Suy nghĩ sau ngày mưa


Bakugo ngả lưng xuống chiếc ghế trong phòng riêng, đôi mắt dán chặt lên trần nhà một lúc rất lâu.

Bình luận

Bakugo ngả lưng xuống chiếc ghế trong phòng riêng, đôi mắt dán chặt lên trần nhà một lúc rất lâu.

Trong đầu hắn quẩn quanh vài suy nghĩ, băn khoăn tự hỏi.

Bình luận

Trong đầu hắn quẩn quanh vài suy nghĩ, băn khoăn tự hỏi.

"Tại sao lúc đó, nó lại gọi mình là... Bakugo?"

Bình luận

"Tại sao lúc đó, nó lại gọi mình là... Bakugo?"

Hắn nhớ lại tiếng kêu rền rĩ không còn một chút sức lực của Deku, người mà hắn vừa cứu một mạng trở về. Hẳn là khi ấy cậu ta mệt mỏi và đau đớn lắm. Nhưng cái cách gọi ấy lại khiến hắn nghĩ theo nhiều chiều hướng khác nhau. Tự nghĩ đến đau cả đầu, Bakugo đứng phắt dậy mở toang cánh cửa trong sự bực mình.

Bình luận

Hắn nhớ lại tiếng kêu rền rĩ không còn một chút sức lực của Deku, người mà hắn vừa cứu một mạng trở về. Hẳn là khi ấy cậu ta mệt mỏi và đau đớn lắm. Nhưng cái cách gọi ấy lại khiến hắn nghĩ theo nhiều chiều hướng khác nhau. Tự nghĩ đến đau cả đầu, Bakugo đứng phắt dậy mở toang cánh cửa trong sự bực mình.

"Á!!"

Bình luận

"Á!!"

Lớp trưởng Ida đang đứng ngay bên ngoài giật cả mình, khuôn mặt nhảy lên vài nét hú hồn. Có vẻ như cậu ta đang đứng ở ngoài định gõ cửa thì đột nhiên cánh cửa giở thói "cục súc".

Bình luận

Lớp trưởng Ida đang đứng ngay bên ngoài giật cả mình, khuôn mặt nhảy lên vài nét hú hồn. Có vẻ như cậu ta đang đứng ở ngoài định gõ cửa thì đột nhiên cánh cửa giở thói "cục súc".

Ida lên tiếng: "Sắp đến giờ ăn rồi, cậu có định ăn cùng không?"

Bình luận

Ida lên tiếng: "Sắp đến giờ ăn rồi, cậu có định ăn cùng không?"

Bakugo nhíu mày, mặt không đổi sắc, gằn giọng: "Hả?! Tao ăn hay không thì kệ tao!"

Bình luận

Bakugo nhíu mày, mặt không đổi sắc, gằn giọng: "Hả?! Tao ăn hay không thì kệ tao!"

Ida cứng ngắc, chỉ biết cười gượng: "Vậy bọn tớ đợi cậu ở phòng ăn!"

Bình luận

Ida cứng ngắc, chỉ biết cười gượng: "Vậy bọn tớ đợi cậu ở phòng ăn!"

"Đồ chéc tiệt! Ai mướn mày quan tâm!"

Bình luận

"Đồ chéc tiệt! Ai mướn mày quan tâm!"

Ừ, có ai rảnh mà quan tâm hắn, hắn chỉ độc miệng cáu gắt vậy thôi chứ mọi người xung quanh đều biết hắn chẳng có ý gì xấu. Ida trở lại hướng phòng ăn.

Bình luận

Ừ, có ai rảnh mà quan tâm hắn, hắn chỉ độc miệng cáu gắt vậy thôi chứ mọi người xung quanh đều biết hắn chẳng có ý gì xấu. Ida trở lại hướng phòng ăn.

Bakugo đá cánh cửa cho nó đóng lại, cũng vùng vằng đi đến phòng ăn.

Bình luận

Bakugo đá cánh cửa cho nó đóng lại, cũng vùng vằng đi đến phòng ăn.

"Hả?"

Bình luận

"Hả?"

Cảnh tượng trong phòng ăn thoáng chốc khiến hắn đơ người, một bàn ăn đẹp mắt với đầy đủ các món đã được dọn sẵn. Thấy Bakugo, các thành viên trong lớp 1-A gọi cậu vào cùng dùng bữa.

Bình luận

Cảnh tượng trong phòng ăn thoáng chốc khiến hắn đơ người, một bàn ăn đẹp mắt với đầy đủ các món đã được dọn sẵn. Thấy Bakugo, các thành viên trong lớp 1-A gọi cậu vào cùng dùng bữa.

"Hừ, dùng hay không kệ tao!" Lại tiếp tục vùng vằng, nhưng chả ai quan tâm.

Bình luận

"Hừ, dùng hay không kệ tao!" Lại tiếp tục vùng vằng, nhưng chả ai quan tâm.

Todoroki Shoto tốt bụng đẩy mấy món cay về phía Bakugo ngồi, hắn bảo cóc cần Shoto phải quan tâm, nhưng sau đó cũng ăn, không quên đưa ra vài lời nhận xét cáu cáu.

Bình luận

Todoroki Shoto tốt bụng đẩy mấy món cay về phía Bakugo ngồi, hắn bảo cóc cần Shoto phải quan tâm, nhưng sau đó cũng ăn, không quên đưa ra vài lời nhận xét cáu cáu.

"Deku, lại đây đi."

Bình luận

"Deku, lại đây đi."

Tiếng Ochako hòa vào cùng tiếng nói cười hỗn loạn trong gian phòng, tuy vậy cũng không khó để có thể nghe thấy. Bakugo nghiêng đầu về phía cửa, nơi Midoriya Izuku đang đứng, nhìn dáng người cậu hơi nhom, nhưng vết thương trên người gần như đã khỏi hẳn. Từ khi cứu cậu trở về Bakugo cũng chưa gặp mặt cậu lần nào nữa. Hắn nhìn một lúc rồi rời mắt, tặc lưỡi một cái rõ to.

Bình luận

Tiếng Ochako hòa vào cùng tiếng nói cười hỗn loạn trong gian phòng, tuy vậy cũng không khó để có thể nghe thấy. Bakugo nghiêng đầu về phía cửa, nơi Midoriya Izuku đang đứng, nhìn dáng người cậu hơi nhom, nhưng vết thương trên người gần như đã khỏi hẳn. Từ khi cứu cậu trở về Bakugo cũng chưa gặp mặt cậu lần nào nữa. Hắn nhìn một lúc rồi rời mắt, tặc lưỡi một cái rõ to.

Izuku đi đến chiếc ghế trống bên cạnh Bakugo, định kéo ghế nhưng Bakugo nhanh tay hơn, một bên kéo ghế một bên mắt liếc cậu với ánh nhìn hơi rợn người.

Bình luận

Izuku đi đến chiếc ghế trống bên cạnh Bakugo, định kéo ghế nhưng Bakugo nhanh tay hơn, một bên kéo ghế một bên mắt liếc cậu với ánh nhìn hơi rợn người.

Izuku mỉm cười, hai gò má nhô lên cao như hai miếng bánh bao thơm ngon. Cậu ngồi xuống ghế, không quên nói lời cảm ơn Bakugo vì đã giúp đỡ vào lần trước.

Bình luận

Izuku mỉm cười, hai gò má nhô lên cao như hai miếng bánh bao thơm ngon. Cậu ngồi xuống ghế, không quên nói lời cảm ơn Bakugo vì đã giúp đỡ vào lần trước.

"Tao cần mày cảm ơn chắc?" Bakugo ngang ngược.

Bình luận

"Tao cần mày cảm ơn chắc?" Bakugo ngang ngược.

"Haha.. Tớ nghĩ tớ cần phải cảm ơn cậu thôi."

Bình luận

"Haha.. Tớ nghĩ tớ cần phải cảm ơn cậu thôi."

Izuku đón lấy chiếc bát từ phía Shoto và bắt đầu ăn.

Bình luận

Izuku đón lấy chiếc bát từ phía Shoto và bắt đầu ăn.

Bakugo mải mê ăn món cay trên bàn, chợt động đũa gắp vài miếng gà vào bát, rồi lại tiếp tục ăn đồ cay.

Bình luận

Bakugo mải mê ăn món cay trên bàn, chợt động đũa gắp vài miếng gà vào bát, rồi lại tiếp tục ăn đồ cay.

Người bên cạnh đơ người một giây, sau đó cũng vui vẻ đưa miếng gà vào trong miệng, ăn một cách ngon lành.

Bình luận

Người bên cạnh đơ người một giây, sau đó cũng vui vẻ đưa miếng gà vào trong miệng, ăn một cách ngon lành.


Truyện tương tự

Bình luận