Chap 1: Bắt Đầu Bằng Kết Thúc


Lâm Đồng, ngày hai mươi hai tháng 9. 

Bình luận

Lâm Đồng, ngày hai mươi hai tháng 9. 

Bầu trời âm u, mây đen giăng kín, cả không gian nhuốm một màu xám xịt như tro. Trời trút cơn mưa ào ạt như thác đổ. Bao trùm xung quanh là sự yên tĩnh đến đáng sợ. Trên một con đường quanh co khúc khủy dẫn lên đỉnh đổi, ngay khu bên tay phải sát mép vực. Một cô gái thân thể nhỏ nhắn,  chỉ cao độ tầm một mét bốn, tay chân ốm o gầy mòn, gương mặt hốc hác. Trên người cô là chiếc đầm voan màu trắng kem, mái tóc xõa dài. Mây ngồi trên một mỏm đá, chân thả tự do xuống dưới. Cái lạnh cắt da thịt hòa cùng dòng nước lạnh như băng khiến người cô run lên từng hồi theo nhịp thở. 

Bình luận

Bầu trời âm u, mây đen giăng kín, cả không gian nhuốm một màu xám xịt như tro. Trời trút cơn mưa ào ạt như thác đổ. Bao trùm xung quanh là sự yên tĩnh đến đáng sợ. Trên một con đường quanh co khúc khủy dẫn lên đỉnh đổi, ngay khu bên tay phải sát mép vực. Một cô gái thân thể nhỏ nhắn,  chỉ cao độ tầm một mét bốn, tay chân ốm o gầy mòn, gương mặt hốc hác. Trên người cô là chiếc đầm voan màu trắng kem, mái tóc xõa dài. Mây ngồi trên một mỏm đá, chân thả tự do xuống dưới. Cái lạnh cắt da thịt hòa cùng dòng nước lạnh như băng khiến người cô run lên từng hồi theo nhịp thở. 

“Em ước mơ mơ gì tuổi 15 tuổi 16” - âm thanh trong trẻo là phá tan sự u uất.

Bình luận

“Em ước mơ mơ gì tuổi 15 tuổi 16” - âm thanh trong trẻo là phá tan sự u uất.

“Em ước mơ không nhiều xin một điều yêu dấu” - đôi chân nhỏ đung đưa theo nhịp bài hát

Bình luận

“Em ước mơ không nhiều xin một điều yêu dấu” - đôi chân nhỏ đung đưa theo nhịp bài hát

“Không ước mơ xa xôi… ước mơ… được nên… người” - càng hát càng là âm thanh nấc nghẹn không thể tiếp tục. 

Bình luận

“Không ước mơ xa xôi… ước mơ… được nên… người” - càng hát càng là âm thanh nấc nghẹn không thể tiếp tục. 

Mây ngước mặt lên nhìn trời, dòng nước mắt ấm nóng bắt đầu chảy ra, cô vội lau đi, nhưng càng lau lại càng nhiều, cô để mặc cho mình được bộc lộ cảm xúc lần cuối. Mây hít một hơi thật sâu, thẳng người đứng trên mỏm đá. Nhìn xuống dưới chân, tuy đây chưa phải là đỉnh đồi, nhưng độ cao cũng tầm 30m, cô có tí run sợ. Mây hít một hơi thật sâu, tiếp tục hát. 

Bình luận

Mây ngước mặt lên nhìn trời, dòng nước mắt ấm nóng bắt đầu chảy ra, cô vội lau đi, nhưng càng lau lại càng nhiều, cô để mặc cho mình được bộc lộ cảm xúc lần cuối. Mây hít một hơi thật sâu, thẳng người đứng trên mỏm đá. Nhìn xuống dưới chân, tuy đây chưa phải là đỉnh đồi, nhưng độ cao cũng tầm 30m, cô có tí run sợ. Mây hít một hơi thật sâu, tiếp tục hát. 

“Cô gái yêu nước Việt bước chân theo giống nòi” - cô vừa hát vừa cố gắng cười tươi. 

Bình luận

“Cô gái yêu nước Việt bước chân theo giống nòi” - cô vừa hát vừa cố gắng cười tươi. 

“Thật đẹp thay… thật đẹp thay… giấc… mơ ngoan” - Mây giang tay ra chuẩn bị gieo mình xuống. 

Bình luận

“Thật đẹp thay… thật đẹp thay… giấc… mơ ngoan” - Mây giang tay ra chuẩn bị gieo mình xuống. 

RẦM, âm thanh vang vọng cả ngọn đồi, khiến Mây giật mình, cô loạng choạng trên mỏm đá cheo leo. Mây cố giữ bình tình ngã người về đằng sau. Cô hoảng sợ run run, cố gắng hít thở, trải nghiệm vừa qua thật quá đáng sợ. Đúng là, cô vẫn chưa dám!

Bình luận

RẦM, âm thanh vang vọng cả ngọn đồi, khiến Mây giật mình, cô loạng choạng trên mỏm đá cheo leo. Mây cố giữ bình tình ngã người về đằng sau. Cô hoảng sợ run run, cố gắng hít thở, trải nghiệm vừa qua thật quá đáng sợ. Đúng là, cô vẫn chưa dám!

Con đường nhựa vắng tanh không một bóng người, mặt đường lênh láng nước do chưa kịp rút, ban đầu là màu trong suốt dần dần chuyển sang màu đỏ chói mắt cả một góc. Một thân thể cao to, cường tráng, đang nằm bất tỉnh. Người anh bị văng xa cách xe hơn 2m, thân thể bị cà sát xuống mặt đường khiến quần áo rách bươm, nhưng vẫn có thể nhìn ra đấy là chiếc áo khoác da chống nước màu xám của Louis Vuitton, gương mặt xây xát. Mây chạy lại hiện trường vụ tai nạn, cô hoang mang tột độ. Người đàn ông nằm thoi thóp, anh cố gắng đưa tay với ý cầu cứu. Mây vốn nhát gan, hình ảnh trước mắt dọa cô sợ hú hồn, lại thêm cái tính sợ phiền phức, cô quyết định dứt khoát, xoay người bỏ đi. Cô vừa đi được hai bước thì khựng lại, Mây suy nghĩ, cô nắm chặt tay, quyết định chạy lại giúp anh. Trên người cô không có điện thoại, nên chỉ biết lúc lọi túi quần của anh cầu mong tìm được giấy tờ tùy thân, phương tiện liên lạc để gọi cấp cứu. Không có gì. Mây bất lực vỗ vỗ mặt người đàn ông, cố lay anh dậy. 

Bình luận

Con đường nhựa vắng tanh không một bóng người, mặt đường lênh láng nước do chưa kịp rút, ban đầu là màu trong suốt dần dần chuyển sang màu đỏ chói mắt cả một góc. Một thân thể cao to, cường tráng, đang nằm bất tỉnh. Người anh bị văng xa cách xe hơn 2m, thân thể bị cà sát xuống mặt đường khiến quần áo rách bươm, nhưng vẫn có thể nhìn ra đấy là chiếc áo khoác da chống nước màu xám của Louis Vuitton, gương mặt xây xát. Mây chạy lại hiện trường vụ tai nạn, cô hoang mang tột độ. Người đàn ông nằm thoi thóp, anh cố gắng đưa tay với ý cầu cứu. Mây vốn nhát gan, hình ảnh trước mắt dọa cô sợ hú hồn, lại thêm cái tính sợ phiền phức, cô quyết định dứt khoát, xoay người bỏ đi. Cô vừa đi được hai bước thì khựng lại, Mây suy nghĩ, cô nắm chặt tay, quyết định chạy lại giúp anh. Trên người cô không có điện thoại, nên chỉ biết lúc lọi túi quần của anh cầu mong tìm được giấy tờ tùy thân, phương tiện liên lạc để gọi cấp cứu. Không có gì. Mây bất lực vỗ vỗ mặt người đàn ông, cố lay anh dậy. 

“Anh gì ơi, anh ơi, anh có điện thoại không? Anh ơi…” - đáp lại lời cô là tiếng im lặng kéo dài, anh đã nhắm nghiền mắt. Hai tay Mây run run, cô bắt đầu hoảng sợ. Từ đằng sau có tiếng động cơ xe hơi đang đến gần. Mây xoay người lại nhìn trước sau, chẳng có lấy một nhà dân để cầu cứu. “Bru…bru” âm thanh động cơ xe hơi như một chiếc phao cứu sinh, Mây mừng rỡ chạy ra, cô dùng hết sự can đảm của mình chặn đầu xe. Chẳng những không nhận được sự giúp đỡ mà còn bị chiếc xe kia bấm kèn chửi rủa. Mây lập tức nhảy vào lề, mém nữa là 2 mạng người. Cứ như vậy, cô nhảy ra chặn xe, rồi sợ bị đụng nên nhảy vào, cứ loi nhoi như vậy một lúc lâu, mới có một chiếc xe chịu đạp phanh. 

Bình luận

“Anh gì ơi, anh ơi, anh có điện thoại không? Anh ơi…” - đáp lại lời cô là tiếng im lặng kéo dài, anh đã nhắm nghiền mắt. Hai tay Mây run run, cô bắt đầu hoảng sợ. Từ đằng sau có tiếng động cơ xe hơi đang đến gần. Mây xoay người lại nhìn trước sau, chẳng có lấy một nhà dân để cầu cứu. “Bru…bru” âm thanh động cơ xe hơi như một chiếc phao cứu sinh, Mây mừng rỡ chạy ra, cô dùng hết sự can đảm của mình chặn đầu xe. Chẳng những không nhận được sự giúp đỡ mà còn bị chiếc xe kia bấm kèn chửi rủa. Mây lập tức nhảy vào lề, mém nữa là 2 mạng người. Cứ như vậy, cô nhảy ra chặn xe, rồi sợ bị đụng nên nhảy vào, cứ loi nhoi như vậy một lúc lâu, mới có một chiếc xe chịu đạp phanh. 

Khi chiếc xe đã dừng hẳn, cô chạy lại đập cửa kính cầu xin sự cứu giúp, may mắn rằng tài xế là một người tốt bụng, ông hỗ trợ cô đỡ người đàn ông vào trong. Cánh cửa xe đóng lại, chiếc xe lao đi giữa màn mưa tiến vào trung tâm thành phố, bỏ đằng sau là chiếc xe moto bị biến dạng và chiếc điện thoại đã bị nghiền nát.

Bình luận

Khi chiếc xe đã dừng hẳn, cô chạy lại đập cửa kính cầu xin sự cứu giúp, may mắn rằng tài xế là một người tốt bụng, ông hỗ trợ cô đỡ người đàn ông vào trong. Cánh cửa xe đóng lại, chiếc xe lao đi giữa màn mưa tiến vào trung tâm thành phố, bỏ đằng sau là chiếc xe moto bị biến dạng và chiếc điện thoại đã bị nghiền nát.

Bình luận

Bình luận


Truyện tương tự

Bình luận