Lặn lội khá sớm từ 12 giờ trưa hôm trước ở Anh, tay lỉnh khỉnh những thứ được mẹ gửi đem về Việt Nam, Annie thấy mình gần như kiệt sức. Vì vậy, trong chuyến bay dài dằng dặc của mình, trong khoang thương gia với sự phục vụ tốt nhất, cô đã ngủ không biết trời đất. Cho đến khi được thông báo máy bay đã hạ cánh...
Bình luận
Khi Annie vừa đặt chân xuống sân bay náo nhiệt, và ngột ngạt hơi người vì hiện tại sắp giữa trưa và thời tiết thì cực kỳ nóng, cô có hơi bực mình. Việc cảm xúc của cô khó chịu là chẳng thấy bất kì ai đến đón và đưa cô về cả. Cho dù cô đã bước đến trước sảnh sân bay, nhìn từng đoàn xe nối đuôi nhau rời đi mấy bận, bóng dáng ông anh họ hay bất kì người tài xế gia đình nào đều không xuất hiện.
Bình luận
Cánh tay cô đã mỏi nhừ vì phải mang vác đầy những túi quà. Cũng bởi mẹ của cô, cứ muốn cô đem chúng về để mừng tiệc trưởng thành của ông anh họ - Tuấn Anh - cũng như ở lại Việt Nam để trải nghiệm một chút trong kỳ nghỉ đông.
Bình luận
Nói thật, Annie rất thích ở Việt Nam, vì ở đây khá thú vị và cô có thể tìm thêm nhiều điều để kể cho lũ bạn của mình. Cơ mà cô chẳng muốn đến bữa tiệc đó một chút nào.
Bình luận
Bình luận
Ở thành phố này, có ai còn lạ lẫm với biệt danh "Thiếu gia Tuấn Anh" gắn liền với những từ ngữ "ăn chơi trác táng", "chủ nhân của những bữa tiệc đêm", "redflag chân chính",... Và, bản chất của tiệc "trưởng thành" có chăng chỉ là một dịp ăn chơi khác, theo một cách quang minh chính đại mà thôi.
Bình luận
Bình luận
Annie cảm thấy, có vẻ việc ý nghĩa nhất cho chuyến hành trình này, là gặp dì Liên - người mẹ dịu dàng của ông anh trời đánh. Với cô, dì ấy vừa là chị của mẹ, vừa là người bạn tâm giao cô hết mực yêu quý ở đất nước này. Dì ấy cũng là người "hướng dẫn" để chuyến đi này của cô có thêm nhiều trải nghiệm có giá trị.
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Vẫn là sự hào nhoáng ấy, đặc biệt toát ra hơi thở của kẻ có tiền. Cũng phải thôi, vì căn biệt thự này khá nổi bật, cô nghe người ta thường nói: "khu vực của giới thượng lưu".
Bình luận
Kiến trúc lâu đài với những ô gạch tráng men, kết hợp với khu trang viên rộng rãi đã bày sẵn những chiếc bàn dài. Hồ nước xanh biếc khi ánh nắng trời gay gắt hắt xuống tạo nên những hiệu ứng lung linh cho không gian. Với chiếc cổng sắt sừng sững trước mắt, Annie đứng nhìn mà lòng thầm cảm thán. Quy mô thế này cũng đủ để thấy chủ nhân của nó là người thế nào, và hằng ngày tiếp xúc với những ai.
Bình luận
Có một khoảng thời gian, Annie vẫn còn nhớ rõ, cô đã từng sống tại đây, mỗi ngày cô đều có cảm giác bản thân như một nàng công chúa. Đó chắc có lẽ là kỉ niệm thời thơ ấu đáng yêu trong hàng tá thứ khác mỗi khi nhắc đến "nhà anh Tuấn Anh".
Bình luận
Tạm gác dòng hồi ức, và cảm xúc dao động trong lòng, ngay khi vừa đưa tay nhấn chuông, cô đã thấy một bóng dáng nho nhỏ lấp ló bên trong khóm hoa hồng bên phải. Annie vội gọi, mang theo chất giọng trong trẻo:
Bình luận
Bình luận
Bình luận
Ánh mắt cô gái bên trong hướng về phía Annie. Cô khẽ mỉm cười, còn không quên thân thiện vẫy tay. Nhưng, đáp lại sự nhiệt tình ấy, cô gái lạ mặt chỉ cố lẩn trốn vội vàng, qua tiếng bước chân gấp gáp, giẫm lên cỏ để vào bên trong.
Bình luận
Annie chau mày, nghĩ thầm sao lại có một người nhút nhát đến thế, nhấn thêm vài lượt chuông nữa, rốt cuộc một khuôn mặt quen thuộc đã xuất hiện. Chính là ngài quản gia lớn tuổi.
Bình luận
Bình luận
Ông ấy cũng vô cùng bất ngờ, khi cô bé ưa mặc chiếc đầm trắng ngày nào vẫn lẽo đẽo theo ông trong vườn, luôn miệng hỏi "ông quản gia, đây là cái gì?" Nay, đã lớn thành thiếu nữ xinh đẹp, đáng yêu.
Bình luận
- Tiểu thư Annie, rất lâu mới gặp lại cô. Cô về từ lúc nào, không phải tôi vừa thấy cậu Tiến lái xe đến sân bay rước cô sao?
Bình luận
- Bác à, chuyến bay của cháu khởi hành sớm, nên cháu đáp và bắt taxi đến đây. Dì có ở nhà không bác?
Bình luận
- Bà chủ có một buổi hẹn với bạn, vừa mới đi khoảng 30 phút rồi, thưa cô. Ôi, cô mau vào nhà đi, cậu chủ vẫn ở bên trong ấy. Tôi sẽ bảo người làm cho cô chút hoa quả.
Bình luận
Bình luận
Ngài quản gia khẽ lách người, chừa một không gian để Annie bước vào. Băng qua thảm cỏ xanh mướt được cắt tỉa, dọc theo là dãy hoa hồng được chăm sóc tỉ mỉ, cô đặt chân đến bậc tam cấp phủ đá hoa cương.
Bình luận
Đứng trước cửa đã có một bóng dáng chờ sẵn. Sắc mặt Annie tức khắc thay đổi, vội bĩu môi nhẹ, cất giọng chào có phần khiên cưỡng:
Bình luận
Bình luận
Ánh mắt chàng trai khẽ động, con ngươi màu nâu nhạt, khi cười mang cho người ta cảm giác nhẹ nhàng. Giờ phút này, mang theo cái nhìn ấm áp, chiếu thẳng vào Annie.