Thảo Anh nằm ườn trên giường, mặc cho nắng đã chiếu sáng toàn bộ phòng ngủ của cô. Bây giờ là cuối năm, vậy nên nắng có chói rọi hơn thì cũng không xua đi được không khí giá lạnh đâu. Nói là vậy, nhưng có nắng thì vẫn thích hơn chứ, cảm giác da dẻ như được ai ôm lấy, ấm áp hơn hẳn. Chưa kể, mùi vải vóc được tắm nắng cũng phảng phất hương thơm rất riêng, khiến người ta muốn vùi mình trong chăn mà tận hưởng sự thoải mái, lười biếng chẳng muốn rời.
Bình luận
Bình luận
Thảo Anh còn đang tận hưởng cảm giác cuộn tròn người trong chiếc chăn bông vừa nhẹ vừa ấm áp thì nghe thấy tiếng chào hỏi ở dưới nhà. Cô mơ màng nhận ra đó là giọng nói của Quang và mẹ cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thảo Anh tính bỏ mặc Quang ngồi lải nhải với mẹ cô rồi, vì cô biết nếu cô xuất hiện, anh ta sẽ càng làm mọi chuyện rối rắm hơn. Ấy vậy mà Quang lại tính lôi cả phụ huynh vào chuyện chia tay của hai đứa cơ chứ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thảo Anh mặc kệ răng miệng còn chưa vệ sinh, đầu tóc còn đang rối mù, cô chạy chân trần xuống tầng trệt rồi hằm hổ đẩy Quang ra khỏi bàn nước nhà mình. Miệng cô không ngừng làu bàu:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
- Thảo Anh, em phải nghe anh nói đã. Hoặc ít ra, em phải để anh nói chuyện với mẹ em cho đàng hoàng tử tế.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thấy con gái mình đang yêu đương thắm thiết mà chỉ sau một đêm bỗng ghét bỏ bạn trai ra mặt, mẹ cô lờ mờ đoán ra điều gì đó. Thảo Anh dù sao cũng là con gái của bà, đương nhiên bà cũng hiểu phần nào những ý nghĩa đằng sau cử chỉ hành động của cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Thảo Anh nghe tiếng mẹ đanh lại thì không đẩy Quang nữa, chỉ ấm ức ngồi xuống ghế sofa một cái “bịch”. Quang được dịp ngồi lại, cố ý kế sát Thảo Anh. Anh làm bộ ngoan ngoãn, thưa gửi:
Bình luận
- Cô An cho cháu xin phép nói. Thảo Anh hôm qua có ghen tuông vô cớ khiến cháu mất việc. Vậy mà em chưa xin lỗi cháu, đã lại nằng nặc đòi chia tay. Cháu mong cô đứng ra khuyên nhủ em để em đứng ra giải thích mọi việc với bên sếp của cháu ạ.
Bình luận
Bình luận
Bà Bích, mẹ của Thảo Anh đưa mắt nhìn con mình ra ý hỏi “Nó nói đúng không?”. Thảo Anh đáp lời mẹ bằng một cái liếc xéo hướng về phía Quang, biểu thị cho việc cô chẳng những ghét bỏ mà còn khinh thường anh ra mặt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
- Chẳng là giữa cháu và Thảo Anh có chút hiểu lầm nho nhỏ. Một bạn fan của cháu hôm qua có hành động mến mộ hơi quá khích, ấy thế mà Thảo Anh chẳng nghe cháu nói đã nhảy vào đánh ghen. Thành ra là… ra là… hình ảnh của cháu và Thảo Anh bị phát tán khắp nơi. Cháu thì không sao, vì còn người hâm mộ bênh vực. Nhưng cháu nghĩ ai biết rõ sự vụ lại lên tiếng bôi bác Thảo Anh trên mạng thì không hay, bác ạ!
Bình luận
Bình luận
Bình luận
- Việc yêu là việc yêu, việc người hâm mộ là việc người hâm mộ. Cậu phải cư xử như nào mới khiến người yêu mình cảm thấy mất an toàn, đi ghen tuông với cả người hâm mộ của cậu chứ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Trong mắt bà Bích, việc Quang tới tận nhà mách chuyện như này thật sự khiến bà thấy buồn cười. Bà vẫn giữ thái độ thong thả mà tiếp lời:
Bình luận
- Người hâm mộ tặng hoa mà người yêu phải ghen tới mức tới sếp cậu vì chuyện ấy mà cho cậu thôi việc, cậu thấy có lý không?
Bình luận
Bình luận
Bình luận
- Dù sao cháu cũng là nghệ sĩ đang dần có tiếng tăm. Người như em Thảo Anh ở ngoài đường mơ tưởng tới cháu không thiếu…
Bình luận
Bình luận
Thảo Anh nghe Quang nói thì tức lắm, cô toan chửi lại thì mẹ cô đã nhíu mày ra hiệu cho cô im lặng. Bà Bích vắt hai chân lên nhau, dáng ngồi vừa quý phái vừa cho thấy rõ bà là bề trên. Bà từ tốn nói:
Bình luận
- Đúng vậy. Người như con gái tôi ngoài kia thiếu gì. Nhưng tôi mong cậu hiểu rằng yêu đương là chuyện giữa hai đứa, và cả hai phải có trách nhiệm tự giải quyết với nhau. Khi cậu đến với con gái tôi, cậu chưa một lần chính thức tới xin phép tôi cho yêu đương hẳn hoi, vậy mà khi xảy ra chuyện, cậu lại đến tìm tôi thưa gửi. Còn Thảo Anh, nếu nó thực sự làm gì quá đáng, tôi nghĩ cậu đã chẳng buồn bận tâm thêm một giây để phải sang tận đây mà nói ra nói vào như thế này.
Bình luận
Bình luận
Bà Bích nói rồi nhìn sang con gái thăm dò. Thảo Anh được mẹ bênh thì gương mặt đang cau có cũng giãn ra, trông như vừa hãnh diện vừa đắc thắng vô cùng. Quang tức giận rít qua kẽ môi:
Bình luận
- Cháu là vì muốn vớt vát mối quan hệ giữa cháu với Thảo Anh nên mới sang đây. Vậy mà bác không nghe chuyện đã vội vàng quy chụp như thế thì không hay đâu ạ. Thảo Anh cho tới giờ cũng chỉ là một đứa thất nghiệp, hơn không hơn kém. Bác cứ bảo vệ Thảo Anh như vậy thì con gái bác chỉ càng ngày càng đổ đốn, vô dụng mà thôi.
Bình luận
Bình luận
Bà Bích không đáp lời Quang. Bà rót trà rồi đưa tách trà lên thưởng thức như thể đang tận hưởng một buổi sáng yên lành. Thấy Quang ngồi thừ trên ghế kể cả khi không có ai tiếp lời, bà Bích quay sang nói với con gái:
Bình luận
- Con đi cắm cơm đi. Trưa nay nhà mình chỉ có hai người thôi, nên đừng nấu nhiều quá. Thứ nhất, bố con không thích ăn cơm nguội. Thứ hai, nhà mình không nuôi chó nuôi mèo.
Bình luận
Bình luận
Thảo Anh nghe lời mẹ nói mà che miệng cố nín cười. Câu nói của mẹ cô khác gì đuổi khéo Quang đâu. Liếc thấy mặt Quang tức tối, cô lại càng hả dạ. Cho anh ta chừa cái nết thích lôi kéo phụ huynh vào cuộc.
Bình luận
Bình luận
Quang thấy dáng điệu của bà Bích không hiếu khách thì biết chắc kế hoạch ăn vạ phụ huynh của mình thất bại rồi. Anh cay cú lắm, vùng vằng bỏ về chẳng thèm chào bà Bích một câu.
Bình luận
Bình luận
Thấy Quang phóng xe đi khuất mắt, lúc này bà Bích từ phòng khách nói với con gái đang lúi húi ở gian bếp phía trong:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Nghe mẹ hỏi, Thảo Anh liền kể lại toàn bộ câu chuyện từ đầu đến cuối. Bà Bích vừa nhâm nhi miếng bánh, vừa uống trà và lắng nghe con gái nói, trông hệt như đang dõi theo một chương trình phát thanh vậy. Thấy mẹ chẳng tỏ chút biểu cảm nào, cứ dửng dưng như không, khiến Thảo Anh không khỏi thắc mắc:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Trí lại ngồi cạnh ban công chuồng cọp của mình như mọi ngày. Anh rít điếu thuốc lào và nghĩ ngợi lung tung. Thời gian như thoi đưa vậy, loáng cái đã lại ngày chồng ngày, khiến anh cảm thấy mình già đi rất rõ. Mới đó thôi, mà đã hơn một tuần anh chia tay với Linh rồi. Anh tự hỏi Linh có nhớ anh không, sau chia tay liệu cô có quen luôn ai khác không?
Bình luận
Bình luận
Nhưng rồi Trí thầm nhủ anh đâu có quyền được tọc mạch đời tư của cô. Giữa họ bây giờ chỉ còn là quá khứ. Nếu anh còn muốn quan tâm đến cô, thì cũng chỉ có cách tự vẽ ra trong đầu một kịch bản khác cho quá khứ ấy mà thôi.
Bình luận
Bình luận
Nhìn dòng xe tấp nập dưới chân khu nhà tập thể, Trí thấy chạnh lòng. Hẳn là trong dòng xe ấy đang có những đôi nhân tình ôm ấp lấy nhau, dắt díu nhau đi ăn, đi chơi, đi ngắm phố xá hay là lang thang khắp chốn chỉ để có cái cớ ngồi cùng xe lâu hơn, nghe nhau thủ thỉ về một tuần đi làm vất vả.
Bình luận
Bình luận
Trí ước gì Linh có ở đây, để anh được ôm lấy cô và nghe cô kể những câu chuyện vặt vãnh, dù anh sẽ chẳng có hồi đáp nào với những gì cô kể.
Bình luận
Bình luận
Ngồi ngắm trời, ngắm đường mãi cũng chán, Trí tặc lưỡi nghĩ đến việc đi xem phim. Ừ, giờ cũng mới hơn mười giờ tối, còn kịp mua vé bộ phim chiếu cuối của ngày hôm nay. Lướt nhìn danh bạ tính rủ ai đó đi xem cùng, nhưng Trí nhận ra chẳng có ai là phù hợp cả, vậy là anh lóc cóc tự đi xem phim một mình.
Bình luận
Bình luận
Vừa đến rạp chiếu phim, còn đang loay hoay in vé điện tử ra giấy thì Trí thấy bóng dáng Thảo Anh đang đứng lựa vị bỏng ngô. Tới khi vé đã nằm trên tay Trí thì Thảo Anh mới lựa xong vị bỏng ngô và nước uống kèm.
Bình luận
Bình luận
Khi Thảo Anh xoay người định bước đi thì Trí cũng vừa hay tiến lại gần quầy bán bỏng ngô và nước. Cả hai người vậy mà suýt đụng độ nha. Hai cặp mắt, bốn con người cứ vậy nhìn nhau trân trân, chẳng rõ sau ánh mắt ấy là những tâm tư gì.
Bình luận
Bình luận
Đối với Quang, việc Thảo Anh có còn ở bên hay không đã chẳng còn ý nghĩa gì khi anh giờ đây đã có một cô bạn gái mới vừa xinh đẹp, vừa giàu có. Điều khiến anh tức giận không phải là sự mất mát đó, mà là việc một đứa con gái vô danh như Thảo Anh dám chủ động chia tay anh trước. Chưa kể, điều này còn khiến anh đánh mất cơ hội biểu diễn ở phòng trà quen thuộc và phải khổ sở đối diện với những đoạn video đánh ghen lan truyền khắp mạng xã hội. Anh biết rồi mọi chuyện cũng sẽ dần trôi vào quên lãng, sự nghiệp của anh vẫn sẽ tiếp tục khi dư luận yên ắng, nhưng tai tiếng đã nổ ra không phải nói xóa bỏ là xóa bỏ được. Bạn bè, người quen của anh và cả những ai khác biết đến anh sẽ chẳng bao giờ quên điều này.