Trước mắt anh không chỉ có Thảo Anh mà còn có bóng dáng Linh đang ở shophouse đối diện rạp phim. Ký ức về những ngày tháng tươi đẹp xưa cũ chợt ùa về, khiến trái tim anh nhói đau. Cô vẫn giữ nguyên vẻ đẹp ấy, nhưng giờ đây, bên cạnh cô là một người đàn ông khác.
Bình luận
Bình luận
Thoáng chốc, Trí cảm thấy như mình đang lạc vào một giấc mơ. Giấc mơ mà trong đó, anh vẫn còn yêu cô say đắm…
Bình luận
Bình luận
Linh vẫn xinh đẹp như ngày nào, vẫn mang vẻ mặn mà của người con người đã trải qua nhiều thăng trầm cuộc sống. Cô mặc chiếc váy cổ yếm vải voan có họa tiết hoa nhí trông vừa thướt tha, vừa quý phái. Linh khoác thêm một chiếc áo tay dài cũng bằng vi voan, nhưng là loại xuyên thấu màu trơn. Tóc cô búi cao bằng một chiếc trâm cài, tay đeo chiếc túi xách ngọc trai,... Tổng thể mà nói, nhìn cô chẳng khác gì tiểu thư nhà gia giáo.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
- Hả gì chứ? - Thảo Anh bĩu môi - Chẳng ai ngồi thẫn thờ chỉ vì nhìn nhầm người nếu người đó là người quen bình thường.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Giọng nói của Trí chẳng có chút chắc chắn nào, hệt như câu nói ấy chỉ là phép chú tạm thời giúp anh xóa đi những suy nghĩ rối bời của mình.
Bình luận
Bình luận
Trong lòng anh, hàng ngàn câu hỏi cứ xoay vần. Tại sao anh lại cảm thấy đau lòng đến thế? Liệu có phải anh vẫn còn tình cảm với Linh, hay chỉ đơn giản là nuối tiếc một mối tình đã qua?
Bình luận
Bình luận
Thảo Anh không phải đứa trẻ mới lên ba. Nhưng cô cũng chẳng muốn đào sâu vào nỗi lòng của anh. Với Thảo Anh mà nói, cô quan niệm đừng bao giờ cố gắng đọc thấu từng trang của cuộc đời người khác, vì có những chương được viết riêng cho chính họ, không dành cho bất kỳ ai khác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Buổi xem phim diễn ra suôn sẻ nhưng chẳng mấy vui vẻ. Dẫu xung quanh ai cũng thích thú với bộ phim, Trí với Thảo Anh lại chỉ như hai con robot bằng xương bằng thịt đang dán mắt vào màn hình chiếu.
Bình luận
Bình luận
Ngẫm lại ba năm trời vừa qua, Thảo Anh cảm thấy mình đang phí hoài thanh xuân. Cô nhớ mình đã từng là cô thiếu nữ vui vẻ, lúc nào cũng tràn đầy nhiệt huyết, tin rằng mình sẽ làm điều gì đó thật to lớn. Cô nhớ lúc mình đứng trước cổng Học viện Báo Chí và Tuyên Truyền, đôi mắt long lanh nhìn khuôn viên sau cánh cổng sắt to lớn và miệng không thể ngừng mỉm cười.
Bình luận
Bình luận
Thảo Anh chưa bao giờ dám nghĩ khoảng cách từ trường cấp ba đến Học viện lại xa cách như thế… Cô gái mười bảy tuổi năm ấy mộng mơ tới vậy, tại sao giờ đây lại chẳng còn chút cháy bỏng nào với việc học hành?
Bình luận
Bình luận
Ngày nhận kết quả thi đầu vào Đại học, chẳng hiểu sao Thảo Anh chùn bước. Cô nhìn tờ giấy báo trúng tuyển rồi nhìn mẹ, lòng tự hỏi mình có thật sự muốn học hay không, khi điểm thi của cô chỉ vừa đủ điểm sàn?
Bình luận
Bình luận
Thảo Anh từng nghĩ mình có thể dễ dàng vào Học viện với mức điểm đáng tự hào, chứ chẳng phải bằng con số vừa đủ trót lọt. Những trang học bạ như những lời nhắc nhở về một quá khứ huy hoàng đã dần xa, khiến Thảo Anh bật khóc nức nở.
Bình luận
Cô nhớ lại những đêm thức trắng để ôn thi, những giọt mồ hôi lăn dài trên trán trong lớp luyện thi. Nhưng kết quả đạt được lại không như mong đợi. Nước mắt lăn dài trên má, Thảo Anh thầm hỏi: “Mình đã làm sai ở đâu?”
Bình luận
Bình luận
Từ một ngôi sao sáng trở thành một ngôi sao chìm trong bóng tối đen đặc thì ánh sáng trước đây là vô nghĩa. Lũ chim kiêu hãnh nhất là khi sải cánh bay trên bầu trời, khi đôi cánh gãy đó là nỗi đau không thể tả của chúng.
Bình luận
Bình luận
Giờ đây, khi ngồi cạnh Trí, cô cảm thấy thất vọng về chính mình. Người ta nói “gió tầng nào gặp mây tầng nấy”. Phải chăng vì kiến thức của cô chỉ là hạt cát, trí tuệ của cô cũng chỉ trung bình nên cô mới gặp phải kẻ phụ bạc như Quang và gặp người cù lần như Trí?
Bình luận
Bình luận
Không! Cô chẳng có ý chê bai Trí… Nhưng nhìn xem… Khi cô ngồi đây với người đàn ông này, cô phải bình thường tới mức nào? Thảo Anh luôn muốn yêu người tỏa sáng hệt nắng ban mai, chưa bao giờ muốn yêu một cây cỏ sắp tàn của mùa Đông giá rét. Cô thích thảo nguyên xanh, không thích cánh đồng trụi lủi.
Bình luận
Bình luận
Và chưa kể, ánh mắt của Trí trước khi vào xem phim đã cho cô biết lòng Trí có một người nào đó chưa thể quên. Dẫu cô không có tình ý với Trí và chỉ coi anh như người bạn bình thường, nhưng cô mơ hồ nhận ra Trí có ý nghĩ xa hơn với cô. Phỏng chừng, anh muốn cô là người thay thế.
Bình luận
Bình luận
Thảo Anh cắn chặt răng, khẽ liếc mắt dè chừng Trí. Lòng tự trọng của một đứa con gái được cha mẹ bao bọc bao năm bởi cha mẹ hơn hai mươi năm, Thảo Anh không muốn thành người thay thế hay kẻ tạm bợ trong cuộc đời ai.
Bình luận
Bình luận
Nếu Thảo Anh mải đuổi theo những suy nghĩ về bản thân thì Trí lại chẳng nguôi được những câu hỏi về Linh.
Bình luận
Bình luận
Người đàn ông khi nãy bên cạnh Linh là ai? Sao hai người trông có vẻ thân mật đến vậy? Chỉ là vừa mới chia tay, Linh đã vội tìm người mới tới thế sao? Trông hai người ăn mặc sang trọng như vậy, hẳn người mới là người có điều kiện. Chẳng lẽ… Chẳng lẽ cô chia tay anh vì tiền?
Bình luận
Bình luận
Đúng rồi! Cô vừa mới lên chức mà. Hay đó là “cửa sau” của cô? Không! Không thể nào! Trí như muốn nổ tung não.
Bình luận
Bình luận
Sao anh có thể nghĩ xấu người mình từng thương cơ chứ? Nghĩ xấu người mình từng thương khác nào tự chà đạp tình cảm của mình? Người ta mà xấu thì mình cũng đâu yêu… Huống hồ giờ đây Trí chỉ đang tự suy đoán mà thôi.
Bình luận
Bình luận
Trí biết Linh mong anh thay đổi, và cô cũng từng nhiều lần động viên anh thay đổi. Linh luôn mong muốn Trí thay đổi. Cô muốn anh giảm cân, chăm chút ngoại hình, nâng cao trình độ học vấn, thậm chí là bỏ cả thuốc lào… Linh luôn mong anh gạt đi được những khuyết điểm. Vậy nhưng với Trí mà nói, anh lại cảm thấy Linh quá khắt khe, luôn ép anh biến thành dạng hình dáng giống với những gã đàn ông ba hoa ngoài kia.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Anh ghét những kẻ học vấn cao luôn thích ngồi nghe người khác nói đã miệng rồi chúng mới nói ra những lời nhẹ nhàng mà đầy ẩn ý.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Chẳng phải Linh đã yêu anh hơn hai năm, vậy tại sao cô không tiếp tục yêu nữa? Hơn hai năm chấp nhận khiếm khuyết của anh rồi cơ mà…
Bình luận
Bình luận
Kết thúc buổi xem phim, Thảo Anh và Trí đi cùng nhau ra ngoài sảnh khu chờ xem phim. Cả hai đi song song, không ai bước nhanh cũng chẳng ai bước chậm, và không nhìn nhau.
Bình luận
Bình luận
Mở mắt ra khi nắng đã rải hạt sáng lác đác lên mi mắt, Trí nhìn khoảng trời ngoài khung ban công chuồng cọp. Hôm nay, anh nhất định phải đi thăm bố mình.
Bình luận
Bình luận
Anh và bố không có mối quan hệ tốt lành gì với nhau. Bố anh thất vọng khi anh liên tục vấp ngã trên con đường trưởng thành. Hết thi trượt cấp ba lại thi trượt Đại học mất hai lần. Tới khi ra trường, anh cũng chỉ là nhân viên lái xe cho công ty nhỏ.
Bình luận
Bình luận
Bố anh quý em trai anh hơn. Cũng phải. Em trai anh giờ có nhà lầu, xe sang, công việc ổn định, kinh doanh dù không lớn vẫn rủng rỉnh tiền bạc, được người nọ kẻ kia trọng vọng.