CHƯƠNG 19: THUẬN THIÊN CÔNG CHÚA


Trần Tổng lẻn vào phủ Hoài vương tìm gặp Thuận Thiên công chúa, nhờ tín vật của Lý Chiêu Hoàng nên đã thuyết phục được nàng. Sau đó, Trần Tổng hộ tống Thuận Thiên đến nơi đã hẹn trước.

Bình luận

Trần Tổng lẻn vào phủ Hoài vương tìm gặp Thuận Thiên công chúa, nhờ tín vật của Lý Chiêu Hoàng nên đã thuyết phục được nàng. Sau đó, Trần Tổng hộ tống Thuận Thiên đến nơi đã hẹn trước.

Bên này Thiên Tâm cũng tìm cớ dẫn Lý Chiêu Hoàng đến một nơi an toàn, tránh sự dòm ngó theo dõi của bất cứ ai. Cô để Lý Chiêu Hoàng lại đó và rời đi.

Bình luận

Bên này Thiên Tâm cũng tìm cớ dẫn Lý Chiêu Hoàng đến một nơi an toàn, tránh sự dòm ngó theo dõi của bất cứ ai. Cô để Lý Chiêu Hoàng lại đó và rời đi.

Thuận Thiên công chúa bước đến, ánh mắt tràn đầy xúc động.

Bình luận

Thuận Thiên công chúa bước đến, ánh mắt tràn đầy xúc động.

Thuận Thiên: Thiên Hinh...là muội đó sao...

Bình luận

Thuận Thiên: Thiên Hinh...là muội đó sao...

Tiếng gọi nhẹ nhàng phía sau làm Lý Chiêu Hoàng cảm thấy quen thuộc, nàng từ từ quay lại nhìn.

Bình luận

Tiếng gọi nhẹ nhàng phía sau làm Lý Chiêu Hoàng cảm thấy quen thuộc, nàng từ từ quay lại nhìn.

Lý Chiêu Hoàng: Là muội đây...tỷ tỷ...

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Là muội đây...tỷ tỷ...

Cảm xúc chực trào, hai chị em ôm nhau vui mừng. Thuận Thiên không kiềm được mà nước mắt giàn giụa làm Lý Chiêu Hoàng cũng thút thít theo.

Bình luận

Cảm xúc chực trào, hai chị em ôm nhau vui mừng. Thuận Thiên không kiềm được mà nước mắt giàn giụa làm Lý Chiêu Hoàng cũng thút thít theo.

Thuận Thiên: Là tỷ vô dụng, để cho muội phải gánh vác quá nhiều, là tỷ vô dụng, không thể giúp đỡ gì cho muội, để người khác ức hiếp muội mà bản thân lại không thể ra mặt bênh vực.

Bình luận

Thuận Thiên: Là tỷ vô dụng, để cho muội phải gánh vác quá nhiều, là tỷ vô dụng, không thể giúp đỡ gì cho muội, để người khác ức hiếp muội mà bản thân lại không thể ra mặt bênh vực.

Lý Chiêu Hoàng an ủi,

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng an ủi,

Lý Chiêu Hoàng: Không sao đâu...muội không sao đâu...

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Không sao đâu...muội không sao đâu...

Thuận Thiên: Nhưng sao muội lại có thể rời khỏi hoàng cung vậy?

Bình luận

Thuận Thiên: Nhưng sao muội lại có thể rời khỏi hoàng cung vậy?

Lý Chiêu Hoàng: Chuyện này kể ra thì dài lắm, và cũng kỳ lạ nữa, hiện tại đây là một bí mật, muội đang được bệ hạ cho phép rời cung để tĩnh dưỡng.

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Chuyện này kể ra thì dài lắm, và cũng kỳ lạ nữa, hiện tại đây là một bí mật, muội đang được bệ hạ cho phép rời cung để tĩnh dưỡng.

Đột nhiên ánh mắt Thuận Thiên sáng lên.

Bình luận

Đột nhiên ánh mắt Thuận Thiên sáng lên.

Thuận Thiên: Hay là nhân dịp này muội bỏ trốn luôn đi, đi thật xa, rời xa khỏi nơi đau thương này. Dù có bị Trần Thủ Độ ghép tội thì ... họ Lý đã bị thảm sát rồi, còn gì đâu mà phải sợ.

Bình luận

Thuận Thiên: Hay là nhân dịp này muội bỏ trốn luôn đi, đi thật xa, rời xa khỏi nơi đau thương này. Dù có bị Trần Thủ Độ ghép tội thì ... họ Lý đã bị thảm sát rồi, còn gì đâu mà phải sợ.

Câu nói đó như một nhát dao đâm vào tim Lý Chiêu Hoàng, nỗi đau diệt tộc mấy ai hiểu được. Thuận Thiên chua xót, xen lẫn câm phẫn.

Bình luận

Câu nói đó như một nhát dao đâm vào tim Lý Chiêu Hoàng, nỗi đau diệt tộc mấy ai hiểu được. Thuận Thiên chua xót, xen lẫn câm phẫn.

Lý Chiêu Hoàng: Thuận Thiên, còn tỷ thì sao, ta đâu thể để tỷ ở lại một mình. Tỷ đừng lo, Trần Cảnh vẫn còn ở đó, ta vẫn là hoàng hậu, không ai có thể làm hại ta đâu.

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng: Thuận Thiên, còn tỷ thì sao, ta đâu thể để tỷ ở lại một mình. Tỷ đừng lo, Trần Cảnh vẫn còn ở đó, ta vẫn là hoàng hậu, không ai có thể làm hại ta đâu.

Thuận Thiên: Muội đừng giấu ta, chuyện của Trịnh nhi, làm sao không có khuất tất. Chuyện của muội mấy năm gần đây, làm sao không có khuất tất.

Bình luận

Thuận Thiên: Muội đừng giấu ta, chuyện của Trịnh nhi, làm sao không có khuất tất. Chuyện của muội mấy năm gần đây, làm sao không có khuất tất.

Lý Chiêu Hoàng sợ sự cam chịu của mình bị Thuận Thiên nhìn thấu, liền quay mặt đi.

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng sợ sự cam chịu của mình bị Thuận Thiên nhìn thấu, liền quay mặt đi.

Thuận Thiên: Muội tin Trần Cảnh sao... nực cười...không phải Trần Cảnh và Trần Thủ Độ là ngồi cùng một thuyền sao, dù là không ngồi cùng thuyền thì sao chứ, Trần Cảnh có khả năng bảo vệ muội sao, ta không tin điều đó.

Bình luận

Thuận Thiên: Muội tin Trần Cảnh sao... nực cười...không phải Trần Cảnh và Trần Thủ Độ là ngồi cùng một thuyền sao, dù là không ngồi cùng thuyền thì sao chứ, Trần Cảnh có khả năng bảo vệ muội sao, ta không tin điều đó.

Lý Chiêu Hoàng lặng người.

Bình luận

Lý Chiêu Hoàng lặng người.

Thuận Thiên cười lạnh.

Bình luận

Thuận Thiên cười lạnh.

Thuận Thiên: Nhưng điều nực cười nhất...lại chính là...chính là...mẫu hậu lại tái giá với Trần Thủ Độ, phụ hoàng băng hà không bao lâu thì...mẫu hậu lại...

Bình luận

Thuận Thiên: Nhưng điều nực cười nhất...lại chính là...chính là...mẫu hậu lại tái giá với Trần Thủ Độ, phụ hoàng băng hà không bao lâu thì...mẫu hậu lại...

...

Bình luận

...

Thuận Thiên: Tại sao họ Lý lại ra nông nổi này, tại sao hoàng tộc lại đi đến bước đường này...thật bi ai.

Bình luận

Thuận Thiên: Tại sao họ Lý lại ra nông nổi này, tại sao hoàng tộc lại đi đến bước đường này...thật bi ai.

Đúng thật là bi ai, hai chữ bi ai này, người ngoài nhìn vào làm sao thấu hiểu được.

Bình luận

Đúng thật là bi ai, hai chữ bi ai này, người ngoài nhìn vào làm sao thấu hiểu được.

Một lần nữa bóng lưng của Lý Chiêu Hoàng lại chìm trong cô độc tịch mịch.

Bình luận

Một lần nữa bóng lưng của Lý Chiêu Hoàng lại chìm trong cô độc tịch mịch.


Truyện tương tự

Bình luận