Nếu là người bình thường, khi gặp những tình huống rùng rợn như thế này, cảm xúc sợ hãi hoặc thậm chí là nghi ngờ là những cảm xúc vốn nên hiện hữu trên khuôn mặt mỗi người. Thế mà một “tôi” chưa rõ năm bao nhiêu tuổi, trên khuôn mặt non nớt ấy lại ánh lên một tia phấn khích tột độ, tựa như đang trông thấy một điều gì đó rất thú vị.
Bình luận
Nếu là người bình thường, khi gặp những tình huống rùng rợn như thế này, cảm xúc sợ hãi hoặc thậm chí là nghi ngờ là những cảm xúc vốn nên hiện hữu trên khuôn mặt mỗi người. Thế mà một “tôi” chưa rõ năm bao nhiêu tuổi, trên khuôn mặt non nớt ấy lại ánh lên một tia phấn khích tột độ, tựa như đang trông thấy một điều gì đó rất thú vị.
Đây là tôi sao? Là tôi của những năm tháng trước chín tuổi… hay là một kẻ nào khác đang mạo danh nhằm đánh lừa tôi?
Bình luận
Đây là tôi sao? Là tôi của những năm tháng trước chín tuổi… hay là một kẻ nào khác đang mạo danh nhằm đánh lừa tôi?
Nếu như là vế đầu, “tôi” này quá khác xa với tôi. Suốt cả những năm tháng tuổi thơ trong ký ức, tôi là một đừa ù lì, ít nói, hầu như chẳng có một thú vui gì đặc biệt, hoàn toàn trái ngược với một bản thân đang đứng trước mặt đây. Nếu như là vế sau… đồ giả suy cho cùng cũng là đồ giả, ắt hẳn sẽ để lộ sơ hở.
Bình luận
Nếu như là vế đầu, “tôi” này quá khác xa với tôi. Suốt cả những năm tháng tuổi thơ trong ký ức, tôi là một đừa ù lì, ít nói, hầu như chẳng có một thú vui gì đặc biệt, hoàn toàn trái ngược với một bản thân đang đứng trước mặt đây. Nếu như là vế sau… đồ giả suy cho cùng cũng là đồ giả, ắt hẳn sẽ để lộ sơ hở.
“Xin chào chị nha. Wowww! Chị cao thật đó!”
Bình luận
“Xin chào chị nha. Wowww! Chị cao thật đó!”
“Tôi” quên cả việc mang dép, hào hứng chạy đến hàng rào như muốn làm quen với chị gái cao kều kia.
Bình luận
“Tôi” quên cả việc mang dép, hào hứng chạy đến hàng rào như muốn làm quen với chị gái cao kều kia.
Hachishakusama phấn khích muốn tóm lấy con mồi ngu ngốc, nhưng đột nhiên, một luồng khí đen siết chặt lấy ả, ả ta đau đớn hét lên rồi biến mất, trong khi đó, “tôi” vừa trông thấy luồng khí ấy, nụ cười trên môi càng thêm rạng rỡ.
Bình luận
Hachishakusama phấn khích muốn tóm lấy con mồi ngu ngốc, nhưng đột nhiên, một luồng khí đen siết chặt lấy ả, ả ta đau đớn hét lên rồi biến mất, trong khi đó, “tôi” vừa trông thấy luồng khí ấy, nụ cười trên môi càng thêm rạng rỡ.
Đằng sau “tôi”, không biết từ lúc nào, một bé trai đứng sờ sờ ngay đó không một tiếng động. Cậu bé có làn da tái nhợt, mái tóc đen nhánh, trên người mặc bộ kimono đen tuyền càng làm thêm nổi bật dáng vẻ ốm yếu.
Bình luận
Đằng sau “tôi”, không biết từ lúc nào, một bé trai đứng sờ sờ ngay đó không một tiếng động. Cậu bé có làn da tái nhợt, mái tóc đen nhánh, trên người mặc bộ kimono đen tuyền càng làm thêm nổi bật dáng vẻ ốm yếu.
Bóng hình này, góc mặt này… Đây chính là đứa trẻ bí ẩn vừa mới thoáng qua trong đầu tôi!
Bình luận
Bóng hình này, góc mặt này… Đây chính là đứa trẻ bí ẩn vừa mới thoáng qua trong đầu tôi!
Đây là một cơ hội để tôi nhìn rõ khuôn mặt ấy! Dù gì bọn chúng cũng chẳng hay biết đến sự tồn tại của tôi nên chẳng một chút e dè, tôi đứng ngay bên cạnh “tôi”, đối diện với khuôn mặt của đứa trẻ kia.
Bình luận
Đây là một cơ hội để tôi nhìn rõ khuôn mặt ấy! Dù gì bọn chúng cũng chẳng hay biết đến sự tồn tại của tôi nên chẳng một chút e dè, tôi đứng ngay bên cạnh “tôi”, đối diện với khuôn mặt của đứa trẻ kia.
Lần này, không còn sương mù che phủ nữa.
Bình luận
Lần này, không còn sương mù che phủ nữa.
Đôi mắt màu vàng kim đầy sự cuồng dã đang ghim chặt trên khuôn mặt “tôi”, chiếc mũi cao thẳng cùng với một nụ cười nhẹ trên môi, một cảm giác không thể nào quen thuộc hơn được nữa.
Bình luận
Đôi mắt màu vàng kim đầy sự cuồng dã đang ghim chặt trên khuôn mặt “tôi”, chiếc mũi cao thẳng cùng với một nụ cười nhẹ trên môi, một cảm giác không thể nào quen thuộc hơn được nữa.
Khuôn mặt đứa trẻ dần hòa lẫn với khuôn mặt của người đàn ông trong tranh…
Bình luận
Khuôn mặt đứa trẻ dần hòa lẫn với khuôn mặt của người đàn ông trong tranh…
Tôi khẽ mấp máy môi, một cái tên phát ra từ miệng: “Ake…mi”
Bình luận
Tôi khẽ mấp máy môi, một cái tên phát ra từ miệng: “Ake…mi”
“Akemi!!!” Giọng nói non nớt của đứa trẻ vang lên đồng thời với tôi.
Bình luận
“Akemi!!!” Giọng nói non nớt của đứa trẻ vang lên đồng thời với tôi.
Bóng đen to lớn của thứ bên ngoài hằn lên tấm màn mỏng manh. Nó dùng bàn tay gầy tong teo ấy gõ lên cửa sổ một lần nữa.
Bình luận
Bóng đen to lớn của thứ bên ngoài hằn lên tấm màn mỏng manh. Nó dùng bàn tay gầy tong teo ấy gõ lên cửa sổ một lần nữa.
Mặc dù ở khung cảnh trước, không ai biết đến sự tồn tại của tôi, đến cả bây giờ đây, “tôi” cũng vậy, nhưng điều đó chưa đủ để kết luận rằng thứ bên ngoài không nhìn thấy tôi. Không nên mạo hiểm vào lúc này.
Bình luận
Mặc dù ở khung cảnh trước, không ai biết đến sự tồn tại của tôi, đến cả bây giờ đây, “tôi” cũng vậy, nhưng điều đó chưa đủ để kết luận rằng thứ bên ngoài không nhìn thấy tôi. Không nên mạo hiểm vào lúc này.
Tôi học theo “tôi”, im lặng tìm một góc ngồi, quan sát thứ ở bên ngoài ô cửa sổ. Cứ thế, tiếng gõ cửa sổ vang lên không dứt suốt gần nửa tiếng đồng hồ.
Bình luận
Tôi học theo “tôi”, im lặng tìm một góc ngồi, quan sát thứ ở bên ngoài ô cửa sổ. Cứ thế, tiếng gõ cửa sổ vang lên không dứt suốt gần nửa tiếng đồng hồ.
Nó rời đi. Không còn bóng đen nào hằn trên tấm màn. Tuy nhiên, điều này càng làm tôi thêm cảnh giác, thứ bên ngoài có thật sự đã bỏ cuộc? Theo như những bộ phim kinh dị tôi từng coi trong lúc giết thời gian, chẳng có trường hợp nào dễ dàng buông tha con mồi như vậy…
Bình luận
Nó rời đi. Không còn bóng đen nào hằn trên tấm màn. Tuy nhiên, điều này càng làm tôi thêm cảnh giác, thứ bên ngoài có thật sự đã bỏ cuộc? Theo như những bộ phim kinh dị tôi từng coi trong lúc giết thời gian, chẳng có trường hợp nào dễ dàng buông tha con mồi như vậy…
Tôi không vội đứng dậy, nhưng “tôi” thì không. Suy cho cùng cũng chỉ là một đứa trẻ, rất dễ bị lừa. “Tôi” rón rén ngồi dậy, khom người đi đến bên cửa sổ, cẩn thận núp sang một bên. Sau một hồi đắn đo, “tôi” vươn bàn tay nhỏ bé nắm lấy một góc tấm màn, kéo ra một khe hở nhỏ để nhìn ra bên ngoài.
Bình luận
Tôi không vội đứng dậy, nhưng “tôi” thì không. Suy cho cùng cũng chỉ là một đứa trẻ, rất dễ bị lừa. “Tôi” rón rén ngồi dậy, khom người đi đến bên cửa sổ, cẩn thận núp sang một bên. Sau một hồi đắn đo, “tôi” vươn bàn tay nhỏ bé nắm lấy một góc tấm màn, kéo ra một khe hở nhỏ để nhìn ra bên ngoài.
“Aa!”
Bình luận
“Aa!”
“Tôi” không kìm được tiếng hét, ngã ngồi xuống sàn, run rẩy bịt kín miệng ngăn không cho tiếng hét thoát ra nữa. Nhưng đã quá muộn. Ngay từ khoảnh khắc vén bức màn ấy lên, thứ bên ngoài đã nhìn thấy.
Bình luận
“Tôi” không kìm được tiếng hét, ngã ngồi xuống sàn, run rẩy bịt kín miệng ngăn không cho tiếng hét thoát ra nữa. Nhưng đã quá muộn. Ngay từ khoảnh khắc vén bức màn ấy lên, thứ bên ngoài đã nhìn thấy.
“Thấy rồi nha… Thấy rồi nha…” Một đống thịt nhầy nhụa từ từ xuất hiện bên dưới cửa sổ, như một cục đất sét bị ai đó vo nặn, đống thịt ấy dần được đắp nặn trở thành bóng đen to lớn mà tôi vừa nhìn thấy ban nãy. Nó cười khanh khách như một đứa trẻ, phấn khích nói.
Bình luận
“Thấy rồi nha… Thấy rồi nha…” Một đống thịt nhầy nhụa từ từ xuất hiện bên dưới cửa sổ, như một cục đất sét bị ai đó vo nặn, đống thịt ấy dần được đắp nặn trở thành bóng đen to lớn mà tôi vừa nhìn thấy ban nãy. Nó cười khanh khách như một đứa trẻ, phấn khích nói.
Két!
Bình luận
Két!
Cửa sổ lâu ngày không mở phát ra âm thanh chói tai hòa cùng với tiếng cười không dứt bên ngoài càng trở nên rùng rợn đến sợ.
Bình luận
Cửa sổ lâu ngày không mở phát ra âm thanh chói tai hòa cùng với tiếng cười không dứt bên ngoài càng trở nên rùng rợn đến sợ.