Trời vừa tờ mờ sáng, không khí trong lành và yên tĩnh. Ngôi nhà của Khải đã rộn ràng từ sớm. Người thân, bạn bè đều có mặt để chuẩn bị cho đám cưới trọng đại. Khải đứng trước gương, chỉnh lại bộ vest trắng tinh khôi. Cậu mỉm cười, lòng tràn đầy hạnh phúc khi nghĩ đến Huyền – người con gái mà cậu đã chọn làm bạn đời. Tuy nhiên, sâu thẳm trong lòng, một cảm giác mơ hồ về Hương vẫn tồn tại.
Bình luận
Khải nghĩ về những kỷ niệm đã qua với Hương, những lần cả hai cùng ngồi bên nhau dưới tán cây, nói chuyện về tương lai. Cậu không thể phủ nhận rằng mình từng có tình cảm đặc biệt với cô, nhưng cậu tin rằng tình yêu mà mình dành cho Huyền là thật sự và đủ để cậu bỏ qua quá khứ.
Bình luận
Khải hít một hơi thật sâu, tự nhủ với bản thân: "Hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đời mình. Mình không thể để bất kỳ điều gì làm lung lay quyết định này."
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Nhà thờ được trang trí lộng lẫy với những dải ruy băng trắng, hoa hồng đỏ và những ánh nến lung linh. Huyền xuất hiện trong chiếc váy cưới trắng dài, gương mặt rạng rỡ hạnh phúc. Cô bước vào nhà thờ cùng với cha mình, trong khi Khải đứng chờ ở cuối con đường, ánh mắt không rời khỏi cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cha xứ bắt đầu nghi thức cưới, giọng nói trầm ấm của ông vang lên trong không gian yên tĩnh của nhà thờ.
Bình luận
"Bất kỳ ai có lý do chính đáng khiến đôi lứa này không thể kết hôn, hãy nói ngay bây giờ, hoặc giữ im lặng mãi mãi."
Bình luận
Không ai lên tiếng, nhưng trong lòng Khải chợt nhớ đến Hương. Cậu biết cô không có mặt trong buổi lễ, và điều này khiến cậu cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Ngay khi lễ cưới hoàn thành, tiếng nhạc vang lên, báo hiệu phần biểu diễn văn nghệ. Khách mời tụ tập quanh sân khấu nhỏ, ai cũng háo hức chờ đợi những màn trình diễn đặc sắc. Bất ngờ, Hương xuất hiện trên sân khấu, tay cầm micro. Mọi ánh mắt đổ dồn về cô, bao gồm cả Khải và Huyền.
Bình luận
Hương hít một hơi sâu, bắt đầu hát. Cô hát như chưa từng được hát, như 1 mong muốn nào đó. Đó là cô giáo dạy Văn của chúng tôi nói :) Giọng Huyền dịu dàng nhưng đượm buồn, từng câu từ như thấm vào trái tim của mọi người.
Bình luận
Khải đứng đó, mắt dán chặt vào Hương, lòng đầy bối rối. Cậu không ngờ rằng Hương lại xuất hiện và hát vào ngày cưới của mình. Huyền cũng không giấu được cảm xúc, cô khẽ nắm chặt tay Khải, như để nhắc nhở cậu rằng cô đang ở đây, bên cạnh cậu.
Bình luận
Khi bài hát kết thúc, Hương cúi đầu chào, rồi quay lưng bước đi. Trong giây lát, Khải có cảm giác muốn chạy theo cô, nhưng cậu không làm thế. Cậu đứng đó, nhìn theo bóng dáng Hương dần biến mất khỏi lễ cưới.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Sau khi rời khỏi lễ cưới, Hương cảm thấy trái tim mình như bị xé toạc. Cô bước đi vô định trên những con đường quen thuộc, nước mắt lăn dài trên má. Cô không thể hiểu nổi tại sao mình lại đến dự lễ cưới của Khải, người mà cô đã cố gắng quên đi. Nhưng sâu thẳm trong lòng, Hương biết rằng cô vẫn còn yêu Khải, và điều đó đã khiến cô không thể kìm lòng.
Bình luận
Đứng trên cây cầu cũ, nơi chứa đựng bao kỷ niệm, Hương nhìn xuống dòng sông chảy xiết bên dưới. Cô nghĩ về tất cả những gì đã qua, về tình yêu mà cô đã dành cho Khải nhưng không bao giờ nhận lại được. Nỗi đau này quá lớn, đến mức cô không thể chịu đựng nổi nữa.
Bình luận
"Khải, tại sao cậu lại không nhìn thấy mình? Tại sao cậu lại chọn Huyền?" – Hương thì thầm trong tiếng nấc nghẹn ngào.
Bình luận
Trong khoảnh khắc ấy, Hương cảm thấy mọi thứ trở nên vô nghĩa. Cô nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, rồi buông tay, để cơ thể mình rơi tự do xuống dòng nước lạnh lẽo.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Tin tức về cái chết của Hương nhanh chóng lan truyền khắp xóm làng. Ai cũng bàng hoàng và đau xót trước sự ra đi của cô. Khải và Huyền cũng không ngoại lệ. Khi nghe tin, Khải gần như gục ngã. Cậu không thể tin rằng Hương lại chọn cách kết thúc cuộc đời mình như vậy.
Bình luận
Khải ngồi lặng lẽ trong phòng, nhìn chằm chằm vào bức ảnh cũ của Hương. Những ký ức về cô ùa về, như một cuộn phim quay chậm. Cậu tự trách mình vì đã không nhận ra tình cảm của Hương sớm hơn, và cũng vì đã không làm điều gì đó để giữ cô lại.
Bình luận
"Hương à, tại sao em lại chọn cách này? Tại sao em không nói gì với anh?" – Khải thì thầm, giọng nghẹn ngào.
Bình luận
Huyền cũng rất đau lòng, nhưng cô biết rằng Khải cần thời gian để vượt qua nỗi đau này. Cô ở bên cạnh cậu, an ủi và động viên, nhưng sâu thẳm trong lòng, cô cũng cảm thấy có lỗi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Dù đám cưới của Khải và Huyền đã diễn ra, nhưng nó không thể trọn vẹn như mong đợi. Cái chết của Hương để lại một vết thương sâu trong lòng cả hai. Khải và Huyền tiếp tục cuộc sống của mình, nhưng không ngày nào trôi qua mà họ không nghĩ về Hương. Câu chuyện về Hương trở thành một bài học đắt giá cho tất cả mọi người. Nó nhắc nhở họ rằng tình yêu không phải lúc nào cũng rõ ràng, và đôi khi, những người mà ta yêu thương nhất lại là những người ta vô tình làm tổn thương nhiều nhất.