công tầng hai, nhiều hơn cô từng nhớ. Màu hồng phớt lẫn trắng, quấn lấy nhau trong gió nhẹ. Dưới chân là những cánh hoa khô trải đầy mặt đất như một tấm thảm tự nhiên.
Bình luận
Một giàn hoa giấy nở rực rỡ rủ xuống từ ban công tầng hai, nhiều hơn cô từng nhớ. Màu hồng phớt lẫn trắng, quấn lấy nhau trong gió nhẹ. Dưới chân là những cánh hoa khô trải đầy mặt đất như một tấm thảm tự nhiên.
Bình luận
- Năm nào cô cũng trồng thêm, phải không dì?
Bình luận
- Năm nào cô cũng trồng thêm, phải không dì?
Cô không cần quay lại cũng biết ai đang đứng ở cửa bếp.
Bình luận
Cô không cần quay lại cũng biết ai đang đứng ở cửa bếp.
Bình luận
Người phụ nữ dáng nhỏ, tóc bạc lốm đốm, lau tay vào tạp dề rồi bước ra.
Bình luận
Người phụ nữ dáng nhỏ, tóc bạc lốm đốm, lau tay vào tạp dề rồi bước ra.
Dì Tư – người đã ở bên mẹ cô gần hai mươi năm, sau đó ở lại với ngôi nhà này như một lời hứa thầm lặng.
Bình luận
Dì Tư – người đã ở bên mẹ cô gần hai mươi năm, sau đó ở lại với ngôi nhà này như một lời hứa thầm lặng.
Bình luận
- Cô Vy đó hả? Trời đất, lớn quá chừng… giống mẹ ghê.
Bình luận
- Cô Vy đó hả? Trời đất, lớn quá chừng… giống mẹ ghê.
Giọng bà run run, nhưng nụ cười thì vẫn ấm.
Bình luận
Giọng bà run run, nhưng nụ cười thì vẫn ấm.
Bình luận
Tôi đặt túi xuống bậc thềm, khẽ cúi đầu chào:
Bình luận
Tôi đặt túi xuống bậc thềm, khẽ cúi đầu chào:
- Dì vẫn ở đây à? Cháu tưởng dì…
Bình luận
- Dì vẫn ở đây à? Cháu tưởng dì…
Bình luận
- Tưởng tôi bỏ cái nhà này hoang à?
Bình luận
- Tưởng tôi bỏ cái nhà này hoang à?
Bình luận
Bà cười, rồi gõ nhẹ vào trán cô – “Tôi còn phải trồng hoa giấy cho cô về chụp hình nữa chứ. Mỗi năm cô gửi tiền đều lắm.”
Bình luận
Bà cười, rồi gõ nhẹ vào trán cô – “Tôi còn phải trồng hoa giấy cho cô về chụp hình nữa chứ. Mỗi năm cô gửi tiền đều lắm.”
Cô không nói gì, chỉ nhìn quanh: tường vẫn màu vôi cũ, nhưng không loang lổ. Cửa sổ được lau sạch, màn cửa mới, và bộ ấm trà gốm cũ mẹ cô hay dùng vẫn nằm trên kệ gỗ, có vẻ đã được rửa lại gần đây.
Bình luận
Cô không nói gì, chỉ nhìn quanh: tường vẫn màu vôi cũ, nhưng không loang lổ. Cửa sổ được lau sạch, màn cửa mới, và bộ ấm trà gốm cũ mẹ cô hay dùng vẫn nằm trên kệ gỗ, có vẻ đã được rửa lại gần đây.
Mọi thứ... vẫn được gìn giữ. Không tươi mới, nhưng chưa từng bỏ quên.
Bình luận
Mọi thứ... vẫn được gìn giữ. Không tươi mới, nhưng chưa từng bỏ quên.
- Dì có giữ chìa khóa phòng mẹ cháu không?
Bình luận
- Dì có giữ chìa khóa phòng mẹ cháu không?
- Có. Nhưng từ ngày bà mất, cô không bao giờ bảo tôi mở. Cô muốn thì tôi lấy cho.
Bình luận
- Có. Nhưng từ ngày bà mất, cô không bao giờ bảo tôi mở. Cô muốn thì tôi lấy cho.
Vy lắc đầu, ánh mắt chạm khẽ lên bức ảnh đen trắng đặt trên kệ.
Bình luận
Vy lắc đầu, ánh mắt chạm khẽ lên bức ảnh đen trắng đặt trên kệ.
- Không!.. Cháu chưa sẵn sàng
Bình luận
- Không!.. Cháu chưa sẵn sàng
Bình luận
Buổi sáng Hà Nội phủ một lớp sương mỏng, mùi lá ẩm và khói xe quyện thành mùi đặc trưng không thể lẫn đi đâu được. Vy ngồi sau xe taxi, tay siết nhẹ hồ sơ sơ yếu lý lịch, ánh mắt nhìn ra cửa kính mờ hơi.
Bình luận
Buổi sáng Hà Nội phủ một lớp sương mỏng, mùi lá ẩm và khói xe quyện thành mùi đặc trưng không thể lẫn đi đâu được. Vy ngồi sau xe taxi, tay siết nhẹ hồ sơ sơ yếu lý lịch, ánh mắt nhìn ra cửa kính mờ hơi.
Bình luận
Trung tâm Pháp y toạ lạc trong một khuôn viên kín đáo giữa phố Giải Phóng, gần các viện lớn. Tòa nhà ba tầng cũ kỹ nhưng chắc chắn, màu xám nhạt, cửa kính mờ và bậc tam cấp sẫm màu vì mưa nắng. Biển hiệu đồng khắc chữ đã hơi xỉn màu theo thời gian: “Trung tâm Giám định Pháp y Hà Nội”.
Bình luận
Trung tâm Pháp y toạ lạc trong một khuôn viên kín đáo giữa phố Giải Phóng, gần các viện lớn. Tòa nhà ba tầng cũ kỹ nhưng chắc chắn, màu xám nhạt, cửa kính mờ và bậc tam cấp sẫm màu vì mưa nắng. Biển hiệu đồng khắc chữ đã hơi xỉn màu theo thời gian: “Trung tâm Giám định Pháp y Hà Nội”.
Bình luận
Cô vừa bước xuống xe, chưa kịp vào bên trong thì một nhân viên bảo vệ đã chạy ra:
Bình luận
Cô vừa bước xuống xe, chưa kịp vào bên trong thì một nhân viên bảo vệ đã chạy ra:
Bình luận
- Cô là thực tập sinh mới phải không? Có người tìm cô đấy. Cấp trên đang gọi!
Bình luận
- Cô là thực tập sinh mới phải không? Có người tìm cô đấy. Cấp trên đang gọi!
Bình luận
Vy nhíu mày:
Bình luận
Vy nhíu mày:
Bình luận
- Tôi còn chưa đăng ký làm việc ngày đầu…
Bình luận
- Tôi còn chưa đăng ký làm việc ngày đầu…
Bình luận
- Không kịp đâu. Có xác được đưa đến sáng sớm nay. Phòng giám định đang chờ cô hỗ trợ.
Bình luận
- Không kịp đâu. Có xác được đưa đến sáng sớm nay. Phòng giám định đang chờ cô hỗ trợ.
Bình luận
Bên trong, không khí hoàn toàn khác: vội vã, hơi lạnh từ hệ thống điều hòa y tế khiến cô rùng mình. Nhân viên y tế đi qua lại, vài người gật đầu chào cô nhanh chóng, không ai có thời gian trò chuyện.
Bình luận
Bên trong, không khí hoàn toàn khác: vội vã, hơi lạnh từ hệ thống điều hòa y tế khiến cô rùng mình. Nhân viên y tế đi qua lại, vài người gật đầu chào cô nhanh chóng, không ai có thời gian trò chuyện.
Bình luận
- Hạ Vy, phải không?
Bình luận
- Hạ Vy, phải không?
Một giọng nữ cứng rắn vang lên từ hành lang bên trái.
Bình luận
Một giọng nữ cứng rắn vang lên từ hành lang bên trái.
Bình luận
Vy quay lại. Một ông chú khoảng bốn mươi tuổi, mặc blouse trắng, tóc ngắn cũn, ánh mắt sắc sảo.
Bình luận
Vy quay lại. Một ông chú khoảng bốn mươi tuổi, mặc blouse trắng, tóc ngắn cũn, ánh mắt sắc sảo.
Bình luận
- Tôi là bác sĩ Thanh – người hướng dẫn của cô. Xin lỗi, nhưng hôm nay cô phải học kiểu khác. Không có thời gian cho lý thuyết.
Bình luận
- Tôi là bác sĩ Thanh – người hướng dẫn của cô. Xin lỗi, nhưng hôm nay cô phải học kiểu khác. Không có thời gian cho lý thuyết.
- Xác nam, khoảng ba mươi tuổi. Ban đầu tưởng sốc ma túy. Nhưng… có vài chi tiết không khớp.
Bình luận
- Xác nam, khoảng ba mươi tuổi. Ban đầu tưởng sốc ma túy. Nhưng… có vài chi tiết không khớp.
Bình luận
- Chúng tôi cần mắt của người mới, chưa quen quy trình cũ. Có thể cô sẽ thấy điều chúng tôi bỏ sót.
Bình luận
- Chúng tôi cần mắt của người mới, chưa quen quy trình cũ. Có thể cô sẽ thấy điều chúng tôi bỏ sót.
Bình luận
Vy gật đầu, tim bắt đầu đập nhanh hơn. Cô không nói ra, nhưng cảm giác ấy… cái lạnh bất ngờ lan từ lòng bàn tay đến gáy – giống hệt hôm nhận tin mẹ mất năm nào.
Bình luận
Vy gật đầu, tim bắt đầu đập nhanh hơn. Cô không nói ra, nhưng cảm giác ấy… cái lạnh bất ngờ lan từ lòng bàn tay đến gáy – giống hệt hôm nhận tin mẹ mất năm nào.
Bình luận
Cô chưa sẵn sàng. Nhưng chẳng ai chờ cô sẵn sàng cả.
Bình luận
Cô chưa sẵn sàng. Nhưng chẳng ai chờ cô sẵn sàng cả.
Cô nhìn chằm chằm vào thi thể.
Bình luận
Cô nhìn chằm chằm vào thi thể.
Bình luận
Người đàn ông ấy – ba mươi tuổi, gương mặt không xấu nhưng đã bị bóng chết phủ lên một lớp sáp tái. Không có vết tiêm. Không có dấu hiệu giãy giụa. Tay chân sạch sẽ, cơ mặt thả lỏng.
Bình luận
Người đàn ông ấy – ba mươi tuổi, gương mặt không xấu nhưng đã bị bóng chết phủ lên một lớp sáp tái. Không có vết tiêm. Không có dấu hiệu giãy giụa. Tay chân sạch sẽ, cơ mặt thả lỏng.
Bình luận
Cô nhíu mày.
Bình luận
Cô nhíu mày.
Nếu đúng là sốc ma túy, thì đâu rồi những dấu hiệu điển hình?
Bình luận
Nếu đúng là sốc ma túy, thì đâu rồi những dấu hiệu điển hình?
Bọt miệng? Vết tiêm? Mạch máu phù? Không một thứ gì cả. Cô nhíu mày:
Bình luận
Bọt miệng? Vết tiêm? Mạch máu phù? Không một thứ gì cả. Cô nhíu mày:
Bình luận
Nếu anh ta chết vì sốc ma túy, thì tại sao lại không có những dấu hiệu thường thấy?
Bình luận
Nếu anh ta chết vì sốc ma túy, thì tại sao lại không có những dấu hiệu thường thấy?
Nước bọt trào ra từ miệng? Vết tiêm trên cánh tay? Những vết phù trên mạch máu?
Bình luận
Nước bọt trào ra từ miệng? Vết tiêm trên cánh tay? Những vết phù trên mạch máu?
Bình luận
Hoàn toàn không có gì!
Bình luận
Hoàn toàn không có gì!
Bình luận
Thậm chí cả mùi hăng hắc đặc trưng của ma túy mà cô từng biết cũng biến mất hoàn toàn.
Bình luận
Thậm chí cả mùi hăng hắc đặc trưng của ma túy mà cô từng biết cũng biến mất hoàn toàn.
Bình luận
Cô nghiêng đầu, ánh mắt dừng lại ở một vết bầm nhạt trên thái dương và vệt sậm gần như khó phát hiện dưới móng tay. Có vẻ như ai đó đã cố ý làm sạch mọi thứ xung quanh, rồi dựng lại hiện trường theo cách đủ hợp lý để che đậy sự thật. Nhưng họ vẫn để sót vài chi tiết nhỏ – những manh mối có tính khơi gợi.
Bình luận
Cô nghiêng đầu, ánh mắt dừng lại ở một vết bầm nhạt trên thái dương và vệt sậm gần như khó phát hiện dưới móng tay. Có vẻ như ai đó đã cố ý làm sạch mọi thứ xung quanh, rồi dựng lại hiện trường theo cách đủ hợp lý để che đậy sự thật. Nhưng họ vẫn để sót vài chi tiết nhỏ – những manh mối có tính khơi gợi.
Bình luận
Tại sao lại để lộ những dấu tích này?
Bình luận
Tại sao lại để lộ những dấu tích này?
Cô thoáng suy nghĩ.
Bình luận
Cô thoáng suy nghĩ.
Có phải chúng là một lời nhắn ngầm hay chỉ là sơ suất?
Bình luận
Có phải chúng là một lời nhắn ngầm hay chỉ là sơ suất?
Bình luận
-Tại sao lại để lộ những thứ này? – cô nghĩ.
Bình luận
-Tại sao lại để lộ những thứ này? – cô nghĩ.
-Hay đó là một lời nhắn?
Bình luận
-Hay đó là một lời nhắn?
Bình luận
Tiếng cửa mở đánh mạnh vào không khí căng như sợi dây đàn.
Bình luận
Tiếng cửa mở đánh mạnh vào không khí căng như sợi dây đàn.
Bình luận
Một nhóm cảnh sát bước vào, dẫn đầu là một người đàn ông mặc thường phục – sơ mi xắn tay, cà vạt hơi lỏng, ánh mắt mệt nhưng sắc. Anh gật nhẹ với bác sĩ Thanh, rồi nhìn sang cô.
Bình luận
Một nhóm cảnh sát bước vào, dẫn đầu là một người đàn ông mặc thường phục – sơ mi xắn tay, cà vạt hơi lỏng, ánh mắt mệt nhưng sắc. Anh gật nhẹ với bác sĩ Thanh, rồi nhìn sang cô.
Bình luận
-Cô là thực tập sinh mới?
Bình luận
-Cô là thực tập sinh mới?
Vâng. – cô đáp, đứng thẳng dậy.
Bình luận
Vâng. – cô đáp, đứng thẳng dậy.
Tôi phụ trách giám định sơ bộ.
Bình luận
Tôi phụ trách giám định sơ bộ.
Bình luận
Người đàn ông gật đầu, ánh mắt lia nhanh qua thi thể, rồi khẽ ra hiệu cho cấp dưới đưa hồ sơ. Anh mở tập tài liệu, lật vài trang rồi nói:
Bình luận
Người đàn ông gật đầu, ánh mắt lia nhanh qua thi thể, rồi khẽ ra hiệu cho cấp dưới đưa hồ sơ. Anh mở tập tài liệu, lật vài trang rồi nói:
Bình luận
- Nạn nhân tên Phan Lâm, ba mươi tuổi.
Bình luận
- Nạn nhân tên Phan Lâm, ba mươi tuổi.
Con trai một của ông Phan Minh – chủ tịch tập đoàn bất động sản Thịnh Phát.
Bình luận
Con trai một của ông Phan Minh – chủ tịch tập đoàn bất động sản Thịnh Phát.
Bình luận
Cô thoáng giật mình. Cái tên đó không lạ.
Bình luận
Cô thoáng giật mình. Cái tên đó không lạ.
Từng xuất hiện trên các mặt báo – dính tin đồn tranh chấp cổ phần, đầu tư bất động sản dính dáng đến khu đất "vàng".Nếu là con trai của một người quyền lực như vậy, ít nhiều cũng là mục tiêu của không ít kẻ.
Bình luận
Từng xuất hiện trên các mặt báo – dính tin đồn tranh chấp cổ phần, đầu tư bất động sản dính dáng đến khu đất "vàng".Nếu là con trai của một người quyền lực như vậy, ít nhiều cũng là mục tiêu của không ít kẻ.
Bình luận
- Nghe nói… đã bị gia đình cắt đứt quan hệ hồi đầu năm. – viên cảnh sát tiếp lời – Vì ăn chơi, không nghề nghiệp, nợ nần.
Bình luận
- Nghe nói… đã bị gia đình cắt đứt quan hệ hồi đầu năm. – viên cảnh sát tiếp lời – Vì ăn chơi, không nghề nghiệp, nợ nần.
Bình luận
Bác sĩ Thanh đan hai tay lại trước ngực:
Bình luận
Bác sĩ Thanh đan hai tay lại trước ngực:
Bình luận
-Gia đình đã nhận dạng thi thể chưa?
Bình luận
-Gia đình đã nhận dạng thi thể chưa?
Bình luận
-Vẫn chưa. Mẹ nạn nhân đang trên đường đến.
Bình luận
-Vẫn chưa. Mẹ nạn nhân đang trên đường đến.
Bình luận
Cô im lặng. Nhưng trong đầu, từng chi tiết đang xếp lại thành một đường gãy.
Bình luận
Cô im lặng. Nhưng trong đầu, từng chi tiết đang xếp lại thành một đường gãy.