Chap 4: Mình Thỏa Thuận Đi


“Chị bị điên à?” - Phong trợn tròn mắt, thái độ quá đỗi kinh ngạc nhìn Mây, cô gái trước mắt này, nhìn bên ngoài rất mỏng manh, yếu đuối nhưng… nhưng sao có thể nói ra ba từ đó một cách nhẹ nhàng như vậy. 

Bình luận

“Chị bị điên à?” - Phong trợn tròn mắt, thái độ quá đỗi kinh ngạc nhìn Mây, cô gái trước mắt này, nhìn bên ngoài rất mỏng manh, yếu đuối nhưng… nhưng sao có thể nói ra ba từ đó một cách nhẹ nhàng như vậy. 

“Rút ống thở là sao? Như vậy chẳng khác nào giết người? Rồi lỡ tui vô tù tại chị thì sao?” - Phong nhảy đỏng lên chất vấn Mây. Cô thở dài. 

Bình luận

“Rút ống thở là sao? Như vậy chẳng khác nào giết người? Rồi lỡ tui vô tù tại chị thì sao?” - Phong nhảy đỏng lên chất vấn Mây. Cô thở dài. 

“Vậy thì thôi, lúc đó anh chỉ cần đưa tờ giấy này cho bác sĩ là được” - Vậy thì thôi? Được là sao? Bà này trêu mình chắc? Tuy là bây giờ anh có hơi đau đầu, lúc nhớ lúc quên nhưng không phải vậy mà cô muốn đưa ra yêu cầu gì là đưa, muốn anh làm gì là anh phải răm rắp nghe theo. Phong trừng mắt nhìn Mây, cô ấp úng xoay mặt đi chỗ khác tránh né ánh mắt của anh. Phong khó chịu cầm tờ giấy mà cô đặt trên bàn lên đọc, à thì ra anh vẫn còn nhớ mặt chữ. 

Bình luận

“Vậy thì thôi, lúc đó anh chỉ cần đưa tờ giấy này cho bác sĩ là được” - Vậy thì thôi? Được là sao? Bà này trêu mình chắc? Tuy là bây giờ anh có hơi đau đầu, lúc nhớ lúc quên nhưng không phải vậy mà cô muốn đưa ra yêu cầu gì là đưa, muốn anh làm gì là anh phải răm rắp nghe theo. Phong trừng mắt nhìn Mây, cô ấp úng xoay mặt đi chỗ khác tránh né ánh mắt của anh. Phong khó chịu cầm tờ giấy mà cô đặt trên bàn lên đọc, à thì ra anh vẫn còn nhớ mặt chữ. 

“ĐƠN XIN TỪ CHỐI TIẾP NHẬN ĐIỀU TRỊ?” - Phong đọc to dòng tiêu đề to đùng, chau mày ngước lên nhìn Mây. Cô gãi gãi mũi, nhẹ giọng giải thích. 

Bình luận

“ĐƠN XIN TỪ CHỐI TIẾP NHẬN ĐIỀU TRỊ?” - Phong đọc to dòng tiêu đề to đùng, chau mày ngước lên nhìn Mây. Cô gãi gãi mũi, nhẹ giọng giải thích. 

“Tui là trẻ mồ côi, không người thân, không gia đình, nên là khi bệnh chuyển biến nguy kịch, anh chỉ cần có mặt, đưa cho bác sĩ tờ giấy này. Là xong thôi!” 

Bình luận

“Tui là trẻ mồ côi, không người thân, không gia đình, nên là khi bệnh chuyển biến nguy kịch, anh chỉ cần có mặt, đưa cho bác sĩ tờ giấy này. Là xong thôi!” 

Phong càng nghe càng tức giận, cô gái này nghĩ mọi chuyện thật đơn giản, đưa tờ giấy này là bác sĩ trả cô về à, rồi anh cũng ung dung về nhà ngủ tiếp hay sao? Ai sẽ tin tờ giấy viết tay này, nhưng mà tại sao lại muốn chết đến vậy? Vậy sao không “tự làm”? Hàng loạt câu hỏi tại sao xuất hiện trong đầu Phong. Anh thở dài, đặt tờ giấy xuống, khoanh tay lại nhìn chằm chằm vào Mây. Không khí kỳ cục khó tả, giây phút trước còn cười nói vui vẻ như một cậu nhóc, vậy mà bây giờ nhìn nghiêm túc và chững chạc, anh bây giờ như một thầy giáo còn cô như đứa học trò nhỏ đứng trước mặt thầy, ăn năn hối lỗi nhận sai phạm vậy. Không gian chỉ còn lại tiếng thở dài của Phong. 

Bình luận

Phong càng nghe càng tức giận, cô gái này nghĩ mọi chuyện thật đơn giản, đưa tờ giấy này là bác sĩ trả cô về à, rồi anh cũng ung dung về nhà ngủ tiếp hay sao? Ai sẽ tin tờ giấy viết tay này, nhưng mà tại sao lại muốn chết đến vậy? Vậy sao không “tự làm”? Hàng loạt câu hỏi tại sao xuất hiện trong đầu Phong. Anh thở dài, đặt tờ giấy xuống, khoanh tay lại nhìn chằm chằm vào Mây. Không khí kỳ cục khó tả, giây phút trước còn cười nói vui vẻ như một cậu nhóc, vậy mà bây giờ nhìn nghiêm túc và chững chạc, anh bây giờ như một thầy giáo còn cô như đứa học trò nhỏ đứng trước mặt thầy, ăn năn hối lỗi nhận sai phạm vậy. Không gian chỉ còn lại tiếng thở dài của Phong. 

“Phải chấp nhận yêu cầu của chị, thì chị mới chịu giúp tôi tìm lại ba mẹ?” - Phong cố gắng kiềm chế cơn tức giận, dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất hỏi Mây. 

Bình luận

“Phải chấp nhận yêu cầu của chị, thì chị mới chịu giúp tôi tìm lại ba mẹ?” - Phong cố gắng kiềm chế cơn tức giận, dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất hỏi Mây. 

Cảm giác như đang bị hỏi cung, Mây không dám hít thở mạnh, chỉ đành gật đầu nhẹ để xác nhận với Phong. Anh trầm tư suy nghĩ, cô gái này quá ngốc, sao cô có thể chắc chắn anh sẽ đưa tờ giấy này cho bác sĩ trong khi cô đã bất tỉnh trong phòng cấp cứu, sao cô tin rằng anh sẽ đến bệnh viện này vì cô và ai sẽ tin một tờ giấy không có dấu mộc, chứng minh gì cả, có khi anh còn bị “còng đầu” cái tội làm giả chữ ký cô. 

Bình luận

Cảm giác như đang bị hỏi cung, Mây không dám hít thở mạnh, chỉ đành gật đầu nhẹ để xác nhận với Phong. Anh trầm tư suy nghĩ, cô gái này quá ngốc, sao cô có thể chắc chắn anh sẽ đưa tờ giấy này cho bác sĩ trong khi cô đã bất tỉnh trong phòng cấp cứu, sao cô tin rằng anh sẽ đến bệnh viện này vì cô và ai sẽ tin một tờ giấy không có dấu mộc, chứng minh gì cả, có khi anh còn bị “còng đầu” cái tội làm giả chữ ký cô. 

Nhưng mà, cô như vậy lại càng có lợi cho anh, trước mắt anh cứ thuận theo ý cô, đồng ý với thỏa thuận, đợi sau khi tìm gặp được ba mẹ anh rồi sẽ tính tiếp, biết đâu trong khoảng thời gian đi với nhau anh có thể làm cô đổi ý muốn sống hơn thì sao. 

Bình luận

Nhưng mà, cô như vậy lại càng có lợi cho anh, trước mắt anh cứ thuận theo ý cô, đồng ý với thỏa thuận, đợi sau khi tìm gặp được ba mẹ anh rồi sẽ tính tiếp, biết đâu trong khoảng thời gian đi với nhau anh có thể làm cô đổi ý muốn sống hơn thì sao. 

“Thôi được rồi, tạm thời cứ như vậy đi” - Phong nhắm mắt, thái độ đầy miễn cưỡng. Mây nhìn anh đầy bất ngờ, đây không phải là người đầu tiên cô đưa ra yêu cầu này, nhưng là người duy nhất đồng ý. Xem như ông trời cũng giúp cô hoàn thành tâm nguyện cuối cùng. Mây chợt nhớ đến một vấn đề khác, cô bước đến gần nhìn anh rồi dè dặt hỏi.

Bình luận

“Thôi được rồi, tạm thời cứ như vậy đi” - Phong nhắm mắt, thái độ đầy miễn cưỡng. Mây nhìn anh đầy bất ngờ, đây không phải là người đầu tiên cô đưa ra yêu cầu này, nhưng là người duy nhất đồng ý. Xem như ông trời cũng giúp cô hoàn thành tâm nguyện cuối cùng. Mây chợt nhớ đến một vấn đề khác, cô bước đến gần nhìn anh rồi dè dặt hỏi.

“Mà tại sao…anh cần tui giúp tìm ba mẹ anh?” - Phong khựng người, anh mím môi, không biết nên trả lời với cô như thế nào. 

Bình luận

“Mà tại sao…anh cần tui giúp tìm ba mẹ anh?” - Phong khựng người, anh mím môi, không biết nên trả lời với cô như thế nào. 

“Thật ra, nhìn cô có gì đó rất quen thuộc với tui, có thể là chúng ta đã từng quen biết nhau trước đây” - Mây ồ lên

Bình luận

“Thật ra, nhìn cô có gì đó rất quen thuộc với tui, có thể là chúng ta đã từng quen biết nhau trước đây” - Mây ồ lên

“Ra là vậy” - Tất nhiên là vậy rồi, không lẽ anh phải nói thật ra là vì cô ngáo ngơ hay sao. Cái đó Phong chỉ dám nghĩ thôi, tương lai cũng cần cô giúp đỡ nhiều, nên tạm thời cứ nói ngọt đã. 

Bình luận

“Ra là vậy” - Tất nhiên là vậy rồi, không lẽ anh phải nói thật ra là vì cô ngáo ngơ hay sao. Cái đó Phong chỉ dám nghĩ thôi, tương lai cũng cần cô giúp đỡ nhiều, nên tạm thời cứ nói ngọt đã. 

“Vậy còn chị, sao chị lại chọn tôi?” - Mây chìm vào trầm tư.

Bình luận

“Vậy còn chị, sao chị lại chọn tôi?” - Mây chìm vào trầm tư.

Đơn giản bởi vì, cô chẳng còn ai để nhờ cả. Đúng như những lời Phong nói, cô cũng đã thử tự mình chấm dứt tất cả từ lâu nhưng lại không đủ dũng khí. Khi đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, bản năng của cô luôn trỗi dậy một cách mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Nhưng cô hiểu căn bệnh của mình, kết thúc là điều khó tránh khỏi, kéo dài thời gian chỉ làm cho kinh tế của cô suy kiệt thêm. 

Bình luận

Đơn giản bởi vì, cô chẳng còn ai để nhờ cả. Đúng như những lời Phong nói, cô cũng đã thử tự mình chấm dứt tất cả từ lâu nhưng lại không đủ dũng khí. Khi đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, bản năng của cô luôn trỗi dậy một cách mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Nhưng cô hiểu căn bệnh của mình, kết thúc là điều khó tránh khỏi, kéo dài thời gian chỉ làm cho kinh tế của cô suy kiệt thêm. 

Câu trả lời bị bỏ ngỏ, Mây xoay lưng đi về phía tủ đầu giường, cô lục lọi tủ đầu giường, có vẻ như muốn thu dọn đồ đạc. “Cốp” , “Keng” anh định nhắm mắt làm ngơ nhưng đủ loại âm thanh do kim loại va vào nhau, rồi đầu va vào kim loại khiến anh phải lên tiếng. 

Bình luận

Câu trả lời bị bỏ ngỏ, Mây xoay lưng đi về phía tủ đầu giường, cô lục lọi tủ đầu giường, có vẻ như muốn thu dọn đồ đạc. “Cốp” , “Keng” anh định nhắm mắt làm ngơ nhưng đủ loại âm thanh do kim loại va vào nhau, rồi đầu va vào kim loại khiến anh phải lên tiếng. 

“Chị định làm gì vậy?”

Bình luận

“Chị định làm gì vậy?”

“Dọn đồ của anh đem bán chứ gì?”

Bình luận

“Dọn đồ của anh đem bán chứ gì?”

“Bán? Sao lại bán?” 

Bình luận

“Bán? Sao lại bán?” 

“Anh có biết để thực hiện thỏa thuận của chúng ta thì bước đầu tiên phải làm gì không?” - Phong lắc đầu, cô gái này hành động khiến anh không đoán được. 

Bình luận

“Anh có biết để thực hiện thỏa thuận của chúng ta thì bước đầu tiên phải làm gì không?” - Phong lắc đầu, cô gái này hành động khiến anh không đoán được. 

“Là thanh toán viện phí để anh được xuất viện” - Phong “ồ” lên một tiếng, ra là cũng không ngốc như anh tưởng. 

Bình luận

“Là thanh toán viện phí để anh được xuất viện” - Phong “ồ” lên một tiếng, ra là cũng không ngốc như anh tưởng. 

“Nhưng chị bán cho ai? Bán như nào?” - Phong thắc mắc

Bình luận

“Nhưng chị bán cho ai? Bán như nào?” - Phong thắc mắc

“Anh yên tâm đi, lúc anh bất tỉnh tui đã tranh thủ chụp ảnh mấy món đồ của rồi, mà không ngờ bán có giá vậy” - Phong gật gù, vậy cũng đỡ lo được phần viện phí, nhưng mà, lúc anh bất tỉnh, là sao.

Bình luận

“Anh yên tâm đi, lúc anh bất tỉnh tui đã tranh thủ chụp ảnh mấy món đồ của rồi, mà không ngờ bán có giá vậy” - Phong gật gù, vậy cũng đỡ lo được phần viện phí, nhưng mà, lúc anh bất tỉnh, là sao.

“Lúc tui chưa tỉnh hả? Vậy là chị có ý định cưỡm đồ tui từ trước rồi đúng không? - Mây bị nói trúng tim đen, cô á khẩu, chỉ biết gãi gãi đầu cười trừ. Gương mặt của Phong biến sắc từ thắc mắc sang bất ngờ rồi tức giận. Ở gần cô, anh chưa kịp chết vì máu bầm trong não đã bị lên cơn giận dữ rồi đột quỵ chết mất.

Bình luận

“Lúc tui chưa tỉnh hả? Vậy là chị có ý định cưỡm đồ tui từ trước rồi đúng không? - Mây bị nói trúng tim đen, cô á khẩu, chỉ biết gãi gãi đầu cười trừ. Gương mặt của Phong biến sắc từ thắc mắc sang bất ngờ rồi tức giận. Ở gần cô, anh chưa kịp chết vì máu bầm trong não đã bị lên cơn giận dữ rồi đột quỵ chết mất.

Bình luận

Bình luận


Truyện tương tự

Bình luận