Chúng tôi mất một đêm để tới được biển, qua vài ba lần trạm xăng. Đến nơi trời cũng chạng vạng sáng. Ánh mặt trời le lói chiếu từng tia năng vàng qua tầng mây xa xa phía chân trời.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Tôi không biết đây là nơi nào. Bờ biển vắng tanh không một bóng người, xung quang chỉ là cát, là biển, là trời.
Bình luận
Bình luận
Dựng chân chống xe xuống. Chúng tôi mò mẫn, trèo qua những tảng đá lớn nằm chắn ngổn ngang nhau để bước xuống bờ biển. Gió xuân vừa ẩm vừa lạnh phả thẳng vào mặt kèm theo mùi vị mằn mặn của muối biển. Hiển nhiên chiếc áo khoác đồng phục mỏng teo chẳng có tác dụng giữ ấm mấy. Tôi run người, rụt cổ vào áo.
Bình luận
Bình luận
Chúng tôi cùng nhau ngồi xuống nền cát trắng, cả hai đều im lặng ngắm nhìn mặt trời mọc chầm chậm, đến khi quả bóng lửa đó lộ diện hoàn toàn, thoát ra khỏi tầng mây.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Đến khi mặt trời đã lên cao, tiếng bụng đói reo cồn cào. Hai đứa không nói mà cùng hiểu, cùng đừng lên, leo lên xe, phóng thẳng theo con đường nhựa. Đến một nơi lất phất có vài ngôi nhà, vài con thuyền đánh cá đang đậu bên bờ, bóng người cũng thưa thớt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Một đôi dép cao su cũ, xếp gọn cạnh một đôi giày trắng có hai chiếc tất bên trong. Đặt ngay ngắn trên tảng đá lớn.
Bình luận
Bình luận
Tôi kéo cậu ta ra phía xa xa, chạy đến khi nước biển ngập nửa bắp chân. Chung tôi buông thả bản thân, mặc kệ làn nước lạnh buốt, vùng vẫy cùng từng gợn sóng biển lăn tăn.
Bình luận
Bình luận
Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy mình được sống, cảm thấy bản thân như đang được giải thoát. Quên hết tất cả, trường học, gia đình, lũ du côn,... tất cả phiền muộn trong cuộc đời tôi đều đem cho sóng biển cuốn trôi đi hết tất cả, đưa mọi điều đen tối, khổ đau trôi ra xa xa tận đại dương rộng lớn...
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Tôi quay sang, nhìn thấy mái tóc đen của cậu ta ướt nhẹp, rủ xuống che hết cả mắt liền vô thức đưa tay lên. Một tay tôi giữ bên tai cậu ta, một tay hớt lên, hất tóc mái ra phía sau. Ngay khi con ngươi màu nâu sáng của cậu ta hiện ra, đôi mắt tôi vô tình chạm vào ánh nhìn ấy. Cậu ta ngước nhìn tôi. Hai đôi ngươi chăm chú nhìn nhau. Xúc giác của tôi giờ đây mẫn cảm đến kì lạ. Chỉ là chạm nhẹ thôi nhưng tôi cũng có thể cảm nhận từng từng sợi tóc đen mềm của cậu ta. Bên tay túm vào vành tai đỏ ửng, chạm cả vào làn da trắng nõn trên gò má cậu ta mềm mềm. Một suy nghĩ kì lạ xuất hiện trong đầu tôi." Cậu ta trông cũng dễ nhìn đấy chứ!". Ngay sau đó là tiếng tim đập nhộn nhịp, không biết là của cậu ta hay của tôi. Nhưng bản thân tôi lại có chút cảm giác khó thở nhè nhẹ. Chắc vì chạm vào vành tai của cậu ta nên bây giờ bản thân tôi cũng đang có cảm giác dần nóng lên.
Bình luận
Bình luận
Tôi vội buông cậu ta ra, bình tĩnh xoay người về phía biển, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời có chút âm u, nhắm đôi mắt lại, cảm nhận từng làn gió lướt qua.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Tôi không phản ứng gì cả, cứ mặc kệ cậu ta tự chỉnh tư thế thế nào thoải mái nhất để tựa đầu trên vai của mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Phải ha! Chúng tôi đã cùng nhau đi suốt đêm qua. Cả đoạn đường, hai thanh niên sức dài vai rộng, phơi phới tuổi xuân này chẳng hề nghỉ ngơi chút nào. Nhưng đến cái xe còn phải bơm xăng, nói gì con người sao lại không biết mệt.
Bình luận
Bình luận
Tôi ngắm nhìn cậu ta thở từng nhịp đều đều, lặng thinh ngủ trên vai mình. Cảm xúc trong lòng giờ đây rối như tơ vò. Cùng là sự vô định hình như trước nhưng không hiểu sao sự hỗn loạn này lại làm tôi càm thấy có chút hưng phấn không phải là tuyệt vọng. Nhớ lại tối qua, trong khoẳng khắc tôi như nhìn thấy tia sáng từ kẻ tôi từng muốn kéo xuống địa ngục cùng mình.
Bình luận
Bình luận
Giờ nghĩ lại những chuyện đã qua thật là ngớ ngẩn. Tại sao tôi lại căm ghét cậu ta cơ chứ? Vì lí do gì tôi lại muốn dập tắt đi ánh sáng? Một người xinh đẹp như cậu ta sao lại xuống vũng bùn cùng tôi?...
Bình luận
Bình luận
Chẳng biết tôi đã ngắm nhìn gương mặt yên bình của cậu ta bao lâu, đôi mắt tôi đã díp lại từ lúc nào? Chỉ biết khi tỉnh giấc, mặt trời đã dần lặn xuống,tôi đang dựa đầu mình lên đầu cậu ta. Còn cậu ta vẫn còn đang ngủ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Cậu ta ngái ngủ, dụi dụi đôi mắt, ngồi thẫn thờ một lúc lâu liền lấy điện thoại ra chụp ảnh mặt trời.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Tôi cũng đang hơi thấy đói bụng rồi nên kêu cậu ta ngồi đợi còn mình quay lại tiệm tạp hóa cũ mua chút đồ gì ăn.
Bình luận
Bình luận
Đợt này không phải bánh mì nữa. Lúc quay lại tay tôi cầm hai túi pháo bông, một con khô mực, rồi hai túi bánh. Cũng chẳng biết là bánh gì, chỉ nghe chủ cửa hàng nói đây là đặc sản khu này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Màu đen đã gần như bao phủ, ánh hoảng hôn lập lòe yếu ớt như than hồng sắp tàn. Tôi mở túi pháo bông ra, lôi từ trong cặp chiếc bật lửa. Châm pháo bông lên rồi đưa cho cậu ta cây đầu.
Bình luận
Bình luận
Cả buổi tối hôm đó chúng tôi vui đùa, vui vẻ cười nói như những đứa trẻ thực sự. Tựa như hạnh phúc tích lũy cả đời là để dồn hết cho ngày hôm nay.