CHƯƠNG 17: TRÊU GHẸO


Sau khi nghe câu chuyện từ Lý Chiêu Hoàng, Thiên Tâm đã có rất nhiều sự tò mò về bức tranh được vẽ từ 10 năm trước. Cô đi đến gõ cửa phòng Trần Tổng, gọi hồi lâu nhưng không có phản hồi gì, thế là cô cho phép bản thân có chút tự tiện đẩy cửa vào phòng.

Bình luận

Sau khi nghe câu chuyện từ Lý Chiêu Hoàng, Thiên Tâm đã có rất nhiều sự tò mò về bức tranh được vẽ từ 10 năm trước. Cô đi đến gõ cửa phòng Trần Tổng, gọi hồi lâu nhưng không có phản hồi gì, thế là cô cho phép bản thân có chút tự tiện đẩy cửa vào phòng.

Bên trong ngăn nắp đến ngạc nhiên, Thiên Tâm ngó nghiêng xung quanh xem thử có tìm được bức tranh ấy không. Quả nhiên, Trần thị vệ luôn mang theo bức tranh ấy, bức tranh khá giống, đó chính là giây phút lần đầu tiên hai người gặp nhau, có lẽ người vẽ đã bỏ ra rất nhiều tâm sức cho từng nét bút. Thiên Tâm cô nương cảm động rồi.

Bình luận

Bên trong ngăn nắp đến ngạc nhiên, Thiên Tâm ngó nghiêng xung quanh xem thử có tìm được bức tranh ấy không. Quả nhiên, Trần thị vệ luôn mang theo bức tranh ấy, bức tranh khá giống, đó chính là giây phút lần đầu tiên hai người gặp nhau, có lẽ người vẽ đã bỏ ra rất nhiều tâm sức cho từng nét bút. Thiên Tâm cô nương cảm động rồi.

Người ta cũng rất đáng yêu, cái vẻ thẹn thùng đó chọc ghẹo cũng rất vui, hay là mình thử một chút, đâu thiệt thòi gì đâu...dẫu sao thì mình cũng đâu phải người ở đây, sợ gì hậu quả chứ...

Bình luận

Người ta cũng rất đáng yêu, cái vẻ thẹn thùng đó chọc ghẹo cũng rất vui, hay là mình thử một chút, đâu thiệt thòi gì đâu...dẫu sao thì mình cũng đâu phải người ở đây, sợ gì hậu quả chứ...

Vừa nghĩ vừa cười nham hiểm, rồi tự nhận mình là “người phụ nữ xấu xa”.

Bình luận

Vừa nghĩ vừa cười nham hiểm, rồi tự nhận mình là “người phụ nữ xấu xa”.

Thiên Tâm bước ra ngoài, đóng cửa lại, rồi đi tới đi lui trước cửa để chờ Trần Tổng.

Bình luận

Thiên Tâm bước ra ngoài, đóng cửa lại, rồi đi tới đi lui trước cửa để chờ Trần Tổng.

Trần thị vệ quay về, khi thoáng thấy bóng dáng Thiên Tâm thì vội vàng quay gót định tránh mặt đi chỗ khác thì bị Thiên Tâm bắt gặp và gọi lại. Cô nàng rất tự nhiên mà đẩy cửa phòng người ta rồi bước vào giống như bản thân rất lịch sự. Lúc đó Trần Tổng chợt nhớ đến bức tranh, sợ bị phát hiện thì thật là xấu hổ nên đã vội vàng chạy về phòng.

Bình luận

Trần thị vệ quay về, khi thoáng thấy bóng dáng Thiên Tâm thì vội vàng quay gót định tránh mặt đi chỗ khác thì bị Thiên Tâm bắt gặp và gọi lại. Cô nàng rất tự nhiên mà đẩy cửa phòng người ta rồi bước vào giống như bản thân rất lịch sự. Lúc đó Trần Tổng chợt nhớ đến bức tranh, sợ bị phát hiện thì thật là xấu hổ nên đã vội vàng chạy về phòng.

Thiên Tâm đã chễm chệ ngồi uống trà, giả vờ nhìn ngó xung quanh. Trần thị vệ cũng vờ như đang sắp xếp lại đồ đạc mà lén giấu bức tranh đi, nhất cử nhất động đó làm sao qua được mắt của Thiên Tâm.

Bình luận

Thiên Tâm đã chễm chệ ngồi uống trà, giả vờ nhìn ngó xung quanh. Trần thị vệ cũng vờ như đang sắp xếp lại đồ đạc mà lén giấu bức tranh đi, nhất cử nhất động đó làm sao qua được mắt của Thiên Tâm.

Thiên Tâm: Xem ra huynh cũng văn võ song toàn nhỉ, trong phòng huynh có rất nhiều sách.

Bình luận

Thiên Tâm: Xem ra huynh cũng văn võ song toàn nhỉ, trong phòng huynh có rất nhiều sách.

Trần Tổng: Chỉ là biết thêm chút ít, không đáng để gọi là hiền tài.

Bình luận

Trần Tổng: Chỉ là biết thêm chút ít, không đáng để gọi là hiền tài.

Thiên Tâm: Huynh khiêm tốn rồi.

Bình luận

Thiên Tâm: Huynh khiêm tốn rồi.

Trần Tổng: Không biết nàng đến đây có...có chuyện gì sao.

Bình luận

Trần Tổng: Không biết nàng đến đây có...có chuyện gì sao.

Thiên Tâm đặt tách trà xuống.

Bình luận

Thiên Tâm đặt tách trà xuống.

Thiên Tâm: Huynh xong việc ở đằng đó chưa, đến đây cho ta hỏi chuyện chút đi.

Bình luận

Thiên Tâm: Huynh xong việc ở đằng đó chưa, đến đây cho ta hỏi chuyện chút đi.

Trần Tổng toát mồ hôi hột, hỏi chuyện ư. Trần Tổng lấy hết can đảm đi đến ngồi đối diện với Thiên Tâm.

Bình luận

Trần Tổng toát mồ hôi hột, hỏi chuyện ư. Trần Tổng lấy hết can đảm đi đến ngồi đối diện với Thiên Tâm.

Thiên Tâm lại từ từ nhấp ngụm trà, từ từ im lặng.

Bình luận

Thiên Tâm lại từ từ nhấp ngụm trà, từ từ im lặng.

Đợi mãi không thấy nói gì, làm Trần thị vệ lo lắng, nhớ đến một số chuyện tối qua, bèn can đảm hỏi.

Bình luận

Đợi mãi không thấy nói gì, làm Trần thị vệ lo lắng, nhớ đến một số chuyện tối qua, bèn can đảm hỏi.

Trần Tổng: Nàng...nàng...sau này có thể đừng uống nhiều rượu như vậy không...

Bình luận

Trần Tổng: Nàng...nàng...sau này có thể đừng uống nhiều rượu như vậy không...

Thiên Tâm có chút nghi ngờ bản thân,

Bình luận

Thiên Tâm có chút nghi ngờ bản thân,

Trần Tổng: Ý ta là nếu sau này đi cùng ta thì được, nhưng nếu chỉ có một mình thì nàng đừng uống nhiều như vậy...

Bình luận

Trần Tổng: Ý ta là nếu sau này đi cùng ta thì được, nhưng nếu chỉ có một mình thì nàng đừng uống nhiều như vậy...

....

Bình luận

....

Trần Tổng: Còn điều này nữa...ta muốn hỏi...Lucky là ai vậy...nàng rất thích hắn ta sao?

Bình luận

Trần Tổng: Còn điều này nữa...ta muốn hỏi...Lucky là ai vậy...nàng rất thích hắn ta sao?

Đến lúc này thì Thiên Tâm chắc chắn bản thân đã làm ra một số chuyện không thể cứu vãn hình tượng.

Bình luận

Đến lúc này thì Thiên Tâm chắc chắn bản thân đã làm ra một số chuyện không thể cứu vãn hình tượng.

Thiên Tâm: Hôm qua...tối hôm qua...ngoài nói năng bậy bạ, không biết là ta có làm ra hành động kỳ lạ gì hay không?

Bình luận

Thiên Tâm: Hôm qua...tối hôm qua...ngoài nói năng bậy bạ, không biết là ta có làm ra hành động kỳ lạ gì hay không?

Câu hỏi vừa dứt thì trong đầu Trần thị vệ lại được lấp đầy bằng những hình ảnh nóng bỏng tối qua, chàng đỏ mặt tía tai mà ấp úng.

Bình luận

Câu hỏi vừa dứt thì trong đầu Trần thị vệ lại được lấp đầy bằng những hình ảnh nóng bỏng tối qua, chàng đỏ mặt tía tai mà ấp úng.

Trần Tổng: Không...không có...

Bình luận

Trần Tổng: Không...không có...

Nhìn thấy tình cảnh này thì làm sao tin nổi là không có chuyện gì xảy ra, chỉ là không biết chuyện lớn tới mức nào thôi.

Bình luận

Nhìn thấy tình cảnh này thì làm sao tin nổi là không có chuyện gì xảy ra, chỉ là không biết chuyện lớn tới mức nào thôi.

Thiên Tâm: Sẽ không bao giờ uống đến như vậy nữa đâu...ôi...tự nhiên đau đầu quá...

Bình luận

Thiên Tâm: Sẽ không bao giờ uống đến như vậy nữa đâu...ôi...tự nhiên đau đầu quá...

Trần Tổng cuống lên...

Bình luận

Trần Tổng cuống lên...

Trần Tổng: Nàng đau đầu à... chắc là chưa tỉnh rượu hẳn, để ta nấu ít canh giải rượu...

Bình luận

Trần Tổng: Nàng đau đầu à... chắc là chưa tỉnh rượu hẳn, để ta nấu ít canh giải rượu...

Vừa nhấc người khỏi ghế đã bị Thiên Tâm kéo lại.

Bình luận

Vừa nhấc người khỏi ghế đã bị Thiên Tâm kéo lại.

Thiên Tâm: Không cần đâu...ta có việc cần huynh giúp...

Bình luận

Thiên Tâm: Không cần đâu...ta có việc cần huynh giúp...

...

Bình luận

...

Thiên Tâm lấy chiếc điện thoại ra, chọn lấy một tấm hình.

Bình luận

Thiên Tâm lấy chiếc điện thoại ra, chọn lấy một tấm hình.

Điện thoại của ta sắp hết pin rồi, đây...là tấm hình này, tấm này có ta và hoàng hậu, tấm này là đẹp nhất tươi nhất, huynh giúp ta vẽ lại nhé.

Bình luận

Điện thoại của ta sắp hết pin rồi, đây...là tấm hình này, tấm này có ta và hoàng hậu, tấm này là đẹp nhất tươi nhất, huynh giúp ta vẽ lại nhé.

Trần Tổng ghé mắt nhìn rồi đồng ý, chàng đi đến bàn chuẩn bị giấy mực, vài nét phác họa đầu tiên trên giấy, Thiên Tâm nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc đó liền nảy ý muốn chọc ghẹo. Nàng đến gần rồi từ từ ghé sát người Trần thị vệ, giả vờ động chạm người ta.

Bình luận

Trần Tổng ghé mắt nhìn rồi đồng ý, chàng đi đến bàn chuẩn bị giấy mực, vài nét phác họa đầu tiên trên giấy, Thiên Tâm nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc đó liền nảy ý muốn chọc ghẹo. Nàng đến gần rồi từ từ ghé sát người Trần thị vệ, giả vờ động chạm người ta.

Thiên Tâm: Huynh giúp ta...vẽ mũi của ta cao một chút, mấy nốt đen trên mặt thì đừng vẽ vào, mắt thì hai mí và to thêm một chút, chỗ này thì...

Bình luận

Thiên Tâm: Huynh giúp ta...vẽ mũi của ta cao một chút, mấy nốt đen trên mặt thì đừng vẽ vào, mắt thì hai mí và to thêm một chút, chỗ này thì...

Cả người Trần thị vệ nóng rần rần, mặt lại đỏ lên hết. Chàng đứng phắt dậy, ấp úng...

Bình luận

Cả người Trần thị vệ nóng rần rần, mặt lại đỏ lên hết. Chàng đứng phắt dậy, ấp úng...

Trần Tổng: Giấy...giấy...giấy không được tốt lắm...ta ...ta đi chọn loại giấy khác...

Bình luận

Trần Tổng: Giấy...giấy...giấy không được tốt lắm...ta ...ta đi chọn loại giấy khác...

Nói rồi chàng như là bỏ chạy, luống cuống rời khỏi phòng để Thiên Tâm ở lại cười sung sướng vì đạt được mục đích.

Bình luận

Nói rồi chàng như là bỏ chạy, luống cuống rời khỏi phòng để Thiên Tâm ở lại cười sung sướng vì đạt được mục đích.


Truyện tương tự

Bình luận